2:điều Kỳ Lạ.


Người đăng: HacYeuKhi

Sáng ngày hôm sau.

"Thanh ơi,dậy đi con sáng rồi.Dậy chuẩn bị đi học đi."Mẹ Thanh nói.

Thanh nói "Vâng,con dạy rồi và đang chuẩn bị."

Thanh đứng lên và đi vào phòng tắm và xem lại vết cắn của thứ đó thì cậu sợ
hãi vì vết cắn đó không còn chảy máu nữa chỉ là vết cắn nó như hàm răng chó
vậy.Các dấu răng to bang ngón út còn bốn cái răng nanh thì to bằng ngón cái.

"Chết thật,cái vết cắn to quá.Băng lại đở đi học về rồi tính."Thanh nói thầm

và đi ra cằm cặp sách của cậu rồi đi học.

Trường Nguyễn Bĩnh Khiêm.

Hai tay anh ôm xương rồng rất đau ..
Đôi vai anh mang nỗi buồn rất lâu ..
Chân anh lang thang kiếm em ở khắp chốn
Nước mắt trào, biết em giờ ở nơi đâu.
Đôi khi cô đơn xiết anh từng cơn em hỡi ..
Bao nhiêu nước mắt để đổi bình yên bên em
Sao bao lâu quên tối nay mình anh lê bước
Anh ước gì, cánh tay mình đừng buông ra.
Chạy theo em ở phương trời xa
Lắm em ơi người ơi tình ơi
Chạy đi đâu để có niềm vui vùi chôn nỗi buồnnnnn ..
Hạ sang thu còn chưa kịp thay .. lá
Kia sao lòng em vội thay
Anh ở lại, để ôm một mình nhớ thương ..
Ngày không em lòng anh tựa đông
Giá băng theo chiều tan màu mưa
Một lần xa vòng tay của em là bao bão lòng ..
Nhìn vào mắt của em giờ đây
Khóe mi anh lệ tuôn thầm cay
Anh rất buồn nhưng không biết phải làm sao.

Trần Thanh vừa đi vừa hát để cho quên đi nổi sợ đêm qua,khi đi đến bãi đậu xe
thì gặp lại người quen,Thanh chạy tới và đá vào mông tên đó.

"Ê thằng cờ hó,đêm qua dám bỏ tao một mình à.Tao quánh chết mẹ mày.Hại tao gặp
thứ gì không đâu.!"Thanh vừa nói vừa đánh Huy.

Huy nói"Đau...Xin lỗi hôm qua gặp bố tao nên mới đi về trước thôi ,mà mày kêu
gặp thứ gì không đâu là sao?"

Thanh nói"Tao tìm được cái xác rồi."

"Mày tìm được cái xác rồi à!Tốt qua lát tan học đi xem đi."Huy hưng phấn nói
với Thanh.

Thanh nói "Chờ chút đã tao đã nói hết đâu,ngay chỗ cái xác đó có thứ gì đó ghê
lắm.Tao còn bị nó cắn, nữa vết thương như bị chó sói cắn vậy."

"Thứ gì đó là sao,nó còn cắn mày nữa à!Cho tao xem vết thương đi."Huy nói xong
kéo cái áo trắng của Thanh xem vết thương.
"Má ơi!Xem cái dấu răng này mà xem,to quá cái thứ cắn mày chắc nó to gấp 2 lần
còn người mất."

"Ừm!Tao thấy nó to lắm mà hình dạng nó như chó sói vậy.Mày biết là tao làm
thêm ở bệnh viện thú cưng mà,nên tao nhìn nó giống như chó vậy."Thanh nói

Huy nói"Mày chắc là sói không,ở Liên Hương mình hơn 60 năm không có sói rồi.Và
nêu có thì nó chắc to hơn con người đấy,xem vết thương đi nó to hỡn cã ngon
út.
Kinh Thật,"

"Tao không biết nữa ,lát đi xem cái xác đi rồi nói chuyện này sao."Thanh nói
xong thì tiếng chuông của trường vang lên.

Ring.......Ring.......

"Vào lớp rồi,đi thôi."Thanh nói với Huy và đi trước.

Trong Lớp.

"Được rồi các em,kì nghĩ kết thúc rồi chúng ta học thôi.Các em mở sách ra
nào."Cô giáo nói.

"Vâng,thưa cô"Cả lớp đồng thanh.

Reng...Reng...

"Ửm!Tiếng nhạc chuông ở đâu vậy."Và khi Thanh quay về phía cửa sổ lớp thì thấy
một người con gái với mái tóc dài với khuân mặt tròn nhìn rất đẹp.Chỉ là cậu
thấy lạ vì từ đây ra ngoài đó có hơn 50000m mà vẫn nghe được cuộc nói chuyện
điện thoại của cô ấy.

"Mẹ à!Vâng là con đây,không có quên gì đâu mẹ."
"Vâng,giấy chuyển trường và cmnn đem theo mà,cặp xách đều mang theo cả.Không
thiêu gì đâu mẹ."
"Vâng,vâng con cúp máy đây"
"Haizz...Thiệt tình mẹ cứ coi mình như trẻ con vậy,có thiếu gì đâu chỉ quên
đem theo viết thôi mà."

"Chào em! Tôi là Giám Hiệu của trường có phải em là học sinh chuyển trường
không."

"Vâng đúng rồi ạ!Em là Quyên còn thầy là."

"Tôi tên Thịch là thầy của trường này,em theo tôi để tôi xếp lớp."Thầy Thịch

nói và đi trước.

Trong lớp 10a5

Bốp Bốp ,tiếng vỗ tay của thầy Thịch.

"Các em chú ý,lớp của các em sẽ có thành viên mới.Em tự giới thiệu đi."Thầy
Thịch nói xong thì đi.

"Xin chào!Minh là Nguyện Thị Hà Quyên,các bạn có thể gọi mình là Quyên"Quyên
nói với cả lớp.

"Được rồi Quyên em về chỗ gần bạn Thanh đi chỗ đó không có ai ngồi."Cô giáo
chỉ về chỗ ngồi gần Thanh.

Quyên đi đến chỗ ngồi thì Thanh gọi lại.

"Bạn Quyên ,bút viết bạn đây."Thanh nói không đầu đuôi gì mà đưa thẳng vào tay
Quyên.

'Hả sao bạn ấy lại biết mình không mang theo viết chứ.Kì lạ thật.'Quyên chỉ
nói thầm trong lòng.

"Cảm ơn bạn."Quyên nói

Và 45p sau đó.

Ring....ring.....

"Được rồi, hôm nay kết thúc buổi học đầu tiên của chung ta,các em về đi."Cô
giáo nói xong thì đi.

"Thanh đến bãi tập bóng thôi"Huy Kêu lên và đi trước.

Thanh nói "Ừ,tao đến liền."

Trong bãi tập bóng.

Khi cả hai có mặt thì thầy HLV kêu lên.

"Thanh, em vào chụp bóng đi."HLV kêu to lên.

"Thầy ơi,còn em thì sau."Huy đứng lên hỏi HLV.

"Còn em hả,ừ...thì cứ ngồi đó đi."HLV nói xong bỏ đi.

"haha,tao đi trước đây,cứ ngồi đó nhé Huy."Thanh nói giọng đễu với huy.

"Fuck you".

Khi cậu vào khung thành thì cầu thủ của đội chả nói câu nào thì đã sút ngay
mặt cậu,nhưng không tin đươc là cậu lại chụp được.

"Hả,sao trái bóng lại ở trong tay mình vậy."Thanh ngẫn đầu lên thì thấy tất cả
mọi người nhìn mình với ánh mắt khác lại.

"Này,mày con giữ trái bóng đến khi nào đưa đây."Đội trưởng của đội nói.

"Được rồi,bóng này."khi Thanh quăn bóng đên chân của đội trưởng thì lại không
dẫn bóng mà sút lại ngây mặt cậu.Khi trái bóng gần tới mặt thì bỗng thân hình
cậu ngược lại sút cú cu lê bay thẳng vào mặt đội trưởng.

"AAAAA,đau quá!Thằng chó mày chết với tao,tụi mày nhìn cái gì mau đưa tao vào
bệnh xá.Tao không muốn có sẹo ngay mặt."Đội trưởng hét lên.

"Tốt tốt,Thanh em được trở thành, thành viên chính thức của đôi."HLV nói.

"haha,Huy mày thấy không tao trở thành thành viên chính thức của đội trước mày
rồi."Thanh đi đến gần Huy rồi nói.

"Rồi rồi tao thấy,đi thôi tìm cái xác nào."Huy mặt không vui nói với Thanh.

"Ừ ,đi thay đồ rồi đi."

Khi hai người lại đi vào trong rừng Huy nói với Thanh.

Huy nói "Thanh này,tao thấy hôm nay mày lạ lắm.Tốc độ và phản ứng của mày
nhanh hơn bình thường đó,mày có phải dùng thuốc gì hay không vậy."

Thanh"Tao không biết nữa hôm nay cũng lại thật,hình như vết cắn tử tối hôm qua
tới giờ thì phải tao cảm thấy mình có thể ngửi được mọi thứ và nghe âm thanh
rất xa.Chẳng hạn như trong túi quần mày có kẹo bạch hà đó."

Huy"Làm gì có kẹo này trong..."Khi Huy đưa tay vào và lục thì có cây kẹo bạch
hà trong quần.


Người Sói Thế Kỷ - Chương #2