- Oan Gia Cưỡi Sóng Tới (phần 1)


Người đăng: ๖ۣۜSữa

Ai noi phụ nữ "chan yếu tay mềm"? Cu tat của Cao Văn Tam vừa giang xuống tức
thi ma trai của Đường Ba Hổ lập tức "nở hoa". Đa bị người ta đanh con bị mắng
la bỉ ổi, đệ nhất tai tử Giang Nam phong lưu đa tri như ong cũng bị đon đến
sững người.

Dương Lăng trong thấy bộ dạng của ong ta như vậy, khong khỏi thầm keu may mắn
trong long: may ma chỗ ngay đo Văn Tam đanh chỉ la cai mong của minh, chứ nếu
mặt minh bị ăn cai tat như vậy thi e rằng suốt ba ngay cũng đừng hong gặp ai!

Điều Cao Văn Tam đau long nhất chinh la khong ngờ nang bị chinh người nang
luon quan tam trong tam tưởng đa qua khinh rẻ va sỉ nhục nang đến thế. Lệ tuon
đầy mặt, nang lao về phia bờ hồ, chỉ muốn trầm minh vao dong khoi song menh
mong cho kết thuc mọi chuyện từ đay.

Những thuyền phu đang keo thuyền ben bờ hồ co một nửa la nha sai nội xưởng hoa
trang. Vừa thấy người tỳ nữ luon như hinh với bong với xưởng đốc đại nhan om
mặt chạy tới, con Dương kham sai vừa đuổi theo vừa keu to cứu người, lập tức
co hai ga trang nien cải trang thanh ngư phủ song vai bước tới trước cản Văn
Tam lại, cười noi:

- Co nương, xin dừng bước!

Cao Văn Tam quat:

- Tranh ra cho ta!

Vừa quat vừa đưa tay đẩy. Tay con chưa chạm ngực hai nha sai đo, eo thon chợt
bị siết chặt, cả người đa bị nhấc bổng len.

Cao Văn Tam vừa sợ vừa giận, vung vẫy keu la:

- Thả ta ra, ngươi thả ta ra!

Ngoai đầu trong thấy chinh Dương Lăng đang om eo minh nhấc bổng len, lập tức
hanh động vung vằng của nang tức thi yếu đi vai phần, hai chan vốn đang day
đạp về phia sau cũng buong lỏng xuống.

Thừa thế Dương Lăng bước them vai bước vong ra sau một gốc liễu xu xi thấp be
đoạn đặt Cao Văn Tam xuống, noi vội:

- Đại tiểu thư của toi ơi! Co gay nao loạn qua chừng rồi! Đa hiểu lầm rồi,
hiểu lầm rồi!

Đam người Mạc Thanh Ha, Ngo Tế Uyen va tứ đại tai tử đang đứng ở trong đinh
nhin về phia cay liễu trong thấy mỹ nhan đao để nọ chợt lo đầu ra dường như
muốn bỏ chạy đi, ngay luc đo hai canh tay đột nhien vươn ra, om lấy eo co nang
keo trở lại.

Sau đo, do gốc liễu che khuất tầm mắt nen cả bọn chỉ co thể nhin thấy nửa bong
lưng của hai người. Họ thấy ro phần bong lưng của kham sai Dương đại nhan -
xưởng đốc Nội xưởng, thống lĩnh than quan phụng chỉ tuần sat - thoạt khom
thoạt thẳng như đang cui người vai lạy, khong ngừng xin tha thứ. Đam nha sai
Nội xưởng thấy vậy, long chợt cảm thấy như bị kim chich, lập tức khong hẹn ma
cung xoay người đi vờ như khong thấy.

Vị tai tử rau dai họ Chuc cũng khong uống rượu nữa. Hắn vuốt chom rau dai, cố
sức rướn cổ nhin, chỉ thấy hai bong người sau gốc cay ban đầu thi xo xo đẩy
đẩy, tiếp đo cang luc cang nhich gần lại nhau, cuối cung trừ hai got chan ra,
cả bong lưng cũng khong nhin thấy được nữa.

Bỗng một cơn gio thổi tới, hắn mới thấy một dải thắt lưng lụa tung bay sau gốc
cay, ao choang Dương Lăng khẽ lay động, ben khong khỏi đảo mắt nhướng may,
chớp mắt noi to:

- Đường Giải Nguyen mau lấy but ra ! Lao Chuc thấy hinh như sắp diễn xuan
cung trực tiếp rồi.

Văn Trưng Minh huých khuỷ tay vao người y, mắng khẽ:

- Lo uống thứ rượu vang qui hoa(*) của huynh đi. Ngo ong va khach quý của phủ
ong ấy cũng đang ở đay đo.

(*):nguyen văn la "hoang thang" (rượu vang), cụm từ nay được sử dụng với ham ý
che trach người say sưa.

Từ Trinh Khanh cũng gượng cười noi:

- Vị tỳ nữ đo tuy khong phải thien kim thế gia vọng tộc nhưng xem ra cũng cực
kỳ tự trọng tự ai. Lao Chuc hay cẩn thận cai miệng, kẻo lại bị như Đường
huynh...

Đường Ba Hổ nghe vậy ben xoa cai ma đang đau rat ma cười khổ một hồi. Xem ra
minh đa ăn khong cai tat nay một cach oan uổng rồi, con e rằng mấy bằng hữu to
mồm khong co long dạ nay sẽ mang chuyện đi reu rao khắp chốn một phen. Co điều
bọn họ la người phong đang khong chịu go bo, tạm thời xảy ra một chuyện phong
lưu an ai cũng khong thấy mất thể diện gi.

Dương Lăng vừa giải thich vừa dỗ danh. Hồi lau, cũng khong biết do chưa hết
giận hay Cao Văn Tam vẫn muốn được hưởng cảm giac dựa vao long y, bị Dương
Lăng om chặt, nang nep sat vao người y như một chu chim nhỏ, lại thut thit một
hồi, rồi mới uất ức noi:

- Cho du bọn họ va lao gia vừa gặp như đa quen lau, cũng khong co lý gi...
đem tranh vẽ trộm reu rao khắp nơi. Vị Lien Nhi co nương đo xuất than thanh
lau thi bọn họ sẽ phơi bay nang ta với người khac một cach tuỳ tiện sao? Chỉ
la ngang ngạnh phong đang thoi ư? Đo con khong phải la sỉ nhục người ta a? Con
đường lam quan của bọn họ khong thuận lợi nen mới vờ mượn tiếng phong lưu ma
khinh nhờn thế tục, chung quy vẫn la khinh bạc, khong giữ đức hạnh, khong tuan
thủ khuon phep. Trong triều hiện đang co khong biết bao nhieu kẻ đang nhin
chong chọc vao lao gia, muốn bươi moc tim kiếm khuyết điểm của lao gia. Lao
gia thật sự khong nen kết giao than thiết với bọn họ qua.

Lời Cao Văn Tam noi rất co lý. Những hanh vi phong đang của mấy tai tử nay nếu
đặt ở đời sau thi mọi người sẽ chỉ cảm thấy đo la sự phản khang đối với lễ
giao phong kiến; ai nấy chỉ hăng say ban về những chuyện phong lưu ma bọn họ
mơ mộng, cho rằng ong trời ghen ghet bậc kỳ tai, khiến họ chịu phải cảnh bất
cong; ma khong biết hanh động sa nga của bọn họ, tuy trong mắt người đương
thời cũng tạo được những cau chuyện thu vị để mọi người say sưa ban tan nhưng
bọn họ cũng đa tự tuyệt hoạn lộ rồi: co đủ loại "kiến thức" nay, lam sao con
co thể gặp mặt triều đinh?

Noi trắng ra, hanh vi của bọn họ la khoe mẽ, la hinh ảnh khong tao nha. Mọi
người co thể dung no lam đề tai chuyện tro trong những luc tra dư tửu hậu,
song khong ai coi kiểu "minh tinh" nay la rường cột của xa hội cả.

Tam tinh bị kich động luc mới gặp tứ đại tai tử đa hơi binh phục, Dương Lăng
đột nhien tỉnh ngộ. Vi như minh si me thanh danh đời sau của bọn họ ma đang
đum cung bọn họ, vậy ha chẳng phải minh đang tạo cơ hội cho những kẻ đang nhin
minh chằm chằm như hổ đoi muốn dồn minh vao chỗ chết sao?

Dương Lăng thở dai một hơi rồi nắm chặt cổ tay Văn Tam, chan thanh:

- Văn Tam, co noi đung! Bất luận thế nao, với than phận của toi ma cung bọn
họ cong khai thảo luận những thứ nay như vậy thi quả la đa hơi khinh xuất mất
rồi. Đến Giang Nam một khoảng thời gian, thoat khỏi những chuyện minh tranh am
đấu trong triều, toi thật sự đa co hơi sơ ý rồi.

Cao Văn Tam được y vừa dỗ danh vừa khuyen giải, biết rằng minh đa hiểu lầm, nộ
khi trong long sớm đa tan đi, lại nghe y noi với giọng chan thanh, ngược lại
hơi cảm thấy ay nay trong long. Nang đỏ mặt rụt tay về, mắng khẽ:

- Bị lao gia nắm đau qua đi! Tiểu tỳ đa khong tinh nhảy xuống hồ nữa, người
con keo tiểu tỳ lam gi?

Dương Lăng bật cười ha hả, buong tay ra noi:

- Đi thoi, trở về thoi! Mấy người Mạc cong cong va Ngo tien sinh nhất định
đang lo lắng lắm đay.

Cao Văn Tam cui đầu, di di chiếc giay theu tren mặt đất, ngượng nghịu:

- Tiểu... tiểu tỳ ngại lắm! Lao gia muốn du ngoạn hồ thi tiểu tỳ chờ lao gia
ở đay la được rồi.

Dương Lăng cười noi:

- Loại thuyền nhỏ đo một chiếc chở được hai người. Hom nay toi cheo thuyền để
co rong chơi vui vẻ một ngay, co được khong?

Cao Văn Tam ngẩng đầu, mừng rỡ nhin y, rồi lập tức chần chừ:

- Lao gia, tiểu tỳ chỉ la hạ nhan, lao gia... lao gia khong cần phải khach
sao với tiểu tỳ như vậy.

Dương Lăng thở dai một hơi, đoạn cười treu:

- Cao đại tiểu thư a, từ khi đon co vao nha đến giờ, co noi xem, toi co từng
xem co như tỳ nữ chưa? Con dung kiểu noi nay với toi nữa, co sẽ tự thẹn với
long thoi.

Khuon mặt xinh xắn của Cao Văn Tam thoang đỏ len, nang khẽ he moi nhưng lại
khong noi được lời nao. Dương Lăng mỉm cười, xoay người đi về phia mai đinh.

Dương Lăng cao đầu ưỡn ngực bước vao trong đinh. Ngo Tế Uyen lật đật bước len
hỏi han:

- Đại... Dương cong tử, a... Cao co nương đa hết giận chưa?

Dương Lăng khoat tay, ra vẻ bất cần:

- Phụ nữ ấy ma, thật khong hiểu ra sao cả! Bị tại hạ dạy dỗ cho một trận, giờ
co ta đa ngoan ngoan hơn nhiều rồi.

Mạc Thanh Ha bật ho khan vai tiếng, cố nhịn cười, sau đo quay đầu đanh xoạt
một cai về phia Thai Hồ, chắp hai tay sau lưng ra vẻ đang thưởng thức phong
cảnh.

Dương Lăng vẫn khong hay bộ dạng trốn sau gốc cay cui đầu thi lễ của minh đa
sớm bị người ta thu vao trong mắt, y quay sang Đường Ba Hổ cười ay nay:

- Đường huynh! Thật xin lỗi, tiểu đệ quản giao khong nghiem, để tỳ nữ đo ra
tay tổn thương Đường huynh, thật rất lấy lam hổ thẹn.

Đường Ba Hổ cười khan hai tiếng, đap:

- Khong sao khong sao! Nếu khong được tặng một cai tat nay, Đường mỗ con hong
thấy hinh ảnh me người như vậy được ư?

Dương Lăng ngạc nhien hỏi:

- Hinh ảnh gi? Đường huynh đa lại vẽ một bức tranh sao?

Đường Ba Hổ vội vang nhoẻn cười đap:

- Khong dam khong dam, khong co khong co, ờ... Co điều bức Thập mỹ đồ nay,
tại hạ đa co ý tưởng mới rồi, song cần phải chỉnh sửa một chut. E rằng kho co
thể hoan thanh trong hom nay...

Dương Lăng vội noi:

- Khong vội khong vội! Khong biết Đường huynh vẽ tranh, một bức ra gia bao
nhieu? Huynh cứ việc về nha vẽ, trở về tại hạ sẽ cho người đến lấy, ngan lượng
văn tiền khong thanh vấn đề.

Đường Ba Hổ liền đap:

- Dương cong tử! Tuy bức tranh nay mượn ý từ co tỳ nữ của phủ cong tử, nhưng
no lại la của tại hạ. Thập mỹ đồ nay tại hạ quyết sẽ khong ban lẻ, mong cong
tử lượng thứ.

Thời ấy con chưa co bản quyền tranh chan dung, Đường Ba Hổ noi một cach đầy lý
lẽ khiến Dương Lăng cũng khong cảm thấy co gi khong đung. Y nghĩ tranh của
Đường Ba Hổ gia trị lien thanh, vậy nếu y muốn lấy cả bộ Thập mỹ đồ thi khong
biết phải tieu tốn hết bao nhieu bạc cho đủ? Nhưng y lại khong muốn để bức
tranh của Cao Văn Tam bị kẻ khac mang đi.

Dương Lăng khong khỏi do dự:

- Như vậy những bức Thập mỹ đồ nay, khong biết Đường huynh muốn gia bao nhieu
mới chịu ban ra?

Nhin bộ dạng cung kinh ma Ngo Tế Uyen đối đai với y, Đường Ba Hổ đa sớm kết
luận người nay hẳn la cong tử ton quý rất co than phận. Co thể khiến phu hộ số
một To Chau kinh cẩn nghe lời như vậy, noi khong chừng y con la hao phu kinh
sư, cho nen ong nảy ý muốn kiếm chac một mớ. Đường Ba Hổ vừa chăm chu nhin
thần sắc của Dương Lăng, vừa ngập ngừng noi:

- Việc nay a... Tập hợp Thập mỹ đồ rất ư khong dễ, Đường mỗ cũng đa hao tốn
gần một năm trời, cho nen gia ban ra so với ban lẻ từng bức tranh co đắt hơn
một chut. Ít nhất cũng phải năm... năm...

Những bức ma Đường Ba Hổ day cong ra vẽ cung lắm cũng chỉ rao gia hai mươi
lạng. Mặc dầu Thập mỹ đồ kho kiếm, nhưng đoi đến năm trăm lạng thi bản than
ong cũng cảm thấy co phần qua cao rồi. Nhưng hiếm khi gặp phải một kẻ khong
tiếc bỏ tiền như thế nay, nhin Dương Lăng cưng yeu người tỳ nữ xinh đẹp nọ như
vậy, khẳng định la một cong tử phu gia thương hoa tiếc ngọc. Cơ hội nay thật
sự kho ma co được.

Ông vừa ngập ngừng đang muốn noi gia thi Ngo Tế Uyen nghe được, trong long đa
sang tỏ. Gần đay lao bị ga phu hộ mới nổi Lý Quý chen ep kịch liệt, vậy ma Bố
chanh sứ va tri phủ To Chau binh thường vẫn nhận của lao từng mon bạc lớn ấy
lại vẫn ngoảnh mặt lam ngơ, nếu như lao co thể bấu viu vao cai gốc cay cao như
Dương Lăng nay, ai con dam khi dễ Ngo phủ nữa chứ?

Nếu như Đường Ba Hổ ra gia thấp thi du lao co mua tặng cho Dương Lăng cũng
chẳng biểu lộ được long thanh, thế la lao vội lật đật cướp lời:

- Năm ngan lạng? Được, Đường Giải Nguyen hay mau vẽ Thập mỹ đồ đi, ta sẽ lấy
năm ngan lạng bạc mua no.

Noi xong lao cười nịnh với Dương Lăng:

- Đợi toi nhận Thập mỹ đồ nay rồi, sẽ cho người đem đến phủ tặng cho cong tử.

Nghe vậy rất mừng rỡ, Đường Ba Hổ giơ bức tranh trong tay len, noi:

- Được, vậy Đường mỗ sẽ tặng miễn phi bức "Nguyệt Dạ Hậu Đinh Hoa"* nay, đến
luc đo nhất định sẽ đưa đến quý phủ." (*tạm dịch: Khuc nhạc Hậu Đinh Hoa trong
đem trăng; Hậu Đinh Hoa cũng la một vở kịch nổi tiếng, co nhiều phien bản)

Dương Lăng nghe ma khong biết nen khoc hay nen cười. Y gai nhẹ mũi, ngắm bức
tranh một luc lau rồi hỏi:

- Bức tranh nay của Đường huynh la... Hậu Đinh Hoa a? Ha ha, vị nhan huynh
trong tranh che thật đến kin, thật sự la khong nhin thấy được gi.

Đường Ba Hổ vừa nghe Dương Lăng khơi ra khuyết điểm của bức tranh minh vẽ liền
co phần non nong, ong ra vẻ nghiem tuc noi:

- Vẽ la phải chu trọng đến cai đẹp của ham suc, cai thần của ý cảnh. Cong tử
khong thấy một tay của mỹ nhan che chỗ xấu hổ đo ư? "Co người ngư phu đến hỏi,
Đao Nguyen giờ ở chốn nao?" Cong tử con chưa hiểu ro ý sao?

Chuc Chi Sơn va hai người đan ong hao sắc con lại nhất tề đắc ý cười dam, phụ
họa:

- Chi phải, chi phải! Huống chi con co cau nay: "Quay đầu khẽ dặn vai cau,
nao như trăng gio phong lưu binh thường...", chinh la kỹ thuật điểm mắt(1) đấy
nhe!

Dương Lăng nghe vậy, trong long phat lạnh: "Đay la những đại tai tử của long
minh a, thần tượng lớn đấy ư? Mấy người cũng... cũng thật... Kho trach sao mấy
người khong lam quan cho nổi, thi ra co bao nhieu tai hoa mấy người đều dung
vao khia cạnh nay hết cả rồi."


Một mảng sen xanh bồng bềnh gợn song. Thấp thoang gần xa, vai chiếc thuyền nhỏ
đang cheo trong những khom la sen xanh biếc cao tới gối tren mặt nước ma nếu
khong đứng len thi sẽ kho thấy được nhau.

Trịnh bach hộ va hơn hai mươi tay nha sai cheo tren những con thuyền nhỏ ra
xa, bao quanh vung nay lại, đề phong du khach xam nhập. Huynh muội thien sư
một thuyền, Mạc Thanh Ha va Ngo Tế Uyen một thuyền con Dương Lăng quả nhien đa
thực hiện lời hứa, tự cheo một chiếc thuyền nhỏ cung Cao Văn Tam dập dờn trong
những con song sen lien mien bất tuyệt.

Cao Văn Tam vui vẻ ngồi ở đầu thuyền, vốc nước hồ trong vắt rot len những
chiếc la sen xanh ngat. Nước hồ chảy tran, phần nước con lại dần dần ngưng tụ
lại thanh những giọt nước nhỏ tron trĩnh, xinh xinh. Thuyền troi nhẹ về phia
trước, những chiếc la ấu rậm rạp gặp phải ap lực nước, tự động rẽ sang hai
ben.

Từng đoa hoa ấu trắng tinh lung linh xinh xắn điểm xuyết giữa những bong sen
đỏ la xanh, trang nha ma tươi mat. Cao Văn Tam bươi gốc ấu ra, vui thich tim
từng trai ấu đỏ hồng, ngắt lấy bỏ len vay, đa gom được hai vốc lớn.

Bỗng nhien, một con ca lớn bị kinh động nhảy vọt len khỏi mặt nước, vẽ thanh
một hinh cung ngay dưới mắt Cao Văn Tam, rồi quẫy đuoi đanh "um" xuống nước,
bụi nước bắn len tung toe một mảng, lam cho nang giật nảy minh. Dương Lăng
thấy vậy khong nhịn được ben cười to.

Cao Văn Tam yeu kiều lườm y, net mặt cực kỳ quyến rũ. Mai toc đen mướt như
gương tren tran hơi bị rối xoa, bọt nước trong vắt ong anh thấm tren go ma
trắng ngần diễm lệ, như thể từ trong da thịt tiết ra. Dương Lăng thấy vậy hai
mắt sang rực, y vừa tinh mở miệng khen nang nhưng lại kịp thời ngậm miệng lại.

Trong thấy vẻ mặt của y, khoe mắt Cao Văn Tam thấp thoang một tia hờn oan.
Nang cầm một củ ấu đỏ len, cui đầu ngam khẽ:

- Lăng nhi ca ca tương y sanh, thu thủy hữu tinh tổng giac lanh. (- Tạm dịch:
Ấu kia mỗi củ nương tựa vao nhau ma sống, lan thu thủy co tinh ma sao vẫn thấy
chan chường.)

Dịch thơ: Ấu kia sống tựa vao nhau, mắt ai song sanh ma sao đượm buồn.
(TheJoker)

Miệng ngam thơ, khoe mắt nang lại trộm ngắm Dương Lăng.

Dương đại lao gia chan thanh phối hợp, liền vội ra sức vỗ tay bom bốp khen
hay:

- Thơ hay, thơ hay...

Cao Văn Tam hơi thất vọng: "Lao gia đang giả vờ hay thật sự khong hiểu vậy?
Khong phải mười sau tuổi y đa đỗ đầu kỳ thi tu tai của Tuyen phủ hay sao?"

Dương Lăng lại khong hay biết Cao Văn Tam đang mượn thơ kheu tinh. Y vỗ tay
xong nhưng thấy Cao Văn Tam vẫn hơi phiền muộn khong vui, ben ngượng ngập
buong tay noi:

- Cheo nay giờ cũng hơi đoi rồi. Tới đay, chung ta ăn ti gi trước đi.

Cao Văn Tam ngoan ngoan đồng ý, gom mấy củ ấu lại, bước đến giữa thuyền ngồi
xuống, đưa tay qua cầm lấy hộp đồ ăn sơn mau sang bong. Hộp đồ ăn tổng cộng co
bốn tầng, nang lấy từng mon ben trong ra, đặt len chiếc ban nhỏ ở giữa.

Đay loại hộp đồ ăn nay của Ngo phủ lam bằng sắt, ben trong đặt than nong, ben
tren la một tầng cach thủy, cho nen để lau như vậy ma đồ ăn trong hộp vẫn nong
hổi. Người miền Nam ăn uống luon chu trọng đến sự tinh tế, mỗi loại đồ ăn
trong hộp khong nhiều, đại khai chỉ đủ vai miếng, song lại rất đa dạng. Đĩa
đầu tien la một miếng thịt vuong vức, day cộp, thơm phức, beo ngậy, miếng da
lợn lại ong anh sắc vang, khiến người ta vừa trong thấy đa phat them. Đo chinh
la một miếng thịt Đong Pha(2).

Mon thứ hai la Tom Boc Vỏ Động Đinh, dung đặc sản "Hach Sat Nhan Hương"(3) của
Động Đinh Hồ nấu chung với tom song ma thanh, sắc, hương, vị tuyệt cả. Giống
như Che Khoai Mon Hương Quế, Chả Gio Ran, Đậu Hũ Chien Gion, Banh Bao Hấp, Vịt
Kho, Lương Bung, mon nay thể hiện ro đặc điểm văn hoa Đong Ngo: tinh, nha, tế
(tỉ mỉ), xảo (kheo).

Thuyền dập dờn tren song, hai sen giữa rừng hoa, cao lương mỹ tửu, lại co ao
hồng them hương, cho du khong uống cũng say. Huống hồ chung quanh la sen cao
vut tren mặt nước, giữa nơi đay lại chỉ rieng minh cung một mỹ nhan xinh đẹp
kheo cười bầu bạn.

Nghĩ đến dang vẻ giận dữ của Cao Văn Tam khi nay, Dương Lăng thầm nổi long
"xấu xa", muốn "dạy dỗ" nang một phen, nen y ben giở điệu bộ lao gia ep nang
cũng phải uống mấy chen.

Cao Văn Tam khong thoai thac được, đanh phải uống vai chen rượu. Rượu thuần
thấm vao bao tử, hai ma nang ửng len một mau đỏ xinh đẹp, thấy vậy Dương Lăng
thầm đắc ý trong long. Nhưng đa ep người ta uống rượu, y cũng khong thể khong
uống, kết quả la rượu trong chiếc binh bằng thiết đa được uống sạch trơn.
Dương Lăng đa cảm thấy đầu nặng chan nhẹ ma Cao đại tiểu thư nha người ta, mặc
du mau da như được phết them một lớp son, đoi mắt lại cang luc cang sang, lại
khong hề co vẻ gi la say. Luc nay Dương Lăng mới biết tửu lượng Cao đại tiểu
thư kha cao, thế la y khong khỏi ngầm keu khổ.

Đay la lần đầu Cao Văn Tam ở rieng cung một chỗ với Dương Lăng, lần đầu cung y
chung ban uống rượu, lần đầu được y om vao long, cũng la lần đầu được y dung
những lời lẽ ngọt ngao để dỗ danh. Thiếu nữ om ấp mối u tinh nay hạnh phuc
khong thể tả, sau khi uống rượu vao, long cang them vui vẻ.

Nang cầm chiếc binh bằng thiết đa cạn len, nhoẻn miệng cười duyen dang với
Dương Lăng:

- Lao gia mười sau tuổi đa đạt cong danh, la tai tử phương Bắc, hom nay rượu
đa cạn bầu, no tỳ va lao gia dung cau đối thế rượu, khong biết ý lao gia thế
nao? Ở đay no tỳ co một vế trước (thượng lien), mời lao gia đối lại một cau
nhe: Đề tich hồ, du Tay Hồ, tich hồ lạc Tay Hồ, tich hồ, tich hồ!* Lao gia,
mời người đối lại.

*: chữ 'tich' (vật lam bằng thiết), 'Tay' (phia Tay) va 'tich' (luyến tiếc) đều co một am đọc la 'xī'. Tạm dịch: Cầm binh thiết, dạo Tay Hồ, binh thiết rơi xuống Tay Hồ, tiếc thay cai binh, tiếc thay cai binh!

Dương Lăng vừa nghe phải đối cau đối thi giật nảy minh, người hiện đại co mấy
ai học qua cai thứ nay? Đến luc nghe nang tay noi mấy cai gi ma 'tich hồ',
'Tay Hồ', rồi 'tich hồ', y lại cang cảm thấy nhức đầu. Tuy y chưa từng nghe
cau đối nay, nhưng cũng nghe hiểu được cai kho của cau đối chinh la cả ba từ
đều đồng am của từ 'Tay Hồ'.

Y khong biết rằng năm xưa co người đa dung cau đối nay lam kho đại học sỹ To
Đong Pha, khi ấy chinh To Đong Pha cũng đa từng bị bắt bi. Y con tưởng rằng
đay la cau đối do Cao Văn Tam nghĩ ra nen trong long bội phục khong thoi.

Nghĩ ngợi thật lau, cuối cung y cũng nghĩ ra ba từ co phat am na na nhau, miễn
cưỡng co thể lắp thanh một cau, ben noi với Cao Văn Tam:

- Ờ... Toi vừa nghĩ được một cau, song nếu so ý cảnh với vế tren của co, thật
sự kem hơn nhiều lắm. Bay giờ toi đọc, co khong được cười đo.

Cao Văn Tam nghe vậy tren mặt khong khỏi lộ vẻ kinh ngạc. Cau đối nay từ khi
ra đời đến nay đa mấy trăm năm, đa co khong biết bao nhieu tai tử hao tổn tam
tư tim cau đối lại, kết quả cũng chỉ vi qua truy cầu từ phat am tương đồng ma
miễn cưỡng ghep thanh một vai hạ lien (vế sau), song khong co cau nao co được
ý cảnh ưu mỹ như vế trước.

Lao gia nha minh chỉ trong chốc lat đa co thể nghĩ ra vế đối, như vậy đa la vo
cung quý hoa lắm rồi, con mong gi đến ý cảnh nữa.

Cao Văn Tam vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, liền noi:

- Xin lao gia hay mau đọc ra, tiểu tỳ rửa tai cung kinh lắng nghe đay.

Dương Lăng cắn răng, rồi quyết đoan đọc:

- Hảo tỷ phu, sinh tiết phụ, tỷ phu thất tiết phụ, ta phu, tỷ phu.

*Tạm dịch: Anh rể tốt, cưới tiết phụ, anh rể phản bội tiết phụ, oi chồng, anh rể!

Ba chữ 'tỷ' (jiě), 'tiết' (jie) va 'ta' (jiē) đọc na na nhau.

Cao Văn Tam trợn tron mắt, đoi moi xinh ha ra, ngạc nhien nhin y thật lau,
khong noi cau nao. Dương Lăng khong khỏi ngượng ngung:

- Co thấy đo, toi noi rồi, ý cảnh kem lắm...

Cao Văn Tam đột nhien xoay người lại, tựa người vao mạn thuyền, đưa ống tay ao
len che mặt, rồi đoi vai nang rung len bần bật khong ngừng, con thuyền nhỏ
cũng theo đo ma lắc lư qua lại. Sau cung vị tiểu thư khue cac lau nay vẫn luon
chu trọng đến phong thai nay rốt cuộc cũng khong đếm xỉa gi đến hinh tượng nữa
ma bắt đầu cất tiếng cười to.

Dương Lăng cứng người nhin nang, mặt luc trắng luc đỏ, sau một hồi lau mới hậm
hực noi:

- Co xem! Đang uống rượu vui vẻ lại đoi đối nay đối nọ cho bằng được, thật
lam mất cả vui.

Cao Văn Tam thấy y giận, vội vang ngồi ngay ngắn lại, đoi moi mim chặt ra sức
nhịn cười, nước mắt cứ ứa ra, người run len bần bật như trung sốt ret. Dương
Lăng khong khỏi giận qua hoa thẹn, đứng bật dậy, gắt:

- Cười đi, cười đi, cười cho chết toi thi thoi.

Cao Văn Tam thấy y đa thật sự giận dữ ben khong dam cười nữa, lật đật đứng
dậy, nhỏ nhẹ dỗ danh:

- Lao gia! No tỳ xin nhận lỗi, lao gia đừng giận nữa.

Chiếc thuyền nhỏ vốn đa đang trong tranh, Dương Lăng đứng len đột ngột, con
thuyền lại cang nghieng sang ben trai. Do Cao Văn Tam đứng len vội nen chan
khong vững, thiếu chut nữa đa nga xuống song.

Dương Lăng tuy tức giận nhưng thật ra la bởi cau đối của minh qua kem. Khi nay
y cho rằng co thể nghĩ ra ba từ gần am, trong đo con co một than từ giống như
chữ "tich hồ" (tiếc thay cai binh) la nhanh tri lắm rồi, như vậy đa la hiếm co
lắm rồi.

Cho nen khi thấy Cao Văn Tam bật cười lớn, y mới cảm thấy thật mất mặt. Giờ y
thấy Cao Văn Tam cuống cuồng nen đứng khong vững chực nga xuống song, ben vội
đưa tay đỡ lấy. Cao Văn Tam hốt hoảng nhao vao long y, mai đến khi con thuyền
chầm chậm ổn định lại, mới đỏ mặt mắc cỡ rời khỏi long y.

Luc nay Cao Văn Tam vừa uống rượu xong, mặt ngọc đỏ bừng, toc may tan loạn,
may như liễu mảnh che lấp một mảng xuan quang, mắt sang như trăng nằm nhởn nhơ
trong nước hồ thu. Nhất thời Dương Lăng ngẩn ngơ nhin ngắm.

Cao Văn Tam đa đứng vững lại, nhin thấy anh mắt y, khong khỏi khẽ cụp hang may
đen mướt, thẹn thung cui đầu, song lại khong nhịn được ma ngước len liếc y một
cai thật nhanh.

Một cai cụp may, tinh ý khon kể xiết, me ly hơn cả lời tỏ tinh. May ngai
nhướng trộm, ngầm tỏ ý đan lang(4), lại la vẻ lay động hồn phach người ta biết
dường nao. Biết ro la khong nen song Dương Lăng lại khong thể dằn long, y nhịn
khong được ben hon trộm moi nang một cai thật nhanh.

Bờ moi đỏ thắm của Cao Văn Tam vốn đầy đặn va mềm mại, chỉ vừa được y hon nhẹ,
moi nang lập tức trở nen ẩm ướt, cặp mắt sang ngời của nang cũng chợt sau thẳm
phảng phất như biến thanh hai hũ rượu lau năm, tinh thuần khong gi sanh được.

Chiếc thuyền mui đen thong thả đong đưa, gio đưa đến hương sen thơm ngat, tuy
chưa hề uống say song luc nay nữ thần y lại lờ mờ như muốn say, tựa như gởi
tới Dương Lăng lời mời tinh cảm nồng nan.

Dương Lăng hon xong, từ trong mỹ sắc bừng tỉnh lại, cuống quýt buong thỏng đoi
tay:

- Văn Tam! Toi thật khong phải. Chung ta khong thể... toi thật khong nen.

Sau khi say rượu, người ta kho tự kiềm chế tinh cảm của minh. Giờ đay hon xong
một cai thoả the, y mới giật minh phat giac đa phạm sai lầm lớn. Tinh ý của
Cao Văn Tam với y, trong long y sớm đa biết ro, va cũng đa luon cảnh tỉnh minh
đừng lun vao qua sau. Nhưng tren chặng đường xuoi Nam nay, bất tri bất giac
lưới tinh mien man của nang lại sớm đa troi chặt lấy y.

Cho đến luc nay đay, Dương Lăng mới phat hiện thi ra con tim minh cũng đa
thich nang từ lau, nhưng bởi nỗi khổ tam của chinh minh, y chỉ co thể giống
như con ca mắc vao trong lưới, khổ sở vung vẫy, khổ sở trốn chạy...

Dương Lăng trở về chỗ ngồi, cầm chen rượu len, long ngổn ngang trăm mối, song
lại phat hiện chen rượu đa cạn kho. Y khong dam ngẩng đầu nhin anh mắt ai oan
va thất vọng của Cao Văn Tam đang ngồi đối diện, long chỉ thầm nghĩ: "Khong
thể lại gay them nợ tinh nữa. Văn Tam hiểu chuyện hơn mấy người Ngọc Nhi,
minh... Khong bằng tiết lộ cho nang một it chuyện của minh, cắt đứt ý niệm của
nang ấy vậy."

Dương Lăng nghĩ đến đay, ngẩng đầu tinh mở lời, phia trước bỗng nhien co một
giọng noi gion da yeu kiều vọng đến:

- Í, vừa mới thấy đứng ở gần đay ma? Ca a, đi tới trước chut nữa đi, nay nay,
mấy người đau rồi?

Dương Lăng nghe thấy tiếng nước cung la sen lay động, huynh muội Trương thien
sư đa cheo thuyền troi tới, ben nuốt lời định noi ngược vao bụng. Y thấy Cao
Văn Tam đang cui đầu van ve goc ao, dang vẻ rất đang thương, ben vội noi với
nang:

- Văn Tam! Toi tự co nỗi khổ của minh, tuyệt khong xem nhẹ than phận của co.
Ôi... đợi đến luc về đến Hang Chau, toi sẽ noi bi mật của toi cho co nghe thi
co sẽ ro hết thảy.


Chu thich:

(1) trich từ thanh ngữ "điểm mắt cho rồng" (hoạ long điểm tinh), la kỹ thuật
lam nổi bật net chinh của bức tranh (hoặc bai viết) khiến cho no phong phu,
sinh động hơn. Tich rằng Trương Tang Do vẽ bốn con rồng nhưng khong vẽ mắt, vi
lo rằng nếu vẽ mắt thi rồng sẽ bay mất. Mọi người khong tin. Nhưng khi Trương
lấy but điểm mắt cho một con rồng thi sấm set nổi len, bức vach lung lay va
con rồng co mắt bay vut len, ba con kia vẫn ở yen chỗ cũ.

(2) một mon ăn nổi tiếng tren thực đơn trong cac nha hang ở To Chau, do nha
thơ nổi tiếng To Đong Pha chế biến.

(3) ten cổ của loại tra "Bich Loa Xuan" nổi tiếng. Vi tra được hai vao dịp
tiết Thanh Minh, tiết Cốc Vũ nen co ten gọi la "Bich La Xuan " va được liệt
vao la một trong những vật cống phẩm.

(4) chỉ Phan An đời Tấn, sau được người con gai dung gọi người con trai tuấn
tu ma minh ai mộ.


Ngược Về Thời Minh - Chương #134