Người đăng: ☯༺Tuyên Cổ Đệ Nhất Tiên༻☯
Vượt qua ức vạn dặm hư không. Bên trong Tiếu phủ, Tiếu Ngạo Hàn luôn luôn thu
liễm khí thế cùng Thánh Nhân Chi Hoàn của mình. Vừa ra khỏi không gian Tiếu
phủ, lập tức giải phóng Thánh Nhân Chi Hoàn. Hình dáng đa số Thánh Nhân Chi
Hoàn đều là sáng rực rỡ đủ chiếu sáng toàn bộ thiên hà, hình tròn tròn do vố
đạo tắc ngưng tụ mà thành.
Thiên địa vang lên tiếng chuông reo mừng, tất cả tu sĩ dưới Thiên Đạo bước thứ
ba trong hư không này đều bị uy thế đè ép quỳ trên mặt đất, Thánh Nhân xuất
hành, chư tiên bái lạy.
Tử sắc mây tía bao quanh Tiếu Ngạo Hàn, Thánh Nhân Chi Hoàn rực rỡ uy nghiêm
xuất hiện sau lưng hắn. Thánh Nhân Chi Hoàn chia ra Thủy Thánh Chi Hoàn, Niết
Thánh Chi Hoàn, cùng Hoang Thánh Chi Hoàn. Cảnh giới cũng phân ra như thế,
Thủy Thánh, Niết Thánh, Hoang Thánh.
Thánh Nhân Chi Hoàn sau lưng Tiếu Ngạo Hàn hoa văn chằng chịt, có hơn 850 Kỷ
Luân Hồi vết tích được khắc lên đó, hắn bản mệnh đạo binh U Vân Thập Lục Châu
được khảm nạm vào Thánh Nhân Chi Hoàn, tỏa ra u băng quang mang, cao quý lãnh
ngạo.
Số lượng vết tích Kỷ Luân Hồi để lại trên Thánh Nhân Chi Hoàn quyết định cảnh
giới, thực lực, và quyền hạn trong thiên địa này. Số lượng lên tới 850 Kỷ Luân
Hồi thuộc về Hoang Thánh cảnh giới, đỉnh cấp Thánh Nhân, nhưng lại chưa phải
đỉnh phong.
Hoang Thánh Chi Hoàn của Tiếu Ngạo Hàn mở ra giới bảo giải khai tọa kỵ của
hắn. Một con thú đầu rồng, thân rắn, vảy lân, móng sư, toàn thân tuyết bạch
lạnh lẽo kết hợp với Tiếu Ngạo Hàn một thân bạch y phong thần tuấn lãng là sự
hòa huyện hoàn mỹ nhất. Thân con Thủy Ngân Hàn Long này dài ngàn vạn dặm, chỉ
một móng vuốt của nó cũng dài vài vạn dặm.
Trên đầu Thủy Ngân Hàn Long này, lại có Thánh Nhân Chi Hoàn, mặc dù chỉ có 45
Kỷ Luân Hồi nhưng cũng có Niết Thánh thực lực.
Nói về Thủy Ngân Hàn Long này, liền phải nói đến lúc Tiếu Ngạo Hàn phong Đế
đại điển, trời gián cam lộ, Cực Hàn Yêu thú này xuyên qua vô tận thời không
đến bên Tiếu Ngạo Hàn, nó chính là lễ vật chúc mừng Tiếu Ngạo Hàn tấn cấp Vạn
Cổ Tiên Đế cảnh giới do Tiếu Hồng Trần chuẩn bị.
Vốn Tiếu Ngạo Hàn cũng có tọa kỵ của mình, nhưng là một con Cửu Vĩ Băng Hồ,
hắn liền đem thành sũng vật nuôi dưỡng trong giới bảo. Tiếu Ngạo Hàn đứng lên
đầu Thủy Ngân Hàn Long, truyền mệnh lệnh vào thức hải của nó, chỉ thị hướng
viễn cổ thánh tông Vạn Hoa Cốc phi hành.
Thủy Ngân Hàn Long vâng lệnh một tiếng, một bước bước ra, thiên địa cộng minh,
một người một thú cùng nhau biến mất.
……………..
Vượt qua vô số không gian, một hồ nước xanh biết trong thấy đáy, đình đài lầu
các, các dải lụa hồng phấn tao nhã thánh khiết được giăng trên những cây cột
gỗ trực trùng vân tiêu kết nối với khán đài rộng rãi này.
Những vũ cơ mua kiếm tao nhã, tiếng đàn tranh, tỳ bà, đàn nguyệt cùng sáo trúc
vang vọng toàn bộ không gian này. Tiên âm khiến người nghe lưu luyến vô cùng,
là nơi mà các danh nhân mặc khách đến thưởng thức tiên âm giải tỏa tâm linh,
tìm một chút niềm vui trong chốn huyết vũ tinh phong này.
Đương nhiên, có thể bước vào không gian này liền cần ít nhất Thánh Nhân thân
phận. Các Thánh Nhân đến đây giải trí bất cứ ai đều không có chủ ý nào với các
vũ cơ, nhạc cơ xinh đẹp này. Nơi không gian này thuộc về Lạc Phàm Giới các
viễn cổ thánh tông một trong, Thất Tú Phường.
Ánh mắt các kính trọng các Thánh Nhân tập trung vào nữ tử một thân thanh sắc
váy dài xinh đẹp tuyệt trần, bàn tay không xương gãy chiếc cổ cầm, tạo nên
tiên âm tuyệt diệu say lòng người nghe. Tất cả bọn họ không có chút can đảm
gây sự trong đây chút nào, cho dù là đối mặt tử thù cũng không có bất kỳ động
thái (động tác thái độ) nào, vì nàng là Lạc Phàm Tam Ma - Cầm Ma, Cao Giáng
Đình.
Trên một lâu các thanh tao, một thanh niên tuấn mỹ phong nhã ngồi trên chiếc
ghế đàn hương, một thân hắc trường bào, mái tóc đen dài xỏa sau lưng. Hai mắt
thanh niên này nhắm lại, yên lặng thưởng thức Cao Giáng Đình tiên âm. Đôi mắt
y nhè nhẹ lướt qua hướng Tiếu Ngạo Hàn cùng Thủy Ngân Hàn Long biến mất, ý
niệm câu thông truyền lệnh cho Vạn Hoa Cốc Y Thánh - Tôn Tư Mạc lập tức đến
Tiếu phủ.
Sau đó lại nhắm mắt lại, trên môi nỡ rộ nụ cười thỏa mãn. Thanh niên này là
Cốc Chủ Vạn Hoa Cốc - Đông Phương Vũ Hiên, cũng là phụ thân của Đông Phương
Tung Hoành.
Đến cảnh giới bọn họ, cốt linh liền thuộc về vô nghĩa, tuổi tác liền được tính
bằng Kỷ Luân Hồi. Cốt linh đánh dấu năm tháng từ lúc chào đời của mỗi tu sĩ,
mỗi năm thiên đạo liền khắc một đạo vết tích lên cốt linh của họ, phân biệt ai
già hơn ai. Từ lúc Đông Phương Vũ Hiên bước vào tu lộ này, cũng đã trôi qua
vài tỷ năm, tuổi thọ thánh nhân là vô bờ. Trong những năm tháng này, có thể
làm Đông Phương Vũ Hiên vui cười là rất ít, rất ít.
……….
Vạn Hoa Chi Hải, Vạn Hoa Cốc.
Tiếu Ngạo Hàn cùng Thủy Ngân Hàn Long xuất hiện bên ngoài không gian Vạn Hoa
Cốc. Hiện tại là lúc Vạn Hoa Cốc Thư Thánh - Nhan Chân Khanh giảng đạo, vì vậy
không có Vạn Hoa Cốc đệ tử nào tiếp đãi Tiếu Ngạo Hàn.
Tiếu Ngạo Hàn nhàn nhạt nhìn qua Vạn Hoa Chi Hải, phất tay áo lên, cực hàn đạo
thống đông cứng phiến hư không này. Tiếu Ngạo Hàn thành danh công pháp Ngạo
Hàn Thập Lục Thánh Quyết được xưng là Tam Đại Chân Giới đệ nhị cực hàn công
phạt công pháp. Với nó, đông cứng thời gian hư không chỉ là nhất niệm.
Tiếu Ngạo Hàn đưa tay mình lên, chạm khẽ vào Vạn Hoa Chi Hải, vô số đóa hoa
đông cứng bị pháp lực đẩy ra hai bên. Dưới chân Thủy Ngân Hàn Long liền bay
vào Vạn Hoa Chi Hải, Vạn Hoa Cốc.
Vừa vào trong cốc, dù đã thu liễm phần nào hai vị thánh nhân uy thế nhưng vẫn
khiến một trăm Vạn Hoa Cốc đệ tử, cùng hai trăm tôi tớ khí huyết cuồn cuộn,
nếu không phải Thư Thánh Nhan Chân Khanh chống đỡ thì tất cả khí tức đã đoạn
tuyệt, nhưng cũng thất khiếu chảy máu.
Nhan Chân Khanh một thân nho phục, Thánh Nhân Chi Hoàn đạt đến 100 Kỷ Luân Hồi
Hoang Thánh, đứng lên bay ra khỏi đài sen của mình. Nhan Chân Khanh đều biết
quan hệ giữa Đông Phương thế gia cùng Vạn Hoa Cốc, cũng không xoắn xít Tiếu
Ngạo Hàn hành động.
Dù sao, các đệ tử nhập môn này thực lực thấp kém, có thể diện kiến thánh nhân
là phúc phần của bọn họ, cho dù có bị trọng thương dưới uy thế thánh nhân cũng
chỉ có thể trách bản thân yếu kém.
Thiên đạo bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu. Thánh nhân bất nhân, dĩ bách tính vi
sô cẩu.
Còn những Vạn Hoa Cốc yêu nghiệt đệ tử đều được Nhan Chân Khanh bảo vệ, cũng
không đến mức thất khiếu chảy máu nhưng đều khó mà đứng vững. Các Vạn Hoa Cốc
đệ tử từ cao cấp đến nhập môn đồng loạt quỳ xuống hô to:
Tiếu Ngạo Hàn lạnh nhạt khoát tay áo nói:
Chúng tiên cung kính cảm tạ, rồi đứng lên. Vạn Hoa Cốc còn có hai trăm kỳ nhân
dị sĩ, tính tình quái gỡ, nhưng bọn họ đều là thánh nhân, tất cả đã đều chán
ghét vẻ xấu xí của tu chân giới, quyết định thoái ẩn vào Vạn Hoa Cốc sinh
sống. Tiếu Ngạo Hàn ra lệnh cho chúng tiên miễn lễ thì cũng không ai dám quỳ,
còn những kỳ nhân dị sĩ đều không ở đây, hơn nữa cùng là bậc thánh nhân vốn
nên ngang bình luận đạo:
Nhan Chân Khanh vuốt râu cười nói:
Tiếu Ngạo Hàn nghe vậy lập tức bấm tay tính toán, quả thật Y Thánh Tôn Tư Mạc
đã đến Tiếu phủ, liền chắp tay cảm tạ:
Nhan Chân Khanh vui lòng gật đầu, lúc Đông Phương Ngọc chào đời, ông chính là
người viết tên cho nàng, vậy thì viết tên cho nữ thánh nhi tử cũng là một
chuyện vui. Thiên Đạo bước thứ nhất tu sĩ có thể sinh sản, đến bước thứ hai
liền thuộc về nan đề, chỉ có tìm được bản tộc tế khí mới có thể có người nối
dõi.
Đến thánh nhân bọn họ liền thuộc về vô phương khả thi, nhưng các viễn cổ thế
gia đều có phương pháp của mình, vì thế dòng dõi của họ mới có thể tiếp nối
đến tiên linh thời đại này. Các tu sĩ thực lực cao cường khi sinh hậu đại ra
liền nắm giữ thực lực kinh khủng, vượt qua lẽ thường của thiên đạo.
Như lúc phu nhân Tiếu Hồng Trần là Công Tôn U sinh ra Tiếu Ngạo Hàn và Tiếu
Thần Phong, hai người đều có Vạn Cổ Tiên Tôn thực lực. Khi đó đôi phu thê Tiếu
Hồng Trần cùng Công Tôn U đều là 90 Kỷ Luân Hồi Niết Thánh cảnh giới.
Hiện tại Tiếu Ngạo Hàn và Đông Phương Ngọc đều có Hoang Thánh thực lực, sinh
ra nhi tử liền chắc chắn cao hơn Tiên Tôn cảnh giới. Thiên đạo luôn luôn giữ
sự công bằng cho các tu sĩ nên mới xuất hiện đạo tắc giới hạn thánh nhân sinh
hạ hậu duệ, còn các viễn cổ thế gia đều có cách lách luật riêng mình liền
thuộc về phạm trù khác.
Tiếu Ngạo Hàn hướng Nhan Chân Khanh nói:
Nhan Chân Khuynh nghe vậy gật đầu đồng ý, đây là lễ nghĩa cơ bản, bọn họ đều
là thánh nhân, nếu chỉ dùng phân thân của mình đến mời chân thân đối phương
liền là bất lịch sự, Tiếu Ngạo Hàn chân thân giáng lâm liền đã là nể mặt lớn
nhất.
Nói xong, Tiếu Ngạo Hàn cùng Thủy Ngân Hàn Long cùng nhau biến mất, hướng Biến
Thiên Quan phi hành. Lạc Phàm Giới có một thế lực do chín người đứng đầu các
ngành nghề thành lập nên, danh xưng Cửu Thiên. Địa vị mỗi người đều siêu nhiên
nhưng không phải do thực lực của mình cao thâm đến đâu, mà là do sở học của họ
đạt đến cảnh giới siêu quần bạt tụy. Bọn họ luôn luôn lấy việc duy trì và phát
dương quang đại đạo thống mình làm mục tiêu phấn đấu.
Trong đó người nắm giữ bói toán đạo thống chính là Biến Thiên Quân - Thần Toán
lão nhân hay còn được biết đến là Thiên Cơ Thánh.
Trong vài hô hấp, Tiếu Ngạo Hàn liền trở lại cùng một ông lão, da dẻ hồng hào,
đi chân trần cưỡi trên một con thanh ngưu. Niết Thánh Chi Hoàn sau lưng ông
lão thâm ảo huyền bí, phiêu hốt khó tìm. Thần Toán lão nhân chắp tay hướng
Nhan Chân Khanh chào hỏi, Nhan Chân Khanh tự nhiên đáp lễ đối phương.
Tập hợp đủ hai vị thánh nhân còn Y Thánh Tôn Tư Mạc đã đến Tiếu phủ liền xuất
phát. Nhan Chân Khanh bản mệnh đạo binh Văn Điển Duật viết trên hư không, mực
nước vung vẩy ngưng tụ thành một con mặc thủy đại bằng vương.
Trong tọa kỵ ba người, Thủy Ngân Hàn Long là mạnh nhất. Thần Toán lão nhân tọa
kỵ, Thanh Ngưu thuộc về 3 Kỷ Luân Hồi Thủy Thánh. Nó đi theo Thần Toán lão
nhân từ lúc mới đặt chân vào tu lộ, phò tá cho đến bây giờ nên luôn được Thần
Toán lão nhân yêu thích. Còn Nhan Chân Khanh tọa kỵ lại được tính vào đạo
thuật, không phải thực thể nhưng tốc độ không thua bất kỳ thánh thú nào.
Năm vị thánh nhân, ba người hai thú cùng nhau hướng không gian Tiếu phủ vượt
qua thời không bay tới. Vừa đến thời không chi môn Tiếu phủ, các Thủy Thánh
thủ vệ đồng loạt bay ra nghênh đón ba người tiến vào, còn tọa kỵ đã thu vào
không gian mình, Thánh Nhân Chi Hoàn đã thu liễm vào trong cơ thể.
Trong Lạc Phàm Giới hay thậm chí Tam Đại Chân Giới này, người có can đảm gây
sự ở Tiếu gia hầu như rải rác mấy người, thiên đạo cũng khó mà có can đảm đó.
Tam Đại Chân Giới chia ra làm Trần Giới, Nghịch Trần Giới, Lạc Phàm Giới. Ban
đầu Lạc Phàm Giới được xưng là Tam Thập Tam Thiên Tử Tiêu Giới trong thời đại
viễn cổ thần linh, sau này thiên địa đại biến. Đa số viễn cổ thần linh đều bỏ
mạng trong trận đại biến đó, rồi đến phiên Tịch Giới ra đời, cũng là sự bắt
đầu của viễn cổ tiên linh thời đại.
Thời đại hiện tại cũng thuộc về viễn cổ tiên linh thời đại, Tịch Giới trước
đây là nơi cư ngụ của vô số viễn cổ thánh tông, trong đó cũng một vài tiên vực
do các tuyệt thế Tiên Hoàng thống trị.
Nhưng vào thời đầu viễn cổ tiên linh, ba vị tuyệt đại Tiên Hoàng của Nghịch
Trần Giới đánh đâu thắng đó. Trong đó trẻ tuổi nhất Tiên Hoàng Ninh Phàm một
thân một mình địch Thái Thương Kiếp Chủ, bất phân thắng bại.
Huệ Thi Tiên Hoàng cùng Tử Đấu Tiên Hoàng dẫn dắt vô số thuộc hạ Đại Đế, Đại
Thánh tiến công trả thù Tịch Giới viễn cổ thánh tông. Lần đại chiến đó, Tam
Đại Chân Giới vô số đại năng tu sĩ Tam Đại Chân Giới ngã xuống, vốn không
tranh với đời Luân Hồi Chi Chủ - Thường Ngọc Nguyệt không thể không đứng ra
đưa các tu sĩ đó trọng nhập luân hồi, đáp ứng thỉnh cấu từ các Tiên Hoàng.
Vốn tính tình bá đạo Thái Thương Kiếp Chủ thấy vậy lại không có dị nghị gì,
Luân Hồi Chi Chủ cũng là cường giả Trần Giới, nhưng căn nguyên tất cả đều do
viễn cổ thánh tông cùng bọn họ mà ra, làm như thế cũng có thể giảm bớt một
phần nhân quả. Thái Thương Kiếp Chủ biết Thường Ngọc Nguyệt làm như thế cũng
có nguyên do của hắn.
Còn về phần Tịch Giới, các viễn cổ thánh tông được một viễn cổ thế lực thần bí
bảo kê, các thánh nhân từ Niết Thánh trở xuống đều vẫn lạc, hồn quy minh địa.
Mà thế lực thần bí này chính là Lạc Phàm Thánh Tông, tiền thân của Tiếu gia.
Còn các tiên vực trong Tịch Giới đều diệt tuyệt, không con một ai.
Sau khi thiên địa chi biến kết thúc, Lạc Phàm Thánh Tông phong tỏa Tịch Giới,
đổi tên thành nó Lạc Phàm Giới, bản thân nó cũng đổi tên thành Tiếu gia. Giới
này từ đó trở thành nơi các tu sĩ lưỡng đại chân giới khác đến đây quy ẩn, nơi
mà các Tiên Đế, Thánh Nhân đầy đường đầy xá.
Các viễn cổ thánh tông bị các Tiếu gia lão tổ trấn áp vô số Kỷ Luân Hồi, trong
đó khiến bọn họ sợ hãi nhất phải nói đến Tiếu Cửu Thiên cùng Tiếu Dược Nhân.
Một cái lấy Dĩ Lực Chứng Đạo, cái còn lại lấy Độc Chi Bản Nguyên Chứng Đạo.
Sau khi bình định Lạc Phàm Giới, Tiếu gia liền giải phong các viễn cổ thánh
tông đối nghịch trước đây, lúc đó thì ván đã đóng thuyền.
Hơn nữa, các viễn cổ thánh tông giao hảo với Tiếu gia năm xưa đồng thời quật
khởi như Thuần Dương Thánh Tông, Tàng Kiếm Sơn Trang, Vạn Hoa Cốc, Ngũ Độc
Thánh Giáo, Hoàng Tuyền Thánh Tông, Thần Thủy Thánh Cung, Thiên Sách Thần Phủ.
Nhưng trong các viễn cổ thánh tông cũng không phải không có viễn cổ thánh tông
cường đại đủ sức áp chế các thánh tông trên, dù đã bị phong ấn vô số Kỷ Luân
Hồi, điển hình nhất chính là Hỗn Côn Thánh Tông cùng Hồng Quân Thánh Tông.
Lưỡng đại thánh tông này là chí hữu chi giao với Tiếu gia, nhưng bọn họ cũng
là long đầu các thánh tông khác. Vốn đã có mưu tính cải biến Tịch Giới thành
nơi quy ẩn, gần gũi với đại đạo hơn, không thể làm gì khác hơn là hợp tác cùng
Lạc Phàm Thánh Tông, thay đổi thiên đạo.
Đến tận bây giờ, Lạc Phàm Giới đã sở hữu số lượng thánh nhân và Tiên Hoàng
cũng là nhiều nhất Tam Đại Chân Giới.
Các viễn cổ thánh tông thấy vậy cũng không dám dị nghị gì nữa, đến đẳng cấp
bọn họ, tranh giành đã không còn là đạo thống nữa, mà là thiên đạo cùng tu vi.
Nếu nói đúng nhất, Trần Giới cùng Nghịch Trần Giới là nơi tụ hợp các viễn cổ
tiên vực. Còn Lạc Phàm giới thuộc về địa bàn của các viễn cổ thánh tông.
Sau khi tiến vào Tiếu phủ không gian, ba vị thánh nhân hóa thành ba đạo pháp
tắc, dùng độn thuật nhanh nhất đến Tiếu phủ.
Ba bóng người xuất hiện bên ngoài lâu các, bên trong vang lên những tiếng đau
đẻ của Đông Phương Ngọc, Tiếu Ngạo Hàn biết bây giờ mới chính thức bắt đầu.
Tiếu Ngạo Hàn thi lễ hướng Y Thánh Tôn Tư Mạc, đối phương cũng hoàn lễ. Bàn
tay Tiếu Ngạo Hàn nắm chặt, anh mắt lo lắng nhìn vào bên trong.
Tiếu Ngạo Hàn cùng Đông Phương Ngọc vốn là cặp đôi oan gia ngõ hẹp, từ nhỏ đã
không hợp nhau, ở chung một lát liền cải lộn đến thiên địa biến sắc. Có câu
ghét của nào trời trao của đó, hai người này tuy là bộ đôi khắc khẩu nhưng lại
rất ăn ý, lúc Đông Phương Ngọc bị Đông Phương Tung Hoành “định hôn ước” với
Dương nhị thiếu - Dương Dật Phi.
Đông Phương Ngọc liền chỉ có thể tìm tới kẻ thương nhau lắm cắn nhau đau với
mình này, tuy Tiếu Ngạo Hàn tính tình gian xảo, ma le quỷ chước, nhưng từ
trước tới nay tên này chưa chịu thiệt lần nào.
Trong lúc cấp bách, Tiếu Ngạo Hàn đã bày ra kế đào hôn, hai người liền chỉ có
thể trốn vào Huyễn Mộng Giới nào đó. Trong lúc họ sinh sống trong Huyễn Mộng
Giới vài triệu năm trong đó, chỉ có hai người là thân nhân của nhau.
Lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy, nam nữ nảy sinh tình cảm là chuyện thường
tình. Sau khi hạnh phúc nắm tay nhau trở về mới biết Đông Phương Tung Hoành
chỉ là nói đùa, lúc đó thì Tiếu Ngạo Hàn cùng Đông Phương Ngọc đã có tình cảm
với nhau, đại hôn giữa Đông Phương thế gia cùng Tiếu gia liền thuận lý thành
chương.
Đã qua vô số Kỷ Luân Hồi, Đông Phương Ngọc mới thai nghén ra giọt máu của hai
người. Nếu Đông Phương Ngọc xảy ra chuyện gì, Tiếu Ngạo Hàn hắn lại phải chờ
thêm vô vố Kỷ Luân Hồi nữa.
Thần Toán lão nhân cảm thấy tinh thần Tiếu Ngạo Hàn bất an nói:
Tiếu Ngạo Hàn nghe vậy cũng không thả lỏng phần nào, gật đầu cảm tạ Thần Toán
lão nhân rồi hướng Y Thánh Tôn Tư Mạc hỏi :
Tôn Tư Mạc hướng gật đầu bảo đảm Đông Phương Ngọc không có chuyện gì, Tiếu
Ngạo Hàn cũng yên tâm hơn.
Lúc này, thiên không Tiếu phủ tử sắc mây tía vờn quanh, cuồng phong bạo vũ,
ngũ lôi oanh đỉnh. Bốn mùa theo tiếng khóc trẻ con truyền ra từ lâu các mà
thay đổi, khi thì nóng rực của mùa hạ, lạnh buốt của mùa đông, se lạnh của
thu, rồi lại ấm áp của mùa xuân.
Thiên địa tứ quý không tuân theo thiên đạo quy tắc diễn biến. Tiếu Hồng Trần,
Đông Phương Tung Hoành, Tiếu Ngạo Hàn, Tiếu Thần Phong đồng loạt vui mừng nhìn
vào trong lâu các. Y Thánh Tôn Tư Mạc, Thư Thánh Nhan Chân Khanh, cùng Thiên
Cơ Thánh Thần Toán lão nhân kinh ngạc nhìn vào, quay qua chúc mừng:
Tiếu Thần Phong vui mừng so Tiếu Ngạo Hàn cũng không kém, y là người cưới vợ
sớm hơn so với Tiếu Ngạo Hàn, các Tiếu gia lão tổ lót dép ngồi hóng vài Kỷ
Luân Hồi lại sinh ra hai đứa con gái.
Không phải bọn họ trọng nam khinh nữ, mà là vì Tiếu gia có gia quy: nữ tử
trong tộc chỉ có thể kết hôn cùng biểu huynh hoặc biểu đệ, không cho phép
thông hôn cùng các viễn cổ thế gia hay thánh tông khác, cách duy nhất là chỉ
có thể thiên địa thai nghén mà ra. Gia quy này luôn bảo vệ huyết mạch thuần
khiết nhất của Tiếu gia, truyền đến bây giờ cũng chưa từng đứt đoạn. Nhờ gia
quy này, mà huyết mạch Tiếu gia chưa bao giờ ngoại truyền, các hậu duệ đời sau
càng ngày càng mạnh, không tuân theo thiên đạo pháp tắc.
Cái vấn đề này đã nằm trong đầu Tiếu Thần Phong cũng được vài Kỷ Luân Hồi, tu
vi của y không thể tiến thêm thì vấn đề này cũng nằm trong số đó. Bây giờ thì
đại ca y đã có con trai, chuyện này liền dễ giải quyết, hơn nữa lấy thiên tư
của Tiếu Khuynh Thành cùng Tiếu Khuynh Quốc thì khó có thể tìm được hôn phối
xứng tầm.
Tiếu Hồng Trần cùng Đông Phương Tung Hoành vui mừng quá đỗi, những giọt lệ
thỏa mãn chờ bấy lâu cuối cùng đã được toại nguyện, hai trung niên nóng nảy đá
văng cửa phòng, chạy vào trong tranh nhau bế cháu mình.
Tiếu Ngạo Hàn cùng Tiếu Thần Phong cũng nhanh chóng chạy theo vào, đi cuối
cùng liền là Tôn Tư Mạc, Nhan Chân Khanh cùng Thần Toán lão nhân.
Đông Phương Tung Hoành cuối cùng là người chiến thắng trong trận chiến giành
bế cháu này. Tiếu Hồng Trần chỉ có thể hậm hực bỏ qua, hướng Tôn Tư Mạc nói:
Tôn Tư Mạc cung kính thi lễ, tiến lên bắt mạch cho Đông Phương Ngọc, đôi mắt
từ ái nói:
Tiếu Hồng Trần gật đầu hài lòng làm động tác mời nói:
Tôn Tư Mạc ý niệm hóa thành hoàng kim ký tự lơ lững không trung: Một cây trăm
triệu năm Trích Tinh Thảo, một cân trăm triệu năm Hà Thủ Ô, hai viên trăm
triệu năm Thiên Sơn Tuyết Liên Hoa, một viên ngàn vạn năm Tuyết Liên Đan,
Chuẩn Thánh Huyết Thần Canh Ô tinh huyết một bình.
Nhan Chân Khanh triệu hồi Văn Điển Duật chép xuống các dược liệu này xong rồi
đưa cho Tiếu Ngạo Hàn. Tiếu Ngạo Hàn nhận lấy toa thuốc liền triệu hồi một đạo
phân thân bay ra khỏi phòng hướng Tiếu Như Thủy viện tử phi hành, nhờ lão tổ
luyện đan.
Đông Phương Tung Hoành ánh mắt dừng ở Thần Toán lão nhân nói:
Các thánh nhân trong phòng này ngay cả Đông Phương Ngọc đang nhắm mắt tĩnh
dưỡng cũng không thể không mở mắt ra nhìn cha mình một cái. Lần trước cũng là
y định đặt tên cho Tiếu Khuynh Thành cùng Tiếu Khuynh Quốc, nếu không phải
nàng cản lại thì bây giờ có lẽ hai bé gái đã do Đông Phương Tung Hoành đặt tên
rồi. Danh tự trong tu chân giới có lẽ không quan trọng, nhưng với các thánh
nhân lại có ý nghĩa khác!
Đông Phương Tung Hoành biết bản thân mình không có tài đặt tên, liền chỉ có
thể mời Thần Toán lão nhân đến. Thần Toán lão nhân suy nghĩ một hồi rồi nói:
Tiếu Hồng Trần, Đông Phương Tung Hoành nghe vậy vô cùng hài lòng. Tiếu Ngạo
Hàn cùng Tiếu Thần Phong cũng không có ý kiến, hai người không có cao kiến gì,
nói ra thế nào cũng nghe chửi.
Đột nhiên trong phong vang lên tiếng hư vô phiêu miễu uy nghiêm bất khả xâm
phạm, nhưng khí thế lại yêu dị tà tứ, không cho phép thế gian này bất cứ ai
nghịch ý của mình biến mấy chỉ để lại âm thanh vang vọng:
Các thánh nhân đồng loạt cung kính, cho dù là cổ thánh như Tiếu Hồng Trần và
Đông Phương Tung Hoành cũng vậy:
Vâng, xin nghe theo lão tổ!
Vâng, xin nghe theo chỉ thị Tiên Hoàng đại nhân!
Ba chữ Tiếu Vô Thường kim sắc cổ thần triện văn lơ lững không trung, hoàng giả
chi khí hoành tảo bát hoang dung nhập vào trong thân thể Tiếu Vô Thường. Nhan
Chân Khanh, Tôn Tư Mạc, Thần Toán lão nhân không biết thân phận đối thật sự
của đối phương, nhưng nếu đã là Tiếu gia lão tổ liền ít nhất cũng là Tiên
Hoàng. Hơn nữa, từ trong khí tức đối phương, bọn họ biết, chỉ cần đối phương
một đạo ý niệm đủ để diệt tuyệt bọn họ, vĩnh bất siêu sinh.
Tiếu gia hiện giờ tổng cộng có mười ba vị Tiên Hoàng, người vừa nói chính là
Tiếu phủ đệ tứ Tiên Hoàng - Tiếu Thiên Chiến!