Ngũ Thất Vạn, Âm Dương Lưỡng Kiếm


Người đăng: ☯༺Tuyên Cổ Đệ Nhất Tiên༻☯

Tiếu Vô Thường nghe đến có công hiệu che lấp thiên cơ, số mệnh, khí vận liền
cực kỳ động tâm. Trong tu chân giới này, có biết bao nhiêu tu sĩ chết bởi tính
toán, lại có biết bao nhiêu bị chết bởi giết người đoạt bảo.

Thiên cơ là một loại biết trước tương lai, nôm na như thầy bói. Số mệnh như là
một loại định trước từ tương lai, tu sĩ thiên phú càng cao thì số mệnh càng
mạnh, loại này cũng có thể thay đổi bất ngờ vì có thể xuất hiện tình trạng
đoạt xá dẫn đến số mệnh thay đổi. Khí vận đơn giản là may mắn, khí vận càng
tốt, đạt được càng nhiều kỳ ngộ, thậm chí cũng có thể thoát chết trong gang
tấc. Tu chân giới gọi chung là tu đạo tam bảo.

Thiên Đố Họa Nhan trên tay Tiếu Vô Thường có thể che lấp tam bảo, thậm chí
thánh nhân thôi diễn cũng không tính toán được gì, đại biểu hắn liền càng an
toàn. Trên tu lộ càng đi xa, tính mạng liền càng nguy hiểm, ngươi không biết
thiên đạo sẽ như thế nào tính toán ngươi. Tiếu Vô Thường dùng thần thức câu
thông Thiên Đố Họa Nhan tiến hành trò chuyện, nhưng hắn bị bơ khiến hắn bị quê
một cục.

Tiếu Vô Thường lãnh mâu nhìn chằm chằm Thiên Đố Họa Nhan, Động Huyền Cửu Thiên
Kiếm cảm nhận được hắn bực bội liền muốn nói, nhưng bị một giọng nữ tử cắt đứt
vang lên:


  • Chỉ khi ngươi sở hữu Phượng Dư Long Giá thì Thiên Đố Họa Nhan mới nhận
    ngươi làm chủ, vì bọn chúng là trời sinh một cặp.

Bích Ngọc Tiêu bay ra khỏi Tiếu Vô Thường mi tâm mang theo địch ý nói:


  • Cuối cùng ngươi vẫn chịu ra sao?

Tiếu Vô Thường ánh mắt liếc qua Anh Hoa Túy, bên trong ánh mắt hắn là một loại
dục vọng chiếm hữu. Anh Hoa Túy song kiếm bay ra khỏi hộp, hồng phấn kiếm
quang bay ra biến hóa thành một hình tượng mỹ nhân, khí chất thùy mị đoan
trang, khí nhược u lan nói:


  • Bát Bảo Ngọc Như Ý, cùng là Khai Thiên chi khí ngươi vẫn là nên khách khí
    chút đi.

Bích Ngọc Tiêu cùng Động Huyền Cửu Thiên Kiếm đồng loạt khinh bỉ cười nói:


  • Ngươi mà cũng tự xưng là Khai Thiên chi khí? Tuy Anh Hoa Túy là Khai Thiên
    Chi Khí nhưng nó không có nghĩa là ngươi, Anh Hoa Túy thần hồn tựa như bị
    ngươi trấn áp đi, tiên quốc hoàng hậu.

Nữ nhân lãnh mâu hờ hững không nói gì, Tiếu Vô Thường âm tàn truyền một đạo ý
niệm vào Động Huyền Cửu Thiên Kiếm cùng Bích Ngọc Tiêu, đơn giản là “giết
không tha, vĩnh bất siêu sinh”! Ai dám cản đường Tiếu Vô Thường hắn đạt được
Anh Hoa Túy đều phải chết, cho dù ngươi có là tuyệt đại mỹ nhân hắn cũng không
quan tâm.

Chỉ là một túi da mà thôi, tắt đèn thì ai cũng như ai, nhà tranh cũng thành
nhà ngói. Tiên quốc hoàng hậu thấy bị đối phương lật tẩy, trong lòng đồng dạng
bình thản nhưng lại không thể ngờ tiểu hài đồng trước mắt tâm địa lại như thế
độc ác, tâm ngoan thủ lạt.

Nàng có thể tùy ý nhìn thấu một người cốt linh, nhưng gặp phải Tiếu Vô Thường
hoàn toàn bị vây vào sương mù. Vốn nghĩ trên người mình mị thuật có thể đem
đối phương vây vào mê man, nghe theo chỉ thị của mình. Tiến quốc hoàng hậu
không khỏi nhìn qua Bích Ngọc Tiêu cùng Động Huyền Cửu Thiên Kiếm, thầm nghĩ
chỉ sợ là lưỡng đại Khai Thiên Chi Khí chính là bế thủ Tiếu Vô Thường linh
đài.

Nhưng tiên quốc hoàng hậu sai hoàn toàn, thứ mà có thể khiến Tiếu Vô Thường
miễn dịch với nàng mị thuật chỉ có Thái Thượng Vong Tình. Nếu đã vong tình sao
lại trúng phải mị thuật?

Tuy tiên quốc hoàng hậu mị thuật siêu phàm, nhưng đây là đạo, tương sinh tương
khắc. Mị thuật đến cảnh giới nàng không cần niệm chú ngữ, hai tay bấm quyết.
Giơ tay nhấc chân mị thuật tự thành, một cái ánh mắt có thể khiến thiên hạ
trầm luân.

Tiếu Vô Thường quan sát tiên quốc hoàng hậu, trong lòng tính toán như thế nào
đạt được cả ba. Nếu thần hồn Anh Hoa Túy bị nàng ta trấn áp thì phương pháp
đơn giản nhất thì cũng chỉ có đem nó đánh thức, giành lại chủ vị. Tiếu Vô
Thường tâm thần ra hiệu Bích Ngọc Tiêu kiếm chuyện với nàng trước, nó liền
nói:


  • Ngươi nghĩ đem thần hồn Anh Hoa Túy trấn áp nó liền sẽ để yên cho ngươi?
    Khai Thiên chi khí kiêu ngạo không phải là ngươi dạng này tu sĩ có thể áp chế,
    nếu không phải Anh Hoa Túy vết thương có chút nghiêm trọng thì ngươi một sợi
    tàn hồn cũng đừng mong mà bám vào.

Tiếu Vô Thường thần thức câu thông cùng Bích Ngọc Tiêu hỏi nó vết thương của
Anh Hoa Túy là cái gì. Đạt được đáp án khiến hắn hưng phấn vì đáp án là nếu
bọn chúng tấn công cũng sẽ không đến mức khiến Anh Hoa Túy trọng thương, cách
đánh thức hiệu quả nhất chỉ có tấn công vào vết thương. Tựa như con người khi
bị thương, mỗi lần động vào đều đau đến thấu tim gan lục phủ.

Tiên quốc hoàng hậu dửng dưng cười nói:


  • Nếu ngươi đã bất bình vì Anh Hoa Túy thì đến đây đi, nhưng nói trước Động
    Huyền Cửu Thiên Kiếm không được tham gia.

Nàng cũng không phải ngốc, Anh Hoa Túy là song kiếm Khai Thiên chi khí, Bích
Ngọc Tiêu cường đại nhưng thắng bại khó phân. Đề phòng Động Huyền Cửu Thiên
Kiếm tham gia liền định ra quy tắc chiến đấu. Bích Ngọc Tiêu khinh thường cười
lạnh nói:


  • Đến thì đến, để xem một sợi tàn hồn có hay không trấn áp nổi ta.

Nói xong Bích Ngọc Tiêu quanh thân linh khí như thủy triều lên xuống thất
thường, khi như tĩnh hải yên lặng chết chóc, khi thì như nộ hải sóng biển ầm
ầm. Thủy là thiên hạ chí nhu chi vật, nhưng cực hạn của chí nhu chính là sự
bắt đầu của chí cương.

Tiếu Vô Thường thấy kế hoạch đã tiến hành liền lui ra đến bên cửa, ra lệnh
Động Huyền Cửu Thiên Kiếm phong tỏa không gian, tránh liên lụy tới hắn. Một
đạo bạch khí từ Động Huyền Cửu Thiên Kiếm thoát ra, chung quanh xuất hiện hư
không vết rách, tạo thành hư không phong tỏa Bích Ngọc Tiêu cùng tiên quốc
hoàng hậu. Dù là tạo thành hư không phong tỏa nhưng vẫn không ngăn cách âm
thanh cùng tầm nhìn từ bên ngoài.

Trên thân sáo quấn quanh tử sắc trường long bay ra lao hướng Anh Hoa Túy, tiên
âm từ Bích Ngọc Tiêu mang theo Thừa Long nhuệ khí tân công tới. Tiếu Vô Thường
liếc mắt nhìn qua liền nhận ra, đây là hắn Ngọc Tiêu Kiếm Pháp bên trong một
chiêu, Tiểu Sử Thừa Long.

Tiên quốc hoàng hậu thấy đối phương sử dụng “âm ba công” công kích, liền điều
khiển Anh Hoa Túy chém ra một chiêu trong Lưỡng Nghi Kiếm Pháp, Nhật Nguyệt
Đồng Chuyển tạo thành ba đạo sát thương đối đầu cùng Tiểu Sử Thừa Long.

Tiểu Sử Thừa Long hóa thành ba con tử long giương nanh múa vuốt ứng đối cùng
Anh Hoa Túy Nhật Nguyệt Đồng Chuyển. Tuy Nhật Nguyệt Đồng Chuyển đồng dạng
mang theo ba đạo sát thương như Tiểu Sử Thừa Long nhưng nó lại không mang đặc
hiệu mỗi tử long đều mang ba đòn công kích ngầm liên hoàn, vì thế vừa qua đến
Nguyệt Chuyển đã bị hai đòn của Tiểu Sử Thừa Long dẹp yên.

Tiên quốc hoàng hậu Nhật Nguyệt Đồng Chuyển phá giải Tiểu Sử Thừa Long sáu đạo
công kích nhưng vẫn còn ba đạo tấn công đến, song kiếm thả ra một Âm một Dương
kiếm khí chống đỡ còn sót lại Tiểu Sử Thừa Long.

Dương kiếm khí hấp thu thuần dương chi khí mang theo “dương thiết âm” trạng
thái hóa giải ba đạo Tiểu Sử Thừa Long công kích. Âm kiếm khí hấp thu thuần âm
chi khí mang theo “âm thiết dương” trạng thái hóa thành sóng âm ý đồ gây mê
Bích Ngọc Tiêu.

Bích Ngọc Tiêu khinh thường cười lạnh, kiếm khí Vân Tâm Xuất Tụ xao động tạo
thành một đạo công kích hóa giải Âm kiếm khí trong chiêu Âm Dương Giao Thác,
đồng thời kiếm khí từ nó mang theo Vân Tâm hiệu ứng khiến Anh Hoa Túy tốc độ
sụt giảm.

Tiên quốc hoàng hậu điều khiển Anh Hoa Túy phân ra trái phải lưỡng kiếm nhất
tâm nhị dụng, một kiếm bay đi thi triển một chiêu Cực Đạo Hồi Quy, kiếm còn
lại về thế phòng thủ thi triển Kiếm Sinh Thái Cực, đặt bản thân cân bằng giữa
trạng thái Âm Dương.

Bích Ngọc Tiêu thừa biết trước mắt là một hư chiêu, liền dùng sát chiêu Kim
Thanh Ngọc Chấn phá giải. Thân sáo rung lên, một đợt sóng âm từ Bích Ngọc Tiêu
bắn tới Anh Hoa Túy, trên đường sóng âm đi qua đem Cực Đạo Hồi Quy ép văng ra
xa. Tiếu Vô Thường thấy song kiếm bị tách xa liền ra hiệu Động Huyền Cửu Thiên
Kiếm tham gia vòng chiến.

Từ đầu bọn Tiếu Vô Thường hoàn toàn xem nhẹ quy tắc chiến đấu, chỉ cần thắng
là được ai lại quan tâm đánh hội đồng. Động Huyền Cửu Thiên Kiếm âm tàn cười
lạnh nhìn tiên quốc hoàng hậu liền xông vào vòng chiến. Nó chính là người tạo
ra hư không phong tỏa, có thể tự do xuất nhập liền có ý nghĩa tự do ăn gian.

Bích Ngọc Tiêu thấy Động Huyền Cửu Thiên Kiếm tham gia vòng chiến liền bắn ra
9 đạo sóng âm hoàn thành chiêu thức Kim Thanh Ngọc Chấn vừa nãy. Kim Thanh
Ngọc Chấn tổng cộng thi triển tối đa 10 lần, sóng âm đầu tiên nhằm tách rời
song kiếm, còn có 6 đạo sóng âm công kích Anh Hoa Túy vết thương, 3 đạo càng
quét hướng tiên quốc hoàng hậu.

Động Huyền Cửu Thiên Kiếm thân kiếm phóng thẳng đến Anh Hoa Túy bị chấn ra vừa
nãy, hướng vết thương trên kiếm công kích. Động Huyền Cửu Thiên Kiếm hoạch ra
một đường kiếm khí, vừa nãy quan sát tiên quốc hoàng hậu thi triển Nhật Nguyệt
Đồng Chuyển nó cùng Tiếu Vô Thường đồng thời ngộ ra một chiêu, Âm Dương Hầu
Liệt.

Động Huyền Cửu Thiên Kiếm mũi kiếm lăng không bay đến trực diện đâm vào vết
thương Anh Hoa Túy trên không. Âm Dương kiếm khí hòa vào nhau, nhắm vào vết
thương trên thân kiếm, trong khi Dương kiếm khí lăng không công kích vết
thương thì lúc đó Âm kiếm khí đã đến khiến cho Anh Hoa Túy choáng vàng run rẩy
cắm xuống đất.

Bên kia Bích Ngọc Tiêu 6 đạo sóng âm Kim Thanh Ngọc Chấn như những cây lưu
tinh chùy bổ vào vết thương Anh Hoa Túy khiến nó lơ lững bất định trên không
sau đó đồng dạng cắm vào đất. Cùng lúc đó 3 đạo sóng âm càng quét tiên quốc
hoàng hậu đồng dạng khiến nàng chật vật, nàng hừ lạnh như đã biết trước đối
phương không hề tuân thủ ước định khinh bỉ nói:


  • Hừ, một đám tôm tép nhãi nhép, không ngờ Khai Thiên chi khí lại như thế
    không tuân thủ quy tắc.

Bích Ngọc Tiêu không thèm đáp trả nàng, bên kia Động Huyền Cửu Thiên Kiếm âm
thanh khinh thường mang theo sự ngang ngược phản bác nói:


  • Không tuân thủ quy tắc? Ta nhớ chỉ có Bích Ngọc Tiêu đứng ra khiêu chiến
    ngươi thôi, nãy giờ ta vẫn im lặng đấy, đừng nghĩ bọn ta cùng một chủ liền đại
    biểu cho nhau.

Tiếu Vô Thường đứng ngoài tựa như nhìn ra ý đồ của nàng, liền lấy Bích Không
Long Minh Kiếm từ bên trong Trung Thiên Giới Bảo ném vào vòng chiến, tuy hắn
không chắc nhưng cẩn thận vẫn hơn không. Như thần giao cách cảm, tiên quốc
hoàng hậu bên đó Phượng Dư Long Giá đã bay qua khoác lên thân thể tàn hồn hư
huyễn kia.

Tiên quốc hoàng hậu tàn hồn được Phượng Dư Long Giá bảo vệ toàn thân liền dùng
thần niệm điều khiển Anh Hoa Túy quay trở lại. Nhưng Anh Hoa Túy bị Động Huyền
Cửu Thiên Kiếm tấn công quật cường không nghe theo chỉ thị của nàng. Tiếu Vô
Thường thấy vậy lập tức ra lệnh Bích Ngọc Tiêu tấn công Anh Hoa Túy gần tiên
quốc hoàng hậu, cùng lúc đó ném luôn Khấp Huyết Kim Chủy vào trong.

Tuy bọn Bích Không Long Minh Kiếm, Khấp Huyết Kim Chủy quy phục Tiếu Vô Thường
nhưng lại chưa nhận chủ khiến hắn khó mà tùy tâm điều động, liền giao nhiệm vụ
cao cả đó cho lưỡng đại Khai Thiên chi khí.

Tiên quốc hoàng hậu tàn hồn âm trầm, xem ra chuyện xấu đã xảy ra, nàng liền
phi thân qua ý đồ nắm lấy Anh Hoa Túy gần nàng. Lúc này, Bích Ngọc Tiêu bên
kia cũng có hành động, tiên âm du dương Hưởng Cách Lầu Đài ngưng tụ thành kiếm
mang, tiêu âm thanh thế hào hùng, kiếm mang quy nhất chĩa thẳng bay đến tấn
công tiên quốc hoàng hậu.

Khấp Huyền Kim Chủy do Bích Ngọc Tiêu điều động bay thẳng đến mang theo một
đường huyết quang chém lên Phượng Dư Long Giá. Bọn Tiếu vô Thường nhìn ra
Phượng Dư Long Giá đã nhận nàng làm chủ, vậy thì giữ lại làm gì, ta không có
thì ngươi cũng nghĩ mà có được!

Hưởng Cách Lầu Đài kiếm mang bay thẳng tới tấn công tiên quốc hoàng hậu nhưng
nàng lại huy song thủ phòng ngự. Không may cho nàng là Tiếu Vô Thường Ngọc
Tiêu Kiếm Pháp quỷ dị khó lường, dĩ thanh vi kiếm, dĩ kiếm vi thanh. Từng
chiêu từng thức đều ẩn tàng sát cơ, dù có là hư chiêu hay giá chiêu đi chăng
nữa đều bao hàm kiếm khí ám sát đối phương.

Tiên quốc hoàng hậu bị kiếm mang phá phòng, vừa định dùng tàn dư pháp lực di
chuyển tránh Khấp Huyết Kim Chủy tấn công lại bị Hưởng Cách Lầu Đài chân chính
sự đáng sợ, định thân!

Khấp Huyết Kim Chủy mang theo tà ác huyết quang dồn thẳng tới tiên quốc hoàng
hậu, Hồn Quy Niết Bàn huyết quang ngưng tụ tại lưỡi dao, đâm sâu vào Phượng Dư
Long Giá, xé rách phòng ngự đồng thời tạo ra một đòn sát thương rút đi tiên
quốc hoàng hậu thần hồn chi huyết. Tuy Phượng Dư Long Giá là Tiên Thiên thượng
phẩm linh trang còn Khấp Huyết Kim Chủy chỉ là một Tiên Thiên trung phẩm pháp
bảo, nhưng độ sắc bén của nó lại không thua bất cứ Tiên Thiên thượng phẩm pháp
bảo nào.

Khấp Huyết Kim Chủy chẳng những có thể rút đi tinh huyết, nó còn có thể rút đi
hồn huyết, chỉ cần là huyết nó đều có thể thôn phệ! Tiên quốc hoàng hậu thần
hồn chi huyết bị cấp tốc thôn phệ khiến nàng thân thể càng thêm phiêu hốt,
nhưng Phượng Dư Long Giá tự động hấp thu thiên địa linh khí hộ chủ bức ra Khấp
Huyết Kim Chủy.

Hồn Quy Niết Bàn trong Thất Hồn Đao Pháp không hề dễ phá như thế, sau khi bị
bức ra thì thần hồn của nàng đã có khởi sắc nhưng cũng không khá bao nhiêu,
huyết quang tàn dư trên Phượng Dư Long Giá duy trì thần hồn vết thương, khó mà
khép lại.

Bích Ngọc Tiêu thấy Khấp Huyết Kim Chủy nghe lệnh chỉ huy thi triển ra Thất
Hồn Đao Pháp khá là hài lòng, tiêu âm như sóng biển dập dìu tản ra khiến hoa
đào trong đình viện bị cuốn theo tiêu âm, lung lay kèm theo âm luật “chủy”
đánh thức Anh Hoa Túy. Ám Toan Lưu Nguyệt bên trong Bích Hải Triều Sinh Khúc
thuộc về quần thể công kích, bên trong phạm vi 6 trượng tràn ngập trong hoa
đào chi hải.

Sóng âm công kích khiến tiên quốc hoàng hậu cùng Anh Hoa Túy bị định thân. Về
bên phía Động Huyền Cửu Thiên Kiếm cùng Bích Không Long Minh Kiếm đã kết thành
Lưỡng Nghi Kiếm Trận trấn áp Anh Hoa Túy, đem nó bên trong linh hồn đánh thức.
Song kiếm kiếm âm vang vọng tách ly Ám Toan Lưu Nguyệt anh đào chi hải.

Tiếu Vô Thường lãnh mâu nhìn qua Thiên Đố Họa Nhan, nếu đã có được Phượng Dư
Long Giá thì nàng ta không tội tình gì lại không luyện hóa Thiên Đố Họa Nhan.
Khóe miệng nở rộ nụ cười âm độc, truyền lệnh cho Bích Ngọc Tiêu bằng mọi giá
hủy hoại Thiên Đố Họa Nhan.

Đương nhiên Bích Ngọc Tiêu sẽ không ra tay, nếu Tiếu Vô Thường sử dụng nó thì
có thể phát huy ra cường đại nhuệ khí, nó không thể liền dựa vào Khấp Huyết
Kim Chủy đến làm đi. Khấp Huyết Kim Chủy lơ lửng trên không đột nhiên đổi
hướng phóng thẳng đến Thiên Đố Họa Nhan khiến tiên quốc hoàng hậu biến sắc.

Ngọc thủ dơ lên một chưởng hướng Khấp Huyết Kim Chủy công kích, Nghịch Lưu
Phủng Sa khiến thanh phong vận hành hóa thành một bức tường vô hình che chắn
Thiên Đố Họa Nhan, thành công phòng ngự hai đạo công kích từ Khấp Huyết Kim
Chủy.

Vào lúc này, bên trên tiên quốc hoàng hậu bất ngờ một thanh một thanh trượng
lơ lửng trên không quấn quanh xích xa há mồm như phung ra nọc độc, rồi lại như
thôn thiên phệ địa, không phải cái nào khác chính là Xích Xà Phệ Hồn Trượng.

Tiếu Vô Thường gương mặt đắc thắng quan sát tiên quốc hoàng hậu, nhưng vào lúc
này trên vai hắn lại đặt một khô lâu bàn tay. Tiếu Vô Thường quay đầu lại liền
thấy đối phương một thân Kim Long Hoàng Bào che giấu xương cốt, đầu đội Song
Long Chầu Nguyệt Quan và phía dưới là hai hốc mắt thiêu đốt thanh sắc ma hỏa.

Khô lâu âm thanh lạnh tanh, tràn ngập sát khí nói:


  • Ta khuyên ngươi vẫn là nên thu hồi xà trượng đó đi, nếu ngươi không hợp
    tác, chỉ có một con đường chết!

Tiếu Vô Thường gương mặt tràn đầy khinh bỉ khiêu khích nói:


  • Muốn giết cứ giết, chỉ có thể trách nàng cản trở ta lấy được Anh Hoa Túy mà
    thôi.

Long bào khô lâu cười lạnh đáp lại lời khiêu khích của Tiếu Vô Thường, bàn tay
bóp lấy bờ vai Tiếu Vô Thường, đem cả người hắn chấn vỡ thành sương máu!

Nhưng không lâu sau, long bào khô lâu cùng tiên quốc hoàng hậu phát hiện trên
người khô lâu ghim lên ba cây châm thon dài đen nhánh, âm u đầy tử khí. Khô
lâu thanh sắc ma hỏa dập dìu cháy bùng lên, tức giận nói:


  • Là huyễn thuật!

Đúng là huyễn thuật! Từ lúc khô lâu đặt tay lên vai Tiếu Vô Thường thì hắn đã
trúng huyễn thuật, cách đó 2 trượng một luồng yên vụ bất ngờ xuất hiện. Tiếu
Vô Thường thân thể vô thương bước ra, chỉ duy nhất khác biệt là hắn trên tóc
cài lên Yên Nhiên Tử Phượng Thoa, cũng chính là nó đã thi triển huyễn thuật.

Từ lúc bước vào hoàng thành thì Tiếu Vô Thường đã đeo lên Yên Nhiên Tử Phượng
Thoa, chỉ là hắn dùng huyễn thuật che giấu đi mà thôi. Đến lúc lấy ra Bích
Không Long Minh Kiếm thì hắn còn lấy ra Thiên Sát Ma Tử Châm mai phục xung
quanh, lại đến khi lấy ra Khấp Huyết Kim Chủy hắn đồng dạng lấy ra Xích Xà Phệ
Hồn Trượng. Chỉ là đều dùng huyễn thuật che đậy. Lúc khô lâu nhìn thấy Xích Xà
Phệ Hồn Trượng tưởng chừng như đã nắm bắt được Tiếu Vô Thường huyễn thuật
nhưng chân chính sát khí dành cho hắn lại là Thiên Sát Ma Tử Châm!

Tiếu Vô Thường gương mặt đắc chí cười nói:


  • Từ lúc bước vào ta đã nghi ngờ rồi, trong thư phòng có những thẻ ngọc còn
    chưa xem qua nhưng thủ khố lại không có vật gì đáng giá. Tựa như bị người cố
    tình lấp bẫy để ta nghĩ rằng do quân địch tấn công mới khiến cung nữ, thái
    giám hôi của mà đi. Lúc đầu ta cũng nghĩ như vậy, nhưng nếu Anh Hoa Túy đã bị
    thương lâm vào ngủ say thì làm sao lúc ta tiến vào lại có thể làm ra loại kia
    hành động? Các ngươi chính là muốn để ta luyện hóa Thiên Đố Họa Nhan để rồi
    tiến hành đoạt xá ta đi, đúng là nằm mơ giữa ban ngày!

Khô lâu hốc mắt thanh sắc ma hỏa quan sát Tiếu Vô Thường, tiên quốc hoàng hậu
đồng dạng nhìn hắn. Có loại này tâm ngoan thủ lạt, sẵn sàng loại bỏ mục đích
chính mình đến đây chỉ để chứng thực suy đoán thì khó ai mà làm được. Có những
loại người tâm ngoan thủ lạt, nhưng họ chỉ dừng ở mức sẵn sàng giết chết bất
cứ ai cản đường họ.

Còn Tiếu Vô Thường lại thuộc về loại người sẵn sàng gạt bỏ bất cứ trở ngại nào
chỉ cần lòng hắn xuất hiện bất cứ nghi ngờ, nếu đã nghi thì sẽ không dùng, mà
nếu đã dùng thì không thể nghi! Nếu không phải loại tính cách này thì Tiếu Vô
Thường đã chết vài lần chứ cũng không chờ đến lúc gặp Thanh Hải Giao Sa khiến
hắn đánh bậy đánh bạ mà ra Đạo Quy Nhất mới chết.

Khô lâu ánh mắt tuy có khen thưởng nhưng hắn cũng có chính mình hậu chiêu,
thanh âm lạnh tanh nói:


  • Khá khen cho một tiểu hài đồng tâm cơ thâm trầm, nhưng nếu ngươi muốn ra
    khỏi hoàng cung thì đó là hoàn toàn không thể nào, thắng thua khó ai mà nói
    được.

Tiên quốc hoàng hậu hơi thở âm trầm, bực bội nói:


  • Không, cẩu đản, ngươi sai… hắn đã thắng chắc.

Lúc này trong đình viện hoa anh đào hóa thành khí lưu xoay chuyển xung quanh
Anh Hoa Túy, những cây anh đào trong đình viện bị hấp thành thây khô, toàn bộ
khô héo. Tiếu Vô Thường đắc thắng nhìn khô lâu ánh mắt khiêu khích nói:


  • Anh Hoa Túy đã thức tỉnh, có thêm nó gia nhập chiến trận, ngươi nghĩ các
    ngươi có thể thắng sao?

Tuy tiên quốc hoàng hậu đã nhận ra dã tâm Tiếu Vô Thường từ lúc Bích Không
Long Minh Kiếm xuất hiện nhưng chỉ có thể lực bất tòng tâm, muốn chữa trị vết
thương Anh Hoa Túy đối với họ mà nói là vô cùng khó khăn. Nhưng những nhân
loại tiến vào trong đây không ai không thân mang bảo vật, thiên phú quả thật
là cổ kim khó cầu, có lẽ đối với loại này thế lực chữa trị Anh Hoa Túy không
phải là khó.

Khô lâu thanh sắc ma hỏa bùng cháy dữ dội, toàn bộ hoàng cung rung chuyển như
thao thiên cự lãng, những phòng ốc như những trận nhãn xép thành to lớn đại
trận.

Đại trận phóng thẳng lên trời, lăng không xuất hiện cự môn. Mự môn mở ra,
những quân đoàn bộ binh khô lâu dàn thành trận bước ra khỏi cự môn lên đến 10
vạn cốt binh, bọn chúng lăng không đạp hư, toàn thân phát tán Kim Đan trung kỳ
khí tức. Long bào khô lâu khóe miệng cười lạnh, đưa lên ngón tay cắn nát ném
lên không trung, đoạn cốt chỉ mất đi trên tay khô lâu lập tức mọc trở lại. CÒn
đoạn cốt chỉ trên không vỡ nát hóa thành hơn ba ngàn kỵ binh, đồng dạng là Kim
Đan kỳ, nhưng lại là đỉnh phong!


  • Thần Ma thần thông, Toái Cốt Thành Binh?

Tiếu Vô Thường ánh mắt hứng thú nhìn khô lâu, hay đúng hơn là Ngũ Thất Vạn.
Hắn lại không ngờ Ngũ Thất Vạn đã vẫn lạc thời gian dài lại vẫn có Toái Hư kỳ
thực lực ma tu, ánh mắt hứng khởi nói:


  • Ngươi nói ta tâm ngoan thủ lạt? Chính ngươi tự xem lại mình đi, đem binh
    lính luyện thành ma vật, mãi mãi phong ấn hiệu lệnh cho mình, ngươi cũng đâu
    thua ta bao nhiêu.

Tiên quốc hoàng hậu thần hồn càng lúc càng phiêu miễu, không thể không bức
khỏi Anh Hoa Túy bám vào trên Thiên Đố Họa Nhan, Anh Hoa Túy mê man quan sát
mọi thứ xung quanh. Khi nhìn đến Tiếu Vô Thường, thân kiếm rung lên, thanh âm
run rẩy nói:


  • Chủ nhân, cuối cùng người cũng đã trở về đem đi tiểu kiếm.

Toàn bộ sinh linh trong đây hoàn toàn mê man, Tiếu Vô Thường hắn càng mê man,
hắn nhớ không lầm thì đây là lần đầu tiên hắn gặp Anh Hoa Túy, sao lại có
chuyện “trở về mang đi Anh Hoa Túy”?

Bích Ngọc Tiêu cùng Động Huyền Cửu Thiên Kiếm địch ý tiêu thăng cực nhanh,
lưỡng đại Khai Thiên chi khí đã muốn đánh nhau sống chết, bây giờ lại thêm một
cái nữa thì không đánh đến khai thiên lập địa, phá diệt thiên đạo thì khó mà
tiêu đi địch ý trong lòng. Tiếu Vô Thường bàn tay giơ lên ngoắc ngoắc.

Anh Hoa Túy song kiếm cùng bay về phía Tiếu Vô Thường, tiên quốc hoàng hậu
muốn tấn công cũng không được. Bây giờ nàng tàn hồn bám lên trên Thiên Đố Họa
Nhan lại còn bị Xích Xà Phệ Hồn Trượng nhìn chằm chằm, khó lòng mà động thủ
chỉ có thể bất động. Tiếu Vô Thường cầm lên Anh Hoa Túy nghi hoặc hỏi:


  • Ta chưa hề gặp qua ngươi làm sao có thể đem đi được?

Anh Hoa Túy thân kiếm rung lên nhè nhẹ, thanh âm quật cường như chắc chắn thứ
gì:


  • Tiểu kiếm nhận chủ nhân làm chủ cũng đã vài Kỷ… làm sao chủ nhân lại không
    quen tiểu kiếm. Không phải chủ nhân từng nói “tại bên trên Tam Thập Tam Thiên,
    ngày mà ta mang theo lưỡng đại Khai Thiên chi khí đến, cũng là lúc ta mang đi
    ngươi, ở lại chờ ta” sao? Chẳng lẽ chủ nhân đã viết xong quyển mới trong người
    Đạo Kinh? Chắc chắn là như thế!

Tiếu Vô Thường vô cùng mê man, ta có Đạo Kinh sao ta lại không biết? Nhưng nếu
Anh Hoa Túy đã chắc chắn như thế thì hắn cũng không để ý, chỉ đem nghi hoặc
chôn xuống đáy lòng, có một số việc khi cần biết tự sẽ rõ.

Tiếu Vô Thường đem toàn bộ pháp khí thu hồi trở lại, ánh mắt nhìn qua Ngũ Thất
Vạn cười cợt nói:


  • Tạm biệt Ngũ hoàng đế rồi, bản công tử không quấy rối các ngươi vợ chồng âu
    yếm.

Nói xong liền muốn dùng Động Huyền Cửu Thiên Kiếm chạy trốn, nhưng thân thể
hắn lại bị Ngũ Thất Vạn che lại đường lui. Ngũ Thất Vạn lạnh lẽo nói:


  • Ta không biết cây châm kia là vật gì, nhưng bị ghim vào cũng không đáng sợ,
    chỉ khi rút ra thì người bị trúng lại mang theo trớ chú, ngươi không hóa giải
    nó thì cũng đừng mong mà rời khỏi đây.

Thiên Sát Ma Tử Châm là một cái Tiên Thiên hạ phẩm pháp bảo, nhưng nó trớ chú
lại khó mà hóa giải. Đa số trớ chú chỉ dừng lại cảnh giới khó mà đột phá tạo
thành tâm ma, có thể khiến nạn nhân tẩu hảo nhập ma nhưng Thiên Sát Ma Tử Châm
lại có thể người bị trúng thân mang hắc vận, vận xui liên miên.

Tiếu Vô Thường cười cợt nói:


  • Ngươi bị trúng trớ chú thì liên qua gì đến ta, Thiên Sát Ma Tử Châm là thủ
    phạm chứ ta làm gì biết nó thân mang trớ chú.

Ngũ Thất Vạn không thèm nghe Tiếu Vô Thường lời nói dối, phất tay liền khiến
cốt binh xông vào tấn công Tiếu Vô Thường. Tiếu Vô Thường chân đạp mạnh xông
vào bên trong đình viện, Độc Lang Ác Vụ trong Hủ Cốt Chưởng bàn tay hóa trảo,
độc khí lang tỏa tứ phương công kích Thiên Đố Họa Nhan.

Ngũ Thất Vạn thấy Tiếu Vô Thường quyết định tấn công Thiên Đố Họa Nhan cũng
không kinh ngạc, chỉ chi phối mười kỵ binh xông vào cản trở Tiếu Vô Thường.
Mười kỵ binh mang theo trường thương, trường đao công kích Tiếu Vô Thường.

Trường đao trảm tới mang theo hàn quang lẫm liệt xé rách mọi thứ, trường
thương đâm tới mang theo nhuệ khí vô kim bất tồi. Tiếu Vô Thường thấy mười kỵ
binh này tinh thông trường kích, có công có thủ, có trảm có đâm khó mà trốn
thoát. Khóe miệng Tiếu Vô Thường giương lên, hắn không trốn được nhưng không
có nghĩa là hắn Phá Không Lệnh không được.

Tiếu Vô Thường Phá Không Lệnh là một loại thẻ ngọc mang theo phá vỡ không gian
trận pháp, đơn giản là một loại hoạt tử Truyền Tống Trận. Tiếu Vô Thường từ
giới bảo lấy ra hắc sắc lệnh bài, Phá Không Lệnh liền đem nó bóp nát, hắn
chẳng muốn dây dưa ở lại đây nữa. Ngẫu nhiên đạt được Anh Hoa Túy còn về
Phượng Dư Long Giá, Thiên Đố Họa Nhan thì hoàn toàn có thể bỏ qua, có muốn
cướp cũng cướp không được.

Bàn chân đạp mạnh xuống đất khiến cả thân hình phóng lên trời đối mặt bộ binh,
nhưng chưa nhảy quá cao thì một thông đạo hư không đã mở ra đưa Tiếu Vô Thường
tiến vào. Tiên quốc hoàng hậu thoát được nguy hiểm liền bay trở về bên Ngũ
Thất Vạn nói:


  • Cẩu đản, mau truy sát hắn, nhất định phải khiến kẻ đó ngũ mã phanh thây!

Hai người bố cục bấy lâu lại gặp kẻ phá đám, từ lúc Tiếu gia hậu nhân vào đây
họ đã đại khái đoán ra chính mình chỉ là nô lệ, vì nghịch thiên cải mệnh mà
không thể không đem toàn thành dân chúng hiến tế thành ma vật.

Ngũ Thất Vạn hốc mắt ma hỏa dịu dàng nhìn nàng, hai người vốn là sư đồ, nàng
là sư hắn là đồ. Nhưng hai người tình ý chiến thắng tất cả, nếu Tiếu Vô Thường
biết được nhất định sẽ phán một câu: các ngươi là Thần Điêu Hiệp Lữ phiên bản
tu chân giới sao?

Ngũ Thất Vạn không dây dưa phất tay áo, bộ binh kỵ binh đồng loạt vỡ nát thành
từng mảnh, trên người Hoàng Giả chi khí dung hợp cùng những mảnh vỡ ngưng tụ
thành kim sắc thủ chỉ cự đại che trời. Thần Ma thần thông, Toái Binh Thành
Chỉ!

Kim sắc cự chỉ phá không đuổi theo Tiếu Vô Thường thông đạo không gian, bên
kia Tiếu Vô Thường vừa bước ra khỏi hư không môn đạo, bàn chân hắn lập tức
muốn chạm đến thông đạo tầng 31. Nhưng khi hắn quay đầu lại chỉ thấy kim sắc
cự chỉ như vòi trong xương đuổi theo, đôi mi nhíu lại liền nhanh chân bay vào
thông đạo trốn tránh.

Tiến vào tầng 31, vừa định thở phào nhẹ nhõm Tiếu Vô Thường sắc mặt cứng đờ
nhìn phía trước kim chỉ, trong lòng chửi rũa Ngũ Thất Vạn thần thông lại dính
lên Truy Tung công năng, chỉ muốn lấy ra Tỏa Hồn Phán Quan Bút phong ấn kim
chỉ nhưng tốc độ kim chỉ như được gia cố lao nhanh chạm đến người hắn.

Tiếu Vô Thường nhìn che trời cự chỉ chạm đến trên người mình lại không thể lay
động một cọng lông chứ đừng nói bị thương. Lại qua đi vài hô hấp, Tiếu Vô
Thường thấy cự chỉ như bị định thân đứng yên bất động, liền quơ tay một tát
đến cự chỉ.

Cự chỉ vỡ nát thành từng mảnh, pháp lực tiêu tán vào thiên địa với một cái tát
của Tiếu Vô Thường. Tiếu Vô Thường nhìn qua những đạo pháp lực dần tiêu tán
kia lại chứa những oan hồn gào thét được giải thoát.

Tiếu Vô Thường nhìn trên người Thiên Đạo Tử Y liền đem công lao quy về nó. Mà
không biết chính là hắn thân thể cường độ chính là có cho Ngũ Thất Vạn trạng
thái toàn thịnh cũng không thể thương hắn một tơ một hào nào. Tiếu Vô Thường
vừa nghĩ đến nếu Ngũ Thất Vạn không thể thương đến hắn thì hắn tội tình gì
phải trốn, hắn thậm chí còn muốn trở lại chia rẻ uyên ương.

Biết bản thân không thể trở lại tầng 30 cũng đành dằn lại trong lòng thù hận,
Tiếu Vô Thường bước đi một hồi quan sát tình cảnh xung quanh, tìm được một
thành trì liền tiến vào thuê phòng.

Bên trong phòng hạng nhất tại khách sạn, Tiếu Vô Thường triệu hồi Anh Hoa Túy
hỏi:


  • Ngươi có biết trong đây có pháp khí nào thích hợp với ta?

Động Huyền Cửu Thiên Kiếm báo cho hắn Phượng Dư Long Giá nhưng lai bị người
chiếm trước, ngay cả Thiên Đố Họa Nhan cũng thuộc về đối phương. Động Huyền
Cửu Thiên Kiếm ở chung gần đây cũng biết Tiếu Vô Thường thù dai vô cùng. Hơn
nữa nó sinh sống trong hỗn độn cũng không am hiểu bằng Anh Hoa Túy bên trong
Tam Thập Tam Thiên, nên nó liền im miệng không nói lời nào.

Anh Hoa Túy âm thanh dịu dàng, tuy có chút hư huyễn nhưng vẫn mừng rỡ khi ở
cùng Tiếu Vô Thường bèn đáp:


  • Chủ nhân, bên trong tầng 31 này tồn tại hai thanh kiếm, một Âm một Dương,
    Dương là Xích Tiêu Kiếm, Âm là Tuyết Danh Kiếm. Hai thanh kiếm này có mối tử
    thù cùng Lưỡng Nghi Thánh Tông hộ tông lưỡng kiếm. Lưỡng Nghi Thánh Tông hộ
    tông kiếm đồng dạng phân làm một Âm một Dương. Dương kiếm gọi Thiên Phạt Kiếm,
    Âm kiếm gọi Ác Tâm Kiếm.


Ngọc Tiêu Kiếm Thần - Chương #12