Người đăng: ☯༺Tuyên Cổ Đệ Nhất Tiên༻☯
Ba đạo thiên địa linh khí long quyển phong cự đại xuất hiện, đem vô số đại lục
xoắn thành cặn bã, cự đại lực lượng sát thương chính là do Tiếu Vô Thường,
Tiếu Khuynh Quốc, Tiếu Khuynh Thành tạo ra.
Viễn cổ tiên linh thời đại có câu, “ Nhật là thánh, Nguyệt là đế, Tinh là thần
ma”. Ngạo Hàn Thập Lục Thánh Quyết cùng Hoa Nguyệt Bát Thiên Thần Phong Quyết
chính là đại danh đỉnh đỉnh cửu nhật Thánh Nhân công pháp.
Kim Quan Ngọc Tỏa Nhị Thập Tứ Quyết chính là một bộ bát tinh Thần Ma tâm pháp.
Trong mắt Thường Ngọc Nguyệt, tu chân giới chỉ có thể phân đến Nguyệt, Tinh
cấp công pháp, vì Nhật cấp công pháp thuộc về Thánh Nhân sáng tạo công pháp,
trên đời không người có thể luyện.
Thế nên, nếu người khác không thể tu luyện thì xếp hạng làm gì?
Thiên địa linh khí khổng lồ tràn vào thân thể Tiếu Vô Thường. Tiếu Vô Thường
từ lúc sinh ra đến giờ toàn bộ thân thể không một tạp chất, linh khí tràn vào
cơ thế hắn chảy xuôi theo mười hai đường kinh mạch đi khắp toàn thân.
Thiên địa linh khí vận chuyển theo khẩu quyết Kim Quan Ngọc Tỏa Nhị Thập Tứ
Quyết ngưng tụ thành mười hai đạo kim sắc thần môn trấn giữ mười hai đường
kinh mạch. Kim sắc thần môn hư huyễn nương nhờ khổng lồ thiên địa linh khí mà
càng lúc càng ngưng thực.
Hơn một trăm đại lục xung quanh U Minh Uyên này toàn bộ hóa thành tử địa, vạn
vật sinh linh thân thể huyết nhục, ngàn trượng đại thụ, cây cỏ hoa lá bị hấp
thành thây khô. Tiếu Vô Thường lần đầu vận công đã lĩnh ngộ Trừu Hồn Chi
Thuật, rút vạn vật sinh linh chi hồn, hóa thành thiên địa linh khí, cung cấp
tự thân tu luyện.
Khi mười hai đạo kim sắc thần môn ngưng tụ thành thực thể, kim quang đại
chiếu, dù trời đang tối U Minh Uyên trong khuôn viên một dặm khoảng khắc bị
chiếu sáng, nhưng cường đại Ám chi đạo tắc hời hợt bao trùm toàn bộ U Minh
Uyên. Mười hai kim sắc thần môn đồng loạt chấn động, phóng xuất ra mười hai
đạo kim khí xông đến Đan Điền Bản Nguyên cùng nhau dung hợp.
Mười hai đạo kim khí dung hợp tinh luyện vô số lần mới khiến đoàn khí thể kim
sắc ánh lên một đạo lục sắc quang mang. Thiên địa linh khí cuồn cuộn cung cấp
Tiếu Vô Thường tu luyện càng ngày càng cuồng bạo, nhưng luồng khí quyển cường
đại đó vẫn không thể thổi lên Tiếu Vô Thường một sợi tóc.
Luyện công đến đệ cửu Chu Thiên, đoàn khí thể kim sắc hoàn toàn hóa thành ngọc
lục bảo khí thể. Đệ nhất Mãn Thiên chu kỳ do luyện công đến đệ cửu Chu Thiên
mà xuất hiện, mười hai kim sắc thần môn bên trong cơ thể Tiếu Vô Thường rực rỡ
chói mắt, thần quang trên thần môn ngưng tụ thành mười hai đạo lục sắc linh
khí di chuyển đến Tiếu Vô Thường đan điền.
Đoàn ngọc lục bảo khí thể phiêu miễu nhỏ bé dung hợp cùng mười hai đạo linh
khí vừa truyền đến, mười hai đạo lục sắc linh khí dùng nhẹ nhàng dung hợp
khiến cho ngọc lục bảo khí thể đó càng biến lớn, thực thể.
Một ấm áp cái ngọc tỏa từ từ thành hình, đến khi nó hóa thành thực thể thì
mười hai đạo lục sắc linh khí mới hoàn thành quá trình dung hợp. Bên trên ngọc
tỏa quấn quanh chín đạo khí huyết cự đại, Tiếu Vô Thường dùng thần thức quan
sát chín đạo khí huyết xung quanh ngọc tỏa.
Chín đạo khí huyết lúc đầu mặc dù khổng lồ nhưng qua sự mài dũa của ngọc tỏa,
càng thêm tinh thuần, cường đại.
Thiên Đạo bước thứ nhất tu sĩ không nhận ra sự cường đại của khí huyết, dù sao
với bọn họ tuổi thọ mỗi cảnh giới đều có hạn, bản thân mình không biết sẽ chết
như thế nào trên tu lộ lại có ai lo lắng đến khí huyết.
Chỉ khi đến Thiên Đạo bước thứ hai tu sĩ, tuổi thọ là vô bờ, là trường sinh
bất lão. Nhưng mỗi một vạn năm sẽ phải đối mặt một Tiểu Thiên Kiếp, mười vạn
năm đối mặt một Đại Thiên Kiếp. Cho dù có là Chân Tiên nhưng gặp phải cường
đại thiên kiếp thì tử vong chỉ là chuyện thường ngày của tu chân giới.
Mỗi khi cận thân chiến đấu, luyện thể tu sĩ đều luôn luôn khó nhằn hơn bất cứ
đạo pháp tu sĩ nào. Vì thân thể các đạo pháp tu sĩ không có sức phòng ngự cùng
khí huyết vượt bậc như luyện thể tu sĩ.
Luyện thể tu sĩ tu vi đạt đến Hóa Thần Kỳ, một tay có thể di sơn, thân thể
ngàn trượng có thể đảo hải. Nhưng đó cũng không thể nói đạo pháp tu sĩ có tu
vi Hóa Thần Kỳ yếu kém, đối phương nhất niệm tự thành pháp thuật, điều khiển
thiên địa linh khí tấn công dồn dập. Cho dù ngươi có trốn trong mai rùa thì
cũng bị ghim thành con nhím.
Luyện thể tu sĩ thiên về cận thân bác đấu, còn đạo pháp tu sĩ lại thiên về
quần thể công kích, sát nhân ngoài vạn dặm. Đây là đạo bất đồng, cũng không có
đạo nào thật sự yếu cũng không có thật sự mạnh, Âm khắc Dương, Dương khắc Âm.
Cái lối suy nghĩ thiên hạ võ học, duy khoái bất phá từng khiến Tiếu Vô Thường
khịt mũi coi thường vô số lần. Không thấy Võ Đang Thái Cực Quyền cùng Thái Cực
Kiếm sao? Còn nắm giữ loại này tư tưởng cổ hũ thật là hết thuốc chữa, phải
biết thiên hạ này cũng không có bất cứ thứ gì là tuyệt đối.
Khí huyết hay còn là huyết dịch trong người tu sĩ, một khi hao tận, cổ thân
thể đó hoàn toàn vô dụng. Nhưng Chân Tiên một giọt máu, có thể cho phàm nhân
thân đạp vào tu lộ. Cũng có thể hiểu theo cách phàm nhân đó chính là, những
người tập luyện thân thể thường xuyên đều thường thường sống lâu hơn những
người ít rèn luyện thân thể rất nhiều.
Thiên địa linh khí quy vị, toàn bộ U Minh Uyên trở lại yên tĩnh, Tiếu Thiên
Đấu phất tay lên, những đại lục lúc trước bị Tiếu Vô Thường xoắn nát thành cặn
bã trở lại hình dáng ban đầu, vạn vật sinh linh lần nữa trùng sinh.
Tiếu Vô Thường thu công đứng lên, bụng đói cồn cào, chạy vào bên trong nhà
trúc. Vừa vào đến bên trong Tiếu Thiên Đấu đã ngồi trên bàn uống trà, trên bàn
có hai chén ngọc, bên phía Tiếu Thiên Đấu đã gác đũa, biểu thị ăn xong. Tất cả
linh thực trên bàn đều là bồi dưỡng thân thể, Tiếu Vô Thường ngồi xuống ghế,
ưu nhã ăn hết tất cả linh thực trên bàn.
Tiếu Thiên Đấu không nói lời nào, phất tay trên bàn liền xuất hiện ba cái thẻ
ngọc, cái thứ nhất có khắc hai chữ Đông Phương, cái thứ hai khắc Vạn Độc, cái
thức ba khắc Thái Huyền. Mỗi cái thẻ ngọc mỗi màu khác nhau, nhưng đồng dạng
tỏa ra uy áp kinh người.
Tiếu Thiên Đấu phẩy tay một cái ba cái thẻ ngọc bay đến bên Tiếu Vô Thường
đang uống trà, nói:
Tiếu Thiên Đấu nói xong đi vào thư phòng, Tiếu Vô Thường cũng không lạ lẫm thẻ
ngọc. Thẻ ngọc hay còn là tiên ngọc do tu sĩ đạt đến Dung Linh Kỳ có thể dùng
thức hải khắc ký ức mình lên đó, thẻ ngọc có thể lưu giữ trận pháp, một thức
pháp thuật, truyền thừa ký ức, một đạo ý niệm.
Tiếu Vô Thường thần thức lướt qua đem ba cái thẻ ngọc luyện hóa, khi ba bộ đạo
thuật hoàn toàn dung nhập vào trí nhớ hắn. Ba cái thẻ ngọc trên bàn tự động
phá toái thành từng mảnh, không lâu sau tiêu tán vào thiên địa.
Trong thần thức Tiếu Vô Thường xuất hiện bốn bộ đạo thuật, cái đầu tiên đến từ
Trương Uyển Ngọc Động Thiên Tiêu Pháp. Còn ba cái là đến từ trên bàn thẻ ngọc,
theo thứ tự là: Đông Phương Vô Phong Kiếm, Thiên Thù Vạn Độc Thủ, Thái Huyền
Tương Hoa Kiếm.
Tư liệu từng bộ đạo thuật được giải thích cặn kẽ cho Tiếu Vô Thường, khi thấy
Động Thiên Tiêu Pháp là do Trương Uyển Ngọc sáng tạo riêng cho mình dựa trên
Ngọc Tiêu Kiếm Pháp, trong lòng cực kỳ vui sướng thầm nghĩ trong lòng lần sau
sẽ cho bà ngoại thỏa thích nựng má mình.
Đông Phương Vô Phong Kiếm do Thông Thiên Cổ Thánh - Đông Phương Tung Hoành
sáng chế, lấy phá giải Đạo gia thần thông mà sáng tạo. Thời đầu viễn cổ tiên
linh, Nghịch Trần Giới có Loạn Cổ Đại Đế Âm Dương Ngũ Kiếm, chuyên phá giải
thiên đạo pháp tắc. Thì Lạc Phàm Giới cũng có phá đạo bát kiếm.
Đông Phương Vô Phong Kiếm gồm tám chiêu: Điểm Kiếm Phá Thái Cực, Dương Kiếm
Phong Lưỡng Nghi, Trọng Kiếm Thiêu Tam Tài, Huy Kiếm Trảm Tứ Tượng, Vũ Kiếm
Tảo Ngũ Hành, Tùy Kiếm Hoành Lục Đạo, Kình Kiếm Tiệt Thất Tinh, Ngự Kiếm Bát
Quái Bình.
Thiên Thù Vạn Độc Thủ do Vạn Độc Tiên Hoàng - Tiếu Dược Nhân sáng chế đạo
thuật. Lấy oán niệm lê dân bách tính tích tụ vạn năm, hận thiên địa bất công
chi ý mà viết ra. Thiên Thù Vạn Độc Thủ tất cả gồm tám thức: Chu Võng Trần
Phong, Chu Du Điêu Hóa, Độc Chu Thổ Ti, Vạn Độc Cương Khí, Độc Nha Chú Dịch,
Ma Tri Xuất Sào, Dẫn Độc Nhập Thể, Ma Tri Thú Liệp.
Còn về phần Thái Huyền Tương Hoa Kiếm có chút xa lạ đối Tiếu Vô Thường, nhưng
nếu đã đặt trên bàn này thì tự có lý do. Thật ra Thái Huyền Tương Hoa Kiếm
thành danh trước hai bộ đạo thuật trên khá lâu, do Huyền Hoàng Đạo Tôn sáng
chế nhưng do lần đó Tiên Hoàng Ninh Phàm hời hợt một chỉ khiến một tỷ Chuẩn
Thánh toàn bộ trọng thương kề cận tử vong.
Trong những tên xấu số thân tử đạo tiêu đó có Huyền Hoàng Đạo Tôn. Tiếu Vô
Thường xa lạ cũng là thường tình, mỗi Chân Giới đều có quỹ tích thời gian,
lịch sữ khác nhau.
Khi Vạn Cổ Cảnh tu sĩ tu vi đạt đến đỉnh phong, tu chân giới gọi chung là
Chuẩn Thánh hay còn là Viễn Cổ Đại Tu. Nhưng phong tục tập quán từng giới lại
khác biệt, Nghịch Trần Giới xưng cảnh giới này là Đại Đế, Lạc Phàm Giới lại
xưng là Thiên Tôn, còn Trần Giới thì xưng Đạo Tôn.
Huyền Hoàng Đạo Tôn lĩnh ngộ Thái Huyền Tương Hoa Kiếm trong lúc luận đạo cùng
Bách Hoa Đại Đế của Dược Sư Phật Quốc. Toàn bộ đạo thuật này gồm bảy kiếm:
Xích Tử Phù Du, Chung Mạc Thụ Thu, Vật Các Quai Ly, Nhàn Môn Dĩ Chung, Tam
Nhật Xạ Cốc, Nhật Nguyệt Khuyết Đoàn, Long Chiến Huyền Hoàng.
Tiếu Vô Thường nắm giữ đạo lý từng chiêu từng thức, nhưng muốn tu luyện loại
này đẳng cấp đạo thuật nhất định phải hao tốn vô số năm, chỉ thi triển một
chiêu mới có thể nhập môn. Nghe theo lời Tiếu Thiên Đấu, Tiếu Vô Thường hướng
Niệm Trúc Hồ đi đến.
Tuy Tiếu Vô Thường lần đầu đến U Minh Uyên nhưng hắn thần thức cường đại, bao
trùm vài trăm dặm vô cùng dễ dàng. Thời điểm Tiếu Thiên Đấu nói ra Niệm Trúc
Hồ, tự có đạo tắc nhận lệnh dẫn đường cho hắn, Tiếu Vô Thường chỉ việc đi theo
hướng dẫn là được.
Một cây đại thụ già nua tọa lạc gần hồ nước, những nhánh cây huyền sắc thần
bí, đom đóm bay quanh đại thụ tạo lên một khung cảnh tuyệt đẹp, hương thơm mị
hoặc phiêu đãng trong không khí muốn đưa tu sĩ vào mộng cảnh.
Đạo tắc dẫn đường Tiếu Vô Thường đến cây đại thụ thì tiêu tán, huyết mạch cơ
thể Tiếu Vô Thường nóng lên. Một mảnh vỡ ký ức xuất hiện trong đầu hắn hòa
nhập vào thần thức, Minh La Thụ Hoàng trông giữ Minh La Quả.
Một trái Minh La Quả có thể đưa tu sĩ nhập mộng, bên ngoài một đêm trong một
trăm năm. Nhưng muốn lấy được Minh La Quả phải thông qua Minh La Thụ Hoàng
khảo nghiệm, bên trong mảnh ký ức đó tự nhiên cũng có ấn quyết tiến nhập Minh
La Thụ thể nội không gian.
Tiếu Vô Thường hai tay kiết ấn, lúc đầu còn có chút trắc trở thất bại vài lần,
nhưng sau khi quen dần cuối cùng vẫn là thành công.
Ấn quyết huyền sắc do thiên địa linh khí tụ hợp lại, bay vào địa phận Minh La
Thụ. Thân thể Minh La Thụ run lên nhè nhẹ, một ông lão lưng khòm nữa người,
tay chống mộc quải xuất hiện. Minh La Thụ thuộc về Yêu tộc thụ yêu, Minh La
Thụ lúc nãy tự nhiên là bản thể của hắn, còn thân thể hiện giờ là khi Yêu tộc
vượt qua Hóa Hình giai đoạn mà biến ảo ra.
Minh La Thụ Tinh giọng nói gần đất xa trời suy yếu vang lên:
Tiếu Vô Thường tử y phần phật, ánh mắt cao ngạo bất tuần nhìn Minh La Thụ Tinh
hừ lạnh nói:
Minh La Thụ Tinh bị đối phương từ chối cũng không giận dữ, vừa muốn đưa tay
lên định thân Tiếu Vô Thường thì tiếng sáo du dương vang lên, quanh thân không
gian theo tiếng sáo đó hóa thành đại thủ vô hình kiềm kẹp hắn.
Lần đầu Tiếu Vô Thường sử dụng Động Thiên Tiêu Pháp nhưng không có cảm giác
khó khăn, kinh nghiệm từ Ngọc Tiêu Kiếm Pháp cùng Trương Uyển Ngọc thần niệm
truyền thừa tự nhiên khiến hắn lĩnh ngộ Động Thiên Tiêu Pháp cực nhanh.
Động Thiên Tiêu Pháp chính là tùy tâm mà động, không có chiêu thức, như thế
Tiếu Vô Thường tự nhiên càng có không gian phát triển của riêng mình. Minh La
Thụ Tinh thấy Tiếu Vô Thường tiếng tiêu có thể kềm kẹp hắn vô cùng kinh ngạc,
với nhãn lực của hắn chỉ có thể nhìn ra thân thể Tiếu Vô Thường cường đại vượt
quá lẽ thường.
Nếu để loại này nhân loại tiến nhập thân thể hắn chỉ sợ hắn sẽ tử vong tại
chỗ, không chút cặn bã. Thế nên Minh La Thụ Tinh mới nãy lên ý nghĩ dâng lên
Minh La Quả, đương nhiên có thể kiếm chác chút gì cũng không tồi, nhưng hắn
xui xẻo gặp phải loại này một lời không hợp ra tay đánh nhau gia hỏa hoàn toàn
vô phương khả thi.
Minh La Thụ Tinh quanh thân pháp lực chấn động, cả người thoát khỏi Động Thiên
Tiêu Pháp khống chế, dù sao hắn cũng là Toái Hư cửu trọng lão quái, làm sao
lại bị Tiếu Vô Thường khống chế.
Tuy Tiếu Vô Thường khí huyết, thân thể, kinh mạch cường đến Thiên Đạo bước thứ
hai đỉnh phong cường giả. Nhưng khổng lồ thiên địa linh khí ngày hôm nay tu
luyện của hắn toàn bộ vào mười hai kim sắc thần môn cùng ngọc tỏa, chỉ có
lượng ít linh khí còn tồn trữ trong người, cũng không chống đỡ Động Thiên Tiêu
Pháp được bao lâu.
Tiếu Vô Thường tự mình biết mình, cũng không nôn nóng xuất thủ cướp đoạt Minh
La Quả, giữ lại chút ít linh khí trong người còn chừa đường mà chạy. Bốn mắt
đắm đuối nhìn nhau, mùi thuốc súng nồng nặc, một già một trẻ cứ đứng như thế
một thời gian dài.
Minh La Thụ Tinh bực bội hừ lạnh, càng nhìn càng giống, hài đồng trước mắt này
làm hắn nhớ tới một chuyện của vô số năm trước. Đồng dạng đêm tối như thế, một
thiếu niên vô cùng bất hợp tác, nói chuyện thì xỉa xói khắp nơi, tính tình thì
cực kỳ bất hảo. Trong đêm đó, thiếu niên bất hảo kia cùng hắn đứng nhìn cả
đêm, không ai nhường ai.
Nói ra câu nào câu nấy tràn đầy dụ dỗ, muốn cầm đến lợi ích mà chẳng muốn bỏ
ra chút hy sinh nào, nói thật đây là một trong những người đáng ghét nhất mà
Minh La Thụ Tinh hắn từng gặp. Đến khi trời tờ mờ sáng, thiếu niên đó thấy
không có cách nào lập tức đem hắn trường kiếm quấy phá khắp nơi, thậm chí đem
Minh La Thụ Tinh tâm can bảo bối Niệm Trúc Hồ lật ngược.
Minh La Thụ Tinh dù hận vô cùng nhưng không thể không thỏa hiệp, giao ra lượng
lớn Minh La Quả mới khiến kẻ đáng ghét đó rời đi, trước khi đi còn để lại một
câu tiêu sái rời đi “Trì kiếm nhập ma đạo, luân hồi diệc vô hối, trùng thiên
hoa thiêu, lực trảm liệt địa. Khi nào ngươi có đủ thực lực đến tìm Tiếu Ngạo
Hàn ta so tài”. Minh La Thụ Tinh hướng Tiếu Vô Thường hỏi:
Tiếu Vô Thường nghe đối phương nhắc đến phụ thân mình trong giọng nói tràn đầy
bực tức, trong lòng hắn cực kỳ có hứng thú với chuyện xưa này. Tiếu Vô Thường
hắn rất ít khi bán người nhưng do chưa tìm được giá, Tiếu Ngạo Hàn từng khiến
hắn ăn khổ không ít lần, trong tâm tự nhiên có oán niệm. Tiếu Vô Thường một
mặt ngây thơ nói ra:
Minh La Thụ Tinh thấy đối phương nhiệt tình vô cùng trong lòng sinh nghi,
tránh mạo hiểm lọt hố đối phương, khoát tay áo bay ra mươi viên Minh La Quả,
bàn tay già nua ra dấu tiễn khách:
Tiếu Vô Thường thấy đối phương không nghe mình “hảo ý”, cũng không dài dòng
đem trên mặt đất mười viên Minh La Quả thu nhập hắn Trung Thiên Giới Bảo, dứt
khoát rời đi. Tiếu Vô Thường cũng không quan tâm Minh La Thụ Tinh, với loại
thực lực nhỏ bé như con kiến hôi đó mà cũng nghĩ tìm Tiếu Ngạo Hàn phiền phức?
Khác gì nằm mơ giữa ban ngày.
Tuy bán thì bán nhưng cũng có nặng nhẹ, theo Tiếu Vô Thường phán đoán, chắc
hẳn cũng do tính cách ăn không được thì phá cho hôi của Tiếu Ngạo Hàn mà nên.
Nhưng Tiếu Vô Thường không biết phán đoán của hắn chính xác đến trăm phần
trăm.
Tiếu Vô Thường về đến trong nhà trúc liền tiến vào phòng mình, nhảy lên giường
lấy Minh La Quả ra luyện hóa, sau đó nằm xuống giường chờ đợi tiến vào Minh La
Quả mộng cảnh.
Thường thường thì khi tiến vào mộng cảnh trong giấc ngủ, không có ai có thể
bảo toàn lý trí. Nhưng Minh La Quả lại có thể bảo toàn lý trí, minh la minh
la, ánh sáng trong màng đêm tối tăm. Toàn bộ mộng cảnh tùy theo người hấp thu
mà biến hóa.
Tiếu Vô Thường kinh ngạc nhìn qua thế giới mộng cảnh này, Tiếu Vô Thường từng
nghe Tiếu Thần Phong kể chuyện xưa. Lần huyết vũ tinh phong đó Tiếu Thần Phong
một thân Thiên Ma Truy Hồn Đao chân đạp Thái Cổ Minh Tước xông vào Vô Lượng
Quỷ Lâm, tàn sát toàn bộ ma quỷ trong đó, máu chảy thành xông, thi chất thành
núi.
Dù đã qua đi rất lâu nhưng ấn tượng lần đó vẫn vô cùng mới mẻ, Tiếu Vô Thường
đương nhiên cũng muốn một lần oai phong như thế, cho dù đó có là mộng cảnh.
Với trí tưởng tượng phong phú, Tiếu Vô Thường nhanh chóng đem quỷ lâm trong
đầu khắc họa lên Minh La mộng cảnh.
Tiếu Vô Thường lấy ra Đông Phương Vô Phong Kiếm trong thần thức, đọc lại một
lần kiếm chiêu, kiếm quyết. Mô phỏng Tiếu Thần Phong bản mệnh đạo binh Hư
Không Ẩn Hồn Kiếm, trên tay Tiếu Vô Thường cũng xuất hiện một thanh trường
kiếm hình dáng tương tự.
Tiếu Vô Thường sải bước bước vào quỷ lâm âm trầm, từ lúc hắn bước vào một khắc
kia, vô số ma quỷ chen nhau mà ra tấn công tới hắn. Tiếu Vô Thường cầm lấy
trường kiếm chém giết một con quỷ vật, cảm giác chân thật tràn đầy sát lục
khiến đôi mắt đen nhánh dịu dàng như nước mùa thu này cũng phải biến sắc, một
đôi huyết sắc đồng tử tràn ngập chết chóc âm u đầy tử khí.
Tiếu Vô Thường toàn thân khí chất yêu dị tà tứ cũng theo đó mà biến đổi, cũng
đã quá lâu hắn chưa sát sanh, một khi trở về thiên tuyệt địa diệt!
Trường kiếm trong tay bay múa, bàn chân hắn đạp lên vô số quỷ vật thi thể, nam
có nữ có già trẻ đều có. Nếu Tiếu Vô Thường sinh trưởng trong Huyết Đao Môn
thì có thể đã khác, vị trí Huyết Ma Đao Thánh đó có lẽ đã tên hắn.
Nếu không phải lấy hắn đối sát lục chi đạo khá có thiên phú, cũng sẽ không đem
Huyết Sát Đao lĩnh ngộ đến mức cao thâm trong thời gian ngắn.
Tiếu Vô Thường vốn nghĩ chiêu thức đầu tiên Điểm Kiếm Phá Thái Cực là một sát
chiêu, nhưng qua nhiều lần thi triển hắn phát hiện đây hoàn toàn là một hư
chiêu, vừa phòng thủ quỷ vật công kích vừa lĩnh ngộ chiêu đầu tiên.
Đem chiêu thứ nhất Điểm Kiếm Phá Thái Cực lĩnh ngộ đến cảnh giới nhập môn
trong vòng ba tháng, Tiếu Vô Thường liền học tập chiêu thứ hai, chiêu này hoàn
toàn là một sát chiêu. Sau hai năm giết chóc không ngừng, cuối cùng đem chiêu
thứ hai đồng dạng lĩnh ngộ đến nhập môn.
Học xong chiêu thứ hai, quỷ vật phía sau hắn đã xếp thành núi. Thừa thế mà lên
Tiếu Vô Thường hướng chiêu thứ ba luyện tập, hắn phát hiện Đông Phương Vô
Phong Kiếm lĩnh ngộ khó hơn rất nhiều, chiêu thứ ba cũng là sát chiêu. Chiêu
thứ ba dùng trọn vẹn năm năm lĩnh ngộ đến nhập môn.
Chiêu thứ tư dùng mười năm lĩnh ngộ đến nhập môn.
Chiêu thứ năm dùng mười lăm năm lĩnh ngộ đến nhập môn.
Chiêu thứ năm dùng đến mười lăm năm do Tiếu Vô Thường chém giết một hồi, mới
phát hiện đây hoàn toàn là trận pháp kết hợp kiếm chiêu. Tiếu Vô Thường đành
phải dừng lại giết chóc, ngồi xuống học một chút trận pháp mới lĩnh ngộ thành
công.
Chiêu thứ sáu chỉ dùng một năm đã lĩnh ngộ xong, hơn nữa còn tiến vào lô hỏa
thuần thanh cảnh giới.
Hai chiêu cuối dùng thời gian hai mươi năm lĩnh ngộ đến nhập môn, chiêu thứ
bảy dùng tám năm chiêu cuối dùng ròng rã mười hai năm trời!
Thương mãng thất tinh, tinh mang trận hàn, phát động thất tinh kiếm trận.
Kình Kiếm Tiệt Thất Tinh!
Càn khôn chủ vị, thiên địa dịch tinh. Ngự Kiếm Bát Quái Bình!
Tiếu Vô Thường đã tiến nhập mộng cảnh hơn 73 năm mới đem Đông Phương Vô Phong
Kiếm lĩnh ngộ đến nhập môn, lấy thiên phú của hắn cũng dùng ròng rã thời gian
dài như thế có thể nghĩ, một tên Vạn Cổ Tiên Tôn không dùng vạn năm cũng đừng
nghĩ lĩnh ngộ xong chiêu thứ nhất.
Hơn nữa, Đông Phương Vô Phong Kiếm chuyên phá Đạo gia thần thông mà sáng tạo
ra, nó còn chuyên khắc chế quỷ vật, ma vật. Tiếu Vô Thường rất may mắn khi
chọn đúng nơi học tập kiếm pháp, địa phương cũng có thể ảnh hưởng đến ngộ
tính.
Nếu như một người cần lĩnh ngộ một bộ thanh tĩnh vô vi đạo thuật, mà lại sinh
sống trong sát lục chi địa thì làm sao có thể học tập.
Tiếu Vô Thường bấm tay tính toán, hắn còn hơn 26 năm trong mộng cảnh, Đông
Phương Vô Phong Kiếm còn một thức không có lĩnh ngộ, Vô Phong Kiếm Ý!
Tiếu Vô Thường từng thấy Đông Phương Tung Hoành thi triển Vô Phong Kiếm Ý, khi
đó thiên địa yên tĩnh đến chết chóc, quỹ tích thời gian lúc đó đều dừng lại,
nhất kiếm khai thiên, nhị kiếm diệt địa!
Tiếu Vô Thường tự nhiên không thể thi triển ra như thế cường đại kiếm ý, nhưng
hắn có thể trục lợi lĩnh ngộ sơ bộ Vô Phong Kiếm Ý. Tiếu Vô Thường tán đi
trường kiếm trong tay, nhìn lại hơn 73 năm trầm luân trong sát lục, khóe miệng
hắn cười khẩy khinh thường. Nếu thực lực quá yếu, thì đừng nghĩ mà sống sót,
các ngươi chỉ là ta công cụ mà thôi!
Tiếu Vô Thường hài đồng thân thể một thân nhuốm màu hoàn toàn biến mất sạch
sẽ, chắp tay sau lưng bước đi hướng phía sâu trong quỷ lâm đi tới, những tiếng
kêu cô hồn dã quỷ có thể khiến tu sĩ chùn bước nhưng đối Tiếu Vô Thường chỉ
như tiên âm như thế tuyệt mỹ.
Hơn 26 năm sau, Tiếu Vô Thường ngồi trên cự đại thi sơn huyết hải, quanh thân
vô hình kiếm ý hóa thành thực thể. Một thanh trường kiếm to lớn dài đến mười
dặm do Vô Phong Kiếm Ý hóa thành, đảo qua một bạch cốt quân đoàn. Nhìn cự đại
to lớn quỷ vật bạch cốt như tờ giấy mỏng bị gọt đi vô cùng dễ dàng.
Tiếu Vô Thường hài đồng thân thể đứng lên, quỷ lâm vỡ nát thành từng mảnh…
Tiếu Vô Thường ngồi dậy từ trên giường, sát khí trước đây của hắn như cuồng
phong nộ hải. Sau khi hắn lĩnh ngộ sơ bộ Vô Phong Kiếm Ý, toàn thân sát khí
lại như thanh phong như thế dễ chịu, thu phóng tùy ý.
Ánh nắng chiếu qua khe cửa sổ, Tiếu Vô Thường vươn mình mệt mỏi đi ra ngoài.
Tiếu Thiên Đấu đang uống trà ăn điểm tâm, thấy Tiếu Vô Thường đi ra, ra hiệu
để hắn ngồi xuống gật đầu nói:
Tiếu Vô Thường nghe thấy hôm nay chỉ cần tu luyện đến 27 chu thiên, liền thở
phào nhẹ nhõm, cung kính nghe lệnh. Tiếu Thiên Đấu để Tiếu Vô Thường lấp đầy
dạ dày xong liền một đạo ý niệm truyền tống Tiếu Vô Thường đến bên thác nước U
Minh Uyên.
Tiếu Vô Thường vừa tới liền ngồi xuống tu luyện, cảnh tượng thiên địa biến
sắc, nhật trầm nguyệt lạc hôm qua lại xuất hiện, thậm chí càng thêm kinh
khủng. Mười hai kim sắc thần môn đóng chặt lập tức mở ra, hấp thu thiên địa
linh khí tinh thuần đến cực điểm này, gia cố lên thần môn.
Khí huyết trên thân Tiếu Vô Thường tuy có giảm xút nhưng càng thêm tinh túy
cường liệt. Luyện đến 27 chu thiên, mãn thiên chu kỳ lần thứ hai xuất hiện,
lục khí từ mười hai đạo thần môn truyền tới gia cố lên ngọc tỏa trong Tiếu Vô
Thường đan điền.
Tiếu Vô Thường thu công rồi chạy đến nhà trúc tìm Tiếu Thiên Đấu. Tiếu Thiên
Đấu biết Tiếu Vô Thường đã tu luyện xong liền bước ra khỏi cửa, khoát tay áo
hai người cùng tiến về Tiếu gia trọng địa một trong, Vân Hồ Thiên Trì.
Cùng lúc đó bên phía Luận Kiếm Phong, Tiếu Phương Nhi đồng thời đưa Tiếu
Khuynh Quốc, Tiếu Khuynh Thành phá không đến Vân Hồ Thiên Trì.
Vừa đến Vân Hồ Thiên Trì, Tiếu Vô Thường không lâu sau thấy một đạo hư không
bị bổ ra, ba bóng người liền xuất hiện. Tiếu Khuynh Quốc thấy Tiếu Vô Thường
liền vui sướng nhảy qua ôm lấy hắn, còn Tiếu Khuynh Thành theo sau đánh giá
Tiếu Vô Thường nói:
Quả thật ba người đồng thời tu luyện Kim Quan Ngọc Tỏa Nhị Thập Tứ Quyết khiến
khí huyết có phần sụt giảm nhưng lại càng thêm tinh túy. Cũng vì thế mà thân
thể mập mạp Tiếu Vô Thường lại gầy đi thấy rõ, dù cũng không gầy đi là bao
nhưng ở gần Tiếu Vô Thường vài ngàn năm Tiếu Khuynh Thành nhìn qua là biết.
Hồng phấn váy dài Tiếu Khuynh Quốc đem Tiếu Vô Thường ra xăm xoi nhìn kỹ, cũng
không khỏi tán thưởng tài giảm cân của hắn.
Thiếu nữ một thân bạch sắc váy dài, gương mặt tuyệt sắc cao quý thánh khiết,
ánh mắt từ ái cưng chiều nhìn Tiếu Vô Thường. Tiếu Vô Thường vừa thoát khỏi
Tiếu Khuynh Quốc lập tức chạy đến níu góc áo Tiếu Phương Nhi ghen tị nói:
Thiếu nữ tuyệt sắc này đương nhiên là Lan Hoa Tiên Hoàng - Tiếu Phương Nhi.
Trong bốn ngàn năm này, Tiếu Vô Thường Tiếu Khuynh Quốc quậy phá khắp nơi
đương nhiên không chừa Luận Kiếm Phong của nàng cùng Đạm Tình Cư của Tiếu Như
Thủy.
Hai người tính cách hiền từ, ưu nhã thùy mị đương nhiên là cưng chiều Tiếu Vô
Thường, Tiếu Khuynh Quốc, Tiếu Khuynh Thành vô cùng. Vốn Tiếu Vô Thường không
biết hắn có Giới Bảo nhưng cũng do Tiếu Như Thủy tiết lộ và cũng giúp hắn
luyện hóa Tàn Đại Thiên Giới Bảo thành công.
Tiếu Phương Nhi cung kính khom người ra mắt Tiếu Thiên Đấu nói:
Tiếu Thiên Đấu gật đầu nhè nhẹ ngắn gọn nói:
Thất Thập Nhị Trụ Hư Không Trận chính là trận pháp thay đổi tọa độ không gian
do Tiếu Dược Nhân sáng tạo ra. Toàn bộ trận pháp này tổng cộng ngàn vạn trận
nhãn, do 72 Bán Khai Thiên tế khí trấn giữ, bảo vệ trong đó bảo vật.
Tiếu Phương Nhi hai tay kết ấn, một đạo U Nguyệt Lan Hoa ấn quyết từ trong tay
nàng bay ra cùng nước hồ Vân Hồ Thiên Trì dung hợp. Vân Hồ Thiên Trì lúc chưa
dung hợp cùng Tiếu Phương Nhi ấn quyết cũng chỉ rộng vạn dặm, nhưng vừa dung
hợp U Nguyệt Lan Hoa Ấn lập tức phóng đại toàn bộ nước trong hồ biến mất không
còn một giọt, lộ ra trong đó ba mươi ba tầng trời do vô số vân vụ bao phụ.
Tiếu Thiên Đấu một tia pháp lực tiết ra ném ba người vào trong Vân Hồ Thiên
Trì, Tiếu Phương Nhi đứng ngoài chỉ có thể lo lắng nhìn xem. Vân Hồ Thiên Trì
không gian mô phỏng Tam Thập Tam Thiên Tử Tiêu Đạo Cung, viễn cổ thần linh
niên đại đỉnh cấp thế lực.
Bên trong Tam Thập Tam Thiên, có vô số Tiếu gia cất giữ pháp bảo, linh trang,
bảo giáp, thánh y. Tất cả đều là Tiên Thiên đẳng cấp, bên trong tu chân giới
này, đa số pháp bảo đều là Hậu Thiên pháp bảo do Luyện Khí Sư hao tốn vô số
thiên tài địa bảo luyện thành. Loại này chỉ cần tu vi đầy đủ là có thể luyện
hóa.
Còn về Tiên Thiên pháp bảo, linh trang, bảo giáp, thánh y đều do là thiên địa
thai nghén trải qua trăm triệu năm hấp thu thiên địa nhật nguyệt linh khí mà
thành. Loại này bảo vật, chỉ có bọn chúng chọn chủ mà thôi vì chúng có linh
hồn của riêng mình. Tiên Thiên trung phẩm pháp bảo đều vô cùng khan hiếm, ngay
cả Chuẩn Thánh có thể sở hữu hai ba cái đã là rất tốt, còn Tiên Thiên thượng
phẩm pháp bảo ngay cả chính Niết Thánh cũng phải đỏ mắt.
Còn về bên ngoài Tam Thập Tam Thiên chính là hỗn độn sơ khai, bên trong tồn
tại vô số rủi ro nhưng lại cất giữ Khai Thiên Chi Khí, chỉ có Thiên Đạo bước
thứ tư tu sĩ mới có thể nắm giữ. Khai Thiên Chi Khí đồng dạng cũng có linh
hồn, nó thậm chí còn có thể nhận chủ ngay cả khi chủ nhân tu vi thấp kém.
Trong Tiên Hoàng Bản Ký, Tử Đấu Tiên Hoàng thời niên thiếu thu được một mảnh
Khai Thiên Chi Khí, danh xưng Như Ý Kim Cô Bổng. Toàn bộ Tam Đại Chân Giới này
chỉ tồn tại 100 Khai Thiên Chi Khí, trong đó Tạo Hóa Ngọc Điệp, Hỗn Độn Thanh
Liên, cùng Khai Thiên Phủ đều đã phá toái thành từng mảnh biến mất khỏi tu
chân giới.
Sau trận thảm biến viễn cổ thần linh, những Khai Thiên Chi Khí đó toàn bộ hư
hỏng, nhưng lạc đà gầy vẫn hơn ngựa béo. Cho dù chỉ có một mảnh vở Khai Thiên
Chi Khí uy áp cũng có thể đem Tiên Thiên trung phẩm pháp bảo ép đến không thể
hoạt động.
Tiếu Vô Thường vừa bị ném vào Vân Hồ Thiên Trì ổn định thân hình, hắn có thể
nhìn thấy xa xa Tam Thập Tam Thiên, còn quanh thân lại tồn tại vô số mảnh vỡ
thiên thạch to lớn, toàn bộ thế giới một đen kịt. Còn tung tích Tiếu Khuynh
Quốc, Tiếu Khuynh Thành hoàn toàn không thấy.
Những đoàn khí lưu di chuyển xung quanh mặc dù đau nhức vô cùng nhưng cũng
không vượt qua Tiếu Vô Thường sức chịu đựng. Tiếu Vô Thường không biết hắn vận
khí có nên nói là may mắn hay xúi quẩy đây, nơi mà hắn đang đứng chính là bên
ngoài Tam Thập Tam Thiên, Hỗn Độn Sơ Khai thế giới.
Lúc này, một luồng khói như dải lụa trắng chầm chậm bay đến chui vào lồng ngực
Tiếu Vô Thường.
Bạch sắc yên vân tản đi, xuất hiện một hộp kiếm cổ kính, trên hộp có khắc:
Động Nhược Huyền Minh Hoạch Cửu Thiên.
Tiếu Vô Thường tò mò đem hộp kiếm mở ra, bên trong cất giữ một thanh cổ kiếm,
thân kiếm thon dài, màu tuyết trắng, không phải vàng không phải ngọc, cầm
trong tay ấm nhuận, gõ vào âm vang, không một vết nhơ, thanh âm lanh lảnh,
phía trên có khắc bốn chữ Cổ Thần triện văn: Động Huyền Cửu Thiên!
Động Huyền Cửu Thiên Kiếm dài 3 xích 3 tấc, nặng 3 cân 3 lượng 3 chỉ.
Nhưng lúc này, thần thức Tiếu Vô Thường phiên vân đảo hải, một đạo cao ngạo
ngọc lục bảo ý chí bay ra đối kháng cùng Động Huyền Cửu Thiên Kiếm. Tiếu Vô
Thường nhãn lực cực tốt, vừa nhìn thấy đạo này toàn thân xanh biếc, đuôi sáo
khảm nạm đồ trang sức rủ xuống, toàn thân tỏa ra phong thái ưu nhã. Tiếu Vô
Thường vui mừng kêu lên:
Một tiếng nói giận dữ vang lên từ Động Huyền Cửu Thiên Kiếm:
Bích Ngọc Tiêu đồng dạng vang lên tiếng nói đáp trả: