Lẻn Vào Hoàng Cung


Người đăng: ࿐๖ۣβạςђ ♚ ๖ۣۜℒأȵℏ ๖ۣ☯Şa꧂

Đại Minh Hoàng Triều, năm Vĩnh Lạc - Bắc Bình Yến Kinh, canh ba.

Tử Cấm Thành hình chữ nhật hùng vĩ xa hoa, tường đỏ ngói vàng, đình đài lầu
các san sát với nhau. Bốn góc là bốn tòa tháp song song, Đằng Vương Các, Hoàng
Hạc Lâu. Từ Thừa Thiên Môn tiến vào là Đoan Môn, Ngọ Môn rồi sẽ thấy Kim Thủy
Hà được bắt qua Ngũ Long Kiều.

Tử Cấm Thành, nơi trung tâm quyền lực của triều Minh. Phía cuối Thái Hòa Môn
là bậc thang làm bằng đá bạch cẩm thạch, dẫn vào Tam Đại Điên là Thái Hòa
Điện, Trung Hòa Điền và Bảo Hòa Điện.

Hậu Cung được phân cách với Tiền triều bởi một sân dài, là nơi ở của Hoàng đế
và Hoàng thất. Trung tâm Hậu Cung là Tam Đại Cung: Càn Thanh Cung, Giao Thái
Điện, Khôn Ninh Cung.

Hoàng đế biểu thị cho Dương và Thiên ở Càn Thanh Cung. Hoàng hậu biểu thị cho
Âm và Địa ở Khôn Ninh Cung. Giao Thái Điện ở giữa nhị cung, tượng trưng cho Âm
Dương giào hòa. Càn Thanh Cung vẫn còn những ánh sáng của đèn dầu chiếu rọi
qua dấy dầu.

Đương Kim Hoàng Đế Vĩnh Lạc Đế - Chu Đệ ngồi trên Long Ỷ mặc Cửu Long Bào, phê
duyệt tấu chương. Bên cạnh vị Đại Minh Hoàng Đế này là một vị mỹ nhân khuynh
quốc khuynh thành, từ mi thiện mục đoan trang cao quý trong Phượng Y màu vàng
nhạt. Nàng là Hoàng Hậu duy nhất của y, Từ Thị.

Trong đôi mắt phượng là sự lo âu bất an, Từ Thị nói “ Hoàng Thượng, tên đạo
tặc Tiếu Vô Thường có thực sự sẽ tới trộm bảo vật vào canh hai như trên Quỷ
Thiếp của hắn không? Thiếp nghĩ kẻ này gian trá xảo quyệt, chắc chắn sẽ không
tuân thủ lời hứa đâu”

Đặt tấu chương đang phê duyệt trong tay xuống, triều mến nhìn Hoàng Hậu của
mình. Vĩnh Lạc Đế tự tin đáp “ Nàng không cần phải lo, kẻ đó mà biết tuân thủ
lời hứa thì heo nái cũng biết leo cây. Trẫm đã phái Cẩm Y Thủ Bị Sứ cùng Đề
Đốc Đông Xưởng điều động Xưởng Vệ tuần tra cố cung”.

Hoàng Hậu Từ Thị mới an tâm xuống

Sự trí tuệ quyết đoán và tàn nhẫn xuất hiện trong mắt Vĩnh Lạc.

Cấm Vệ Quân tuần tra binh sĩ đi thành những hàng chỉnh tề, những bó đuốc chập
chờn trong đêm tối. Một tiểu cung nữ đang gấp gáp vội vã, sơ ý va vào một nam
nhân thân mang Phi Ngư Phục, lưng đeo Cẩm Long Xưởng, eo vắt Tú Xuân Đao.

Tiểu cung nữ hoảng sợ tuyệt vọng quỳ rạp xuống đất nói, “ Đại… đại nhân, tiểu
tỳ đáng chết, xin tha mạng cho tiểu tỳ… tiểu tỳ trên có mẹ già dưới có em nhỏ…
mong đại nhân khai ân”

Từ lúc ngẩng đầu nhìn thấy Cẩm Y Thiên Hộ lệnh bài bên hông trên người nam
nhân đó, nàng liền biết đời mình xem như xong. Cẩm Y Thiên Hộ đường đường quan
chức ngũ phẩm, hơn nữa còn là thiên tử thân quân, quyền thế có thể sánh ngang
quan tam phẩm.

Cẩm Y Thiên Hộ cười đê tiện, đôi mắt sáng quắt nhìn vào tiểu cung nữ xinh đẹp
như tiên tử lạc xuống phàm trần, không nhiễm nhân gian yên hỏa lập tức tà ý
nổi lên, muốn hung hăng chà đạp vị tiên tử thánh khiết này một trận.

Cẩm Y Thiên Hộ dâm tiện nâng cằm cung nữ này lên, cười khoái trá nói “ tiểu mỹ
nhân, chỉ cần nàng hảo hảo hầu hạ bổn quan cho tốt, bản quan có thể xem xét bỏ
qua cho nàng”.

Tiểu cung nữ bị đùa giỡn như thế, ý loạn tình mê. Hơi thở như hoa đào gấp gáp
thổi vào mặt vị Cẩm Y Thiên Hộ. Với phép tắc xâm nghiêm trong hậu cung, tất cả
nữ nhân bất kể là ai đều là nữ nhân của Hoàng Đế. Nàng không khỏi dẫy dụa,
nhưng cắn răng quyết đoán đáp “ Vậy thì xin đại nhân thương tiếc tiểu tỳ, tiểu
tỳ xin trao lần đầu của mình cho ngài, hy vọng ngài đừng phụ bạc tiểu tỳ”.

Cẩm Y Thiên Hộ nghe vậy mừng rỡ nói “ nàng yên tâm, ta là biểu đệ xa của Tôn
Quý phi, ta sẽ xin biểu tỷ nói với hoàng thượng ban nàng cho ta”.

Tiểu cung nữ nhu tình mật ý đáp “ có lời hứa của chàng, thiếp yên tâm rồi”.

Nghe vậy Cẩm Y Thiên Hộ trong lòng không khỏi đắc ý thầm nghĩ “ hừ, bản quan
nghi biểu đường đường, cung nữ sao xứng với bản quan. Giải quyết xong đêm nay,
ta lập tức bán ngươi vào quan kỹ (kỹ viện dành cho quan lại). Từ nay bản quan
quan lộ nhất định thênh thang mà đi”.

Cẩm Y Thiên Hộ lập tức ra lệnh cho thân vệ của mình tiếp tục tuần tra, còn bản
thân mình thì tùy tiện đưa tiểu cung nữ vào phòng chứa củi gần đó. Đóng cửa
phòng lại, vị Thiên Hộ Đại Nhân cười dâm đãng nhìn mỹ nhân đang từ từ cỡi
những vật tùy thân xuống.

Khi tiểu cung nữ chỉ còn lại chiếc áo ngủ mỏng có thế nhìn thấy chiếc yếm hồng
phấn phía sau. Vị Thiên Hộ Đại Nhân này không thể chở được nữa lập tức nhào
tới hung hăng muốn cắn đôi môi đỏ mọng anh đào kia.

Nhưng tiếc thay, một đôi bàn tay trắng nõn nà âm trầm lạnh lẽo trảo vào đầu vị
đại nhân này, óc của y trong nháy mắt vỡ nát như tương, nhưng lại không để lại
bất kỳ dấu hiệu nào trên người y. Đến chết vị Cẩm Y Thiên Hộ này cũng không
biết mình bị giết trên tay vị cao thủ sử dụng Cửu Âm Bạch Cốt Trảo.

Tiểu cung nữ, không phải gọi là Tiếu Vô Thường dương dương đắc ý nhìn xuống
kiệt tác của mình, cười lạnh không thôi nói, “ Lang có tình, Thiếp có ý thôi.
Không ngờ đi lòng vòng lại tìm được một con lạc đàn”.

Tiếu Vô Thường lấy hai trái đào mà mình nhét vào trong ngực trước đó ra tùy
tiện ném qua một bên. Hắn lại tiếp tục ngồi xuống cỡi chiếc yếm hồng phấn và
chiếc áo ngủ chôm được từ tủ đồ của một vị phi tần. Sau khi cỡi xuống Phi Ngư
Phục, Cẩm Long Xưởng, Tú Xuân Đao và Thiên Hộ lệnh bài để sang một bên.

Tiếu Vô Thường ngồi xuống lấy ra một thanh chủy thủ, dụng cụ giải phẫu của các
ngõ tác và cẩn thận lóc da mặt của Cẩm Y Thiên Hộ ra. Hắn cẩn thận đeo tấm da
mặt người này lên, chẳng mấy chốc “Cẩm Y Thiên Hộ” mặc lại Phi Ngư Phục và
những vật tùy thân của mình lên người. Tiếu Vô Thường vận chuyển nội lực Băng
Cơ Ngọc Cốt Công vào thi thể nhằm thay đổi cấu tạo cơ thể. Điều không thể ngờ
lặp tức xảy ra, thi thể không mặt bắt đầu biến dạng so với ban đầu.

Băng Cơ Ngọc Cốt Công vốn là nội công của phái Nga Mi nhưng từng bị hắn trà
trộn vào mà học được. Vốn Băng Cơ Ngọc Cốt Công không thể thay đổi cốt cách
con người nhưng hắn từng tham khảo Quỳ Hoa Bảo Điển mà tiến hành cải biến mà
thành.

Tiếu Vô Thường lấy ra lọ làm bằng bạch ngọc, cẩn thận từng ly từng tí rắc Hóa
Cốt tán lên thi thể. Giang hồ đồn rằng Hóa Cốt tán có thể hòa tan cốt nhục
nhưng dù sao cũng chỉ là lời đồn, dù sao thì lời đồn không thể tin là thật.
Hóa Cốt tán mạnh hơn so với thạch tín rất nhiều, kết hợp với thi thể đã biến
dạng như thiên y vô phùng.

Tiếu Vô Thường vận chuyển Băng Cơ Ngọc Cốt Công điều chỉnh cơ thể mình gần
giống với chủ nhân cũ của chiếc mặt nạ này. Thân mặc Phi Ngư Phục hiên ngang
bước ra khỏi phòng chứa củi, những công việc từ lúc vào phòng đến giờ theo như
tính toán thì gần bằng số thời gian các phú thương thăm viếng các hồng quan
nhân trong thanh lâu.

Tiếu Vô Thường xuân phong phơi phới vẻ mặt như một con hùng sư đắc thắng đi
hướng các Cẩm Y Vệ lúc nãy.


Ngọc Tiêu Kiếm Thần - Chương #1