Cực Phẩm Nhạc Mẫu


Người đăng: nguyenhoai42

Thôi thì cứ chiều Hà Thiên Lan cái đã rồi nếu may mắn tìm được cực phẩm thì
tốt, với lại nữ nhân của hắn trong nhân loại cùng có hai người nhưng chưa
biết làm sao để tìm họ . Với lại thực lực yếu hơn hắn cũng không dám tìm bọn
họ, dù sao hắn cũng ép buộc mới chiếm được họ.

Hai người có vẻ đê mê hắn ta nhưng ai biết được mấy chục năm tình cảm phôi pha
họ lại muốn làm thịt hắn ta thì sao . Nói chung thì làm cài gì thì cũng phải
chắc chắn, thực lực cao hơn thì lỡ hai nàng có chống đối thì mang hai người
nhốt lại là được.

Khẽ vận yêu lực và nguyên khí hắn nhanh chóng biến hai gốc thảo dược trên tay
thành một hỗn hợp chất lỏng màu xanh nhạt . Lấy ra một lọ thủy tinh đựng vào ,
hắn mặc quần áo sau đó từ cửa sổ lướt ra bên ngoài một cách bí mật.

Dùng khăn quàng cổ che mặt đi hắn ta chậm rãi đi trên phố đông người, ngó
đông ngó tây nhưng mãi chẳng được cô nàng nào đẹp cả . Trong ký ức của tên
công tử kia cũng chỉ có vài người gọi là xuất xắc, bình tĩnh đi vào trong
bệnh viện hắn tới thẳng phòng mẹ nuôi của Hà Thiên Lan.

Trên giường bệnh Hạ Vũ mắt nhìn thẳng trần nhà đầy vẻ ai oán, Thiên Phong
khóa cửa lại mới gây ra sự chú ý của nàng . Nàng ta nhìn về Thiên Phong với vẻ
sợ hãi bởi trước kia hắn ta chính là một trong những người đánh chủ ý nàng.

Thiên Phong mỉm cười khẽ nói :

" Chúng ta thì cũng không cần giới thiệu làm gì nữa đúng không ."

Dù liệt gần hết người nhưng may mắn nàng ta vẫn tỉnh táo và nói chuyện được ,
chỉ là nàng không cử động được thôi . Hạ Vũ hơi sợ hãi nhưng rất nhanh chóng
bình tĩnh lại bởi chất độc trong người nàng đứng nói làm chuyện kia, uống
chung ly nước với nàng cũng có thể bị độc.

Hạ Vũ cười khổ hỏi :

"Thiên công tử còn tới thăm một người tàn phế như ta, không biết ngươi có ý
định gì ?"

Thiên Phong nhìn dáng người uyển chuyền với đôi gò bồng cao ngất của nàng thì
nuốt nhẹ nước bọt . Hắn ta cười với nàng rồi nói L

"Chắc ngươi cũng biết ở nơi như thế này chữa trị sẽ tốn bao nhiêu chứ ?"

Hạ Vũ không phản đối :

"Đúng như thế nhưng có vấn đề gì sao ?"

Thiên Phong mỉm cười hỏi :

"Ngươi không thắc mắc Thiên Lan nàng ấy lấy tiền đâu ra, có lẽ cũng không nên
dài dòng, ta đã bỏ ra hai trăm triệu để nàng ấy chữa trị cho ngươi . Chắc
ngươi biết ta cũng không phải thiện nam tín nữ gì nên làm gì ta có chuyện cho
không ai đúng không ?"

Hạ Vũ ánh mắt đau lòng, Thiên Phong lời thật đã nói xong đến lúc để dối trá
rồi :

" Ngươi nghĩ tất cả đều đúng nhưng sau đó ta đã thật sự có tình cảm với nàng ,
nàng muốn mẹ nuôi của nàng khỏe mạnh ta táng gia bại sản cũng làm tới . Thế
nhưng ngươi không phải nàng m nếu ta giúp ngươi khỏe mạnh ngươi có thể cho ta
cái gì ."

Nàng ta hỏi thẳng :

"Ngươi muốn thân thể của ta ?"

Thiên Phong thẳng thắn :

"Không chỉ thân thể mà còn cả trái tim của ngươi nữa cơ ."

Hạ Vũ có vẻ trong thời gian này đã suy nghĩ rất nhiều, nàng không mất quá
nhiều thời gian để trả lời, những cực khổ của Hạ Thiên Lan không nằm ngoài
mắt nàng :

"Ngươi thật sự tham lam đã có nàng những vẫn muốn chiếm lấy ta, nếu ngươi làm
ta bình thường trở lại thì ta đồng ý làm nữ nhân của ngươi . Bản thân ta cảm
thấy ngươi đã thay đổi rất nhiều thế nên vì Thiên Lan ta sẽ hi hình, ngươi đã
vừa lòng chưa ?"

Thiên Phong lấy ra hai lọ thủy tinh cười nói :

"Một lọ là Thanh Thủy để giải độc, một lọ giúp ngươi có thể hồi phục nhưng ta
có thể nói với ngươi một câu thật lòng hay không ?"

Hạ Vũ không chút hấp tấp :

"Ngươi nói đi ."

Thiên Phong cười cười nói :

"Ta muốn ngươi nhưng không phải dạng chơi cho vui, bản thân ta muốn có cả tâm
của ngươi . Bây giờ ngươi cho ta biết làm thế nào để ngươi có thể mở lòng
không, ít ra ta phải biết được cánh cửa nằm ở đâu chứ ."

Hạ Vũ nhìn thẳng ánh mắt hắn nhưng nàng không thấy được một chút đùa cợt nào
cả, người này hoàn toàn nghiêm túc, không thể hiểu nổi sao trong thời gian
ngắn một người có thể thay đổi như thế.

Nàng không thể nghĩ ra cái gì khác ngoài việc từ trước đến nay người này luôn
là một gã tham lam giả ngu, có điều hắn thích thì nàng chiều :

"Thế thì ngươi xử lý Hạ Tuyết Sâm đi rồi tính tiếp ."

Thiên Phong nãy giờ vẫn nhìn thẳng ánh mắt của nàng, hắn ta thở dài nói :

"Ngươi vẫn chưa thật lòng, chỉ đơn giản như thế thôi ta không thể tin, ánh
mắt của ngươi vẫn coi lời ta nói như chuyện đùa . Ta nếu chiếm được một nữ
nhân nhưng không có cách chiếm được toàn bộ nàng thì thà bỏ đi còn hơn ."

Hạ Vũ cười nói :

"Tiểu tử ngươi cứ xử lý xong tên kia đi rồi chúng ta nói tiếp, nếu không được
thì chiếm được thân xác của ta không phải quá đủ với ngươi rồi sao . Với lại
tình cảm đâu phải thứ gì cầm nắm được mà ngươi bảo ta ra điều kiện, nếu ngươi
có giỏi thì làm ta thích ngươi đi ."

Thiên Phong thấy cách nói chuyện cũng như ánh mắt của nàng nhìn hắn chẳng khác
nào đứa con nít học đòi cả, hắn ta thì không thích mọc sừng cho lắm lên hễ đã
động vào ai thì phải tìm cách chiếm được tâm hồn của người ta cho bằng được.

So với trước kia thì Thiên Phong bây giờ làm Hạ Vũ không chỉ cảm thấy thú vị
mà còn thấy đáng tin hơn nhiều .Nàng chẳng thể nào ngờ được tiểu tử mỗi lần
sang chơi đều đòi ăn bánh kem bây giờ lại sắp xơi được cả nàng, trong thầm
tâm nàng không muốn nhưng vì lợi ích của nàng mà Thiên Lan phải khổ thì nàng
cảm thấy không đáng.

Hai người nương tựa vào nhau sống biết bao nhiêu năm nay tình cảm chẳng khác
gì mẹ con cả, đáng nhẽ tiểu Lan vẫn là người may mắn khi được Hạ Tuyết Liên
ưu ái . Có điều từ lúc nàng gặp nạn đến giờ thì mỗi lần đến thăm tiểu Lan có
cười nhưng vẫn rất miễn cưỡng.

Nàng biết chắc chắn tiểu Lan gặp chuyện, thậm chí con bé rơi vào tay một
người nào đó nàng cũng tính tới nhưng không ngờ là Thiên Phong . Nhưng người
này có thể bỏ ra nhiều như thế thì ít ra cũng chứng tỏ hắn ta thật lòng với
con bé, còn nàng thì quan trọng gì chứ.

Giá như nàng không tham một tý tiền khi thăng chực thì nàng vẫn sẽ phục vụ
dưới bếp và chẳng có gã công tử nào nhìn thấy nhan sắc của nàng . Khi đó nàng
có thể chọn một người bình thường sống hạnh phúc đến cuối đời.

Có điều sâu trong thâm tâm nàng vẫn còn một khúc mắc rất lớn, nếu chấp nhận
sống tầm thường nàng cả đời sẽ không hoàn thành . Nàng đã từng nghĩ dùng cái
nhan sắc này để tìm được một nam nhân bất phàm giúp mình giải quyết.

Thiên Phong thì tạm thời chỉ hơi bất thường chứ chưa đến mức bất phàm, nhưng
để nàng dễ chấp nhận nhất là tên này rất đẹp trai . Một tháng không gặp nhưng
trông hắn ta càng thêm yêu mị khác thường đúng loại nàng thích.

Bao nhiêu năm nay nàng cũng độc thân quá lâu rồi tìm người dẹp mạng nhện là
vừa rồi, suy nghĩ thoáng một chút nàng cảm thấy việc này cũng không đến nỗi
tệ.

Với nhan sắc của nàng thì trừ khi cứ như thế này nếu không sớm muộn cũng rơi
vào tay kẻ khác thôi, nàng nghĩ quá nhiều rồi nên kia đã nghĩ ra một con
đường sáng một chút thì không thèm nghĩ nữa.

Thiên Phong mở nắp hai lọ thủy tình sau đó cho nàng uống, rất nhanh chóng
hiệu quả liền tới . Hắn ta bế thốc nàng lên sau đó theo đường cửa sổ trốn ra.

"Rầm"

Từ tầng hai nhảy xuống tuy chưa đến mức khiến hắn bị thương nhưng xương cốt
cũng cảm giác không ổn cho lắm . Tuy nhiên nhiên với dòng máu yêu thú trong
người thì rất nhanh thương thế của hắn ta liền ổn định lại.

Vừa lẩn trốn người khác vừa di chuyển rất nhanh chóng hắn ta đưa nàng về đến
nhà, cả người nàng ta hơi run rẩy một chút . Hạ Vũ cảm giác thân thể mình có
phản ứng thì khẽ giọng nói :

"Ngươi đặt ta xuống đi, ta cảm giác chân mình có thể đi được rồi ."

Hắn đặt nàng xuống đúng theo ý của nàng ta, hơi run rẩy một chút nhưng nàng
ta quả thật đi được, nụ cười quay trở lại trên gương mặt xinh đẹp .


Nghịch Thiên Thú Thần - Chương #4