:


Người đăng: nguyenhoai42

Mấy cô nàng không hiểu Hạ Vũ nói thế là có ý gì nên cứ đi thẳng qua, lúc đó
Băng Mạn thấy động tĩnh liền thò đầu ra nhìn, mấy cô gái lập tức cảm thấy
choáng vàng bởi các nàng làm nữ nhân cũng phải thốt lên một câu "đẹp quá " khi
nhìn thấy Băng Mạn.

Hà Tuyết Liên mất một lúc để lấy lại bình tĩnh đi lại rồi hỏi :

"Thiên Phong huynh có thể giới thiệu cho ta biết có gái này là ai được không
."

Nàng ta nói năng nhẹ nhàng làm cho Thiên Phong không khỏi nổi da gà, hắn khẽ
cười nói :

"Giới thiệu với mọi người đây là sư phụ ta mới bái lúc nãy, mọi người đi qua
chào hỏi đi ."

Hà Tuyết Liên nhìn Băng Mạn chẳng có chỗ nào giống sư phụ của Thiên Phong cả ,
chưa kể tu vi của nàng ta cũng gần như bằng không . Băng Mạn thấy mọi người
hơi rụt rè thì chủ động giới thiệu :

"Chào mọi người ta tên Băng Mạn sư phụ của Thiên Phong mới bái xin hỏi quý
danh của các vị ."

Hạ Vũ dù sao cũng là người lớn với lại gặp nàng trước rồi nên mở lời trước :

"Ta tên Hạ Vũ xin chào Băng Mạn tiểu thư . "

Băng Mạn cười đùa :

"Cũng họ Hạ giống mẹ ta chỉ khác ngươi là Hạ Vũ còn mẹ ta là Hạ Y ."

Sau đó mấy cô nàng lần lượt lên chào hỏi nàng đều nói tên giống mẹ của nàng
khiến Thiên Phong khó hiểu hỏi :

"Sư phụ rốt cuộc có bao nhiêu người mẹ thế ?"

Băng Mạn chép miệng nói :

"Mẹ ruột có một còn mẹ nhỏ thì có hơn hai trăm người ."

Thiên Phong vuốt mồ hôi trán hỏi :

"Cha của sư phụ thật sự rất tích cực trong truyện tình cảm nhỉ ?"

Băng Mạn thở dài nói :

"Cũng không trách hắn được, sống vài tỷ năm nên hai trăm cũng không phải
nhiều, với lại rất nhiều thúc bá của ta cũng thế ."

Thiên Phong bỗng nghĩ đến một vấn đề liền hỏi :

"Cha ngươi nhiều nữ nhân thế thì làm sao để phân lớn nhỏ ?"

Băng Mạn nghĩ tới thì buồn cười nói :

"Đáng nhẽ sư phụ của mẹ ta mới đứng nhất nhưng nàng nhường, còn lại thành
đánh nhau để phân hạng, mẹ ta và Thiên Lan mụ mụ nghe đâu đánh nhau làm lung
lay cả một vũ trụ mới phân ra thắng bại . "

Thiên Phong vuốt mồ hôi trán, hắn không nghĩ được cha của cô nàng là thể loại
người như thế nào lại để nữ nhân mình đánh nhau . Băng Mạn cười nói :

"Ta hiểu ngươi đang nghĩ cái gì nhưng đừng nói ra miệng nếu không một người
nhỏ mọn lại thù dai như cha ta sẽ cho ngươi biết tại sao nước biển lại mặn ."

Thiên Phong thực sư không còn gì để nói cả, phụ huynh như thế nào mới để con
mình nói đến mức độ này, nhưng đánh cho con mình phải giáng phàm thì một phàm
nhân như hắn dám nói xấu thì kết cục sẽ chẳng có gì tốt đẹp cả.

Làm người thì ít nhất phải biết điều, hắn cười nói :

"Ta đang nghĩ chắc cha của sư phụ phải là một người đẹp trai, giỏi giang nắm
mới được nhiều mỹ nhân nương tựa . "

Băng Mạn đứng lên lắc nhẹ đầu bĩu môi :

"Hắn ta không có tốt đẹp như ngươi nghĩ đâu, trong số các mẹ của ta có rất
nhiều người ........"

"Ầm..."

Một tia sét đánh thẳng vào người của Băng Mạn khiến nàng tê liệt ngã lăn ra
đất, những người xung quanh như Thiên Phong cũng đã lăn ra đất co quắp . Lúc
mọi người tưởng Băng Mạn toi rồi thì nàng đứng lên đi tới đỡ lấy Thiên Phong.

"Rì ......rì ...rì.."

Nhưng nàng vừa chạm vào người hắn ta thì khiến Thiên Phong tê cả người, khi
nãy nàng tính nói tên cha của nàng ra nhưng chưa kịp thốt thành lời đã dính
chưởng . Bây giờ nàng mới nhớ ra dù vũ trụ này như đống rác nhưng nó vẫn trong
phạm vị cai quản của cha nàng .


Nghịch Thiên Thú Thần - Chương #26