Người đăng: nguyenhoai42
Rất nhanh sau đó lại một thông báo khác được gửi tới :
"Xin phép giới thiệu luật lệ cơ bản của Phá Thế . Mọi người chơi hiện tại đang
tham gia một trò chơi được thiết kế bởi các vị thần nên chỉ có thể tuôn theo .
Chiến đấu rồi thăng cấp sẽ có thưởng lớn, còn nếu bị giết chết thì sẽ sống
lại tuy nhiên thực lực sẽ bị giảm một phần nhỏ . Thời gian sống lại càng ở cấp
độ cao càng lâu.
Các cơ duyên sẽ do các dẫn giả ban tặng thông qua việc hoàn thành nhiệm vụ ,
dẫn giả không thể bị tiêu diệt cũng không được phép giả mạo . Sau khi dọn dẹp
xong những quái vất của đại khu vực thì sẽ bước sang giai đoạn chuyển tiếp ,
chúc mọi người vui vẻ ."
Lúc Thiên Phong đọc xong thì các lão sư cũng từ khắp nơi đổ ra bên ngoài, tất
cả đồng loạt tấn công con trâu kia . Liễu Mi cũng lao ra nhưng Thiên Phong
không cản nàng nữa, hắn ta chỉ âm thầm chờ đợi giai đoạn chuyển tiếp kia là
cái gì.
Với số lượng áp đảo thì các lão sư nhanh chóng hạ gục con Tam Giác Cuồng Ngưu
, một hồi sau Liễu Mi chạy về cạnh hắn rồi rút ra một cuốn sách rồi nói :
"Vừa nãy ta may mắn kết liễu còn Tam Giác Cuồng Ngưu thì thứ này xuất hiện ,
ngươi xem xem nó là gì ."
Thiên Phong cầm tới thì một tấm bảng hư ảo hiện lên cùng âm thanh của hệ thống
trò chơi.
"Người chơi Thiên Phong có muốn học kỹ năng Thần Tốc, nếu đồng ý mời loại bỏ
một kỹ năng dạng Nhân Thể hoặc học kỹ năng này trong dạng hóa hình ."
Hắn rất thông minh lại từng chơi rất nhiều trò chơi nhập vai khi ở kiếp đầu
tiên nên đã hiểu, Thiên Phong trả lại cho nàng rồi nói :
"Thứ này là sách kỹ năng có thể học vào giống như Vũ kỹ của chúng ta, tên nó
là Thần Tốc nên có lẽ đề cao khả năng bỏ chạy . Nàng nếu muốn học thì có thể
bổ sung vào dạng Hóa Hình cũng được, có điều ta nghĩ nàng nên đọc hết mấy cái
thông báo đi ."
Hà Tuyết Liên ngồi bên cạnh coi như cũng hiểu tình hình nên ngoan ngoãn ngồi
đọc thông báo từng chút từng chút một . Thiên Phong lấy ra điện thoại gọi về
nhà để xem Hạ Vũ có được an toàn hay không, may mắn thay đầu dây bên kia lập
tức bắt máy :
"Thiên Phong gọi ta làm gì thế ?"
Hắn ta nghe thế ngạc nhiên hỏi :
" Nàng mới tỉnh dậy có phải không ? "
Hạ Vũ khẽ đáp :
"Đúng vậy, ta bị chuông điện thoại đánh thức ."
Thiên Phong khẽ cười nói :
"Nàng sẽ nhanh biết có chuyện gì xảy ra thôi, tu vi của nàng còn quá yếu đừng
đi ra khỏi nhà biết chưa ."
Hạ Vũ ngái ngủ đáp :
"Ta biết rồi ."
Thiên Phong đứng lên lướt về dãy lớp mười xem Hà Tuyết Vân và Hà Thiên Lan có
làm sao không, vừa tới hắn ta thấy các nàng đứng ngó ở ngoài cửa lớp thì
không khỏi thở phào một hơi . Hai nàng thấy hắn ta cũng liền rời đi, xảy ra
chuyện như thế này dù sao cũng không thể học tiếp được.
Khác với mấy người kia Hà Tuyết Vân lại khá thản nhiên khi gặp chuyện như thế
này, dù sao chuyện nàng trải qua trong Giao giới giống như sự cảnh báo trước
về những chuyện xảy ra ngày hôm nay vậy, thậm chí vẻ mặt của nàng còn ẩn chứa
một chút mong chờ.
Có điều Thiên Phong lúc này mới cảm thấy mọi chuyện dần dần trở nên không ổn ,
cái hắn ta lo sợ là giai đoạn chuyển tiếp . Hắn ta tụ tập mấy cô nàng lại rồi
dặn dò :
"Mấy nàng đi về Hà gia trước, lão sư tu vi tuy cao nhưng cũng nên đi về nhà
thì hơn, chuyện này chắc chắn chưa dừng ở đây thế nên mọi người phải cẩn thận
những điều bất ngờ có thể xảy ra . Ta cũng phải về nhà thôi, để Hạ Vũ ở nhà
một mình ta không yên tâm, dù sao nàng ấy cũng chỉ có một chút tu vi thôi ."
Hà Thiên Lan khẽ hỏi :
"Hay ta đi về chung với huynh ."
Thiên Phong nhún vai :
"Tùy nàng thôi chứ ta không có ý kiến gì cả, nhưng tốt nhất nàng ở Hà gia
nghe ngóng xem bên trên có điều tra được gì không sau đó báo lại cho ta càng
sớm càng tốt . "
Mọi người cuối cùng không ai làm trái ý Thiên Phong cả bởi hắn quyết định như
thế đã rất hợp lý, về đến nhà mở ti vi lên thì hắn ta mới biết được ở khắp
nơi trên thế giới đều xuất hiện quái vật . Đặc biệt xuất hiện một con Tôn cấp
ở ngay thủ đô, Thiên Vương tinh chỉ là một hành tinh nhỏ nên Vũ Tôn võ giả có
thể xem như đỉnh cao rồi.
Cuộc chiến kinh thiên động địa giữa Hà Văn Thanh một nhóm Vũ Tôn và con Yêu
Tôn được tường thuật trực tiếp . Không rõ vì sao nhưng con Yêu Tôn này rất
trâu bò, từ lúc nó xuất hiện tới giờ thanh sinh lực vẫn chưa bị hạ xuống một
nửa.
Có điều trong lòng hắn ta vẫn rất bồn chồn, cảm giác giống như những thứ này
không phải điểm dừng . Hắn mở to âm lượng lên xem còn có tin gì mới không ,
được một lúc thì người dẫn chương trình nhận được tin mới :
"Thưa quý vị khán giả, chúng tôi xin dẫn các tin tức do chính phủ và hoàng
tộc lực lượng điều tra được . Đầu tiên là những vòng tay chỉ xuất hiện ở người
có độ tuổi 40 trở xuống, những người khác nếu có mất mạng sẽ không được hồi
sinh nên mới mọi người cẩn trọng.
Còn tin tức thứ hai đó chính là theo tin tức truyền báo thì toàn bộ những yêu
thú xuất hiện đã bị tiêu diệt hoàn toàn chỉ còn con duy nhất chúng ta đang
quan sát trực tiếp . "
Người này lật tài liệu rồi tiếp tục :
"Những đứa trẻ sinh ra được khoảng một tiếng thì cái vòng tay sẽ tự động xuất
hiện, các nhà khoa học, trận pháp sư dùng đủ cách nhưng không lý giải được
cách chúng xuất hiện.
Kết luận cuối cùng chính là chúng thực sự do thần thánh tạo ra chứ không hề có
một thế lực nào có đủ khả năng tạo ra những thứ như thế này . Các dẫn giả dần
xuất hiện cũng minh chứng cho điều đó khi thực lực của họ đều là Vũ Thần đỉnh
cao ."
Thiên Phong nheo mày lại âm thầm suy nghĩ, hắn ta nhớ tới âm thanh của nữ
nhân mình nghe mơ hồ trong lúc gần bất tỉnh . Có lẽ đây thật sự là một vị nữ
thần vui tính nào đó, không hiểu nàng làm ra cái này nhằm mục đích gì.
Cũng vào lúc này tại trung tâm của vũ trụ một cô gái bị trói lại như bánh
trưng than khóc :
"Diệt Thiên đại ca ngươi thả ta ra, ta mới sang đây chơi vui mà ."
Diệt Thiên tức giận nói :
"Chơi cái đầu ngươi, ta mang ngươi về nếu không bang chủ đại nhân sẽ rất tức
giận . Băng Mạn tiểu thư bây giờ ngươi cũng đã hơn trăm tuổi rồi sao tính tình
vẫn trẻ con như thế, ngươi không về ta sẽ nói cho cha ngươi biết để ngài ấy
tự đến mang ngươi về ."
Băng Mạn lè lưỡi to giọng :
"Ta làm sao sợ ông già đó, ngươi cứ méc đi ."
"Bụp"
Nàng vừa dứt lời thì một luồng thần lực khủng khiếp giáng xuống biến nàng
thành một đốm sáng lao vút xuống hạ giới . Diệt Thiên thấy thế vội quỳ xuống
lo lắng hỏi :
"Ngài sao lại giáng tiểu thư xuống hạ thế ."
Nam nhân kia thở dài :
"Lần này ta cho nó một bài học nhớ đời, nó thích nghịch thì ta cho nó tự
hưởng thụ, với lại ngươi không cần lo, con bé là con gái của ta nên làm sao
có thể làm khó nó được ."
Diệt Thiên vẫn lo lắng :
"Dù sao nơi đây cũng hoang vu quá nhỡ con bé gặp chuyện gì sợ sẽ ám ảnh về sau
."
Nam nhân kia vẫn thản nhiên :
"Thế thì đáng đời, coi như nó học được một bài học, ngươi thì thôi lo nghĩ
cho nó đi nếu không sau này chúng ta lấy đâu ra người kế tục . Chẳng lẽ ngươi
không nghĩ đến chuyện nghỉ hưu chu du đó đây cùng lão bà hay sao ."
Diệt Thiên nhìn nam nhân kia vẻ mặt không tin tưởng :
"Đại nhân hình như quên mất sự vụ gần vạn năm nay đều do ta quản, ngài có làm
cái gì đâu khác quái gì nghỉ hưu ."
Nam nhân chắp tay sau lưng nghiêm túc nói :
"Ngươi nhìn ta thế thơi chứ ta có bao giờ không chăm lo đến thế cục đâu, thôi
chúng ta về . "
Diệt Thiên biết hắn ta chém gió nhưng vẫn tặc lưỡi nghe theo, ai bảo người ta
mới là lão đại .