Lừa Đảo Tạo Nghệ


Người đăng: BkavVN

Máu huyết cùng căn cơ vốn tương dung, có thể nói nằm trong lĩnh vực di truyền
, cha mẹ căn cơ tốt tất nhiên sinh ra con cũng di truyền cho căn cơ của chính
mình, nhưng đó chỉ là đa số, còn một phần thiểu số căn cơ đạt được từ tạo
hóa, cơ duyên hoặc định mệnh.

Một giọt máu rơi lên kim cầu khiến quang mang bùng phát, ánh sáng bảy màu đẹp
mắt chiếu rọi cả đại điện.

Lộ Pháp tát một cái thật kêu lên má mình, cặp mắt trợn tròn hoàn toàn không
dám tin, căn cơ được phân chia làm bốn loại đẳng cấp bao gồm Thiên, Địa ,
Huyền, Hoàng tứ cực ứng với bốn màu sắc hiện lên trên kim cầu, Vàng, Cam ,
Lục, Tím.

Nhưng ánh sáng bảy màu kia đại diện cho thứ gì ? ở đây không ai biết, Lộ Pháp
thất thần lẩm bẩm " Chuyện quái quỷ " y chưa từng gặp phải tràng cảnh tương tự
, chỉ sợ cả Huyền Minh Đại Lục từ trước đến nay cũng không có ai đo ra linh
căn lại là thất thải quang mang.

" Là một dạng thiên cấp linh căn biến dị " y đổ mồ hôi hột phân trần, nghe
đến đây chúng nhân bên dưới như vỡ òa " Lại là thiên cấp "


Hôm nay đã là ngày thứ ba kể từ ngày Cổ Thiên Quân kiểm tra thiên phú.

Ba ngày qua, căn bản là các đại quý tộc trong Vương thành của Lạc Thiên vương
quốc đều đã lần lượt đến bái phỏng, chiêu bài trên danh nghĩa đều là đến để
chúc mừng Cổ Thanh Vân, về phần ý đồ chân chính thế nào thì chỉ có trời mới
biết được.

Ba ngày qua, Cổ Thiên Quân vẫn luôn ở trong đình viện của mình, cho dù là ai
đến thì cũng đều bị hộ vệ Cổ gia ngăn ở bên ngoài đại viện.

Điều khiến cho Cổ Thiên Quân không nghĩ đến chính là cùng vào ngày kiểm tra
thiên phú, bệ hạ Triệu Vô Cực của Lạc Thiên Vương quốc không ngờ cũng bãi giá
đến đây, vì không muốn để cho phụ mẫu khó xử, mặc dù không muốn gặp Triệu Vô
Cực nhưng Cổ Thiên Quân cũng chỉ có thể rời khỏi đình viện của mình.

Hắn nhìn cây đại kiếm được khảm một viên tinh hạch của yêu thú Tiên Thiên cửu
giai trên tay, lắc đầu, trượng này là vào ngày hôm đó Triệu Vô Cực đưa cho
hắn. Tuy cây đại kiếm này trị giá đến mười vạn kim tệ này trong mắt người khác
là cực phẩm, thế nhưng ở trong mắt Cổ Thiên Quân cũng chỉ là rác rưởi mà thôi
, so với các bảo khí ở kiếp trước mình chỉ tùy tiện dùng mấy viên hàn thiết
bình thường để luyện chế thành cũng tốt hơn rất nhiều lần.

Cổ Thiên Quân vốn định tặng nó cho mẫu thân nhưng khi nghĩ lại thì lại thôi "
Cứ đợi sau này mình tu vi tăng lên rồi mới luyện chế mấy cây tốt hơn một chút
cho phụ mẫu cùng đệ muội vậy ".

"Có lẽ cũng là lúc bồi dưỡng thế lực riêng cho mình rồi." Cổ Thiên Quân bụng
bảo dạ.

Kiếp trước sống một mình tiêu diêu tự tại, cho nên hắn cũng không có thu đồ đệ
, ngày cả Càn Nguyên cung trên tam thiên cũng không có một tiên đồng nào trông
coi.

Thế nhưng kiếp này đã hoàn toàn bất đồng, hiện tại hắn có phụ mẫu, có huynh
đệ muội muội, có gia tộc của mình, tất cả những thứ này, cũng đều cần tới sự
bảo hộ của hắn.

Mặc dù Cổ gia là một trong tứ đại gia tộc của Lạc Thiên vương quốc, thế nhưng
nhìn xa ra khắp cả Huyền Minh đại lục này thì chút thực lực ấy của Cổ gia vẫn
còn quá yếu.

Hơn nữa Lạc Thiên vương quốc cũng chỉ là một quốc gia xếp hạng trung trong số
hơn hai trăm quốc gia tại Huyền Minh đại lục, khi so sánh với ngũ đại đế quốc
khác thì vẫn còn khoảng cách không nhỏ.

Chỉ có thực lực mạnh mẽ tuyệt đối mới có thể sống càng tự do được, mặc kệ là
kiếp trước hay kiếp này, về điểm này thì Cổ Thiên Quân rất hiểu rõ.

" Tân sinh, vận mệnh của ta, tất cả mọi thứ của thế giới này đều do ta thống
trị ".

Một cỗ uy nghiêm tuyệt luân tản ra từ trên người Cổ Thiên Quân....Ở kiếp
trước, hắn mặc dù là một trong thập nhị Đại Đế thiên đình nhưng số phận thủy
chung đều do Nguyên Thủy nắm giữ, vậy nên kiếp này, hắn tuyệt đối không cho
phép những việc đó xuất hiện nữa.

Hơn hết hắn còn có vạn năm kinh nghiệm tu chân, thần thông cùng kiến thức sâu
khôn cùng, hắn tin chắc rằng, tương lai không lâu sau mình sẽ đứng ở đỉnh cao
thế giới này.

Ngày kế, Cổ Thiên Quân liệt kê hơn mười loại dược liệu cùng mười loại quặng
sắt, sau đó gọi hộ vệ Lăng Chí mà phụ thân đã an bài cho mình đi đến mua ở các
cửa hàng dược liệu cùng tiệm kim khí.

Hơn mười loại dược liệu đó Cổ Thiên Quân dùng để luyện đan.

Cho dù sau này dùng cho việc bồi dưỡng thế lực hay là đề thăng thực lực cho
mình, các loại linh đan đều cực kỳ quan trọng.

Hiện tại Cổ Thiên Quân sau sáu năm miệt mài đã tiến nhập đến cảnh giới Trúc Cơ
sơ kỳ, thực lực có thể nói ngang bằng một Đại Đấu Sư Tiên Thiên cảnh nếu như
có thể tu luyện phối hợp với đan dược tạo nghệ của mình thì sẽ thu được hiệu
quả không nhỏ.

Sinh thời vốn là nhất đại tông sư, tinh thông đạo pháp, thập nghệ toàn tài ,
dù cho nhất thời mãnh hổ sa chân thì chung quy cũng không có thứ gì trên đời
làm khó được hắn.

Hơn mười loại quặng sắt còn lại Cổ Thiên Quân dùng để luyện chế đỉnh lô, mặc
kệ là luyện đan hay luyện pháp bảo thì cũng đều cần đến đỉnh lô.

Không lâu sau Lăng Chí đã bảo người của cửa hàng đưa tới hơn mười loại dược
liệu cùng hơn mười loại quặng sắt mà Cổ Thiên Quân đã liệt kê, những dược
liệu cùng quặng sắt này tại Huyền Minh đại lục không hiếm, huống chi còn ở
vương thành, trung tâm của Lạc Thiên vương quốc cho nên tìm mua rất dễ dàng.

Lăng Chí nghi hoặc nhìn đống dược liệu cùng quặng sắt được chất lên như núi
trên đình viện, không nhịn được hỏi Cổ Thiên Quân : " Thiếu gia, người muốn
mua số dược liệu cùng quặng sắt này để làm gì vậy? ...Lẽ nào thiếu gia bị
bệnh? Nhưng trông không giống mà, vậy số dược liệu này dùng làm gì? Còn cả
quặng sắt nữa chứ? ".

Cổ Thiên Quân nhìn đống dược liêu cùng quặng sắt trước mắt, tâm tình rất tốt,
cười nói: "Đây chính là đồ rất tốt đó, có mấy thứ này, nửa năm sau ngươi sẽ có
thể đột phá đến Đấu Sĩ cấp tám".

Lăng Chí là hộ vệ phụ thân an bài cho mình nên đương nhiên có thể tín nhiệm
được, cho nên đối với việc luyện đan, tài bồi Cổ Thiên Quân cũng không dự định
giấu làm gì.

Lăng Chí nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hắn, cười nói: "Thì ra thiếu ra cũng biết
nói đùa ".

Hắn hiện tại cũng đã gần bốn mươi tuổi, nhưng vẫn còn dừng ở Đấu Sĩ cấp bảy
đã năm năm

Mặc kệ là Ngự Thú Sư hay là Đấu Sĩ, sau khi đã tới cấp bảy thì mỗi khi đột
phá một cấp cũng rất khó, thậm chí cả đời đều phải đứng ở cánh cửa của cấp
bảy, Thiên phú tu luyện của hắn vốn không tồi, bằng không thì cũng sẽ chẳng
đạt được đến cấp bảy ở cái tuổi hơn ba mươi này, nhưng nếu muốn đột phá đến
cấp tám, theo hắn thấy thì hiện tại chí ít còn phải năm, sáu năm nữa.

Vậy mà hiện giờ thiếu gia chỉ có sáu tuổi này lại nói với hắn rằng trong vòng
nửa năm có thể đột phá tới cấp tám, hiển nhiên hắn có chút khó bề tin tưởng "
Thiếu gia.. tiền tiêu vặt mấy năm nay của người đã dùng hết vào đống đồ này
rồi.. Một vạn lượng a...".

" Ách... tiền ư ? ".

Cổ Thiên Quân mặc dù sống qua hai kiếp người đều chưa bao giờ đặt nặng vấn đề
tiền tài, kiếp trước Đại Đế chi cảnh là bực nào uy nghiêm, bực nào sức mạnh
, thứ gì vừa mắt hắn sẽ mạnh mẽ ra tay cướp đoạt, ngao du, lịch lãm, đào mồ
trộm bảo, khiến cho bảo khố của hắn sau hàng vạn năm tích góp là một gia tài
vô cùng khổng lồ.

" May mắn cho kẻ nào nhận được ta truyền thừa, gia tài kia... quả thực không
nhỏ .." Tím mặt tiếc rẽ hồi lâu Cổ Thiên Quân bụng bảo dạ.

" Chắc lại phải xuất ra một ít tài nghệ a ! ... đào mồ trộm bảo, lừa đảo cướp
bóc là ta chân chính tạo nghệ ...đã luyện thành đăng phong tạo cực, càng nghĩ
càng ngứa ngáy tay chân nha..".


Nghịch Thiên Nhất Mộng - Chương #5