Bằng Hữu Hội Ngộ!


Người đăng: nguyenngoclong

Bắc đồng bằng, nơi đây để cho Chu Diễn cảm giác được trong sạch linh khí,
thích hợp tu luyện.

"Bất quá, vẫn là hay tìm Sinh Lý Nhược thì hay hơn!" Chu Diễn hít hà một hơi,
tiếp tục đi đến.

Sinh Lý Nhược, một cái tên đã làm cho bao nhiêu cường giả sợ hãi, Tiên Tử khóa
nội y a!

Chu Diễn nhưng vẫn nhớ cái đó huyền thoại truyền kỳ kẻ đã từng gây rối Thiên
Châu các nữ tử!

"Cô lỗ! Cô lỗ" Tiếng heo kêu truyền đến trong tai Chu Diễn.

Hắn nhìn lại, một con heo đỏ sậm thân thể, hai mắt hiền, khóe miệng như mỉm
cười.

Đặc thù là bên trên nó có một con chó, một cái chó toàn thân đen mực, giống
nhìn như đực rựa.

"A khặc khặc khặc! Hèn mọn tiểu tử, vĩ đại Cẩu gia nhìn thấy còn không quỳ?"

Càn Khôn Nhãn sử xuất, Chu Diễn cùng đực rựa Hắc Cẩu ánh mắt đối mặt nhau.

Bỗng, con đực rữa kêu lên nhân loại ngôn ngữ, Chu Diễn giật mình.

Sở hở! Hắn lòng hô to, bất quá đã chậm trễ, đực rựa Hắc Cẩu nhe răng dùng tốc
độ bàn thờ đã đến hắn cái mông.

"Xem vĩ đại Cẩu gia tuyệt kĩ — Cạp!" Đực rựa Hắc Cẩu tiện nhân mà cười, mở nó
cẩu khẩu cắn.

"A!!! Tiện con chó!!!" Chu Diễn tức sôi máu, hắn đường đường một cái thần thú
Côn Bằng nhất mạch người lại bị một con đực rựa cẩu cắn cúc hoa.

Nếu truyện này truyền đến Thiên Châu, thì không phải bị các đồng đạo cười đến
rụng răng.

Kể ra cũng kì lạ, Chu Diễn thân thể đã sung mãn khôi phục, ít nhất Hồn sư trở
lên người mới có thể đả thương hắn, tại sao con dã cẩu làm được?

"Không quan trọng! Mẹ ngươi cẩu!" Chu Diễn gầm lên hắn linh lực ngưng tụ quyền
đầu đánh đến.

"Khoái Kình!"

Ở đực rựa hắc cẩu sớm chạy thoát lúc, Chu Diễn cười âm tà, mở ra vũ kỹ.

Khoái Kình như gọi, tốc độ tăng lên thập bội, tuy Chu Diễn không phải võ giả
nhưng vũ kỹ vẫn có thể sử dụng!

"Võ giả!" Hắc Câu kêu to, nó hiểu biết có hai loại là Võ giả cùng Hồn giả!

Võ giả lực lượng cường thân mạnh mẽ, phối hợp vũ kỹ phát ra công kích mạnh.

Hồn giả sử mệnh hồn công kích, sát thương khủng bố!

Nó chính là Linh Thể, không sợ Hồn giả công kích, chỉ sợ hãi vũ kỹ cường độ
oanh kích!

"Thêm cái Trọng Kình!" Chu Diễn chiến ý nhẹ điểm, vũ kỹ phát động oanh thẳng
Hắc Cẩu thân.

"Tiểu tử!!! Quân tử báo thù mười năm không muộn!!" Hắc Cẩu bỗng bay tít trên
trời, rống to!

"Thù dai như đàn bà con chó!" Chu Diễn đáp trả, so độ tiện thì hắn vẫn tuyệt
hơn một phần.

"Kỳ quái, nó là Tiên Thiên Linh Thể vẫn là Phiêu Miểu Linh Thể!" Chu Diễn nhíu
mày.

Thiên hạ có một cái gọi là Thiên Sinh thể chất, phân biệt ba loại Linh, Thần,
Tổ.

Mỗi loại bên trong thì có phân biệt vô số thể chất.

Có thể điều khiển trọng lượng cơ thể Linh Thể chỉ có Tiên Thiên cùng Phiêu
Miểu mà thôi!

"Trời sinh Linh Thể, Tiểu Nguyệt là Tổ Nguyệt Thể, Mộ Dung Vô Địch lại là Tổ
Nhật Thể… Ta lại là Chúng Sinh Nguyền Rủa Chi Thể… Bỏ đi!" Chu Diễn trầm ngâm.

Bắc đồng bằng Chu Diễn đã đến rất gần trung tâm mà chưa thấy một cái bóng
người, chỉ có yêu thú đi ngang.

"Sinh Lý Nhược… Sinh Lý Nhược a! Ngươi Sinh Lý Nhược cần hái thuốc làm gì cơ
chứ, tráng dương bổ thận!?" Chu Diễn đau đầu, Càn Khôn Nhãn của hắn nhìn không
hết Bắc đồng bằng thì phải biết nó như thế nào rộng rãi!

"Rống!"

Yêu thú tiếng gầm, Chu Diễn lập tức nhanh nhẹn một chưởng bổ ra!

"Kim Ba Văn miêu!"

"Ba Văn hệ yêu thú!"

"Thực lực tầm trung, dựa theo hình thể thì đã là tráng niên!"

"Lực lượng 350, Nhanh nhẹn 690! Tương đương Võ Sư cảnh giới sơ kì! Hồn giả Hồn
Sư đỉnh cao!"

Chu Diễn âm thầm tính toán số liệu của khổng lồ cự miệu, sắc mặt hắn âm trầm.

"Mẹ nó chứ, vận khí gặp Yêu thú 'Sư' cảnh! Khoái Kình! Trọng Kình! Cực Kình!
Tam Kình võ kỹ!" Chu Diễn hét lớn, hắn sử toàn mười phần thực lực, hai đầu
quyền cận thân.

Chu Diễn thân thể mạnh mẽ chính là tốt nhất binh khí, hai cái cự thể cùng đụng
chạm!

Oanh! Oanh!

Chu Diễn văng xa mười trượng còn Kim Ba Văn Miêu chỉ lui bảy trượng.

"Tử Vong Tổ Kiếm! ! !" Chu Diễn hét lớn, đằng sau rạn nứt kiếm thông linh vườn
quanh hắn tay.

"Tử Vong Kiếm Pháp - Tử Thần Vũ Điệu!"

Chu Diễn mạnh nhất hung khí đi ra, nó toàn thân tản mát khủng khiếp tử vong
khí nhượng Kim Ba Văn Miêu sợ hãi!

Hắn thân thể bắt đầu múa theo một cái vũ điệu! Vũ điệu cửu u chui lên! Tử Thần
sáng tác Vũ Điệu!

Huyết tinh vẩy lên, Kim Ba Văn Miêu cái đầu bay lên rồi banh nát.

Chu Diễn ngã xuống thở hồng hộc, linh khí trong cơ thể cạn kiệt mà Linh Thạch
Không Gian phải hết một ngày mới có thể tiếp tục!

Lúc này, từ Yêu thú thể nội rớt ra một viên bảo thạch trắng sáng.

"Chả lẽ luyện khí ở Bắc Vực dùng Yêu Hạch mà tu?" Chu Diễn nghi hoặc bất quá
cầm lên Yêu Hạch hấp thụ bên trong linh khí.

Đại khái khoảng 3 canh giờ, Yêu Hạch cạn kiệt, Chu Diễn vứt đi xuống hóa thành
đống tro bụi.

Hắn nhìn đằng xa, nơi đó có một cái lão nhân, lúp ở bụi cỏ ngắm một cái nữ tử
tắm ngâm…

"Sinh Lý Nhược, bao lâu rồi mới gặp lại ngươi nhỉ… Thiên Hạ Đệ Nhất Tặc Ngắm
Hoa Tặc!!!!"

.

.

.

.

Buổi tối 3 chương, hoàn thành! Sáng mai thêm 4 chương thành!

Mong các bác ủng hộ, like, vote 10s cho mình!!


Nghịch Thiên Côn Bằng - Chương #3