Dê Tổ Cùng Dê Thánh ! ?


Người đăng: nguyenngoclong

( Nghiêm cấm : Yếu sinh lí, thanh niên nghiêm túc, trẻ em có thai, đàn ông cho
con bú đã và sau khi xem đọc ) ( Nguồn : Kho Dữ Liệu câu nói )

Từng cái trắng noãn thần dương thân thể trung khắc họa đại đạo phù hiệu, hai
mắt tỏa ra chấn nhiếp hư không khí tức, vạn dê chiến mười vị Lôi Đình Kỵ Sĩ
bắt đầu !

Lôi Đình Kỵ Sĩ hoàn toàn giống nhau, cầm trên tay lôi kiếp tiên thiên khiếp
người kiếm, hạ thân ngự thần Lôi Mã gầm rống dử dội xông thẳng Chu Diễn.

Lôi Kiếp mục tiêu chỉ có một, đó chính là Độ Kiếp nhân, mặc xác ngươi là cái
nào cường giả, chỉ cần cản đường nó giết người, đảm bảo Tổ cảnh ở dưới người,
chết không toàn thây !

Thiên đạo uy ! Không thể nghịch !

“Bố khỉ ! Thiên đạo chả là cái thá gì trước mắt lão tử, nhớ năm đó lão gia hỏa
xông thẳng Lôi Vân tầng cao nhất, đánh cho phế Thiên mục a !” Chu Diễn không
ngừng tiêu hao linh lực bổ sung những cái thần dương chết đi, bên còn lại
chính sử dụng viễn trình tính công kích.

Công kích cường độ cực mạnh nhưng khổ nỗi... Bố khỉ nhà nó ! Mấy cái Vương Bát
Đản này mất tay khôi phục tay, đoạn chân sinh cước, mất trym lại mọc tình cảnh
!

“Tổ cha bọn bay ! Thăng Thiên Côn !”

Ta tâm tựu là côn, nhất niệm hóa tang điền, nhất tiệm tru vạn tiên, nhất niệm
đồ vạn ma, ta niệm... Bố khỉ, quên mợ nó mất rồi !

Chu Diễn nội tâm vạn mã bôn đằng, tại sao Hồn Hoàng cường giả linh giác lại
quên mất pháp khẩu ! Số ca sao khổ thế nầy...

Cuộc chiến vẫn tiếp tục diễn ra !
...

Thiên Châu – Một nơi linh khí sung túc, linh thảo như cỏ dại, Võ Vương như chó
đi qua, Hồn Hoàng đâu cũng gặp !

Rộng khổng lồ chính là miêu tả của nơi này ! Nhưng nổi danh thì vẫn phải kể
đến Sắc Dương Cung một cái tối đỉnh cấp chi tông môn phái.

Sử thượng lưu truyền, ức vạn năm trước do Dê Hoàng triển khai bí điển chém
giết vạn yêu, lấy Yêu Phi làm tỳ nữ, Yêu Hậu làm thị tẩm nhân... Khoan, khoan,
lạc đề a !

Dê Hoàng anh tư phong thái, cầm Tiên Tử chi quần áo giết vạn yêu, cuối cùng
sau bao nhiêu ngày tràng cảnh “Chuột qua đường, người người đánh” thì hắn đã
“Rửa trym gác trứng Sắc giang hồ” về quy ẩn cùng vạn... ức... nhiều lắm cô gái
khai tông lập phái.

Sắc Dương Cung cũng từ đó thành lập, tuyên cáo thiên hạ “Phàm là đệ tử có máu
dê trong người, cường lực 20 xăng ti mét, 30 phút tiêu chuẩn đệ tử có thể gia
nhập” !

Ừ, sau đó... Liền quên rồi !

Chung quan là như thế, vẫn nhìn tiếp trung đi !

Sắc Dương Cung khá rộng ( Tác giả có một sự chém gió không hề nhẹ ), ba bước
gặp yếm, sáu bước thấy gái, cửu bộ phụt máu mũi.

Chủ điện, nơi nhiều gái nhất của tông cũng là nơi hai cái Sắc Dương Cung tối
cường địa vị nhân nơi ở.
Hai cái Đế tọa...

Hai con dê...

Chư nữ tử khỏa thân...

Máu mũi...

Đậu phộng ! Nhân gian tiên cảnh để cho hai con dê hưởng thụ ! Đậu phộng đậu
phộng, bố khỉ bay 18 đời tổ tông ! Nếu là có Yếu sinh lí ở đây chắc chắn sẽ
như thế...

“Dê đệ, ngươi có cảm giác được ở Bắc Vực có mấy con mang Sắc Thần huyết thống
không nhể, hình như còn có cả chút Vô Sỉ.... Tiện nữa !”

Sắc Dương cung không lấy tu vị của ai mạnh làm đầu, mà lấy cái phi vụ đó ai
được lâu hơn làm chủ !

Dê Tổ chính là : 30cm/120 phút cường giả ( Đờ heo... )

Dê Thánh chính là : 31cm/119 phút cường giả ( Chân long...)

Cùng Tứ Đại Dê Vương cùng chung : 29cm/100 phút ( Nghỉ.... Nghỉ !! )

“Đại ca quan tâm chi a! Nhớ năm đó...” Dê Thánh khuôn mặt ỉu xìu nghĩ lại.

...

Hồi ức !

Sắc Dê Cung...

“Tổ cha bọn bây ! Đưa lão tử Thiên Mãn Tiên tử áo !” Hai cái tiện nhân sau
lưng chính là hai con cùng tuổi dê !

“Ha ha ! Hai con dê có giỏi cắn trym lão tử a?!!!” Nam Diễm cười phì.

“Đậu phộng ! Thiên Mãn Kiếm, bố khỉ, ơ... đây là yếm...” Hai cái dê phát hiện
sau lưng kinh thiên kiếm, sợ mất mật bắt được bất ngờ bọc đỏ lụa...

“Hố cha bọn bây !!!!!!!! Mười tám năm sau ka vẫn là hảo...”

Bất quá chưa hết câu thì cảm giác được mồm hắn....

“Quân... ứ ự ự hự... tử.... ~~~ đậu... móa... chết ~~” Dép tổ ong ba đối năm
trăm !
...

Khóc không ra nước mắt tràng diện từ hai cái dê quên đi, không khỏi cùng vạch
ra chỗ đó...

Ai !

“Hỗn Độn trảm Thương Khung, Âm Dương phá càn khôn, Nghịch tẫn thương thiên đại
đạo a.... Hỗn Độn Đế Cảnh” Cỡ nào sầu bi, cỡ nào tiếc thương, đôi dép tổ ong
vẫn còn, búng chim cực hình vẫn còn, tiện danh vẫn còn, người lại ở đâ, trym
bay một nẻo, trứng phi tận thiên !

...

Ắc xì !

“Tổ cha bọn bây, ka độ kiếp cũng không để yên”

“quách thị phụng?! Mười bảy tên nữa......” Chu Diễn nhất thời im lặng, bố khỉ,
bố khỉ, bố khỉ ! Đậu phộng thiên a!

( Hôm qua mất điện, gạch ném em gần chết, hôm nay lại có điện, dép lại phi
thiên )

( Độc giả có thể sang Mạt Thế Thần Hoàng truyện đọc a! Bộ truyện mạt thế Búng
Chim Thần Hoàng của ta ! )


Nghịch Thiên Côn Bằng - Chương #15