Người đăng: nguyenngoclong
Hắc nguyệt phong cao, hiện giờ đã là mười hai giờ đêm, vạn vật đều yên tĩnh,
kể ca Hoàng Liên Sơn bên trong, chỉ có kim quang sáng chói cùng binh sĩ gác
đêm mà thôi.
Lùm cỏ cực kỳ bí ẩn bên trong, thế mà ẩn mình ba cái “người”! Một cái là tóc
trắng dài khô cứng cáp, hình xăm đen kéo tới mắt thiếu niên, một cái là bạch
phát lão giả khuôn mặt cực kỳ hèn mọn! Cái còn lại, bất ngờ chính một cái
trung bình độ lớn Hắc Cẩu, khuôn mặt tiện hơn cả tiện.
“Hắc Cẩu, ngươi sử dụng Huyễn Mộng Phù tác dụng bao lâu thời gian?, nên nhớ,
đi đến Nội Môn cùng Trọng Khố của Hoàng Liên Sơn còn rất xa, ít nhất khoảng ba
canh giờ lẻn lút! Chưa tính thời gian quét sạch cùng trốn!” Chu Diễn bỗng nhớ
đến gì đó, lật ra Hoàng Liên Sơn vẽ tay địa đồ, hướng Hắc Cẩu nghi hoặc.
Ở lúc sắp đến đây, Hắc Cẩu đã sử dụng từng cái ố vàng tờ giấy, bên trên có
chút mùi khai khai kim sắc hoa văn kêu – Huyễn Mộng Phù có thể huyễn hóa hư
ảnh thời gian trước đó, thi triển ở các nơi trống rỗng ( bị ba tiện nhân quét
sạch ) đỡ cho binh sĩ phát hiện!
“Hả?” Hắc Cẩu ở bên cạnh Chu Diễn đánh cái giật mình, nó đang nghỉ nghơi bị
đánh thức! Oa oa kêu to, giải thích,”Cẩu gia anh minh chính đại, vạn cổ nhân
dân đều có ta sự tích! Cái gì đó Huyễn Mộng Phù, chính là... Không có trên
thiên hạ!”
“Ngươi, cái gì cơ??”Chu Diễn đứng hình, thiếu chút nữa rống to lên, có tiện
nhân chó này dám hố hắn một trận, đường đường Hồn Hoàng trọng sinh bị đùa bỡn!
“Thảo nê mã! Vậy tờ giấy ngươi để lại là cái gì?!”
Sinh Lý Nhược ở một bên suýt chút nữa cũng thổ huyết, lần
này thật sự chơi to!
“Uây, uây, tờ giấy ố vàng đó á? Hình như... Để cẩu gia xem kỹ lại... Ôi, ta
nhớ ra rồi, đó là giấy chùi đít của cẩu gia khi bị trĩ! Hôm đó, không may rơi
đống nước tiểu cùng hoa văn vào, ta cứ tưởng...” Hắc Cẩu tựa như không biết gì
xảy ra, hồn nhiên vô tội đem cẩu trảo gãi gãi đầu lông, ấp úng nói, giải vây
cuối cùng bị Chu Diễn cắt đứt.
“Hừ, làm lớn rồi, những chỉ là Lục Phẩm tông môn, lão tử chính là võ công cao
cường kẻ trọng sinh, lại sợ sệt cái gì Hồn sư đỉnh phong kẻ lãnh đạo? Chơi tới
bến! Vạn cổ... Mình ta Tiện Tổ sự tích đếm không hết!” Chu Diễn lạnh hừ, kéo
ra địa đồ lần nữa nhìn lại,”Kéo dài thời gian, chắc chắn không được, chính là
đi đến Võ Lâu, đánh hai cái Nội Môn đệ tử, làm giả mạo chơi!”
Chu Diễn thân làm đứng ở Hồn đạo mạnh nhất đại lục kẻ chi Thân Truyền Đệ Tử,
tất nhiên không sợ trời không sợ đất, Thiên không dung ta! Ta liền Nghịch
Thiên!
...
Võ Lâu, là Hoàng Liên Sơn một chi bộ phận, dành cho những cái Nội Môn thấp kém
đệ tử ở lại làm công ăn lương, được làm lên bởi Lam Văn Gạch – Một loại gạch
có tính bền dẻo cùng phòng ngự cao cường, có thể khắc họa Hộ Tông Đại Trận hoa
văn lên đây!
Kiến trúc xây dựng kiểu cung đình, phân nhánh từng cái biệt viện được sắp xếp
ở Hộ Tông Đại Trận bao trùm phạm vi. Hiện tại là 12 giờ đêm, ít cái căn nhà
còn sáng đèn, có cũng chỉ là một số đôi tình lữ ( Tự hiểu, không cần giải
thích ! )
Hộ Tông Đại Trận bên ngoài, đứng đó ít lính gác nhưng đa phần đều ngủ hết rồi,
bọn hắn chỉ có một ý nghĩ, chính là có trận pháp bảo vệ, sợ gì đến an toàn
cùng sợ hãi?!
Đêm hắc ám, Chu Diễn ba kẻ đã đến, Tiểu Muội Muội Sợ Hãi Hạ Lưu Cẩu Trảo lại
có tác dụng, phá vỡ đi qua Hộ Tông Đại Trận, dễ dàng chui đi vào!
“Gần nhất biện việt, tại sao toàn nữ sinh nơi ở?! Mẹ nó chứ!, Thật sự Thiên
Đạo đang đối với ta ân ái, a hị hị!” Yếu sinh lí dâm tà cười, khuôn mặt để bất
kì một xinh đẹp thiếu nữ phải sợ hãi, không hổ là Thiên Hạ Đệ Nhất... Ngắm Hoa
Tặc a!
“Hừ, chúng ta là tri kỉ, tên kia đúng là ngôn tình sến súa! Chỉ biết yêu một
mình ẻm thôi! Ha hả!” Hắc Cẩu cũng dâm tà cười, mỉa mai nhìn Chu Diễn. Ở đi
đến, hắn cùng Yếu sinh lí bàn bao nhiêu việc nữ tử, mà tên này chỉ có bảo,
“Chỉ yêu một người – Tiểu Nguyệt!”
“Tiện chó, ta thích ai chính là ta sự! Có gì liên quan đến người? Lăn!” Chu
Diễn mắng một câu, ba kẻ đều tiến vào một cái đại biệt viện nào đó.
Đại Biệt Viện chính là trang trí đẹp đẽ, bên trong cũng sáng đèn, bên ngoại
lại có
một mảnh đất trống luyện võ toàn kiếm khí vết yếu ớt, hẳn là một cái nữ sinh
nào đó nhu nhược căn viện tử!
Những, ba cái Tiện Tổ lại quên nhìn bên ngoài một góc hẻo lánh ghi một tấm
bảng!
“Lệ Đào Tiên Tử chi muội muội Lệ Bưởi, Lệ Nho, Lệ Cam, Lệ Ngọc tứ nhân căn đại
biệt viện, không cho phép không được vào, nếu không hậu quả khó gánh chịu!”
Nào ba cái sợ thiên hạ không loạn Tiện Tổ, lại biết được tứ bà chằn tạm thời
nơi ở như thế nào hung dữ...
```````````````````````````````````````
Thông Cáo : Sáng hôm qua, khi đi học về, ta bị dội nước mưa, cảm a! Hôm này,
cũng bị lần nữa nằm ho sụ, tổng là qua không có chương, sợ các anh em kêu lại
nghỉ không thông báo nên cố viết 1 chương! Nếu có ngắn hay nhảm anh em thông
cảm! ( Like - Thanks - Vote - Nhất là góp ý comment! )