Người đăng: phongprovn
Đêm hôm đó tại Đông cực đảo, mở tiệc ăn mừng rất lớn nhưng Ngao
nghịch lại lấy lý do mệt rồi không chuồn mất chỉ cầm một hủ rượu
rồi hướng về phòng mình đi mất trước những ánh mắt tiếc nuối,
Ngao nghịch ngồi bên lan can đầu dựa vào cột, A sát từ chiếc mặt nạ
cũng hóa thành một cái vòng tay để lộ khuân mặt điển trai mà non
nớt của hắn, hình dạng của A sát có chút tương tự Thiếu Hạo Cốt,
trôi nổi bên cạnh ánh mắt thâm sâu lại ẩn sâu nỗi buồn không thấu
của Ngao nghịch,
Hủ rượu cũng đã vơi đi một nửa,thì một hình dáng thướt tha uyển
chuyển bước vào, nhẹ nhàng như một cơn gió thơm đi đến bên cạnh hắn,
âm thanh nhỏ nhẹ vang lên:
"Ngươi đang buồn gì sao?... Nói ta nghe xem... "
"Đâu có gì... "
Ngao nghịch nhìn Hiên viên cười nói : " chỉ là ta không thích chỗ đông
người mà thôi..."
Ngao nghịch đương nhiên cũng không ngại nơi đông người nhưng hắn từng
là Hắc Cẩu nên bản mệnh chi tinh của hắn đã sớm nói là cực kỳ
xấu, chỉ có cực kỳ thiện lương hoặc cùng hung cực ác người mới
không bị ảnh hưởng, còn lại chắc chắn sẽ gặp chuyện xấu, càng ở
lâu càng nguy hiểm vì thế hắn không muốn ở chỗ đông người là vì
vậy.
Tất nhiên Hiên viên và Áo tím thì khác Hiên viên có long khí thủ hộ
còn Áo tím thì có thực lực sâu không lường được kia muốn bị mệnh
tinh của hắn ảnh hưởng cũng khó, vì vậy hai người này hắn muốn ở
bao lâu cũng được.
"Vậy sao?... ta nhớ lúc trước ngươi biết đánh đàn... đánh ta nghe
đi... "Hiên viên lấy từ huy hiệu sứ linh ra một hắc cầm bảy dây trông
cực kỳ bóng, bên trên chằng chịt những hoa văn hình thành bảy ngôi
sao xếp kề nhau đưa trước mặt hắn...
" Thất tinh cầm?... ta không thích chiếc cầm này... ta thích thổi
chiếc sáo gỗ này của ta hơn... "Ngao nghịch nhận ra chiếc cầm liền
lắc đầu đẩy ngược chiếc cầm về, từ trong giới chỉ lấy ra một cái
sáo gỗ dài khoảng ba gang tay cực kỳ bình thường, đặt hủ rượu
xuống, chiếc sáo được đưa lên miệng,hành động nhanh và thanh thoát
"... "Tiếng sáo theo gió được Ngao nghịch thổi lên, nhưng ngọn gió như
theo tiếng sáo của hắn, tiếng sáo trầm bổng dập dìu vamg lên,nhưng
cánh hoa đào theo gió rụng xuống, cảnh tượng có chút mị hoặc.
Nhưng Hiên Viên đang cau mày lại, khuân mặt có chút khó chịu cùng đau
đớn ,bàn tay nắm chặt lại sau đó lăn đùng ra ngấc một người giống
Hiên Viên đến 8,9 phần hiện ra nhìn Ngao nghịch, nói:
"Ngươi làm gì vậy?... "
Cảnh tượng xung quanh vậy mà như ngừng lại, gió ngừng thổi, cánh hoa
vậy mà cũng đứng im, cảnh tượng lúc này đúng là có chút quái dị.
"Không làm vậy thì làm sao kéo cô ra đây... đúng không Hiên viên Đại
Đế?... "Ngao nghịch đặt chiếc sáo sau lưng nhìn Hiên viên nói, hắn đã
sớm biết thấy lạ rồi,
Tính cách Hiên viên thay đổi cực kỳ thất thường, lúc trước thì khả
ái ấm áp, bây giờ thì vẫn vậy nhưng lại có vẻ cao cao tại thượng,
nhìn hắn như một nữ hoàng nhìn chúng sinh thiên hạ.
Kết quả Ngao nghịch phải dùng thần thức kiểm tra thức hải của Hiên
viên thì phát hiện ra vị Hiên Viên Đại Đế đang muốn mượn thân thể
Hiên Viên đoạt xác trọng sinh, tất nhiên không có hắn ngăn cản thời
khắc đó thì Hiên Viên không còn là Hiên Viên hắn biết nữa mà là Hiên
viên đại đế của ngàn vạn năm trước.
Kế hoạch của hắn theo đó được hắn bẻ sang ngả khác, hắn có thể
sát phạt quyết đoán giết người không ghê tay nhưng lần này hắn không
muốn giết nhầm, hắn cũng không hiểu tại sao lại như vậy, nhưng khi
hắn phát hiện ra Nhiệm vụ chỉ đến Là Hiên Viên đại đế chứ Không
phải Hiên Viên mà hắn biết.
Ngao nghịch thật sự vui, không phải vui trên nụ cười giả tạo mà vui
từ sâu trong trái tim bị băng đông cứng đó, nó đang rung động, nó đang
vui vẻ đập, không còn cứng đơ nữa, hắn thật sự không muốn
"Làm sao ngươi biết ?... Dám làm hỏng kế hoạch của bổn vương, ngươi
cũng to gan lắm... ngươi có biết việc làm của ngươi gây hậu quả gì
không?... "Hiên Viên Đại Đế mờ mịt nhìn hắn sau đó tức giận nói.
"Biết?... ngươi nên hỏi ta biết lúc nào thì đúng hơn?... Hậu quả?...
ta mặc xác cái hậu quả của ngươi... nói đi làm sao ngươi mới có thể
buông tha Hiên viên?... ngươi nhưng cũng nên nên biết điều một chút...
đừng nghĩ mình là Đại đế thật, ta giết ngươi không khó như ngươi
nghĩ đâu... "
Ngao nghịch đi tới trước mặt Hiên viên Đại đế,bàn tay vương đến bóp
lấy cổ, lạnh lùng nói, sát khí âm lãnh ngưng thực sau lưng hắn
thành một đầu Sát long đỏ rực, tất nhiên hắn chỉ uy hiếp thôi, Hiên
Viên đại đế này vẫn chưa đến lúc chết.
"Ngươi... "
Hiên viên đại đế gắt lên muốn phản kháng nhưng nhìn thấy gương mặt
đằng đằng sát khí đó của hắn cùng với chiến lực dường như bằng 0
bây giờ của mình liền triệt để khuất phục,
Linh hồn mạnh đến đâu không có thân thể cũng chỉ là cái bịch bông
tùy người khác bóp nắm Hiên Viên Đại Đế lúc này đúng là có chút
sợ hãi nói :
"Được rồi... Giúp ta Giết chết Xi vưu... ta cam đoan sẽ không đoạt xá
thân thể này... trả lại cô bé này cho ngươi ... "
"Hừ... yêu cầu của ngươi cũng quá lớn đi... bất quá ta chấp nhận
nhưng ta tin ngươi kiểu gì đây?... "Ngao nghịch buông cánh tay ra, sát
khí chi long biến mất, hắn quay lưng nói, khí tức lạnh lùng vẫn chưa
tiêu tan hết trái lại còn lạnh lẽo hơn.
"Được trước tiên, ta trả cô bé này về cho ngươi... tự nguyện cho ngươi
phong ấn lúc đó tùy thời kéo ta ra là được... " Hiên viên Đại đế
gật gật đầu hiểu ý nói.
"Như ngươi muốn... Nghịch chi cốt phản... "Ngao nghịch trong tay cầm
lấy A sát,A sát phóng ra những sợi xích màu đỏ như máu xích chặt
lấy Hiên viên Đại đế cào thức hải,
"Được chưa?... Giải nó đi... "Hiên viên đại đế nói, âm thanh vang lên
có chút đau đớn.
"... được rồi... "
Ngao nghịch vung tay, gió ngừng hẳn cánh hoa cũng rơi xuống, Hiên viên
Đại đế biến mất, hắn bồng Hiên viên lên đặt vào giường, nhìn gương
mặt xinh đẹp đó, nói:
"Hiên viên, ta hứa chắc chắn không để ai làm hại nàng nữa... từ nay
và về sau... ta lấy tính mệnh ra bảo đảm... "
Nói xong hắn đắp chăn lại sau đó hướng bên ngoài rời đi, nơi hắn đến
là Bá hoàng cốc, là nơi có linh lực thuần túy nồng nặc nhất hắn
biết, Tá kình thương vừa cho hắn biết đã xác định được nơi ở của
Tộc Cửu Lê một tháng sau chính là lúc tiến công,
Ngao nghịch muốn mượn nhờ thời gian này củng cố lại thực lực, A
sát muốn hấp thụ bốn thanh hung binh còn tốn chút thời gian a, hơn
nữa còn giúp Vương tư đồ, Diệp Tiêu cùng tên Cung Lạc nguyệt kia nâng
cao thực lực,
Cung lạc nguyệt này Ngao nghịch thấy cũng khá vừa mắt, không chỉ là
tiềm lực mà tâm cảnh cũng khá chắc chắn, đáng để Ngao nghịch đầu
tư, Ngao nghịch còn đang muốn đến Cung Lạc tộc tộc một chút giúp
Cung lạc nguyệt giải đi phong kiếm lạc ấn
Ngao nghịch thực sự không biết Xi vưu có thể mạnh đến đâu,thực lực
mọi người bây giờ so với trong truyện đều mạnh hơn rất nhiều, kể cả
bà lão Hiên Viên đại đế kia cũng đã thức dậy, hắn cần chút thời
gian sâu chuỗi lại mọi chuyện để cho ra kế sách an toàn nhất cho
mình.
Hắn căn bản không cần ngủ, hắn từ lâu đã từ bỏ việc ngủ rồi, hắn
muốn ngủ lúc nào thì ngủ, không thích thì đừng mong hắn,nhất là
lúc này, việc hắn làm còn rất nhiều,
Bá hoàng cốc cũng không xa Đông cực đảo, nó nằm ngay trên Bá hoàng
đảo, ba bốn tiếng đập cánh bay của hắn là được,Ngao nghịch vừa
tiến vào cốc liền bị một âm thanh vang lên kêu gọi:
"Nghịch ca... huynh đi đâu vậy?... "
Ngao nghịch nhìn về hướng đó, là một thiếu niên trông có vẻ ngốc
nghếch nhưng vẫn có chút điển trai, trong tay cầm một cục bông,vẫy
vẫy tay, đích xác người kêu gọi Ngao nghịch là hắn, Diệp tiêu
Tính ra thì cũng tội cho Diệp tiêu, nếu không có Ngao nghịch và Vương
tư đồ thì hắn chính là nhân vật chính của bộ truyện vậy mà bị
đẩy qua đẩy lại thành một nhân vật lu mờ mất dạng đi đâu mất, hoàn
toàn có rất ít đất diễn.
"Tiểu Tiêu... sứ linh của đệ dễ thương lắm... mà Vương Tư Đồ đi đâu
rồi?... mà Cung lạc nguyệt nữa... bọn họ đi đâu hết rồi... "Ngao
nghịch đến đến trước mặt Diệp tiêu xoa đầu tiểu mao cầu nói, hắn
cùng tuổi với Diệp tiêu vậy mà cao hơn gần cả cái đầu.
"Bọn họ đều đang bên trong đợi huynh... để ta dẫn huynh vào... mà Hiên
viên tỷ đâu?... "Diệp Tiêu cười ngốc, quay người đi nói.
"À... Hiên viên tỷ mệt nên không tới được... chúng ta vào thôi... "Ngao
nghịch đặt tay lên đầu nhẹ nhàng bước theo nói.
Một tháng từ ngày Ngao nghịch bước chân lên đảo trôi qua cũng rất
nhanh,Ngao nghịch cũng phải thừa nhận đám này căn bản là cuồng nhân
tu luyện chỉ một tháng thực lực của vương tư đồ cùng diệp tiêu kẻ
cả Tiểu khiết cùng Cung lạc nguyệt vậy mà đều bước vào lục tinh,
Ngao nghịch tất nhiên là cao hơn một bậc bước vào thất tinh thực
lực,hung ác chi khí của tứ đại hung binh hoàn toàn bị A sát hấp
thụ sạch sẽ, Vương tư đồ thì cũng đã bỏ ra chút thời gian nên đã
hoàn toàn nắm giữ được hung binh Huyết ngục,thậm chí còn có thể
vừa hợp thể hổ ngốc vừa sử dụng Huyết ngục..
Diệp tiêu vậy mà học được thiên phú của Hải thần hoàng, Cung lạc
nguyệt được Ngao nghịch giúp cũng đã được giải phong ấn cầm lại
được thanh kiếm, tiểu khiết cũng được hắn giúp đỡ đột phá
Tất cả thành viên trong đội ngũ của hắn đều có thực lực đánh với
thất tinh một trận, thậm chí hắn cùng vương tư đồ đều tự tin miểu
sát thất tinh, ngự sử của đông cực đảo cũng tới đây tu luyện các
vị ngự sử kể cả Tá kình thương lâu nay trì trệ cũng có chỗ tiến
lên,
Trong đám ngự sử thì Tá kình thương đột phá thất tinh, toàn bộ ngự
sử đều lần lượt đột phá, đa phần là lục tinh, kinh dị là Đại kim
tinh thế mà muốn đột phá Thất tinh, nếu hắn không kịp thời ngăn cản
thì Đại kim tinh có thể đã chết do đột phá thất bại rồi.
Thân phận huyết ma của Vương tư đồ cũng được tuyên bố nhưng gây chấn
động nhất thì phải nói đến hai lần ''huyết họa'' của hắn, lần thứ
nhất là Lăng gia của Lăng diệu thiên, mượn cái cớ Vương tư đồ là
huyết ma muốn ra bắt tay bắt bớ, kết quả một đêm toàn tộc chém
chết sạch.
Lần thứ hai là Cung lạc tộc, không chịu mở phong ấn cho Cung lạc
nguyệt kết quả cũng một nửa Cung lạc tộc chết nếu không phải Cung
lạc nguyệt cầu xin thì cung lạc tộc có lẽ đã nối bước Lăng gia ra
đi rồi, bước vào dòng lịch sử các gia tộc bị lãng quên.
Hai lần huyết tẩy khiến cả tứ cực vực đảo đều run sợ,nghe danh sợ
mất mật, Ngao nghịch bây giờ như một tôn sát thần, gặp người nào
liền giết, hoàn toàn không nể sợ ai cả.
Đại phi đoàn của Đông cực đảo đã xuất phát từ lúc này, có đến hơn
trăm chiếc, vì lần này Tá kình thương huy động gần như toàn bộ
chiến lực của đông cực đảo hướng phía tây, Thượng thiên đảo bay tới,
mạch nước ngầm lại chảy, Ngự linh thế giới lại một lần nữa muốn
sống lại thời trời long đất lở giữa hai chúa tể Hiên Viên và Xi
vưu...