Hành Hạ...


Người đăng: phongprovn

Ba tháng lại trôi qua, bên ngoài đông cực đảo, một chiếc phi thuyền
trôi nổi tiến tới, phi thuyền trông cực kỳ trống vắng, chỉ có hai
người cùng một lão già làm nhiệm vụ lái tàu, Ngao nghịch bây giờ
là một người nam tử mặc hắc bào, đeo mặt nạ màu đỏ chắp tay sau
lưng, đôi mắt sáng như muốn thu cả thiên hạ vào mắt mình, Hiên viên
thì mặc bạch bào đi đến đứng bên cạnh, thân hình mảnh khảnh một nụ
cười cùng nhan sắc trời phú không biết bao nhiêu kẻ muốn ôm vào lòng
mà bảo vệ đây.

"Hiên viên nhà ta hôm nay thật xinh xắn... " Ngao nghịch âu yếm nhìn
Hiên viên nói.

"Hừ... vậy lúc trước ta không xinh sao?... "Hiên viên nhìn NGao nghịch
bụng má nói.

"Xinh trong mắt ta người lúc nào cũng xinh... nhưng bây giờ là xinh
đẹp nhất... Không biết sau này ta đi thì ai sẽ thay ta bảo vệ người
đây... "Ngao nghịch cười nói, hai tay bấu chặt vào thành tàu ra vẻ

"Không phải có Mục lão chiếu cố ta rồi sao?... ta cũng đâu yếu ớt
không bảo vệ cho mình được?... mà ngươi đi đâu?... "Hiên Viên nhìn hắn
cau mày nói.

"Ta đã nói rồi... ta không phải người của thế giới này... một ngày
nào đó ta sẽ rời đi... nhưng trước khi rời đi ta phải hoàn thành
nhiệm vụ của mình đã... "Ngao nghịch nhìn đông cực đảo càng ngày
càng gần nói.

"Nhiệm vụ sao?... nói ta nghe đi... "Hiên viên cũng theo hướng mắt của
hắn nhìn Đông cực đảo phồn vinh, nói

"Hiện tại ta vẫn chưa thể nói được... đầu ta còn có chút đau... ta
đi nghỉ đây... đến nơi thì nhớ kêu ta dậy."Ngao nghịch lắc đầu nói,
hắn có ngốc đến mấy cũng không ngốc mà nói ra nộ dung nhiệm vụ,
nếu Hiên Viên biết là Ngao nghịch sẽ giết mình thì không biết cô sẽ
làm gì hắn đâu, phụ nự là loài động vật nguy hiểm mà.

"Ừm... ta cũng muốn nhìn thế giới mới lâu thêm một chút... "Hiên viên
từ trong giới chỉ lấy ra một chiếc ghế cùng một cái bàn gỗ, một
cốc trà cùng một chút điểm tâm,

Ngao nghịch bước từ boong tàu vào phòng mình, vừa bước vào phòng
liền ném chiếc mặt nạ trên mặt xuống giường nói:

"A sát có chuyện gì?... muốn nói với ta sao?... "

Ngao nghịch nhớ lại lúc A sát thôn phệ Phản diện chi tuyền mà vẫn
còn có chút thấy kinh hãi, hắn vừa cầm lấy Phản tuyền chi diện
thì A sát lập tứ rục rịch sau đó thoát ly đâm vào chiếc mặt nạ
hấp thụ lấy hung ác chi khí của Phản tuyền chi diện,

Quá trình diễn ra quá nhanh nên hắn cũng không kịp phản ứng lúc
hoàn hồn thì A sát đã biến thành một chiếc mặt nạ rồi, A sát
mạnh hơn lúc trước rất nhiều, hắn còn tưởng A sát lúc đó sẽ đột
phá đến 6 sao nữa cơ.

"Chủ nhân... ta xin lỗi, nhưng có cái gì đó muốn ta hấp thụ lấy
nó... ta không ngăn cản được thứ đó... "A sát bay lên nói, mà không
hẳn là nói mà chỉ là thông qua thần giao nói chuyện với Ngao nghịch

"Không sao... không phải lỗi của ngươi... nhưng nhớ lần sau không được
như thế nữa... nếu không chết... "Ngao nghịch nhìn A sát nhẹ nhàng
nói,

"Đã rõ... chủ nhân ta có thể biến lại dạng kiếm... chủ nhân có
muốn ta biến về trạng thái đó không?... "A sát lo lăng âm thanh nói.

"Sao cũng được.. ngươi cứ biến dạng nào ngươi thấy thoải mái nhất...
bây giờ đừng làm phiền ta... "Ngao nghịch khua tay gạt A sát ra phía
sau còn mình ngồi lên giường bắt đầu minh tưởng, A sát cũng biến
thành dạng kiếm nằm ngang trên gối Ngao nghịch lặng yên không có chút
tiếng động.

Bên trong thức hải của Ngao nghịch,bên trong thức hải hắn cực kỳ sinh
động, có hẳn một bãi biển, hắn hướng tới là nơi áo tím đang ngồi
uống sinh tố đọc truyện chơi, Áo tím thấy hắn bước vào, liền nói:

"Biết ta gọi ngươi vào đây làm gì không?... "

"Biết... muốn giục ta xong nhiệm vụ chứ gì?... "Ngao nghịch đứng đó
cứng ngắc lời, không có chút tình cảm nói.

"Ồ... thông minh nhưng chỉ đúng một phần thôi... ngồi xuống đi ta muốn
hỏi ngươi một số chuyện, lo mà trả lời thật lòng đấy... "Áo tím
khua tay tạo ra cái ghế khác ,nguy hiểm lườm hắn nói.

"Được... cứ hỏi đi... "Ngao nghịch ngồi xuống cái ghế đó, nói.

"Câu thứ nhất... Bỉ ngạn hoa vương tại sao lại có trong đầu ngươi?...
câu thứ hai, ngươi đã gặp Địa tạng vương bồ tát phải không?... câu
thứ ba, ngươi ăn bao nhiêu bát mạnh bà thang... trả lời thật lòng thì
ta tha cho không thì... "Áo tím trầm trọng nói xong thì cửa sổ nhiệm
vụ hiện ra nhưng có rất nhiều nút khác biệt,

áo tím hướng tay mình đến phần thưởng rạch một đường màu đỏ, nếu
gạch thêm một đường thì coi như phần thưởng đó bị loại, hắn xem như
làm công vô ích

"Bỉ ngạn là ta được Địa tạng vương bồ tát tặng... mạnh bà thang ta
ăn một nửa nồi được chưa?... "Ngao nghịch bình tĩnh nói ngắn gọn
nhất có thể, hắn biết tiếp theo sẽ có chuyện gì, dùng hết khả
năng củng cố linh hồn cứng nhất có thể,

"Tốt... vậy sao không nói gì với ta hả?... ngươi biết vậy nguy hiểm
lắm không hả?... bỉ ngạn bình thường bộc phát Âm khí thôi thì cũng
đủ ngươi chết không biết bao nhiêu lần rồi... biết không hả?... "Áo
tím nghe vậy cầm lên chiếc lông vũ, hướng hắn chân hắn đập tới, cực
kỳ hung hãn, chọc vào chân Ngao nghịch khiến hắn phát ra tiếng cười
thảm thiết.

"Ngươi đâu có chỉ cho ta cách liên lạc với ngươi... Ta đâu có cách nào
chứ?... "Ngao nghịch nằm trên ghế không cách nào cử động buồn cười
tới mức chửi ầm lên.

"Sao lúc đó ngươi gặp ta ngươi không nói?... "Áo tím quét mạnh hơn
nữa, cảm giác nhột từ dưới chân vọt tăng lên khiến Ngao nghịch chảy
cả nước mắt.

"Lúc nào vậy, ngươi bị điên à... ngươi đến thăm dò thân thể ta thì ta
nói làm cái gì nữa ?... " Ngao nghịch tức giận nổi khùng nói, lần
này hắn không chịu đòn nữa mà lựa chọn tránh né.

"Còn cãi hả?... không giáo huấn ngươi là ngươi nổi hư à?... "Áo tím
vậy mà chơi lầy, phong tỏa chân của hắn đường lui của hắn triệt để
chém sạch,lông vũ hiện ra càng nhiều châm chọt liên tục vào linh hồn
thể của hắn, khiến hắn chết đi sống lại không biết bao nhiêu
lần,lầy đến thế là cùng.

"Được rồi ta thua... ta thua rồi... tha cho ta đi... "Ngao nghịch lần
này vậy mà trực tiếp chịu thua, chịu đau thì được nhưng chịu cái
này thì hắn xin thua.

"được rồi lần này ta tha cho ngươi... nhớ đấy cho ta lần sau cái gì
cũng phải khai báo... không là ta cho ngươi sướng tới chết... nghe
chưa?... "Áo tím đạp lên người hắn uy hiếp nói.

"Ta biết rồi... thả ra đi... mà ở Cửu giới bao nhiêu năm rồi?... "Ngao
nghịch khó chịu nói, hắn cực kỳ ghét ai đè lên thân thể của hắn,

"À... đã sáu bảy năm rồi thì phải... làm nhanh mà về không là ta
cho ''đi thẳng'' đấy rõ chưa?... "Áo tím bỏ chân xuống thuận chân đá
hắn bay xuống biển, nói.

"Biết rồi... đúng là thời gian ở Cửu giới trôi nhanh hơn... thời gian
ngắn như vậy thảo nào thực lực tăng dễ dàng quá... có người kêu
gọi ta... ta phải rời đi rồi... "Ngao nghịch khua tay chào Áo tím rời
đi thức hải của mình.

Áo tím đứng đó nhìn hắn rời đi, bên cạnh có hai người mặc áo xanh
lục với đôi tai dài, khuân mặt của hai người này tuy là con trai đẹp
đến biến thái,hai người này thực lực không nói cũng cực kỳ cao, đi
vào thức hải của hắn mà hắn không có chút cảm nhận nào, thực lực
cao nhưng trước mặt áo tím đều cung cung kính kính.

"Bẩm vương... Tinh linh vương thỉnh ngài về Tinh linh giới... mời...
"Người thứ nhất thấy Ngao nghịch đã biến mất thì mới cúi đầu,
nói. cung kính thì có đủ nhưng vẫn có sự lạnh lùng như kì thị Áo
tím

"Dẫn đường đi... nhưng ta nói lần sau nếu các ngươi còn vào đây mà
không xin phép ta thì... chết, rõ chưa?... "Áo tím hít sâu một hơi sau
đó quay người xé ra một cái khe nhỏ rời đi, hai người cũng cúi đầu
sợ hãi không nói nên lời sau đó đi theo, thức hải của hắn cũng theo
đó lâm vào tĩnh lặng.

Quay lại với Ngao nghịch,hắn đang được Hiên viên dìu dắt vào Nghị
hội, bàn tay hắn xoa xoa đầu mình, khuân mặt lâu lâu lại nhăn nhó tỏ
vẻ đau nhức,đến trước cửa phòng nghị sự thì Hắn gạt tay Hiên viên
ra nói:

"Đứng đây đợi ta... ta cần nói với hắn chút chuyện... "

Nói xong thì hắn mở cửa bước vào,bên trong là một người trung niên
tầm 30 tuổi,mặc quân phục màu xanh, trên vai có một con chó vàng
nhìn hắn chằm chằm, hắn cũng không sợ hãi chỉ là con chó bốn sao
thôi, bước tới đối diện đưa ra lệnh bài vào mặt Tá kình thương,

bốn mặt nhìn nhau,Ngao nghịch có tin tưởng ông ta thì ông ta cũng chưa
chắc tin tưởng hắn, căn bản chỉ là ta lừa ngươi ngươi lừa ta, thứ
ràng buộc là chiếc hoàng kim lệnh bài mà thôi ,hắn và Tá kình
thương đang muốn bàn bạc một chuyện nhưng chuyện gì thì không ai
biết.

Chiếc lệnh bài trong tay hắn cũng không phải phàm vật, nó là từ
tổng bộ trung ương so với huyền thiết lệnh của Vương tư đồ không biết
quyền lợi của hắn lớn đến mức nào, nếu huyền thiết lệnh chỉ được
gặp mặt Tá kình thương cùng thuộc hạ thì hắn có thể sai khiến nếu
Tá kình thương đồng ý.

Gặp và có thể sai khiến là hai lĩnh vực hoàn toàn khác nhau, lần
này hắn muốn một mẻ hốt gọn phản tuyền chi diện cùng Thiếu hạo
cốt cả ba thanh hung binh kia, không mượn nhờ Nghị hội thì rất khó
thành công a.


Nghịch Thiên Chi Quyết - Chương #17