Người đăng: doimatmaudo
Mọi người nhìn chăm chú vào hai đạo thân ảnh đang dần hiện ra trong đám bụi
mù, từng cái vẻ mặt ngưng trọng, bọn họ biết, cục diện chiến trường, nhất định
sẽ bởi vì kết quả trận chiến này mà dẫn đến kết cục sau cùng.
-Phụt !
Trong không gian tĩnh lặng, một đạo nặng nề thanh âm vang lên, chỉ thấy Dương
Hùng sắc mặt hôi bại, trong miệng không ngừng phun ra từng ngụm máu tươi, thân
thể đổ gục xuống đất.
Trên người hắn, có nhiều chỗ da thịt bị cháy đen, rách tung toé, rõ ràng là bị
đạo màu đỏ thần lôi vừa rồi đánh thương, lúc này đã hoàn toàn mất đi sức chiến
đấu.
Dương Hùng ngã xuống hai mắt vẫn tràn ngập vẻ không cam lòng, hắn không thể
nào tin được mình thân là Bát Tinh Vũ Đồ, tại dưới tình huống liều mạng toàn
lực chiến đấu vẫn không thể đánh bại Vương Hạo Thần một kẻ chỉ có Ngũ Tinh Vũ
Đồ tu vi.
Một chiêu “ Xích Lôi Thiểm Thiên “ của đối phương vừa rồi, uy lực thực sự quá
mức cường đại, tựa như thượng thiên giáng xuống lôi phạt đồng dạng, hắn mạnh
nhất một kích cũng không cách nào chống lại, để cho hắn bại cũng không oan.
Dương Hùng thiết nghĩ, đừng nói là hắn, coi như trong Bát Tinh Vũ Đồ cảnh giới
này có thể tiếp được Vương Hạo Thần “ Xích Lôi Thiểm Thiên “ chỉ sợ đều không
có mấy người.
Một nơi khác, Vương Hạo Thần thân ảnh cũng từ từ hiện ra trước mắt mọi người,
chỉ thấy lúc này hắn sắc mặt tái nhợt không chút huyết sắc, khí tức trên người
yếu ớt đến cực điểm, căn bản không thể so với lúc toàn thịnh một phần mười,
ngay cả Viêm Lôi Khí màu đỏ vốn dĩ quấn quanh người hắn đều tan rã gần hết, rõ
ràng, hắn trạng thái sau một trận chiến này đã tiêu hao rất lớn, mặc dù không
hoàn toàn là đèn khô dầu kiệt, thế nhưng cũng không sai biệt lắm.
Bất quá chung quy, Vương Hạo Thần vẫn là kẻ cười đến sau cùng !
Cả không gian tĩnh lặng một cách lạ thường, từng đạo ánh mắt kinh khủng nhìn
xem thân ảnh nam tử trẻ tuổi kia, tựa như là đang nhìn một cái yêu nghiệt.
-Hắn thật lợi hại !
Vân Lan ở nơi xa mỉm cười, ánh mắt nhìn xem đạo thân ảnh kia lúc này đã tràn
đầy khâm phục, thậm chí còn có từng tia dị quang lấp lánh.
Không chỉ có nàng, ngay cả Đồng Tĩnh Vân đều không nhịn được nhìn kỹ Vương Hạo
Thần mấy lần, trong lòng nhẹ nhàng cảm khái, lúc trước nàng chỉ để ý đến hắn
dung mạo anh tuấn, lại không nghĩ tới, đối phương thực lực lại cường hãn như
vậy, so với nàng e rằng đều muốn mạnh hơn một tia.
Mà Đại Cương cùng với Trần Thắng hai người vẻ mặt cũng vô cùng kinh hỉ, bọn
hắn biết, Vương Hạo Thần dành chiến thắng, tuy rằng vẫn chưa thể đem nguy cơ
của bọn hắn hoàn toàn giải trừ, thế nhưng không thể nghi ngờ là đã cho bọn hắn
rất nhiều hi vọng có thể biến nguy thành an.
Trái ngược với bọn họ, Lý Nguyên, Tân Lập lúc này sắc mặt muốn bao nhiêu khó
coi liền có bấy nhiêu khó coi, bọn hắn trước đó đánh chết cũng không tin, kế
hoạch vốn không có gì sơ hở của mình lại bị một cái Ngũ Tinh Vũ Đồ vũ giả phá
huỷ.
-Đáng chết, tiểu tử đến cùng là ai ?
Lý Nguyên trong lòng không ngừng gầm thét, hắn nghĩ nát óc cũng không rõ,
chính mình có tài đức gì, lại có thể ở nơi này gặp được một cái yêu nghiệt có
thể vượt qua ba cái tiểu cảnh giới đánh bại kẻ địch.
Loại tư chất này, e rằng chỉ có Đông Hoa hoàng triều đứng đầu nhất mấy vị
thiên tài mới có thể có được, thế nhưng bọn hắn coi như là muốn lịch luyện,
cũng sẽ không chọn nơi khỉ ho cò gáy như Nhai Đình sơn mạch đi ?
Hắn căn bản không tin Vương Hạo Thần chỉ là một cái tán tu, bởi vì tán tu coi
như thiên phú mạnh hơn, cũng không có khả năng tại dưới tình huống một mình tu
luyện lại có sức chiến đấu đáng sợ như vậy, trừ phi là người đó có được một
cái siêu cấp nghịch thiên tạo hoá.
Đối mặt với mọi người ánh nhìn, Vương Hạo Thần cũng không để ý, hắn từ nãy tới
giờ vẫn đang toàn lực vận chuyển Vạn Đạo Thông Thiên Quyết hôi phục thương
thể, cũng không có bởi vì đã đánh bại Dương Hùng mà đắc ý.
Vương Hạo Thần biết, đánh bại Dương Hùng, chẳng qua chỉ là miễn cưỡng đem cục
diện đẩy sang chiều hướng có lợi cho bọn hắn mà thôi, thế nhưng cũng không
phải là đã đem nguy cơ toàn bộ hoá giải, ít nhất, đối phương lúc này còn Lý
Nguyên, Tân Lập hai vị hàng thật giá thật Bát Tinh Vũ Đồ, thực lực vẫn còn rất
mạnh.
Mà bọn hắn chiến lực mạnh nhất, thì như cũ chỉ có Đồng Tĩnh Vân một người,
Trần Thắng cùng với Vân Lan lại hơi yếu một chút, hai người liên thủ nhiều
nhất chỉ có thể cùng Tân Lập dây dưa chứ tuyệt đối không có thực lực để chiến
thắng đối phương.
So với người khác, Vương Hạo Thần càng hiểu rõ trạng thái của mình sau khi khổ
chiến với Dương Hùng, tuy rằng sau cùng hắn là người dành được thắng lợi, thế
nhưng liên tiếp kịch chiến cũng đã khiến hắn tiêu hao rất lớn, cộng thêm
thương thể trong lúc chiến đấu tạo thành, lúc này hắn chiến lực căn bản không
đủ lúc toàn thịnh ba thành, đừng nói là lần nữa đánh bại Bát Tinh Vũ Đồ, xem
như là trước đây bị hắn chém giết Tề Uyên vào lúc này sống lại, hắn cũng không
nắm chắc có thể đối phó.
-Ha ha ! Lý Nguyên, xem ra các ngươi lần này đúng là trộm gà không được còn mất nắm gạo a !
Đồng Tĩnh Vân trên khuôn mặt thanh tú hiện lên một vòng tươi cười, nhìn Lý
Nguyên nói.
Lý Nguyên khuôn mặt băng lãnh đến cực điểm, trong mắt tràn ngập một mảnh sát ý
âm trầm, không nói nửa lời, thân hình bỗng nhiên khẽ run lên.
Vương Hạo Thần đang toàn lực chữa thương, đột nhiên cảm nhận được một cỗ khí
tức nguy hiểm đang nhanh chóng tiếp cận, đồng tử liền co rụt lại, bàn tay lập
tức nắm lấy Tử Lam Kiếm chuôi, cả người tiến vào trạng thái phòng bị.
Đồng Tĩnh Vân lông mày nhíu lại, hừ lạnh một tiếng, cả người hoá thành một đạo
tàn ảnh, ngăn cản trước Lý Nguyên đường đi, cười nhạt nói :
-Lý Nguyên, đối thủ của ngươi là ta !
Nàng vừa rồi phát giác được, Lý Nguyên đã không nhịn được muốn hướng Vương Hạo
Thần ra tay, khá tốt nàng phản ứng kịp thời, nếu không dựa vào Vương Hạo Thần
trạng thái lúc này căn bản không phải đối thủ của Lý Nguyên.
-Đồng Tĩnh Vân ! Tránh ra một bên, chớ có ép ta !
Lý Nguyên chỗ giữa hai hàng lông mày có đầm đặc sát khí ngưng tụ, rõ ràng, hắn
đối với Vương Hạo Thần đã sinh lòng phải giết, bởi vì nếu không có Vương Hạo
Thần xuất hiện, kết hoạch của bọn hắn căn bản không có khả năng thất bại,
trong lòng hắn, tự nhiên hận đối phương thấu xương.
Đồng Tĩnh Vân đối với Lý Nguyên lời nói căn bản không để vào lòng, nàng cùng
với Lý Nguyên thực lực cơ hồ là tương đương, mặc dù nàng đúng là không làm gì
được đối phương, thế nhưng Lý Nguyên cũng không có khả năng từ nàng chiếm được
chỗ tốt.
Lý Nguyên ánh mắt lấp loé, hắn không phải người ngu, làm sao không biết dựa
vào một mình hắn căn bản không thể bỏ qua Đồng Tĩnh Vân, càng đừng nói là đánh
bại đối phương, đánh tới sau cùng, nhiều nhất là hai bên ôm nhau cùng chết,
bất quá hắn cũng không vì vậy mà từ bỏ ý đồ, ánh mắt nhìn sang một chỗ khác
chiến trường, thanh âm lạnh lùng nói :
-Ngươi không cần đắc ý, chỉ cần Tân Lập chiến thắng, đến lúc đó chính là lúc ngươi mệnh tang hoàng tuyền !
Hắn kém chút lại quên mất, cái kia bị thịt Dương Hùng mặc dù vô dụng, thế
nhưng bên hắn còn có một cái thực lực không kém hắn Bát Tinh Vũ Đồ Tân Lập.
Đem hai người ra so sánh, Lý Nguyên càng coi trọng Tân Lập, người này không
giống Dương Hùng loại kia đầu óc ngắn chi nhân, ngược lại làm việc rất cẩn
trọng, khi giao chiến cũng không xem thường địch thủ, vì thế khả năng chiến
thắng luôn cao hơn so với Dương Hùng.
Mà đối thủ của Tân Lập, chỉ là hai cái Thất Tinh Vũ Đồ bình thường, dù sao
không có khả năng ai cũng giống như tên biến thái Vương Hạo Thần có thể vượt
cấp khiêu chiến, hai người liên thủ tuy rằng có thể tạm thời ngăn chặn Tân
Lập, thế nhưng về lâu dài, như cũ vẫn là Tân Lập phần thắng chiếm hết 8 thành.
Đồng Tĩnh Vân sắc mặt nghe tới đây cũng hơi trầm xuống, thế nhưng nàng cũng
không có cách nào đi trợ giúp Vân Lan và Trần Thắng, tất cả những gì nàng có
thể làm là ngăn chặn Lý Nguyên, những chuyện khác thực sự chỉ có thể giao cho
bọn họ tự mình ứng phó.
Vương Hạo Thần một bên chữa thương, thế nhưng hắn cũng nhìn thấy rõ cục diện
chiến trường hiện tại, tuy rằng mình đã đánh bại Dương Hùng, thế nhưng thế cục
như cũ là bọn họ ở hạ phong, chẳng qua là, mình chiến thắng đã có mọi người
nhiều thêm một phần cơ hội chuyển bại thành thắng.
Bất quá, nếu nhưng bọn hắn muốn chính thức lật ngược tình thế, vậy điều kiện
bắt buộc chính là phải đánh bại Tân Lập !
-Keng !
Vương Hạo Thần thật sâu nhổ ra một ngụm bạch khí, bàn tay của hắn đã lần nữa
cầm lên Tử Lam Kiếm, lúc này này hắn thương thể còn chưa có hồi phục, thế
nhưng hắn đã không thể quản nhiều được như vậy, phải nhanh chóng trợ giúp Vân
Lan cùng Trần Thắng đánh bại Tân Lập, nếu không một khi hai người kia bại, vậy
mọi chuyện hắn làm ra từ nãy tới giờ đều là vô nghĩa !