Người đăng: doimatmaudo
Nhạc Thi Dao bỗng nhiên nói.
Lữ Thuần Quân nói.
Lữ Thuần Quân đối với Vương Hạo Thần đánh giá không thể không nói là rất cao.
Trương Lăng chính là Thiên Sinh Môn Võ Bảng Thập Tú đứng đầu, có thể nói là
tông môn thế hệ này đệ nhất cường giả, tại Đông Hoa hoàng triều cũng có được
danh khí không nhỏ, Vương Hạo Thần chiến lực có thể ở cùng cảnh giới sánh được
với hắn, nếu như nói chỉ sợ không có người tin tưởng.
Nhạc Thi Dao khẽ nói.
Lữ Thuần Quân bình thản nói.
Nhạc Thi Dao nói.
Lữ Thuần Quân nói, thanh âm có một tia vui mừng.
Lấy Lữ Thuần Quân thân phận, đã có rất ít chuyện có thể khiến hắn vui vẻ.
Thiên Vũ đại lục, thiên tài như mây, thế nhưng cho dù là thiên tài, cũng có
phân cấp bậc, chủ yếu là dựa vào chiến lực để xác định.
Vượt qua một tiểu cảnh giới khiêu chiến, liền được xem là Nhất Tuyệt thiên
tài, đây là loại thiên tài bình thường nhất, cũng là nhiều nhất, thế nhưng bọn
họ đã tốt hơn võ giả bình thường rất nhiều, phải biết Đồng gia đệ nhất thiên
tài Đồng Thanh Cương trước kia cũng chỉ miễn cưỡng bước vào Nhất Tuyệt thiên
tài cấp bậc mà thôi.
Vượt qua hai tiểu cảnh giới khiêu chiến, liền là Nhị Tuyệt thiên tài, loại
thiên tài này đều được tông môn coi trọng bồi dưỡng, là nhân vật cao tầng của
tông môn trong tương lai, Tư Mộ Liêm chính là một vị Nhị Tuyệt thiên tài.
Vượt qua ba tiểu cảnh giới khiêu chiến, được xem là Tam Tuyệt thiên tài, loại
thiên tài này tìm khắp Đông Hoa hoàng triều cũng lác đác không có mấy, coi như
là nhìn ra Thiên Vũ đại lục, là thiên tài khó gặp, ngũ đại tông môn người thừa
kế, toàn bộ đều là dạng này thiên tài, tương lai chỉ cần không chết sớm, bọn
hắn nhất định sẽ trở thành nhân vật phong vân một cõi.
Tam Tuyệt thiên tài, về cơ bản chỉ cần có được điều kiện tu luyện đầy đủ, có
cơ hội rất lớn trở thành Vũ Tông, thậm chí còn có khả năng nhòm ngó một chút
cái kia trong truyền thuyết Tôn Giả chi vị.
Đương nhiên, trên đời thế sự vô thường, không có chuyện gì là vĩnh viễn, người
đều có khả năng tiến bộ, cũng có khả năng dần lạc hậu.
Ví dụ, Nhị Tuyệt thiên tài tương lai đều có nghị lực hoặc gặp được cơ duyên,
vẫn có khả năng trở thành Tam Tuyệt thiên tài, mà Tam Tuyệt thiên tài nếu là
không duy trì được năng lực vượt cấp khiêu chiến của mình, vậy liền không còn
được xem là thiên tài cấp bậc này nữa.
Không biết những đại tông môn khác ra sao, nhưng Thiên Sinh Môn trước đây
dường như chỉ có một mình Võ Bảng đệ nhất Trương Lăng là đạt tới Tam Tuyệt cấp
bậc, ngoài ra cũng chỉ còn Tư Mộ Liêm người mang Kiếm Linh Thể là tương lai có
hi vọng trở thành Tam Tuyệt thiên tài, từ đó có thể thấy loại thiên tài này
hiếm thấy đến mức nào.
Khó trách Lữ Thuần Quân khi thấy Vương Hạo Thần có được Tam Tuyệt thiên tài
chiến lực lại vui mừng như vậy, bởi vì có một vị Tam Tuyệt thiên tài sinh ra,
đối với tông môn chính là thiên đại hỉ sự, một khi đối phương đột phá Vũ Tông
cảnh, Thiên Sinh Môn sẽ có thêm một tấm bùa hộ mệnh.
Nhạc Thi Dao nói ra mục đích của mình.
Nàng biết, Vương Hạo Thần trên danh nghĩa là có một người sư phụ là Tiêu Hàn
Dư, thế nhưng trên thực tế người sau căn bản không dạy hắn thứ gì, mà Vương
Hạo Thần khởi điểm lại chậm hơn người bình thường rất nhiều, hai thứ này cộng
lại, khiến cho Vương Hạo Thần con đường so với người khác phải gian nan hơn
không biết bao nhiêu lần.
Đệ tử khác có thể tìm sư phụ của mình giúp đỡ, nhưng Vương Hạo Thần chỉ có thể
tự mình mày mò, hắn muốn trong thời gian ngắn có được thực lực như ngày hôm
nay, chắc chắn đã phải bỏ ra rất nhiều cố gắng nỗ lực, khó khăn trong đó không
phải người thường có thể hiểu được.
Nhạc Thi Dao hiểu tính cách của Vương Hạo Thần, vì thế nàng luôn muốn giúp đỡ
hắn, để con đường của hắn dễ dàng hơn một chút.
Lữ Thuần Quân chính là Thiên Sinh Môn đệ nhất cường giả, hắn so với nàng càng
có thể dạy cho Vương Hạo Thần nhiều thứ, đây là chuyện không thể bàn cãi,
chính vì Nhạc Thi Dao mới muốn vì Vương Hạo Thần tranh thủ một cái cơ hội.
Lữ Thuần Quân trầm giọng nói.
Lữ Thuần Quân nói như vậy, chính là ngầm đồng ý, Nhạc Thi Dao trong lòng lập
tức vui mừng.
Quay trở lại tràng chiến, Tư Mộ Liêm tu vi cao hơn đối thủ hai tiểu cảnh giới
xác thực có được lợi thế không nhỏ, đã từ hạ phong chiếm lấy thế thượng phong.
Tư Mộ Liêm nói thế nào cũng là một vị thiên tài, hắn bản thân nắm giữ chiến
lực có thể vượt qua hai cái tiểu cảnh giới chiến thắng địch thủ, vì thế lúc
này đối mặt với Tư Mộ Liêm, Vương Hạo Thần không khác gì đang đối mặt với một
vị Nhị Tinh Vũ Sư.
Ngay cả tốc độ vốn là lợi thế của Vương Hạo Thần, bởi vì tu vi chênh lệch,
chút lợi thế này cũng đã biến mất, đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất vẫn là vì
Tư Mộ Liêm thân pháp cũng nhất lưu.
Tư Mộ Liêm hoá thành vô số đạo tàn ảnh, kiếm quang đầy trời xuất hiện, đem
Vương Hạo Thần vây vào chính giữa.
Vương Hạo Thần khai mở Thái Dương Chi Mâu, theo kịp Tư Mộ Liêm thân pháp, chân
đạp Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ, sử dụng Tuyệt Ảnh kiếm pháp, chiêu thức nhìn qua
giống như là muốn đồng quy vu tận, thế nhưng kỳ thực chính là lấy công làm
thủ, cực kỳ linh hoạt.
Vương Hạo Thần biết lực lượng của mình đã không bằng Tư Mộ Liêm, vì thế tận
lực không đấu cứng với đối phương, đấu qua mấy chục chiêu, kiếm của hai người
vẫn chưa từng va chạm.
Dùng lối đánh tiêu hao, Vương Hạo Thần căn bản không sợ Tư Mộ Liêm, hắn tu vi
tuy chỉ là Thất Tinh Vũ Sĩ, thế nhưng cường độ nguyên khí hùng hậu hơn võ giả
cùng cấp rất nhiều, không kém gì Cửu Tinh Vũ Sĩ, thật muốn so, ai gục ngã
trước còn chưa biết
Vương Hạo Thần trong lúc cấp bách đá ra mãnh cước, cước lực bá đạo kinh người,
đem Tư Mộ Liêm bức lui.
Vương Hạo Thần chớp lấy thời cơ, bộc phát ra tốc độ nhanh nhất của hắn hiện
tại, lao nhanh về phía trước.
Vương Hạo Thần năng lực ứng biến trong chiến đấu cực tốt, chỉ thấy hắn còn
chưa tiếp đất đã nhanh chóng biến chiêu, cùng là một chiêu Thạch Phá Thiên
Kinh Khí Cái Thế, thế nhưng lần này là dùng cả hai chân, uy lực so với trước
đó còn mạnh hơn, hơn nữa theo cách này còn loại bỏ được một ít động tác thừa,
tiết kiếm rất nhiều thời gian, mục đích là để đối thủ không kịp phản ứng.
Song cước hợp lại, lực lượng có thể nói là kinh thiên động địa, tựa như một
mũi khoan đâm về phía Tư Mộ Liêm.
Tư Mộ Liêm trong lòng không thể không bội phục Vương Hạo Thần, từ nãy đến giờ
người sau rõ ràng vẫn luôn bị ép ở thế hạ phong, nhưng vẫn còn có thể bất ngờ
tung ra đòn phản công mạnh mẽ lại nhanh gọn như vậy, đây chính là phương pháp
lấy yếu thắng mạnh mà chỉ có những người có tư duy võ học tốt mới có thể làm
được.
Tư Mộ Liêm toàn thân nguyên khí bạo phát, phối hợp với kiếm khí dày đặc đem
hắn bao phủ ở bên trong.
Nương theo thế kiếm vẽ vòng, một vòng nguyệt lượng tuyệt đẹp từ kiếm khí hiển
hoá đi ra chắn trước mặt Tư Mộ Liêm, thủ không lọt giọt nước.
Oanh !
Thế công của Vương Hạo Thần đánh lên lớp phòng thủ của Tư Mộ Liêm, tạo ra một
thanh âm va chạm vang dội.
Kinh Thần Thối uy lực bá đạo tuyệt luân, song cước của Vương Hạo Thần trực
tiếp phá vỡ nguyệt lượng hư ảnh, thế nhưng cước lực đến đây cũng bị tiêu hao
không còn, Vương Hạo Thần công kích xem như cũng bị hoá giải.
Vương Hạo Thần thầm than, cũng không bất ngờ.
Không vận dụng Tam Trọng Kiếm Ý, chiến lực của hắn chỉ là Tam Tuyệt đỉnh phong
cấp bậc, tuy rằng có thể dựa vào khả năng ứng biến và một ít thủ đoạn miễn
cưỡng đối kháng với kẻ địch tu vi cao hơn bốn cái tiểu cảnh giới, thế nhưng
lực lượng chung quy là không đủ, muốn thắng rất không có khả năng.
Chỉ có vận dụng Tam Trọng Kiếm Ý, chiến lực của hắn mới có thể tăng lên một
cấp bậc nữa, từ đó chuyển bại thành thắng.
Đương nhiên, Vương Hạo Thần còn có một lá bài tẩy là Táng Thiên kiếm thuật,
bất quá một khi thi triển ra loại kiếm thuật này, đó chính là lúc hắn cần phải
tuyệt sát kẻ địch, hắn và Tư Mộ Liêm không có thù hận gì, tự nhiên không thể
làm như vậy.