Người đăng: raply105@
Quyết định xong xuôi, Trần Tinh cũng không do dự mà trở về thu thập một số
thứ, trên đường trở về, hắn cũng kiểm tra một thoáng thông của mình hiện tại
như thế nào.
"Mở ra bảng thuộc tính nhân vật"
Người chơi: Trần Tinh
Level: 59 (Thiên giai hậu kỳ)
Giới tính: Nam
Tuổi: 26/400 ( Nhắc nhở: giới hạn tuổi có thể thăng cấp)
Chủng tộc: Nhân tộc
Exp: 0/60000
Thần thông: Hư Không tạo vật, Thiên nhãn thần thông, Hậu nghệ thần xạ.
Công pháp: Hỗn nguyễn kim cương kinh, Âm dương vạn đạo quyết, Hấp huyết ma
công, Thần hồn quyết, Thánh thuỷ quyết
Vũ kỹ: Bát hoang thập nhị thương, Du long bộ, Quyền pháp cơ sở, cước pháp cơ
sở.
Ma pháp: Không
Nhãn thuật: Bạch nhãn, tam câu ngọc sharingan
Devil fruit: Doa doa no mi thức tỉnh lần 1
Hit point: 5900/5900
Mana (Nội lực): 5800/5800
Chakra: 5000/5000
Strength (sức mạnh): 160
Dexterity (tốc độ ra đòn): 102
Defend (Phòng ngự): 196
Vitality ( Sinh lực bên bỉ): 30
Rút thưởng cơ hội: 0
Chức nghiệp: Nhẫn giả, chiến sĩ, sát thủ, cung tiễn thủ, luyện dược sư cấp 2
Str,Dex,Def có thể thông qua rèn luyện tăng lên
Điểm thuộc tính : 0
Kỹ năng chủ động: Tiểu thế giới, khống huyết, song tu 7 7 49 tư thế, Thập nhị
thương, rasengan, Ẩn nặc thuật, Ảnh phân thân chi thuật.
Kỹ năng bị động: Nhiệt huyết chiến đấu, Phòng ngự tuyệt đối
Trang bị: Đồ vải sáo trang kèm theo bị động kỹ năng đông ấm hè mát.
Vật phẩm: Không gian giới chỉ (1)
Sủng vật: Thuỷ Kỳ Lân (Thuỷ Linh)
Chú ý: Người chơi phải tự mình tiến hành đúc luyện, tìm hiểu, cảm ngộ công
pháp, kỹ năng,... Tiến hành lớn mạnh bản thân, hệ thống chỉ phụ trợ người chơi
bước đầu tiên.
....
Nhìn xem bảng thuộc tính của mình, Trần Tinh gật gật đầu tỏ vẻ hài lòng. Tầm
mắt nhìn phía chân trời xa xăm kia, ánh mắt hắn mang theo khát vọng nồng cháy
không thôi.
Đồ vật của Trần Tinh không nhiều, chỉ mấy chốc hắn liền thu thập xong xuôi.
Lúc này, Trần Tinh cân nhắc một chút rồi lắc mình tiến vào bên trong Tiểu thế
giới. Từ khi thức tỉnh trái Doa doa no mi, hắn vậy mà nghiên cứu ra một cái
không gian độc lập cho riêng mình, Trần Tinh đặt cho nó cái tên, gọi là Tiểu
thế giới.
Cái tên Tiểu thế giới này có vẻ cũng có phần thổi phồng, không gian cũng không
rộng lớn lắm, chỉ bằng 1 căn phòng hình khối chữ nhật, chiều dài 80m, chiều
rộng 60m, chiều cao 30m.
Ở trong một không gian như vậy được Trần Tinh chia ra nhiều phòng nhỏ khác,
hắn mô phỏng theo phòng của một khách sạn 5 sao như thế. Đồ điện tử công nghệ
cao đương nhiên không có, nhưng không vì thế mà Trần Tinh không mô phỏng được,
ví dụ như có phòng tập Gym, phòng tắm hơi, phòng vũ khí, phòng đan dược, phòng
ngủ,... và còn nhiều phòng khác nữa.
Mọi vật phẩm ở đây đều do Trần Tinh tự tạo ra, có chế tạo bằng thủ công, có
chế tạo bằng thần thông. Nhắc đến điều này, không thể không nói đến vô thượng
thần thông duy nhất của Trần Tinh sở hữu tính tới hiện tại, trên lĩnh vực này
Trần Tinh đã có một số thành tựu nhất định. Hắn có thể chế tạo ra được vũ khí
theo hình dạng mong muốn. Chỉ cần tìm hiểu được bản chất của đồ vật đó thông
qua cảm ngộ liền có thể chế tạo được. Còn về chất lượng thì phải xem lại năng
lực khống chế quỹ tích và sự cô động nguyên tử. Điều này Trần Tinh chưa thể
hiểu, nên vật phẩm mà Trần Tinh chế ra có chất lượng và độ bền vững không được
cao cho lắm, dù sao Trần Tinh chỉ là hiểu được da lông mà thôi.
Quay trở lại vấn đề, Trần Tinh tiến vào Tiểu thế giới của hắn, trong lòng
không tránh khỏi có chút cảm khái.
Ước mơ của những người xuyên việt không phải đều là khi tỉnh thì nắm quyền
thiên hạ, khi say nằm gối mỹ nhân hay sao? Có được một thế giới riêng mà bản
thân mình chính là chúa tể, không lo không nghĩ. Ban ngày đùa giỡn mấy muội
tử, ban đêm ba ba ba đùng đùng sao?
Nguyên bản vết thương lòng còn chưa khép lại, ký ức đau buồn còn chưa phai
nhòa, nhưng người sống ở đời, không thể sống mãi trong quá khứ được, nếu có cơ
hội làm lại một lần nữa thì hắn cũng tạm gác lại chuyện đau buồn sang một bên
mà thực hiện mộng tưởng của mình.
Trần Tinh nắm chặt nắm tay, ánh mắt kiên định lạ thường. Trong hai năm sinh
hoạt một mình, suy nghĩ của Trần Tinh cũng dần dần cải biến, ban đầu là mạnh
lên kiếm đường trở về địa cầu, sau 2 năm hắn cũng không từ bỏ ý nghĩ trở về,
nhưng đổi lại tham vọng của hắn nhiều hơn ban đầu.
Ở địa cầu hắn chỉ lo cho song thân không ai chăm sóc, nhưng từ khi có được sức
mạnh hắn cũng yên tâm. Chỉ cần mạnh lên người chết cũng có thể phục sinh!
Cái gì là toàn năng? Những năm này Trần Tinh cũng cố gắng lục lọi những thứ
liên quan đến việc này, do đó Trần Tinh là có cơ sở chứ không phải tự an ủi
bản thân.
....
Đi qua phòng của Thuỷ Linh, Trần Tinh thấy con Thuỷ Kỳ Lân này đang lười biếng
nằm ngủ trên đệm, khoé miệng còn có dính nước dãi, có thể nó đang mơ tới món
ngon nào đó, trong 2 năm này Thủy Linh cũng to hơn một vòng, thực lực cũng đề
cao không ít. Trần Tinh nhìn một lúc rồi rời đi, hắn cũng không đánh thức Thủy
Linh mà mở cửa tiến ra ngoại giới.
Trần Tinh bắt đầu hành trình khám phá thế giới của mình, hắn nhắm ngay hướng
Bắc một đường chạy đi.
Sau 3 ngày, Trần Tinh rốt cuộc rời khỏi quần đảo không người sống và tiến vào
Nam châu địa phận.
....
Hắc Ám Sâm Lâm bên trong, một thanh niên khuôn mặt tuấn lãng, thân hình cao
ngất, tóc dài xoã vai, mi thanh mục tú, phiêu dật xuất trần, phải nói là rất
đẹp trai đang thoắt ẩn thoắt hiện tung người qua các nhánh cây, động tác thuần
thục điêu luyện không thôi.
Người này không ai khác chính là Trần Tinh, do tu luyện công pháp Thánh Thuỷ
Quyết, Thần Hồn Quyết, cộng thêm từng phục dụng Tẩy Tuỷ Đan, cho nên Trần Tinh
bề ngoài cũng có chút thay đổi, hướng về phía hoàn mỹ tiến tới. Cho dù là
chiều cao hay dáng vẻ bề ngoài đều có sự thay đổi và bắt mắt không thôi.
Trần Tinh đứng trên cây hướng tầm mắt ra xa, ở đó một đám người mặc trường bào
rộng thùng thình, tay cầm quyền trượng hình thù kỳ dị, đầu đội mũ rộng che lấp
khuôn mặt. Nhìn vẻ bề ngoài chính là ma pháp sư của học viện nào đó.
Bọn họ đang vây công Huyền giai ma thú Thanh Diễm Ngưu, Trần Tinh biết được
những thứ này đều do ký ức của Âm Dương Ma Đế để lại.
Một nhóm tổ hợp gồm 5 ma pháp sư đối mặt Thanh Diễm Ngưu hai mắt đỏ ngầu, điên
cuồng lao về phía trước thì có chút bó tay bó chân, 10 thành thực lực cũng
không thể phát huy bao nhiêu, 5 người không ngừng né tránh, bộ dáng chật vật
vô cùng.
Trần Tinh một bên nhìn lấy, một bên thì suy nghĩ biện pháp vào được ma pháp
học viện học tập, phải biết giữa Ma Pháp Đế Quốc và Chiến Sĩ Đế Quốc mâu thuẫn
rất sâu, bản thân mình không biết ma pháp, một thân thực lực không khác gì
người của Chiến Sĩ Đế Quốc cả, hơn nữa hắn không thể giải thích về thân phận
không rõ ràng của mình được, điều này rất có thể dẫn đến phiền toái không
đáng.
Trần Tinh tuy không sợ phiền toái. Nhưng không cần thiết phải hành động một
cách ngu ngốc như vậy.
Nguyên bản người thực lực cường đại nhất của Ma Pháp Đế Quốc cũng chỉ là Thánh
Vực, Trần Tinh có thể đi ngang cả một đế quốc mà không cần phải sợ điều gì.
Chỉ cần hắn cẩn thận một chút liền có thể. Nhưng mà, Trần Tinh lại muốn học
tập thêm ma pháp cũng như cảm ngộ nguyên tố để tăng lên thực lực của mình.
Trần Tinh tu luyện không vì để so sánh với người khác, hắn tu luyện vì mục
đích khác, mục đích này chỉ có hắn mới biết được.
Tri thức mà Âm Dương Ma Đế để lại, ngoài việc cung cấp cho hắn hiểu càng thêm
sâu sắc về nữ nhân ra, còn rất nhiều kinh nghiệm quý giá khác, tỉ như những
chiêu trò tạo dựng tình huống để lấy niềm tin từ người khác.
Đang lúc suy nghĩ biện pháp, phía dưới Thanh Diễm Ngưu đã giết đến đỏ mắt, nó
công kích nhiều nhưng lại không trúng, nó phẫn nộ gào thét, hai chân trước của
nó giương lên cao rồi giẫm mạnh lên mặt đất tạo ra một cơn địa chấn nhẹ khiến
5 người cũng lảo đảo lắc lư. Thanh Diễm Ngưu lợi dụng điều này lao đến một
người gần nhất trong 5 người. Cặp sừng nhọn hoắc cứ thế ủi tới.
-Tuyết Nhi, cẩn thận!!
-Tuyết Nhi học muội mau tránh!
Bốn người khác rối rít hét lớn. Nhưng tốc độ của Thanh Diễm Ngưu quá nhanh,
mọi người không thể làm gì khác chính là trừng mắt nhìn lấy.
Về phần người có tên Tuyết Nhi này cũng sửng sờ không thôi, nàng còn chưa biết
phát sinh chuyện gì liền đã thấy Thanh Diễm Ngưu lao tới trước mặt mình, khuôn
mặt nàng nhanh chóng trắng bệch, vẻ mặt thanh xuân tịnh lệ không thể nào che
lấp được sự tuyệt vọng.
Đang lúc tình thế nguy cấp, không biết từ nơi nào phóng ra hai thanh mũi tên,
mũi tên cấp tốc bay đến phát ra thanh âm vù vù, nó được bắn ra với tốc độ khó
có thể tưởng tượng được, nhắm thẳng về phía cặp mắt Thanh Diễm Ngưu kia.
-Phốc~
Cả 2 mũi tên đều trúng đích, Thanh Diễm Ngưu kêu lên đau đớn sượt qua người vị
nữ đệ tử này rồi theo quán tính đụng vào tảng đá phía sau, sau đó thân hình đồ
sộ của nó cứ thế ầm ầm ngã xuống liền không nhúc nhích, sợ rằng đã chết.
"Keng~Chúc mừng người chơi đánh giết Huyền giai ma sơ kỳ ma thú Thanh Diễm
Ngưu đạt được Exp 100"
Người ra tay không ai khác chính là Trần Tinh, khi chứng kiến tình cảnh ấy,
Trần Tinh biết cơ hội của mình đã tới, hắn nhanh chóng làm ra quyết định.
Thần thông Hư Không Tạo Vật tạo ra cung và tên bằng sắt, kết hợp với hậu nghệ
thần xạ có công dụng khi công kích mục tiêu được tăng phúc 20% sát thương,
thêm vào đó là bạch nhãn đã được mở sẵn và hắn đã sớm đã tìm ra yếu điểm của
Thanh Diễm Ngưu, việc nhất kích tất sát đã là chuyện hiển nhiên.
Cùng lúc đó, hắn cũng từ trong Tiểu Thế Giới xuất ra y phục thợ săn và cải
trang. Mọi việc đều diễn ra đúng kế hoạch và hoàn toàn thuận lợi. Vấn đề ở đây
là Trần Tinh làm sao thuyết phục đám người này tin tưởng lời hắn nói đây?
Trần Tinh từ trên cây nhảy xuống bên cạnh nữ hài kia. Nguyên bản sớm đã tuyệt
vọng Tuyết Nhi, bỗng nhiên chứng kiến sự việc phát sinh cũng có chút không kịp
thích ứng, nàng vậy mà không chết?
Niềm vui sướng khó tả dấy lên, Tuyết Nhi kích động nhào vào ngực Trần Tinh
khóc òa lên, nàng tâm lý sớm đã chịu không nổi, cảm giác tử vong vừa rồi thật
sự rất đáng sợ. Dù sao đi nữa, Tuyết Nhi vẫn là một nữ hài thôi. Tâm lý tố
chất đương nhiên sẽ không sánh kịp với những người khác được.
Trần Tinh thấy thế cũng không tiện đẩy nàng ra, hắn chỉ nhẹ nở nụ cười dùng
tay vỗ vỗ lưng nàng.
Bốn người còn lại cũng không có hành động cụ thể gì cả, bọn họ tạm thời cũng
là đang tiêu hóa sự việc. Đồng thời, ánh mắt của đám người này cũng chăm chú
quan sát và đánh giá Trần Tinh.
-Khục~
Sau một lúc, một người nam nhân trong 4 người vội ho khan một cái phá vỡ bầu
không khí có phần lúng túng này.
Nguyên bản còn đang điều chính tâm tình, nghe được tiếng ho khan, Tuyết Nhi
giật mình, thút thít một hơi sau đó ngẩng đầu nhìn Trần Tinh mang theo vẻ cảm
kích không thôi, không hiểu sao chứng kiến vẻ ngoài của hắn, nàng không thốt
nên lời liền đỏ mặt cúi đầu xin lỗi sau đó ghé vào nữ hài còn lại xì xào nói
cái gì đó.
Người nam nhân ho khan thấy thế mới tiến lên mấy bước chấp tay trước ngực
hướng Trần Tinh chào hỏi:
-Tại hạ Lưu Chính, là học sinh của Ma pháp học viện, cảm ơn huynh đệ đã xuất thủ cứu Tuyết Nhi học muội, không biết huynh đệ xưng hô thế nào?
Trần Tinh thấy thế cũng nhanh chóng sử dụng nguyên bản động tác giống với Lưu
Chính để trả lễ:
-Tại hạ họ Trần tên chỉ một chữ Tinh, là thợ săn của vùng này, nguyên bản đang lúc chuẩn bị đi săn, đi ngang qua nơi này nghe tiếng đánh nhau nên đến xem, đúng lúc tình thế nguy cấp nền tiện tay xuất ra 2 mũi tên, nếu có gì mạo phạm xin mấy vị thứ lỗi.
Lưu Chính nghe vậy liền khoát tay, hắn dự tính nói thêm cái gì nhưng lúc này
hai thanh âm khác vang lên:
-Hừ, vùng này quanh đây làm gì có thợ săn, học trưởng đừng tin lời hắn, chỉ sợ hắn là gian tế của Chiến Sĩ Đế Quốc phái tới điều tra.
-Đúng đấy học trưởng, người này thân phận khả nghi, cần phải bắt về thẩm tra rõ ràng mới được.
Giọng nói chứa đầy ghen ghét, không khó để nhận ra 2 người này là đang đố kỵ
với Trần Tinh. Nguyên bản vẻ ngoài Trần Tinh thật sự trông rất bắt mắt, nam
nhân nào nhìn vào trong lòng ít nhiều cũng sinh ra một tia đố kỵ là điều hiển
nhiên. Không phải ai cũng rộng lượng không tranh với đời như thế.
Hơn nữa, hai người này vừa rồi chứng kiến Tuyết Nhi ghé vào ngực hắn ỷ ôi như
thế lại càng thêm phần ghen ghét. Thế nên, hai người không hẹn mà cùng bắt đầu
đưa ra những lời lẽ phán xét có phần quả đoán cay độc của mình để nhận định
Trần Tinh là gian tế.
Lưu Chính không nghe hai người này nói thế liền nổi giận quát lớn một tiếng:
-Đủ rồi, Tào Bân, Nghiêm Lỗi. Hai người các người đều câm miệng lại cho ta.
Hai người nguyên bản muốn nói thêm cái gì, thế nhưng chứng kiến Lưu Chính ánh
mắt liền ngoan ngoãn ngậm mồm lại. Lưu Chính thấy vậy hướng Trần Tinh áy náy
giải thích:
-Thật xin lỗi, vừa rồi hai vị học đệ của ta có phần quá đáng, ta thay mặt bọn họ xin lỗi ngươi, hai vị học đệ này của ta tính tình thẳng thắn, hơn nữa gần đây trong đế quốc có tin đồn gian tế xuất hiện nên bọn họ có hơi đa nghi, cho nên xin ngươi đừng để bụng.
Trần Tinh khoát tay, tỏ vẻ không để tâm lắm, sau đó hắn cũng đưa ra lời cáo từ
tỏ vẻ muốn đi.
Lưu Chính thấy thế vội mở miệng giữ lại, một bên Tuyết Nhi cùng một người nữ
khác cũng đồng thời mở miệng nói muốn báo đáp ân cứu mạng của hắn.
Bọn họ muốn mời Trần Tinh vào thành rồi chiêu đãi hắn một tỏ lòng biết ơn của
mình.
Tào Bân cùng Nghiêm Lỗi thấy vậy cũng không tiện nói gì, hai người chỉ hậm hực
quay đầu chỗ khác hừ lạnh liên tục.
Trần Tinh không để ý đến 2 người này, hắn giả bộ từ chối một lúc sau đó cũng
đồng ý vào thành. Thế là nhóm 6 người kết bạn đồng hành trở lại Ma Pháp Đế
Quốc. Trần Tinh mục đích cũng xem như thực hiện được.
Trên đường trở về, 2 nữ hài líu ríu hỏi thăm Trần Tinh đủ thứ, điều này cũng
khiến Trần Tinh có chút lùng bùng lỗ tai. Nhưng mà chứng kiến bộ dáng tức giận
của Tào Bân cùng Nghiêm Lỗi, Trần Tinh cũng nhếch mép phối hợp trả lời.
Nhắc tới 2 nữ, sau khi bỏ đi mũ rộng thùng thình kia thì dung nhan của hai
người cũng khiến Trần Tinh có chút sửng sờ chốc lát.
Một người vóc người nóng bỏng, khuôn mặt xinh đẹp, làn da trắng mịn, môi hồng
tươi thắm, ánh mắt hàm xuân, mũi ngọc tinh xảo, xưng mỹ nhân cũng không quá
đáng chút nào. Chỉ là tính cách của nàng có hơi tiểu thư một tý, Trần Tinh có
thể nhận định như vậy thông qua cách nói chuyện của nàng ta. Người này tên là
Liễu Mị.
Tuyết Nhi, tên đầy đủ là Tô Tuyết Nhi, tính cách cổ linh tinh quái một dạng,
khoảng 18-19 tuổi bộ dáng, khuôn mặt rất khả ái, mắt to tròn long lanh như bảo
thạch, làn da mịn màn căng bóng, lông mi cong vút như được bàn tay nghệ thuật
uốn nắn, chân mày đậm đà như vẽ, thanh xuân tràn ngập, dễ thương vô cùng.
Hai nữ nhân, hai trường phái, đều là mỹ nhân khó có thể gặp. Tuy nhiên thực
lực của hai người thì không ra sao cả, hai người đều có tu vi chỉ là Hoàng
Giai Ma Pháp Sư cấp 8. Không có gì quá nổi bật nếu so với những người khác ở
học viện.
Về phần Lưu Chính, khuôn mặt điển trai, vóc dáng cân đối, là Đại thiếu gia của
Lưu Thị gia tộc, một trong bát đại gia tộc của ma pháp đế quốc, tính cách hào
sảng, thích kết giao bằng hữu, tuổi 27-28 bộ dáng, tu vi cũng đã đạt tới Huyền
Giai Ma Pháp Sư cấp 4, trong học viện rất có danh khí.
Còn về 2 thanh niên kia thì thôi bỏ qua đi, đối với Trần Tinh nhân vật phụ thì
không cần nhắc tới, trực tiếp bỏ qua cũng được.
Tới lúc này, mọi người cũng xem như thân quen với nhau, trừ Tào Bân cùng
Nghiêm Lỗi bạn gay kia.
...
Sau 2 ngày 1 đêm đi đường, rốt cuộc Trần Tinh cũng thấy toà thành nguy nga
xuất hiện trước mắt mình.
Không giống như cổ đại ở phương đông, ở đây kiến trúc được thiết kế giống thời
kỳ Trung cổ phương tây hơn. Sừng sững trên tường thành là những ma pháp pháo
với miệng pháp đen ngòm, tạo cảm giác ngột ngạt cho bất kỳ địch nhân nào có ý
định xâm chiếm. Hai bên cửa chính có nhiều trạm canh gác trang bị pháo phát
sáng. Phòng thủ vô cùng chắc chắn, một kẻ hở cũng không lọt.
Đây là cái nhìn của Trần Tinh, hắn cũng không dừng lại lâu, dù sao Trần Tinh
cũng không có ý định gây sự hay phá hủy Ma Pháp Đế Quốc này. Cho nên việc này
cũng không cần phải để ý gì nhiều.
Chắc vì nguyên do có Lưu Chính dẫn đầu, cho nên khi vào thành cũng rất thuận
lợi mà không cần phải kiểm tra thân phận gì.
Đi trên đường phố, kết hợp với hệ thống, Trần Tinh có cảm giác bản thân giống
như bị lạc vào thế giới game ARPG thời trung cổ một dạng. Những toà nhà cổ
kính trông rất đẹp, trên đường người qua kẻ lại rất tấp nập, xe ngựa, xe thầu
đều có làn đường riêng, sôi nổi vô cùng. Những sạp hàng bày bán 2 bên đường
chật nít, Trần Tinh nhìn có chút hoa cả mắt.
Hắn lắc đầu, trong lòng cũng không khỏi cảm thán không thôi.
...
Có Lưu Chính sắp xếp, mấy người liền thuê một chiếc xe ngựa, dù sao mọi người
cũng đã có phần mệt mỏi.
Đại khái khoảng 30 phút ngồi xe ngựa, Trần Tinh rốt cuộc trông thấy Ma Pháp
Học Viện.
Trần Tinh trong lòng cũng có phần háo hức tựa như sắp được phát hiện một điều
mới lạ tựa như.
Ma Pháp Học Viện là nơi đào tạo ra những trụ cột của đất nước, được trấn giữ
bởi Thánh vực ma pháp sư duy nhất của đế quốc, nên hiệu trưởng danh tiếng còn
lớn hơn cả quốc vương.
Nhưng ngoài cao tầng ra, hiệu trưởng rất ít xuất hiện, luôn luôn tiềm tu một
dạng, những học sinh không biết hiệu nhiều về vị hiệu trưởng thần bí này.
Theo sát phí sau Lưu Chính, quanh co qua những hành lang, Trần Tinh cũng tranh
thủ ngắm nghía bốn phía. Ngay khi mấy người đi ngang qua sân huấn luyện, bỗng
dưng Lưu Chính dừng bước, nét mặt có chút không vui.
Trần Tinh nương theo ánh mắt nhìn sang, trong lòng liền đoán được một hai sự
việc sắp sửa phát sinh.
*Hết chương.