Người đăng: raply105@
Hàn Thiên Ma quan sát một chút phía dưới, ông ta nhẹ gật đầu một cái.
Công Minh trưởng lão hiểu ý, lập tức tiến ra khỏi hàng, cước bộ dũng mãnh vô
cùng. Giẫm trên không trung chẳng khác giẫm trên đất bằng như thế.
Mỗi một bước qua đi, bầu trời tựa hồ cũng theo đó phát sinh gợn sóng.
Chẳng có vật cản nhưng ai nấy đều nghe được thanh âm coong coong trầm đục mỗi
khi cước lực hạ xuống.
Mỗi một cước, nhiệt độ phảng phất giảm xuống mấy phần, gió lạnh hiu hút thổi
qua khiến những người mẫn cảm không tự chủ vận linh lực chống chọi.
Thập nhị cước hoàn tất, Công Minh ánh mắt sắc lạnh quét mắt toàn trường, hữu
thủ giương lên, Hàn Băng Kiếm lập tức xuất hiện. Công Minh cầm kiếm chỉ thiên,
bộ dáng oai dũng vô song.
-Tông Môn Đại Hội lần này, tất cả xích mích, tranh cãi, thậm chí là liên quan đến nhân mạng đều không phải chịu bất cứ hình phạt gì. Sinh tử tại thiên!
Từng câu từng chứ ẩn chứa sát ý cuồn cuộn, khiến nhân tâm không khỏi rét lạnh.
Nhất là Hàn Băng Kiếm ong ong cộng minh, kết hợp với thiên thuỷ trước đó làm
cho ai nấy đều sắc mặt trắng bệch, cả người run rẩy vì lạnh.
Trần Tinh tuy không ảnh hướng gì nhiều, nhưng trong lòng không khỏi thầm mắng
Công Minh nhiều thêm mấy lần.
Lão già này thực lực e là sâu hơn thế rất nhiều. Lần trước giao thủ xem ra
Công Minh cũng không sử dụng toàn lực. Có thể là ông ta cố ý phô trương thanh
thế, nhưng cơ bản về chất thì ẩn giấu đi sợ thương tổn đến Trần Tinh. Hoặc có
lẽ là Công Minh lúc đó có phần chủ quan, nên mới rơi vào hạ phong.
Hiện tại ông ta bày ra khí thế, Trần Tinh trong lòng cũng không nắm chắc giết
chết ông ta. Cùng lắm thì lấy tổn thương đổi tổn thương cuối cùng thủ thắng mà
thôi.
Công Minh tuyên bố vừa kết thúc, Tà Minh lập tức đứng ra. Phía sau hư ảnh hoả
diễm hừng hực thiêu đốt. Nhiệt đột lập tức tăng cao bội phần.
Phía dưới đệ tử thấy thế không khỏi ồ lên nhao nhao nghị luận. So với Công
Minh trưởng lão thì Tà Minh có phần nổi danh hơn.
Nguyên cớ là vì, toàn bộ Ma Thiên Môn chỉ có duy nhất một vị cửu phẩm luyện
đan sư. Nói đến việc phân chia phẩm cấp thì chỉ dựa theo cấp bậc đan dược đến
xác định mà thôi. Hoàn toàn không có cơ sở kiểm chứng.
Tà Minh có thể luyện chế ra được cửu phẩm đan dược Tục Cốt Sinh Cơ Đan, liền
nói ông ta là cửu phẩm luyện đan sư cũng không quá đáng.
Tương truyền, tu sĩ cả cơ thể đều ẩn chứa đại lượng linh lực, một khi gãy tay
đoạn chi. Nếu không sở hữu bí pháp đặc thù thì nhất định không thể nào hồi
phục như cũ được. Linh lực thất thoát thì lại càng không thể nào hồi phục như
cũ.
Có điều đã gọi là bí pháp thì không phải ai cũng có thể sở hữu. Đa số tu sĩ
đều dành riêng cho mình một loại bí pháp thiên về bảo mạng hơn là hồi phục. Do
đó, một khi tàn phế muốn phục hồi như cũ đã khó lại càng khó hơn.
Vì thế, Tục Cốt Sinh Cơ Đan là một đan dược không thể thiếu chẳng những giúp
người đoạn chi trọng sinh mà còn phục hồi linh lực đã bị thất thoát và không
cần tốn thời gian tu luyện bổ sung.
Nhưng vì đẳng cấp của nó cũng như phương pháp luyện chế vô cùng khó khăn. Cho
nên hầu như không có ai ngoại trừ Tà Minh luyện chế ra được.
Danh tiếng của Tà Minh cũng như thế mà quét ngang các luyện đan sư khác trở
thành cửu phẩm luyện đan sư được mọi người công nhận.
Đương nhiên, đối với việc này, Trần Tinh hoàn toàn không biết. Tục Cốt Sinh Cơ
Đan cái gì, hắn còn chưa nghe nói tới.
Cửu phẩm luyện đan sư không phải cái mốc mà Trần Tinh hướng tới, tuy hiện tại
hắn chưa luyện chế ra được một loại đan dược nào, nhưng tin tưởng Trần Tinh sẽ
không thua kém bất kỳ ai về phương diện này.
Trần Tinh không cần ai phải công nhận luyện đan sư của hắn, chỉ cần phụ trợ
cho việc tu luyện liền tốt. Bởi lẽ Luyện đan sư mục đích cuối cùng không phải
giúp tu sĩ đột phá hay sao?
Trọng tâm vẫn là tu luyện. Đó sẽ không bao giờ thay đổi.
Tà Minh sau khi bước ra, dị tượng kèm theo tuy không quá oanh động như Công
Minh, thế nhưng mọi người ai nấy trong lòng đều hiểu rõ. Thực lực của Tà Minh
chỉ kém hơn Hàn Thiên Ma mà thôi. Nhất là hư ảnh hoả diễm kia. Chỉ cần dính
vào một tia cũng đủ Tán Tiên vạn kiếp bất phục.
-Tông Môn Đại Hội lần này, những người có biểu hiện xuất sắc sẽ nhận được một viên Lục Phẩm đan được Định Hồn Đan.
Tà Minh đứng ra tuyên bố, bộ dáng cực kỳ hào hứng, giọng nói tựa như ẩn chứa
cuồn cuộn ma âm, làm cho một số người tinh thần phấn chấn nhịn không được hoan
hô.
-Về phần như thế nào mới được gọi là biểu hiện xuất sắc? Đơn giản chỉ cần không chết là được! Hahaha
Có điều, ngay sao đó Tà Minh liền đảo chiều 180 độ làm cho một số âm thanh
hoan hô đột nhiên im bặt.
Hàn Thiên Ma cùng các trưởng lão khác âm thầm lắc đầu. Tà Minh đúng là Tà
Minh. Làm việc luôn nửa chính nữa tà, nửa minh nửa ám. Chẳng bao giờ dựa theo
bất kỳ quy tắc nào cả.
Từ trong lời nói của Công Minh cùng Tà Minh, ý tứ không ai là không nghe ra
được. Lần Tông Môn Đại Hội này xem ra phải chết rất nhiều người, cực kỳ nguy
hiểm.
Thế nhưng câu hỏi đặt ra là Tà Minh lấy đâu ra nhiều Định Hồn Đan như thế để
cấp cho các đệ tử đây?
Nhân số tham gia là 5 vạn người tả hữu. Cho dù chết 4 vạn người thì cũng còn
ít nhất 1 vạn người. 1 vạn người đồng nghĩa với 1 vạn Định Hồn Đan. Đây không
phải là số lượng nhỏ.
Định Hồn Đan đối với Tán Tiên tầng thứ có hiệu quả nhất định trong việc đột
phá cảnh giới. Trước khi tiến hành đột phá mà nuốt một viên Định Hồn Đan có
thể tăng tỉ lệ đột phát thành công lên 2 thành. Không những thế, nếu đột phá
thất bại thì linh hồn cũng sẽ không bị tổn thương. Có thể ngay lập tức đột phá
tiếp.
Bởi lẽ Tán Tiên về cơ bản đều đã ít nhiều tiếp xúc với pháp tắc. Việc linh hồn
bị tổn thương sẽ làm ảnh hưởng đến việc tham ngộ pháp tắc. Do đó, một số người
biết bản thân mình tâm tính không kiên định thì Định Hồn Đan này chẳng khác
nào tấm bùa hộ mạng như thế. Chính vì vậy mới có một số người nhịn không được
lên tiếng hoan hô.
Mọi người trong lòng bắt đầu do dự lên, bởi lẽ không ai tin tưởng việc Tà Minh
có thể lấy ra một vạn viên Định Hồn Đan cả. Như vậy suy ra, nhân số tử vong
chí ít phải hơn 95% đến 99%.
Trần Tinh thần tình không khỏi nghi hoặc, rốt cuộc Tông Môn Đại Hội được tổ
chức nhằm mục đích gì?
Nếu là vì lựa chọn ra những người ưu tú nhất để tham gia Ngũ Tông Tranh Bá thì
tại sao Hàn Thiên Ma phải làm cho nhiều người chết như vậy cơ chứ?
Phải chăng đây chỉ là chướng pháp che mắt bên ngoài, còn mục đích thật sự là
động thái để chuẩn bị cùng Tiên Môn khai chiến hay không?
Nghĩ tới đây, trong lòng Trần Tinh tránh không được có chút tức giận.
"Đám lão già đáng chết này, trong lòng đang tính toán cái gì? Không phải nói
cho ta thời gian 50 năm nữa hay sao?"
Trần Tinh bụng ôm một cỗ nghẹn khuất, hắn dự định sử dụng truyền âm chi thuật
hỏi rõ mục đích. Chỉ là Trần Tinh sau khi suy nghĩ kỹ càng liền lựa chọn im
lặng.
Trần Tinh biết rõ, Hàn Thiên Ma không phải hạng người sơ suất, trái lại ông ta
là người cực kỳ cẩn trọng.
Có thể sự xuất hiện của Trần Tinh đã làm cho sự sắp xếp của những người này bị
xáo trộn. Cho nên có những thứ khó lòng thay đổi được.
Một khả năng nữa không thể loại trừ, đó là nhân cơ hội lần này, đám lão già
này sẽ tiến hành thanh tẩy Ma Thiên Môn, giết một số người có khả năng mang
lòng bất chính hoặc là những thám tử của các môn phái khác cài vào.
Dù sao ngay cả thân phận của thành viên Lục Chỉ Hội, bọn họ đều rõ ràng rành
mạch. Những thám tử bị phát hiện cũng không phải chuyện khó lý giải.
Trần Tinh cần làm hiện tại chính là tỏ ra như không có chuyện gì, cùng những
lão già này phối hợp.
*Hết chương.