Người đăng: raply105@
Mục tiêu nghiên cứu của hắn gồm rất nhiều hạng mục, thứ nhất là việc liên quan
đến thần bí giới chỉ, tại sao huyết mạch lại sôi trào lên khi gặp nó, thứ nhì
là việc vết thương hắn nhanh chóng khép lại trong khi chiến đấu? Hiệu quả đó
là do thần long huyết hay còn nguyên nhân gì khác? Thứ ba là sửa chữa lại
những yếu kém của bản thân, tiến hành chỉnh lý lại những công pháp kỹ năng
cũng như chiêu thức. Còn về hệ thống nâng cấp lần cuối cùng hắn không quan tâm
lắm. Dù sao hắn không thể thay đổi sự thật đó được. Còn việc linh hồn hắn một
nửa bám vào Thế giới thụ hắn cảm thấy không phải việc xấu.
Điều chỉnh một thoáng tâm tình, Trần Tinh lấy ra thần bí giới chỉ, huyết mạch
hắn sôi trào lên tựa như lâu rồi không gặp được người thân một dạng, đè nén
lại cảm giác hắn rạch ngón tay nhỏ máu lên chiếc nhẫn.
Bỗng nhiên điêu khắc hinh rồng trên nhẫn sáng lên, tựa như thần long đang ngủ
say thức tỉnh một dạng, bóng hình rồng trong nhẫn bay ra rồi tiến vào trong
đầu hắn. Hắn ôm đầu gào thét, qua một lúc Trần Tinh cả người xụi lơ một dạng,
hắn không biết chuyện gì vừa xảy ra, hắn chỉ cảm thấy cả người thoát lực nhưng
lại ẩn ẩn cảm giác lực lượng cùng phòng ngự xủa mình tăng lên một mảng lớn.
Đợi cơ thể hồi phục lại, chiếc nhẫn đã đeo trên ngón tay hắn, chiếc nhẫn không
còn xấu xí bình thường nữa mà thay vào đó là nền đen tuyền cộng với điêu khắc
Thanh Long trong rất đẹp. Nhưng hắn lại cảm thấy nó quá chói mắt, tựa như cảm
ứng được tâm tình của Trần Tinh, chiếc nhẫn trở lại như lúc trước bình thường
không còn bắt mắt nữa. Trần Tinh cũng cảm thấy hiếu kỳ, hắn cảm giác được
không có nguy hiểm nên cũng không cố tìm hiểu nữa. Mọi việc trước sau cũng
biết.
Hắn tiếp tục mục tiêu nghiên cứu thứ 2, tại sao vết thương của hắn nhanh chóng
hồi phục lại? Thoáng nhắm mắt điều chỉnh trạng thái tốt nhất, hắn vạch một vết
thương ở lòng bàn tay, rồi ngưng mắt tập trung lực chú ý vào, máu chảy ra được
2s thì vết thương đã khép lại, nếu vết máu không đọng lại trên bàn tay ra thì
hắn còn tưởng rằng mình vừa rồi không có rạch tay.
Hắn thử lại một lần nữa, lần này Trần Tinh thoáng cảm ứng được trong cơ thể
toát ra một tia thần bí năng lượng giúp vết thương màu lành, hắn cảm ứng không
được thần bí năng lượng này là gì nhưng lại ẩn ẩn thấy nó chứa sinh mệnh lực
rất mạnh. Không thể hiểu rõ, hắn cũng không quá truy cầu, một khi bản thân lớn
mạnh thì sẽ hiểu hết được những vấn đề này cũng giống như hồi học cấp hai
không làm được bài toán tìm x cho đến khi lên cấp 3 tự nhận ra nó quá là dễ
dàng, đi thi đại học không làm được câu hỏi đó nhưng khi học đại học rồi tự
dưng thấy câu hỏi đó lại trở nên dễ dàng.
Trần Tinh còn một vấn đề quan trọng nhất phải giải quyết đó là thực lực chiến
đấu cũng như kỹ năng và kinh nghiệm chiến đấu, hắn luôn nghiền ép đối thủ về
mà đẳng cấp nhưng khi đồng cấp hoặc cấp cao hơn thì lại không thể thoải mái.
Vấn đề là ở đâu? Một người nhất định phải tu gừ bước đi lên, tu luyện từng
bước một tích luỹ kinh nghiệm. Hắn đạt được lực lượng quá sớm, người khác
4000-5000 tuổi mới đạt được Bán Thần trong khi đó hắn mới hơn 26 tuổi là đạt
Bán thần cảnh giới. Cảnh giới tăng lên quá nhanh khiến căn cơ của hắn bất ổn.
Điều quan trọng nhất là hắn không có sư phụ, hắn là tự học, dù kế thừa trí nhớ
của Âm Dương ma đế nhưng kẻ đó vẫn là gà mờ một dạng, ngoài cung cấp cho hắn
nhiều skill làm phụ nữ thần phục thì không còn gì khác. Cực lạc lão tổ thì là
một tên trộm cướp, danh tiếng thúi khắp thần giới.
Phải biết rằng người sư phụ rất quan trọng, không chỉ giúp ta giải đáp những
vấn đề không rõ ra còn sẽ truyền thụ những kinh nghiệm quý báu mà trong sách
vở không nói. Đó mới là thứ đáng giá nhất. Vì sao Tôn Ngộ Không mạnh? Vì hắn
có sư phụ trâu bò, vì sao Tiêu Viêm mạnh? Vì hắn có Dược lão trâu bò,nếu không
cơ được sư phụ chỉ dạy ban đầu thì cho dù có cơ duyên cũng chưa chắc sẽ phát
triển đến trình độ như nguyên tác được. Hắn có hệ thống, nhưng hệ thống giúp
gì cho hắn? Cung cấp cho hắn một số phương pháp tu luyện rồi để mặc hắn tự mò
ra, không còn gì hết. Trần Tinh bất đắc dĩ. Hắn biết yếu điểm của mình ở đâu
nhưng hắn không có cơ hội tu luyện lại từ đầu, thở dài Trần Tinh cố gắng diễn
luyện lại những môn công pháp trước đó. Quan trọng nhất là hắn tu luyện Niệm
lực. 9 phân thân diễn luyện skill, bản thể thì tu luyện Niệm lực.
Khi hắn tu luyện Niệm lực, lúc trước thử mọi cách cũng không có động tĩnh,
nhưng giờ bắt đầu tu luyện Niệm lực dị biến phát sinh, phía sau hắn một thân
ảnh hiện ra, dáng người giống như đúc hắn nhưng thần thái biểu hiện cộng khí
chất lại khác rất xa. Thân ảnh hư ảo này mang theo một loại uy nghiêm chí cao
vô thượng. Trần Tinh mở mắt quay đầu nhìn về phía hư ảnh, hắn cảm giác rất
thân thiết nhưng không hiểu ra sao. Hắn thử thôi động xem Niệm lực của mình
thuộc hệ nào trong 6 hệ: cường hoá, biến chất, đặc chất, phóng xuất, điều
khiển, cụ thể hoá. Nhưng đáng tiếc hư ảnh cũng không có động tĩnh. Tuy Thần
thông Niệm lực của hắn cao cấp hơn rất nhiều so với Niệm lực trong Hunter x
Hunter nhưng dù sao hắn vẫn là gà mờ, nên tham khảo là điều đương nhiên. Những
thế giới anime là tồn tại thực. Chỉ là không thể tìm được toạ độ của vị diện
đó thôi.
Cảm thấy không sai biệt lắm, Trần Tinh thu hồi 9 phần thân, những cảm ngộ từ
từ truyền vào đầu hắn. Hắn cảm thấy bản thân lớn mạnh thêm chút xíu nhưng vẫn
chưa đủ. Hệ thống đang nâng cấp lần cuối nên hắn cũng không thể xem xét thuộc
tính được. Hắn phải chờ đợi một năm để xem hệ thống mang lại cho hắn những gì?
Trần Tinh đi tới phòng Thuỷ Linh, lâu lắm rồi không gặp được nó, nó vẫn như
vậy,vẫn là quả trứng khổng lồ, vẫn đang tiến hoá,hắn không biết là chuyện gì
đang xảy ra.
Thời gian rảnh rỗi không biết làm gì, Trần Tinh bắt đầu thiết kế chỗ ở. Phòng
huấn luyện thể thuật, phòng tập Gym, phòng bếp, nhà kho, hồ bơi, hệ thống nước
thải, vườn trái cây, trang trại, phòng nghiên cứu, phòng chế tạo, kho lương
thực, phòng cho pet.... Bản thể cùng 9 phân thân bắt đầu tân trang lại chỗ ở.
Trung tâm nhất được bảo vệ rất chặt chẽ đương nhiên là Thế giới thụ.
Trần Tinh sử dụng ma pháp trận phòng ngự, che giấu, rất nhiều, tạo điều kiện
cho chỗ ở của hắn chắc chắn. Phải biết hắn không dự định Đại thế giới chỉ chứa
hắn cùng người nhà. Hắn không thể một mình làm hết tất cả các công việc được.
Việc sử dụng người là việc sớm muộn. Theo Đại thế giới mở rộng ra, người sẽ
càng đông hơn. Hắn nhất định phải chuẩn bị tiền đề chắc chắn.
Trời cũng đã tối, Trần Tinh trở về nhà bếp vừa được tân trang bắt đầu làm bữa
cơm rồi kêu Điệp Vũ thức dậy ăn, sau khi ăn xong do Điệp Vũ vừa ngủ cả ngày
không thể ngủ được nên Trần Tinh bồi nàng đi dạo, bầu trời tuy chưa cơ mặt
trăng nhưng sao vẫn đầy, 2 người ngắm sao, một lúc đêm cũng dần khuya. Trần
Tinh dẫn Điệp Vũ trở lại, nàng tự giác đi tu luyện, nàng muốn mau chóng giúp
Trần Tinh, không để chuyện gì cứ để hắn giải quyết được. Trần Tinh một mình
không biết làm gì thế là đi ra Đại thế giới.
Hắn suy nghĩ nên đi đâu, cuối cùng đi thăm Minh Nguyệt một thoáng, tình cảnh
những người khác không phức tạp bằng Minh Nguyệt. Đối với một Bán thần việc
lẻn vào hoàng cung là việc rất đơn giản. Rất nhanh hắn định vị được vị trí của
Minh Nguyệt.
Nàng vẫn chưa ngủ, nàng đang đọc sách, nghiên cứu cái gì đó, hắn định đi vào
nhưng lại thấy có người đang tới nơi này, cảm thấy lạ lùng, đêm đã khuya sao
lại có người tới nơi này? Trần Tinh quyết đinh nấp một bên quan sát.
Người tới là một thanh niên nhân, bộ dáng tuấn tú lịch sự, hắn đứng trước
phòng Minh Nguyệt lễ phép gõ cửa nói :" Nguyệt nhi, ta có thể gặp muội một lát
được không, ta có chuyện quan trọng!"
"Có chuyện gì ngày mai hãy nói, giờ đã khuya ta muốn đi ngủ, còn nữa đừng gọi
ta Nguyệt nhi, Nguyệt nhi không phải để ngươi gọi, cho dù ngươi là con của
trưởng lão trong tộc đi nữa cũng không có quyền, cha ta mặc dù trong tộc không
có quyền hạn nhưng cũng dưới quyền Đại trưởng lão. Không phải ngươi có thể một
tay che trời?" Thanh âm Minh Nguyệt lạnh băng nói ra, thanh âm nghe được nàng
vô cùng chán ghét người thanh niên này
"Ngươi...! Đừng muốn rượu mời không uống lại uống rượu phạt, đệ đệ của ngươi
đang trong tay ta, ngoan ngoãn hầu hạ ta, ta tâm tình tốt sẽ để đệ đệ ngươi an
toàn, bằng không....?" Thanh niên này bị từ chối lộ ra vẻ mặt thật sự
"Bằng không như thế nào..?" Một thanh âm bất thình lình vang lên, thanh âm này
dĩ nhiên la Trần Tinh, hắn không muốn người phụ nữ của mình chịu bất kỳ uỷ
khuất cùng uy hiếp. Những kẻ dám làm chuyện như vậy, kết cục chỉ có
một....Chết trở thành một điều xa xỉ nhất.!
P/s: cầu đề cử để truyện, Kim Phiếu kim đậu anh em bạo tay cho ta với, để
ta lên nhóm tác giả cấp 1. Cám ơn các bạn đã bỏ thời gian để đọc truyện.