Sinh Vật Kỳ Dị


Người đăng: raply105@

Sáng hôm sau, ánh nắng tươi mới chen chúc qua từng khe lá chiếu xuống khuôn
mặt anh tuấn của một người thanh niên, nhất là khi trên mặt người thanh niên
này không nhìn ra vui buồn, điều này khiến hắn đặc biệt có lực hấp dẫn.

Hắn đang ngồi chăm chú vát nhọn một nhánh cây, người này không ai khác chính
là Trần Tinh.

Sau khi thức dậy từ rất sớm bởi cơn khát khiến cổ họng nóng rang, dù mệt mỏi
nhưng Trần Tinh phải cố nhịn lấy mà phải nghĩ cách giải quyết tình thế trước
mắt này, hắn nghĩ mình phải đi tìm được nguồn nước trước nhưng mà trước khi
đi, phải làm lấy một vũ khí phòng thân.

Tâm lý chung là vậy, dù sao ở một nơi hoang dã đầy nguy hiểm thế này, nắm
trong tay một vũ khí sẽ mang lại cảm giác an toàn không ít.

Trần Tinh lay hoay cả buổi chỉ tìm được nhánh cây nhìn có vẻ chắc tay, Trần
Tinh không nghĩ ngợi gì liền dùng đá vát nhọn đầu nhánh cây làm giáo.

Gậy gộc cũng xem như có thể, nhưng sát thương lại không cao. Làm thành giáo
đương nhiên là lựa chọn hợp lý nhất nếu gặp phải dã thú gì đó đại loại thế.

-Quả nhiên như thế, Ở trạng thái bình thường, trên đầu nhánh cây hiện lên thông số "phổ thông nhánh cây sát thương là 1". Sau khi làm thành giáo sát thương tăng lên 3-4"

Trần Tinh nhìn lấy biến hoá trước mắt thì thào. Nội tâm cũng mừng rỡ không
thôi. Những gì diễn ra không khác nào một trò chơi sinh tồn như thế.

Một thế giới mở, mà hắn lại là nhân vật chính trong đó. Với thể loại này Trần
Tinh đã nhìn nhiều, nhưng chân chính trải nghiệm lại là một việc hoàn toàn
khác.

Trần Tinh dẹp những suy nghĩ này sang một bên, hắn phải đáp ứng nhu cầu cấp
thiết của cơ thể trước, những chuyện khác để tính sau.

...

Bước trên con đường tìm kiếm nguồn nước cùng thức ăn, khắp nơi tránh né không
biết tên các loài vật nhìn có thẻ hung ác.

Trong lúc đó Trần Tinh đã săn được 1 đầu thỏ nhưng đáng tiếc khi giết chết hệ
thống cũng không có nhắc nhở xem ra chỉ có những sinh vật đặc thù mới có thể
giúp hắn thăng cấp.

Rong rủi suốt 2 giờ liền, rốt cuộc hắn cũng tìm được nguồn nước, chỉ là lúc đó
hắn ngửi thấy từng đợt mùi thơm dễ chịu làm người trở nên sáng suốt thanh tĩnh
hơn.

Trong lòng hiếu kỳ, men theo mùi thơm, hắn tìm đến thác nước, trên tảng đá
giữa thác nước, hắn thấy một cây mọc ra 2 quả màu xanh da trời cỡ quả nho, tản
ra mùi thơm càng ngày càng nồng, Trần Tinh mừng rõ trong lòng, hắn biết nhất
định 2 quả này không tầm thường, cố kìm nén kích động, hắn vội sử dụng năng
lực mở ra cửa rồi trốn vào không khí.

Hắn biết trên hòn đảo này nhất định không tầm thường, nếu là thiên tài địa bảo
ắt hẳn phải có sinh vật đáng sợ canh giữ.

Quả nhiên Trần Tinh không đoán sai, từ xa hắn cảm giác được chấn động từ mặt
đất truyền tới.

Chỉ sau ít phút, một sinh vật cao 3m tướng mạo hung ác hướng về trong đầm thác
nước gào thét, tiếng thét đinh tai nhứt óc không thôi.

Trần Tinh cũng chăm chú quan sát sinh vật này, đầu nó một nửa trông giống rồng
một nửa trong giống thú, trên đầu có 2 sừng như sừng hươu.

Đôi tai giống với tai chó, đôi mắt màu xanh da trời trông rất đẹp, mũi sư
tử,miệng rộng, thân ngựa, chân hươu, đuôi bò. Xung quanh lượn lờ hơi nước.
Trong giống như Kỳ Lân trong truyền thuyết như thế.

Trần Tinh càng nhìn càng say mê, hắn ước ao sở hữu lấy một con làm vật cưỡi.
Tuy nhiên lúc này dị động phát sinh, khiến hắn cũng không dám loạn nghĩ.

Từ trong đầm nước 1 đầu to lớn mãng xà ngoi đầu lên khỏi mặt nước. Đôi mắt
nhìn về phía đang gào thét sinh vật kỳ quái kia. Trần Tinh nhìn thấy mãng xà
sau khi cảm giác toàn thân tê cứng, nhất là cặp mắt âm u như nhìn thấy con
mồi, cái lưỡi khè khè làm hắn nổi cả da gà. Cũng may hắn đã sớm trốn vào trong
cửa không khí, nếu không Trần Tinh chỉ sợ mình không nhấc chân nổi.

Mãng xà vừa lú đầu, sinh vật kỳ lạ kia liền phun ra một quả cầu nước đường
kính chừng nửa mét hướng về phía mãng xà.

Mãng xà cũng không cam lòng yếu thế mở miệng to như chậu máu phun ra cột nước
hướng về quả cầu, nước cùng nước đụng nhau liền trở thành bọt nước bắn tung
toé khắp nơi.

Chiến đấu chỉ là mới bắt dầu, hai quái vật phát sinh đại chiến, Trần Tinh thì
lẳng lặng sử dụng năng lực tiếp cận 2 quả trái cây, chỉ thấy 2 quả càng ngày
càng thêm nồng đậm, ở phía dưới 2 quái vật cũng chiến đấu tới giai đoạn sắp
phân ra thắng bại, nhưng Trần Tinh sự tập trung hoàn toàn đặt ở 2 quả trái cây
này. Hắn biết chân chính bảo vật chính là 2 quả trước mắt hắn.

Sau khi tiếp cận 2 quả trái cây, Trần Tinh không do dự lấy tay thu 2 quả vào
cửa không khí. Động tác nhanh gọn tựa như ăn trộm có kinh nghiệm lâu năm.
Không hề để lại một tia dấu vết gì.

Ở phía dưới 2 sinh vật cảm thấy mùi thơm biến mất, cả hai liền vội vàng dừng
chiến tác ra một khoảng cách nhao nhao quay đầu nhìn về phía trái cây.

-Rồng~

Sinh vật kỳ dị rống lên một tiếng rồi giận dữ lao vào Mãng xà cắn xé. Nó đứng
ở đối diện nên nhận biết trước mãng xà. Theo nó nghĩ chính mãng xà đã giấu quả
kia.

Đây cũng là suy nghĩ của mãng xà lúc này, ở đây chỉ có khí tức của nó cùng
sinh vật này, nó không lấy thì chỉ có sinh vật này lấy.

Cả hai con quái vật không ai chịu nhường ai, đại chiến cứ mãi kéo dài tận mấy
canh giờ. Trần Tinh ở trong thì không dám loạn động. Hắn chỉ có thể chờ đợi
lấy.

Qua một hồi, cả hai con đều bất lực nằm trong vũng máu, vết thương khắp người,
máu thịt be bết. Nếu không phải cả hai còn có hô hấp yếu ớt thì chỉ sợ nhìn
qua là 2 cái xác.

Trần Tinh biết thời cơ đã đến, phú quý hiểm trung cầu. Nếu giết 2 con quái vật
này thì chắc kiếm đước lượng lớn Exp.

Trần Tinh cắn răng, hắn cẩn thận sử dụng năng lực tiếp cận đầu mãng xà, hai
tay nắm lấy ngọn giáo thật chặt rồi nhắm ngay vết thương trên đầu mãng xà.

Trần Tinh không dám chừa lại một tí lực lượng nào, hắn dùng hết toàn lực đâm
xuống đầu mãng xà, sau đó vội vàng trốn vào cửa không khí bất chấp kết quả ra
sao.

"Rít~ xì xì~ đầu mãng xà gặp tập kích đầu rít lên vài phút sau đó nó mới bỏ
mình.

"Keng~ Chú mừng người chơi giết chết Thuỷ mãng xà lv 15, đạt được Exp: 2000.
Chúc mừng người chơi thăng lên lv 7, có 35 điểm tự do thuộc tính"

"Keng~ Chúc mừng người chơi đạt được lv 5 đủ điều kiện 1 lần rút thưởng. Mời
người chơi lựa chọn hạng mục"

"Keng~ Chúc mừng người chơi đạt được nội đan một viên, sách kỹ năng Thanh Thuỷ
Quyết một quyển, có hay không học tập?"

"Quả nhiên được Exp"

Trần Tinh biểu tình hưng phấn, trong lòng sớm cũng đã nở hoa, hắn nhìn về cách
đó không xa đang nằm trên mặt đất hấp hối sinh vật kỳ quái. Đôi mắt loé lên ký
tự kinh nghiệm, có muốn hay không giết luôn nó?

Ổn định tâm tình, hắn rút ra thanh giáo gỗ, cẩn thận đi về phía trước cách
sinh vật này 3m rồi quan sát. Chỉ thấy sinh vật này nhìn về phía hắn trong đôi
mắt có sợ hãi có cầu xin, rất linh động tựa như có trí tuệ một dạng.

Hắn hiếu kỳ, rồi nhẹ giọng hỏi:

-Ngươi muốn ta tha cho ngươi?

Sinh vật tựa hồ ngẩn ra như không hiểu hắn nói gì, sau đó nó Ngao~ vài tiếng
rồi cúi thấp đầu, tựa như thần phục bộ dáng.

"Keng~ Chúc mừng người chơi Trần Tinh đạt được Thần thú không thuần chủng Thuỷ
Kỳ Lân nguyện ý ký kết sủng vật khế ước, có hay không tiếp nhận?"

Trần Tinh ngẩn người trong lòng nghĩ đến 2 chữ: " Sủng vật?" có chút hồ nghi.


  • Tiếp nhận

Nghi hoặc thì nghi hoặc, nhưng Trần Tinh cũng không quên mặc niệm tiếp nhận.

Sau đó chính là từng đợt thần bí năng lượng tràn vào thể nội, hắn cảm giác
giữa Thuỷ Kỳ Lân phát sinh liên hệ.

Lúc này, thanh âm hệ thống cũng vang lên.

"Keng~ Chúc mừng người chơi thu được sủng vật Thuỷ Kỳ Lân lv 14. Nhắc nhở:
Sủng vật Thuỷ Kỳ Lân, Hp: 220/1800, xin người chơi mau chóng cứu trị"

Trần Tinh ngẩn ra, cứu trị? Làm sao cứu?

Hắn nhìn về phía Thuỷ Kỳ Lân, đôi mắt yếu ớt, hấp hối nhìn về phía hắn. Đột
nhiên nghĩ tới trái cây thần bí kia, hắn nhìn trái cây một chút rồi nhìn Thuỷ
Kỳ Lân, sau đó Trần Tinh cắn răng đem 1 quả bỏ vào miệng Thuỷ Kỳ Lân.

Dị tượng phát sinh, quả trái cây vừa vào miệng xung quanh xuất hiện màng sương
đem Thuỷ Kỳ Lân bao phủ vào trong hình thành quả trứng màu trắng.

Trần Tinh bất đắc dĩ, ngồi xuống một bên đốt lửa nướng thịt thỏ. Tâm thần thì
chìm đắm trong hệ thống.


Nghịch Thần Ký - Chương #2