Kết Quả


Người đăng: vnvictory992@

Vậy là cuộc liệu thú cuối cùng cũng kết thúc, và ngày vinh danh bảng vàng đã
tới, hai ngày qua sau khi võ tam trở về thì mọi vết thương bên ngoài dường
như cũng đã khỏi hẳn, chỉ còn vết thương nghiêm trọng nhất vẫn chưa được giải
quyết

Võ tam hiện tại đang đứng nhìn những toà linh hải của mình, nhìn những toà
linh hải ẩn đầy những vết nứt mà lòng hắn đau như cắt ; may mắn thay là chúng
chưa có dấu hiệu vụn vỡ nên cũng yên tâm phần nào

Về có rồng nhỏ kia thì sau khi trở về nó cũng chẳng có chút lên lạc gì với hắn
, nó như đang ngủ say, nó cuộn mình trong toà linh hải chính của hắn mà không
có chút động đậy gì “cảm ơn ngươi vì tất cả” hắn lẩm bẩm một tiếng rồi thoát
ra khỏi tình trạng nội thị

Với vết thương trong linh hải của hắn, khó có thể lành lại trong một sớm một
chiều được, cũng may mắn cho hắn là trong tay hắn có không ít “ lạc nhật
thánh thủy” có thể dần dần tu bổ linh hải

- chắc có lẽ phải mất vài năm mới có thể hoàn toàn lành lặn lại được - đó là
suy đoán của hắn về tình trạng linh hải hiện tại của bản thân

- Tới giờ rồi ! - hắn lẩn bẩm một câu rồi đứng dậy, đi ra khỏi căn phòng của
mình

- Võ huynh ! Huynh khỏe hẳn chưa - văn minh đi ngang thì thấy võ tam vừa đi
ra khỏi phòng thì hỏi lại

- Cám ơn văn minh huynh ! Tại hạ đỡ nhiều rồi, hắn cũng đáp lại một tiếng ,
thật ra hắn rất nghi ngờ tại sao lại gặp tên này ở đây, phải biết hắc lang
quân đoàn đóng quân ở phía đối diện so với huyết lang quân bọn hắn

Nói đúng ra thì tên này không nên xuất hiện ở đây mới phải, “nếu mà hắn xuất
hiện ở đây chắc chắn phải có điều gì đó mờ ám rồi” võ tam thầm nghĩ trong lòng
nhưng không nói ra

- Không sao thì tốt rồi ! - văn minh làm ra vẻ cực kỳ hào sảng, vỗ vai võ
tam một cái rồi nói lớn, nhưng càng làm như vậy thì võ tam càng sinh nghi “
chắc chắn tên này có chuyện giấu mình”

- Cũng là nhờ công của mọi người, ta mới thoát được ra khỏi hoàn cảnh ấy ! -
hắn khiêm tốn đáp lại, thực chất thì lúc đó hắn vốn tính toán đưa tất cả bọn
họ làm mồi nhử nhằm tìm cơ hội để đưa trần thành ra ngoài, nhưng tất nhiên
việc đó không có diễn ra nên hắn cũng chẳng ngu gì mà đi nói với bọn óc lợn
này

- Người nói câu này phải là bọn ta mới đúng ! Nếu không phải nhờ võ huynh
đứng ra chỉ đạo mọi người, còn tự mình đảm nhiệm trọng trách lớn lao nhất thì
có lẽ tất cả đã kết thúc rồi - văn minh vẫn cái kiểu giọng ấy, hắn vẫn khiêm
tốn nhường phần có công cho võ tam

- Huynh lại nói sai rồi ! Người có công chỉ đạo mọi người là huynh mới phải ,
hơn nữa mọi người cũng rất tin tưởng huynh nên mới có thể thành công tới như
vậy ; riêng ta thì ta chỉ làm trách nhiệm của mình mà thôi - võ tam khiêm tốn
đẩy hết mọi công lao cho đối phương, hắn không biết đối phương tới đây với
mục đích gì nên tạm thời cứ xem phản ứng của đối phương đã

- Thôi bỏ qua chuyện này đi ; hôm nay tới đây là tại hạ có việc cần nhờ - văn
minh nghe tới đây thì hắn khá vui sướng trong lòng

- Huynh cứ nói ! - võ tam nghe thấy hắn nói vậy thì biết chắc việc này mới là
việc chính, hắn biết trước tên này tới đây là có mục đích chỉ là mục đích ấy
bây giờ mới lộ ra

- Huynh cũng biết tại hạ vốn là một tu sỹ bình thường trong hắc lang quân
đoàn - văn minh bắt đầu kể chuyện “ ngày ngày tại hạ phải cúi mình khép nép để
không bị ai bắt nạt, làm phiền ta cứ tu luyện trong quân đoàn như vậy để chờ
một ngày có thể chứng tỏ bản thân” văn lang ngừng lại đôi chút để quan sát sắc
mặt của võ tam ; nhìn thấy võ tam vô cùng chăm chú nghe mình kể chuyện hắn khá
hài lòng rồi tiếp tục nói

“ nay cơ hội đã tới và tại hạ biết mình đã làm tốt công việc của bản thân ,
tại hạ muốn cho mọi người thấy thực lực thật sự của tại hạ ra sao ? Tại hạ
muốn khẳng định được tài năng của mình” văn minh tiếp tục ngưng lại như để chờ
đợi điều gì đó

- Huynh đã làm rất tốt ! Huynh đã cứu tất cả mọi người - võ tam cuối cùng
cũng đã hiểu tên kia muốn gì ở hắn, tên này tới đây chủ yếu là mong hắn có
thể nhường phần công lao này cho văn minh, để văn minh có thể một lần vượt
qua sở hồng

- Cảm ơn huynh đã hiểu cho - văn minh biết võ tam đã hiểu ý mình

- Nhưng xưa nay tại hạ làm việc chưa bao giờ không có thù lao cả ! - võ tam
biết văn minh muốn gì, tất nhiên là hắn cũng chẳng thèm tranh giành công lao
này với tên kia chỉ là hắn muốn có một chút lợi lộc trong việc này ; hắn không
muốn tay không giao cho bất kỳ kẻ nào một thứ mà hắn đáng được hưởng

- Ta biết võ huynh rất quan tâm đến tinh thạch, vì vậy tại hạ mạo muội kính
tặng huynh một ít xem như là tạ ơn cứu mạng - văn minh cũng rất nhanh hiểu ra
ý của võ tam, và tất nhiên hắn đã chuẩn bị nó từ trước ; văn minh móc ra từ
trong túi trữ vật ra một cái bọc nhỏ, trong bọc này chứa hơn 20 viên tinh
thạch, những viên tinh thạch này có màu sắc khác nhau không những vậy trong
đó còn có một viên to bất thường

- Tại hạ xin nhận - võ tam nhìn thấy bọc yêu Đan này thì trong lòng vui sướng
không ngừng, hắn thật hận không thể ôm chầm lấy đối phương một cái

- vậy việc này xin nhờ võ huynh - sau khi đạt được thỏa thuận với võ tam thì
văn minh vội vàng đi nhanh, hắn sợ có ai đó phát hiện thì nguy

Thấy văn minh đi vội như vậy thì hắn cũng có chút buồn cười, nhưng hắn chẳng
hề muốn cười đối phương vì hiện tại hắn cảm thấy cực kỳ sung sướng, tự nhiên
không hắn lại đạt được không ít yêu Đan ; phải biết rằng đến cả con gái của
thần thánh quân đoàn Elizabet hơn trăm năm chỉ gom góp được hơn trăm viên tất
cả, mà hiện tại hắn chỉ cần một lần vét túi cũng đã gom được 1/5 trong số đó

Nghĩ như vậy thì hắn cực kỳ vui vẻ, như để tô thêm màu sắc cho cuộc vui hôm
nay hắn quyết định sau hôm nay hắn phải làm một bữa tiệc nho nhỏ : thứ nhất là
để tẩy trần cho hắn, thứ hai là để tiếp tục vơ vét một chút quà từ mọi người

Mang cái ý nghĩ đen tối ấy hắn cứ bước đi, chẳng mấy chốc hắn đã tới được
quảng trường nơi mọi người đang tụ tập đông đủ; trong vòng mười năm thì dịp
này chính là dịp đông đủ nhất của thần lang quân đoàn

Chính vì vậy dù đã có không ít người bỏ mạng ngoài chiến trường nhưng quảng
trường hiện nay vẫn đông nghẹt kín người, và tất nhiên họ không hề lộn xộn
mất trật tự chỉ là khi thấy hắn đi tới thì cuộc bàn tán bắt đầu xôn xao hẳn
lên

- Đúng là thiếu niên anh tài - vừa đi hắn vừa nghe không ít lời có cánh dành
cho hắn

- Nghe nói một mình hắn tiêu diệt yêu thú cấp 8 đó ; nghe nói hắn chính là
người được đại đoàn trưởng lựa chọn ; nghe nói hắn là một trận sư cực mạnh ...
- tất cả những lời ấy đều dành cho hắn, người đã mang lại sự sống cho mấy
chục người trở về, trả thù giúp đám người Vĩnh viễn ở lại trong cuộc liệp thú
vừa rồi

- Võ huynh vẫn mạnh khỏe ! - lý khang cùng mọi người nhìn thấy hắn đi tới thì
mỉm cười chào đón, bọn họ trong lòng thật sự rất cảm ơn hắn ; lý khang đáng
lẽ ra vẫn còn dưỡng thương nhưng nghe nói hôm nay hắn sẽ tới nên cũng lết xác
ra khỏi giường mà đi gặp hắn

- Mọi người cũng khỏe cả chứ - hắn cũng không kém phần vui mừng khi gặp lại
đám người này, với hắn hắn có vài phần cảm thấy có lỗi với đám người này nên
hắn cũng cực kỳ nhiệt tình

- Là hắn sao ? - lúc này nhóm người đoàn trưởng cũng xôn xao bàn tán không ít
, phía sau họ vẫn là những người đệ tử thân cận của họ ; giọng nói này chính
là của bạch lang đoàn trưởng phát ra và câu hỏi là dành cho trần thanh thanh

- Chính là hắn - nàng cũng cảm nhận được điều này, và rằng linh cảm của nàng
đã thêm một lần chính xác

- theo con nghĩ hắn có thể vượt qua số điểm của sở hồng hay không ? - bạch
lang đoàn trưởng tiếp tục hỏi

- Không thể ! Nhưng nhiêu đó cũng đủ để hắn sáng chói hơn tất cả rồi ! - nàng
thành thật đáp lời, theo nàng thì việc số điểm của võ tam vượt qua sở hồng là
điều không thể nào, với 52 kill tất cả thì cho dù mạng của yêu thú cấp 8 kia
khá đáng điểm đi chăng nữa thì hắn cũng không có cách nào vượt qua số điểm của
sở hồng cả

- Ta cũng nghĩ vậy - bạch lang đoàn trưởng hoàn toàn đồng ý với ý kiến của đệ
tử của mình, không chỉ có mình nàng mà tất cả mọi người ở đây đều nghĩ như
vậy

- Con thấy sao ? - hắc lang đoàn trưởng cũng chú ý tới võ tam, nói hơn là
lão chú ý tới hắn chỉ là vì tin đồn hắn có thể một mình tiêu diệt được yêu thú
cấp 8 ; lão cũng như bạch lang đoàn trưởng, nói chúng là suy nghĩ của tất cả
mọi người trong quảng trường này hiện tại là giống nhau

- Hắn rất nổi bật - sở hồng trong lòng có chút ganh tị, đúng vậy trong lòng
sở hồng hiện tại cực kỳ buồn bực, trong mấy ngày hôm nay sự việc kỳ lạ luôn
vây quanh lấy hắn khiến cho hắn vốn là một người tài năng nhất của thần lang
quân đoàn trở thành phông nền cho kẻ khác

“Chưa nói tới việc sở hồng hắn bị một con yêu thú đuổi cho chạy trối chết ,
may nhờ có sư phụ ứng cứu ; chưa nói tới việc trần thanh thanh vượt qua sở
hồng hắn khi tu vi của nàng đã là cấp 8 ; chỉ nói tới việc một tên tép riu nào
đó hiện tại đang hút hết tất cả ánh hào quang xung quanh bản thân hắn khiến
hắn cực kỳ khó chịu”

- Không ! Ta không nghĩ hắn chỉ nổi bật thôi đâu, phải nói là hiện tại hắn
đang tỏa sáng rực rỡ - hắc lang đoàn trưởng nhìn thấy khuôn mặt Âu sầu của đệ
tử, lão tuy không đành lòng nhưng theo lão nghĩ nếu có thể dùng đả kích này
khiến cho sở hồng mạnh mẽ hơn thì lão sẽ làm ; nếu việc gì có thể giúp đỡ cho
tương lai của lão thì lão sẽ thực hiện, giống như hiện tại, tưởng chừng như
lão đang khen võ tam nhưng thật ra lão muốn đệ tử của lão phải thoát khỏi cái
bóng của chính mình ; mà nếu thật sự cần lão có thể giết luôn tên kia để có
thể xoá sạch tâm ma của sở hồng

- Đúng vậy ! Hắn hiện tại là sáng chói nhất ! - sở hồng lẩm bẩm một câu vì đó
là sự thật, cho dù sau khi tổng kết dù điểm hắn có cao hơn đi chăng nữa thì
mọi ánh nhìn không còn hướng về phía hắn nữa

“ nhưng không sao ? Chỉ cần ta lấy được hạng nhất thì ta sẽ có vô tận tài
nguyên, lúc đó thì ta sẽ lại là đệ nhất” trong lòng hắn tiếp tục suy nghĩ và
đó cũng là con đường duy nhất hiện tại của hắn ; và hắn chắc chắn rằng hắn đạt
được giải nhất lần này

Tất cả mọi người đều dõi theo hình bóng của võ tam bước lên võ trường, nơi
đây lúc này đã tụ tập đầy đủ những người tham gia cuộc liệp thú còn sống trở
về

Sau khi võ tam bước lên quảng trường thì một luồng khí tức bao vây lấy hắn rồi
kéo từ trong thân thể hắn ra một con ấu trùng, con ấu trùng này chính là con
ấu trùng mà lúc trước đại trưởng lão cho vào trong người hắn ; nhưng quả thật
hắn không ngờ ra rằng chính con yêu trùng này sẽ tính điểm cho hắn

- Chẳng lẽ tất cả mọi người đều bị - hắn nhìn thấy cảnh này mà ánh mắt của
mọi người không có lấy một tia ngạc nhiên thì trong lòng đã có đáp án, nhưng
cái đáp án này thật khó có thể chấp nhận

Con yêu trùng trong tay đại đoàn trưởng bắt đầu nhúc nhích như tính toán cũng
như kiểm tra số liệu vậy ; và cuối cùng nó cho ra một con số khiến tất cả mọi
người đều ngạc nhiên 240 điểm ( hơn sở hồng đúng 5 điểm )

- Cái gì ! Lộn không trời - tất cả mọi người đều không thể giấu nổi vẻ kinh
ngạc của bản thân mình “53kill mà điểm lên tới 240 ; vậy là hầu hết những yêu
thú hắn tiêu diệt đều là yêu thú cấp cao”

Phản ứng của tất cả mọi người đều giống nhau, sau khi xem kết quả thì tất cả
đều bật dậy như để xem thử có phải bản thân bị hoa mắt không

- Đại đoàn trưởng ! Kết quả này là thật - hắc lang đoàn trưởng thay mặt mọi
người nêu câu hỏi, vì chính lão cũng không tin việc này có thể sảy ra, hơn
nữa tất cả mọi người đến cả lưu dương cũng không tin tưởng

- Cho chúng ta xem quá trình liệp thú của hắn đi- huyết lang đoàn trưởng cũng
cực kỳ tò mò, không lẽ tên này là một dị năng cấp 6,7 gì đó mà không ai biết

- Cái này thì không thể ! Tất cả mọi người phải hiểu Vì nó liên quan đến bí
mật của riêng hắn, không thể tiết lộ ; ngay cả ta cũng không được xem, nhưng
kết quả này là thiên chân vạn xác - lưu dương tiếp tục nói

- Vậy cho chúng ta xem những yêu thú mà hắn đã từng giết cũng được ! - Tất cả
mọi người đều hiểu quy tắc ngầm này nhưng họ vẫn muốn biết những yêu thú mà
hắn đã giết được

Và cuối cùng danh sách những yêu thú mà hắn đã giết cùng với số điểm đều hiển
thị trên màn hình ( 23 con lạc nhật trùng cấp 4, 16 con lạc nhật trùng cấp 5
, 7 con lạc nhật trùng cấp 6, 4 con lạc nhật trùng cấp 7, 1 con miêu yêu cấp
6 và một con yêu hổ cấp 9 ) đó là tất cả những con yêu thú mà hắn đã liệp sát

- Vậy là yêu thú cấp 9 kia được tính là 50 điểm - Nhìn thấy số liệu này thì
tất cả mọi người đều bắt đầu tính toán và cho ra một kết quả giống nhau

- Thực ra trước đó bọn ta chưa hề nhắc nhở các ngươi về yêu thú cấp 8,9 vì ta
nghĩ nếu các ngươi gặp phải chúng tất nhiên các ngươi sẽ phải chết, nhưng mà
hắn đã giết được nên phải tính cho hắn - Lưu dương đại đoàn trưởng lại nói
tiếp ; quả thật cho 50 điểm quả thực hơi thấp nhưng nhiêu đó có lẽ cũng đủ

- Mọi người có ý kiến gì không ? - nghe lưu dương nói vậy thì toàn thể mọi
người im lặng “ vậy ra hắn đã tiêu diệt một đoàn lạc nhật trùng” mọi người vỡ
lẽ, hèn gì chỉ trong mọt ngày mà số lượng yêu thú hắn giết được lại tăng kinh
khủng như vậy

- Nếu không có ý kiến thì ta tuyên bố ! Võ tam là người đoạt hạng nhất, thứ
hai là sở hồng, thứ ba là trần thanh thanh - nói xong lão cũng im lặng rồi về
vị trí của mình rồi ngồi xuống

Thực ra việc công bố này không phải là việc lão nên làm nhưng dù sao cũng đã
làm rồi thì kệ vậy, còn phần thưởng thì để mọi người lo đi

Thấy đại đoàn trưởng trở về vị trí của mình thì huyết lang đoàn trưởng cũng
đứng dậy, nhìn toàn thể mọi người rồi bắt đầu nói

- như vậy kết quả đã được xác định ! Phần thưởng của mỗi người sẽ khác nhau
một chút : người được hạng ba trần thanh thanh sẽ nhận được mười bình huyết
giao long, một chiếc gân của giao long, người đạt thứ hai sở hồng đạt được 5
bình huyết giao long và một bộ công pháp của đoàn trưởng tu luyện, người đạt
hạng nhất võ tam phần thưởng của ngươi là có thể yêu cầu đoàn trưởng làm một
việc tất nhiên là sẽ nằm trong tầm tay của người và ngươi sẽ là đoàn trưởng
thứ 11 của quân đoàn- huyết lang đoàn trưởng nói xong thì cũng im lặng rồi về
vị trí của mình nhường phần sau cho người khác

- Các ngươi lên nhận thưởng đi - hắc lang đoàn trưởng rũ bỏ vẻ thất vọng rồi
đứng lên nói, sau một hồi trao thưởng thì mọi việc cũng hoàn tất hắn về vị
trí của mình ngồi xuống và dành vị trí cho người khác

- Riêng võ tam ngươi có quyền đặt tên của quân đoàn của mình và nhận tất cả
những người khác về đoàn - bạch lang đoàn trưởng bước lên trước nói một tiếng

- Tại hạ không có hứng thú với việc này ! - võ tam lúc này cũng lên tiếng ,
quả thật hắn chẳng có húng thú gì đi làm mấy cái việc nhảm nhí này, hiện tại
hắn còn rất nhiều việc phải làm không rảnh hơi mà đi lo việc bao đồng


Nghịch Long - Chương #69