Hoàn Thành Ước Định Và Đại Cơ Duyên


Người đăng: vnvictory992@

Võ tam hiện tại không biết nên làm gì, theo như cách nói của sư phụ thì tất
cả mọi chuyện diễn ra đều do tỉ tỉ mình làm nên, vậy mục đích thực sự của tỉ
tỉ là gì “ phải chăng là người đang tìm cách quay về đại thiên thế giới để trả
thù” chỉ có như vậy mới giải thích được chuyện này.

Nhưng theo ý của sư phụ thì tỉ tỉ đã chết vậy người duy nhất có thể trở về là
hắn, nhưng lúc đó hắn đang hôn mê và ở thế giới kia vậy chẳng phải tỉ tỉ hắn
đưa hắn tới đó hay sao . Nhưng như vậy cũng không thể giải thích tất cả, vậy
thì tại sao

Hiện tại hắn không tìm thấy câu trả lời vì vậy hắn cũng chẳng thèm nghĩ nữa ,
có chuyện gì từ từ tính, tất cả sẽ được trả lời trong tương lai “ hắn hi vọng
là vậy”

- Vì điểm liệp sát tất cả đều thuộc về ta nên chúng ta sẽ theo cách phân chia
tài nguyên theo cách cũ - bỏ qua mọi suy nghĩ trong đầu, sau khi hắn quan sát
điểm liệp yêu thì thấy số lượng yêu thú giết được đã lên tới 51 kill nên hắn
quyết định theo thể thức từng bàn bạc khi trước mà phân chia tài liệu

- Được - trần thành cũng không chút dị nghị đáp lời, thực ra trần thành hiện
tại chẳng để ý tới việc này, nàng đang suy nghĩ về mấy vấn đề mà lão đạo mà
võ tam gọi là sư phụ kia nói

- Cha mình sắp chết và việc kéo dài tuổi thọ của người là nhờ tỉ tỉ của võ
tam, không những vậy còn có đại đoàn trưởng cũng nằm trong tình trạng này -
thông tin này cực kỳ quan trọng với nàng, không những nó liên quan đến tuổi
thọ của hai vị được mệnh danh là thánh nhân của nhân tộc nó còn liên quan đến
một vị thần bí nhân được xem là chủ nhân của toàn bộ nhân tộc và bây giờ công
liên quan tới võ tam

- Nhân tộc thực sự chỉ là nô lệ của họ hay sao ? Vậy thế giới này chẳng phải
là do họ tạo ra và rằng tất cả mọi người trong thế giới này đều là nô bộc của
gia tộc kia, bọn họ được nuôi dưỡng như sủng thú ? Và rằng khi họ không cần
đến có thể vứt bỏ như dị giới mà lão đạo kia nói đến hay sao ? - vô vàn tin
tức mới trào vào chiếc đầu nhỏ bé của nàng khiến cho nó nong ra như sắp vỡ ,
hấp thụ số lượng thông tin này khiến cho nàng cảm thấy cực kỳ nhức óc

- Vậy mình nên làm gì bây giờ ? - nàng đang tự hỏi không biết nên làm cái gì
hiện tại “ tốt nhất là về nhà thật sớm để hỏi xem tình hình rồi mới ra quyết
định” nàng quyết định trong lòng rồi tạm thời gác chuyện này lại sau này sẽ
tính

- Vậy ! Quyết định thế nhé ! - nói xong võ tam cũng không chần chừ lao tới
xác mấy con yêu trùng đang nằm vất vưởng trong trận pháp rồi lấy mấy thứ mình
cần “ tất nhiên thứ hắn cần là tinh thạch, chỉ là giờ cần lấy thêm một món
nữa đó là độc nang của yêu trùng”

- Đây là phần của ngươi - sau khi hoàn tất mọi việc thì hắn đưa thần thức của
mình vào túi trữ vật rồi lấy ra tất cả xác yêu trùng cấp thấp mà hắn đã lượn
được đưa cho trần thành

Một Đống xác yêu trùng cấp thấp lên tới ngàn con chính là tác phẩm của trần
thành nên hắn cũng chẳng thèm hôi của, dứt khoát trả cho nàng chỉ là hắn đã
lấy đi nang độc trong bụng chúng coi như là lấy công đi lượm

Nhìn thấy các một yêu trùng chất Đống như một ngọn núi nhỏ, nàng vui mừng hớn
hở gom chúng tất cả chúng vào túi trữ vật kể cả xác mấy con yêu thua cấp cao
kia

- Vì ta cần tài liệu để luyện pháp khí nên ta sẽ mua lại một số đuôi của lạc
nhật trùng nên ta sẽ làm cho ngươi một bộ trận pháp mang địa hoả cấp cao, nếu
ngươi đồng ta thì cho ta năm cái đuôi của yêu trùng - sau khi nàng cất hết tất
cả xác yêu trùng vào túi trữ vật thì hắn nói thêm

- Được ! - nàng nói xong thì cũng không chần chừ lấy ra tất cả đuôi của yêu
trùng đưa cho hắn, thực ra với nàng quý trọng nhất không phải là mấy thứ này
mà là máu huyết của yêu trùng ; nghe nói máu huyết của yêu trùng lạc nhật
trùng chính là một trong những tài liệu dùng để rèn luyện thân thể tốt nhất ,
hơn nữa nó còn là chủ dược để luyện “ lạc độc nhật lộ” một loại độc lộ khá nổi
tiếng ở thế giới này ngoài ra với nàng thứ quý giá thứ hai là cánh của yêu
trùng này, còn đuôi của yêu trùng với nàng chẳng có chút tác dụng gì nên nghe
hắn nói vậy thì nàng cũng dứt khoát đồng ý

Hắn nhận lại tất cả đuôi của nàng đem tới, rồi sau đó ngồi xuống bắt đầu chế
trận

Một trận pháp không cần người điều khiển mà chỉ cần bố trí là có thể động trận
với hắn cũng không quá khó khăn, khó khăn nhất là tạo cho nó một vài cái
nhiệm vụ đơn giản khác đó cũng là điều khó khăn nhất với hắn hiện giờ

- Ngươi cho ta một tia thần thức - trần thành đang ngồi bên cạnh xem hắn
luyện khí thì bất ngờ nghe hắn gọi tới mình khiến nàng giật mình một cái, khi
nghe rõ câu nói của hắn thì vội vàng tách ra một tia thần thức đưa cho hắn

Thực ra việc đưa thần thức của mình cho người khác là một điều cấm kị, toàn
thể tu chân giới không ai muốn làm điều này cũng chẳng ai dám làm điều này ,
phải biết rằng cho dù là một tia thần thức nhỏ nhoi mất đi cũng có thể gây cho
chủ nhân nó họa sát thương không chỉ vậy nếu mà tia thần thức đó lọt vào tay
kẻ xấu thì không những bị chết mà đôi khi còn bị đối phương dày vò tới mức
sống không được chết không xong, thậm chí là mất đi con đường luân hồi

Nhưng nàng tin hắn vì vậy nàng không ngại việc này và đáp lại lòng tin của
nàng hắn cũng chẳng phụ lòng nàng ; sau một canh giờ không ngừng luyện khí thì
hắn cũng đã cho ra lò một bộ trận pháp mà chỉ trần thành mới có thể sử dụng ,
bộ trận pháp này nói đúng hơn nó là một bộ pháp khí theo kiểu pháp khí tuỳ
thân có thể đúng nạp vào trong thân thể

Hắn muốn tạo ra nó vì hắn thấy kinh mạch của nàng không được bồi bổ, giống
như là quá trình héo rực của kinh mạch vậy, vốn tu chân giả chính là tu luyện
kinh mạch nhưng dị năng giả lại bỏ qua việc này khiến cho tai họa ngầm phát
tác

Một tu sỹ tu chân giả vốn có tuổi thọ cực lớn nhất là khi lên kết Đan kỳ thì
tuổi thọ của người đó ít nhất là hơn năm trăm tuổi, nhưng giờ đây hắn thấy
trần thành tuy rằng có thực lực của một kết Đan tu sỹ nhưng tuổi thọ của nàng
sẽ kéo dài không quá trăm năm

Chính vì vậy hắn muốn tạo một bộ trận pháp để nàng có thể mang bên người nhằm
duy trì sức sống của nàng cũng như tăng cường tuổi thọ và hơn nữa nó có thể
rèn luyện thân thể nàng từ bên trong chứ không phải dùng ngoại vật bên ngoài

- Dùng thần thức ký ấn nhận chủ rồi đưa nó vào trong người - mất hơn một canh
giờ để tạo bộ pháp khí này, sau khi làm xong thì hắn cũng mệt rã rời, cộng
thêm việc trước đó vừa mới trải qua một cuộc chiến khốc liệt khiến cho hắn vừa
hồi phục được một tí thì giờ đây hắn không còn trụ vững nữa

- Ngươi không sao chứ - thấy hắn lung lay sắp ngã, trần thành vội đưa tay đỡ
lấy hắn rồi ân cần hỏi thăm

- Ngươi đi lấy thần nhũ đi, ta tĩnh dưỡng một lúc - sau khi ngồi xuống thì
hắn lại mở miệng và tất nhiên việc hắn quan tâm hiện nay chính là thần lạc
nhật thần lộ cùng lạc nhật thần nhũ

- Được - nàng nghe hắn nói vậy thì động thân ngay, nàng nhanh chóng lao vào
tổ trùng tìm kiếm

- Đồ của ta đâu ! - trong linh hải vang lên một giọng nói và nó không phải
của ai khác chính là của con rồng chết tiệt ngay bên trong linh hải của hắn

- Ngươi nói cho ta một đại cơ duyên - hắn không để ta tới lời nói của đối
phương mà hỏi lại, hắn muốn biết đại cơ duyên mà tên Kia nói tới là thứ gì

- Sau này ngươi sẽ biết ! - con rồng bí ẩn nhấc mép cười

- Nhưng ta muối biết bây giờ - hắn tiếp tục truy hỏi, hắn muốn biết giá trị
của hơn ngàn cái túi nang độc này để làm gì và mục đích của tên kia là gì

Với tên này hắn chưa bao giờ tin tưởng cả thậm chí chưa bao giờ tồn tại một ý
nghĩ tin tưởng ở trong đầu, có một tồn tại có ý thức khác trong bản thân thì
bất kỳ kẻ nào cũng không muốn cho dù kẻ đó mang cho ngươi lợi lộc thế nào đi
chăng nữa

Hắn muốn tống khứ tên này đi càng sớm càng tốt, tốt nhất là sau vụ độc nang
này tên này sẽ rời khỏi thân thể hắn cho hắn đỡ phiền và lo lắng . Hắn thậm
chí từng nghĩ không lẽ bất kỳ tộc nhân nào trong gia tộc đều phải mang theo
một con rồng lắm chuyện như thế này trong người sao, một tồn tại mà đến chủ
nhân của nó cũng không thể nói chuyện chứ đừng nói là sai khiến

- Đại cơ duyên đó hiện tại ta chưa thể nói ra được ! Nói đúng hơn là hiện tại
chưa phải lúc nói cho ngươi biết, ngươi chỉ cần biết ngươi cho ta càng nhiều
nguyên liệu độc tính thì đại cơ duyên của ngươi sẽ càng lớn và thậm chí đôi
khi nó còn lớn hơn bất cứ thứ gì ngươi tưởng tượng ra - con rồng kia cũng
không phải là kẻ dễ lừa bịp, hay nói đúng hơn là nó không hề để ý tới nhận
định của võ tam, công việc của hắn chỉ là bày một cái bánh ngọt thật lớn rồi
cho tên kia nhảy vào

- Ta muốn biết một chút ngay bây giờ, nếu không thì đừng hòng - võ tam cũng
không phải là kẻ ngu, nếu ngươi không cho ta biết thì ta cũng chẳng thèm làm
việc, hơn nữa bao nhiêu túi độc này nếu không cho ngươi thì ta cũng có cách
dùng đến nó, đâu cần ngươi cho ta đại cơ duyên gì gì đó

- Được ! Nhất ngôn cửu đỉnh, nếu ngươi cho ta tất cả số lượng túi nang độc
kia thì ngay bây giờ, ngay lúc này ta sẽ cho ngươi một cái cơ duyên nho nhỏ -
con rồng thấy điệu bộ của hắn như vậy thì cũng có chút nhượng bộ, hắn quyết
định cho tên Kia một cái cơ duyên nho nhỏ coi như là một cuộc giao dịch đầu
tiên vậy

- Nhận lấy - hắn nói xong thì ném Đống túi nang độc của lạc nhật trùng tất cả
đều ném cho đối phương cùng lúc đó bên ngoài trần thành cũng nói với hắn một
câu tương tự như vậy

- Ngươi làm việc thật nhanh gọn- khi nhìn thấy mấy lọ lạc nhật thần lộ trần
tay không ngại ngần hắn khen ngợi một câu

- Đây là lạc nhật thần nhũ !- sau khi nhận lấy bình cuối cùng mà nói đúng hơn
nó là một khối đặc lạc nhật thần lộ thì hắn ngước nhìn trần thành một cái rồi
hỏi

- Đúng vậy ! Vốn có thể nó lớn hơn đôi chút nhưng hình như chúng vừa bị lấy
đi một ít, may thay chúng không lấy đi tất cả nếu không thì sẽ tiếc chết mất
- trần thành nghe hắn hỏi thì nói lại, nàng tin tưởng đối phương sẽ hiểu

- Chừng này cũng đủ dùng rồi - hắn hoàn toàn hiểu ý nàng nói, có lẽ mấy con
yêu trùng kia đã dùng chính lạc nhật thần nhũ này để tăng tiến tu vi và trần
thành vì sợ hắn không hiểu nên có giải thích qua một chút

Chỉ là sau khi cất xong Đống lạc nhật thần lộ cùng lạc nhật thần nhũ thì hắn
có cảm giác cực kỳ mệt mỏi, sau đó hắn ngất đi một cách lạ thường, trần
thành nhìn thấy hắn ngã xuống thì toan đưa tay đỡ nhưng bỗng dưng đầu nàng
cũng có cảm giác nặng trĩu, rồi nàng cũng ngất đi một cách kỳ lạ

- Cơ duyên của ngươi đó, hưởng thụ đi - cùng lúc đó trong linh hải, con
rồng đang trú ngụ kia cười hai tiếng rồi nói chỉ là giọng nói này không để cho
ai nghe thấy cả


Nghịch Long - Chương #59