Hoá Tinh


Người đăng: vnvictory992@

Sau khi đến nơi thì hắn và trần thành đáp xuống một khu vực bên ngoài của bìa
rừng, vì nơi này không có dấu đỏ nên hắn cũng an tâm mà đáp xuống, khi đáp
xuống đất hắn cũng không quên tạo một cái trận pháp để bảo hộ nhưng điều này
dường như nằm ngoài dự đoán của trần thành khiến hai người xuýt chút nữa thì
choảng nhau một trận

Sau một hồi giải thích thì tên này cũng để yên cho hắn làm với một điều kiện ,
hắn phải dạy cho tên kia sử dụng “ cân đẩu vân” và hắn đồng ý vô điều kiện vì
hắn biết tên này chắc chắn không thể dùng được

- Ta bảo ngươi rồi ngươi không có thủy thuộc tính làm sao có thể sử dụng “
cân đẩu vân” được - hắn nhìn trần thành một cái rồi chua chát nói nhưng trong
lòng thì không ngừng mừng thầm, cho dù ngươi có tu luyện điên cuồng thế nào
nữa thì cũng không thể nào sử dụng được

- Ngươi lừa ta - tên trần thành này cuối cùng cũng nhận ra rằng mình bị lừa ,
hắn nổi đóa lên tính đánh nhau nhưng nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của tên kia
nhìn hắn thì cuối cùng hắn cũng nhẫn nhịn được

- Ngươi chỉ bảo ta dạy nên ta chỉ dạy thôi, ai biết ngươi tư chất thấp kém
như vậy ! Không học được đâu phải lỗi tại ta - hắn tiếp tục phân bua, thực ra
theo hắn thì tư chất của trần thành không hề thấp kém một tí nào, một thế
giới linh lực cuồng bạo như thế này có được dị năng đã khó vậy mà tên này có
tới ba loại dị năng không những vậy tên này hình như còn một hai loại dị năng
nữa đang che dấu đi

- Ngươi bảo ai tư chất thấp kém - vốn đã nguôi giận nhưng khi võ tam nói lên
hai từ tư chất thấp kém thì ngọn lửa giận trong hắn lại bùng cháy dữ dội, từ
trên tay hắn một ngọn lửa chứa lôi điện đang cháy rừng rực như muốn xé xác võ
tam ra

- Ta nói cho ngươi biết ! Ở trong trận pháp của ta, ta là vương giả - hắn
nói xong thì dơ một bằng tay lên tức thì luồng linh lực song hệ lôi hỏa trên
tay của trần thành tiêu tán khiến cho màn biểu diễn của tên kia không khác gì
một trò hề

- Ta biết ngay từ đầu, ngươi bày ra trận pháp này cốt yếu là để khi dễ ta -
trần thành thấy vậy thì cơn tức giận ngày càng bốc lên ngùn ngụt, mất lần hắn
muốn tạo một cái công kích để đập cho đối phương một trận nhưng đúng như tên
kia nói, ở trong trận pháp của hắn hắn đúng là vương giả

- Thực ra muốn di chuyển từ nơi này qua nơi khác mà không cần đi bộ thì có
rất nhiều cách, không nhất thiết phải học “ cân đẩu vân” - lúc này hắn cảm
thấy làm vậy với tên này hơi quá, với lại với tính khí của tên này nếu hắn
không cho tên kia một lời giải thích thì tên kia chắc chắn sẽ không bỏ qua cho
hắn, lỡ như mà tên kia không hợp tác với hắn nữa thì nguy to

- Cách gì ? Ngươi đừng hòng lừa ta lần nữa - qua kinh nghiệm lần trước, tên
này cũng không quá vui mừng mà đòi hỏi ngay nhưng nếu thật có cách để sau này
không phải cuốc bộ nữa thì nhất thiết hắn phải học ; thực ra hắn cũng như bao
nhiêu dị năng giả khác ở thế giới này, muốn đi từ vị trí này sang vị trí khác
chỉ có hai cách một là cuốc bộ hai là dịch chuyển bằng trận pháp, mà giờ đây
có cách không cần cuốc bộ cũng không cần trận pháp thì có chết hắn cũng phải
học

- Cái gì cũng có cái giá của nó cả - hắn làm ra một bộ mặt thật thân thiện và
chân thành nhìn trần thành rồi nói nhưng sâu bên trong con người hắn lại là bộ
mặt của một tên gian thương ; ta bảo sẽ làm thịt ngươi từ đầu đến chân, ta
nói được là làm được

- Bao nhiêu - trần thành nhìn về phía võ tam một cái rồi nói ; thực chất thì
hắn cũng đã biết tên này muốn cái gì ở hắn nên nói thẳng luôn

- Vì đây là một bí thuật cao cấp nên giá cả của nó cũng phải lớn hơn, nhưng
ta đảm bảo với ngươi nếu ngươi không thành công thì ta không lấy tiền - hắn ra
giọng kể khổ một chút, thật ra như hắn nói cũng không sai bí thật hắn sắp dạy
đúng là một bia thuật cao cấp nhưng đã bị hắn đơn giản hoá lại rồi, tất nhiên
là dạy cho tên này thì không thể dùng thứ nguyên bản được thứ nhất là tên này
sẽ không dùng được thứ hai nếu mà hắn dùng dược thì cũng là một thời gian tập
luyện lâu dài mà ta của hắn là cho tên này dùng được luôn mới được

- Thành giao - trần thành nghe hắn nói vậy thì cũng biết mục đích của hắn
nhắn tới là gì, với hắn viên tinh thạch dù ta hay nhỏ trong tay hắn cũng vô
dụng, bây giờ đổi một cái vô dụng lấy một cái hữu dụng thì hắn dại gì mà
không làm

- Đây là tất cả những gì ngươi cần học thuộc về phần thực hành thì sau khi
ngươi nghiên cứu kỹ nó ta sẽ chỉ cho ngươi - hắn nói xong thì ném một miếng
Ngọc giản mà hắn vừa mới tạo ra cho trần thành rồi nói

- Để đó mai học - trần thành nhận lấy miếng Ngọc giản rồi nhìn lên bầu trời
lúc này bầu trời đang là một màu đến thì hắn chẳng có tâm trạng nào mà đọc
Ngọc giản hay suy nghĩ gì cả, hắn chỉ muốn tĩnh tâm tu luyện một chút rồi
ngày mai lại tiếp tục công việc

- Tuỳ ngươi - nghe trần thành nói vậy thì hắn cũng mặc kệ, hắn chẳng quan
tâm làm gì vì không có việc làm nên hắn lại bắt đầu nhập định tu luyện một
chút, nói tu luyện cũng không đúng trong khoảng thời gian này hắn hoàn toàn
không dám tu luyện tăng tiến tu vi mà đang áp chế tu vi của mình cũng như
chuẩn bị cho việc bế quan đột phá sắp tới - tình hình thật sự không ổn rồi -
hắn cảm nhận được linh lực trong linh hải đang không ngừng dao động, nếu hắn
thật áp chế không nổi thì phải làm sao

- Chỉ còn cách đó - lúc này hắn lại nhớ tới một cái bí thuật nho nhỏ trong
mộng cảnh, bí thuật này liên quan tới một nhân vật cực kỳ Thông minh nhưng tư
chất lại thấp kém vô cùng chính là vua ba vành PHẠM BÁ VÀNH ; PHẠM BÁ VÀNH
thực chất không phải là vua chưa gì cả, người này chính xác là một tu sỹ và
danh hiệu là vua của gắn là nhờ một cái bí thuật cực kỳ đặc biệt của người tự
mình nghiên cứu ra “ hoá tinh hợp Đan bí thuật”, cái tên nghe thì dài nhưng
thật ra nó rất đơn giản, người đời bảo cả đời hắn không thể kết thành kim Đan
và quả đúng là như vậy sau hai lần kết Đan thất bại thì hắn cũng biết mình
hoàn toàn không có thiên phú, nhưng người này không hề từ bỏ, hắn quyết tâm
vượt qua kim Đan kỳ và cuối cùng người này nghĩ ra một cách đó là làm giả kim
Đan ; kim Đan chẳng phải là kết tinh linh hải sao, vậy thì ta cũng sẽ làm như
vậy nhưng không như bình thường ta sẽ kết tinh từng phần trước để chúng trở
thành tinh thể, sau khi chuyển hoá tất cả linh lực thành tinh thể dành nhỏ
thì đó chẳng phải là tu vi kết Đan sao ?, với một ta tưởng điên rồ như vậy và
sự thật chứng minh người này đã đúng, không những vậy sau khi vượt qua giai
đoạn kết Đan kỳ thì người này tu vi thăng tiến một cách vượt bậc trở thành một
truyền kỳ trong giới tu sỹ

Sau khi quyết định xong thì hắn cũng bắt tay vào làm ngay, với hắn nếu muốn
đột phá bây giờ thì tỉ lệ thành công cũng khá cao nhưng hắn không có thời gian
, kỳ thí luyện này chỉ diễn ra trong một tháng mà thời gian để cho một quá
trình đột phá kể cả thành công đi chăng nữa thì cũng mất hơn một tháng đó chỉ
là do hắn ước tính, thực tế có thể nhiều hơn đôi khi phải mất đến nửa năm
cũng nên vì vậy việc hắn nên làm bây giờ là làm chậm quá trình đột phá của
mình

Kết tinh linh lực thực ra là một qua trình đi đường vòng, với giới tu sỹ thì
không mấy ai lại đi làm cái này khi họ có đủ khả năng trực tiếp bước lên kim
Đan kỳ còn với hắn đây là biện pháp chữa cháy hoàn thiện nhất ; tất nhiên việc
này cũng có một số lợi ích nhất định mà lợi ích lớn nhất của nó chính là tinh
lọc lại linh lực của bản thân người tu luyện

- Ngươi chỉ ta thực hành đi - hắn đang tu luyện kết tinh linh lực thì một
giọng nói bên tai khiến hắn không thể nào không tạm ngừng việc tu luyện, lúc
này trần thành không biết vì lý do gì mà không ngừng lay lay cánh tay hắn
miệng cũng không ngừng lẩm bẩm khiến cho hắn không thể nào chuyên tâm tu luyện
được

- Chuyện gì ? - khá bực bội vì trong quá trình tu luyện bị phá đám, hắn gắt
gỏng hỏi lại

- Ta đọc xong kỹ phần lý thuyết rồi ! Ngươi dạy ta thực hành đi - trần thành
tỏ vẻ vô tội nhìn hắn một cái, ánh mắt hắn lấp lánh như biểu thị của việc làm
nũng vậy

- Bỏ cái ánh mắt đó đi, thật khó chịu ! - hắn nhìn thấy ánh mắt này lại liên
tưởng đến một cô nương đang làm nũng với người yêu của mình khiến hắn không tự
chủ run lên một trận, mồ hôi lạnh chảy ra như mưa

- Ngươi thấu triệt toàn bộ - thấy tên kia mặt mày nghiêm túc hẳn thì hắn tiếp
tục hỏi

- Đúng vậy ! Đã hoàn toàn hiểu chân lý trong đó - trần thành nhìn về phái hắn
rồi tỏ ra một bộ mặt tự tin đáp

- Ngươi nói ta nghe tất cả những gì ngươi hiểu đi - trần thành tỏ vẻ không
tin, đúng là hắn không hoàn toàn tin tưởng, một môn độn thuật cao cấp như
vậy không những thế nó còn là môn độn thuật lôi thuộc tính thuộc dạng khó hiểu
nhất mà tên này dùng chưa tới hai canh giờ đã hoàn toàn thấu triệt ,nói ra thì
không chỉ riêng hắn đến toàn bộ giới tu sỹ cũng chẳng ma nào dám tin

- Nó là thế này ! Thế này ! Thế này - trần thành thấy vẻ mặt nghi ngờ của hắn
nên một bụng tức giận không biết từ đâu xông lên, thế là hắn kể một mạch từ
đầu đến cuối mọi thứ hắn hiểu về môn độn thuật này không những thế hắn còn tự
mình nêu ra những ý tưởng mới khiến cho võ tam cứng họng

- Thiên tài ! Ngươi đúng là thiên tài - trần thành nghe hắn nói xong không tự
chủ mà thốt lên, thật sự tên này là thiên tài, một thiên tài quá sức tưởng
tượng của hắn

Nghe hắn nói vậy thì trần thành mặt đỏ tới mang tai, đây là lần đầu tiên hắn
nghe võ tam khen một người nào đó mà người đó lại là chính mình, trong lòng
hắn bây giờ như có vô số con Nai đang chạy loạn

- Vậy ngươi dạy ta thực hành đi - trần thành nhìn về phía võ tam một cái rồi
chân thành nói

- Ngươi đã hiểu tới mức đó thì ngươi tự làm cũng được mà

- nhưng ta không biết bắt đầu từ đâu

- Thôi được ta sẽ làm một lần, nhìn cho kỹ ta sẽ không làm lần thứ hai đâu -
hắn đứng dậy thu lại trận pháp rồi bắt đầu các bước để chuẩn bị dùng lôi độn

- Đầu tiên dùng thần thức xác định nơi cần đến, sau đó dùng linh lực lôi
thuộc tính bao quanh bản thân mình, kế tiếp chính là dùng tế lôi thuật để
giúp bản thân mình kết nối với khu vực muốn tới, và cuối cùng là ... di
chuyển - nói đến đoạn này thì hắn cũng biến mất trước mặt trần thành, sau một
lúc hắn lại trở lại vị trí này rồi hoàn thành câu nói của mình

Hắn làm xong hướng dẫn thì cũng chẳng để ý tới tên này nữa, nói thật là hắn
đang có việc để làm nên cũng chẳng rảnh hơi mà xem tên Kia thực hành ; hắn đào
một cái hố rộng rộng một tí rồi nhảy xuống dưới, bố trí một cái trận pháp rồi
tiếp tục công việc của mình


Nghịch Long - Chương #46