Lý Tam


Người đăng: vnvictory992@

- vô tự thiên thư chẳng lẽ thực sự tồn tại - hắn lẩm bẩm một câu, cả đêm qua
hắn không ngủ chỉ để xem trăm cuốn sách trắng này đôi lúc hắn nghĩ mình có nên
đốt chúng đi xem có phát hiện gì không nhưng hắn thật không dám ; lỡ chị gái
hắn mà phát hiện có thể hắn sẽ no đòn với nàng cuối cùng đành chấp nhận bỏ
cuộc

Đang ngồi suy nghĩ vớ vẩn một hồi, quá buồn chán nên hắn khởi động pháp quyết
tu luyện cho đỡ chán, với lại mấy ngày nay tu luyện đã tới đỉnh phong trúc cơ
kỳ cũng tới lúc tu luyện linh mạch ẩn rồi

linh mạch ẩn như những gì kiếp trước từng trải qua với hắn thật là một việc vô
cùng đơn giản, tuy lúc đó hắn có tu vi kết đan kỳ nhưng nhờ vân mộng quyết
nên hắn hoàn toàn có thể đánh lừa được bát kỵ nhưng giờ đây hắn hoàn toàn
không muốn làm như vậy ; thứ nhất là nếu muốn đột phá thì hắn phải có nhiều
chân nguyên hơn số lượng mà trước đây hắn từng có, thứ hai hắn đang ở giai
đoạn trúc cơ kỳ, chính là thời kỳ hoàn hảo nhất để tạo linh mạch ẩn, thứ ba
nguồn linh lực nơi đây cực kỳ bá đạo có thể tự sản sinh ; nếu hắn không làm gì
thì sớm muộn linh lực trong cơ thể cũng bạo ngược làm cho hắn nổ banh xác mà
chết, thứ tư hiện tại hắn đang còn muốn kiểm nghiệm một ý tưởng mới ; một ý
tưởng điên rồ nhưng theo suy luận của hắn thì hoàn toàn có thể thực hiện được

- Trước tiên phải dò xét xem con rồng trong linh hải của mình như thế nào đã
- mấy ngày nay hắn hoàn toàn bỏ quên con vật trong linh hải hôm nay khi nghe
chị hắn nhắc tới thì hắn mới để ý thì ra con rồng này là do huyết mạch của bản
thân tạo ra mà không phải do ngoại vật tiến vào

Hắn đem thần thức xâm nhập linh hải như mọi khi, đứng phía ngoài nhìn vào tuy
rằng thể tích của nó chỉ hơn một thước vuông nhưng khi thần thức đi vào sâu
bên trong thì mới thấy độ lớn linh hải của hắn, linh hải của hắn giờ đây tràn
nhập thủy thuộc tính, những luồng linh lực như đám mây kia như có linh tính
chúng không ngừng cắn xé lẫn nhau rồi cô đọng lại tạo thành một loại linh lực
siêu việt hơn ; còn con rồng kia vẫn vậy nó không ngừng bay lượn trong không
trung đùa nghịch

- Quả thực không dám nghĩ linh lực ở thế giới này bá đạo đến mức này - hắn
thầm lẩm bẩm một câu rồi rút thần thức ra khỏi linh hải

- Có lẽ không có vấn đề gì - nói xong thì hắn bắt đầu vận chuyển chân nguyên
trong cơ thể, có kinh nghiệm từ lần trước hắn rất nhanh tìm thấy những linh
mạch ẩn ở những nơi khác

Tuy nói có kinh nghiệm của lần trước nhưng sự thực cũng không đơn giản như vậy
, việc tìm kiếm linh mạch ẩn trong cơ thể là một việc vô cùng nguy hiểm .
Không những vậy việc tìm thấy được vẫn không đảm bảo rằng họ có thể tu luyện
một cách thuận lợi, trong thế gian này tính cân bằng chính là điều cốt lõi
nhất ví dụ như ngũ hành tương sinh tương khắc vậy ; việc tìm ra linh mạch ẩn
cũng chỉ là điểm khởi đầu lần trước hắn vượt qua được có lẽ là do tu vi hắn đủ
sâu để điều hoà tất cả nhưng lần này thì khác, tu vi của hắn không còn như
trước nên hắn phải vô cùng cẩn thận, hắn phải từng bước từng bước tìm kiếm và
cân bằng chúng

- bảy cái, đúng như dự đoán - sau một hồi tìm kiếm thì hắn cuối cùng cũng
tìm ra được tất cả những linh mạch ẩn mà hắn cần

- bắc đẩu - sau khi xem xét vị trí tương đối của những linh mạch ẩn này hắn
cho ta một kết luận khiến hắn bất ngờ, hắn không ngờ rằng những linh mạch ẩn
này lại nằm theo phương vị của bắc đẩu trận

- nếu thực sự mọi thứ suôn sẻ như vậy thì có lẽ cái ý tưởng điên rồ kia hoàn
toàn có thể thực hiện được rồi - hắn lầm bẩm moitj câu rồi rút thần thức thoát
khỏi trạng thái nội thị nhưng khi thoát ra ngoài thì hắn dường như cảm thấy
bản thân vô cùng mệt mỏi rồi hắn ngủ thiếp đi

Trong lúc hắn đang mơ mơ màng màng thì hắn cảm thấy có một lực lượng kỳ là từ
thân thể hắn tuôn ra ngoài cùng một tiếng gầm to lớn phát ra từ trong sâu thẳm
linh hồn hắn

Một đêm bình yên trôi qua, sáng sớm thức dậy với trạng thái mệt mỏi, hắn
thực không muốn dậy sớm như vậy nhưng chị gái của hắn thì chẳng cho phép điều
đó sảy ra

- Dậy, đồ heo lười - một tiếng hét lớn vang lên tưởng chừng như thủng màng
nhĩ vang lên bên tai hắn

- Chuyện gì vậy ! - hắn mắt nhắm mắt mở nhìn lên thì thấy một cảnh hoang tàn
mà thực sự hắn hoàn toàn không nghĩ tới, đồ đạc xung quanh căn phòng như bị
kẻ trộm xâm nhập ; chúng bị xáo tung như món hồ lốn không những vậy bàn ghế tủ
kệ như vừa trải qua một trận chiến kinh hoàng khiến chúng không còn nguyên vẹn
nữa

- Có trộm sao ? - hắn trố mắt lên nhìn cảnh tượng xung quang một chút rồi
ngước mắt lên hỏi

- Dậy dọn dẹp ngay - đáp lại hắn là một ánh nhìn như muốn xẻ thịt hắn vậy ,
từ cơ thể của chị gái hắn toát ra một loại hàn khí cực mạnh như đông cứng thân
thể hắn - cao thủ, tuyệt đại cao thủ - hắn thất thanh thốt lên như bị điện
giật, cơn buồn ngủ như chợt tan biến hắn đứng dậy dùng tốc độ nhanh nhất dọn
dẹp tất cả

- Dường như nàng còn mạnh hơn cả sư phụ thì phải - trong lúc dọn dẹp thì hắn
cũng không quên phán định một câu ; tất nhiên dự thật thì không phải vậy theo
hắn nhận thấy thì nàng còn kém một bước nữa nhưng điều này cũng quá kinh khủng
rồi, hàn khí toát ra từ cơ thể nàng hoàn toàn có thể so sánh với nguyên anh
kỳ tu sỹ ; một nguyên anh tu sỹ băng hệ không phải đáng sợ mà là cực kỳ đáng
sợ

Ở thế giới cũ thì mọi nguyên tố đều nằm trong ngũ hành, tất cả mọi người đều
tu luyện trong hệ thống ngũ hành cả, chỉ trừ những tộc đàn có thiên phú ưu
việt hơn mới có thể sử dụng được những lực lượng biến dị mà giờ đây hắn gặp
được một người, không những vậy người đó còn là chị gái của hắn - kinh khủng
quá rồi

- Thế nào ? - nàng ta không để ý tới khuôn mặt sợ hãi của hắn mà hỏi lại một
câu

- Chị tên gì ? - hắn ấp úng vì hắn không dán đối diện với nàng vả lại hắn
cũng chẳng dám đắc tội với nàng, lỡ như khiến nàng nổi giận thì thật tai hại
rồi

- Nhớ cho kỹ tỉ tỉ tên là Tuyết dung, Lý tuyết dung - nàng nhìn hắn một cái
rồi trả lời một cách tự mãn

- Nhưng đệ họ võ mà ? - hắn hoàn toàn không hiểu vì sao nàng họ lý hắn họ võ
mà là chin em ruột được

- đó là trước kia, từ giờ trở đi đệ sẽ mang họ lý - nàng nhìn hắn một cái
rồi trả lời

- vì sao ?

- vì đệ đã được ghi tên vào gia phả của gia tộc

- vì sao ?

- tự tìm hiểu đi

- hiểu rồi

- thôi tỉ phải đi làm đệ ở nhà lo mà đọc sách đi - nàng nói xong thì quay
bước đi

- nhưng mà sách gì ? - hắn ú ớ hỏi lại

- gia phả tổ tông


Nghịch Long - Chương #25