Phát Hiện Ra....1 Con Trung Cẩ*!


Người đăng: Mèo Thích Khách

Tình hình vẫn chưa có chuyển biển gì, cả 2 bên vẫn đăm chiêu nhìn nhau. Thật
sự hắn ngứa tay muốn chém con mèo này lắm rồi! Tiếc là vũ khí ngắn, tầm đánh
quá gần, hắn ra tay kiểu gì biến dị hắc miêu cũng tránh được và trả sát thương
ngược lại, mà cái người của hắn dính phải một cào của biến dị hắc miêu sẽ như
thế nào?......Tổ quốc dâng hương.....

Hắn cần tính toán chuẩn xác bước di chuyển của biến dị hắc miêu, như thế mới
nắm được phần thắng, chứ hắn và nó tốc độ chênh lệch quá nhiều, vì vậy hắn
không thể ra đòn trước nó, nếu không khi còn chưa thu đòn về kịp thì hắn
sẽ....K.O....Winner is the unknow black cat.....

Giờ 2 bên chỉ thi nhau tính kiên nhẫn, xem ai là người động thủ trước,
nhưng....biến dị hắc miêu có vẻ rất bình tĩnh, ánh mắt nó hệt như thợ săn thực
thụ, còn hắn?? Chuẩn bị mất hết kiên nhẫn rồi! Hắn cứ ngỡ biến dị hắc miêu sẽ
không chờ được mà lao vào trước nhưng lầm to, hắn mới là người không chờ được,
thật sự là làm người mà thua cả một con mèo, đúng nhục quá đi nhưng con này là
hàng biến dị, không biết có được tính không??

"Con mèo kia! Chúng ta dừng chiến nhá! Tao cũng như mày, đang đói bụng lắm
đấy! Mày biết tao cũng không phải loại dễ chơi, đúng không? Nên mày đi tìm đứa
khác đi ha! Sayonara!.."

Buông lỏng tư thế phòng thủ, hắn quay lưng lại, ý đồ muốn 2 bên tạm biệt
nhưng....biến dị hắc miêu rất lưu luyến hắn, nó đâu muốn rời xa, bật tốc phóng
tới hắn.

Quả đúng như dự đoán! Biết nó sẽ thừa cơ hội này mà tấn công nên hắn xoay
người lại tức thì.......một dao nhắm thẳng tới biến dị hắc miêu......Và tất
nhiên là nó dễ dàng tránh được nhưng hắn cũng biết trước điều đó.....ngay cái
lúc nó nhảy qua tránh dao của hắn(đang ở trên không, chưa tiếp đất)bỗng dưng
không biết đâu ra một cái chảo trên tay kia(tay không cầm dao)....mục tiêu đã
trong tầm ngắm......hắn phang mạnh vào đầu biến dị hắc miêu....(động tác giả
đâm dao tới rồi triệu hoán ra cái chảo và quất)

"Méooooo......!!"

Ôi thật bất ngờ! Biến dị hắc miêu tự hỏi, cái thứ đó chui từ đâu ra?? Nó không
kịp đề phòng cho đòn đánh đó và dính phải 1 hit khá nặng ngay
đầu...Headshot.....Cơ hội đã đến, nhân lúc nó còn chưa lấy lại thăng bằng,
hắn đâm dao xuống biến dị hắc miêu....."Phập!!"...Tử vong dao cắm thẳng xuống
sàn nhà.....TchhHắn chậc lưỡi......điều đó đồng nghĩa với việc biến dị hắc
miêu đã kịp thoát khỏi một đòn chí mạng của hắn nhưng không có nghĩa là nó
tránh được hoàn toàn một đòn khi nãy.....lưỡi Tử vong dao đã kịp sượt qua phần
bụng biến dị hắc miêu, tạo ra một vết thương ngoài da ở bụng nó.....Nội tại
được kích hoạt....Tử vong đe dọa....cùng với các hiệu ứng kèm theo khiến biến
dị hắc miêu không thể dừng máu chảy......Hahaha! Hắn cuồng tiếu trong lòng rồi
thốt ra:

"Ngu thế mèo ơi! Tao đã bảo mày rồi mà! Chúng ta tạm biệt nhau có phải tốt hơn
không?? Giờ thì sao! Hối hận không?? Nhưng đừng lo, tao tin dù mày có chết giá
trị của mày vẫn rất cao! Hãy tự hào vì mày có thể giúp tao kiếm được trăm
triệu bạc đi!"

"Méoooo...!"

Trừng mắt nhìn hắn, biến dị hắc miêu nhe răng đe dọa, móng vuốt giơ lên uy
hiếp nhưng trong mắt hắn, hành động này lại rất đáng yêu.....cute.....Chợt
nhận ra nó định chạy khỏi nhà này, hắn liền bước tới cánh cửa trước và khép
lại.

"Ahihi! Khi nãy bạn mèo đã không cho mình đi! Vậy thì mình cũng không cho bạn
đi đâu! Cùng nhau tạo kỷ niệm cuối nhé!"

Khà khà! tính troll bạo phát, thanh niên bẻ tay bẻ chân phát ra những tiếng
xương răng rắc, khuôn mặt mỉm cười thân thiện, nhưng khuôn mặt đó trong mắt
biến dị hắc miêu, nó chẳng khác gì tử thần đang cười với nó(ảnh hưởng từ nội
tại Tử vong dao), xù lông max level, biến dị hắc miêu chạy vào sâu trong nhà.
Hắn đâu để nó được như ý, mũ bảo hiểm xuất hiện bên tay, ném thẳng tới biến dị
hắc miêu.

"Méooooo....!!"

Chả biết kêu méo lần thứ mấy từ khi hắn và biến dị hắc miêu gặp mặt, nó bị
trúng cái mũ bảo hiểm ngay trên lưng. Bản thân nó không thể tin được, dính
phải một vết từ Tử vong dao khiến nó suy yếu đi nhiều đến thế, đặc biệt là tốc
độ của nó, chân run quá chạy không nổi. Và hắn, sở dĩ hắn ném trúng cái mũ bảo
hiểm vào biến dị hắc miêu vì nó suy yếu là cái thứ nhất, cái thứ hai là tấm
thân rộng lớn của nó, cứ như giang tay vẫy gọi mũ bảo hiểm của hắn bay trúng
hay sao ấy, thứ ba là.....mình ném trúng thì kệ mình đi, mình có tài mình ném
trúng, thế mà cũng phân tích cho được.Hứ(hê hê)

Mũ bảo hiểm chất lượng cao hãng nào không biết(bay mất nhãn mác rồi), chỉ biết
nó từng có giá là 250k, rất bền rất an toàn, hắn dùng đã hơn 2 năm rồi nên
không ai ngoài hắn có thể hiểu rõ, sát thương của cái mũ bảo hiểm này "lực"
đến mức nào!

Biến dị hắc miêu......nó giờ nhìn thảm quá, sinh vật biến dị như nó là thuộc
loại tốc độ chứ đâu phải loại phòng thủ, cơ thể nó, khả năng phòng thủ của nó
cũng chỉ ngang cơ thể người(lực sĩ), mũ bảo hiểm đập trúng xương cột sống
khiến nó đau quằn quại, tới hiện tại nó vẫn không hiểu, cái chảo đó từ đâu
chui ra và cả cái mũ bảo hiểm nữa, người thanh niên này, quá đáng sợ, nó biết
mình trêu nhầm người rồi, nó thua không phải vì nó khinh thường hắn mà là
nó.......đéo biết mệ gì về nhẫn trữ vật hết....thua là phải thôi!.....một thứ
xuất hiện bất thình lình ai chẳng khiếp....nếu nó biết được thông tin về nhẫn
trữ vật, e rằng cuộc chiến khó mà biết được ai sẽ thắng, trận chiến sẽ không
kết thúc một cách chóng váng thế này.

"Cúc cu! Cúc cu! Chim rừng hoa trong nắng! Em nghe! Em nghe! Chim rừng kêu ve
ve......"

Hát nhảm một bài mà chính bản thân éo nhớ nổi tên bài hát và chỉ có nhớ được
một phần lời, còn lại là chế bậy hết. Tiếng hát mang đậm chất giọng trầm nặng
người Quảng Trị lọt vào tai biến dị hắc miêu khiến nó phải dừng quằn quại mà
xù lông lên, "Grừưuu.." nhe răng trừng mắt với hắn, công nhận cái con mèo này
cũng lì thật, theo suy nghĩ của hắn, có thể con biến dị hắc miêu sẽ như biến
dị hắc cẩu, khi bị dồn vào đường cũng sẽ ư ử tỏ vẻ thần phục, nhưng xem ra
ngược lại với suy nghĩ, nó sắp chết đến nơi rồi mà vẫn lì lợm chống đối đến
cùng, hắn rất thán phục cho sự ngu xuẩn của nó, bởi vì cái cách nó đang gào
thét lại, âm thanh đó,....nó làm hắn kích thích chịu không nổi, khuôn mặt hắn
vặn vẹo, miệng cười man rợ còn hơn cả con ác quỷ, và nó đã thức tỉnh rồi, cái
tính cách biến chất nhất trong con người hắn.....tra
tấn.....guro~desu.....Hắn giơ chân lên đạp mạnh xuống bụng biến dị hắc
miêu...

"Mé.....!"

Lần này thì biến dị hắc miêu không kêu nổi được rồi, cú đá đó làm nó mất đi
khả năng kêu thành tiếng, máu từ vết thương do Tử vong dao tạo thành khi nãy
điên cuồng tuôn ra, biến dị hắc miêu ư ử đau đớn, nhưng hắn đâu dễ dàng bỏ
qua, hắn muốn nhiều hơn thế nữa, cười khặc khặc không ngừng, nói:

"Kêu nữa tao xem nào! Trừng mắt giơ nanh mày lên nữa đi! Lòng tự trọng của mày
đi đâu hết rồi! Hả Hả?? Mới nhiêu đó mà mày đã câm rồi sao?? Yếu quá đấy! Tao
nghĩ mày về làm mèo thường đi! Cái chức danh biến dị thú, nó với mày không hợp
với mày đâu! Hahaha....."

Vừa dứt lời hắn đưa chân sút thêm một cú nữa vào bụng biến dị hắc miêu, âm
thanh phát ra tiếng "Bụppp".....và kèm sau đó là.....Tiếng ư ử của nó. Rên lên
đau đớn, vết thương khi nãy mở to ra, một phần nội tạng của nó lòi ra ngoài,
đau đớn chồng chất đau đớn, nếu không phải nhờ nghị lực sống sót, sự lì lợm
của chính mình, có lẽ biến dị hắc miêu đã ngất từ sớm(rất quật cường). Còn bên
phía hắn, khi trông thấy nội tạng lòi ra, đại não hắn kích thích lại thêm kích
thích, miệng nhếch lên đến tận cùng(đến giới hạn cơ hàm) Hắn lấy chiếc mũ bảo
hiểm ra tạng một phát nữa ở xương cột sống của nó.

"M..eo...èo...!"

Biến dị hắc miêu rên lên một tiếng rồi tắt hẳn, hắn đưa tay xuống mũi
nó.......haizz! Nó chết rồi!.....Hắn nghĩ chắc mình hơi quá tay.....nhưng
không sao, đã lâu lắm rồi mới có thể giải tỏa bản thân thế này.....lần sau có
gặp sinh vật nào nữa, phải cẩn thận không là để chúng chết sớm thì uổng
lắm.....tất cả không ngoại lệ, kể cả con người.....Hắn vô cùng chờ mong cho
đối tượng tiếp theo......(chuyện vì sao main lại biến chất đến thế
thì.....tuổi thơ bị đầu độc nặng, về sau sẽ kể)

Biến dị hắc miêu sau khi chết không hóa thành tro như Zombie, nó vẫn giữ
nguyên xác thịt như hiện trạng, nhưng không quá quan trọng vấn đề đó, quan hơn
là hắn...cảm nhận được rõ ràng sự biển đổi thể chất của mình, đơn giản là cơ
bắp có phần cứng rắn hơn khá nhiều so với trước đây, mà chỉ số thể chất cụ thể
vẫn chưa biết được vì chưa thử nghiệm. Năng lượng của biến dị hắc miêu đưa vào
cơ thể nâng cao thể chất cho hắn nhưng không hồi lại thể lực cho hắn,.....thôi
không bàn vấn đề năng lượng, còn hàng hóa quan trọng hơn cần lấy là...đá
quý....Theo như trong truyện, nó sẽ thường nằm ở phần đầu hoặc phần tim biến
dị thú....hắn phải mổ ra xem thử vậy...

Xoay Tử vong dao, hắn đâm nhẹ xuống đầu biến dị hắc miêu,....thật ra hắn chưa
có kinh nghiệm trong việc mổ đầu mấy con thú to như mèo trở lên, đa số đều mổ
gà xẻ vịt, chọc tiết nó thôi, biết vậy trước đó hắn nên xin vào làm mấy chỗ
cầy tơ bảy món, học tập cách chặt đầu chó cho nó khỏe,.....nhưng giờ chả cần,
có Tử vong dao anh làm được tất, tiện thể Tử vong dao lên cấp 5 rồi, đột phá 2
cấp luôn, thấy vui vờ lờ. Từ từ khoanh tròn cái đầu của biến dị hắc miêu, hắn
dùng Tử vong bật vùng tròn đó lên, máu bắn tung tóe, hắn đã có chuẩn bị sớm
nên tránh được,....Lấp lánh, lấp lánh, một viên đá quý màu tím đục thật sự nằm
trong não của nó, hắn vui mừng lấy ra.

•Đá bảo vật cấp thấp:(cấp 4)
-Tác dụng: Mở ra nhận được bảo vật......cứ mở sẽ biết.

(T/g: Cách dùng chỉ hiện một lần! Viết lại thấy vô nghĩa lắm!)

Không kịp chờ, hắn đưa ý niệm vào viên đá.....ánh sáng mờ lóe nhẹ một
cái......Bảo vật đó là.........một viên đá khác?? Không! Nhìn nó khác hơn!
Nhìn viên đá mới này, hắn thấy nó giống giống cái đá gia công cấp 1 trong
gunny ấy. Nó có màu xanh lam nhạt, thông tin hiện lên:

•Đá năng lượng cấp thấp(50/50)
-Tác dụng: hãy sử dụng nó theo cách của bạn.

(Ps:Năng lượng tối thiểu cho một "Nhất kích tử vong" là 30 năng lượng điểm cấp
thấp)

Oh! Như vậy cũng được, hắn sẽ lấy viên đá năng lượng này là nguồn cho "Nhất
kích tử vong" dù có hơi thiểu, nhưng nó vẫn là một con át chủ bài mạnh mẽ.

"Con mèo đen này giá trị nhất là xương của nó! Bán chắc cũng được trăm triệu
cho xem! Haha!"

Tiếp tục xoay Tử vong dao, hắn bắt đầu rọc da thịt biến dị hắc miêu và hắn chỉ
lấy mỗi phần xương cột sống của nó, như thế là đủ, à hốt thêm chút thịt của nó
nữa đề phòng lương thực. Sau đó, hắn đứng dậy đi ra sau phòng bếp căn nhà này
để tìm kiếm gia vị.

"Thúi quắc cái mùi máu! Phì..!!"

Ra sau khu nhà này, hắn ngửi thấy một mùi hôi chịu không nổi, đến khi vào
phòng bếp, hắn nhận ra một cái xác mất đầu nằm giữa phòng bếp...Haizzz! Thở
dài! Hắn nhìn xung quanh xem có biến dị thú nào trong này không nhưng không
thấy. Chắc chắn người này bị sinh vật biến dị nào đó ăn mất cái đầu, Zombie
thì không thể rồi. Tìm lại cái bịt mặt đeo lên, hắn tiếp tục vào mò xem có gia
vị nào còn dùng được không, sau này cất để nấu ăn nữa chứ, rất may sinh vật
biến dị không đụng đến gia vị trong này, hắn lấy mấy cái hộp đựng sẵn gia vị
trong nhà này bỏ vào nhẫn trữ vật rồi đi ra.

Giờ thì đi tới siêu thị Mini nhưng có vấn đề lớn hắn đặt ra dấu chấm hỏi
là....Đám biến dị thú cùng đám Zombie nguyên thủy....chúng đi đâu hết
rồi....Hắn có dự cảm chẳng lành về chuyện này.

Ra ngoài đường, hắn tiện tay giết mấy con Zombie, Zombie hiện tại đã thành
thạo hơn trong cách di chuyển, chứng tỏ cho sự đồng bộ hóa của chúng ngày càng
hoàn thiện, hiện nay có có lẽ chúng chưa là gì trong tận thế nhưng sau này hắn
dám chắc, Zombie sẽ nguy hiểm hơn bao giờ hết dù có là Zombie thường.

Hắn nhanh chóng đi tới siêu thị Mini, mà cửa kính bên trong bị khóa lại rồi,
nhiêu đó sao ăn nhằm với hắn, Tử vong dao có đây anh cắt hết, nhẹ nhàng phá
khóa, hắn mở cửa kính ra.

"Vẫn còn người sống mới có khóa lại thế này!"

Hắn bước vào nhưng lại gặp thêm một cái xác không đầu, ak không, thấy cái đầu
rồi! Bay ở đầu kia! Hắn tới xem thi thể nạn nhân,....Cái này là do vét
chém....rất gọn gàng.....xem ra có chuyện chả vui rồi đây.......

"Ư Ư....."

Tiếng phụ nữ....Hắn lần theo hướng phát ra âm thanh....là trong kho đựng
đồ...cửa kho để hở, hắn đưa mắt vào nhìn....Đ*t mẹ! Một cô gái đang bị một
thằng to con hãm hiếp......Nhưng không chỉ thế, cái thằng to con đó
nói....Tiếng Trung Quốc.....

Một con Trung Cẩ* đã được tìm thấy.

Ps: Mệt quá! Chương này em không kiểm tra, edit gì hết, thiếu sót xin đừng
trách......giờ thì em phải..ZZZ....ZZ....


Ngày Tận Thế - Chương #7