Tiếp Tục


Người đăng: Mèo Thích Khách

Khi nãy vừa cho mình may mắn xong, giờ lại bị dồn vào đường cùng thế này! Thật
sự cạn lời với bản thân cùng hoàn cảnh.

Nghe mấy tiếng loảng xoảng dưới nhà, hắn biết đám biến dị chuột sắp chạy lên
đây rồi! Chỉ hi vọng chúng không phá được cửa phòng mình!

"Haizzz! Bé còn chưa muốn chết non đâu!"

Tinh thần đã lên, cả người sẵn sàng cho sự đụng độ sắp tới, hắn vuốt biên đá
trong túi áo mình, thầm cầu nguyện:"Mẹ trên trời phù hộ cho con!"

"Chít! Chít! Chít!........"

Âm thanh phát ra từ cầu thang! Đám chuột đó đang bò lên đây! Hắn liếm lưỡi Tử
vong dao:

"Hãy thể hiện sức mạnh của mày cho tao xem đi! Hỡi Tử vong dao! Đưa hết đám
chuột nhắt đó lên bảng đếm số như chính cái tên mày đê!"

"Đùng! Đùng! Đùng....!" Tới rồi! Đám biến dị chuột! Chúng đang cố gắng phá cửa
phòng hắn bằng cách nào đó! Cánh cửa sắp không chịu nổi được nữa và bùm một
cái, cánh cửa văng ra, đám biến dị chuột ào vào.

"Chít! Chít! Chít!...." Thất vọng cho chúng là không thấy ai trong phòng này
cả!!Vậy ......Như thế hắn đang ở đâu??Xin thưa là......Hắn.....đang núp trong
tủ áo quần...(-_ - ) Vừa nãy còn đứng trước cửa hiên ngang chờ đón địch tới
nhưng liền đổi ý, quấn chăn quanh mình lại bay vào tủ áo quần mà trốn....đừng
tưởng hắn sẽ đánh thật, não hắn hoạt động vẫn tốt lắm, chỉ là muốn tỏ vẻ ngầu
tí......giả bộ ta đây sắp tử chiến nhìn trông cũng oai nên tự biên tự diễn
chút cho vui ấy mà.....

Đám chuột sau khi biến dị, khứu giác của chúng tăng lên gấp nhiều lần giúp
chúng có khả năng đánh hơi cực tốt, chỉ là hắn hiện giờ có quá nhiều tầng lớp
ngăn cách khí tức bản thân, áo quần 3 lớp, thêm tấm chăn trùm bên ngoài(cái mũ
bảo hiểm nữa), chưa kể chục viên long não nằm trong tủ áo quần chuyên xua đuổi
côn trùng và chuột nên....chúng bỏ cuộc. Mùi long não khiến chúng cảm thấy
chán ghét, chúng mới không phá tủ áo quần và không lâu sau, chúng rời khỏi nhà
hắn khi đã kiểm tra hết căn nhà.

(Chân thành cảm ơn những viên long não mẹ mua trước đây! Mà nếu đã là mẹ mua
thì phải cảm ơn mẹ rồi. Xem ra mẹ trên trời đã phù hộ cho con, đội ơn mẹ ngàn
lần( thực ra main chả biết nhờ long não mà đám biến dị chuột bỏ đi!)


Đến 5 phút sau, tiếng biến dị chuột không còn ở đây nữa, hắn mới mở cửa tủ ra.
Thật sự thiếu khí quá rồi! May mà chúng rời sớm, chứ không như vậy hắn không
chết vì chuột cắn thì cũng chết vì ngạt thở.

"Xem ra chúng vẫn còn luẩn quẩn quanh đây!" Loáng thoáng nghe thấy tiếng đám
biến dị chuột đầu xa kia, hắn cẩn thận xem xét tình hình, quả nhiên là chúng
vẫn ở khu này nhưng khá xa so với nhà hắn.

Hắn phân vân liệu có nhân cơ hội này phắn đi không nhỉ?? Thật sự lo sợ, với
khả năng hiện tại của chính mình, hắn không có cách nào chống được những biến
dị thú với số lượng đông như thế! 1vs 1 chơi còn lại được, chứ 2 trở lên là có
vấn đề rồi mà ngoài đường phố biết bao nhiêu là sinh vật biến dị, một mình hắn
cơ thể yếu mềm sao chống lại được.

Trong tình cảnh hiện tại, hắn đúng là bị kẹt mất rồi(kẹt trong tâm cùng hoàn
cảnh), ở lại nhà thì không xong, đi ra ngoài cũng không được nhưng không ra
ngoài là không có lương thực nước uống, hắn sẽ chết đói! Hắn không muốn chết
như thế, vậy thì phải ra ngoài! Giết quái thăng cấp, nếu không càng về sau
chúng sẽ càng mạnh hơn khi đó hắn sớm muộn cũng sẽ chết. Động lực lớn nhất ở
hiện tại để hắn đi ra ngoài là tìm em gái hắn dù biết >90% em hắn có thể đã
gặp "sự cố" nhưng hắn vẫn muốn đi, không phải vì mù quáng mà vì hắn không muốn
hổ thẹn với lòng mình, hắn là anh trai, mà nghĩa vụ của một người anh trai là
phải bảo vệ em gái, đơn giản là vậy, người sống phải thấy mặt người chết phải
thấy xác mới có thể kết luận được, tiếc là thực lực cùng lòng cam đảm không
có, niềm tin vào bản thân hiện tại của hắn cũng thế, ra ngoài có mà biến thành
thực phẩm tươi ngon cho đám quái đó à. Cảm xúc hắn có lớn đến mấy cũng bị lí
trí cản lại, hắn là loại người vô cùng ích kỉ, luôn nghĩ đến bản thân cho mình
trước tiên dù đó là gia đình hắn, tất cả là do tuổi thơ không thuần khiết, bị
đầu độc bởi internet.

Quá lưỡng lự, hắn vẫn đắn đo dù bản thân có tự nhủ thế nào đi chăng nữa! Chẳng
là hắn vừa thấy thêm đám biến dị gián, biến dị kiến, biến dị rết, biến dị ong,
biến dị muỗi......hàng tá biến dị thú đi ngang qua tầm mắt hắn. Con nào con
nấy đều bự chang khủng khiếp, không chỉ to, chúng còn phát triển và biến đổi
thêm nhiều thứ mới lạ trên cơ thể chúng, điều đó làm suy nghĩ đi ra ngoài của
hắn ngày càng lung lay, hắn hoàn toàn rơi vào thế khó.

"Lạy chúa! Là nhà mình luôn được chùi quét, xịt thuốc đàng hoàng sạch sẽ không
có côn trùng, bò sát."

May mắn! May mắn! Hắn cảm thấy như thế! Tiếp đó so sánh giữa đám Zombie và
biến dị thú, hắn cho đánh giá:

"Lũ Zombie thường là nhân vật điển hình trong các bộ truyện tận thế! Mà giờ
đây nhìn chúng chả khác gì nhân vật quần chúng! Bị đám biến dị thú đá đít thế
chỗ rồi! Cũng phải thôi, được buff cháy máy thế mà! Mình đành bó tay trong
chuyện này, nhân loại có khi đã tận số rồi!"

Vĩ đại ghê chưa? Hắn không tìm thấy lối thoát đồng nghĩa với việc toàn thể
nhân loại cũng không tìm thấy lối thoát! Hắn thích cho mình là đại diện cho
toàn thế giới mà! Thôi! Thôi! Bỏ qua chuyện đó đi! Giờ hắn đang thu dọn áo
quần bỏ vào trong nhẫn trữ vật. Tất nhiên hành động đó của hắn thể hiện cho
quyết định của hắn là đi ra ngoài.......đào mộ cho chính mình.

Dự định ban đầu là ra ngoài tìm em gái sau đó về lại nhà tạm thời trú ẩn nhưng
xem ra không thể rồi! Bỏ nhà mình đi ở đợ nhà người khác thôi! Chỗ này bị phá
cho hoang tàn rồi! Đám biến dị chuột khốn khiếp đó! Phá hết căn nhà tiền tỉ
của gia đình hắn! Đau lòng đứt ruột mặt bằng cùng ngôi nhà tiền tỉ, hắn phải
dứt khoát chia li, đi rồi là không biết bao sẽ quay lại! Hi vọng giá đất nơi
này không xuống, sau này còn bán lấy tiền :v

Bây giờ hắn quyết định không mặc mấy cái đồ bảo hộ nặng trịt này nữa, bảo vệ
thì tốt nhưng chạy thì không ổn tí nào, giả dụ bị đám chuột đó bu lại thì bảo
hộ có như không, hắn nghĩ đề cao tính nhanh nhẹn có lẽ vẫn là tốt nhất, hơn
nữa Tử vong dao yêu cầu khả năng áp sát của hắn tới đối phương cùng tốc độ ra
đòn nên sự vướng víu với sức nặng của 3 lớp áo quần sẽ gây cản trở hắn rất
nhiều, hắn cần thay đổi lại trang phục. Giờ chỉ mặc một cái áo bun đen cùng
quần rin vải màu đen dài ngang đầu gối, khoác ngoài chiếc áo khoác như cũ, mặc
giày sandal như bình thường khi đi học, chứ mặc giày thể thao dễ tuột dây lắm,
đầu đội mũ len là xong, nhẹ nhàng gọn gàng, chỉ có điều nhìn mỏng manh quá đi,
có khi dính phải một đòn là hấp hối xỉu luôn.

Tiếp tục hắn đi lại quanh nhà xem có đồ gì quan trọng còn dùng được không,
nhưng hầu hết đều bị đám biến dị chuột phá hết rồi! Lần nữa thầm chửi chúng,
hắn tìm được cái bật lửa, hàng này quan trọng lắm nè! Trong tận thế, điện đã
không còn, đến đêm trời tối coi như mù luôn! Ở thời đại mới này, bật lửa sẽ
trở thành hàng hot cho xem. Còn hộp sơ cứu?? Oxi già, băng gạc, bông,...đã
được bác sĩ chuột kiểm tra tận tình rồi! Khỏi dùng nữa luôn! Xoong nồi chảo
may là còn tốt, hắn quyết định cầm thêm chảo đi (tí ra đánh nhau), xoong nồi
không đem theo. Tất cả chỉ có nhiêu đó, còn lại mọi thứ đã bị biến dị chuột ăn
hết rồi, từ gạo cho đến thực phẩm, từ nepture cho đến simply,....Lần này đã
quá sơ suất, để chúng phá hoại hết rồi, mà hắn sao biết được đám biến dị chuột
đó sẽ xuất hiện.


Nhẹ nhàng theo gió, hắn nhảy qua tường, giờ không cần biết cái nguy hiểm gì
nữa, hắn sẽ đi tìm em gái bằng mọi giá, chỉ cần không có biến cố lớn gì xảy ra
là được. Anh trai tốt là phải thế! Đặt cược luôn tính mạng mình vì lòng tốt
đối với gia đình, mà đa phần là vì không muốn thẹn với tâm thôi!

Vẫn còn vài con Zombie lạng vạng quanh đây, thực sự thì Zombie trong mắt hắn
hiện giờ coi chả ra gì nữa rồi sau khi thấy đám biến dị thú đó! Tự tin bạo
phát, thanh niên ngứa tay muốn thấy máu lắm rồi! Với bản tính khát máu được
gieo trồng từ nhỏ, hắn liền bắt đầu với mục tiêu gần nhất, một con Zombie cách
hắn 30m. Con Zombie này rõ ràng là người đàn ông hàng xóm gần nhà hắn, nhìn
diện mạo, hắn chắc ông ta bị Zombie khác tấn công mất đi không ít thịt trên
người, mà Zombie được biến hình thông qua virus từ Zombie khác thường yếu hơn
rất nhiều so với Zombie nguyên thủy(những người mới vào bị hóa thành Zombie
như mẹ hắn ấy), hắn với thằng cha này trước đây cũng chẳng có hảo cảm gì nên
hắn không do dự, vòng sau lưng ông ta rồi bật tốc, Tử vong dao nhắm thẳng tới
đầu ổng và kết quả như dự đoán, Tử vong dao dễ dàng đâm vào đầu Zombie, tiếp
đó hắn liền một dao xẻ ngang qua đầu....

"Gràoooo....."

Phản ứng hơi chậm, ông Zombie hàng xóm này gào lên một tiếng rồi ngã xuống.
Quá dễ dàng, hắn tự hỏi:

"Zombie yếu thế này sao??"

Cũng như lần đó, một luồng năng lượng tiến nhập cơ thể hắn giúp hắn cảm thấy
hồi phục được phần nào đó thể lực nhưng có vẻ ít hơn rất nhiều so với lần
trước(mẹ hắn là Zombie nguyên thủy mà, Zombie thường tuổi lozz). Vài giây sau,
nó cũng hóa thành tro bụi nhưng éo để lại cái đéo gì hết. Khá thất vọng! Cất
công hắn chờ mong vờ lờ! Đúng là kém cỏi toàn diện- Hắn chửi ông Zombie hàng
xóm.

Lặp lại tương tự với mấy con Zombie quanh đây! Hắn dễ dàng hạ sát chúng mà
không tốn bao hơi sức nhưng chúng không rơi bất kì món đồ nào cả, hắn hơi buồn
tí nhưng tin vui là Tử vong dao đã lên cấp 2, còn riêng hắn vẫn chưa thấy bản
thân có sự đột phá nào cả, cứ nghĩ là sẽ có thông báo lên cấp 2 như trong
truyện, nhưng chờ miết éo thấy, hắn nghĩ chắc mình chưa đủ kinh nghiệm(exp).

Sự thật mà nói, không biết có phải nhờ đám biến dị chuột hay không mà hắn
không gặp bất kì biến dị thú nào quanh đây nữa, chỉ toàn thấy Zombie thôi,
nhưng trong đám Zombie này không có con Zombie nguyên thủy nào cả, rốt cuộc
chúng tập trung đi đâu??. Nhắc mới nhớ, cái khu chợ cách nhà hắn 400m ấy, giờ
hắn không còn nghe thấy tiếng động gì nữa! Có vẻ cuộc chơi đã khép lại ở nơi
đó rồi.

"Chẳng biết còn bao nhiêu người sống ở đó nữa!"

Theo suy nghĩ của mình, hắn nghĩ chắc chết hết rồi(99%)! Zombie với biến dị
thú, 2 thế lực này càn quét là xong xuôi, con người hiện tại không đủ năng lực
để chống lại cái đám đó, nhìn mà xem, chất lượng đã thua, số lượng thì không
cần bàn, 1 người dân nào ở chợ mà sống sót thoát ra được thì hắn....xin kính
phục.


Ngày Tận Thế - Chương #5