Vốn Dĩ Mọi Thứ Đã Kết Thúc Nhưng….


Người đăng: Mèo Thích Khách

“Giờ thì mình đang lạc trôi ở đâu thế này?”

Khi đó còn rõ cái cảm giác ý thức còn sót hóa bụi chuẩn bị luân hồi :v

Cứ ngỡ sẽ xuống 18 tầng địa ngục, uống trà cùng Diêm Vương hay lên thiên đàng
gặp gỡ các thiên thần tỉ tỉ,…cùng đoàn tụ với gia đình….trừ bố còn chưa rõ
sống chết.

Mà bây giờ chả rõ mình đang ở đâu nữa! Có vẻ không giống cõi âm hay địa ngục,
thiên đàng đại loại thế.

Một không gian trống trơn không có gì ngoài màu trắng sáng.

Cũng có thể đây là nơi giành cho linh hồn chăng? Chiều không gian thứ 4? Vậy
có gặp được những linh hồn khác không đây?....Để giải đáp, có lẽ cần khám phá
loanh quanh xem….nhưng đíu di chuyển đc!!

Quên nói, hiện tại hắn đang ở hình dạng y đúc như ngoại hình hắn trước khi
chết, chỉ có điều cấu tạo bởi tinh thần lực lượng, chính xác hơn là hóa thành
linh hồn rồi đó!

Hmm! Đành chờ vậy! Nhưng chả biết chờ gì nữa! Nguyễn Tiến nghiệm lại những gì
trải qua, những giờ ngắn ngủi trong tận thế hàng lâm, coi như quên bản thân
mình đang ở đâu cho đỡ buồn chán.

Bắt đầu từ việc núp giường cho đến giết chính mẹ đẻ của mình, từ đám biến dị
thú cho đến siêu thị mimi lần đầu ra tay giết người(gián tiếp :p), từ sở cảnh
sát gặp con nguyên thủy Zombie cho đến khu chung cư gặp cô bé họ Trần tên Bảo
Linh, cuối cùng là điểm đích, cũng chính là điểm cuối sinh mạng hắn, ngôi
trường đáng nguyền rủa chứa con quái vật imba vượt mức cho phép. Đến giờ giết
được nó thật sự là một kì tích. Chỉ là những khoảnh khắc ngắn ngủi trong cuối
đời nhưng thật sự hắn rất vui, mặc dù ẩn sâu niềm vui đó là sự hối tiếc cùng
luyến tiếc những việc làm mình gây ra cùng nỗi niềm cho định mệnh của mình.
Hắn sau cùng vẫn còn thắc mắc lớn, cái Tử Vong Dao đó, vì sao nó lại đến với
hắn một cách thần kì như vậy? Hắn biết rõ ràng không phải là ngẫu nhiên, một
thứ vũ khí imba còn hơn con quái vật kia, từ đầu xuất hiện trên tay mình thông
qua viên đá Oán Hận, cảm giác có gì đó sai sai ở đây, rất rất….không biết nói
gì.

Ngẫm lại luôn về cách tính cách của mình, hắn vẫn luôn cho rằng, thiên hạ con
ngoan trò giỏi cháu yêu Bác Hồ đệ nhất danh xưng, hắn nói đứng 2 thì không ai
dám đứng nhất, bản thân chính là người hiền lành nhất thế giới :3 Thôi đùa! Dù
sao hắn biết bản thân mình rõ hơn ai hết! Sự ích kỉ đến từ lí trí và lương tâm
luôn là sự khó chịu và day dứt nhất trong tâm hắn, nhưng thôi! Hắn là vậy,
chính như như thế mới có một hắn độc nhất nhân cách. Không muốn nói gì
nhiều…..chỉ cần nhìn qua những gì hắn là có thể hiểu mà.

Rồi không đợi cho hắn lan man trong mộng suốt buổi.

Một ánh sáng chói lóa phát ra ở một vị trí khá gần hắn, đem mắt mắt như bị đèn
pin rọi thẳng vào mắt vậy. Chói quá!!

“Yo! Chào người anh em!”(???)

“??...Ai?”(main)

Một giọng nói phát ra với ngôn ngữ….Tiếng Việt! Nguyễn Tiến dụi mắt, dần dần
thấy rõ trước mắt mình là ai.

Ôi trời ơi mẹ ơi! Mô phật! Lạy chúa!....Soái caaaa!!.....Hắn nội tâm một mảng
phong phú ngôn từ để diễn tả cho sự “kinh hãi” trước mắt mình. Bề ngoài không
nói một từ mà thay vào đó, khuôn mặt hắn biểu lộ vô cùng kinh ngạc thần tình,
mắt mũi miệng o to như quả trứng gà. Không thể thốt lên một từ.

“Sao? Kinh ngạc đến thế à? :v”(???)

“Ngươi ngươi…..ngươi là ta? Nhưng không phải.”

Đúng! Trước mắt hắn, đó chính là một nhân vật vô cùng…..giống hắn nhưng nói về
độ soái, đẹp trai, ngoại hình thì phải nói, kẻ này hơn hắn tính bằng bội số
trở lên, mị lực không thể đông đếm được, cùng là bản sao nhưng như trời và đom
đóm vậy! Chỉ điều chắc chắn, hắn với kẻ này, chính là cùng 1 khuôn mặt. Không
thể lẫn vào đâu được.

“Không cần căng thẳng đâu! Chúng ta thực chất đều là “một” mà! “Một” từ [khởi
đầu] đi ra! Và tao cũng tên là Nguyễn Tiến đó nhá mày :v”(??Nguyễn Tiến??)

“Ớ đệt! Thế là sao?”(Main)

“Chuyện hơi dài dòng nhưng có một điểm mày cần biết, mọi thứ ở mày, mọi bước
tiến của mày, tất cả mọi lựa chọn mày chọn, những thế giới song song hay xa
hơn nữa! Tất cả đều không có lối thoát, tức là..con đường của mày vốn là đoạn
tuyệt rồi!” (??Nguyễn Tiến??)

“??Hả??”(Main)

“Không cần giả ngu! Tao thừa biết mày hiểu vì chúng ta cùng [khởi đầu] mà, chỉ
là sau đó khác biệt sự kiện mà thôi!” (??Nguyễn Tiến??)

“Khụ khụ! Trước khi giải thích tiếp thì chúng ta nên chỉnh lại cách xưng hô
được không? Dù sao chú với tui đều là “người anh em” cả mà!”(Main)

“Cái đuỵt ấy! Ở hiền lâu quá khiến cách ăn nói của mày bị ‘thoái hóa’ rồi à?
Nhanh quay lại tính nết nghé nhi đê!” (??Nguyễn Tiến??)

“Cái lol ấy! Bố thích ăn nói lịch sử, đ éo cho thì thôi, còn nói quay lại nghé
nhi tính nết cái cc ấy! Người ta ăn sống đàng hoàng, lấy đức đúc đạo tâm, nghé
rồi sửu cái dell.”(Main)

“Haha! Có thế chứ! Quả nhiên là ta cùng [Khởi đầu] mà :v” (??Nguyễn Tiến??)

“Thôi! Vào chủ đề chính đi…! Đừng giỡn nữa!”(Main)

“Được thôi! Như đã nói, cả 2 ta cùng [Khởi đầu], tức là quá khứ chúng ta ở 18
năm cuộc đời từ khi đẻ ra đều hệt nhau, như thế là đủ hiểu rồi chứ? Nhưng sau
đó, 2 ta gặp 2 sự kiện khác nhau mà thôi! Aizz!!!” (??Nguyễn Tiến??)

“Thế nghĩa là tui gặp sự kiện Tận Thế, còn chú gặp một cái sự kiện
khác?”(Main)

“Chính là thế đó! [Khởi đầu] về sau, chúng ta đã tách riêng ra 2 thế giới độc
lập, một điều sự kiện ở thế giới tao đó xảy ra muộn 2 năm so với sự kiện Tận
Thế ở thế giới này! Tao bị cuốn vào cái hỗn đản trò chơi và đằng sau nhiều thứ
khác, nhức chim bỏ mẹ đi được nhưng may đỡ hơn mày rất nhiều, không có đoạn
tuyệt hoàn toàn, sống sót con đường gần như vô hạn nhưng không nghĩa là vô hạn
theo ý không có điểm dừng đâu nhé! Nó vẫn nằm trong giới hạn thôi!” (??Nguyễn
Tiến??)

“Hmmm! Vậy….”(Main)

Hắn chưa kịp nói xong thì bị hắn kia ngắt lời.

“Đừng hỏi! Tao sẽ cho mày một số câu trả lời thôi!

Thứ nhất, [Khởi đầu] như đã nói, với bản tính đó của mày, gần như chắc chắn sự
lựa chọn của mày sẽ là cứu gia đình. Và kết quả không cần nghĩ đến cũng biết
rồi! Xuống cứu mẹ thì sẽ bị cắn chết, cứu em gái thì sẽ như hiện giờ.

Thứ hai, vô hạn khả năng mở ra, vô hạn khả năng tức là có thể cũng chỉ có 1
khả năng duy nhất, ta xét bên vô hạn trước, 1 trong vô hạn ví dụ, trường hợp
mẹ không bị Zombie hóa thì mày sẽ dính đợt công kích của bầy biến dị chuột, 2
người sẽ chết vì không kịp trốn, mày có thể trốn nhưng vướng mẹ nên không trốn
được, không phải bầy chuột thì lại nhiều nguyên nhân khác, trường hợp nữa,
trường em gái không có con quái vật đó thì mày lại vướng một con boss khác
cũng rất khủng bố, vì nó được phát triển trong khu vực đông người, nhiều kết
quả, mày vẫn chết vì bị hội đồng và vướng mắc con bé đó,…..vô vạn nhân quả,
định mệnh, đường lối mày đi nhưng…thật ra, tao muốn nói, cái thứ hai này xét
theo trường hợp vô hạn là không hề có bởi vì…mày chỉ có “Một” mà thôi! Duy
nhất trong vô hạn “Thế giới của mày”! Nó liên quan tới năng lực của mày đó!”

Thứ ba, Tử Vong Dao và Đá Hạnh Phúc chính là thứ của tao đấy, Tử Vong Dao
đương nhiên hoàn toàn là tao chế tạo giành riêng cho mày, còn viên đá đó thật
sự thì….tao đáp lại sự mong muốn của mẹ để mày nhận được may mắn trên con
đường về sau nên đã hóa “tinh thần ẩn” của bà ấy cùng sức mạnh quyền năng của
tao tạo nên “Đá Quý”(thứ này lâu sau mới mật bí :v)

Thứ bốn, như đã nói, con đường của mày vốn đã đoạn tuyệt, tao chỉ thông lỗ cho
đi tiếp thôi hơm! Nếu mày muốn hỏi vì sao tao lại giúp mày mà trong khi đó có
hàng tỉ mày khác ở những dòng thế giới với sự kiện khác nhau thì mày tự tìm
hiểu nhé!

Mọi thứ tự tìm hiểu mới vui chứ hê! “Thế giới của mày” giờ đã mở ra, bánh xe
thời gian chuyển động cùng những định luật “thế giới”(hiểu rộng), hãy chọn
đúng con đường sinh tồn trở nên mạnh mẽ, tao không thể can thiệp lần 2 đâu!
Nên nhớ mãu thuẫn mới khẳng định được sự tồn tại của nhau! Đừng xét logic của
mày vào những thứ mày chưa đụng tới! Hãy mạnh hơn và tiếp cận nó!

Tạm biệt! Hẹn gặp lại nếu ngươi đạt đến tầng thứ đó!” (??Nguyễn Tiến??)

“Ơ khoan!” Mọi thông tin đưa vào đầu hắn chỉ trong tích tắc, hắn chưa kịp phản
ứng, hắn kia đã biến mất rồi! “Haizz! Mai sau mình cũng có thể hóa thành soái
ca như vậy được ư? Thế thì việc cưa gái không thành vấn đề nữa! Hahaaha!!”

Crackk…Rắc…!!

“??? Gì thế??”

Bùm một tiếng lớn, không gian tại vị trí hắn vỡ ra, Nguyễn Tiến rớt vào khoảng
không bị vỡ đó.

“Ôi đệttttt….!!! Đau quá!...Mà đây là..??”

Hắn bệt mông xuống đau đớn mà kêu, đồng thời nhìn xung quanh cảnh vật, tự hỏi
đâu thế này? Hắn kia đưa hắn tới chỗ này ư?

“Chào mừng bạn đến với Mê Cung 10 tầng!”

Một âm thanh phát ra trong không gian khiến hắn không khỏi giật mình….Cái đệt
nó a!

Sau đó nhìn lại, bỗng dưng một bảng điện tử xuất hiện trong đầu hắn, cho hắn
thông tin về nơi này.

“Aizz! Thật là…cạn lời quá đi!”

Vượt qua 10 tầng mê cung là hoàn thành thử thách, hắn sẽ tôi luyện bản thân ở
đây, đến khi xong nhiệm vụ sẽ được trả về Trái Đất.

Đương nhiên thời gian có hạn(9 năm tại nơi đây), thời gian nơi đây so với thời
gian Trái Đất tỉ lệ là 3:1, 3 năm nơi đây bằng 1 năm ở Trái Đất. Còn thông báo
cho…trong mê cung này còn có người khác gọi là player và hiện tại họ đa số đều
ở tầng 3 trở lên, còn hắn đang ở tầng 1, cảnh vật xung quanh đơn giản chính là
hang động phủ lớp bột ánh sáng như huỳnh quang.

Từ khi nào không hay, Tử Vong Dao đã dắt bên hông hắn, đá Hạnh Phúc thì vẫn
nằm trong túi quần được hắn kia tân trang lại cho hắn một bộ áo quần như hắn
muốn.

“Tới a! Vì một tương lai mạnh mẽ để giết người đoạt mỹ nữ!!”


PS: Thông báo chuyển kênh! Tác giả sẽ thực hiện lời hứa với mấy bác trước kia!
:v


Ngày Tận Thế - Chương #31