Người đăng: Mèo Thích Khách
Lại Nữa!
Vừa thoát 1 kiếp ngoẻo lại đến 1 kiếp ngỏm. Không biết bao dung rộng lượng là
gì á! Thiệt là.
Nhưng lần này khác, đối kháng cùng mức “tốc độ”, hắn đếch sợ.
“Hừ! Muốn giết ta dễ thế thì ngươi lầm to rồi! Ngươi có thể biến hóa, ta cũng
có thể! HẮC ÁM PHỤ THÂN!”
Cái này kỹ năng, tất nhiên đều từ Tử Vong Đao truyền thụ đồng thời cũng phải
thông qua nó mà thực hiện.
Lấy Tử Vong Đao làm môi giới, dùng tốc độ khủng khiếp hấp thụ hắc ám nguyên tố
trong không gian vào người hắn.
Có thể hắn không biết nhưng thể chất của hắn rất phù hợp với hắc ám nguyên tố
cùng Tử Vong lực lượng(bởi thế Tử Vong Dao mới chọn hắn làm chủ), bản thân tâm
lí tinh thần cũng không hề bài xích Hắc Ám, ngược lại còn rất yêu thích, tạo
nên sự đồng bộ hoàn hảo.
Hắc ám lực lượng điên cuồng dung nhập vào thân, tích tắc cơ thể hắn hắc hóa
mọi bộ phận, mà màu này không như màu da đen giống các anh châu phi, mà nó như
màu của ban đêm, tinh không vũ trụ hắc ám ta thấy trên trời.
“GrỪ…!!”
Gầm một tiếng lớn, toàn thân tỏa ra dày đặc hắc khí! Hắn phá vỡ không gian
phong tỏa của “Nó”. Kịp thời tránh đi khi tia sáng laser “Diệt mệnh” của nó
chiếu tới. Tất cả mọi chuyện chỉ diễn ra trong 1s.
BÙMMMM…!!! Cái tia “Diệt mệnh” của “Nó” bắn thủng xuống đất tạo một lỗ thủng
bán kính tầm 3m, sâu không thấy đáy, tiếng xì xì và hơi bốc lên từ lỗ thủng
rất nhiều. Hắn thầm nghĩ:” Có khi sắp thấu đến tâm Trái Đất không chừng! Mà tí
nữa là dính phát đi tông rồi! Cảm tạ ông bà tổ tiên vì chưa tiếp nhận con vào
gia phả trên bàn thờ! Mô phật!”Hắn tay vẽ “Dấu Thánh giá”_
Nhưng ngay sau đó.
“Ư!..Khặc....!!” Phun ra một ngụm máu, hắn quỵ xuống thở dốc.
Ặc! Không lẽ do hành vi vừa mới làm của mình hay sao mà chúa trời phạt. Đùa
chứ!.... Thật ra hơi quá sức khi dung hợp với hắc ám lực lượng trong khi thể
chất hắn chưa đạt đủ yêu cầu, nếu không phải nhờ Tử Vong Đao, có lẽ….mà thôi,
tất cả từ đầu đã phụ thuộc Tử Vong Đao rồi. Mô phật!Tay làm kí hiệu như cũ
“Lạy trời! Xin bảo hộ con không bị Chúa phóng dame!”(Miệng nói “Phật”, tay làm
“Chúa”, đầu nghĩ “Trời”)
(Ông trời: A di đà phật! Cầu chúa hiện thân diệt hộ thằng này dùm Trời! Xin
cảm ơn và có hậu tạ!)
Vào lại chủ đề chính.
Vấn đề quan trọng cần nói tiếp, cũng giống “Nó”, thời gian cho hắn….không còn
nhiều nữa rồi! Càng tệ hơn khi sử dụng skill: Hắc Ám Phụ Thân.
Mục tiêu đặt ra là phải nhanh chóng hạ gục được “Nó” hoặc ít nhất cũng phải
cầm cự được lúc cả 2 cạn time (0).
Hiện tại, Nguyễn Tiến vẫn khá bối rối chọn lựa nên công hay thủ, chủ động hay
bị động, rõ ràng nếu hắn chủ động, “thời gian” của hắn sẽ tiêu hao rất lớn bởi
vận nhiều năng lượng trong mỗi đòn đánh hay mỗi kĩ năng, còn bị động thì đa số
có thể tránh né, câu time khỏe nhưng nếu gặp lần nữa không gian phong tỏa thì
rất là phiền.
Không đợi cho hắn suy nghĩ xong chuyện, “Nó” một cánh tay hư ảo không lồ(được
tạo ra) tạt xuống.
Oành!! Mặt đường xi măng như cát với “Nó”, tạt một phát là bay tung tóe đất
đá.
Tốc độ thế này với hắn tránh né thực quá dễ nhưng đó là một cánh tay, vậy còn
chục cánh tay cùng lúc sẽ thế nào? Ờ! Nó tạo ra cả chục cánh tay hư ảo khổng
lồ tới tập hướng hắn vỗ tới.
Oành! Oành! Oành…!!!
Nhà cửa, xe cộ, đường xá, chỉ cần thứ gì va phải cánh tay của “Nó” là đổ nát
và bay đi từng mảnh(va phải) không cần lí do, trên hết cánh tay “Nó” không hề
gặp cản trở khi va trúng vật chật. Thật biến thái quá đi!
Mà cả người “Nó” phóng to hơn để làm cảnh? Toàn biến ra mấy cánh tay khổng lồ
hư ảo màu vàng tựa như phật ngàn tay mà đánh hắn. Thật….biến to hơn cho nó có
uy nghiêm chứ có đếch gì đâu!
Vừa nghĩ mấy thứ nhảm nhỉ vừa bay nhảy trên nóc nhà này qua nóc nhà khác, sức
bật của hắn hiện giờ cao tận 12m, chưa kể khả năng đu bám hơn khỉ, hắn như một
chiến binh trong Attack on titan không cần mấy cái dụng cụ bắn dây gì đó. Tất
nhiên hướng hắn di chuyển ngược lại với hướng khi nãy Bảo Linh đi.
Hắn đã giải trừ 90% Hắc Ám Phụ Thân, 10% còn lại gia tăng tốc độ của mình,
không ngừng tránh né. Đúng thế, hắn đã quyết đến sẽ câu time chứ không đối
kháng hay chống đỡ.
“Nó” hiểu điều đó và vô cùng sốt ruột. Khốn nạn con giòi! Chỉ biết nhảy múa là
giỏi, không lẽ ta phải đánh đổi….Không! Ngay từ đầu đã đánh đổi, vậy thì đánh
đổi tới cùng đi, dù sao nhiệm vụ cũng gần hoàn thành, ngứa mắt con giòi dám
phản kháng ta(lòng tự tôn bị đạp sinh tức) dù chưa xong nhiệm vụ, ta cũng phải
giết ngươi dù đằng nào ngươi cũng chết.
Chỉ điều “Nó” muốn chính đôi tay này hạ sát hắn, nhiều tay lần nữa vẽ một cái
đồ án hình tròn.
Nhìn về đồ án “Nó” đang vẽ trên không trung, hắn có dự cảm chả lành. Trực giác
mách bảo: Chặn nó lại, ngăn ngay lập tức!
Tin tưởng với bản thân, hắn quyết định nghe theo trực giác.
Như cũ kĩ năng, hắn đứng trên mái tôn nhà 2 tầng nào đó, 2 tay nắm đao đưa lên
cao.
Đao hội tụ kinh khủng hắc ám lực lượng, khi đạt mốc giới hạn, đao phủ xuống.
HẮC ÁM NHẤT ĐAO.
Lần này khác lần trước Hắc Ám hóa thành một luồng năng lượng mang tính chất
hủy diệt bắn thẳng tới “Nó”. Lần trước là đánh trực tiếp, lần này đánh xa cho
nó lành, tuy rằng uy lực không bằng khi hắc ám lực lượng tích ở Tử Vong Đao
đánh trực tiếp nhưng uy lực suy giảm cũng không quá nhiều.
Oành…!!
Tiếng nổ phát ra khi luồng hắc ám sắp đụng tới người “Nó”.
“Chuyện gì?” Hắn nghi ngờ, nhưng sau đó liền rõ.
/Rắc/…Đương nhiên “Nó” luôn đề phòng mọi sự việc có thể xảy ra, rõ chắc chắn
hắn sẽ đánh lén nên dựng lên một vòng bảo hộ chặn đòn/ kĩ năng của hắn. Với
một chiêu khi nãy đã phá vỡ vòng bảo hộ của “Nó” nhưng đồ án hình tròn với
những điểm và đường nối “Nó” vẽ lên(gần giống như mấy vòng ma pháp trong phim
truyện) đã hoàn thành.
“Hừ! Xem lần này ngươi còn chạy được không?”
‘SINH TỬ GIỚI’
Đồ án phóng to ra, 2 sợi xích chui ra từ đồ án, một cái phóng tới ngực “Nó”,
một cái nữa hiển nhiên phóng tới hắn. Tất nhiên hắn quay người bỏ chạy, ngu gì
dính chưởng nhưng sợi xích tốc độ sau đó gia tăng, chỉ một cái chớp mắt, nó đã
phóng tới ngực hắn và đâm vào. Ngạc nhiên là nó không hề là tổn thương đến
hắn, nhưng mà, sợi xích này hắn có cảm giác nó đang cắm vào linh hồn mình, rất
khó chịu.
Kết nối thành công đến 2 nhân vật, đồ án lập tức hóa thành một kết giới bao
quanh một vùng nhỏ hẹp hình vuông với chiều dài cạnh là 50m, tức là diện tích
2500m2.
Hắn đang tại vị trị nóc nhà 2 tầng đó, lập tức bị truyền tống vào trong kết
giới. Kết giới lấy vị trí là “Nó” làm trung tâm. Tức là…hắn ở gần sát “Nó” lắm
rồi!
(“Sinh Tử Giới” là một khoảng không gian đóng hộp, một không gian tách biệt
với Trái Đất nhưng vẫn mang không khí và mặt đất của Trái Đất.)
“Khà khà! Hạ đăng sinh vật! Đừng nghĩ tới việc thoát khỏi ‘Sinh Tử Giới’! Nó
chỉ có thể bị hủy khi 1 trong 2 ta phải chết, hoặc…cả 2!”
“Ặc! Đại ca có cần chơi ác thế không? Em nhỏ như con kiến thế này thì sao lại
con lợn như đại ca được! ”
“HỪ! Đến mức này rồi mà vẫn còn mạnh miệng! Tốt lắm! Thể hiện thực lực thay
cho lời nói của ngươi đi!”
Dứt lời, “Nó” nhất quyền tung tới, hắn cũng không ngại mà giơ đao lên
rồi….Chạy!!
Cái quần què chứ đánh. Đối kháng trực diện với “Nó” hiện tại có cái cc mà
thắng a.
“Đại ca tha em! Em xin lỗi! Em hứa không chạy nữa đâu, bỏ qua cho em đi!”
“Thế sao mày không đứng lại?”
“Em chỉ đang đi bộ thôi Ca!”
“…..”
Dường như “Nó” giới hạn sắp chạm tới đỉnh, cơn thịnh nộ suýt không kiểm soát
được mà hóa cuồng! Bị một hạ đẳng sinh vật trêu chọc, quả là nỗi nhục cần chôn
vào sâu thẳm “lịch sử” của “Nó”, dù có phải trả giả, “Nó” thề “Nó” sẽ truy tận
cùng cái khốn kiếp hạ đẳng sinh vật này.
Nhỏ hẹp “Sinh Tử Giới”, hắn chỉ vài mươi bước là đến giới hạn, tay chạm lên
rào cản vô hình, hắn liền thấy đau, lập tức rút tay về. 1 đao nhanh chóng chém
lên thử.
Choeng..!!
Hắn bị bật ngược về sau một đoạn nhỏ.
Chậc! Không gian “Sinh Tử Giới” giới hạn tầng lớp này, lấy thực lực của hắn
bây giờ, e sợ dù có 1000 đứa như hắn hợp lại cũng không phá hủy nổi, 1 triệu
đứa chắc còn may ra,…chắc vậy!
“Đã nói là vô dụng rồi! Ngươi làm gì thì cũng không thoát được nơi đâu, một
không gian tách biệt với nơi ngươi đang sống: “Sinh Tử Giới”, theo “Luật”
ngoại lệ thì ngươi nếu có phá vỡ được không gian “Sinh Tử Giới” thì ngươi cũng
bị cuốn trôi trong khoảng không gian không ổn định, chết là chắc nên đừng mơ
rời đây nhé cu!” Cách hắn chỉ 10m “Nó” nói.
“Ôi trời ơi! Thật sự là thế a đại ca!...Em tuyệt vọng quá!Hức Hức”
“…..”
“Haizz! Được rồi! Như vậy là quá đủ cho những gì đã diễn tra, ta và ngươi nên
chấm dứt được rồi!”(Nó) “THƯỢNG CÔNG PHÁP: Diệt Tuyệt”
/Bùmmmmm/ Tiếng nổ chấn động cả không gian vang lên
Lấy “Nó” làm vị trí trung tâm, lực hấp dẫn mãnh liệt điên cuồng kéo hắn tới
“Nó”.
“Khốn kiếp a!!” Tử Vong Đao cắm sâu xuống đất cố gắng trụ vị trí nhưng lực hấp
dẫn từ “Nó” quá khủng khiếp, không biết có nên dùng lỗ đen để hình dung hay so
sánh hay không, có điều hắn biết sẽ chẳng còn đường sống nếu bị kéo tới “Nó”.