Giúp Hay Không


Người đăng: Mèo Thích Khách

Đánh giá ngoại hình, Nguyễn Tiến không biết gì hơn ngoài 2 chữ:" So cute!"

Gương mặt xinh xắn mang đậm vẻ non nớt loli, đôi mắt lã chả dòng lệ đang lăn
trên má, làn da trắng hồng hào mịn màng, mái tóc đen dài xõa xuống tận
hông,....tổng quan mọi thứ, đúng gu hắn cực thích....cô bé này! Hắn chấm!

Tận thế thời đại, kẻ mạnh làm vua, kẻ yếu làm nô, mạnh yếu ở đây chính là trí
tuệ cùng thể chất, mọi thời đại đều cần sức mạnh.

(Đọc mạt thế thể loại sau nhiều thời gian, tôi rút ra được bài học:" Chán rồi!
Tìm thể loại khác đọc thôi!", bài học rút ra thật sâu sắc!)

Nhanh chóng nhìn một lần nữa loli! Nguyễn Tiến sinh tâm chà đạp! Ý nhầm! Là
"Yêu thương".....Định mở miệng nói vài câu, hắn nghe thấy nhiều thanh âm
Zombie đang hướng tới đây...Không suy nghĩ nhiều, hắn hai tay bế cô bé, tay bế
tay bịt miệng, đâm đầu chạy một mạch lên tầng thượng.

Tuy đụng phải không ít Zombie nhưng tốc độ Nguyễn Tiến nhanh vượt phản ứng của
chúng nên không vấn đề phát sinh, Nguyễn Tiến rất muốn Tử vong dao chém đầu
chúng, tiếc là 2 tay bận con loli rồi!

Tầng thượng cánh cửa không khóa cũng không người! Nguyễn Tiến đặt cô bé xuống,
một tay vẫn bịt miệng nó, lỡ mà òa lên thì phiền,....nhìn ánh mắt còn đầy vẻ
sợ hãi của đối phương, hắn mở miệng bắt chuyện trước để xoa nhẹ:

"Em được an toàn rồi! Đừng khóc nữa!"

Ui chết! Cái giọng đặc nặng của mình! Bản thân hắn sợ giọng mình sẽ dọa cô bé!
Nhiều tình huống hắn thường nâng giọng mình chút để giao tiếp tránh gặp vấn
đề!....Quên mất!

"Anh là ai?"

"Huh..!"

Nguyễn Tiến nhìn mặt cô bé, cô có vẻ dịu hơn rồi nhưng đôi dòng nước mắt vẫn
chảy, nước mũi vẫn xụt xịt, âm thanh cô bé rất trẻ con rất ngọt ngào mà vì nức
nở với nấc cụt nên lấp đi vài phần đó...Cũng không có gì đáng giấu giếm, hắn
trả lời:

"Mèo Thích Khách!"

"???"

Cô bé ngờ vực nhìn hắn, rồi im lặng một hồi, chùi đi nước mắt, do nấc cụt nên
câu nói bị ngắt quãng:

"Em nghe....không..có rõ!"

Té xỉu..!!(-_-") Khặc khặc!...Khụ khụ! Ghét nhất việc troll người ta mà người
ta nghe không rõ! Nói lại lần 2 mất vui rồi!...Haizz!

"Anh tên Nguyễn Tiến! Còn em!"

"Em! Em là Bảo Linh! Trần Bảo Linh!"

"Ukm! Tên hay đấy!"

Trần Bảo Linh sao!?...Um!.Ngẫm cái tên này trong đầu! Hắn từng nghe đâu đó
rồi! Mà chắc nhầm đi! Việt Nam người cùng tên trong khu vực rất nhiều, lẫn lộn
gây bối rối đầu óc lắm!..Chẳng thiết nghĩ nữa! Hắn đi vào chủ đề:

"Thế chuyện gì đã xảy ra với em??"

Nghe câu hỏi của hắn, Trần Bảo Linh có hơi cứng đờ, đôi mắt như chuẩn bị òa
khóc tiếp, nấc cụt thành tiếng lớn hơn, cô nói:

"Em không rõ nữa! Hức hức..! Em chỉ nhớ trời tự dưng tối thui sau đó khi sáng
lại ba em bắt em ngồi im trên giường! Em thấy ông ấy mồ hôi chảy rất nhiều, em
hỏi chuyện gì đã xảy ra..! Hức! Ông ấy không trả lời!...." Bận chùi nước mắt,
cô lại nói tiếp:" Cửa rèm mọi thứ bị ông ấy đóng lại, bữa trưa đến ông nhìn em
nói:"Mẹ sẽ không sao đâu!"..Em không hiểu ông ấy đang nói gì! Em! Em chỉ ngồi
trong góc giường sau đó như lời ông ấy! Một thời gian nữa! Trời mưa! Em thấy
ba hé rèm, tay ra hứng mưa, bỗng dưng cả người ông ấy co quắt, rên đau đớn rất
nhiều, em định tới hỏi nhưng da ông ấy trở nên sần sùi hơn! Gân máu chạy
lên!..Rất đáng sợ! Em không dám đến gần! Rồi tiếp đó ông ấy hóa thành một con
quái vật há miệng muốn ăn thịt em! Em chui kịp xuống gầm giường!...Và..khi đó
anh tới cứu em...!!"

Nguyễn Tiến nghe đến đoạn, đụng mưa hóa thành Zombie...Thật sự đúng là cơn mưa
đó chẳng tốt đẹp gì! Mồ hôi chảy trong tâm, may mắn mình thể chất đã cường
hóa, không thì tẻo rồi! Hên vờ lờ! Nhưng mà...theo như tiểu thuyết hắn đọc,
thì có thể cơn mưa này chắc có thể giúp con người, một hóa Zombie, hai lột
xác! Ờ mà hắn đã đụng mưa nhưng đ éo thấy cái lờ gì phát sinh trên cơ thể,
chẳng mạnh hơn cũng chẳng thức tỉnh dị năng! Ngược lại, nó tốn thời gian hắn
xỉu nữa! Vui thật đó! Hay lắm! Giao cấu mẫu thân mày! Rảnh quá mưa ak! Tạo nên
một đợt thứ 2 thế hệ nguyên thủy Zombie, phen này loài người bị dìm sâu rồi!
Thùng xốp thôi!

Thực ra vấn đề quái vật hiện tại Nguyễn Tiến cũng không lo lắm! Lo là giờ có
nên vác theo Trần Bảo Linh tiểu loli này theo không?

Vấn đề trước mắt cần giải quyết!

Đầu tiên muốn nói, Nguyễn Tiến không phải dạng người 3 đầu 6 tay, hắn chỉ 1
đầu 2 tay thôi! Tai ương ập đến, lo cho mình còn chưa xong mà đòi lo người
khác thật sự ngu xuẩn.

Trần Bảo Linh cái nhìn của hắn với cô bé đầu tiên là yếu đuối khi xét trong
tận thế, hắn không đủ khả năng bảo vệ tính mạng chính mình trên hành trình sắp
tới chứ đừng nói cô bé. Vác theo chưa kể sẽ rất vướng víu, nào là hao thực
phẩm, nào là phân tâm chú ý(khi chiến đấu), nào là tốn thời gian,....Thứ duy
nhất kể đến việc cô bé có thể giúp hắn là "Phát tiết" nhưng liệu cơ thể cô có
xứng với công lao hắn bảo vệ và chăm sóc cô không? Hắn tuy có thể dạy cô cách
chiến đấu nhưng như đã nói, hắn không có thời gian cho điều đó, hắn phải tranh
thủ nhiều nhất thời gian để tới trường học em gái hắn, nơi em hắn đang ở, với
lại hắn có biết dạy cái éo gì đâu!

Nếu quyết định không đem cô bé theo, có lẽ Nguyễn Tiến sẽ tìm chỗ trú an
toàn(mang tính tạm thời) cùng với lượng thức ăn nước uống nhất định để cô bé
sống sót trong yếu ớt hi vọng, coi như lương tâm hắn thỏa mãn chút ah!

Suy tư một lúc, Nguyễn Tiến hạ quyết tâm:

"Bây giờ anh phải đi! Rất tiếc anh không thể đem em theo được!"

Ngơ ngác to tròn đôi mắt, Trần Bảo Linh như bị giáng một búa vào đầu, cô bé
vụt tới ôm chầm lấy hắn, òa lên:

"Huhu! Xin đừng để em ở lại! Em sợ lắm! Anh đừng bỏ rơi em! Huhuhu...!"

Nhìn thấy cô bé hành động khiến hắn mềm lòng! Haizzz! Đúng là lương tâm bản
thân vẫn không dứt khoát được, chính mình thật yếu mềm! Lần nữa Nguyễn Tiến bị
rơi vào bối rối trạng thái! Rốt cuộc mình nên làm gì đây! Một thoáng chốc sinh
ra hối hận vì đã giúp cô bé, hắn gạt suy nghĩ này ngay ra đầu! Lương tâm ah
lương tâm! Rắc rối quá đi!

Trước mắt Nguyễn Tiến là một loli khó kiếm lần 2, nên nhớ hắn vẫn đang là FA,
dục vọng của thời kì trưởng thành rất khó kiềm chế, đặc biệt dễ bị thích khích
dù chỉ đọc truyện, ra ngoài thực tại coi như vào tù cũng đáng...Nguyễn Tiến bị
động được ôm, mùi hương đặc trưng của cô bé xọc vào mũi, khiến hắn không thể
không lên,....cơ thể cô bé mềm mại thật, tiếc là bộ ngực phát triển chưa tốt
lắm. Thôi thì đành, hắn nói:

"Được rồi! Theo anh!"

"Thật sao! Em có thể theo anh sao?"

"Ukm được!"

"Xụt xịt Em cám ơn anh rất nhiều!"

Tươi cười nhưng vì đang khóc nên mặt Trần Bảo Linh hơi méo mó, hắn xoa đầu cô
bé đồng thời dập tắt bạo loạn hạ thân!...'Giờ chưa phải lúc!' Ý niệm truyền
đạt tới "người anh em".

Zombie nguyên thủy thế hệ 2 ra đời, Nguyễn Tiến tuyệt không thể cho qua, hắn
dắt cô bé về lại căn hộ của cô và hễ nghe thấy âm thanh con Zombie nào hắn đều
tìm đến diệt sát. Lần này thực sự chúng khó giết hơn rất nhiều nhưng năng
lượng đưa vào cơ thể cũng tăng, thể chất nhanh chóng cường hóa theo kịp giới
hạn sinh tồn, Tử vong dao đã lên cấp 7, thông tin hiện lên:

*Tử vong dao(cấp 7) (có thể nâng cấp)
-Phẩm chất: Trung (có thể nâng cấp)
-Độ bền: Chưa rõ.
-Tác dụng:
+Gây sát thương lên sinh vật sống.
+Gây sát thương lên linh hồn.
+Gây sát thương lên vật chất.
-Hiệu ứng:
+Vừa gây sát thương vật lí vừa gây sát thương tinh thần.
+Gây vết thương sâu, giảm khả năng hồi phục của mục tiêu.
(Lưu ý: Không tác dụng lên vật chất)
-Kĩ năng:
+Tử vong đe dọa(bị động): Khi đã gây sát thương lên mục tiêu(trừ vật chất) mục
tiêu sẽ bị tử vong cảm giác lấn áp tinh thần, giảm khả năng chiến đấu.
+Nhất kích tử vong(chủ động)(cần tối thiểu 30 năng lượng điểm cấp thấp để kích
hoạt): Khi người dùng truyền năng lượng cho Tử vong dao 30 năng lượng điểm trở
lên. Tử vong dao sẽ đâm ra dao khí bay thẳng đến hướng chỉ định[ Lưu ý: 1)
Giới hạn năng lượng truyền vào(tối đa) tùy vào cấp độ cùng phẩm Tử vong dao.
2)Năng lượng càng nhiều dao khí càng mạnh. 3) Có thể tích lũy sẵn năng lượng
trong Tử vong dao]

-Đặc biệt: Tử vong dao sẽ hấp thụ linh hồn sau khi giết được mục tiêu, cụ thể hơn là khi dập tắt ý thức mục tiêu. Tùy vào số lượng cùng chất lượng năng lượng linh hồn mục tiêu mà Tử vong dao sẽ thăng cấp cấp độ cùng phẩm chất.

Tử vong dao không thể gây sát thương lên chủ nhân, đồng thời trở nên vô dụng
khi nằm trong tay kẻ khác khi đang còn có chủ.

=>Nhận xét: Thứ này có thể làm điên loạn các cường giả ở thế giới khác! Hãy
bảo quản cẩn thận! Ý là bảo quản tốt cái mạng ngươi ấy!

Cô bé sự hãi xen lẫn đau buồn cảm xúc khi thấy xác bố mình, Nguyễn Tiến đi tới
tủ lạnh, bảo Trần Bảo Linh cầm tới balo để đựng thêm thức ăn uống, xong việc
sau khi cô bé phải xách 2 balo, một cái đựng thức ăn nước uống, một cái đựng
áo quần, Nguyễn Tiến lười giúp đỡ, nhẫn trữ vật full item rồi, lưng sau cũng
vác một balo, 2 tay phải đánh với Zombie, cho dù có rảnh tay hắn cũng không
giúp, Trần Bảo Linh hắn xác định từ nay trở đi cô bé sẽ là nữ nô của hắn,
ngoài miệng tất nhiên không nói!


Cỏ vẻ giết gần hết đám Zombie bên trong, Nguyễn Tiến dẫn Trần Bảo Linh ra khỏi
tòa chung cư, hắn gặp phải một con Zombie được bản thân gán cho là hàng lâu la
thế hệ 1, đụng độ với nó, hắn nhận ra thêm một điều....Chúng khỏe hơn rồi! Hắn
đến quỳ với cơn mưa đó! Nó không chỉ tạo ra hàng loạt Zombie nguyên thủy thế
hệ 2(e rằng có cả biến dị thú) mà còn cường hóa đám quái vật thế hệ 1! Nguyễn
Tiến chỉ còn một câu duy nhất tặng cho ông trời:" Hay lắm! Đ ịt ass mày!"

(Ông trời: Coin card! Mẹ nhân loại tụi bây gì sai là đổ lên đầu tau hả? Hay
lắm! Đ ịt mẹ chúng mày!)

Năng lượng truyền vào cơ thể giúp hắn khôi phục lại thể lực nhưng dạ dày hắn
vẫn réo, lượng thức ăn hắn cạp lên tận 1/3 cái balo! Quả nhiên thể chất cường
hóa dẫn đến lượng thức ăn sẽ tăng lên! Sinh tồn thời đại thức ăn đúng vấn đề
trọng đại!

Trần Bảo Linh theo hắn nãy giờ cũng làm quen được 1 phần huyết tinh cùng ghê
rợn cảnh tượng, tiếp đó hắn định cho cô bé giết thử một con Zombie.

Ps: Cần cảm hứng viết truyện :/


Ngày Tận Thế - Chương #16