Ác Chiến(3)


Người đăng: Mèo Thích Khách

Bất hủ một thói quen bản thân là…hành động luôn đi ngược với lời nói(nói đằng
làm nẻo)….Tới phiên hắn sao?? Không! Làm gì có chuyện đó! Hắn vẫn chỉ là nhân
vật thụ động, chủ động vẫn thuộc về Zombie…

Thần kinh hắn cũng không phải là thép, hắn cũng biết sợ khi đối đầu với một
con quái vật có ngoại hình khủng khiếp, dù sao đây cũng là thực tế, phim ảnh
trong deepweb vẫn chưa đủ đáng sợ so với con này….Nhưng mà...càng kinh dị càng
kích thích, càng sợ hãi càng điên cuồng,…đó chính xác là 1 phần biến thái bản
chất đến tận tế bào của hắn….Đôi khi hắn không hiểu tại sao mình lại biến
thành cái thể loại này nữa!...Vấn đề nghiêm trọng hệ thống dây thần kinh…

Xoay Tử vong dao trên tay phải, đao tân thủ đã thu vào nhẫn trữ vật,…Hắn đã
sẵn sàng cho một từ:…”Liều!”…Được ăn cả ngã về không… Khô máu tới bến(tiếc là
ko đem thiêu đốt)…Ánh mắt nghiêm nghị, đôi tay nắm dao, múa như đúng
rồi!...Thực ra chỉ thể hiện bựa đời động tác(đánh đấm xì dầu), bận tâm mỏi
mắt…

Lí do hắn làm vậy cũng vì hắn nhận ra rằng tiếp tục thụ động không phải là
khôn ngoan hành động trong lúc này, cuối tường bị dồn bản thân phòng thủ rồi
gì cũng tử, tạo ra một sự đột biến chí mạng vết thương lên nó hắn mới có cơ
may sống sót thậm chí là ngược sát dù có thể tổn thương chưa biết nặng nhẹ nếu
bị dính đòn….rất cân nhắc…Tốc độ chính là mấu chốt quyết định mạng sống của
hắn..

Cứ để cho nó dần áp sát hiện giờ là không ổn, hắn cũng không thể chủ động tấn
công trước, lưỡng nan tiến thoái tình hình, phương án cấp bách không có, đánh
cũng không được thủ cũng không xong, khoảng cách càng thu hẹp bất lợi càng lớn
dành cho hắn…

Cách duy nhất để ép nó duy trì khoảng cách an toàn với bản thân là hóa thân
sửu nhi quơ quơ Tử vong dao dọa nó và…hiển nhiên hiệu quả…Zombie không dám tới
gần hắn, hẳn nó sợ ăn phải “Tử vong nhất kích”….Tuy nhiên cần báo một vấn
đề..cánh tay phải của nó đang phục hồi với tốc độ khủng khiếp, các đường gân
cơ bắp lên tục chuyển động và phình to ra khôi phục lại sức sống, lấy tốc độ
này thì khoảng vài phút nữa cánh tay nó sẽ lại hoàn hảo, hắn liền mất đi nhiều
cơ hội chiến thắng cũng như tỉ lệ sống sót của mình…Đúng là bối rối vờ lờ!...

Hoàn cảnh đưa đẩy, buộc hắn phải chủ động nhưng phải hành động ra sao để giảm
thiểu thương tích tối thiểu, hắn thử bước tới Zombie xem có dọa được nó lùi
hay không, rất tiếc là không, bất di bất dịch nó vẫn tại đó, cười như không
cười khiêu khích hắn có gan thì nhào zô… Gai mắt vkl!....”Phù!” Thở ra ngụm
khí, tay chỉ lên trời hắn kêu:

“Nhìn đầu kia kìa!”

Chả biết Zombie có hiểu hắn hay không nhưng….nó quay đầu nhìn theo hướng chỉ
tay của hắn!...Cơ hội đây rồi! Tưởng như cũ rích nhưng chỉ cũ với con người,
mới lạ với Zombie, ai ngờ được trò này lại có tác dụng cơ chứ! Tích tắc đã
tiếp cận nó, nhảy lên động tác, hắn nâng Tử vong chém dọc lên mục đích chặt
cánh tay phải của nó…..Đáng ra là một dao chém ngang cổ nhưng chiều cao chênh
lệch, nhảy lên đã giảm thiểu không ít đà tạo lực, sợ chỉ mới chém vào cổ nó
xíu, e rằng đã rớt xuống đất và bị nó đánh bay cho bất tỉnh rồi chứ!

Quả nhiên! Độ bền của Zombie khổng lồ sao lại được độ sắc bén siêu hư cấu của
Tử vong dao, hắn kịp chém đứt một nửa từ nách nó trở lên, gặp trắc trở ở phần
xương vì nó quá cứng, chưa chặt được hết cánh tay phải của nó đã lui về,
….Tchh! Nhục thể nó quả là quá kinh khủng, có thể gọi là mình đồng da sắt được
rồi đấy! Toàn bộ sức của hắn khi nãy dồn trong Tử vong dao chỉ có làm được
từng đó, chưa kể là người nó quá lớn!....Nhưng không sao, chí ít bây giờ một
tay nó cũng đã liệt, tiếp theo hắn muốn chém lên đôi chân bụ bẫm của nó, nếu
mà phế được thì coi như hắn thắng và hốt quà! Nói nghe dễ làm thấy khó, đừng
quên chân nó rất dài, bằng 2/3 chiều cao của hắn, liệu hồn một cước dính phải
là xong! Đầu óc tỉnh táo thanh niên luôn bình tĩnh như Conan, không vì lợi
trước mắt mà lao tới ngay…”Mình biết mình thông minh mà!”-Tự sướng.

“Thấy chưa mày! Có coin card gì không? Chỉ tao xem với!”

Căm phẫn bị một lừa một vô Zombie khổng lồ sao kiềm chế được bản thân, nộ hỏa
bạo phát lấn át lí tính, suy cho cùng trí thông minh của nó cũng ngang đứa trẻ
9 tuổi, tâm tình đâu dễ kiềm chế, gặp chuyện vậy tức giận là lẽ đương
nhiên….trong giới võ thuật..người ta nói tâm mất kiểm soát khắc sẽ thua, nhưng
ở Việt Nam lại khác…tâm mất kiểm soát khắc sẽ thắng, bởi vì sao?? Ukm vì chúng
ta luôn nhu nhược, cảm thấy khó xử khi người khác tức giận lên, tự đưa mình
vào thế yếu, hắn cũng không hiểu tại sao đa phần người Việt chúng ta đều vậy
bao gồm cả hắn(Tự hỏi bản thân kí ức cùng hiểu biết xem có đúng không)Với lại
hắn có cái cc võ thuật gì đâu! Việt Nam ta đánh nhau đều dùng chung một loại
võ truyền thống đó là…Đập bậy hay còn gọi là đánh lộn(-_- )…Thằng nào hơn thì
thằng đó thắng thôi! Thật sự khi tức giận, ngoài các cao thủ võ thuật ra, mấy
ai có võ tâm để đến việc dùng võ đối phó người ta, thôi thì mình đập bậy đi
ha! Một quyền nè, tay vẫy vẫy đập đập nè, xô người ta nè, có cái gì xung quanh
lấy lên táng luôn nè!

Một chân đạp xuống đất rung động tầng 3, nó lao thẳng tới hắn tung quyền(tay
trái)tới mặt hắn.

“Nhanh quá!” Con ngươi co rút, một chốc mất thăng bằng do rung động tầng 3,
bản năng đưa 2 tay lên đỡ, chân nhảy lui về sau, hắn may mắn thoát được chí
mạng một đòn nhưng vẫn dính chút tồn thương khi trúng quyền nó, hên là cả hai
hướng cùng phương với vận tốc không chênh nhau bao nhiêu, giúp tổi thiểu hóa
lượng sát thương hắn nhận phải, đôi tay chỉ hơi nhức nhức chút là hết….Hắn
tiếp tục lui tránh một cước nữa của nó!

Hóa cuồng Zombie kinh khủng tốc độ cùng lực đòn, mỗi quyền mỗi cước nó tung
ra tạo nên chấn động không khí ảnh hưởng không nhẹ lên bước di chuyển của hắn,
khiến đôi lần suýt nữa hắn ngã…Hú hồn cái mạng..Né rồi thì né... Lần thứ 2 bị
dồn đến cuối tường! Lối thoát đã đã hết cho hắn…Zombie một cước phải chéo tới,
đợt này khỏi né rồi vì có né thì đợt tiếp theo cũng chết. Hắn xoay lưng dùng
thực phẩm đầy balo chặn một cước nó lại…Bụpp!!….

“Hự!” Cố gắng giữ vững đôi chân không được ngã sml xuống đất, hắn quay lại
phản công, Tử vong dao cắm thẳng vào chân phải nó, một lực rọc lên tạo một
miệng vết thương dài….

“Gràoooooo…!!” Đau đớn hét lên, tay trái nó vồ lấy hắn, điều này không nằm
ngoài dự tính bản thân…Lập tức triệu hồi mũ bảo hiểm ngay đầu chịu thêm một
đập của nó….Bụpp!!...Choáng váng đầu óc, hắn ngã xuống đất….mũ bảo hiểm do
chưa cài nút nên bay qua một bên, đồng thời tình trạng của nó là đã vỡ do độ
bền không đủ…Đau! Quá Đau!...Đầu hắn rỉ máu!...May cho cái mũ cản được phần
nào đó lực đập nhưng nó cũng ấn mạnh vào đầu hắn nên…vẫn đau, cả đầu sưng u
một cục lớn..
(Quên nói: Đồ vật trong nhẫn trữ vật có thể xuất hiện nơi đâu trong phạm vi
quanh main 20cm)

Đầu choáng váng không có nghĩa bản thân phải quằn quại nằm im, hắn chưa ngu
tới mức đó trong cái tình huống sống còn này, ép bản thân lăn vài vòng ra khỏi
Zombie, vỗ lên đầu + cắn đầu lưỡi lấy lại tỉnh tảo tức thì,…hai tay chống
mạnh, cả người bật dậy lấy lại thăng bằng…Tchh! Đau! Một tay chụp lấy đầu than
đau, cũng phải thôi, đang đau mà…Giờ hắn đã thoát khỏi giới hạn gọng kìm, có 2
sự lựa chọn đưa ra: Một là tẩu thoát, hai là khô máu….Nên chọn cái nào?? Hắn
chọn khô máu, chơi tới bến với Zombie luôn! Cơ hội chiến thắng đang mở ra
trước mắt, nó chắc chắn sẽ cho ra đá quý chất lượng cao, ngu gì mà chạy đi
trong khi nó đang thương nặng…mà bản thân hắn cũng chẳng khá khấm gì hơn…nhưng
phần lớn hắn đang có ưu thế, chỉ cần nhanh nhẹn, tốc độ thể chất, phản xạ thần
kinh tốt né được đòn của nó, tất cả sẽ ổn, chưa kể hắn còn “Tử vong nhất kích”
chưa dùng…Trước đó thì hắn cần lùi để ổn định cơn đau đã rồi tính gì rồi tính.

Phía Zombie thì đang rất thảm, máu chảy nhuốm đỏ cả sàn, một thân màu vốn như
huyết nay đã thành huyết tươi thật sự, đôi mắt nó chẳng còn gì ngoài sự thù
hẳn, cử động nay hạn chế do thương tích quá nặng cùng mất máu quá nhiều….Sự
khác biệt giữa nguyên thủy Zombie và lây nhiễm Zombie là rất lớn. Hiển nhiên
bên nguyên thủy sẽ bá đạo hơn nhưng chúng vẫn có đó là xác thịt, mất hết máu
chúng sẽ chết, không khác mấy sinh vật bình thường, còn bên lây nhiễm, chúng
rất yếu nhưng chúng căn bản đã tách rời hệ thống sinh vật, đã trở thành một
khô lâu bất tử thuộc diện tử vật nếu không bị nổ não.

Khủng bố tinh thần “Tử vong đe dọa” hẳn đang ăn sâu vào tinh thần của nó, đôi
mắt nó hắn thấy được chuyển biến, nhìn như căm thù nhưng sâu trong có sự sợ
hãi,..chập choạng bước tới hắn, tay trái vươn tới, miệng gào thét không ngừng,
nó hận, hận tại sao mình lại bị một sinh vật yếu đuối gây tổn thương lớn thế
này, hận tại sao bản thân ngay từ đầu không nhanh chóng hạ sát con mồi….nó
hận! Mà nó hận gì thì kệ mẹ nó! Nó càng hận hắn càng vui! Mà bản thân hắn đâu
biết nó đang hận, chỉ biết nó đang tức giận với hắn thôi!

Đầu óc đã lấy lại sự tỉnh tảo tạm thời, hắn chậm rãi hướng tới Zombie…không
việc gì phải sợ nó ngay lúc này nữa! Đôi phương 3m liền đụng, nó chủ động tấn
công hắn trước,…Sơ hở xuất hiện! Tử vong nhất kích xuất chiêu xuyên qua đầu
nó…Bắn hụt cmn rồi! Tay run quá!

“Gràoooo..!Nó ôm đầu lại lăn xuống hành lang, hét lên thảm khốc như mổ heo âm
thanh, thật sự đã quá giới hạn với nó ngay lúc này rồi! Nó không thể chịu thêm
một đòn nào được nữa! Mờ ảo thị giác, nó không thấy rõ hắn nhưng nó lại thấy
bóng dáng tử thần, Tử vong đe dọa, nó không muốn buông tay, nó muốn ăn tươi
nuốt sống hắn, sinh vật yếu đuối trong mắt nó,…..

Đứng bên cạnh Zombie, hắn không chút gì ngần ngại mà ra tay, Tử vong dao liên
tục găm xuống người nó, hắn vừa găm một dao liên nhảy lui bước đề phòng nó
phản công, cho đến khi nó ngừng vùng vẫy,….Zombie nguyên thủy khác Zombie
thường ở chỗ là nó sẽ không biến thành tro bụi khi chết nên buộc phải tự mổ
tim hoặc đầu nó để lấy đá quý, bản thân nghĩ nó đã chết hắn tiến gần đầu của
nó muốn một dao xẻ ra, bất ngờ thay là nó chưa chết nhưng cũng chẳng còn gì mà
chống lại được hắn.

“Grừư..!” Gầm nhẹ, không biết lấy đâu ra sức mạnh, cả cơ thể các đường viền
đen chuyển động các điểm hắc quanh thân giúp nó khôi phục dần….”Thế éo nào!”
Hắn lùi về sau một chút, để ý thấy dương vật nó đang thu nhỏ lại,…Đừng nói với
ta là JJ của ngươi là nguồn cất trữ năng lượng đấy nhé! VKL!..Hắn không cho
phép chuyện này xảy ra, nếu nó thực sự khôi phục lại thì hỏng bét, Tử vong dao
chém tới dương vật của nó..Phập!!..Chặt đi dễ dàng hắn hướng tiếp đến đầu nó,
chấm dứt sự sống.

Khuôn mặt Zombie bỗng dưng cười gằn, cơ thể nó phình lên như quả bong bóng một
cách nhanh chóng, nhìn hiện tượng này, hắn than sợ…không lẽ là tự bạo?? Trực
giác hắn cũng cảnh báo mãnh liệt… Chạy xuống đường cầu thang đã không kịp, hắn
quyết định nhảy xuống hành lang….A lê hấp…Liều thôi ak! Khốn khiếp!

Trên không đang rơi xuống, tiếng nổ oanh tạc, đưa vào mặt hắn là một sự bùng
nổ màu vàng, khu vực đó sở cảnh sát sụp đổ……BÙMMMMM.!!....

..Xào xạc tiếng gãy cây… khuôn viên sở cảnh sát trồng rất nhiều cây cảnh, hắn
rơi trúng phải một cây khá lớn(không rành tên cây cảnh), lưng va phải cái chậu
nhưng đã có balo..ôi nát hết bên trong rồi(3 lần), cặp mông bịch nặng xuống
đất, e là gãy xương chậu …Đau chết đi được nhưng vẫn gắng đứng dậy, chạy khỏi
tầm sụp đổ của sở tại khu vực tự bạo.

Trơ mắt nhìn đống sụp đổ, bợ lấy mông còn đau hắn đau đớn hét lên:”Đt con m
mày!”…Đá quý của tao, chiến lợi phẩm của tao, sao mày nỡ cho nó chôn cùng mày,
tổ tiên ông nội nhà mày!...Liên thanh chửi tục, cơ thể hắn bỗng dưng khôi phục
lại toàn bộ, thể chất hắn có thể cảm nhận được..mình bá hơn xưa rồi..rất nhiều
là đằng khác!....Hớ hớ! May còn điểm kinh nghiệm! Mừng vl!...

Níu giữ một tia hi vọng, hắn đào đống sụp đổ tìm đá quý!


Ngày Tận Thế - Chương #13