Người đăng: longthien123
Ps: Năm đứa kia từ trong tứ linh đại trận đi ra, thì tu vị là cấp 89
Chân Tiên nha.
Sáng ngày hôm sau Ngạo Thiên pang ngủ trên giường, thì có một cái báo
thức gọi hắn dậy.
Mở mắt ra thấy Thanh Nguyệt lỏa thể ngồi bên cạnh lay lay hắn kêu.
-Anh yêu! Dậy! Dậy!
Vì còn nhớ sự kiện tiểu Thiên Thiên bị bóp như đúng rồi hôm qua, Ngạo
Thiên đẩy nàng qua môt bên rồi tiếp tục ngủ.
Thấy sự kì lạ của hắn, Thanh Nguyệt vội hỏi.
-Anh yêu! Em làm gì sai hả? Thức vậy đi mà.
Thấy Thanh Nguyệt đang mắc câu, Ngạo Thiên hừ một cái. Nói.
-Hừ! Hôm qua dám bóp tiểu Thiên Thiên của tôi. Bây giờ còn nói gì nữa?
Nghe Ngạo Thiên nói vậy Thanh Nguyệt mà còn không biết hắn đang giận
lẫy nữa thì uổng cho sắc đẹp của nàng ah.
Thấy người yêu giận nàng bắt đầu làm nũng ôm lấy tay Ngạo Thiên nàng
nhõng nhẽo nói.
-Anh yêu! Em biết sai rồi mà tha cho em đi.
Bây giờ trong đầu Ngạo Thiên chỉ còn một ý nghĩ: Phải cố nhịn vì tương
lai con em.
Thấy làm nũng cũng không được Thanh Nguyệt bắt đầu chuyển sang mỹ nhân
kế.
Nàng bắt đầu mò lên mình của Ngạo Thiên, dùng bộ ngực đồ sộ của
nàng đè lên Ngạo Thiên, cạ cạ nói.
-Anh yêu! Ông xã! Chồng yêu!... Tha cho em đi màààààà......
Thấy tình thế không ổn Ngạo Thiên đẩy nàng ra quát.
-Cô làm gì vậy?
Mắt Thấy hành động của Ngạo Thiên, Thanh Nguyệt như người mất hồn. Hắn
giận mình thật rồi sao? Hắn không cần mình nữa. Bỗng nhiên khóe mắt
cay cay Thanh Nguyệt òa lên khóc.
Biết mình làm quá, nên Ngạo Thiên ngồi bật dậy ôm nàng. Kể tội.
-Anh xin lỗi mà.
-Anh biết lỗi rồi mà, em nín đi.
.......
Những câu nói đầy tính nhân văn được nói ra, nhưng cũng không biến đổi
được tình hình.
Đánh bạo! cưỡng hôn nàng, thấy nàng không có ý định chống đối. Hai tay
của hắn cũng đi khắp người nàng, cuối cùng đặt lên bộ ngực hùng vĩ
xoa nắn các loại.
Mắt thấy Thanh Nguyệt cũng tình nguyện thì Ngạo Thiên bắt đầu đè nàng
xuống và ...... Bài tập thể dục buổi sáng xin được phép bắt đầu.
Sau khi tập thể dục xong thì Ngạo Thiên dẫn Thanh Nguyệt đi ăn sáng
và dắt nàng đi mua quà như đã hứa. Đương nhiên bọn người Kiếm cũng đi
theo.
Khi chuẩn bị đi về thì bọn họ lại gặp Lâm Xuân Dược. Thấy bọn người
Ngạo Thiên, Lâm Xuân Dược liền cho người quay quanh lại.
-Hahaha cuối cùng ta cũng gặp lại ngươi rồi, chuyện nhục nhã hôm qua. Hôm nay ta sẽ đòi lại.
Nghe hắn nói vậy Kiếm nhíu mài bước lên hỏi.
-Ngươi muốn gì?
Lâm Xuân Dược cười dữ tợn nói.
-Hôm qua hắn lăn nhục ta, ta muốn hắn quỳ xuống xin lỗi ta. Còn con * kia nữa đêm nay ta muốn nó đi theo ta, cho ta chơi nát ** nó.
Nghe xong những lỗi Lâm Xuân Dược nói sắc mặt Thanh Nguyệt đã tái mét
cầm lấy tay Ngạo Thiên. Còn Kiếm thì đang định đi lên đã bị Ngạo Thiên
cản lại nói.
-Các ngươi chặn hết đường lui của tụi nó với lo thêm mấy thằng bên ngoài nữa, còn đám ô hợp này giao cho ta.
Rất rõ ràng Ngạo Thiên đã động sát khí. Còn tụi bên ngoài hắn nói
làm đám tu sĩ âm thầm đi theo bảo vệ tên Lâm Xuân Dược này.
Lời vừa dứt trên tay Ngạo Thiên đã xuất hiện Toàn Năng Khí lao thẳng
vào mười người đang vây quanh mình.
(Toàn Năng Khí siêu cấp pháp khí, khi đánh nhau tùy theo ý nghĩ người
sử dụng mà biến hình. Như côn, kiếm, đao, súng,....).
Vì có lợi thế về chất lượng pháp khí mỗi lần vung Toàn Năng Khí,
Ngạo Thiên đã đánh bay mấy thằng mà không quên chơi trò "đập trứng".
Sau một hồi ẩu đả, chỉ còn lại một mình Lâm Xuân Dược đang đứng đối
diện với Ngạo Thiên.
Bỗng nhiên hắn quỳ xuống, ôm lấy chân Ngạo Thiên xin tha.
-Tiểu nhân có mắt không tròng. Xin đại nhân tha thứ.
-Hừ! Nhiều lời.
Nói xong trường côn vung ra đập thẳng vào đầu Lâm Xuân Dược.
-Bốp.
Lâm Xuân Dược bay thẳng ra ngoài nằm quằng quại ngay đó.
Ngạo Thiên từng bước đi lại gần Lâm Xuân Dược, ngồi xuống đối diện
hắn Ngạo Thiên nói.
-Chẳng phải lúc nãy ngươi rất hung hăng sao? Còn bắt ta quỳ nữa mà. Sao giờ không nói gì hết vậy?
Lâm Xuân Dược lắp bắp trả lời.
-Đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân xin người tha cho ta.
Ngạo Thiên nhòn hắn cười cười nói.
-Xin lỗi ta không có thói quen tha cho kẻ thù của mình.
Nói rồi Ngạo Thiên canh ngay chân thứ ba của hắn đạp lên.
-Ahhhhh.
Ngạo Thiên bỏ đi trong tiếng kêu thảm thiết của Lâm Xuân Dược và những
ánh mắt khiếp sợ về phía hắn.
Đi ra khỏi nơi ẩu đã Thanh Nguyệt mới nhìn Ngạo Thiên nói.
-Sao anh đánh nặng vậy?
-À, cái đó ai kêu chúng nó lăng nhục em chi.
Vốn định giáo huấn tên này một phen nhưng nghe hắn nói vậy Thanh
Nguyệt lặp tức mắng.
-Dẻo miệng.
Cả bọn đi sau thấy vậy cũng được trận cười vang.
Sắc mặt Ngạo Thiên bổng nhiên lạnh lại nói.
-Các ngươi về nói với Vũ Thái thủ đô không cần có Lâm gia nữa.
-Rõ!
Rất hài lòng Ngạo Thiên và đám người đi về.
Về đến nhà thì, Thanh Nguyệt bắt đầu dọn đồ cho Ngạo Thiên. Thật ra
thì đồ đạc của hắn cũng không nhiều lắm, nhưng sau chuyến mua sắm "đập
trứng" đó thì, đồ của hắn đã lân đến vài chục bộ. Sắp sếp đồ đạc
xong cũng đến chiều.
Đêm hôm đó Ngạo Thiên chỉ được lên giường ngủ nhưng không được tái mái
tay chân. Vì cái tội hồi sáng. Nên hắn chỉ đành ngậm ngùi mà ngủ.
Sáng hôm sau như đã hẹn một cuộc họp được mở ra vào chín giờ sáng.
Nhưng điều đặc biệt là, mọi người đã tập chung lại còn Ngạo Thiên thì
mười giờ mới đến.
Khi bước vào đại điện, thấy đám Sáng Thế đang ngồi hắn cười nói.
-Mọi người đến sớm vậy?
Cả đám trên đại điện mặt điều đen lại rồi, cố gắng ngăn lại cảm
xúc muốn đánh người, nếu không người bị đánh chắc chắn lả bọn họ.
Thấy có gì không đúng Ngạo Thiên quay qua hỏi Vũ Thái.
-Có chuyện gì mà bọn họ hầm hầm vậy?
Vũ Thái dở khóc dở cười đáp lại.
-Thiên thiếu của ta à, chín giờ bắt đầu họp mà đến mười giờ ngài mới tới. Bọn họ không tức mới lạ đó.
Ngạo Thiên nghe vậy là biết tại mình, nhìn về đám người tám tinh hệ.
Rồi từ từ thả ra khí kình đe dọa bắt bọn họ im miệng lại.
Đặt mong vào chỗ ngồi, Ngạo Thiên mới quay sang nói với mọi người.
-Các người có gì nói đi.
Bách Thú Sáng Thế đứng lên nói.
-Theo như bọn ta bàn thì, chúng ta sẽ dung nhập tất cả tinh hệ lại để dễ cho ngươi thay đổi quy tắc hơn.
Ngạo Thiên ánh mắt khinh bỉ nhìn đám này chẳng phải là sợ ta thiên
vị cho Thái Dương sao? Nhưng vẫn nói.
-Ta chỉ cần phất tay vài cái thôi không sao đâu.
Biết sẵn sẽ có kết quả này, Vũ Thần Sáng Thế vờ than thở.
-Vậy thôi, các người về bảo mấy cái tiểu mỹ nữ kia khỏi đến đây. Haizz tiếc thât định cho chúng nó đi theo học hỏi Sát Thần đại danh đỉnh đỉnh vậy mà.
Nghe vậy Ngạo Thiên hai mắt sáng lên, nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh
nói.
-Ta có chổ tốt gì?
Biết Ngạo Thiên đã đồng ý Bách Thú Sáng Thế liền nói.
-Một triệu tỉ linh tệ cùng với mười Chân Tiên đỉnh lô.
Ngạo Thiên nghe xong, trầm ngâm hồi lâu mới lên tiếng.
-Để ta kể cho các ngươi một câu chuyện.
.......
Nghe xong câu chuyện của Ngạo Thiên, mọi người chấn kinh. Lúc này Vạn
dục mới đi lên hỏi.
-Vậy chúng ta phải làm sao?
Ngạo Thiên nghe được câu hỏi liền đáp.
-Vì thế nên, chúng ta sẽ bồi dưỡng thêm Sáng Thế.
Nghe vậy mọi người liền khó hiểu hỏi.
-Ngươi nghĩ Sáng Thế là cành cây ngọn cỏ sao? Muốn tạo là tạo.
-Ta có trong tay hai trăm sợ tơ niện Sáng Thế, đợi đến lúc đổi xong quy tắc sợ gì không có Sáng Thế ra đời.
(Mỗi một vị Chân Tiên cấp 89 nếu có một sợ Sáng Thế tơ niệm thì đột
phá chắc chắn thành công chỉ là lo về vấn đề thời gian.)
Biết được tin tức này bọn người của tám tinh hệ điều phấn chấn rồi,
nhưng lại nghe tiếng nói của Ngạo Thiên.
-À mà cái đó ta bán.
Tuy nghe những lời này nhưng bọn họ không than vãn. Vì một vị Sáng
Thế ở Tu Chân vũ trụ có ý nghĩa rất lớn.
Rất nhanh, hai trăm tơ niệm Sáng Thế được "giao dịch" đi chia điều cho
chín tinh hệ. Mỗi nơi được, hai mươi sợ. Giúp Ngạo Thiên thu được thêm
một trăm tám mươi ngàn tỉ linh tệ. Còn lại hai mươi sợ tơ niệm thì
hắn để dành cho những người xung quanh mình.
"Giao dịch" xong xuôi, Ngạo Thiên mới nói.
-Các ngươi có nhiệm vụ dung nhập tinh hệ còn ta thì tới lúc đó sẽ thai đổi quy tắc.
Mọi người nghe xong cũng đồng ý gật đầu.
Tuy nói là không tham gia việc dung nhập nhưng Ngạo Thiên cũng phải ở
lại nghe.
Một vị đại diện nào đó đang thau thau bất tuyệt trên sân khấu thì.
-Bốp!
Một tiếng ly bể vang lên, nó xuất phát từ Ngạo Thiên. Mọi người điều
đình chỉ lại nhìn hắn.
Còn Ngạo Thiên thì không để ý đến ai, nhìn về phía Ma tinh hệ hỏi.
-Sáng Thế Ma Tôn cho ta hỏi, người ngươi đem theo hôm nay tụ tập đủ không?
Nghe Ngạo Thiên nói vậy, hắn đã biết là có chuyện liền quay sang đám
người phía sau quát.
-Sắc ma đâu?
Có một tên mình gầy gầy bước lên nói.
-Sắc ma, nói hắn mệt nên xin nghỉ.
Mắt thấy nét âm trầm trên sắc mặt Ngạo Thiên, Sáng Thế Ma Tôn mới
hỏi.
-Ngạo Thiên lão đệ có chuyện gì sao?
-À, cũng không có gì lớn. Hắn muốn phụ nữ của ta làm thiếp cho hắn thôi. Cho nên ta đã tiền trảm hậu tấu rồi.
Híttt. Ai cũng hít lên một hơi. Tên này quá gan rồi dám bắt người phụ
nữ của tên này làm thiếp.
Khi nghe câu nói của Ngạo Thiên cả bọn điều thở phào và mau chóng quên
đi việc đó.
Bàn luận sách sách lượt lượt cũng đến gần tối, trước khi về Vạn
Dục Sáng Thế có kêu hắn lại nhét một cái ngọc giản vào tay hắn
bảo là trước khi làm việc với cửu thiên hãy xem.
Không mấy để ý Ngạo Thiên quẳng nó vào không gian giới chỉ rồi đi về
phòng.
Đêm hôm đó Ngạo Thiên bắt một chuyến bay đi luôn, đương nhiên đi theo hắn
còn có năm người Kiếm.