"Hiền chất a, mẹ ngươi là cố giao với ta, làm trưởng bối của ngươi,
ta nghĩ ta phải nhắc nhở ngươi... Chuyên này liên quan đến sinh tử,
thiên hạ đại cục, chí cao vô thượng quyền lực chỉ ở trong sớm tối, nghĩ
sai thì hỏng hết, mọi chuyên diệt hết... tình huynh đệ..." Ngô Dà Cuồng
miệng đầy tận tình khuyên bảo.
"ý ngươi nói là bọn hắn hãm hại ta ư..." Yêu Ninh Ninh ngửa đầu nói : “Ta vui lòng bị hãm hại!"
Ngụ ý: Ngươi quản được sao? Còn hiền chất, hiền chất đầu buồi a, ai là...
hiền chất của ngươi! ? Ta cũng không biết ngươi và mẹ ta là cố giao khi
nào vậy? Phi, trèo cao quan hệ còn có kiểu như vậy sao?
Ngô Dã
Cuồng bị mỗ thái tử nói lời này kích thích kém một chút nữa là nghẹn
hơi, tức giận đến xanh mặt, đôi môi run run, cả giận nói: “Tốt, tốt...
Xem ra chúng ta cũng không cần nói nữa ..."
Yêu Ninh Ninh nói : “Khó được ý nghĩ nhất trí như vậy, hẹn gặp lại, mà không, tốt nhất là vĩnh viên không nên gặp lại nữa."
Ngô Dã Cuồng có cảm giác bản thân tìm tới tận cửa rồi ăn đại tiện ngao
ngán, không nhịn được nói Ngươi sẽ hối hận, ngươi nhất định sẽ phải hối
hận!"
Hắn không nói những lời này thì không sao, hắn vừa nói những lời nàêu Ninh Ninh trong nháy mắt bộc phát.
Yêu Ninh Ninh thiểu niên khí thịnh, vốn là trong lòng đang vì thành tựu của các vị huynh đệ mà kiêu ngạo tự hào, hôm nay lại bị người nói như thế,
nơi nào còn nhịn được, nhíu lông mày nói: “Phi, bản thái tử gia không sợ nới cho ngươi biết, ta tuyệt sẽ không hối hận, mới vừa rồi nói vĩnh
viễn không nên gặp lại, cũng không phải là nói giỡn đâu... Hừ; không chỉ có Yêu Hoàng Thiên Thiên Binh Các Sở Dương là huynh đệ của ta; Mặc Vân
Thiên Quỳnh Hoa Đại Đế cũng là huynh đệ của ta, Trung Cực Thiên Vô
Thương Đại đệ, cũng là huynh đệ của ta, Đại Tây Thiên Độc Hành Đại Để,
hay là huynh đệ của ta... Còn có Thanh Tiêu Thiên Tà Vân Đại Để, toàn bộ cũng là, lão bất tử ngươi chờ chết đi..."
Mỗ thái tử thao thao bất
tuyệt lời này nói dường như vẫn chưa nói hết, đối diện Cuồng Kiếm Thiên
Để Ngô Dà Cuồng đà xanh cả mặt, gắt gao nhìn Yêu Ninh Ninh, ngay sau đó, gọn gàng cắt đứt truyền tin.
Tinh thạch lóe lên, nhưng ngay sau
đó đen xì. Yêu Ninh Ninh quát lên như sấm nói : “Cái lão bất tử ngươi
lại dám chặt đứt trò chuyện trước ! muốn nhẫn cũng không có thể nhẫn!
Nối lại cho ta! ta còn chưa nói hết đây..."
Bên cạnh, Yêu Hoàng Thiên hai vị Thất Tinh hộ vệ hai mắt nhìn bầu trời, cuồng mắt trợn trắng, cho ràng không nghe thấy.
Ngài cũng đã sắp làm cho người khác giận đến mức chết tại chỗ, lại còn trách nhân gia chủ động chặt đứt truyền tin của ngươi... Không chặt đứt,
chẳng lẽ còn chờ bị ngươi làm cho tức chết sao?
Người, vô sỉ cũng nên có chút giới hạn chứ.
Lại còn chuyển lại lời mắng chửi cho người ta... chưa từng thấy ai không buông tha người như vậy !
Yêu Ninh Ninh hùng hùng hổ hổ nói : “ người nào a, đây cũng là nhất phương
Thiên Đế, ta phi... nói chuyên nói một nửa, cũng không có lễ phép chặt
đứt, tố chất gì chứ! Còn là một đời Thiên Đế đó, ngay cả điểm tố chất
này cũng không có, đáng đời cho hắn xuống đài! Lần này khẳng định vĩnh
viên không cần chào tạm biệt nữa, đi chết đi lão bất tử!"
Tất cả mọi người là một đầu khó hiểu.
Thái tử gia ngài cũng quá đặc sắc đi...
Người ta bất kể thể nào nói, nhất định là một vị Thiên Đế bệ hạ, ngài cứ như
vậy sau lưng dứt khoát nguyền rủa người ta, ừ, không đúng, không phải là sau lưng a, mới vừa rồi rõ ràng chính là ngay mặt nói như vậy, quá đặc
sắc...
Mỗ thái tử gia vẫn là nước bọt văng khắp nơi, giơ chân gầm
thét muốn chuyển lời trở lại, rốt cục truyền tin lại một lần nữa sáng
lên.
Không đợi bóng người bên kia chân chính hiện ra, Yêu Ninh
Ninh cũng đã nhảy tới, nước bọt văng khắp nơi nói: “ĐxxCM, ngươi đến đây là có ý tứ gì ? Ngươi rốt cuộc là có cái ý tứ gì ? nói còn chưa xong đã dám chặt đứt, ngươi có còn điểm tố chất nào hay không, có điểm phong độ nào hay không ? nhất phương Thiên Đế, ta phi..."
Tinh thạch sáng
lên, thân ảnh xuất hiện chính là Võ Uy Thiên Đế, Mạch Thanh Thanh đầu
đầy mê hoặc hai mắt mê võng, sắc mặt xanh mét.
Bữa tiệc mắng này hắn
toàn bộ phải tiếp nhận! Giờ phút này, đang tự u u mê mê, trợn mắt há há
hốc mồm ngó chừng Yêu Hoàng Thiên thái tử điện hạ, hiển nhiên là không
biết rõ ràng có chuyện gì xảy ra...
Yêu Ninh Ninh phát hiện ra
thân ảnh trong tinh thạch dường như là người khác, hắn cũng là 'A' một
tiếng, đồng dạng trợn tròn mắt.
"Khụ khụ khụ..." Phía sau, hai vị Thất Tinh hộ vệ thắng liên tiếp ho khan.
"Ách... Nguyên lai là Võ Uy Thiên Đế bệ hạ..." Yêu Ninh Ninh đỏ mặt, vội ho một tiếng, nói : “Cái... Cái... Mới vừa rồi... Thật ra thì... Ha hả... Khụ
khụ, xin hồi bệ hạ có chuyện gì? Hôm nay lại rãnh rỗi như vậy đây?"
Thật sự không dễ giải thích, chỉ đành phải nói một câu nói để chuyển hướng.
Võ Uy Thiên Để cũng không còn không cùng hắn rỗi rành nói dóc, dưới mắt
Binh hung chiến nguy, chuyên quá khẩn cấp, rất dứt khoát gọn gàng dứt
khoát nói: “Xin hỏi Yêu Hậu bệ hạ có ở đây không ?"
Một câu nói dẫn
khai thoại đề, kết quả là huống mới vừa rồi xảy ra với Cuồng Kiếm Thiên
Để, nay vị Võ Uy Thiên Đế này lại lần nữa gặp phải.
Nhưng, bất đồng cũng là...
Võ Uy Thiên Đế Mạch Thanh Thanh không có tức giận!
... Dường như rất không tầm thường, hơn nữa, không chỉ có không có tức
giận, ngược lại còn nhiều hứng thú hỏi nói : “Ngươi nói... cũng là huynh đệ của ngươi? Như vậy, các huynh đệ của ngươi sử dụng cách giải quyết
như vậy rốt cuộc là tại sao? suy nghĩ của các Huynh đệ ngươi ngươi khẳng là định biết a, chẳng lẽ các ngươi muốn độc bá thiên hạ? Thống nhất Cửu Trọng Thiên Khuyết? Mới làm ra trận chiến lớn như vậy?"
"Phi, ngươi chính là quá coi thường người ta rồi!" Yêu Ninh Ninh có chút
khinh bỉ nói : “Chúng ta nơi nào có suy nghĩ tục tàng như các ngươi vậy? Cái gọi là thiên hạ nghiệp bá, ở trong mắt huynh đệ chúng ta căn bản
không đáng giá nhắc tới!"
"A? Vậy các ngươi làm như vậy rốt cuộc là tại sao vậy? Chung quy vì sao?" Võ Uy Thiên Đế Mạch Thanh Thanh trầm tư hỏi.
Vừa nhắc tới cái vấn đề nàêu Ninh Ninh đột nhiên nghiêm túc đứng lên nói: “Chúng ta đương nhiên là có mục đích của chúng ta."
" nói một chút đi?" Võ Uy Thiên Đế nhiều hứng thú, thậm chí còn nhíu lông mày nói.
Phải biết ràng, hiện tại vị trí truyền tin chính là ở trong phòng nghị sự của Võ Uy Thiên Đế.
Mặc dù trước tinh thạch cũng chỉ có hình ảnh Võ Uy Thiên Đế nhưng những văn võ đại thần khác không thiếu một ai đang ở bên cạnh lắng nghe trận.
Mà lúc này Yêu Ninh Ninh hoàn toàn không biết mình đang đối diện với nhiều người như vậy.
"Nếu bệ hạ hỏi, ta trước tiên hỏi ngược lại Võ Uy Thiên Đế bệ hạ mấy câu
nói." Yêu Ninh Ninh trên mặt một mảnh Hạo Nhiên, nói: “Ban đầu, Vực
ngoại thiên ma xâm lấn Tử Tiêu Thiên, Thanh Tiêu Thiên các ngươi đang
làm gì đó? Thanh Tiêu Thiên đại quân các ngươi ở nơi đâu? Võ Uy Thiên Đế bệ hạ ngươi ở địa phương nào đây?"
Yêu Ninh Ninh hỏi một câu làm cho Võ' uy Thiên Đế trên mặt nhất thời khổ sở, trong lúc nhất thời không có trả lời được.
"Ban đầu, Tử Tiêu Thiên đánh một trận mấy năm, nếu là dân thường cho là
thiên hạ vân thái bỉnh, nhất phái tường hòa thì cũng thôi; dù sao khoảng cách quá xa! Nhưng, làm một đời Thiên Đế bệ hạ, tin tức của ngươi chung quy sẽ không bế tắc như vậy chứ?"
Yêu Ninh Ninh hỏi.
Yêu Ninh Ninh hỏi.
Võ Uy Thiên Đế thở dài một hơi, ngửa mặt hướng thiên, nhắm hai mắt lại vẫn không nói gì. Không có giải thích gì.
"Tử Tiêu Thiên cuối cùng toàn quân bị diệt, Tử Tiêu Thiên Đế lừng lây hi
sinh vì nước! Tử Tiêu Thiên toàn cảnh lưu lạc vào tay thiên ma!" Yêu
Ninh Ninh thanh âm lạnh nhạt, lời lẽ sắc bén nói : “Khi đó, các ngươi ở
phương nào? đang làm gì đó?"
"Hôm nay, thiên ma xuẩn xuẩn dục động,
thậm chí, đã có không ít Vực ngoại thiên ma lẻn vào Cửu Trọng Thiên
Khuyết làm nội ứng, mắt thấy một cuộc thương sinh tương lai đại chiến
liên quan đến Cửu Trọng Thiên Khuyết sẽ bộc phát, các ngươi đang làm
những gì?"
Yêu Ninh Ninh thanh âm trầm trọng nói : :Trận chiến
này, chúng ta cũng hiểu, tuyệt đối không cách nào tránh khỏi. Đây là cục diện nhất định là không chết không thôi!"
"Nếu đại chiến xảy ra, dựa theo biểu hiện trước đây của các ngươi mà xem, chúng ta làm sao có thể
yên tâm để các ngươi lành đạo đi chống lại thiên ma đây?"
"Cho
nên chúng ta muốn bản thân cùng thiên ma quyết chiến! Muốn đồ diệt cái
chủng tộc ti tiện kia, thu phục Tử Tiêu Thiên, báo thù rửa hận cho Tử
Tiêu Thiên Đế bệ hạ!"
"Cho nên chúng ta muốn trước khi chiến tranh
bộc phát, thanh trừ hết những thể lực có thể sẽ ảnh hưởng đến tương lai
đại chiến, làm hết sức đem lực lượng của Cửu Trọng Thiên Khuyết tập
trung ở trong tay chúng ta!"
"Cho nên, những huynh đệ của ta mới yên
lặng tìm cách, mới có thể khi thời cơ chín muồi hết sức, ngang nhiên bộc phát, phát động tạo phản, thay đổi triều đại!"
Yêu Ninh Ninh
cười lạnh nói : “Ngươi nếu cho là những huynh đệ của ta tham luyến quyền lực, vậy các ngươi mười phần sai rồi! Nếu muốn làm vua của một nước,
những huynh đệ của ta bất cứ lúc nào cũng có thể làm được !"
"Nếu chí chỉ vẻn vẹn như thể, bọn họ căn bản cũng không cần bay lên tới Cửu
Trọng Thiên Khuyết! Càng sẽ không chấp nhất như vậy đối với võ đạo!"
"Một khi thiên ma tiêu diệt, người nào sẽ quan tâm đến vị trí Thiên Để chứ?"
"Một câu nói cho gọn chính là các ngươi, đám Thiên Đế, bao gồm cả vị Thánh
Quân cao cao tại thượng Cửu Trọng Thiên Khuyết không được chúng ta tín
nhiệm! Thiên ma họa đã phát sinh quá một lần, mấy ức con dân, chịu khổ
đồ thán! Ngàn vạn ranh giới lưu lạc vào tay địch mà các ngươi thủy chung bất kể không hỏi, khoanh tay đứng nhìn."
"Chiến tranh lần nữa
bộc phát, chúng ta không cách nào tiếp tục lại dưới sự lãnh đạo của các
ngươi đi chiến đấu, phía sau lưng của chúng ta làm sao có thể yên tâm
giao cho các ngươi được!"
Yêu Ninh Ninh thản nhiên nói : “Chúng ta
chỉ cần trận chiến thắng lợi! Chỉ cần Cửu Trọng Thiên Khuyết không việc
gì! Chỉ cần Tử Tiêu Thiên lại thấy ánh mặt trời bị! Nếu nói mục đích là
như thế, đơn thuần như thế mà thôi!"
Võ Uy Thiên Đế Mạch Thanh Thanh thở dài một tiếng ngay sau đó chặt đứt truyền tin.
Yêu Ninh Ninh đang khi nghĩa phẫn điền ưng, đang tự nói cao hứng, lại không nghĩ ràng bản thân nói chưa xong, truyền tin lại một lần nữa bị một
phương chặt đứt.
Nhất thời quát lên như sấm nói: “Cái gì tố chất! Cái gì tố chất! Một tên hai tên cũng chơi ngón này, nói cũng không cho
người ta nói xong, đây là tố chất gì! Đây là nhất phương Thiên Đế sao,
ta phi!"
Hai vị Thất Tinh hộ vệ trong lòng thở dài, rất là đồng tình
nghĩ: Người ta đường đường một vị Thiên Đế bệ hạ, bị ngươi hài tử da
lông ngắn chỉ vào lô mũi giáo dục lâu như vậy, lại còn không có nổi
giận, cũng đã là đủ không dễ dàng rồi... tiểu tử ngươi lại còn không
biết dừng...
Thanh Tiêu Thiên. Võ Uy Thiên Đế Mạch Thanh Thanh
cắt đứt truyền tin nhưng tò trầm mặc thật lâu, mới rốt cục thản nhiên
nói : “Các ngươi cũng nghe rõ sao?"
Văn võ đại thần ai nấy hai mặt nhìn nhau, một hồi lâu không người nào lên tiếng.