"Vậy ngươi cho rằng, kế tiếp Pháp Tôn sẽ làm gì?" Sở Dương hỏi.
Mạc Thiên Cơ nhíu mày, không nói, thật lâu sau, mới chậm rãi nói: "Vừa ta đã nói rồi, ta và hắn có mấy phần tương tự, ta đã từng thử đặt mình vào vị trí của hắn, đưa ra một số suy đoán, nhưng không thể xác định, cũng không dám xác định... bởi vì.."
Mạc Thiên Cơ muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói ra. Chỉ thở dài một hơi, nói: "Chỉ mong không phải như suy đoán của ta... Nếu không, thiên hạ này thật sự xong rồi... Ta thủy chung không phải là Pháp Tôn, không thể xác định được. Trước tiên tạm thời im lặng xem kỳ biến. Nếu như ta phỏng đoán không sai, trong một hai ngày là có tin tức rồi..."
Đêm cùng ngày, phụ cận Trung Đô đột nhiên rơi vào hỗn loạn. Khắp nơi đều là gào thét, bắt dầu từ nửa đêm. Sở Dương nhảy lên nóc khách sán, chẳng mấy chốc, tất cả huynh đệ đều xuất hiện.
Tất cả mọi người đều cảm nhận được, trừ tiếng huyên náo càng lúc càng lớn, còn có vô số mùi máu tanh từ bốn phương tám hướng ập tới, hơn nữa càng ngày càng nồng đậm...
"Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Làm sao lại có biến cố như vậy?" Vũ Tuyệt Thành đưa mắt nhìn về phía xa.
Mạc Thiên Cơ hiển nhiên có chút chấn động, thần sắc có mấy phần tiếc hận, ngưng thần nhìn về phương xa không nói, nhất thời im lặng.
"Dựa theo kinh nghiệm của ta, tình huống như vậy, hẳn chính là đồ sát trên quy mô rất lớn, rất lớn... Mới có thể tạo thành khí tức như vậy. Hơn nữa, hồi đồ sát này vẫn còn đang tiếp diễn." Sở Dương cũng thở dài.
"Địa điểm đồ sát cách nơi đây rất xa, ít nhất cũng phải ngoài ngàn dặm. Nếu như là gần, tuyệt đối không thể an tĩnh như vậy."
…
Ngày hôm sau. Đã có tin tức truyền tới.
Mọi người tập thể chấn kinh.
Cao thủ Dạ gia ở Trung Đô gần như cùng nhau phát cuồng.
Xung quanh Trung Đô, tất cả gia tộc vây cánh của Dạ gia , chỉ trong một đêm đều bị tàn sát sạch sẽ. Chỉ một đêm, hơn mười vạn người chết!
Trong mật thất, sắc mặt mọi người đều trầm trọng.
Truyền âm ngọc ở trung tâm mật thất không ngừng truyền ra tin tức mới nhất từ các phương.
Có lẽ phải nói là tin tức xấu thì chuẩn hơn.
Trong lúc các đại gia tộc bất ngờ không kịp đề phòng, chấp pháp giả đột nhiên phát động công kích điên cuồng! Khắp Thượng Tam Thiên, triển khai vô số trường đồ sát, hoàn toàn không còn nhân tính.
Mà đối tượng tàn sát, chính là cửu đại gia tộc!
Trong một đêm, huyết chảy ngàn dặm!
Tiêu gia: Gia tộc phụ thuộc gần như bị giết sạch, đại bộ phận nhân thủ bên ngoài đều bị giết, hơn nữa chuyện như vậy còn đang diễn ra không ngừng. Tổng bộ Tiêu gia ở Đông Nam cũng bị cao thủ chấp pháp giả tập kích, tổn thất thảm trọng. Trước mắt, còn đang giằng co, tiền cảnh rất không lạc quan. Nếu không có viện trợ, bị diệt cũng chỉ là chuyện sớm tối.
Trần gia: Gia tộc phụ thuộc bị diệt sách, Tổng bộ gia nghiệp bị chấp pháp giả dùng đại hỏa đốt trụi, trực tiếp thiêu hủy ba ngàn dặm núi rừng. Nhân thủ Trần gia chết vô số kể. Trước mắt tình hình đã tạm ổn định, bắt đầu giằng co với chấp pháp giả. Nhưng chấp pháp giả từ bốn phương tám hướng vẫn liên tục viện trợ, tụ tập đối phó Trần gia. Thế cục Trần gia tuyệt đối không lạc quan.
Lăng gia: chấp pháp giả sử dụng vô số thuốc nổ, kích nổ dưới chân băng sơn. Băng phong tuyết sơn của Lăng gia chỉ trong nháy mắt đã đổ sập một nửa, tử thương vô số... Hiện tại đang giằng co.
Diệp gia: Bị công kích, thực lực giảm mạnh... đang giằng co.
Gia Cát gia: Bị phong tỏa, bị công kích, bị thương vong vô số... đang giằng co.
Bị công kích, bị công kích... giằng co! Giằng co!
Tin tức từ tám phương bốn hướng truyền tới, đều là bị công kích, xuất hiện thương vong lớn...
chấp pháp giả qua chín vạn năm tồn tại đã hình thành nội tình khổng lồ. Đêm qua lại bất ngờ tấn công như thế, tấn công hoàn toàn không có giới tuyến! Hơn nữa còn là toàn bộ phương vị, gần như không khác gì phát động toàn lực.
Chín vạn năm qua, chấp pháp giả tổng cộng có bao nhiêu người? Đây là một con số đếm cũng không xuể.
Nếu chỉ là phân bố trong thiên hạ, đã có tới chín đại tổng đường khẩu. Mà mỗi mỗi tổng đường khẩu lại có ít nhất ba trăm phân đường khẩu. Dưới mỗi một phân đường khẩu, mỗi cái lại đều có mười mấy phân đường phụ.
Mỗi một phân đường phụ, nhân thủ ít nhất cũng phải trên dưới bốn năm mươi người! Mỗi một phân đường khẩu, ước chừng có gần một ngàn nhân thủ. Cứ tính như vậy, nhân thủ của một tổng đường khẩu, ít nhất cũng phải có ba mươi vạn chấp pháp giả!
Đây đã là bảo thủ nhất rồi, đơn thuần chỉ tính toán mà đưa ra được con số này.
Mà dạng như tổng đường khẩu, thế lực dưới trướng tổng cộng phải có hơn chín!
Trừ những cái đó ra còn có các đường khẩu của tổng bộ chấp pháp giả , lực lượng bên ngoài, phỏng đoán bảo thủ nhất, binh lực phe chấp pháp giả ít nhất cũng phải bốn trăm vạn người trở lên.
Đây là còn chưa tính tới lực lượng ẩn giấu của chấp pháp giả, tỷ như Huyết Thù đường!
Bộ phạn thực lực thuộc về Huyết Thù đường, đều là giang hồ tán nhân, nhân số chừng trên dưới mấy chục vạn. Hơn nữa, những người này ai nấy đều là cao thủ, tụ hợp một chỗ phát động nhiệm vụ khẩn cấp, lại càng là loại liều mạng trong liều mạng. Cũng chỉ trong một đêm, toàn bộ đại lục đã xảy ra đại biến hóa long trời lở đất!
Tính sơ sơ, chỉ trong một đêm này, số người chết trận của song phương, ít nhất cũng phải hơn trăm vạn!
Trong mật thất, đám người Dạ Trầm Trầm sắc mặt tái nhợt, giống như tro tàn.
"Pháp Tôn lần này phát điên rồi!" Lăng Mộ Dương hít thật sâu một hơi, trong mắt chớp động thần quang, thần sắc ngưng trọng.
"Liệu có nhầm lẫn ở chỗ nào đó? Thế nào lại đột nhiên biến hóa như vậy? Pháp Tôn xưa nay đa mưu túc trí, hắn làm như vậy, căn bản mất nhiều hơn được. Bên trong liệu có nhầm lẫn gì không?" Gia chủ Trần gia Trần Nghênh Phong biết rõ sự việc đã diễn ra trước mắt, nhưng vẫn ôm hi vọng vạn nhất hỏi. Dù sao chuyện này cũng quá nằm ngoài dự đoán của mọi người, cũng quá tàn khốc rồi!
Chuyện này căn bản đã vượt ra khỏi giới tuyến thừa nhận của tất cả mọi người.
"Không nhầm lẫn đâu. Sự thật chính là như thế. Hơn nữa còn vừa truyền tới tin tức mới nhất. Pháp Tôn đã sử dụng Chấp Pháp Tuyệt Sát Lệnh!" Sắc mặt Tiêu Thần Vũ trắng nhợt, khóe miệng có chút run run: "Trong mệnh lệnh có một câu: Không tiếc giá nào, không từ thủ đoạn nào, nhất định phải san bằng cửu đại gia tộc!"
"Hitzz...."
"Tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh.
Không tiếc giá nào? Không từ thủ đoạn nào?
Hai câu này có nghĩa là gì? Mọi người đều rõ ràng vô cùng!
Cái gọi là không từ thủ đoạn, có nghĩa là có thể hi sinh bất luận kẻ nào, hi sinh nào cũng thừa nhận, cái giá nào cũng trả!
cho dù sau khi diệt trừ cửu đại gia tộc xong, chấp pháp giả có tan thành mây khói, cũng không sao cả.
Chỉ cần san bằng cửu đại gia tộc, tất cả những cái khác không quan trọng!
"Pháp Tôn! Ngươi là đồ điên!" Tiêu Thần Vũ rốt cuộc không nhịn được, há miệng chửi mắng: "Cửu đại gia tộc chúng ta rốt cuộc có thâm thù đại hận gì với ngươi? Ngươi lại muốn hạ độc thủ như vậy?"
Gia Cát Thương Khung mặt mày âm trầm, chậm rãi quay đầu lại, nhìn một người thủy chung không nói gì, thản nhiên nói: "Gia tộc chúng ta, đều bị công kích cả rồi. Nhưng duy chỉ có một gia tộc, thủy chung không hề bị công kích. Chuyện đã tới nước này, ta không thể không nói tới..."
Mọi người theo ánh mắt hắn nhìn lại, trong nháy mắt, ánh mắt mọi người đều tập trung lên khuôn mặt mội người.
Đệ Ngũ Khinh Nhu.
Trong mấy ngày nay, Đệ Ngũ Khinh Nhu toàn lực bắt tay vào chuẩn bị cho Thiên Đỉnh thịnh hội. Nhất là tận lực điều tiết phân phối lực lượng của các đại gia tộc. Hắn tính toán không sai sót, năng lực trù tính cường đại dị thường, ngay trong ngày đầu tiên đã chinh phục Gia Cát Thương Khung.
Trong mấy ngày này, mọi người ở chung như cá gặp nước. Vì năng lực và phân lượng của Đệ Ngũ Khinh Nhu, mọi người đều cho hắn tín nhiệm và tán thành nguyên vẹn.
Để hắn có không gian tận lực phát huy.
Nhưng hiện tại đối diện với biến cố bất ngờ ập tới này, trước mắt chỉ có gia tộc Đệ Ngũ Khinh Nhu an toàn. nếu như tình huống này chỉ là tạm thời, còn dễ nói. Nhưng nếu cứ một mực như vậy, chung quy sẽ khiến lòng mọi người không thoải mái, có thêm mấy phần hoài nghi.
Gia Cát Thương Khung hiện giờ nói ra chuyện này cũng không phải là cố ý nhằm vào Đệ Ngũ Khinh Nhu. Không có cách nào, hắn là trí nang trong cửu đại gia tộc, vị trí đại não, quan mặt đen này chỉ có thể do hắn làm.
Sắc mặt Đệ Ngũ Khinh Nhu bất động, thản nhiên nói: "Về chuyện này, vãn bối cũng hiểu rõ đạo lý bên trong. Bất quá, trong khoảng thời gian này, Đệ Ngũ Khinh Nhu trù tính bao nhiêu kế hoạch, đều hiện rõ trước mặt chư vị tiền bối. Khinh Nhu có vô tư hay không, đều có công luận."
Đám người Dạ Trầm Trầm đều có chút ngượng ngùng trong lòng.
Đệ Ngũ Khinh Nhu nói câu này rất lợi hại: Các ngươi một mực quan sát ta, bao nhiêu kế hoạch vẫn một mực đồng ý, một mực tin cây... Nhưng giờ phút này, vừa mới có chút gió thổi cây lay, ngay cả xác thực tỉ mỉ, hay thậm chí là định luận cũng chưa có, đã muốn trở mặt? Đạo lý ở bên nào, hình như không cần nói cũng thông nhỉ?!
Nếu đổi lại là lúc khác, bất kể đạo lý ra sao, cứ có hiềm nghi là tử tội. Cho dù không đem ngươi vơ đũa cả nắm, một đòn giết chết, cũng phải chế trụ rồi nói sau. Đây vốn là cách hành sự của cửu đại gia tộc. Bất cứ phản kháng nào cũng phải tiêu diệt khi còn manh nha.
Chỉ là trước mắt không thể làm như vậy rồi. Cửu đại gia tộc đột nhiên bị công kích, thực lực nhà nào cũng tổn thất quá nửa. Nếu như lúc này còn tranh đấu nội bộ, nhằm vào Đệ Ngũ Khinh Nhu - vị gia chủ thế gia mới nổi này, chẳng khác gì tự chém đi trợ thủ đắc lực, mất nhiều hơn được.
"Có lẽ đây là Pháp Tôn châm ngòi ly gián cũng không chừng?" Thạch Bào Hao trầm ngâm hỏi.
Thạch gia bị diệt, chỉ còn lại thủy tổ Thạch gia Thạch Bào Hao, thế nên hắn đã không còn thuộc thế lực gia tọc, cũng không còn trọng trách gia tộc trên vai. Bây giờ, hắn chính là người hòa giải thích hợp nhất.
"Có lẽ vậy." Đám người Dạ Trầm Trầm nhẹ nhàng gật đầu, nhưng hoài nghi đối với Đệ Ngũ Khinh Nhu vẫn không tiêu tán nửa điểm. Thật sự không dám tiêu tán, thông qua khoảng thời gian ở chung với Đệ Ngũ Khinh Nhu, tất cả mọi người đều hiểu rõ sự đáng sợ của hắn. Nếu quả thật có thêm một đối thủ như vậy, cũng không phải đả kích đã tuyết còn thêm sương nữa, mà là trí mạng, đủ để khiến các đại gia tộc đối diện nguy cơ bị diệt.
Nhưng đúng vào lúc này, truyền tấn ngọc lại chớp sáng.
Tin tức mới xuất hiện, khiến mọi người nhất thời đều ngây dại.
"Đệ Ngũ gia tộc mới trùng kiến bị chấp pháp giả cường thế tập kích, bởi vì thực lực cao thủ gia tộc quá thấp, không thể hình thành chống cự hữu hiệu, thương vong thảm trọng, cao thủ mười không còn ba bốn..."
Đến tận lúc này, sắc mặt Đệ Ngũ Khinh Nhu rốt cuộc đại biến.
Đám người Dạ Trầm Trầm cũng biến sắc, nhất thời toàn bộ mật thất đều lâm vào yên tĩnh như chết.
Đệ Ngũ Khinh Nhu rời khỏi mật thất như bay, sau khi đi ra ngoài mới thả chậm cước bộ. Một đường chậm rãi đi về phía nơi Đệ Ngũ Khinh Nhu dừng chân. Trong lòng có thể nói là sóng lớn ngập trời, nghi hoặc đầy bụng.
Rốt cuộc, đây là chuyện gì?
Nhớ tới lúc trước, khi Tây Bắc quyết chiến, Pháp Tôn cùng chấp pháp giả trợ giúp Đệ Ngũ gia tộc. Hiện tại Đệ Ngũ gia tộc lại bị chèn ép, Đệ Ngũ Khinh Nhu thậm chí có chút mơ hồ rồi.
Vì sao lại thế?