Chương 1568: Bắt Nạt Người?


Cách đó mấy trăm dặm về phía Đông Bắc.

Đàm Đàm đang cùng thủ hạ
quan sát từ xa. Hắn đương nhiên không rõ rốt cuộc Mạc Thiên Cơ muốn làm
trò quỷ gì, cho nên Đàm Đàm Đại Ma Vương cũng há hốc miệng chẳng hiểu ra làm sao.

Nào nghĩ tới, một đám tuyết bụi pha lẫn đất cát đột
nhiên xuất hiện trước mắt, dày đặc gần như ngưng thành thực chất, ập
thẳng tới.

Đàm Đàm trong lòng thầm chửi con bà nó, tức đến tóc trên đỉnh đầu đều dựng đứng lên cả rồi.

Con mẹ nó, ta mai phục ở đây, bị minh hữu cho dính vạ lây, lại còn không được phản ứng gì, thật con mẹ nó!

Đám người mình đang mai phục ở chỗ này. Nếu như là mai phục thì không thể
lộ ra động tĩnh gì, càng không thể ngăn cản, cứ để cho tuyết bụi tự
nhiên thổi qua, nếu không song phương đều sẽ biết nơi này có người phục
sẵn.

Duy nhất có thể làm, chính là nhắm hai mắt lại, thầm than
một tiếng, mặc cho đám bụi tuyết pha lẫn đất cát này phủ kín tất cả đám
người mình.

Mấy vị chí tôn cửu phẩm của Tam Tinh thánh tộc đều lộ vẻ khó coi. Bà nội nó, đến đây còn chưa kịp chiến đấu thì đã ăn một
đống bụi rồi, Lại còn là do minh hữu tạo ra nữa chứ....

Chỉ là tình huống như vậy, cũng chẳng có cách nào, chỉ có thể nhắm mắt lại...

Vù...

Bụi tuyết bụi đất thổi qua, thật nửa điểm cũng không lãng phí. Bộ quần áo
vô cùng hoa lệ, tạo hình vô cùng phong cách mà Đàm Đàm hao hết tâm tư
mới thiết kế ra được, trong phút chốc đã biến thành màu vàng giống như
một đống c, phía trên còn có nước băng tan ra, quyện với đất vàng, đóng
thành từng miếng, thật sự chật vật không chịu nổi.

Nhân họa cuối cùng cũng đi qua.

Đàm Đàm ngẩng đầu, hai hàng lông mày đã không còn nhìn ra hình dạng ban
đầu, thấp giọng chửi mới: "Mạc Thiên Cơ, tên thần côn chết tiệt nhà
ngươi, chờ lão tử xử lý xong chuỵen này, nhất định phải bắt ngươi lại,
ném tiểu tử ngươi vào trong cầu tiêu, cho ngươi biết cái gì gọi là phân
vàng..."

....

Giờ phút này, trên chiến trường đã đột ngột xuất hiện vô số ngọn núi nhỏ, vô số mô đất, cùng vô số hố sâu.

Không ngờ lại là chế tạo ra một vùng địa hình.

Tiếp đó, đội ngũ phe Lệ gia ai nấy sắc mặt bình tĩnh, hoàn toàn không có một tiếng động, nhanh chóng nối đuôi nhau tiến vào khu vực địa hình phức
tạp mới được kiến tạo.

Đám người Lệ Thông Thiên thân hình chớp
động như điện. Mỗi một lần xuất hiện lại vung tay lên, tử quang chớp
động tứ phía, vô số tử tinh rơi rụng trên mặt đất. Khu vực địa hình nhân tạo đột nhiên xuất hiện một đám sương bụi mờ mịt, tiếp đó, một cỗ sát
khí ngập trời phá không xuất hiện!

Trước mắt, trừ một đám sương bụi, không thể nhìn thấy gì nữa rồi.

Duy chỉ có sát khí thấu xương phiêu đãng trong thiên địa, cho thấy, đây chính là một sát trận bá tuyệt! Hung hiểm vô cùng!

Đám người Lệ Tương Tư công thành viên mãn, thét dài một tiếng, đột nhiên từ mặt đất bay lên, rút lui nhanh như một tia chớp.

Chỉ lưu lại một đại trận ở nơi này.

"Tiến vào trong địa hình nhân tạo, tất cả có tám ngàn người. Tất cả đều là
thực lực thánh cấp, hơn nữa thực lực cũng đều ở dưới thánh cấp ngũ phẩm. Còn có mười vị chí tôn tam phẩm chủ trì. Trong đó, chín người, mỗi vị
dẫn một đội. Về phần người cuối cùng hẳn là phụ trách phối hợp."

Ánh mắt Tiêu Thần Vũ lợi hại cỡ nào, chỉ cần dùng cảm ứng khí tức, khi
người của đối phương vừa xuất phát, tiến vào đại trận, hắn đã thống kê
được chi tiết thực lực đối phương. Đồng thời nhanh chóng báo cáo cho Đệ
Ngũ Khinh Nhu.

"Đây là trận thế gì? Xem ra cực kỳ hung hiểm!"
Tiêu Thần Vũ hỏi. Trận thế trước mắt đã thành, cho dù là với nhãn lực
của hắn, cũng chỉ có thể nhìn thấy một đám bụi mù dày đặc.

"Cửu
Cung Di Thiên Tuyệt Thần trận!" Ánh mắt Đệ Ngũ Khinh Nhu có chút ngưng
tọng: "Đây là một trận pháp rất đặc biệt, rất xa xỉ!"

"Đặc biệt? Xa xỉ? Đệ Ngũ quân sư nói vậy là sao?" Tiêu Thần Vũ hỏi. Vấn đề này cũng chính là nghi hoặc trong lòng mọi người.

"Trận pháp này, bố trí phiền phức, chỉ có ở hoàn cảnh địa lý đặc thù mới có
cơ hội thành trận. Nhưng muốn bố thành trận này, còn cần rất nhiều tài
nguyên!" Đệ Ngũ Khinh Nhu trả lời

"Hoàn cảnh địa lý đặc thù, cái này có thể hiểu, nhưng rất nhiều tài nguyên là chỉ cái gì?" Tiêu Thần Vũ nói.

"Rất đơn giản, muốn thành trận, phải dùng vô số tử tinh để giữ vững trận
pháp. Vô luận trận pháp có bố trí thành công hay không, khoản tử tinh
này đều nhất định sẽ mất. Mới Cửu Cung Di Thiên Tuyệt Thần trận quy mô
tám ngàn người tạo thành thế này, không có một ức tử tinh, tuyệt đối
không thể thành trận!" Đệ Ngũ Khinh Nhu chậm rãi nói.

Một ức tử tinh?

Mọi người ở đây đều hít một hơi lạnh. Tất cả những người ở đây, ai mà chẳng là nhân sĩ trong yếu trong các gia tộc. Nhưng bất kể là gia tộc nào,
muốn một hơi xuất ra một ức tử tinh, thật sự chẳng phải dễ dàng gì. Nếu
lấy ra khoản tử tinh này, bất luận nhà nào, chỉ sợ cũng phải thương gân
động cốt.

Trừ Lệ gia ngồi trên đống tử tinh khổng lồ ra, các nhà khác, đều không thể!

"Còn nữa, chiến cuộc cuối cùng vô luận ai thắng ai thua, cũng không có khả
năng thu hồi tử tinh không tiêu hao. Bởi vì trong chớp mắt thành trận,
nặng lượng tất cả tinh thạch đã ngưng kết lại với nhau. Trận pháp vừa
thành, ít nhất có thể ngăn trở địch nhân mạnh mẽ gấp ba lần phe mình. Mà đáng sợ nhất là ở chỗ, trận pháp này vận chuyển vĩnh cửu không ngừng,
thật sự là không chết không ngừng. Chỉ có giết sạch người trong trận,
mới tính là phá trận!"

"Nói cách khác, một trong hai phương phải chết hết, trận pháp này mới có thể dừng lại!"

"Tòa đại trận này, chính là mở màn quyết chiến!" Đệ Ngũ Khinh Nhu khẽ nói.

"Phải giết hết địch nhân mới có thể phá giải trận pháp này? Cụ thể phải làm
như thế nào đây? Dùng mắt quan sát, chỉ thấy bụi mù dày đặc, muốn giết
hết địch nhân, chỉ sợ không dễ."

"Trạn pháp này nếu như có thể
mượn núi non phong thủy trong thiên địa tự nhiên hình thành, cho dù cuối cùng chúng ta có thể phá, cũng nhất định phải trả một cái giá rất lớn.
Nhưng hiện giờ, bọn hắn lại dùng địa thế nhân tạo để lập trận, muốn phá
trận, thật ra lại không cần phí quá nhiều khí lực."

Đệ Ngũ Khinh Nhu hít thật sâu một hơi.

Vừa rồi hắn đã cẩn thận quan sát, có thể nói là càng nhìn càng thấy kinh
hãi. Thủ pháp bày trận của Mạc Thiên Cơ, hiển nhiên đã đạt tới cảnh giớ
tùy tâm sở dục rồi. Chỉ tùy tiện pháp ra mấy vị chí tôn không am hiểu
trận pháp, làm máy móc mà thôi, không ngờ chỉ trong chốc lát đã tạo
thành trận pháp phức tạp như thế.

Mà trọng yếu nhất là ở chỗ, tòa đại trận này kín kẽ, chặt chẽ tới cực điểm. Sát khí và bụi mù do trậ
pháp diễn sinh ra, lại càng không chỗ nào không được bố trí tự nhiên,
tạo thành uy thế thiên địa!

Riêng phần năng lực này thô, cũng đủ khiến bất luận kẻ nào cũng phải nhìn với ánh mắt khác rồi.

"Bất quá, nếu Mạc Thiên Cơ muốn dùng trận pháp này làm mở màn quyết chiến,
vẫn còn chưa đủ!" Đệ Ngũ Khinh Nhu mỉm cười nói: "Quyết chiến chính là
quyết chiến, không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Mạc Thiên Cơ muốn đấu
trận, vọng thưởng muốn ta dùng quy củ bình thường phá trận,nhưng ta làm
sao có thể mắc mưu?"

"Hắn bố trí trận pháp gần chúng ta như vậy, quá mức quang minh chính đại rồi. Nói cách khác, chính là nhất đại bại bút."

"Trước mắt chính là quyết chiến sinh tử, chứ không phải là hai quân đấu trận
đấu pháp bình thường!" Đệ Ngũ Khinh Nhu nói: "Quy tắc là người lập ra,
nhưng người cũng có thể phá bỏ quy tắc. Nói cho cùng, nắm tay ai lớn thì người đó có thể không quan tâm tới quy củ, càng có thể phá hư quy củ."

"Chiến lực đối phương dùng bày trận, đại bộ phận đều là đưới thánh cấp ngũ
phẩm,nhưng chúng ta bên này, lại gần như không có thánh cấp ngũ phẩm!"
Đệ Ngũ Khinh Nhu nói: "Chiến lực thấp nhất của chúng ta, cũng cao hơn
những người này rất nhiều."

"Bất quá, Mạc Thiên Cơ hiện giờ đã
lập thành đại trận. Chúng ta thủy chung vẫn phải ứng đối. Để tỏ lòng tôn trọng Mạc Thiên Cơ, bên ta cũng phái ra tám ngàn người phá trận, coi
như lực lượng ngang nhau đi." Trên mặt Đệ Ngũ Khinh Nhu lộ ra một tia
giảo hoạt.

Mọi người bên cạnh lập tức ngẩn ra, tiếp đó cười ha hả.

Đây mới thật sự là bắt nạt tới tận cửa rồi.

Nhân số đối phương có tám ngàn người không phải giả, nhưng 99% đều là thánh
cấp dưới ngũ phẩm. Nếu như phe mình cũng phái ra tám ngàn người, cho dù
là lựa chọn chiến lực thấp nhất, cũng gần như đều là tiêu chuẩn thánh
cấp bát cửu phẩm. Nếu như thật sự mỗi nhà góp một ngàn, chỉ sợ cũng phải cho vào không ít chí tôn cho đủ số, phỏng chừng cuối cùng, đội hình chí tôn cũng lên tới hơn trăm người.

Tuy tính quân số song phương
đều là tám ngàn người, nhưng thực lực tổng hợp song phương đâu chỉ chênh lệch hai ba lần, tính chuẩn xác, ít nhất cũng phải chênh lệnh ba mươi
lần trở lên.

Dùng tám ngàn người như vậy đi phá trận, đối phương căn bản chẳng khác nào chờ phe ta tùy ý mổ xẻ!

Cho dù trận pháp có tinh diệu, cũng không thể làm nên chuyện gì.

"Các đại gia tộc bắt đầu điều binh khiển tướng đi! Đừng để cho người ta chờ
sốt ruột!" Đệ Ngũ Khinh Nhu nhàn nhạt nói: "Mỗi nhà phái ra một ngàn
người, không thành vấn đề gì chứ?"

"Không có vấn đề!" Sau khi được tiếp viện, tất cả các đại gia tộc đều tự tin mười phần.

Đương nhiên, "mỗi nhà tám ngàn người: theo lời Đệ Ngũ Khinh Nhu nói là không
bao gồm Lan gia. Chỉ có thể để chấp pháp giả thò vào một cước.

"Cửu Cung Di Thiên Tuyệt Thần trận này đã sớm vượt ra khỏi Cửu Cung trạn
pháp tầm thường. Chín đạo môn hộ đều có huyền diệu, mỗi khi có địch nhân tiến vào, chín môn xung quanh đều có thể cùng biến thành tử môn, có thể nói cực kỳ hung hiểm."

Đệ Ngũ Khinh Nhu nói: "Nhưng tám đạo nhân mã chúng ta lại không thể không vào trận... Vừa rồi có nói qua, trận
pháp một khi thành lập, năng lượng một ức tử tinh lập tức ngưng thành
một thể, đơn thuần công kích từ bên ngoài, chẳng khác nào hao tổn năng
lượng với ít nhất một ức tử tinh. Trước khi tiêu hao hết năng lượng tử
tinh, căn bản không thể nào thương tổn bọn họ. Thậm chí là chí tôn cửu
phẩm đi nữa, muốn phá tan đại trận cũng phải trả một cái giá đắt!"

Mọi người nghe Đệ Ngũ Khinh Nhu giải thích, cũng lập tức bừng tỉnh. Nếu như là năng lượng phòng ngự do một ức tử tinh hình thành, cho dù thật có
mấy vị chí tôn cửu phẩm liên thủ công kích, cũng chưa chắc đã phá trận
được trong thời gian ngắn.

"Nói tới Mạc Thiên Cơ xuất động nhân
lực, thay đổi hoàn cảnh trong thời gian ngắn ngủi như vậy, dựng nên tòa
đại trận không cần gốc rễ này, có thể nói là phi thường sắc bén. Đáng
tiếc, chiến lược này của hắn có một nhược điểm trí mạng. Dùng nhân thực
thay đổi hoàn cảnh địa hình, bố trí trận pháp, cấu tứ cố nhiên xảo diệu, nhưng chỉ nên áp dụng khi thực lực song phương địch ta ngang nhau. Công kích một phương chỉ có thể thông qua cường công một đường phá trận. Như thế tất nhiên sẽ khiến phe phá trận tổn thất thảm trọng, nhưng hiện giờ thực lực song phương chênh lệch quá lớn, hơn nữa người thủ trận, mạnh
nhất cũng chỉ là chí tôn tam phẩm, muốn phá còn khó sao?"

"Tám
đạo nhân mã cùng vào trận. Từ các môn hộ bất đồng xung quanh tiến vào..
Sau khi tiến vào, tạm thời không để ý tới cong kích của đối phương. Trực tiếp xuyên thẳng vào sâu bên trong! Nhớ kỹ, bước đầu tiên phải là đồng
loạt phát lực, hủy diệt địa hình do mấy vị chí tôn kia tạo ra! Cho dù
không thể hủy diệt hết, thì phá hư được bao nhiêu tốt bấy nhiêu."

Đệ Ngũ Khinh Nhu nói: "Phá hư địa hình chính là mấu chốt để phá trận! Năng lượng tinh thạch chỉ nhằm vào công kích từ bên ngoài và bảo hộ người
thủ trận. Nhưng lại không ảnh hưởng quá lớn khi chúng ta hủy diệt địa
hình từ bên trong. Thậm chí có thể nói là dễ dàng. Chỉ cần vào trong đại trận rồi, liền nhanh chóng phá hủy địa hình. Chỉ cần địa hình bị phá
hủy tới mức không thể tiếp tục duy trì trận pháp, năng lượng tử tinh
cũng không thể bảo hộ người thủ trận, vậy chiến cuộc cũng nên kết thúc
rồi."

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên - Chương #1568