Kiếm linh nhớ
rõ lúc trước, Tuyết Lệ Hàn vì cẩn thận... cho nên mới đặt nhiều tử tinh chi hồn
như vậy ở nơi này. Sau đó còn từng tự diễu nói: "Nếu như là thánh quân đại
nhân tạo căn cơ, cũng không biết là dùng hết hay không? Ha ha ha...."
Nhớ tới tiếng cười tự diễu của Tuyết Lệ Hàn lúc đó, cả người kiếm linh lại run
lên.
Ngụ ý, kiếm linh há có thể không nghe ra: Cho dù là thánh quân đại nhân tạo căn
cơ cũng không thể dùng nhiều tử tinh chi hồn như vậy! Bởi vì, đây là Cửu Trọng
Thiên - vị diện hạ giới a. Hơn nữa còn là thử nghiệm tạo căn cơ trên thân thể
phàm phu tục tử mà thôi!
Nhưng Sở Dương lại hấp thu sạch sẽ tất cả tử tinh, tử tinh tâm, tử tinh ngọc tủy,
tử tinh chi hồn, sau đó vẫn còn chưa thỏa mãn!
Nói cách khác, còn thiếu rất nhiều hỏa hầu!
Nghĩ tới đây, đầu óc kiếm linh đã choáng váng rồi!
Vội vàng chạy tới: "Kiếm chủ đại nhân... Ngài phải ghi nhớ thật kỹ, chuyện
hấp thu bao nhiêu tử tinh ở nơi này, tốt nhất là đừng nói cho ai biết! Nghiêm
khắc giữ bí mật!"
Sở Dương nhíu mày: "Làm sao vậy?"
"Bởi vì nó sẽ đem tới họa sát thân cho ngài đó!" Kiếm linh hít một
hơi lạnh nói: "Hơn nữa... còn là họa sát thân không chết không thôi. Thậm
chí toàn bộ Cửu Trọng Thiên đại lục cũng có thể dễ dàng vì ngài mà tan thành mây
khói đó!"
Sở Dương lập tức nhảy dựng lên: "Nghiêm trọng như vậy?"
"Vô cùng nghiêm trọng là đằng khác!" Thần sắc kiếm linh rất nghiêm
túc, khiến cho Sở Dương biết, hắn tuyệt đối không phải đang nói đùa, mà đang
nói một chuyện thiên chân vạn xác!
Trong lòng Sở Dương nhanh chóng bình ổn lại, thản nhiên nói: "Là sợ có kẻ
đố kị người tài?"
"Đâu chỉ là vậy!" Kiếm linh cười khổ, nhưng loại chuyện này, nhất thời
nửa khắc thật đúng là không nói rõ ràng được: "Sau này có thời gian, ta sẽ
giải thích chi tiết cho ngài. bất quá... ngài tốt nhất là... ngay cả đế quân đại
nhân cũng đừng nói cho hắn biết."
"Ngay cả Tuyết Lệ Hàn cũng không nói sao?" Trong lòng Sở Dương đã cảm
thấy thú vị rồi. Kiếm linh chính là một tay Tuyết Lệ Hàn bồi dưỡng nên. Hiện giờ
lại vì mình mà có xu hướng phản bội?
"Nếu như ngài nói cho hắn... Ngay cả đế quân đại nhân... cũng có thể bị
ngươi liên lụy mà thân vẫn đạo tiêu...." Kiếm linh lo lắng nói.
Vừa phun ra lập tức khiến cho Sở Dương tức tới lệch mũi: "Ta còn tưởng
ngươi đang lo lắng cho ta.. Thật sự là tự mình đa tình!"
"Ta đương nhiên cũng lo lắng cho ngươi...." Kiếm linh có chút cẩn thận
nói.
Mà loại thần thái này, trước kia chưa bao giờ xuất hiện trên người hắn.
Bất quá Sở Dương cũng không để ý tới. Hắn không biết, giờ phút này, trong lòng
kiếm linh đang điên cuồng kích động gào thét. Chẳng lẽ vị kiếm chủ đại nhân ta
đi theo này, tương lai sẽ là một vị cường giả còn cường đại hơn cả thánh quân?!
A... Ta quá hạnh phúc rồi... Đây chẳng phải nói... Tương lai ta cũng có thể đạt
tới cấp độ như đế quân sao...
Đúng vào lúc này, Sở Dương đột nhiên cảm giác thấy, từ trong đan điền của mình,
từ trong Hồng Mông chân ti, đột nhiên cuồn cuộn tỏa ra một cỗ lực lượng ấm áp,
tràn vào kinh mạch của mình.
Những nơi nó đi qua, tất cả kinh mạch lập tức xuất hiện biến hóa.
Đây tiên là trở nên cứng cỏi hơn, sau đó trở nên lấp lánh ánh tím, tiếp đó lại
chầm chầm khuếch trương, rộng hơn. Lực lượng ấm áp đi tới chỗ nào, kinh mạch nới
đó liền phát sinh biến hóa rõ ràng như thế.
Chỉ trong nháy mắt, đã chạy một vòng toàn thân Sở Dương.
Mà kinh mạch toàn thân Sở Dương vào giờ khắc này cũng xảy ra biến hóa về chất.
Nhưng thế vẫn còn chưa kết thúc. Trong đan điền lại xuất hiện một cỗ lực lượng ấm
áp khác giống như vậy, lại khuếch trương kinh mạch của Sở Dương thêm một lần nữa.
Tựa hồ lần trước có chút phỏng đoán sai lầm, dùng sức quá ít, cố ý bù đắp lại một
lần nữa.
Kiếm linh nhếch miệng mỉm cười.
Hắn biết đây là chuyện gì: Trước kia khi Sở Dương tạo dựng nền móng ở võ đạo cấp
thấp, hắn đã từng ăn một cây Kim Huyết huyền sâm. Mãi cho tới giờ khắc này, tất
cả công hiệu mới được khai thác tới mức độ lớn nhất.
Mà cỗ lực lượng này lần đầu tiên, tựa hồ đã không lưu y tới chuyện này, khiến
cho... dùng sức không đủ!
Lập tức, một cỗ lực lượng giống như sóng thần, theo trong Hồng Mông chân ti ồ ạt
tràn ra, tiến vào kinh mạch Sở Dương. Tất cả lúc trước, đều vì hiên tại mà chuẩn
bị!
Đây mới là phúc lợi chân chính sau khi Cửu Kiếp kiếm chủ lấy được đoạn Cửu Kiếp
kiếm thứ sáu! Cũng chính là thực lực của Cửu Kiếp kiếm chủ ở Cửu Trọng Thiên!
Sở Dương cảm thấy mình giống như rơi vào một chảo dầu, toàn thân đều nóng bừng
lên.
Giờ khắc này, nhiệt lực, áp lực bà lực lượng bành trướng khiến cho hắn gần như
phát ra tiếng rên rỉ. Nhưng hắn cũng cảm giác được, tu vi của mình đang đề
thăng lên với một tốc độ mãnh liệt!
Sau khi chui ra khỏi cái địa đạo chín ngàn dặm dưới Tây Bắc kia, Sở Dương mới vừa
vặn tăng lên tới kiếm trung chíi tôn nhị phẩm sơ cấp. Nhưng hiện tại, cỗ lực lượng
này chẳng qua vừa xuất hiện, đã khiến tu vi hắn đột phá sơ cấp, vững vàng bước
vào cảnh giới trung cấp rồi!
Giống như sóng biển chầm chậm trong đại hải, nhìn qua cũng chẳng có bao nhiêu
uy lực. Nhưng không nên quên, phía sau con sóng beiẻn chầm chậm đó còn có một đại
hải làm chỗ dựa!
Nơi nó đi qua, tất cả sẽ bị nghiền nát!
Sở Dương nhẫn nhịn tất cả cảm giacs thống khổ trong cơ thể, cẩn thận cảm thụ
cái cảm giác đề tăng tu vi lúc này. So với đề thăng tu vi trước kia, lần này lại
hoàn toàn bất đồng!
Kiếm trung chí tôn nhị phẩm trung cấp trong nháy mắt đã đạt tới! Tiếp đó, sóng
triều chầm chậm vẫn tiếp tục tiến lên, vẫn dùng tốc độ cố định, tràn về phía
trước trực tiếp trùng kích cao cấp, đỉnh phong!
Sau nửa canh giờ, cả người Sở Dương chấn động kịch liệt, kêu lên đau đớn một tiếng,
từ trong lỗ mũi phun ra hai đạo máu tươi.
Chính là bình cảnh của kiếm trung chí tôn tam phẩm, bị sóng triều trực tiếp
dùng phương thức bá đạo nhất phá hủy hoàn toàn!
Lực lượng chậm rãi tràn vào kinh mạch mới tinh, đầu tiên là thay đổi, sau đó
khuếch trương ra, sau đó là tiếp tục xông lên, xông tới tam phẩm sơ cấp, trung
cấp...
Cho tới khi đạt tới tam phẩm kiếm trung chí tôn đỉnh phong, cỗ lực lượng này rốt
cuộc mới dừng bước.
Cũng không phải là vô lực tiến lên, mà là... muốn lưu lại thời gian cho Sở
Dương thể hội cảnh giới kiếm trung chí tôn tam phẩm.
"Thì ra đây ứoi là Cửu Trọng Thiên thần công!" Sở Dương hít sâu một
hơi. Đến bây giờ, hắn rốt cuộc mới ý thức được, cũng thừa nhận, bộ công pháp mà
trong lòng mình cảm thấy rất bình thường không có gì lạ, hơn nữa chưa bao giờ
phát huy tác dụng này, thật sự đúng là... Cửu Trọng Thiên đệ nhất công pháp!
Không, phải nói là: Cửu Trọng Thiên Khuyết đệ nhất công pháp!
Cứ như vậy trở thành kiếm trung chí tôn tam phẩm đỉnh phong, Sở Dương có chút cảm
giác không thực, ngắm nghía hai tay mình, có chút hưng phấn.
Nhưng hắn không biết, ngại tại thời điểm hắn trở thành kiếm trung chí tôn tam
phẩm đỉnh phong, cỗ lực lượng kia cũng chậm rãi thối lui....
Toàn bộ Cửu Trọng Thiên, đột nhiên xuất hiện thiên địa dị tượng khiến người ta
khó tin tưởng nồi!
Dưới sự kinh ngạc của tất cả mọi người, không trung vạn dặm quang đãng,đột
nhiên gió nổi mây phun! Hiện tượng như vậy, ở Thượng Tam Thiên, Trung Tam
Thiên, Hạ Tam Thiên đều đồng thời xuất hiện!
Đám mây màu đen vô biên vô hạn, từ bốn phương tám hướng đột nhiên cuồn cuộn xuất
hiện, ồ ạt tràn tới, dùng một tốc độ nhanh như điên chớp, tụ hợp lại trên bầu
trời, đồng thời lao thẳng về phía trung tâm!
Tất cả những điều này, đều phát sinh trong vô thanh vô tức.
Nhưng tất cả những người nhìn thấy, lại tựa như nghe thấy tiếng trống trận từ
viễn cổ. Lôi thần rít gào. Mây đen tứ phía tràn tới, che khuất bầu trời, giống
hệt như một đội quân ma thần, đang xâm chiếm đại lục này!
Đang chém giết! Đang chiến đấu!
Dần dần, từng khoảng từng khoảng trời trong xanh bị đồng hóa, biến thành tối
đen như mực. Tựa như có vô tận tiên huyết đang ngưng tụ lại, biến thành hắc sắc,
biến thành nhan sắc của mực.
Vô số sinh mệnh đang giãy dụa run rẩy, đang tru lên, không cam lòng bị thôn phệ...
Mọi người đều cảm nhận được áp lực!
Chỉ cảm thấy linh hồn mình cũng đang run rẩy, đang tuyệt vọng gào thét.
Khi khoảng trời xanh cuối cùng bị mây đen bao phủ hết, tất cả mọingười đều có một
loại cảm giác kết thúc rồi, hoàn toàn mất hết hi vọng!
Toàn bộ thế gian, lâm vào một màu hắc ám.
Đưa tay không nhìn thấy năm ngón!
Nhưng tất cả mọi người đều biết, mây đen trên bầu trời vẫn chưa đình chỉ. Mây
đen vẫn đang không ngừng hội tụ, áp xuống. Cái loại cảm giác tựa như thế giới
tân diệt, cứ như vậy đè ép trái tim mọi người.
Đây là chuyện gì vậy?
Chẳng lẽ đại lục sắp tan vỡ sao?
Nhưng tất cả mọi người đều không dám động. Bởi vì hiện tại tất cả đều là hắc
ám, căn bản không nhìn thấy cái gì. Ai cũng không biết, nếu như mình di động
thì sẽ đụng phải cái gì.
Còn có một số người còn đang sợ tới mức không đám động, cũng không thể động.
Hai chân run lẩy bẩy không ngừng!
Thiên uy vô tận a!
Vô tận hắc ám như vậy, vô tận tĩnh mịch như vậy, giằng co ước chừng một khắc đồng
hồ liền.
Ngay khi tất cả mọi người đang tuyệt vọng, nghĩ thế giới từ này về sau sẽ biến
thành hắc ám, Cửu Trọng Thiên đại lục rốt cuộc cũng tới thời điểm biến mất...
Đột nhiên, trên bầu trời xuất hiện một đạo kim mang!
Đạo kim mang này vừa xuất hiện, lập tức khiến cho ánh mắt toàn bộ thiên hạ nhìn
tới!
Kim mang rất nhỏ, chỉ có một đạo rất nhỏ, rất nhỏ.
Nhưng hiện tại, toàn bộ thiên hạ cũng chỉ có một chút ánh sáng này thôi.
Không còn gì khác!
Trong bõng đêm vĩnh hằng, đột nhiên xuất hiện một điểm quang mang, có vô số người
đột nhiên rơi lệ.
Tiếp đó, kim mang đột nhiên chớp động, ngay sau đó đã biến thành một thanh kiếm!
Đón gió nộ trướng gấp vạn lần, sừng sững giữa thiên địa.
Toàn thân thanh kiếm chớp động kim mang, dài vạn trượng, rộng gnàn trượng, huy
hoàng rực rỡ, uy vũ không ai sánh bằng! Giờ khắc này, chỉ bằng quang mang của bản
thân nó, cũng chiếu sáng toàn bộ Cửu Trọng Thiên!
Tiếp đó, thanh kiếm này đột nhiên lay động, tựa hồ có một người khổng lồ vô
hình. Một tay nắm lấy thanh kiếm này, hướng về mây đen đầy trời, bổ xuống một
kiếm!
Một kiếm uy mãnh bá đạo xuất ra, xẹt qua giống như một đạo thiểm điện, bổ ra một
khoảng trời quang!
Mây đen lộ ra một khe hở!
Tiếp đó, thanh kiếm này lại tiếp tục chém không ngừng nghỉ, cao thấp một kiếm tả
hữu một kiếm, chém thẳng một kiếm...
Tựa như một người đang đối mặt với thần ma đầy trời, một mình chiến đấu hăng
say.
Trên Cửu Trọng Thiên đại lục, vô số người đều ngẩng đầu quan sát, yên tĩnh, giống
như tử vực. Giống như có vô số thường nhân, đang quan sát anh hùng chiến đấu!
Kim mang chớp động, mây đen nát thành từng mảnh tan biến, chậm rãi lui khỏi
trung ương bầu trời, hướng về bốn phía mà tan tắc, biến mất vô tung!
Trên bầu trời lại một lần nữa khôi phục lại màu xanh thăm thẳm.
Thanh kiếm kia vắt ngang bầu trời, không gì bì nổi.
Trong im lặng tuyệt đối,khắp Cửu Trọng Thiên đột nhiên vang lên tiếng hoan hô
chấn thiên! Tất cả mọi người đang nhảy nhót...
Kim kiếm trên không trung chợt lóe, biến mất không thấy đâu nữa. Cùng lúc đó, tất
cả thông đạo trong Thượng Trung Hạ Tam THiên...
Đột nhiên mở rộng!