Chương 1295: Bảo Tàng Bên Trong!



Mà Sở Dương
hiện tại, đã chân chính có một loại cảm giác tu luyện như vậy!

Địa tâm nguyên khí cứ từ từ tiến vào, dần dần hòa tan vào bên trong nguyên khí
khí khổng lồ của cơ thể. Dần dần, Sở Dương cũng cảm thấy, nguyên khí của mình lại
có thêm một loại hoạt bát giống như sinh mệnh vậy.

Giống như địa địa khổ hạn đã lâu, đột nhiên đón tiếp một cơn mưa xuân.

Tuy cơn mưa xuân này không lớn, nhưng lại hơn ở chỗ tưới mát vạn vật trong vô
thanh vô tức.

Đó là một loại cảm xúc gần như là xúc động!

Sở Dương đột nhiên có một cảm giác, vạn vật đều có sinh mệnh lực! Kể cả đại địa,
trường không, kể cả phong vân lôi điện, bao gồm tất cả mọi thực vật, thậm chí
là tảng đá, kim loại.

Khi ngươi không thể kích phát, bọn chúng chỉ là vật chết. Nhưng nếu ngươi kích
phát, bọn chúng đều cảm xúc của riêng mình.

Thiên địa nguyên khí cũng như vậy!

Tỷ như một vùng đại địa khô hạn, một vạn năm không có một hạt mưa, nhưng địa địa
vẫn là đại địa, một khi trời mưa, đại địa có thể biểu hiện ra cảm xúc... Khiến
bất luận kẻ nào, dù có ý chí sắt đá, cũng phải cảm động! ( nói thật là mềnh
cũng chẳng hiểu lão tác giả đang viết gì )

Sở Dương có chút trầm mê, hưởng thụ loại cảm giác này!

Dần dần, hắn cảm nhận được tinh thần của mình, tựa hồ đang thăng hoa... tính mạng
của mình, tựa hồ đang niết bàn, tiến vào một lĩnh vực mới mẻ...

Tinh thần lực của hắn, đột nhiên tăng trưởng điên cuồng.

Loại tốc độ tăng trưởng này, khiến cho kiếm linh ở trong Cửu Kiếp không gian
cũng phải cảm thấy khủng bố.

Từ sau lần thôn phệ tinh thần lực của Cửu Kiếp kiếm chủ đời thứ nhất dưới đáy
Vong Mệnh hồ, tinh thần lực của Sở Dương vẫn một mực không tăng trưởng. Hay là
nói, cho dù có, so sánh với tinh thần lực nguyên bản, cũng tuyệt đối chẳng đáng
kể tới.

Nhưng lần này, nó lại tăng trưởng giống như núi lở sóng thần.

Đại hải rất lớn, nếu đổ một gáo nước vào đại hải, thần tiên cũng chẳng biết đại
hải dâng lên bao nhiêu. Nhưng nếu ngươi đem toàn bộ nước trong Trường giang
Hoàng hà, đổ vào đại hải trong vòng một đêm thì sao?

Nếu không nhìn thấy đại hải bành trướng, thì đúng là ngu ngốc rồi.

Sở Dương hiện tại tăng trưởng, cũng chính là loại đạo lý này.

"Hắn lại một lần nữa đột phá tâm cảnh, nó sẽ giúp hắn rút ngắn được rất
nhiều, rất nhiều thời gian... tiếp xúc tới đại đạo chân chính!"

Mấy ngày kế tiếp, Sở Dương vẫn duy trì tuần hoàn như vậy: Phá giải mỏ tử tinh,
trở về nghi ngơi, luyện công giống như cuồng nhân...

Sở Dương hoàn toàn tiến vào trạng thái luyện công điên cuồng từ trước tới nay
chưa từng có!

Vô số địa tâm nguyên khí bị hắn hút vào cơ thể. Sở Dương không cảm nhận được tu
vi của mình tăng trưởng, chỉ cảm thấy nguyên khí trong cơ thể mình đang biến
hóa!

Số địa tâm nguyên khí này, đều hòa tan vào bên trong thiên nguyên khí vốn có,
khiến nó thay đổi từng điểm từng điểm!

Dần dần lột xác thành... thiên địa nguyên khí chân chính!

Sở Dương cảm thụ được mình mỗi ngày đều trở bên bất đồng. Không hề biến dạng,
duy chỉ có biến hóa chính là hai tia Hồng Mông chân ti trong đan điền Sở Dương.
Tia đầu tiên càng ngày càng sung mãn, tới tận khi hoàn toàn bão hòa mới đình chỉ
tăng trưởng. Ngay sau đó, tia thứ hai cũng bắt đầu thong thả dài ra....

Chỉ trong bảy ngày thời gian, tia Hồng Mông chân ti thứ hai đã tương đương với
tia Hồng Mông chân ti thứ nhất trước khi tới Lệ gia.

Nhưng Sở Dương càng ngày cảm cảm thấy lực lượng địa tâm chi hỏa phía dưới không
đủ để mình hấp thụ nữa. cái lỗ này, quá nhỏ rồi.

Thế là sau một hồi oán giận, Lệ gia lại lặng lẽ phái người gia tăng độ lớn gấp
đôi!

Nhiệt độ như vậy, ước chừng có thể luộc chín cả thịt rồi, mọi người cũng vì thoải
mái chứ chưa từng có người nào lại đem nước tắm đun nóng tới mức như vậy.

Cho nên Sở Dương coi như là đệ nhất nhân Lệ gia rồi...

Đương nhiên, để hồi báo, hôm sau khi Sở Dương đào mỏ tử tinh, rốt cuộc cũng biến
lỗ thủng kia lớn như cái chén rượu.

Tiến độ như vậy, khiến cho tất cả Lệ gia đều vui mừng khôn xiết!

Không một ai biết, bên trong cái lỗ hổng kia, có một khe hở bằng thường không
thể nhìn thấy, đã dâm thật sâu vào bên trong...

Đó là lực lượng Cửu Kiếp kiếm, từ ngày đâu tiên đã bắt đầu xuyên thấu vào bên
trong. Hiện giờ đã tới sát thành công rồi...

Ngày thứ mười một!

Sở Dương cố ý dặn dò: "Hôm nay phải ở lại đây tăng ca, quá lâu rồi không
có tiến triển gì lớn, cho nên có chút nôn nóng, muốn tăng ca thử xem có nhanh
hơn ko."

Lệ gia chủ đương nhiên là vui mừng quá đỗi, cầu còn không được.

"Bất quá, đừng để bất luận kẻ nào tới quấy rầy ta. Khi ta vận Tử Tinh Khám
Tham thủ, phi thường dễ dàng bị quấy nhiễu. Phải bảo trì im lặng tuyệt đối! Nếu
một khi bị quấy nhiễu, chỉ sợ sẽ tẩu hỏa nhập ma. Tuy không đến mức bỏ mệnh...
Nhưng trong vòng nửa năm một năm khó mà khôi phục được...."

Đối với điều này, Lệ gia lập tức đáp lại: Bất luận kẻ nào, cũng không được phép
tiếp cận Tử đại nhân!

Người tới gần, bất kể là ai, nhất định chém không tha!

"Nhưng phải cung ứng tử tinh và linh được kịp thời cho ta, đặt ở phía sau
lưng ta tầm năm thước là được."

Sở Dương đưa ra yêu cầu mới.

Hiện tại, ở phía sau lưng Sở Dương chính là một tấm lông chồn, phía sau lông chồn
chính là một núi tử tinh. Mỗi khi Sở ngự tọa mệt mỏi, có thể trực tiếp nằm xuống,
nằm lên tấm thảm lông chồn mềm mại ấm áp, sau đó duỗi hai tay một cái là có thể
chạm vào tử tinh...

Đây quả thực là thế giới lý tưởng, quần áo tận nơi, cơm tận miệng.

Sau một ngày rưỡi....

Sở Dương chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay nhẹ bẫng, Cửu Kiếp kiếm khẽ chấn động,
vô cùng hưng phấn...

Trong lòng Sở Dương chấn động!

Đã thông!

Thứ này quả thực là bền chắc từ trước tới nay chưa từng có, với lực lượng của Cửu
Kiếp kiếm, không ngờ cũng phải công kích chừng mười một ngày! Tính sơ sơ, thứ
này dày ít nhất cũng phải ba mươi trượng!

"Ta đi đây!" kiếm linh nói.

"Chậm đã!" Sở Dương vội vàng hét lên trong ý thức: "Mang ta cùng
đi!"

Kiếm linh lập tức không biết nói gì: "Ngươi đi làm sao?"

"Ngươi để ý thức ta bám lên người ngươi. Như vậy không phải ta có thể vào
cùng ngươi sao? Coi như thỏa mãn một chút lòng hiếu kỳ thôi...." Sở Dương
cười ha ha.

Kiếm linh hừ một tiếng: "Được rồi."

Ngay sau đó, kiếm linh vô thanh vô tức, vô hình vô ảnh chui ra. Từ trong lòng
bàn tay Sở Dương, hóa thành một thứ giống như sợi tóc, chui vào trong không
gian cực kỳ chật hẹp kia...

Sở Dương áp tay phải vào miệng lỗ hổng to như chén trà, một thân tử khí di
thiên...

Một cỗ ý thức, cũng theo đó mà chui vào....

Người bên ngoài quan sát, chỉ thấy vị truyền nhân Tử Tinh thế gia này đang toàn
lực ứng phó, dùng một tư thế liều mạng đào sâu vào...

Cái lỗ thủng nhỏ xíu bị kiếm linh dùng hồn lực, mạnh mẽ lấp lại bằng hồn lực.

Đây là để bảo đảm!

Đây là nhờ có tinh thần lực vô tận của kiếm linh. Trừ kiếm linh và Sở Dương ra,
cho dù là tất cả chí tôn cửu phẩm đỉnh phong của thiên hạ tề tụ về đây, đồng
tâm hiệp lực liên thủ, cũng tuyệt đối không truyền vào được một chút tinh thần
lực nào!

Hai con hàng này rõ ràng là muốn ăn mảnh!

Hơn nữa là một lần vỡ bụng, bữa tiệc siêu cấp xa hoa, lớn nhất từ trước tới
nay!

Vừa tiến vào xong, kiếm linh cùng Sở Dương lập tức cảm thấy hoa hết cả mắt, trước
mắt chi chít là tử tinh tâm! Hơn nữa chỉ có một nửa là bị bao phủ trong nguyên
thạch, địa bộ phần đều lõa lồ ra ngoài...

Sở Dương nuốt nước miếng ừng ực, thúc giục kiếm linh xuyên thẳng lên phía trên.

"Không bằng thu chỗ tử tinh tâm này trước...." Kiếm linh có chút
không nỡ nói. Nhìn nhiều bảo bối như vậy, bản năng kiếm linh lại dâng lên ý
tham lam.

"Không được, những thứ này đều ở phía dưới cùng, vừa động tới là bên trên
sụp xuống. Tốt nhất là đào từ phía trên trước...." Sở Dương kiên quyết
ngăn cản.

Trong lòng thầm hô may mắn. Mẹ nó, may mà ta cùng chui vào, nếu không tên hỗn đản
này lại làm hỏng đại sự của ta.

Kiếm linh lưu luyến không nỡ tiến về phía trước, lách qua khe đất đá, nhích từng
chút từng chút một, chui lên trên...

Mới chui được hơn mười trượng, kiếm linh liền bình tĩnh lại: mẹ nó, tử tinh tâm
tính là cái rắm gì? Tất cả nơi này đều là tử tinh tâm! Còn có tử tinh ngọc tủy,
từng khối từng khối... nhỏ thì lớn bằng lòng bàn tay, to thì lớn bằng thân con
chó...

Sau đó tốc độ liền nhanh hơn, cứ chui tới trên đỉnh rồi nói tiếp.

Đi được nửa canh giờ, rốt cuộc cũng tới đỉnh! Vừa nhìn lên trên, chỉ thấy một đỉnh
nhọn hình ngũ giác, tràn ngập sương mù lấp lánh ánh tím, không biết cao bao
nhiêu, không biết xa bao nhiêu.

Kiếm linh hai tay vung lên, từng khối lớn tử tinh tâm bị dẫm dưới chân bỗng
nhiên biến mất, tiến vào Cửu Kiếp không gian.

Sở Dương đứng trong Cửu Kiếp không gian chờ đợi, đột nhiên thấy thanh âm ầm ầm
rào rào không ngừng vang lên. Tử tinh từ trên đầu trút xuống như mưa!

Từng khối từng khối, giống như mưa đá, rơi rụng không ngừng. Tất cả đều là tử
tinh tâm, trong chớp mắt không ngờ đã chồng lên thành một ngọn núi nhỏ.

Sở Dương trừng mắt ngây ngốc.

Tuy đã sớm có suy đoán, sớm có chuẩn bị, nhưng tử tinh tâm trước mắt, bất kể là
phẩm chất hay là số lượng, đều vượt qua dự tính trong lòng lúc trước!

Khiến cho Sở Dương chấn kinh một hồi!

Mưa tử tinh tâm liên tục rơi nửa canh giờ, tiếp đó lại chuyển qua mưa tử tinh
ngọc tủy.

Vừa bắt đầu thì từng khối từng khói, hết khối này tới khối khác...

Sau đó là từng trận trừng trận, hết trận này tới trận khác...

Tiếp đó là từng mảng từng mảng, hết mảng này tới...

Táng cho Cửu Kiếp không gian ầm ầm rung động, táng cho Sở ngự tọa đầu váng mắt
hoa, mắt trợn mồm há hốc, trong lòng nở hoa...

Cũng may mà kiếm linh khống chế Cửu Kiếp không gian rất tốt, tử tinh rơi xuống
xếp thành một đống, tử tinh ngọc tủy xếp thành đống khác... gọn gàn ngăn nắp,
nước sông không phạm nước giêgns.

Tử tinh ngọc tủy rơi một hồi, mưa tử tinh tâm cuồng bạo lại một lần nữa bắt đầu,
liên tục từng trận, say đó lại bắt đầu rơi xuống tử tinh ngọc tủy...

Một canh giờ trôi qua....

Tính sơ sơ, cho tới hiện tại, tử tinh tâm rơi xuống đạt tới chừng mười vạn! Mà
tử tinh ngọc tủy, ít nhất cũng phải một vạn rồi!

Phía trên chỉ mới hạ xuống một cái đỉnh nhọn.

Kiếm linh vừa rồi còn thèm nhỏ dãi tử tinh tâm, hiện giờ đã hoàn toàn coi khinh
rồi. Hắn thậm chí còn mắng, đám tử tinh tâm này thật sự là vướng chân vướng tay
quá thể.

Sau khi quét sạch mấy trượng tử tinh tâm, lại tới tử tinh ngọc tủy.

Nhưng tử tinh ngọc tủy dù sao cũng là bộ vị hạch tâm, ở giữa, chung quanh có tử
tinh tâm bao quanh... mỗi một lần, kiếm linh đều phải thu tử tinh tâm trước,
sau đó mới thu lấy tử tinh ngọc tủy.

Điều này khiến kiếm linh rất khó chịu.

Quá vướng tay rồi....

Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên - Chương #1295