Trong đại sảnh
trống rỗng, hư không lay động, thân ảnh lão tổ tông Lệ gia Lệ Xuân Ba lại một lần
nữa xuất hiện.
"Làm sao vậy?" Ba người kia cùng xuất hiện.
Bốn người này tựa như cùng một thân thể, cùng tiến cùng lui, khi biến mất thì
biến mất cùng nhau, khi xuất hiện thì xuất hiện cùng lúc.
"Lệ gia xong rồi." Lệ Xuân Ba thở dài một hơi.
"Sao lại nói thế?" Ba người kia đều lộ ra thần sắc kinh hãi.
Lệ Xuân Ba cười khổ một tiếng, thần thái cô đơn: "Ngươi xem xem, hiện giờ đương
gia Lệ gia đã trở thành hạng người gì? Tâm cơ thâm trầm, không từ thủ đoạn,
danh lợi mờ mắt."
"Lệ gia đã biến chất rồi." Lệ Xuân Ba thản nhiên nói: "Không cần
thiết tồn tại nữa!"
Trong ba hắc ý nhân kia, một người không nguyện ý nói: "Đại ca, đây chính
là tâm huyết cả đời của ngươi, cũng là hậu nhân của ngươi! Là truyền thừa huyết
mạch của Lệ gia đó!"
"Không phải nữa rồi."
Lệ Xuân Ba lắc đầu, buồn bã nói: "Không phải nữa rồi."
Hắn chắp tay sau lưng, chậm rãi đi tới vị trí vừa rồi, ngồi xuống, ánh mắt lộ
ra thần sắc hồi ức, thật lâu sau mới nói: "Năm đó, đại ba từng nói qua,
truyền lại tâm này, đó là truyền thừa!"
Ba người kia nghiêm nghị cung kính!
Biết người mà hắn nói tới, chính là Cửu Kiếp kiếm chủ đại nhân đời trước!
Nhưng cũng cảm thấy nghi hoặc, truyền lại tâm này, đó là truyền thừa! Chẳng lẽ
ý là... huyết mạch không trọng yếu sao?
Lệ Xuân Ba thở dài một tiếng: "Anh hùng cả đời, truyền lại đương nhiên là
hạo nhiên chính khí! Nếu có một ngày, hạo nhiên chính khí này biến thành đê tiện
ti bỉ...Lúc đó, loại huyết mạch truyền thừa này, không cần cũng được."
"Bởi vì truyền thừa đã biến thành sỉ nhục."
Tuy Lệ Xuân Ba nói như vậy, nhưng trong mắt vẫn lộ ra vẻ đau lòng.
"Sau khi ta sáng tạo gia tộc, bước chân vào giang hồ, rốt cuộc đại thành!
Chí tôn tam phẩm, bế quan tu luyện, ba ngàn năm sau, xuất quan, gia tộc đã cảnh
còn người mất!"
"Lúc đó viết xuống tổ huấn, dạy bảo hậu nhân. Nhưng nguyên khí trong cơ thể
lúc đó cuồn cuộn không ngừng, phải vượt qua ranh giới tiên phàm, vì thế lại một
lần nữa bế quan... Mãi cho tới mười mấy năm trước, mới lại một lần nữa xuất
quan."
"Nhưng Lệ gia, đã không còn là Lệ gia của ta nữa rồi!"
"Hôm nay lại dùng cái đại bảo tàng này thử giới hạn của bọn hắn. Không ngờ
lại xấu xa như vậy." Lệ Xuân Ba ảm đạm cười: "Lúc trước, cửu thúc Gia
Cát Vi Tiếu từng bói một quẻ cho Lệ gia chúng ta, hắn nói: "Xuân Ba dũng động
vạn niên hưng, nhất triêu Vô Ba tiện bình dong, thùy năng dự tri vạn niên sự,
thiên thượng địa hạ tổng quan tình!"
"Ta vẫn không rõ ý tứ những lời này, nhưng hôm nay rốt cuộc cũng hiểu
rõ."
Lệ Xuân Ba nhàn nhạt nhìn sắc trời ngoài cửa, ánh mắt lộ ra vẻ cô tịch:
"Ta tên Xuân Ba, sáng tạo Lệ gia, ỷ vảo uy danh tiên phụ, trở thành cửu đại
gia tộc. Đó là Xuân Ba dũng động vạn niên hưng. Hiện giờ quả thực đã một vạn
năm!"
"Mà gia chủ đương đại, lại tên là Vô Ba. Lệ gia Xuân Ba gây dựng gia nghiệp,
hiện giờ nếu là Vô Ba! Lệ gia còn tồn tại được sao?"
Lệ Xuân Ba cười khổ: "Cho nên... Nhất triêu Vô Ba tiện bình dong."
"Đây là số mệnh!" Lệ Xuân Ba cười ảm đạm, đứng lên, đi ra ngoài cửa:
"Mệnh của Lệ gia ta! Mệnh của Lệ Xuân Ba ta!"
Khi vừa bước ra một bước, thân thể hắn đã giống như hóa thành sương mù, chậm
rãi biến mất.
Ba hắc y nhân còn lại quay sang nhìn nhau, lần này, cũng không biến mất theo hắn.
"Đại ca ưu tư, tinh thần tựa hồ có chút sa sút."
"Ừ."
"Nhưng vạn năm cơ nghiệp Lệ gia, há có thể tận mắt nhìn nó hủy diệt?"
"Không sai."
"Đại ca mặc kệ, chẳng lẽ chúng ta cũng mặc kệ sao?"
"Đúng."
"Nói gì cũng không thể để Lệ gia tan thành mây khói...."
….
Sở Dương được xếp vào một căn nhà trong khu vực trung tâm! Đơn môn độc hộ, cảnh
vật tao nhã, ở nơi băng thiên tuyết địa thế này, trong vườn không ngờ có thể
nìín thấy mấy cọng thực vật màu xanh hiếm thấy.
Phòng xá tất cả đều là vạn niên huyền băng chế tạo thành, không những không rét
lạnh mà ngược lại còn ấm áp vô cùng.
Bên trong nhà lại có một cái bể bơi thật lớn, đủ để mười mấy người cùng nhau
bơi lội, toàn bộ đều là noãn ngọc hiếm thấy. Cho dù đổ tuyết vào,cũng có thể
nhanh chóng trở nên ấm áp.
Bình thường, có thể tới chỗ này, người nào mà không phải nóng lạnh bất xâm?
Cho nên mấy thứ này, thuần thúy chỉ để hưởng thụ mà thôi.
Nhưng Sở Dương lại không vì hưởng thụ, mà là có mục đích khác. Ở giữa cái bể
bơi noãn ngọc này, có một cái lỗ nho nhỏ. Bên trong lỗ, từng đợt từng đợt nhiệt
lượng chậm rãi tỏa ra.
Đây chính là địa tâm chi hỏa!
Loại địa phương thế này, khi Sở Dương sắp rời khỏi Đông Nam, Nguyệt Linh Tuyết
đã từng đặc biệt dặn dò: "Ở nơi cực hàn, tất có cực dương chi bảo! Lệ gia
là nơi giá lạnh vô cùng, huyền băng làm nhà, noãn ngọc làm móng. Địa tâm chi hỏa
từ giữa mà phát ra. Lúc trước ta đến Lệ gia, từng ở lại một thời gian ngắn.
Nhưng lúc đó còn chưa ngộ ra phương pháp hấp thu đại địa chi lực để tu luyện, để
lỡ mất cơ hội."
"Tu luyện đại địa chi lực, toàn bộ Cửu Trọng Thiên, ta chính là người đầu
tiên ngộ ra, người khác cũng không biết. Cho nên Lệ gia tuy có được địa tâm chi
hỏa, cội nguồn lực lượng đại địa tinh khiết nhất, nhưng lại không hề coi trọng,
bằng không cũng không coi ôn tuyền là nơi tắm rửa."
"Hơn nữa, không ngờ còn đem loại chí bảo này ra đãi khách.... Thật khiến
người ta không biết nên khóc hay nên cười!"
"Nếu như có một ngày ngươi tới Lệ gia, nhất định phải nắm lấy cơ hội này!
Đối với thiên nhân cảm ứng, âm dương điều hòa trong cơ thể, có tác dụng không
thể đong đếm được!"
Sở Dương một mực nghi nhớ lời này trong lòng.
Lúc trước nhìn như kích động vạn phần, rít gào đòi điều kiện, đơn giản chính là
vì mục đích này!
Hiện giờ, dưới nhiều cơ duyên xảo hợp, quả nhiên hắn đã đạt thành nguyện vọng.
Hiện giờ, toàn thân Sở Dương chỉ mặc một cái quần đùi, nhảy vào trong bể bơi.
Gan bàn chân tiếp xúc tới nơi địa tâm chi hỏa phát ra, vận công cảm ứng một
chút, quả nhiên cả người thư thái, không khỏi mgừng rõ.
Quát lớn: "Người đâu, chuyển hai ngàn khối tử tinh vào đây cho ta. Đặt bên
cạnh bể, sau đó ra ngoài chờ!"
Ở bên cạnh, lập tức có mấy bạch y thiếu nữ dung mạo tú lệ, dáng người yểu điệu,
sắc mặt đỏ hồng hầu hạ. Ai nấy đều là nữ tử mỹ mạo ngàn dặm chọn một!
Hiện giờ lại bị nhất tề phái tới hầu hạ một đại nam nhân tắm rửa, trong lòng mấy
thiếu nữ đều ngượng ngùng không thôi, nhưng cũng không dám phản kháng. Bây giờ,
nghe Sở Dương quát lớn, lại lập tức như trút được gánh nặng, nhanh chóng đi ra
ngoài lấy tử tinh, đặt từng khối từng khối bên cạnh bể bơi, chồng thành mấy tầng,
sau khi được Sở Dương cho phép, cả đám mới vội vàng bước ra ngoài.
"Cứ mỗi một canh giờ phải chuyển hai ngàn khối tử tinh tới cho ta, nghe rõ
chưa?" Sở Dương uy nghiêm nói.
"Vâng."
Chỉ thấy vị truyền nhân Tử Tinh thế gia này đưa tay, đặt lên tử tinh bên cạnh bể,
hít sâu một hơi, trên người đột nhiên lấp lánh tử khí! Sau đó mãnh liệt vận
công hấp thụ, lập tức, khoảng không trên mặt bể liền tràn ngập hào quang tử sắc,
tử khí diệu thiên, không ngờ không thấy rõ thân thể hắn trong nước.
Từng tia từng tia tử khí cuồn cuộn tràn vào trong lỗ mũi Sở Dương.
Mà huyệt dũng tuyền dưới lòng bàn hắn cũng lặng lẽ, bí mật đạp lên cái lỗ nhỏ
toát ra địa tâm chi hỏa. Cửu Trọng Thiên thần công toàn lực vận hành, mãnh liệt
hấp thụ.
Chỉ trong chốc lát, tất cả những người đang tắm quanh đó đều ù ù cạc cạc cảm thấy
nước trong bể tựa hồ lạnh hơn một chút, tựa hồ độ ấm chợt giảm xuống mấy độ...
Trong bóng tối.
Hai người chăm chú quan sát, đang truyền âm nói chuyện với nhau.
Đối diện với vị kiếm trung chí tôn này, nhân thủ xuất động há có thể là kẻ đầu
đường xó chợ? Đây chính là hai vị chí tôn ngũ phẩm!
"Xem ra tối nay hắn muốn thu thập tử tinh chi khí, chuẩn bị ngày mai phá
giải mỏ tử tinh rồi."
"Chắc là thế. Bất quá, phương thức hắn hấp thu tử tinh thật đúng là kỳ lạ..."
"Không sai, không chỉ phương thức quái dị mà... tốc độ cũng thật sự là khủng
bố! Cứ như vậy nhoáng cái đã có mấy chục khối tử tinh biến thành bột phấn... Tiểu
tử này không phải trúng phải Tử Tinh thủ chứ?"
"Tuyệt đối không phải! Trúng Tử Tinh thủ của Lãng Nhất Lang thì khỏi cứu.
Hơn nữa, một khi bị thương, chỉ có thể hấp thụ Tử Tinh chi khí từ lồng ngực.
Nhưng hắn lại hấp thu từ lỗ mũi... phương thức này, đúng là mới nghe lần đầu."
"Quả thật là kỳ quái!"
"Chẳng lẽ tên tiểu tử này thật sự muốn hấp thụ sạch một vạn khối tử tinh
trong một đêm?"
"Không thể nào...."
Hai vị chí tôn nấp ở một nơi bí mật, truyền âm bàn tán.
Sở Dương có thần thức cường đại, đương nhiên đã sớm phát hiện ra bọn họ. Nhưng
lại làm bộ như không biết, chỉ liều mạng hấp thụ tử tinh chi khí. Mũi của hắn
giống như đại hải vậy, mà tử tinh nguyên khí cuồn cuộn đổ tới lại chính là đại
giang, ầm ầm đổ vào đại hải, nhưng cuối cùng vẫn biến mất không thấy tăm hơi
đâu nữa.
Toàn bộ bể bơi chớp động tử quang, căn bản không nhìn thấy rõ cái gì!
Mà trên thực tế, Sở Dương đang nhắm mắt, toàn lực hấp thụ địa tâm chi hỏa! Ngay
cả Nguyệt Linh Tuyết cũng phải xoa tay thở dài tiếc nuối thứ đồ tốt này, Sở
Dương há có thể không thừa dịp hút sạch?
"Về phần hấp thụ lực lượng của tử tinh. Đó là bởi vì... kiếm linh đang
thông qua xúc giác của Cửu Kiếp kiếm, áp lên tử tinh, sau đó đem thiên địa
nguyên khí khổng lồ ẩn chứa trong hai ngàn khối tử tinh này, thông qua kinh mạch
thân thể Sở Dương mà hút vào bên trong Cửu Kiếp không gian....
Cứ hút như vậy, đừng nói là hai ngàn khối tử tinh, cho dù là hai mươi vạn... kiếm
linh cũng tuyệt đối có thể hít sạch trong một đêm!
Nhưng hiện tại tuyệt đối không thể biểu hiện ra năng lực biến thái như vậy. Hơn
nữa, Lệ gia cũng rất keo kiệt, cả đêm không ngờ cũng chỉ cấp một vạn khối...
Chỉ... cấp một vạn khối! Nếu để cho Lệ Vô Ba nghe được một câu này, thế nào
cũng phải ôm đầu khóc rống lên.
Cả đêm mộ vạn khối còn chê ít? Phải biết một vạn khối là ta chuẩn bị cho ngài hấp
thu mấy tháng đó...
Càng hấp thụ, biểu tình trên mặt hai vị chí tôn đang âm thầm theo dõi cũng càng
lúc càng đặc sắc. Miệng càng lúc càng há hốc: Thần của ta ơi! Không ngờ hắn thật
sự hấp thu hết thiên địa nguyên khí của hai ngàn khối tử tinh trong một canh giờ.
Ta fuk, đây là dạng quái vật gì vậy?
Màu sắc tử tinh xung quanh càng lúc càng ảm đạm, rốt cuộc, khi sắp tới một canh
giờ, rầm một tiếng, hai ngàn khối tử tinh đã mất đi nhan sắc đồng loạt vỡ nát,
sau đó biến thành bột phấn trên mặt đất!
"Đem tử tinh vào! Làm sao còn lề mề như thế?" Vị truyền nhân Tử Tinh
thế gia này nổi giận gầm thét.
Các vị thiếu nữ câm như hến, vội vàng ôm tử tinh tiến vào, nhìn bột phấn tử
tinh bốn phía xung quanh bể, cả đám há hốc miệng anh đào lên, tựa như có thể nuốt
cả quả trứng vịt lộn!
Không còn!
Thật sự hết rồi?
Nhưng không biết, cái này đối với Sở Dương mà nói, không ngờ không được tính là
ưu đãi gì. Chỗ tốt chân chính là địa tâm chi hỏa mà hắn hấp thu được trong một
canh giờ. Hiện tại đã khiến cho đan điền của hắn có chút cảm giác nóng rực...
Cửu Kiếp kiếm tựa hồ rất hưng phấn, không ngừng bơi lội trong nhiệt độ như vậy.
Mà hai tia Hồng Mông chân ti trong đan điền Sở Dương, được địa tâm chi hỏa rèn
luyện, không ngờ tựa như sống lại, toàn thân rực rỡ....