Phạm Đế Á Thánh Quả


Người đăng: Lienminhnd151089

Không biết tại sao, Isa cảm giác chính mình rất tin tưởng người trước mắt này,
đây là một loại trực giác. Tựa như, nàng cũng không tin Lăng Tiêu đã xúc phạm
Tạ Hiểu Yên, nàng cảm giác được Lăng Tiêu là một người có thể tin. Nếu như đổi
là người khác, sợ rằng sẽ không trả lời vấn đề của Lăng Tiêu, thậm chí còn có
thể cho rằng Lăng Tiêu rắp tâm bất lương, bởi có thể nói cả Đế Quốc Lam
Nguyệt, không có ai có thể hiểu rõ về dược liệu hơn gia tộc Isa.

Gia tộc Isa chính là thương hiệu dược liệu lớn nhất Đế Quốc Lam Nguyệt.

Có điều trong học viện, Isa chỉ là một tiểu cô nương sống nội tâm, hay thẹn
thùng, gần như chưa ai biết được thân thế của nàng, cho nên chỉ trong chốc
lát, Isa ngẩng đầu nói:

- Phạm Đế Á Thánh Quả sinh trưởng ở vùng giữa Đế Quốc Lam Nguyệt và Đế Quốc
Tử Xuyên gọi là Phạm Đế Đại Tuyết Sơn. Phạm Đế Đại Tuyết Sơn cũng được xưng là
thánh sơn, bởi vì nó cao vút trên mây, cũng là đỉnh cao nhất của đại lục
Thương Lan. Nghe nói là Phạm Đế Á Thánh Quả sinh trưởng trên đỉnh. Tuyết Sơn
có rất nhiều ma thú mạnh mẽ, nghe nói còn có cả rồng, ma thú bậc chín có thể
biến hóa thành hình người !

Isa chậm rãi nói, âm thanh không lớn nhưng lại rất êm tai.

Lăng Tiêu có thể thấy, Isa rất thích nghiên cứu thực vật và động vật, nếu
không, một cô gái làm thế nào có thể tinh thông mấy thứ này ?

Isa lên tiếng, dường như quên cả ngượng ngùng, nói tiếp:

- Bảo hộ Phạm Đế Á Thánh Quả là một loại ma thú phi hành gọi là Tuyết Sơn
Thiểm Điện Ưng, là ma thú bậc ba, cũng tương đương với Đại Kiếm Sư của loài
người, nhưng ngay cả Cuồng Kiếm Sư cũng không muốn đụng tới loại ma thú phi
hành này. Tuyết Sơn Thiểm Điện Ưng có tốc độ phi hành cực nhanh, phương thức
công kích sắc bén, trọng yếu hơn, chúng là loại ma thú thù rất dai !

Năm đó trong gia tộc Isa có một tiền bối đã hái được Phạm Đế Á Thánh Quả, cũng
là trong lúc vô ý phát hiện ra loại quả này, thân là dược liệu thế gia, đương
nhiên liếc mắt một cái có thể thấy được chỗ trân quý của loại quả này nên ngay
lập tức hái hai quả.

Nhưng không nghĩ tới đã chọc giận Phạm Đế Á Thánh Quả hộ thú, Tuyết Sơn Thiểm
Điện Ưng. Vị tiền bối này cũng là một Cuồng Kiếm Sư bậc năm, sau khi hái thánh
quả, bị Tuyết Sơn Thiểm Điện Ưng truy đuổi mấy ngàn dặm. Cứ đánh trả, nó lại
bay lên cao, chạy trốn, nó lập tức đánh lén, khiến cho tiền bối kia sau khi về
tới gia tộc tức giận đến ngã bệnh, sau đó không bao lâu cũng qua đời do tâm
lực cạn kiệt

Còn hai quả Phạm Đế Á Thánh Quả do ông mang về giúp cho gia tộc Isa bồi dưỡng
ra hai Ma Kiếm Sĩ, khiến cho cả gia tộc trở thành thế gia của Đế Quốc Lam
Nguyệt.

Còn Tuyết Sơn Thiểm Điện Ưng thì bay lượn tại Gia tộc Isa hơn mười ngày, đại
khái cho đến khi nó cảm giác cừu nhân không còn hơi thở mới bay đi.

Tóm lại, võ giả ở Đại lục Thương Lan, nguyện ý đối kháng với người cao hơn
mình một bậc cũng không muốn đối mặt với ma thú phi hành thấp hơn hai cấp.
Đương nhiên, nếu như có thể luyện đến Ma Kiếm Sư, có được năng lực phi hành,
có lẽ với ma thú phi hành sẽ không vô lực như vậy. Nhưng nhìn cả Đại lục
Thương Lan, Ma Kiếm Sư có mấy người ?

- Anh sẽ không muốn đi tìm Phạm Đế Á Thánh Quả chứ ?

Isa nhẹ giọng nói, dường như nàng lại bắt đầu ngượng ngùng, tâm ý cũng cho
rằng Lăng Tiêu muốn tăng cường thực lực của chình mình ! Có điều kinh mạch của
hắn, cho dù ăn Phạm Đế Á Thánh Quả cũng... Nghĩ vậy, Isa đỏ mặt nói:

- Kỳ thật, kinh mạch của anh cũng không phải không thể thông, chỉ có điều,
chỉ có điều, chỉ có điều, cái….phương pháp đó không tốt lắm.

Lăng Tiêu nghi hoặc nhìn thoáng qua cô gái dễ thẹn thùng này, sau đó nói:

- Ồ? Vẫn còn biện pháp khác? Cô nói xem!

Isa nhìn quanh, trong thư viện cũng không có nhiều người, rất nhiều người nhìn
thấy Lăng Tiêu chỉ hận không thể né tránh. Lúc này nàng mới nhẹ giọng nói:

- Phương pháp cũng có chút khó khăn, chính là dùng rất nhiều loại dược liệu
ngâm thân thể, mỗi ngày ngâm một canh giờ, ngâm… ngâm trong vòng một tháng.
Bởi vì có rất nhiều dược liệu mạnh, cho nên quá trình chữa trị cũng rất thống
khổ, nếu như chí lực không đủ… sẽ chết

Isa nói xong, chính bản thân cũng có chút nhụt chí.

Phương thức này trên thực tế đã sớm có người biết, nhưng gần như chưa từng có
người nào muốn nếm thử, mà trên đại lục, người bị Thiên Mạch cũng không nhiều.
Thêm nữa, mặc dù đại lục thượng võ nhưng với rất nhiều người mà nói, có thể tu
luyện đến Kiếm Sư bậc sáu cũng là phi thường không tồi, ít nhất cũng có thể
giữ một chức vụ nhỏ trong các đoàn đội lính đánh thuê. Cho dù không tu luyện
tới Kiếm Sư bậc sáu, cũng có thể lựa chọn đi làm thương nhân, không cần phải
mang sinh mệnh đi đánh cược. Cuối cùng, cho dù ngẫu nhiên có người bị Thiên
Mạch muốn đánh cuộc, cũng không có được …tài lực như vậy ! Isa nói là ngâm
mình, không đơn giản người nào cũng có đủ điều kiện. Trong số dược liệu cần
thiết, không thiếu các linh dược trăm năm, thậm chí cả ngàn năm, người bình
thường khó có thể gánh nổi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com

Lăng Tiêu cười khẽ, nói:

- Ừ, tạm thời không cần phải như vậy

Lăng Tiêu cũng không phải người sợ hãi thống khổ, dùng Trúc Cơ đan cũng không
thoải mái hơn là bao. Nhưng Trúc Cơ đan mới là biện pháp hữu hiệu nhất, về
phần Isa vừa nói, sử dụng dược liệu để ngâm thân thể, Lăng Tiêu cũng không cảm
thấy hiệu quả tốt hơn so với Trúc Cơ đan.

- Vậy anh nói cho ta về Địa Long Chi Tâm, cùng Thạch Trúc thảo

Isa phi thường si mê đối với thực vật cùng động vật trên đại lục, trên thực tế
cũng rất tinh tường, với học thuật nàng cực kỳ chăm chú, nên khi Lăng Tiêu nói
tới những dược liệu này, nàng không biết làm sao Lăng Tiêu biết tới những loại
dược liệu cổ quái này. Có điều, nàng cũng không hỏi, dù sao, mỗi người đều có
bí mật của riêng mình.

- À, Địa Long Chi Tâm là thực vật ngàn năm, thân thẳng, hình giống long xà,
cứ mười năm mọc ra ba lá, hai mươi năm sinh ra năm lá, sau này mỗi mười năm
thì sinh ra một lá, khoảng 40 đến 60 năm có 3 đến năm phiến thành thục. Tán
hoa lớn, cánh nhỏ, màu xanh biếc. Khi quả chín sẽ biến thành màu đỏ, thường
sinh trưởng ở vùng thâm sơn ẩm thấp.

Lăng Tiêu dựa vào trí nhớ của chính mình thuật lại, năm đó mỗi người tại tu
chân giới có thể xưng là thần y so với thế tục, tri thức về dược liệu cùng y
lý vô cùng sâu sắc.

Isa cau mày, nàng biết, Lăng Tiêu đã kể rất chi tiết, nhưng cho dù gia tộc
nàng hiểu biết rất nhiều đối với y dược, không hiểu tại sao lại có cảm giác lạ
lẫm về cái này? Chẳng lẽ quả thật chính nàng chưa từng nghe qua lại dược liệu
này? Địa Long Chi Tâm. Nghe tên có thể đoán đây là một loại dược liệu rất cao
cấp. Suy nghĩ hồi lâu, Isa lắc đầu nói:

- Lấy rễ cây làm dược liệu, trên đại lục có rất nhiều, cũng có rất nhiều loại
quý hiếm, có điều loại này ta thật sự chưa từng nghe qua. Kỳ lạ thật, tại sao
ta chưa từng thấy ai nói qua nhỉ?

Mặc dù có chút thất vọng, nhưng tâm lý Y Toa càng hưng phấn hơn. Xem ra ông
nội nói không sai: nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Thế giới này có
quá nhiều điều huyền bí mà mình không thể biết hết!

Lăng Tiêu cười cười, cũng không thất vọng lắm. Dù sao thế giới bất đồng, chỉ
cần chính mình cố gắng dụng tâm đi tìm, nói không chừng cũng có thể tìm được.
Nếu thế giới này đã có Tử Lam Quả, như vậy Địa Long Chi Tâm hẳn cũng có ! Nếu
như thật sự không tìm được, có thể dùng biện pháp Isa nói. Chết sao? Lăng Tiêu
cũng đã chết một lần rồi. Là một người tu luyện, chết cũng chẳng qua là một sự
bắt đầu thôi, không có gì đáng sợ.

- Nói thêm một chút về Thạch Trúc thảo, nó….có hình dáng thế nào ?

Isa vẻ mặt chờ mong nhìn Lăng Tiêu, giờ phút này rốt cục nàng biết thế nào là
nhân ngoại hữu nhân, chính mình hiểu rất rõ đối với cây cỏ, dược liệu trên đại
lục, nhưng nghĩ không ra một thiếu gia con tướng quân cũng có thể biết nhiều
như vậy, thậm chí có thể biết những thứ mà chính mình còn chưa từng nghe qua.

- Thạch Trúc thảo là loại cỏ sống lâu năm, mọc thành bụi, cao chừng nửa
thước, thân thẳng, rễ chùm. Lá hình kim châm, dài chừng một ngón tay, chiều
rộng cũng một ngón tay, mũi lá nhọn, dưới gốc thắt hẹp lại như tán hoa, có từ
bốn tới sáu cánh, hoa màu đỏ tươi, trắng, phấn hồng, bên rìa có răng cưa, phía
dưới có một số lông nhỏ. Nụ hình trứng, bụi màu đen, sinh trưởng ở thảo nguyên
rộng lớn, không thể dễ dàng tìm kiếm

Lăng Tiêu nhớ lại kiếp trước đã từng tìm kiếm Thạch Trúc thảo, mất nhiều năm
thời gian, gần như đã tìm toàn bộ thảo nguyên ở Tu Chân giới mới tìm được. Thu
thập dược liệu Trúc Cơ đan cho chính mình, đây cũng là cánh cửa mà các đệ tử
cần phải thông qua, cũng là một loại lịch lãm.

Mới vừa rồi, Isa đối với Lăng Tiêu rất tôn kính, bây giờ lại thêm một chút
sùng bái hắn. Hắn kể lại chi tiết như vậy, hiển nhiên không phải đùa cợt,
nhưng ba loại dược liệu, chính mình chỉ biết một loại ! Lăng Tiêu này làm sao
biết được những thứ đó ? quả có chút, rất thần kỳ ?

Isa đỏ mặt lắc đầu, nàng có chút bị đả kích, có điều nhìn thoáng qua cuốn sách
về thực vật trên tay Lăng Tiêu, nhẹ giọng nói:

- Lăng Tiêu, loại thực vật anh nói không có trong quyển Thực vật chí này.
Thật sự, chưa từng nghe qua, ta nghĩ anh khó có thể tìm được mấy loại dược
liệu này

Lăng Tiêu có ấn tượng rất tốt đối với Isa, cô gái ngượng ngùng này kỳ thật
cũng rất thần kỳ rồi, ít nhất, ba loại dược liệu Trúc Cơ, nàng biết được một
loại đã là rất rất giỏi. Nghĩ tới đó, hắn vừa cười vừa nói:

- Vậy, cám ơn cô đã giúp ta tiết kiệm không ít thời gian!

Hắn vừa nói vừa bỏ lại sách lên giá, rồi chuẩn bị rời đi.

- Anh, anh phải đi ?

Gặp một người có cách giải thích dược liệu độc đáo, Isa đột nhiên muốn trao
đổi với Lăng Tiêu nhiều hơn.

Kỳ thật Isa rất đẹp, trong đế quốc học viện cũng được xếp trong mỹ nữ bảng,
nhưng rất ít người có thể cùng nàng trao đổi, càng đừng nói theo đuổi nàng, vì
cô gái rất thẹn thùng, đừng nói khác phái, kể cả bằng hữu cũng không có mấy
người. Nếu không phải bởi trùng hợp ngẫu nhiên, nàng căn bản không có khả năng
nói nhiều như vậy với Lăng Tiêu. Hôm nay nói chuyện, thậm chí còn vượt qua
tổng thời gian nói chuyện với nam đồng học tại học viện đế quốc trong mấy năm.

- Nếu không có gì cần phải tìm nữa, ta lưu lại làm gì ?

Lăng Tiêu lạnh nhạt nói.

- Anh muốn đi tìm mấy loại dược liệu này ?

Isa nói tới dược liệu, thần thái lại khôi phục bình thường, nói chuyện cũng
lưu loát hơn rất nhiều:

- Khi anh tìm kiếm có thể cho ta theo hay không ?

Nhìn thấy ánh mắt hồ nghi của Lăng Tiêu nhìn mình, ngay cả cái cổ trắng ngần
của Isa cũng hồng lên:

- Ta không có ý gì, chỉ là muốn kiến thức mấy loại thực vật này. Yên tâm, ta,
ta có khả năng tự bảo vệ mình !

Vừa nói bỗng Isa cảm thấy mình có chút thất thố vội nói:

- Xin lỗi, ta không có, không có ý xem thường anh!

Lăng Tiêu không nhịn được cười, nói:

- Không phải cô nói Phạm Đế Á Thánh Quả sinh trưởng ở địa phương cực kỳ nguy
hiểm sao ? Cho dù cô là Kiếm Sư bậc bốn cũng không đủ dùng sao ?

Isa trầm mặc, sau đó cố lấy dũng khí nói:

- Ông nội ta nói, nếu không có trái tim cầu tri thức mãnh liệt sẽ không thể
tiến bộ, nếu như anh không sợ, ta, ta cũng không sợ !

Lăng Tiêu cười rộ, thật sự là một tiểu cô nương rất có ý tứ, hắn gật đầu nói:

- Cô đã không sợ, vậy lúc nào đi ta sẽ thông báo cho cô.

- Được, một lời đã định !

Isa nhìn bóng lưng Lăng Tiêu biến mất dần khỏi tầm mắt, nhưng lại đột nhiên
thấy không đúng, hắn làm sao biết cách để tìm mình !!

"Đáng chết, hắn ứng phó ta !" Isa nhíu hàng mi thanh tú, hai má đỏ ửng, tức
giận nghĩ, trong lòng thầm nhủ: "Đừng nghĩ có thể bỏ lại ta, ta nhất định phải
biết mấy loại dược liệu đó là dạng gì, nếu như có thể tìm được loại dược liệu
mới, ông nội sẽ thưởng cho ta cái gì nhỉ ? hì hì"

Ngạo Kiếm Lăng Vân - Chương #8


NGẠO KIẾM LĂNG VÂN - Chương #8