Người đăng: chocaiquan
Đi cùng với lời tuyên bố bắt đầu của giáo sư Indra là hàng loạt tiếng hò reo
của khán giả, âm thanh vang vọng bao quanh lấy sàn đấu như những tiếng trống
ầm ầm khi xung trận. Hoàng đứng ngay phía dưới sàn đấu, cách Ethas chưa tới
hai mươi mét, đây là điều bắt buộc nếu hắn muốn sử dụng các kỹ năng của mình.
Trong điều luật không cấm người đi theo hỗ trợ đứng gần, nhưng cái cách Hoàng
như con loi choi chạy qua chạy lại trông cực kỳ ngứa mắt.
Thứ làm Hoàng lo ngại nhất ngoài tâm lý của Ethas ra thì chính là cặp song
kiếm trên tay Beck, chúng đem lại một áp lực rất lớn, nhất là thanh kiếm ngắn
có các chấu cực kỳ lạ lùng kia. Theo trí nhớ của Hoàng thì ở ngày khai giảng
Beck có nói mình đang ở cấp năm, quãng thời gian ngắn ngủi từ đó tới nay không
đủ cho cậu ta mạnh lên bao nhiêu, nhưng dù sao thì đối phương vẫn là một đấu
sĩ thực sự, chắc chắn kiểu gì cũng hơn thứ tay mơ như Ethas.
Chiến thuật của Hoàng là câu giờ chờ cắn trộm, do đó ngay khi vừa có hiệu lệnh
bắt đầu là Ethas liền lập tức lấy giơ khiên lên che kín người, lùi hẳn ra phía
sau nhường lại sàn đấu cho đối thủ. Phía bên kia Beck cũng chả vội vàng lao
lên, cậu ta nhẹ nhàng đảo lại gần Ethas, ánh thép từ hai thanh kiếm lấp lánh
sáng lóa trông cực kỳ ma mị và dọa người.
Khi cả hai chỉ còn cách nhau khoảng hai tầm tay, Beck liền là người chủ động
tấn công trước, cậu ta búng người lên cao lấy đà rồi đâm cả hai kiếm xuống
thẳng tấm khiên của Ethas, tiếp theo đó là tiếng động kim loại chạm nhau vang
rền trong không khí. Đây hoàn toàn là một đòn tấn công để thử xem đối thủ có
sức mạnh cỡ nào, quả nhiên do thể lực lẫn nguyên lực đều yếu hơn đối thủ nên
mặc dù đỡ được nhưng tay cầm khiên của Ethas cũng trở nên tê rần, buộc cậu ta
phải loạng choạng lùi lại vài bước.
Beck nhận ra điểm yếu của đối thủ cực nhanh, cậu ta ngay lập tức chuyển thế,
dùng chân trái làm trụ và xoay kiếm theo một vòng cung đúng ngay lúc Ethas vừa
định lùi về, đòn tấn công này khiến Ethas mất đà và tí nữa thì bị đánh ngã ra
sàn đấu, rất may là còn kịp lấy thanh kiếm cắm xuống sàn để trụ lại. Hoàng
thấy tình hình không ổn liền lập tức nói vào trong hệ thống liên lạc để chỉ
dẫn cho Ethas:
- Quỳ xuống, dùng vai để đỡ khiên.
Ethas nhận được lệnh thì ngay lập tức làm theo ngay mà không cần suy nghĩ,
thậm chí cậu ta cũng chả cần quan tâm hành động này khiến bản thân hoàn toàn
bị che khuất tầm nhìn. Đúng như Hoàng dự đoán, Beck sau khi thấy đối thủ gần
mất đà đã nhanh chóng lao lên lần nữa với mục đích đánh cho Ethas ngã hẳn,
nhưng cú đâm kiếm tiếp theo của cậu ta không thành công khi Ethas đã tỳ vai
vào khiên, qua đó giảm thiểu tối đa lực phản chấn nhận vào và giữ cho cơ thể
thăng bằng, ở phía bên dưới Hoàng tiếp tục ra lệnh:
- Giữ chặt kiếm, hướng hai giờ đâm thẳng lên.
Khoảng khắc mà Beck tấn công vào tấm khiên của Ethas không thành công đã khiến
cậu ta bị hố, để lộ ra nguyên phần hông cho đối thủ, đáng tiếc là mặc dù đỡ
đòn thành công nhưng vai của Ethas cũng bị ê ẩm dẫn đến phản xạ không kịp,
thành ra khi cậu ta nhận lệnh đâm lên thì đã là quá chậm, Beck thừa phản xạ để
dùng thanh kiếm ngắn gạt đòn tấn công này ra, coi như nãy giờ Ethas chỉ toàn
ăn đòn mà chẳng làm gì được đối phương cả.
Đám bột định vị lúc này cũng đã hòa tan ra khắp sàn đấu, toàn thân Beck trong
mắt của Hoàng là một màu đỏ rực, thậm chí đến cả các chuyển động từng bó cơ
trên người cậu ta cũng không thể lọt được. Ethas thì do trước đó đã bôi thuốc
trung hòa nên không bị đám bột này bám lên người, nhưng kể cả có như vậy thì
sự chênh lệch vẫn là quá lớn. Mệnh lệnh từ miệng của Hoàng đưa ra vốn đã bị
chậm, chưa kể Ethas cũng không thể thực hiện tức thì, thành ra hắn có cảm giác
như mình đang chơi game online với độ trễ lên tới hơn năm giây, làm cái gì
cũng khó.
Sau đợt tấn công đầu tiên không thành công, Beck có vẻ cũng cảm thấy đối thủ
này chẳng hề dễ ăn như tưởng tượng. Cậu ta tập trung nguyên lực lên vào chỗ
hai thanh kiếm, khiến nguyên phần cổ tay phát ra ánh sáng xanh dương nhè nhẹ,
và gần như ngay lập tức tiếp tục lao đến chỗ Ethas. Thanh kiếm dài trên tay
Beck tiếp tục đập lên tấm khiên trước mặt, nhưng khác với lần trước, ngay khi
vừa va chạm thì nó lại bật lên không trung và văng ra sau lưng Ethas, nhìn cứ
như là bị dội ngược ra vậy.
Thanh kiếm dài của Beck đánh một vòng cung dài ra sau đầu Ethas, nhưng ngay
khi mọi người đều nghĩ đây là một đòn tấn công thất bại dẫn đến rơi vũ khí,
thì tay phải của Beck đột nhiên nắm chặt lại rồi một điều kỳ dị xảy ra, thanh
kiếm dài đang rơi tự do bỗng nhiên dừng lại trên không và xoay vù vù về chỗ
cũ, nhằm ngay hướng gáy của Ethas mà chém tới.
Đám đông khán giả trầm trồ ngạc nhiên với kỹ thuật kỳ lạ này, trong khi đó thì
Hoàng thầm than hỏng bét, khoảng cách giữa Ethas và thanh kiếm của Beck quá
gần, hơn nữa lại ngay góc chết, giờ có ra lệnh thì cậu ta cũng chẳng phản ứng
kịp. Hoàng ngay lập tức hướng về phía sàn đấu, miệng lẩm nhẩm niệm phép cực
nhanh:
- “Kirie Elodon”
Vòng sáng bạc quen thuộc xuất hiện, vừa vặn bao lấy phần cổ của Ethas ngay
trước khi thanh kiếm kịp chạm vào, chuyển biến bất ngờ này làm cả Ethas lẫn
Beck đều cực kỳ ngạc nhiên, một người là còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra,
trong khi bên kia thì chẳng rõ làm sao đối thủ có thể chịu được một đòn trúng
chắc của mình.
Thanh kiếm dài chạm trúng lớp lá chắn dội ra ngoài, tuy vậy nó vẫn không rơi
xuống hẳn mà quay vòng về tay Beck, cậu ta nhanh như chớp nhân lúc Ethas còn
đang bối rối liền dùng thanh kiếm ngắn còn lại chém ngang mạn sườn của đối
thủ. Lại một lần nữa ánh sáng bạc lúc nãy tiếp tục hiện lên bảo vệ Ethas, cùng
lúc đó Hoàng cũng gào thét vào thiết bị truyền tin:
- Thu khiên về, quét kiếm ngang ra.
Ethas nãy giờ đã không còn theo kịp tiến độ trận đấu nữa, cậu ta hoàn toàn
không hề biết Beck vừa nhả một quả bom nổ chậm sau lưng mình, ngay khi vừa làm
theo lời Hoàng thì lưỡi kiếm dài của Beck cũng vừa nhào đến, nhưng do có đà
quét ngang nên Ethas đủ sức đánh bật nó ra xa. Beck không vì thế mà ngừng lại,
cậu ta lật ngược cổ tay đổi thế và tiếp tục điều khiển thanh kiếm dài quấn lấy
đối thủ, chỉ trong vài giây ngắn ngủi nó đã liên tiếp va chạm với tấm khiên để
tìm kẽ hở len vào, nhưng do Hoàng đã chỉ đạo từ trước nên Ethas sống chết gì
cũng giữ rịt lấy không lùi lại một bước.
Kỹ thuật điều khiền kiếm điêu luyện của Beck thực sự đã làm đám đông khán giả
thích thú, đặc biệt là số người bên khoa Võ luận càng hào hứng tợn, họ hò hét
điên cuồng để trợ oai cho người nhà. Adan ở dưới cũng như mở cờ trong bụng,
tuy chưa thể triệt để chiến thắng nhưng áp đảo thế kia cũng đủ cho thấy họ đã
chọn không lầm người, anh ta hào hứng quay qua hỏi Leon:
- Thầy kiếm đâu ra cậu nhóc này vậy, thật không thể tin được.
Trái ngược với tinh thần lạc quan từ Adan, nét mặt của Leon lại cực kỳ nghiêm
túc, cặp lông mày của anh ta nhíu chặt chăm chú nhìn không sót một thứ gì đang
diễn ra trên sàn đấu, mặc dù Beck đang áp đảo hoàn toàn nhưng Leon vẫn nghi
ngờ:
- Không đúng, thế này hoàn toàn không đúng...
- Thầy nói gì vậy, chả phải Beck đang đánh cho tên kia không có cơ hội trả
đòn hay sao, đúng là chúng ta phải chiến thắng nhưng cũng đâu cần khắt khe quá
như vậy.
Adan thực sự không hiểu tại sao Leon lại khó tính tới như vậy, vì trong con
mắt của anh ta thì Beck đã làm quá tốt rồi, tấn công liên tục và vào toàn
những chỗ hiểm, nhất là cái kỹ thuật dùng kiếm quá tuyệt diệu kia nữa. Leon
nghe Adan nói vậy thì nhìn sang, lắc đầu giải thích:
- Cậu có điều không hiểu, tuyệt chiêu mà Beck đang dùng thuộc một nhánh trong
Cổ võ do chính cha cậu ta truyền lại. Trừ các giáo sư ra thì số học viên biết
tới nó có lẽ không quá hai bàn tay, vậy mà nhìn xem, đối thủ của Beck lại có
thể đỡ được chúng, mà còn trong tình trạng bị ép hoàn toàn nữa, chưa kể tôi đã
điều tra rồi, cậu nhóc Ethas kia còn chả phải đấu sĩ nữa cơ.
Adan nghe Leon nói xong mới ngẩn người ra, sau đó liền tập trung quan sát lên
võ đài. Quả nhiên đúng như lời vị trợ giảng điển trai kia phân tích, Ethas mặc
dù cực kỳ chật vật nhưng từ đầu tới cuối chưa hề dính đòn nào quá nặng. Điều
quái lạ ở đây là động tác của Ethas vô cùng nghiệp dư, đúng kiểu một kẻ chưa
từng lên võ đài lần nào, nhưng hết lần này tới lần khác lại luôn vừa vặn đỡ
hoặc né được đòn tấn công của Beck, cứ như là cậu ta biết trước đối thủ sẽ làm
gì để phản lại vậy.
Tình hình thực sự giống như Leon nhận xét, tuyệt chiêu điều khiển kiếm khỏi
tay của Beck rất mạnh, cậu ta liên tục điều khiển nó xoay vòng vòng xung quanh
và tấn công vào đằng sau lưng hoặc bên hông đổi thủ, những góc chết mà người
thường khó lòng quan sát được.
Nhưng vấn đề là vốn Ethas cũng chả cần quan sát, vì mọi chuyện đã có người
phía dưới lo liệu rồi, nhờ đám bột định vị mà Hoàng biết được chính xác vị trí
Beck sẽ tung thanh kiếm dài ra, do đó bất kể góc độ có hiểm hóc tới mấy thì
hắn vẫn có thể mách nước cho Ethas cách để đỡ đòn chính xác. Kể cả khi Ethas
phản ứng không kịp để lộ ra sơ hở nào đó, thì Hoàng sẽ ngay lập tức dùng
“Kirie Elodon” để ngăn cả đòn tấn công từ Beck, thành ra mặc dù trông rất khổ
sở khi liên tục bị quây, nhưng Ethas hoàn toàn vô sự không phải chịu bất kỳ
tổn thương nào cả.
Nói như vậy không có nghĩa Ethas có cơ hội thắng, vì nãy giờ Hoàng chỉ cố gắng
làm sao để cậu ta khỏi bị ăn đòn thôi, chứ hoàn toàn không có cách phản công
nào, tuy vậy hắn cũng tính toán được số năng lượng của mình dư sức đủ dùng cho
tới khi hết giờ. Xui xẻo cho Hoàng là đối thủ trên đài không kiên nhẫn tới mức
đó, Beck cũng nhận ra là cứ tấn công thế này không phải là cách, do đó cậu ta
bắt đầu thay đổi chiến thuật.
Beck tiếp tục tung thanh kiếm dài quay vòng vòng quanh người Ethas và dụ cho
đối thủ giơ khiên lên đỡ, nhưng lần này thay vì lao vào tìm cách chém vào phần
bị hở ra thì cậu ta nắm ngược lấy thanh kiếm ngắn, xọc thẳng về về phía thân
trên của Ethas. Hành động này buộc cho Ethas phải luống cuống giơ khiên lên
muốn gạt ra, nhưng bất thần thanh kiếm ngắn rời khỏi tay Beck, các chấu xương
cá của nó bấu chặt vào vũ khí đối thủ, Hoàng thấy vậy thì tái mặt hét lên:
- Ethas, bỏ kiếm ra nhanh.
Nhưng lời cảnh báo của Hoàng đã muộn, một tiếng “crắc” đanh gọn vang lên khi
thanh kiếm ngắn xoay một trăm tám mươi độ ngoặt mạnh tới trước. Do Ethas luôn
tâm niệm sống chết giữ lấy vũ khí nên lúc va chạm còn cố nắm chặt hơn nữa, kết
quả là nguyên cánh tay bị bẻ muốn ngược sang một bên, chỉ thấy cậu ta nhăn nhó
đau đớn hét lên, chẳng biết là có khúc nào đã bị trặc hay gãy luôn rồi.