Chương 443: Nghi Ngờ Về Sát Kiếp Và ...


Đại hôn (Hôn lễ lớn) ở Triều Ca qua đi, mọi người lại ai về việc nấy.

Hạm Chi Tiên cùng vợ chồng Ứng Long đi về Tây Côn Lôn; Nguyệt Cơ được Vũ Dực Tiên hộ tống quay về Đông Tề; Khổng Tuyên cùng Hình Thiên quay về Bích Du Cung; Tam Tiêu cùng đám Long Cát Công Chúa cũng chuẩn bị quay về Tiêu Dao Tiên Phủ, mà Khương Văn Sắc, Dương Cửu, Hoàng Phi Yến, Thương Thanh Quân cùng Đặng Thiền Ngọc thì ở lại Triều Ca.

Trương Tử Tinh hạ chỉ, chia quân làm ba đường, điều Khương Văn Hoán phát binh chi viện cho Thằng Trì, đối kháng với Tây Chu, Văn Trọng dẫn quân ngăn chặn Quỷ Phương bắc quân, còn Hồng Cẩm lãnh binh ngăn trở nam quân Ngạc Thuận.

Có điều, ba đường đại quân này xuất phát chỉ có tác dụng mê hoặc và kéo dài, khiến Cơ Phát nghĩ rằng Đại Thương sau đại hôn của Thiên tử phải dùng hết tàn binh cố gắng giãy dụa lần cuối, cố ý muốn kéo dài thời gian để hoàn thành một số chuyện trọng yếu, ví dụ như diễn luyện Tru Tiên Trận, Tứ Tượng Trận.

Sau khi bố trí xong ba đường đại quân, Trương Tử Tinh đi theo Tam Tiêu và Long Cát Công Chúa trở về Tiêu Dao Tiên Phủ. Thật không phải hắn muốn nặng bên này nhẹ bên kia, mang tứ nữ đi tiên phủ “Ăn vụng”, mà chỉ là muốn tới kiểm tra xem tình hình tiên phủ sau hơn một năm kiến thiết và bố trí. Trận chiến Chu Thương và Tru Tiên Trận, bất kể Trương Tử Tinh lựa chọn con đường nào cuối cùng thì Tiêu Dao Tiên Phủ này đều là căn cứ địa đích thực của hắn trong tương lai.

Thương Thanh Quân biết ý nghĩa của Tiêu Dao Tiên Phủ đối với Trương Tử Tinh, hơn một năm nay vẫn thường lui tới.Tuy rằng hắn ở Triều Ca nhưng vẫn bỏ không ít tâm huyết vào Tiêu Dao Tiên Phủ. Trên cơ bản, toàn bộ tiên phủ đều được kiến thiết theo ý tưởng trước đó của Trương Tử Tinh.

Hiện giờ Tiêu Dao Tiên Phủ thật đúng là làm cho Trương Tử Tinh cảm thấy kinh hỉ. Có thể nói, Thương Thanh Quân không chỉ theo như kế hoạch di dời hoàn chỉnh căn cứ quân sự lớn về đây, mà với sự trợ giúp của người máy và máy tính, đã kiến thiết rất nhiều phương tiện tấn công, phòng thủ đồng bộ. Toàn bộ tiên phủ tương đương với một thành lũy lớn hỗn hợp giữa tiên thuật và vũ khí khoa học kỹ thuật.

Ma thần tộc biết thủ lĩnh đã về, mọi người trên đảo đều ra nghênh đón. Trương Tử Tinh nhìn thấy Quý Thắng, bỗng nhiên nghĩ đến việc hứa hẹn với Phi Liêm năm xưa, khẽ động trong lòng. Đám người Ma thần tộc thấy Trương Tử Tinh, không hẹn mà cùng giật mình kinh hãi, không chỉ vì sức mạnh của vị thủ lĩnh này thụt lùi rất nhiều, mà còn bởi vì “Ấn ký” đại biểu cho vô thượng ma thể trên trán hắn cũng biến mất không thấy đâu.

Kỳ thật, đây là bởi vì lúc Trương Tử Tinh bị Mặc Vân Tiễn khắc chế, phá hoại sức mạnh ma thể. Bởi vậy, sức mạnh ma thể gần như bị tán loạn. Sau khi ngủ dậy ở Sơn Hà Xã Tắc Đồ, nhiều loại sức mạnh trong cơ thể dần dần thành một khối, đều cất giấu hoàn mỹ trong Thái Cực tinh vân, trở thành phản phác quy chân (Ý nói quá trình tu luyện đã đến mức đại thành, vất bỏ hết những thứ rườm rà hoa hòe hoa sói, trở nên đơn giản mà hiệu quả), ấn ký ma thể cũng biến mất.

Trương Tử Tinh vừa xem vừa khen ngợi, hiển nhiên là cực kỳ vừa lòng với việc kiến thiết Tiêu Dao Tiên Phủ. Hắn nghĩ đến việc lần trước dùng Ma vực lực thu Tiêu Dao Tiên Phủ bị thất bại, có lòng muốn thử lại, lập tức lệnh cho mọi người rời khỏi tiên phủ, bắt đầu thi triển thần thông.

Mọi người tuân mệnh thối lui ra bên ngoài trên đảo. Trương Tử Tinh liền bay lơ lửng phía trước, hít sâu một hơi, tiên lực dần dần đề tụ. Ở xa xa trên đảo, đám người Ma thần tộc chỉ cảm thấy một áp lực vô hình từ trên người Trương Tử Tinh truyền đến. Áp lực này cực kỳ khủng bố, ngay cả những kim tiên cũng phải run rẩy. Mà nước biển cuồn cuồn dưới tác dụng của lực lượng này cũng trở nên yên lặng một cách kỳ dị. Mặt biển lân cận giống như bị ngưng đọng lại, bên ngoài vẫn sóng đánh mãnh liệt, nhưng bên trong lại lặng yên không một tiếng động. Đây giống như một “Thế giới” khác, mà trong thế giới này, hắn chính là chúa tể quyết định hết thảy.

Loại lực lượng Ma Vực này, cho dù là thái cổ đại ma thần chỉ sợ là cũng không hơn nổi! Đám người Ma thần tộc rung động trong lòng: mới một năm không gặp, sức mạnh của vị thủ lĩnh này đã tăng lên tới mức đáng sợ như vậy rồi! Loại tốc độ tu luyện này từ trước tới giờ chưa từng có ai, chỉ sợ sau này cũng không ai nốt! Có điều, bọn họ không biết rằng trên thực tế, Trương Tử Tinh đã tu luyện trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ rất lâu. Lần tu luyện này là dài nhất từ trước tới nay của hắn.

Ánh mắt Tam Tiêu cùng Long Cát Công Chúa tỏa sáng, lộ vẻ tự hào và sùng bái. Là nữ tử, tất nhiên ai cũng hy vọng nam tử yêu quý của mình càng xuất sắc càng tốt. Như lời một vị “Đại sư”: nếu muốn chiếm được tình yêu của nữ nhân, phải chiếm được sự đánh giá đúng mức và tôn kính, chứ không phải là sự cảm thông của họ

Tiên phủ to lớn như vậy được thần niệm của Trương Tử Tinh khống chế, khẽ lơ lửng, lúc chìm lúc nổi giữa không trung. Nhưng Trương Tử Tinh vẫn nhíu mày. Ma Vực của hắn hiện tại hoàn toàn khác so với trước kia, không chỉ có ma thần lực mà là chỉnh hợp các loại lực lượng thuộc tính khác nhau, có thể gọi thẳng là “Lĩnh vực”.

Toàn bộ hải vực đọng lại đều thuộc phạm vi lĩnh vực của hắn. Ngay khi dùng lĩnh vực lực bao vây lấy tiên phủ, hắn lại cảm giác được một loại sức đẩy kỳ quái. Loại sức đẩy này thuộc về một loại lực lượng có chút khác biệt, đúng là bởi vì khác chủng loại, cho nên dù hắn có thể dùng lĩnh vực phá hủy tiên phủ nhưng vẫn không thể chân chính thu nạp tiên phủ vào trong lĩnh vực.

Tế luyện thứ này thế nào đây? Trương Tử Tinh buồn bực dùng thần niệm khống chế tiên phủ trên không trung, thực hiện các loại địa chấn với “Hệ số khó khăn” cực kỳ cao. Thần ma tộc nhân ở bên không biết việc này, lại còn tưởng hắn đang thể hiện sức mạnh, đều lớn tiếng hoan hô, khiến cho Trương Tử Tinh âm thầm xấu hổ.

Trương Tử Tinh nghĩ lại Thông Thiên Giáo Chủ từng nói hắn tu vi kỳ dị, khác hắn người thường, cho nên không thể thu được tiên sơn, không khỏi thầm tự than. Đang định thu hồi lĩnh vực, trong lòng hắn chợt động: tuy rằng không thể thu tiên phủ vào lĩnh vực, nhưng với lực lượng của mình hiện nay, muốn khống chế tiên phủ hành động quả thực dễ như trở bàn tay. Tiêu Dao Tiên Phủ sau khi cải tạo xem như đã bố trí đầy đủ, hơn nữa hiện giờ còn có năng lực cơ động, không còn là một tòa thành lũy bị động phòng ngự nữa, mà tương đương với một chiến hạm có vô số các công năng khủng bố…

Tâm niệm vừa động, Trương Tử Tinh lập tức trả tiên phủ về như cũ, nhanh chóng liên hệ với Thương Thanh Quân, nói nàng làm theo yêu cầu của mình, lập tức tái vận chuyển khối lượng lớn nguyên, nhiên vật liệu tới, đồng thời ra lệnh cải tạo và kiến thiết tương ứng đối với máy tính.

Lúc này, ma thần tộc nhân đã kính nể sát đất đối với sức mạnh cường đại của thủ lĩnh, hoàn toàn loại bỏ tâm trí nghi ngờ. Trừ những tộc nhân này thì còn có một ngoại nhân, thấy Trương Tử Tinh thể hiện sức mạnh đáng sợ, có vẻ hoảng sợ vô cùng. Người này chính là một trong Tứ phương Tiên đế bị Vân Tiêu bắt làm tù binh năm xưa, Hắc Đế.

Theo Hắc Đế thấy, lực lượng trước mắt của Trương Tử Tinh tuyệt đối đã tới đỉnh cao của huyền tiên, thậm chí chỉ sợ còn hơn cả Hạo Thiên Thượng Đế có Thiên Vị Lực! Tưởng tượng lại lúc trước bị khích đến đối phó với loại cường giả này, Hắ Đế hối hận không kịp. Nếu không có sai lầm trong suy nghĩ thì Tứ phương Tiên đế đâu phải ra nông nỗi này?

Khi được Vân Tiêu nhắc nhở, Trương Tử Tinh bắt đầu thẩm vấn tù binh này, Hắc Đế thể hiện cực kỳ hợp tác.

Trương Tử Tinh thẩm vấn Hắc Đế, chủ yếu là muốn do thám tình hình Thiên giới. Ngoài ra, năm đó hắn nghe nói Chân Vũ Linh Quyết là xuất phát từ Huyền Đế, cũng không biết hắn có liên hệ sâu xa gì với Hắc Đế, nên tiện thể muốn tìm hiểu xem. Hắc Đế Trấp Tiên Kỷ bị sức mạnh của hắn uy hiếp, có tâm hàng phục để bảo toàn tính mạng, lúc này nói ra hết.

Thiên giới Ba Mươi Ba Thiên là một cách nói không rõ ràng. Trên thực tế không phải là tương đương với ba mươi ba tầng không gian, mà tương đương với một không gian có ba mươi ba bộ phận. Chỗ của Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu chính là đại trung ương thiên, tuy rằng chỉ có một “thiên” nhưng phạm vi lại rộng nhất, hơn xa các nơi còn lại. Mà đông, tây, nam, bắc mỗi hướng có tám thiên, tổng cộng là ba mươi hai thiên, gọi chung là Ba Mươi Ba Thiên.

Ba Mươi Ba Thiên này có vị giai lực, trong đó đại trung ương thiên là mạnh nhất, nhưng vị giai lực ở tứ phương ba mươi hai thiên cũng không phải là nhỏ. Tứ phương vị lực này tồn tại cũng là từ thuở Hồng Mông sơ phá Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ tứ thần thú lực.

Trương Tử Tinh đã sớm có nghi vấn đối với tứ thánh thú hoặc tứ thần thú “Truyền thống” Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ. Đám người Vân Tiêu cũng chỉ biết vụn vặt mà không biết tường tận, chỉ có Khổng Tuyên hình như biết một ít nội tình, nhưng lại không tình nguyện nói ra, hắn cũng không muốn miễn cưỡng. Khi hắn nghe vậy, trở nên hứng thú, làm cho Hắc Đế có sao nói hết ra.

Hắc Đế được Hồng Quân sắc phong là Bắc phương Tiên đế, tất nhiên là biết rất nhiều bí mật mà nhiều người không biết.

Theo lời Hắc Đế, Hồng Mông sơ phá, âm dương phân chia, ban đầu chỉ có địa, thủy, hỏa, phong tứ khí, sau này hỗn hợp lại, sinh ra thêm một khí, hình thành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ ngũ hành.

Địa, thủy, hỏa, phong? Chẳng lẽ là ma pháp tiểu thuyết? Trương Tử Tinh nhíu mày, đang định mở miệng, bỗng nhiên nghĩ đến trong nguyên tác, Thông Thiên Giáo Chủ có nói "Lập lại địa thủy hỏa phong, thay đổi thế giới", cảm thấy hiểu rõ, liền cứ để Hắc Đế tiếp tục nói.

Ngũ hành khí sinh ra các loại sinh linh mới, trong đó Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ chiếm được tinh hoa của thủy hỏa phong, có hiểu biết nhất định đối với tình hình Thiên giới, Nhưng điều hắn quan tâm nhất chính là trận chiến của thái cổ ngũ đại thần thú, bởi vì có lẽ có thể quan hệ tới ngọn nguồn của sát kiếp. Có thể từ trong đó sẽ tìm ra được cái gì đó tiêu trừ được sát kiếp không chừng. Chỉ có điều Hắc Đế hiểu biết cũng chỉ có hạn, nên Trương Tử Tinh quyết định lần sau đi Bích Du Cung sẽ gặp Thông Thiên Giáo Chủ để tìm hiểu thêm về việc này.

Về phần xử trí Hắc Đế, mặc dù vị Trấp Tiên Kỷ này có phong thái quả phụ đặc biệt quyến rũ, hơn nữa còn thể hiện dáng vẻ, nhưng Trương Tử Tinh đã có quá nhiều phu nhân, lại không phải hạng người bụng đói ăn quàng, cho nên cũng không có thêm ý niệm gì trong đầu, chỉ đáp ứng tha mạng cho nàng, để Vân Tiêu giam cầm tu vi, tạm thời nhốt trong tiên phủ.

Lúc này, Trương Tử Tinh thật sự có chút nhớ Băng Tuyết. Nếu có Băng Tuyết ở đây, có khi còn có thể hóa thân thành Hắc Đế nhiễu loạn Thiên giới. Chỉ tiếc, từ sau tin tức Băng Tuyết truyền lại từ Ngọc Hư Cung, tới nay vẫn không có thêm gì, chắc là gặp phiền toái lớn. Nếu bị Nguyên Thủy Thiên Tôn phát hiện, sợ rằng chỉ còn con đường chết.

Băng Tuyết là độc nhất vô nhị, không chỉ sức mạnh cường hãn mà còn có rất nhiều kỹ năng, có thể thực hiện những công tác đặc biệt, hiện giờ bặt vô tin tức, khiến Trương Tử Tinh thực sự lo lắng.

Thiên giới, một năm này Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu có thể nói xuân phong đắc ý. Không nói tới việc Đả Thần Tiên, thế lực tứ phương ba mươi hai thiên đều đã bị đại trung ương thiên hợp nhất. Trừ phương bắc ra, vị giai lực của tam phương đông, nam, tây đều đã bị hai người dung hợp. Càng khiến hai người cao hứng chính là kẻ đáng căm hận nhất Tiêu Dao Tử bặt vô âm tín. Tuy rằng Huyền Cơ Chân Nhân và Lục Áp cũng không có tin tức gì nhưng đủ loại dấu hiệu cho thấy, Tiêu Dao Tử quả thật là mai danh ẩn tích, rất có thể đã bị Huyền Cơ Chân Nhân và Lục Áp ám toán thành công.

Đương nhiên, gần đây cũng có chuyện khiến phải họ phiền lòng, đó là lời đồn Thiên giới bị một yêu ma đáng sợ xâm nhập. Thần thông của yêu ma kia cực kỳ lợi hại, kẻ bị hại thường biến mất một cách thần bí, hiện trường chỉ để lại áo bào rỗng tuếch, dường như toàn bộ tiên thể đều bị nuốt sạch. Hơn nữa yêu ma này cực giỏi thuật ẩn nấp, trốn tránh, lại giảo hoạt vô cùng, sau khi đạt được mục tiêu liền bỏ chạy ngay lập tức, không dừng lại chút nào. Thiên giới cũng từng phái chuyên gia theo dõi, đuổi bắt nhưng đều không thu hoạch được gì, chỉ có thể xác định được yêu ma này là nữ.

Hạo Thiên Thượng Đế tính tình đa nghi, từ trước đến nay làm việc cẩn thận, nghĩ đến việc lúc trước Thái Vi Chân Nhân ở Thủ Dương Sơn bị "Nữ đồ" của Tiêu Dao Tử là Băng Tuyết ám toán, mơ hồ đoán được điều gì đó, không dám coi thường, tăng mạnh an ninh Thiên giới, nhất là phụ cận Dao Trì và Lăng Tiêu Tiêu Phủ đều cho trọng binh canh gác.

- Hai đội các ngươi tuần tra vòng quanh tiên lâm, hai đội khác ở lại Bạch Ngọc thiên giai…

Tại Thiên Điện của Lăng Tiêu Tiên Phủ, một thiên tướng đang điều khiển các đội thiên binh tuần tra.

Các phân đội thiên binh nhận lệnh ra đi, sau khi điều động xong, tiếp tục tiến vào bảo vệ đại môn Thiên Điện. Nhưng các thiên binh không ai chú ý thấy, trên mặt đất phía sau, một cái gì đó nửa trong suốt, lợi dụng bản thân biến sắc cùng với ánh sáng xung quanh để che dấu mình, vô thanh vô tức xâm nhập, mà nơi thứ này bắt đầu, chính là dưới chân vị thiên tướng khoa tay múa chân kia.

Những thiên binh thiên tướng này chỉ biết là yêu ma kia giỏi về thuật lẩn trốn, cho nên lựa chọn phương pháp phòng ngự của tiên nhân thông thường. Với cách phòng bị này, cho dù là huyền tiên cũng không thể vô thanh vô tức đột phá các loại phòng bị của họ. Bọn họ không biết rằng, mục tiêu của họ khác hẳn các tiên nhân thông thường, hơn nữa nàng còn có một loại dị năng là “Đồng hóa”

Băng Tuyết! Nàng không hề giống với trong tưởng tượng của Trương Tử Tinh là lành ít dữ nhiều, mà trong một tình huống ngẫu nhiên, tình cờ chiếm được tin tức Đả Thần Tiên ở Thiên giới, liền vội vàng âm thầm theo dõi lên Thiên giới, vì vậy mất liên hệ với mặt đất.

Băng Tuyết từng lợi dụng dị năng cắn nuốt và đồng hóa, thu hoạch trí nhớ của rất nhiều người, trong đó có đủ vị là Thiên tướng, thiên quan cao cấp, không ngờ còn cả một tiên nữ có quan hệ mờ ám với Hạo Thiên Thượng Đế. Tuy rằng toàn bộ Thiên Phủ có quy mô rất lớn, nhưng là ngựa quen đường cũ, không hề có cảm giác bị lạc chút nào.

Nàng lợi dụng dị năng biến hình của bản thân, cẩn thận vượt qua phòng thủ dày đặc, kiên nhẫn đi tới đích. Nơi Băng Tuyết muốn tới lần này đúng là Tàng Trân Các trong Lăng Tiêu Bảo Điện.

Theo biểu hiện của trí nhớ mà nàng cắn nuốt được, gần đây Hạo Thiên Thượng Đế dường như đặc biệt khẩn trương đối với Lăng Tiêu Thiên Phủ, phái ra rất nhiều quân tướng phòng bị. Mà Tàng Trân Các trong Lăng Tiêu tiên phủ đúng là nơi Hạo Thiên Thượng Đế thường để các bảo vật trọng yếu nhất. Theo tư liệu thu được, Đả Thần Tiên khác các pháp bảo bình thường, không thể thu trong túi đựng pháp bảo, cho nên nhất định phải cất giấu ở nơi nào đó.

Một lát sau, Băng Tuyết quả nhiên đột nhập được tới khu vực Tàng Trân Các. Tàng Trân Các là một tòa lầu cao, dường như làm bằng bạch ngọc, tỏa ra kim quang nhàn nhạt, có vẻ cực kỳ thần bí. Có lẽ bởi vì Tàng Trân Các rất bí mật nên mức độ canh phòng nghiêm ngặt cũng khác các nơi khác rất nhiều. Binh lực canh gác bên ngoài Tàng Trân Các không nhiều như trong tưởng tượng, nhưng có thể bên trong lại có các cơ quan hiểm ác.

Kỳ quái là Băng Tuyết không tiến vào Tàng Trân Các, cũng không hề dừng lại mà sau khi di chuyển một vòng, nhanh chóng đi về hướng khác.

Từ lần trước mắc mưu ở Hỗn Vân Bí Cảnh, bị giả tiên trọng thương, Băng Tuyết đã trở nên cẩn thận rất nhiều. Thông qua đủ loại dấu hiệu phân tích, nàng phán đoán ra Tàng Trân Các chỉ sợ là một cái bẫy, chính là đặt ra để giết “Yêu ma” là nàng. Mà theo trí nhớ thu được của tiên nữ kia, nơi gần đây Hạo Thiên Thượng Đế thường hay đến nhất chính là Thiên Du Các. Thậm chí ngay cả địa điểm "Yêu đương vụng trộm" cũng lựa chọn ở gần đó, khác hẳn so với trước kia. Bởi vậy, nơi đó rất có thể chính là nơi cất giấu Đả Thân Tiên.

Thiên Du Các đã ở trước mắt, binh lực và phòng bị ở nơi này còn hơn xa các nơi khác, có thể nói chật như nêm cối. Có điều, Băng Tuyết hoàn toàn tin tưởng có thể không kinh động địch nhân, xuyên qua phòng thủ đó, trực tiếp tiến vào Thiên Du Các.

Nhưng trong Thiên Du Các, chỉ sợ bố trí hơn xa bên ngoài, hơn nữa, còn có loại cường địch như Hạo Thiên Thượng Đế. Mà quan trọng nhất chính là không thể biết được Hạo Thiên Thượng Đế rốt cuộc giấu Đả Thần Tiên ở nơi nào. Băng Tuyết vừa lẻn vào, vừa suy tính rất nhanh trong đầu.

Bỗng nhiên xa xa vang lên một tiếng nổ mạnh, chỉ thấy ánh lửa chiếu lên tận trời. Vị trí đó hẳn là khu vực Tàng Trân Các. Ngay sau đó, các tiếng nổ mạnh tiếp tục vang lên, phòng vệ bên ngoài Tàng Trân Các lập tức hỗn loạn.

Thiên binh, thiên tướng thủ vệ Thiên Du Các cũng giật mình kinh hãi, Hạo Thiên Thượng Đế hiện ra phía trên Quỳnh lâu của Thiên Du Các, dường như đang nhìn tình hình Tàng Trân Các phía xa. Băng Tuyết để ý thấy: hai tay Hạo Thiên Thượng Đế trống trơn, không cầm Đả Thần Tiên, chắc là giấu ở đâu đó trong Quỳnh lâu.

Hạo Thiên Thượng Đế đang quan sát tình thế, bỗng nhiên tiếng nổ mạnh lại tiếp tục vang lên, vị trí là Lăng Tiêu đại điện và Thông Minh đại điện. Toàn bộ Thiên Phủ lập tức hiện ra cảnh tượng hỗn loạn. Ngay sau đó, xung quanh vang lên những tiếng nổ điếc tai, kéo dài tới tận Thiên Du Các. Sức nổ này cực kỳ lợi hại, những thiên binh thiên tướng kém may mắn, bị nổ văng bay khắp nơi, hơn nữa những vụ nổ này còn kéo dài rất lâu.

Hạo Thiên Thượng Đế tất nhiên là không quan tâm sống chết của cấp dưới, chỉ tay cầm pháp bảo, canh giữ trước một căn phòng trong Quỳnh lâu, an nhiên bất động.

Tiếng nổ mạnh càng lúc càng gần, không ít đồ đạc và bảo vật bị vỡ nát. Lúc này, một đạo hào quang bay về phía Quỳnh lâu, một gã thiên tướng phi thân lên, liều mình bảo vệ, lại bị nổ tung toàn thân, đứt gãy chân tay. Có một bộ phận văng tới gần Hạo Thiên Thượng Đế. Hạo Thiên Thượng Đế sắc mặt vẫn bất động, chiếu Hạo Thiên Kính vào đoạn chân tay bị văng ra kia, lập tức nổ tung, hóa thành một màn sương máu văng khắp nơi. Hạo Thiên Thượng Đế cẩn thận nhìn vết máu kia, phát hiện thấy không có gì khác thường, lúc này lại dời sự chú ý đến tiền phương.

Lúc này, một tiếng cười kỳ dị dần dần đi xa, dọc theo đường đi càng vang lên những tiếng nổ mạnh.

Hạo Thiên Thượng Đế trời sinh tính đa nghi, thấy tiếng cười kỳ dị như vậy đi về phía xa, lúc này lộ vẻ nghi hoặc. Chờ khi tiếng cười hoàn toàn biến mất, lập tức mở cấm chế của căn phòng kia ra rồi đi vào, tiến tới trước một bức tường, điều động một đồ hình thái cực đồ theo một trình tự kỳ dị và phiền phức. Đồ hình kia lập tức phát ra hào quang, hiện ra một không gian. Hạo Thiên Thượng Đế đi vào không gian kia, lát sau đi ra, trên mặt lộ vẻ thả lỏng.

Bỗng nhiên, Hạo Thiên Thượng Đế dường như có chút cảnh giác, nhìn xung quanh, nhưng lại không phát hiện ra manh mối gì, liền đi ra khỏi phòng.

Trên thực tế, mặc dù là Hạo Thiên Thượng Đế rất cẩn thận, nhưng cũng không thể nhận thấy được, trên mặt đất có nhiều vệt máu không hề có chút dao động pháp lực nào, đã vô thanh vô tức địa lẻn vào trong phòng.

Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần - Chương #443