Chương 440: Định Cục Cùng Thức Tỉnh


Nhìn Võ đương thánh mẫu tự tử hóa thành tro bụi Quy linh thánh mẫu nhớ đến tình tỷ muội hàng ngày đôi mắt nhất thời đỏ bừng lên khóc: “Sư muội !!“

Khổng tuyên than rằng: “Võ đương thánh mẫu lần trước phản bội Thông thiên thánh nhân tất phải có nỗi khổ. Hôm nay nàng dẫn chủ lực hai giáo vào trận, lại dụ phát Tứ phương sát trận khiến chủ lực hai giáo đều bị diệt. Sau lần này hai giáo dù may mắn lọt lưới thì cũng không còn chiến lực nữa. Vạn tiên trận Triệt giáo đã chắc chắn nắm phần thắng, công lớn thuộc về Võ đương thánh mẫu.“

Kim linh thánh mẫu chủ trì trận pháp cũng chạy tới, mặt lộ bi thương, vẻ nghiến răng nghiến lợi lúc trước đã biến thành tiếc thương. Sắc mặt Đa bảo đạo nhân cũng tối sầm, cất lá thư vào trong túi rồi nói: “Giờ không phải là lúc đau thương, hãy nhanh chóng tiêu diệt hai giáo, đừng phụ lại tấm lòng của Võ đương sư muội.“

Khổng tuyên đang muốn dùng Hỗn độn chung thì Đa bảo đạo nhân đã cản lại: “Khổng đạo hữu, trận này quan hệ trọng đại tất thánh nhân sẽ quan sát. Bây giờ giáo ta đã nắm chắc phần thắng, đạo hữu cùng Hình thiên đạo hữu không nên xuất thủ là hay nhất. Thứ nhất để tránh sư phụ ta bị người trách, thứ hai cũng có thể ẩn dấu thực lực, chuẩn bị cho Tru tiên trận.“

Khổng tuyên trầm ngâm một lúc rồi đồng ý ẩn thân cùng Hình thiên ở bên cạnh.

Tình thế trong Vạn tiên trận lúc này đã hoàn toàn đảo ngược, Xiển giáo cùng Tây phương giáo rơi vào vòng vây dầy đặc. Nhiên đăng đạo nhân và Nam cực tiên ông nhận ra rơi vào kế của Võ đương thánh mẫu thì đã không còn kịp rồi, trong lòng biết gặp phải nguy hiểm nếu cứ liều mạng đánh tiếp thì chỉ có kết quả toàn quân bị diệt, bèn tập trung vài tiên nhân ở gần đó hạ lệnh lập tức đột phá vòng vây xuất trận.

Trận hình hai giáo hoàn toàn loạn bị Tứ phương sát trận vây khốn, tử thương thảm trọng, vừa nghe thấy lệnh lui quân liền liều mạng đột phá vòng vây của Tứ phương sát trận. Những người này đều là tinh anh của hai giáo, đứng trước nguy hiểm sống chết nên lực lượng bộc phát không phải chuyện đùa. Dưới chỉ huy của Kim linh thánh mẫu Nhị thập bát tú đại trận cùng Thái cực lưỡng nghi tứ tượng trận dung hợp thành một, bắt đầu tiêu diệt tám góc của Quy nguyên đại trận bị cắt rời ra vừa nãy.

Kim cương dạ xoa minh vương Tây phương giáo hóa ra kim thân ba đầu sáu tay dẫn đầu, hai bên có hơn mười hộ pháp lực sĩ lập thành Kim cương bích lũy, phía sau là Cưu bàn đồ vương cùng những khổ tu sĩ bảo vệ Nhiên đăng đạo nhân ở giữa, hỏa tốc đột phá vòng vây.

Dọc đường bảo quang chói lòa, sát khi cuộn trào, không ngừng có lực sĩ ngã xuống nhưng tất cả đều không dám dừng lại, chỉ liều mạng tiến lên. Kim cương dạ xoa minh vương sáu tay cầm cung, tên, kiếm, bánh xe các loại pháp khí, cánh tay ở giữa cầm Kim cương linh thập phần lợi hại, chỉ rung lên liền có kim quang chiếu ra, tiên nhân Triệt giáo muốn chặn đường đều ôm đầu mà đảo. Ô vân tiên ở gần đó thấy Kim cương dạ xoa minh vương lợi hại bèn xuất ra Hỗn nguyên chuy ném vào giữa ngực kim thân, bây giờ đã không còn Quy nguyên đại trận nên Kim cương dạ xoa minh vương trúng một chuy liền lảo đảo ngã xuống đất, đúng lúc đó có mấy đạo quang mang nhân lúc cháy nhà hôi của mà phóng tới Kim cương dạ xoa minh vương, đám hộ pháp lực sĩ vội liều mình đỡ lại. Nhiên đăng đạo nhân chỉ sợ mất cơ hội chạy trốn nên vội ra lệnh đội ngũ không được dừng lại, tiếp tục tiến lên phía trước. Đám lực sĩ còn đang do dự thì Nhiên đăng đã quát mắng luôn mồm, chỉ đành bước đi, chỉ có Cưu bàn đồ vương cùng vài gã khổ tu sĩ không nói một câu rời khỏi đội bảo vệ xung quanh Kim cương dạ xoa minh vương đang bị thương nặng. Nhưng không lâu sau tất cả đều bị quang mang mãnh liệt từ bốn phương tám hướng cuộn trào bao trùm. Từ đó, ngũ đại minh vương Tây phương giáo đều đã tận số nằm xuống.

Bên kia Từ hàng, Phổ hiền, Văn thù ba người cũng dẫn một nhóm môn nhân Tây phương giáo từ từ đánh ra phía ngoài, cả ba đều hiện pháp thân chặn ở phía sau, đằng trước có Sa yết la vương dẫn khổ tu sĩ mở đường bảo vệ đám Hoan hỉ sứ giả, Kiền đạt bà cũng những người có tu vi kém hơn . Quy linh thánh mẫu đuổi theo không tha, liên tục dùng Nhật nguyệt châu nhưng đều bị „Tam đại sĩ“ chấp nhận thương tổn dùng thần thông đỡ lại. Bấy giờ môn nhân Triệt giáo xung quanh càng ngày càng đông, đám Từ hàng dần dần không địch lại nhưng vẫn tử chiến không lùi. Sa yết la vương đằng trước vốn đã kiệt lực nhưng biết tình thế nguy cấp nên cố vận khởi bí pháp lần thứ hai hiện ra kim thân. Kim thân một tay cầm kiếm, một tay đeo cự xà, lần này kim thân không hề tấn công địch nhân mà huy kiếm bổ giữa đầu cự xà, máu rắn liền bắn khắp không trung, ai dính phải đều như bị liệt hỏa đốt, không chịu được mà lui về phía sau. Đám Từ hàng thừa dịp đốc thúc mọi người cùng thi triển pháp lực nhằm phía vụ khí ở rìa trận tận lực phá được một lối ra nhưng bị trận pháp nhanh chóng sửa chữa nên nhanh chóng thu nhỏ lại. Từ hàng chân nhân lệnh cho mọi người nhanh chóng thoát đi, chúng tiên Triệt giáo lại xông tới liên tiếp công kích Sa yết la vương. Sa yết la vương bí pháp đã tận, kim thân vẫn đứng vững không đảo mà toàn thân bắt đầu phình lên, tản ra khí tức nguy hiểm.

Từ hàng chân nhân nhận ra Sa yết la vương muốn liều mình tự bạo liền vội quát ngừng lại, Sa yết la vương chỉ cười, kim thân thi lễ về phía các đồng môn rồi càng tăng tốc phình lên. Cả đám Từ hàng đều biết hắn đã quyết tâm tự tử nên đành nhanh chóng phóng tới lối ra. Truy binh Triệt giáo thấy mọi người muốn bỏ chạy đều thi triển pháp bảo đuổi theo. Lúc này kim thân của Sa yết la vương đột nhiên nổ tung, bắn ra vạn điểm kim quang, đám môn nhân Triệt giáo bị trúng kim quang đều hóa thành mây khói. Sau vụ tự bạo tiêu tan chúng tiên Triệt giáo lại xông tới, từ hàng tam tiên hợp hết toàn lực lại khổ chiến một trận ở lối ra, cuối cùng mang theo Hoan hỉ sứ giả, Kiền đạt bà hơn mười người chạy thoát ra ngoài Vạn tiên trận.

Trong trận chiến ác liệt này người tự bạo hoặc cùng chết với địch nhân của hai giáo không ít nhưng nổi tiếng nhất chính là tiên nhân đứng đầu gõ chuông vàng của Xiển giáo – Quảng thành tử. Quảng thành tử, Xích tinh tử, Xích tùng tử ba người mang theo đám Hoàng thiên hóa đệ tử một đường liều chết quay ra. Dưới yểm hộ từ Ngũ hỏa thất cầm phiến của Hình thiênh một đường khá thuận lợi, nhưng có điều nHình thiêncp cực kỳ tốn tiên lực, Hình thiênh tu vi nông cạn nên mới mọt lúc đã gần kiệt lực, bị Kim cô tiên Mã toại đuổi theo quăng một kim cô chụp trúng đầu, nhất thời khiến Hình thiênh đau đến lăn lộn dưới đất. Viên hồng liền phóng tới một côn chấm dứt tính mạng, nhân tiện cầm thncp cho vào túi pháp bảo. Quảng thành tử, Xích tinh tử vốn quen thân với Thanh hư đạo đức chân nhân, thấy truyền nhân duy nhất của hảo hữu bị giết trong lòng đau đớn nhưng không thể dừng lại, vẫn phải tiếp tục dẫn môn nhân đột phá vòng vây.

Lúc này chỉ thấy phía sau hào quang ngũ sắc chợt lóe lên Quảng thành tử đang ở phía trước dùng Lạc hồn chung cùng Phiên thiên ấn mở đường đã bị đánh ngã xuống đất. Xích tinh tử vừa định tới cứu thì tốc độ hào quang ngũ sắc đã liên tục di chuyển cực nhanh tấn công cả đám Xích tinh tử, Xích tùng tử.

Quảng thành tử nhận ra hào quang ngũ sắc kia chính là pháp bảo đã đánh bại Huyền cơ chân nhân, Lục yểm hai đại huyền tiên của Triệu công minh liền không ngừng kinh hãi, Bấy giờ địch nhân đã bắt đầu vây tới và giết đi gần phân nửa đám môn nhân có tu vi thấp kém. Quảng thành tử nghiến răng thầm quyết tâm, giục đám Xích tinh tử mau bỏ chạy qua tiên thức rồi liều mình cố nhịn đau vì bị Định hải thần châu giáng xuống mà quay người phóng tới chỗ đám tiên nhân Triệt giáo quăng Phiên thiên ấn lên. Phiên thiên ấn là pháp bảo tự tay Nguyên thủy thiên tôn tế luyện còn có khả năng nổ mạnh đả thương địch thủ, uy lực kinh người nhưng người sử dụng cũng khó tránh thoát. Vốn Quảng thành tử định đưa cho Ân giao để ám sát Tiêu dao tử nhưng cuối cùng chính lão lại phải dùng nó ở đây.

Lực lượng Phiên thiên ấn sinh ra khi phát nổ thập phần kinh khủng, Triệu công minh bản năng cảm giác thấy nguy hiểm vội vàng quát mọi người lui lại. Kim cô tiên Mã toại vì đang ở gần Quảng thành tử nên không lui kịp bị vụ nổ hóa thành tro bụi, còn đám Xích tinh tử rốt cục nhờ đó mà rời khỏi Vạn tiên trận. Ngày trước Quảng thành tử từng thề với Ân giao rằng nếu phản bội lời hứa thì sẽ tan thành mây khói, hôm nay sự thực xảy ra khiến kẻ khác ta thán.

Lần này tam giáo hội chiến cũng là do mệnh số đã định, cũng không hề đại biểu cho „Thiện ác“ nên đều có không ít người đáng tôn trọng .

Nhiên đăng đạo nhân cùng hai chữ „Đáng kính“ dĩ nhiên không hề có quan hệ, có lẽ chữ „Nhục“ với hắn thì đúng hơn. Vị tam giáo chủ Tây phương giáo này không thèm để ý đến đồng bọn, thậm chí còn vô tình ra lệnh cho thuộc hạ ở lại yểm hộ mà một mình bỏ chạy, ỷ vào một thân huyền tiên tu vi cuối cùng cũng thoát được đám truy binh.

Nhiên đăng đạo nhân cảm thấy chỗ mây mù phía trước khá mỏng manh, thầm đoán là nơi có thể xuyên qua đang muốn hành động thì bốn phía chợt hiện ra chín ký hiệu kỳ dị. Nhiên đăng đạo nhân kiến thức uyên bác, vừa thấy chín ký hiệu đó liền kinh hô: “Lạc thư!“

Vừa mới dứt lời Nhiên đăng đạo nhân đã thấy cảnh vật trước mắt thay đổi, hiện ra hàng nghìn vạn hình ảnh tinh thể. Khác với lần „Luận bàn“ cùng Khổng tuyên ngày trước, hôm nay tinh thể trong nháy mắt liền phát ra lực hủy diệt cường đại xoắn tới chỗ Nhiên đăng đạo nhân. Nhiên đăng đạo nhân biết là lúc sống chết trước mắt nên liều thi triển kim thân thần thông. Trên đầu kim thân có tường vân, chân đạp kim kiên, vừa xuất hiện liền chiếu sáng rực rỡ. Quang mang từ quần tinh thể xung quanh đều tối hơn hẳn nhưng chúng cũng bắt đầu hợp lại thành chín tổ tinh đồ. Kim thân của Nhiên đăng đạo nhân bị lực lượng của Ngũ dương tinh đồ cản trở nhất thời không thể động đậy, lập tức tám tổ tinh đồ liền dựa theo một quy luật huyền diệu di chuyển, mới một lúc mà kim thân đã không chịu nổi áp lực tăng thêm mấy lần mà chia thành bốn năm mảnh. Nhiên đăng đạo nhân tay hướng lên trời, tựa hồ muốn nắm cái gì đó nhưng cuối cùng không thể giữ được, toàn bộ thân thể đều hóa thành bạch quang lả tả rơi xuống, hóa thành tro bụi.

Trong nguyên tác, Nhiên đăng đạo nhân có thể xếp vào một trong những người vô liêm sỉ nhất, hôm nay trong thế giới này cũng như vậy. Vì mưu đồ tranh đoạt lợi ích mà không quản phản giáo, lại trăm phương nghìn kế hại người lợi mình, khi gặp nguy hiểm thì dùng tính mạng người khác đổi lấy an toàn bản thân nhưng vẫn khó tránh khỏi sát kiếp, kết quả thành ra như vậy.

Đa bảo đạo nhân sau khi dùng Lạc thư diệt Nhiên đăng đạo nhân vẫn không ngừng lại mà tiếp tục phóng về một hướng khác…

Bấy giờ trong Ngọc hư cung, sắc mặt Nguyên Thủy thiên tôn đã xám xanh lại, cũng không thể ngồi im trên đài bát quái nữa, vỗ Cửu long trầm hương liễn bay ra khỏi ba mươi ba thiên. Nhưng vừa mới ra khỏi ba mươi ba thiên đã thấy phía trên tiên âm văng vẳng, có bốn người hiện ra trong không trung. Người đứng giữa chính là Thông thiên giáo chủ tam sư đệ còn ba người kia là ba vị thánh hoàng Hỏa vân động : Phục hy, Thần nông cùng Hoàng đế.

Thông thiên giáo chủ thong thả bước đi trong hư không vừa cất tiếng hỏi Nguyên thủy thiên tôn: “Nhị sư huynh, ngươi muốn đi đâu đó ?“

Nguyên thủy thiên tôn hừ lạnh một tiếng chứ không đáp lại.

Thông thiên giáo chủ thản nhiên nói tiếp: “Sư huynh, đừng quên quyết định của lục thánh ngày đó ở Bát cảnh cung. Vạn tiên trận là để môn hạ đệ tử tam giáo tranh đấu, thánh nhân không được nhúng tay.“

Ba người Phục hy thi lễ với Nguyên thủy thiên tôn rồi nói: “Lần này tam giáo tranh đấu trong Vạn tiên trận được tam giới chú ý, dù có hy sinh cũng là vì sát kiếp đã định mệnh số. Với kiến giải của hai vị thánh nhân tất nhiên không cần chúng ta nhiều lời. Vừa rồi ta cùng thánh nhân Triệt giáo ở đây đã gặp hai vị thánh nhân Tây phương giáo, bây giờ hai vị đó đã quay về nơi Cực lạc. Chúng ta từ lâu đã nghe danh thanh chính hiền đạt (tài đức) của Ngọc thanh thánh nhân, tất sẽ không cố chấp cưỡng cầu.“

Hàn quang trong mắt Nguyên thủy thiên tôn chớp động nhưng vẫn im lặng.

Ngữ khí Thông thiên giáo chủ cũng lạnh đi: “Lúc đầu ngươi sai Võ đương lừa gạt ba vị thánh hoàng, tự mình vào trong cung trộm Đả thần tiên, ta tới Côn lôn tìm thì ngươi lại lôi đại sư huynh tới nói là ân oán nhân quả đợi tới Vạn tiên trận chấm dứt. Chẳng lẽ hôm nay muốn nuốt lời phải không ? Hay là chúng ta cùng tới Bát cảnh cung, nhờ đại sư huynh mời chư thánh tới phân xử ?“

Nghe tới tên Võ đương thánh mẫu vẻ mặt Nguyên thủy thiên tôn càng thêm âm trầm, lạnh lùng nói: “Đã thế trong Tru tiên trận sắp tới sẽ gặp lại !“

Thông thiên giáo chủ không chút sợ hãi đáp: “Cũng mong như vậy !“

Nguyên thủy thiên tôn liếc mắt về phía tam hoàng, hừ một tiếng Cửu long trầm hương liễn đã biến mất không tung tích.

Vạn tiên trận cuối cùng đã gần đến hồi kết, Triệt giáo mặc dù cũng có thương vong nhưng đã giành được toàn thắng. Xiển giáo cùng Tây phương giáo với mấy nghìn người mà thoát ra chưa tới một phần. Đúng như lời Khổng tuyên nói, mấy nghìn người lần này đều là tinh anh của hai giáo, lần này tử thương vô số, thảm bại trở về chỉ e là khó có thể tập trung lực lượng lại tới phá trận nữa. lần này hai giáo đều tràn đầy tin tưởng mà tới, còn Triệt giáo cũng đã chuẩn bị trước tâm lý khổ chiến, hơn nữa còn phái tứ đại huyền tiên tới nhưng kết quả chưa chắc đã là như vậy. Có thể nói rằng kết quả này có được là nhờ một người –Võ đương thánh mẫu.

Thắng lợi của Vạn tiên trận có thể coi là một kết cục đã định trước, sắp tới Tru tiên trận Thông thiên giáo chủ cũng vì vậy mà không còn phải chịu áp lực khi chiến đấu nữa.

Kim linh thánh mẫu nhanh chóng sai khiến môn nhân thu dọn chiến trường đồng thời chữa trị cho những môn nhân bị thương. Trên mặt chúng tiên Triệt giáo đều đầy nét vui mừng. Ngược lại nơi tập trung của Xiển giáo cùng Tây phương giáo lại chỉ có cúi đầu ủ rủ. Mười hai kim tiên Xiển giáo lại mất thêm Quảng thành tử cùng vô số ẩn sĩ lẫn môn nhân. Nam cực tiên ông may mắn thoát thân một lời không nói mà đã dẫn Hoàng long chân nhân, Vân trung tử, Xích tinh tử cùng đám tàn binh bại tướng quay về Ngọc hư cung. Còn tam giáo chủ Nhiên đăng đạo nhân, Kim cương dạ xoa minh vương cùng không ít người trọng yếu của Tây phương giáo cũng hy sinh, may mắn vẫn còn đám Từ hàng, Phổ hiền, Văn thù, Cù lưu tôn biết thân biết phận tự động bay về cực lạc tịnh thổ.

Trong Bích du cung toàn bộ môn nhân tinh anh đều tập trung lại tiếp kiến Thông thiên giáo chủ.

Đa bảo đạo nhân mang lá thứ Võ đương thánh mẫu lưu lại dâng lên Thông thiên giáo chủ, Thông thiên giáo chủ nhìn thoáng qua phong thư đã biết được nội dung trong đó, sắc mặt nhất thời trầm hẳn xuống rồi sai Đa bảo đạo nhân mở thư đọc cho mọi người cùng nghe.

Trong di thư của Võ đương thánh mẫu đã giải thích lý do nàng phản bội Triệt giáo : Võ đương thánh mẫu sinh ra từ thời thượng cổ nhưng chỉ là người phàm. Nàng kết hôn cùng một nam nhân họ Ngô rồi nhân một cơ duyên xảo hợp có được một bộ đạo thuật „Bí yêu nguyên độn“, lại sử dụng thiên niên linh chi mà kéo dài tuổi thọ. Hai vợ chồng ẩn cư nơi thôn xóm trong núi sâu, cũng khá hạnh phúc tự tại. Không lâu sau Võ đương sinh được một người con gái, nhưng đúng lúc đó tai họa ập xuống, một đầu thượng cổ yêu thú xuất hiện không ngừng ăn thịt thôn dân, trượng phu của Võ đương vì bảo vệ vợ con đã bất hạnh hy sinh.

Võ đương thu xếp xong cho con rồi không kể sinh tử tới Ly sơn hang ổ của dị thú, lại lập kỳ trận theo quyển đạo thư định tiêu diệt dị thú. Nhưng vừa mới đến nơi thì dị thú đã bị một đạo nhân giết chết. Đạo nhân kia xưng là Ngọc đỉnh chân nhân môn hạ của Nguyên thủy thiên tôn phụng mệnh tới đây diệt dị thú, lấy nội đan nó để luyện pháp bảo. Ngọc đỉnh chân nhân mang theo Võ đương bay lên không trung để gặp Nguyên thủy thiên tôn. Võ đương vì muốn cảm tạ đại ân định lạy Nguyên thủy thiên tôn làm thầy nhưng sau khi Nguyên thủy thiên tôn hỏi rõ ngọn ngành, mặc dù khen ngợi tư chất Võ đương bất phàm nhưng lấy lý do bất tiện mà không nhận. Lúc Võ đương đang thất vọng thì Nguyên thủy thiên tôn bỗng thay đổi ý định, đồng ý nhận đứa con gái vẫn còn trong nôi của Võ đương làm đệ tử rồi lại chỉ cho Võ đương tới làm môn hạ của tam sư đệ Thông thiên giáo chủ nhưng phải đáp ứng hai điều kiện : một là phải giữ kín bí mật; hai là trong tương lai phải làm một việc cho Nguyên thủy thiên tôn.

Võ đương không rõ nội tình còn nói thánh nhân từ bi, lại thấy con gái có thể nhận được minh sư tất sẽ sống sót trong thời loạn thế này nên tất nhiên không hề suy tính liền nhận lời chấp nhận. Sau đó Võ đương thánh mẫu „Ngẫu nhiên gặp“ được Thông thiên giáo chủ, bái làm môn hạ đồng thời cũng là ngọn nguồn bi kịch của nàng.

Lúc Võ đương thánh mẫu bị Nguyên thủy thiên tôn bí mật gọi tới chỉ tưởng rằng cần nàng giúp đỡ trong Vạn tiên trận chứ không ngờ phải đi trộm Đả thần tiên. Vì lời hứa năm xưa và an nguy của con gái mà Võ đương thánh mẫu sau một hồi đấu tranh chỉ đành chấp thuận.

Khi nàng mang Đả thần tiên tới Ngọc hư cung hoàn thành lời hứa xong Nguyên thủy thiên tôn đã đoán trước rằng nàng đã không còn chốn dung thân, lại cũng không để ý đến chuyện „Bất tiện“ như năm xưa mà chủ động nhận nàng làm đệ tử, còn lệnh nàng nghĩ cách phá Vạn tiên trận đồng thời hứa sẽ cho nàng một địa vị cao trong Xiển giáo. Võ đương thánh mẫu vốn đã hối hận vì phải phản bội ân sư, giờ càng hiểu rõ bộ mặt của vị ân nhân này nên âm thầm hạ quyết tâm, vì thế mới có biến cố đảo ngược trong Vạn tiên trận hôm nay.

Chúng tiên Triệt giáo giờ mới biết lý do Võ đương thánh mẫu phản bội sư môn đều không ngừng khóc than, mấy người Kim linh thánh mẫu, Quy linh thánh mẫu ngày thường quan hệ thân thiết cùng Võ đương thánh mẫu còn không kìm được khóc lớn.

Thanh âm Thông thiên giáo chủ cũng trở nên nặng nề: “Đa bảo, hãy bố trí con gái sư muội ngươi ở nơi bí mật nhất để tránh bị Xiển giáo hãm hại, ngươi hãy nhanh chóng đi tìm nó rồi kể hết mọi chuyện và nhận nó làm đệ tử, về sau chăm sóc nó cho tốt.“

Đa bảo đạo nhân nghe sư phụ nói hai chữ „Sư muội“ biết Thông thiên giáo chủ đã thừa nhận lại thân phận đệ tử của Võ đương thánh mẫu, vừa cảm động vừa bi thương vội nhanh chóng tuân lệnh bước đi.

Hôm nay trong Vạn tiên trận nguyên khí Xiển giáo cùng Tây phương giáo đều hao tổn nhiều, vì vậy Bát quái trận trong bí cảnh cũng không còn chỗ sử dụng nữa, Thông thiên giáo chủ lệnh chúng môn nhân rời khỏi bí cảnh quay lại Vạn tiên trận –quay lại vì trận chiến chính thức tại nhân giới vẫn chưa kết thúc, trên lý thuyết hai giáo đều vẫn còn cơ hội tới phá trận. Sau khi thu xếp xong Thông thiên giáo chủ lại sai Viên hồng tới Triều ca bí mật mời thiên tử tới đây bàn việc.

Nhưng ngay sau đó một chuyện lớn xảy ra khiến Thông thiên giáo chủ cũng phải kinh hoàng.

Thiên tử đã mất tích rồi !

Viên hồng đến khiến Thương thanh quân lập tức ý thức được vấn đề nghiêm trọng : đã một thời gian phu quân không tu luyện Tru tiên trận trong Bích du cung mà lại không hề nhắn lại gì. Sau khi liên lạc cùng tam tiêu ở Tiêu dao tiên phủ khiến đám Vân tiêu cũng bắt đầu lo lắng, rốt cục phu quân đang ở đâu ? Chẳng lẽ gặp phải nguy hiểm gì sao ?

Thông thiên giáo chủ cũng thập phần kinh ngạc : với thực lực cùng cơ trí của vị thiên tử này sao có thể tự nhiên biến mất âm thầm được ? Chẳng lẽ là thánh nhân ra tay ám hại ? Nhưng thiên tử là mệnh ngoại nhân, nếu thực sự gặp phải nguy hiểm thì cũng có thể bộc lộ thân phận chí tôn nhân giới, dù là thánh nhân cũng không dám chuốc lấy đại nhân quả, rốt cục là thiên tử đang ở đâu ? Có lẽ đã gặp phải nguy hiểm gì đó rồi chăng ?

Trương tử tinh mất tích khiến quần nữ rơi vào trong khủng hoảng, đối với các nàng mà nói hắn chính là một trụ cột trong lòng, nếu hắn không còn thì cũng tựa như trời đã sụp xuống vậy. Cuối cùng nhờ Vân tiêu và Thương thanh quân mới bình tĩnh lại, vừa tiếp tục thực hiện kế hoạch của Trương tử tinh, dùng sinh vật nhân thế thân thiên tử, xử lý công việc triều chính như thường để không xảy ra bạo loạn trong triều ; vừa nhờ các thế lực khắp nơi giúp đỡ tìm kiếm tung tích Trương tử tinh ở chung quanh.

Vũ dực tiên rốt cục đã rời khỏi Điên đảo hỗn nguyên trận mà quay về Đông tề, kể với Ứng long chuyện bị Huyền cơ chân nhân cùng một đạo nhân lùn liên thủ đánh bại, Ứng long lập tức thông báo cho Triều ca nên mọi người càng lo lắng cho an toàn của Trương tử tinh. Khổng tuyên, Hình thiên cùng không ít môn nhân Triệt giáo đã lên đường đi tìm khắp nơi nhưng vẫn không có kết quả. Ngay cả Lục yểm cùng Huyền cơ chân nhân cũng mất tăm tích, tựa như đã bốc hơi biến mất rồi.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, tình thế cũng xảy ra nhiều biến hóa nhưng Trương tử tinh vẫn không hề xuất hiện.

Lúc này hắn đang yên lặng „Ngủ say“ trong Sơn hà xã tắc đồ, hồn nhiên không biết đến hết thảy biến cố xảy ra ở bên ngoài.

Vốn chín ký hiệu vây quanh người Trương tử tinh đã biến mất nhưng mơ hồ xuất hiện một thứ có ba chân, bao phủ hắn ở giữa. Vật đó trôi trong không trung cùng một cái gương chớp lóe lam quang nhàn nhạt chậm rãi chuyển động quay chung quanh hắn, trên người Trương tử tinh cũng mơ hồ có quang mang lam sắc đáp lại.

Không hiểu là do Nữ oa cố tình bố trí mà dưới tác dụng của ngũ sắc tinh thạch mà Sơn hà xã tắc đồ tự động sinh ra hiệu dụng „Thời gian khống chế“ . Trong quy tắc đó lực lượng của Trương tử tinh đang tự động tăng lên.

Nhưng đồng thời Sơn hà xã tắc đồ cũng đồng thời có một loại hình thức cân đối đặc dị, nó có thể khiến Trương tử tinh được lợi nhiều nhưng lại gây ra một phiền phức nho nhỏ là khiến hắn „Ngủ say“ không thể tỉnh lại.

Có lẽ, khi hắn đạt đến một giới hạn nào đó thì sẽ tự động tỉnh lại được, rất có thể còn phát huy ra khả năng địch lại cùng người ở đỉnh „Kim tự tháp“ nhưng giới hạn đó không chỉ cần tích lũy thời gian mà còn phải có đại cơ duyên cùng đại tạo hóa, cho dù Trương tử tinh có ngày như thế thì cũng không biết phải mất bao nhiêu năm nữa. Nếu đến lúc đó hắn mới tỉnh lại thì tất cả đều đã là vật thị nhân phi (cảnh còn người mất), toàn bộ người thân mà hắn quý trọng đều rất có thể đã thành mây khói.

Có thể đối với một người tu luyện bình thường mà nói, chỉ cần đạt tới cảnh giới chí cao đó thì đánh đổi tất cả đều đáng giá nhưng đối với kẻ không bỏ được „Chấp niệm“ như Trương tử tinh mà nói thì tất cả còn có ý nghĩa gì nữa ?

Tiếc là tất cả vẫn là thân bất do kỷ, không thể khống chế được .

Có lẽ tự duy trì sinh tồn của bản thân cũng là một loại thân bất do kỷ.

Song một ngày Trương tử tinh rốt cục đã „Đúng lúc“ tỉnh dậy, cũng không phải vì hắn đã đạt được giới hạn nào đó mà là bởi vì tiếng chuông.

Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần - Chương #440