Chương 367: Liên Thai Chi Bạo! Tối Hậu Đích ...


Không chỉ có Tiếp Dẫn đạo nhân mà ngay cả Chuẩn Đề đạo nhân cũng không khỏi kinh hãi. Thập nhị phẩm liên thai (mười hai đài sen) là chí cường Tiên thiên linh bảo, có khả năng phòng ngự cực mạnh trong thiên hạ, cho dù là “hung khí” như Tru tiên tứ kiếm cũng không thể phá hỏng. Vậy mà bây giờ không rõ Tiêu Dao Tử dùng loại thần thông gì lại có thể mạnh mẽ liên tục cắn nuốt lục phẩm (sáu đài sen)! Đến lúc này, thực lực của giáo chủ Tiếp Dẫn đạo nhân đã có tổn hại, sau này khi cùng chư thánh đối địch sẽ phải chịu thiệt thòi không nhỏ.

Tiếp Dẫn đạo nhân cẩn thận kiểm tra tình trạng của liên thai, hàn quang trong mắt đại thịnh: tên kia đã cắn nuốt linh bảo chi lực thì thôi, còn có thể qua thời gian tích lũy mà bảo dưỡng dần dần cho hồi phục như cũ, nhưng thập nhị cảnh tuần hoàn, sinh sôi bất tận giờ chỉ còn có hơn lục cảnh, căn bản là không thể tái sinh lại được, uy lực đã giảm đi rất nhiều. Hắn ỷ trượng vào tối cường pháp bảo này, giờ tự nhiên lại bị hủy trong tay một kim tiên! Ngày sau nếu gặp mặt Thông Thiên giáo chủ, đối diện với Tru Tiên tứ kiếm, sợ rằng sẽ không thể chống đỡ nổi.

Tiếp Dẫn đạo nhân đối với chuyện đánh cược vừa rồi hối tiếc không thôi, vốn là nắm chắc phần thắng, có nằm mơ cũng không thể tưởng tượng ra kết quả này!

Trương Tử Tinh nghe được Vãng Sanh Liên đã bị chính mình cắn nuốt, trong lòng không khỏi buồn bực. Tam Hoàng biết Trương Tử Tinh cắn nuốt lục phẩm liên thai là việc không nhỏ, xem vẻ bề ngoài cũng có dị thường, nhu cầu cấp bách nhất bây giờ là tìm chỗ an toàn để kiểm tra lại, không nên ở Tây Phương Giáo lâu.

Phục Hi mở miệng nói:

"Trước kia hai vị thánh nhân đã từng nói, cho dù Tiêu Dao Tử có thần thông phá huỷ liên thai, cũng là số trời đã định, không thể tránh được. Hiện giờ xem ra, thập nhị phẩm liên thai quả nhiên là có kiếp nạn này. Nhị vị giáo chủ, hôm nay ta nhờ may mắn giành được thắng lợi, mong thánh nhân ban thưởng bảo vật, quý giáo luôn giữ chữ tín, thật khiến cho người ta thán phục. Chuyện hôm nay qua đi, ngày sau nếu có chút cơ duyên, nhất định lại đến quý giáo tiếp."

Tiếp Dẫn đạo nhân biết rằng Phục Hi nói năng khách khí chẳng qua là cố ý dùng ngôn ngữ rào đón trước, tránh để thánh nhân tức giận mà nuốt lời, thậm chí là gây bất lợi với Tiêu Dao Tử. Chưa nói đến tu vi của Tam Hoàng, bản thân họ còn có giai vị lực, điều này ngay cả thánh nhân cũng không dám xem nhẹ. Huống hồ Phục Hi đứng đầu Tam Hoàng có muội muội là Nữ Oa, một trong lục đại thánh nhân, bởi vậy Tiếp Dẫn đạo nhân đối với Tam Hoàng cũng có vài phần cố kỵ.

Tiếp Dẫn đạo nhân thu lại hàn quang trong mắt, chậm rãi gật đầu nói:

“ Lần này đánh cược song phương đã nói trước, tất nhiên thua cuộc cũng đành chịu, nhưng kiện tiên thiên dị bảo kia sử dụng có chỗ đặc dị, mong ba vị bệ hạ cẩn thận.”

Nói xong Tiếp Dẫn lại chuyển ánh mắt về phía Trương Tử Tinh nói:

“ Tiêu Dao đạo hữu, ngươi quả nhiên có thủ đoạn! Liên tử và liên thai (Hạt sen và đài sen) kia bị ngươi đồng thời nuốt vào, trong cơ thể ngươi đã có vãng sinh lực, nếu dùng song tu thuật có thể cứu hai vị đạo lữ kia, chuyến đi này cũng coi như có kết quả không tệ. Nhưng ngươi tu vi có hạn, lần này thi triển dị thuật cắn nuốt sức mạnh của lục phẩm liên thai, nếu không có vô thượng thần công hóa giải, chỉ sợ tánh mạng có nguy hiểm. Nếu ngươi nguyện ý gia nhập giáo ta, sẽ được phong Vãng Sinh phật vị, song song với Thích Ca Như Lai Phật, A Di Đà Phật, ách nạn trong cơ thể kia ta cũng sẽ thi thuật hóa giải cho ngươi. Nếu ngươi không muốn thì có thể tùy ý rời đi, ta tự nhiên tuân thủ ước định, tuyệt không gây khó dễ.”

A Di Đà Phật và Thích Ca Phật là phật danh trong tương lai của Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề mà trước kia Trương Tử Tinh đã chỉ ra. Tiếp Dẫn có ý gì không cần nói Trương Tử Tinh cũng hiểu rõ, đáng tiếc Trương Tử Tinh căn bản không thèm để ý tới cái chức “ Vãng Sinh phật” kia, chỉ hoàn toàn chú ý vào chuyện liên quan tới liên tử này mà thôi.

Hắn nghe nói song tu có thể phát huy được lực lượng của Vãng Sanh Liên Tử liền không khỏi nhíu mày.Bích Tiêu thì không nói, sớm muộn sẽ là người của hắn, nhưng còn Vân Tiêu và Quỳnh Tiêu thì phải làm sao bây giờ?

Về phần những hung hiểm mà Tiếp Dẫn đạo nhân vừa nhắc tới, Trương Tử Tinh thầm nghĩ có Thần Nông ở đây, hẳn là có biện pháp giải quyết, làm sao lại đồng ý với đề nghị của Tiếp Dẫn đạo nhân, lập tức thi lễ nói:

“ Ý tốt của thánh nhân, bần đạo tâm lĩnh, mệnh số đều do thiên định, sao lại cố cưỡng cầu? Hôm nay ta may mắn thắng cuộc, không thể gia nhập quý giáo. Nhưng ta nuốt nhầm linh bảo của thánh nhân, xin thánh nhân thứ lỗi.”

Tiếp Dẫn đạo nhân thấy hắn đã nói đến như vậy, trách tội cũng không hay. Huống hồ chính mình đã nói trước đó rồi, không tiện lật lọng. Đành phải ra vẻ rộng lượng gật đầu:

“ Chuyện liên thai là do trời đã định, đạo hữu không cần chú ý. Nếu đạo hữu hôm nay cùng giáo ta vô duyên, ta cũng không thể miễn cưỡng, mong rằng đạo hữu có thể tự mình giải quyết cho tốt.”

Trương Tử Tinh cảm giác trong người thực sự không khỏe, không dám ở lâu liền vội vã cùng Tam Hoàng cáo từ.

Sau khi bốn người rời đi, Chuẩn Đề đạo nhân nhíu mày nói:

“ Đạo huynh, Tam Hoàng thì đành chịu, nhưng cớ gì lại thả cả Tiêu Dao Tử đi?”

Tiếp Dẫn đạo nhân nói:

“ Theo ta thấy Hỏa Vân Động Tam Hoàng cùng với Tiêu Dao Tử tới Cực Lạc chi hương chỉ sợ không phải là ngẫu nhiên, hẳn đã có tính kế từ trước, sớm chuẩn bị sẵn đường lui. Ngươi và ta dù sao cũng là thánh nhân, không tiện lật lọng làm mất mặt mình trước mặt người khác. Hơn nữa thần thông của gã Tiêu Dao Tử kia còn lớn hơn dự liệu của ta, không ngờ có thể cắn nuốt lục phẩm liên thai. Hiện giờ linh bảo chỉ còn sót lại gần lục phẩm, cho dù có dùng huyền lý tế luyện lần nữa cũng không khôi phục như cũ được. Thật sự là thiên ý!”

Chuẩn Đề đạo nhân vuốt cằm nói:

“ Tiêu Dao Tử là quốc sư Đại Thương, lại có quan hệ thân mật với Triệt Giáo. E rằng cả Thông Thiên Giáo Chủ cũng có liên quan. Ngày đó ở Đông Hải có thể liều mình để cứu ba người Triệt Giáo, mà sau đó Thông Thiên Giáo Chủ kia lại chống cự với Nguyên Thủy Thiên Tôn, ám trợ cho Khổng Tuyên mang Hỗn Độn Chung rời đi. Có thể thấy rằng có quan hệ không tầm thường. Gần đây Tiêu Dao Tử tại Kim Kê Lĩnh lại cùng Triệt Giáo đối địch với Xiển Giáo và giáo ta. Nghe nói hắn còn xả thân cứu huynh muội Triệu Công Minh – môn nhân Triệt Giáo, lại dẫn động Bát Cảnh Cung Lão Tử và Nguyên Thủy Thiên Tôn cầm cự lẫn nhau. Hắn hôm nay nói rằng muốn cứu đạo lữ, rất có khả năng chính là môn nhân Triệt Giáo – Tam Tiên Đảo Tam Tiêu. Tam nữ này bị Nguyên Thủy Thiên Tôn lấy tam bảo Ngọc Như Ý gây thương tích. Cứ nhìn thần thông ký dị mà Tiêu Dao Tử vừa thi triển thì Dao Trì Kim Mẫu chi chú e rằng không thể thương tổn được hắn. Hạt sen trước kia đạo huynh ban tặng chắc đã đem cứu nhất nữ. Cho nên giờ lại tới đây cầu thêm hai hạt nữa.

Tiếp Dẫn đạo nhân nghe Chuẩn Đề đạo nhân giải thích như vậy cảm thấy có lý liền hỏi:

“ Lời người này về việc giáo ta sau này hưng thịnh nên giải thích thế nào?”

Chuẩn Đề đạo nhân trầm ngâm nói:

“Chư phật bồ tát kia là suy nghĩ trong lòng ta và huynh, không có người thứ ba biết được, huống hồ Tiêu Dao Tử nói về các pháp vị so với suy nghĩ của chúng ta còn đầy đủ hơn, phù hợp với đạo của giáo ta, làm sao hắn có thể bịa đặt ra được. Những lời nói về thiên thời mặc dù không đúng, nhưng về nhân hòa là có đạo lý, có thể tùy cơ ứng biến. Chẳng qua người này mệnh cách đặc dị, lại mang thần thông không thể tưởng tượng, đoán được chuyện tương lai, vậy mà giáo ta không thể sử dụng. Vốn dĩ số trời đã định Chu hưng, Thương diệt, nhưng hắn lại là Mệnh ngoại chi nhân (người ngoài số mệnh), chỉ sợ có thể sinh ra nhiều biến chuyển. Nếu đã tương trợ Triệt Giáo, tương lai đối với giáo ta gây bất lợi, chi bằng thừa cơ hội hôm nay…”

Tiếp Dẫn đạo nhân suy nghĩ rất lâu, rốt cục gật đầu nói:

“Mới rồi hắn sử dụng đặc dị thần thông đem lục phẩm liên thai áp chế trong cơ thể. Nếu ta thi triển lục phẩm liên thai trong tay, có khả năng dần dần khiến cho liên thai áp lực bùng nổ, lấy tu vi của hắn là Kim Tiên Thượng Giai, hẳn là phải chết không thể nghi ngờ. Cho dù là Thần Nông có lực lượng lớn lao cũng vô pháp cứu giúp, bề ngoài nhìn không ra manh mối. Cho dù có lộ manh mối, Thông Thiên Giáo Chủ và Lão Tử muốn truy cứu cũng có thể dùng chuyện liên thai mà giải thích, chỉ là …. Đáng tiếc cho một bậc kỳ tài!”

Chuẩn Đề đạo nhân nghĩ tới ngày đó, thầm thở dài một tiếng nói:

“Hôm này tuy là đánh cuộc, nhưng liên thai dù sao cũng là tiên thiên linh bảo, đã thành nhân quả, đạo huynh thi thuật cũng chẳng sao. Nếu Tiêu Dao Tử may mắn sống sót, chuyện này về sau hay là không truy cứu nữa?”

Nếu Trương Tử Tinh lúc này ở đây, chắc chắn mắng to hai lão già dối trá, lấy cớ nhân quả mà bao biện cho việc thất tín.

Tiếp Dẫn đạo nhân vuốt cằm đồng ý, xuất ra liên thai gần lục phẩm kia. Nhìn đài sen ở trên không phía trong lòng bàn tay chậm rãi xoay tròn, trong mắt hiện ra thần quang sáng ngời.

Trương Tử Tinh đi theo Tam Hoàng rời khỏi Cực Lạc chi địa, đem Hà Đồ trả lại cho Phục Hi, sau đó lại tạ ơn Tam Hoàng. Tam Hoàng khen ngợi không ngớt biểu hiện của hắn. Bốn người một đường bay nhanh, đang bay bỗng nhiên Trương Tử Tinh cảm giác dị động trong cơ thể vốn đã được tiên lực áp chế nay bắt đầu bành trướng trở lại, lập tức chịu không nổi, vội dừng độn quang hạ xuống đất.

Tam Hoàng phát hiện dị trạng của hắn cũng vội dừng lại. Trương Tử Tinh chịu không nổi nữa vội ngồi xuống xếp bằng, vận công áp bức. Thần Nông liếc một cái đã nhận ra bệnh trạng của Trương Tử Tinh không nhẹ, chạy ngay tới phía sau hắn khoang chân ngồi xuống, vận tiên lực tra xét, vừa tra xét xong sắc mặt liền trở nên ngưng trọng.

Lúc này lồng ngực Trương Tử Tinh đã không tự chủ được mà thở phập phồng, hiển nhiên là đang rất khốn khổ.

Thần Nông vội vàng xòe bàn tay ra, trong đó xuất hiện một loạt châm. Mấy cái châm này rất dẻo dai, bề ngoài trong suốt, cũng chẳng biết là làm từ chất liệu gì. Thần Nông chỉ về Trương Tử Tinh, châm liền biến thành một đạo tử mang (tia sang màu tím) tự động bay vào bộ vị tương ứng trên thân thể hắn. Lực lượng tiên thể của Trương Tử Tinh mạnh mẽ là vậy mà không thể chống đỡ, châm kia dễ dàng tùy ý phá thể mà vào. ( TTT có ma thể chứ tiên thể đâu??? Tác giả chắc lẫn cẫn ). Chỉ là bộ vị tử châm (châm màu tím) đi vào mười phần kỳ lạ, trong sách châm cứu đời sau không hề thấy, cũng không hề có máu tươi chảy ra.

Sau khi tử châm nhập thể, Trương Tử Tinh thân thể dần dần bình phục, nhưng sắc mặt Thần Nông lại càng nghiêm trọng, bởi vì biểu hiện bên ngoài là thế nhưng lực lượng trong cơ thể Trương Tử Tinh không những không trở lại bình thường mà lại càng nghiệm trọng, có xu hướng muốn bùng nổ mãnh liệt.

Thần Nông vươn hai tay, mười ngón vận động theo một quy luật kỳ lạ, tử châm chịu sự tác động của mười ngón tay, bắt đầu phát ra lực chấn động, muốn thừa dịp trước khi lực lượng bành trướng tìm một nơi để khai thông.

Nhưng cỗ lực lượng này thực sự quá mức cường đại, tử châm chỉ mới chấn động một chút, chưa đạt được mục đích đã bị bắn ngược ra. Hai tay Thần Nông như điện, bắt được tử châm, hô “Tật”, tử châm lại hóa thành tử quang, hoàn toàn chui vào cơ thể Trương Tử Tinh. Trương Tử Tinh như thể con rối bị giật dây, dưới sự “điều khiển” của hai tay Thần Nông mà thể hiện các loại động tác phối hợp với tử quang. Mặt đất xung quanh chịu lực lượng phát ra từ Trương Tử Tinh đã xuất hiện nhiều vết nứt lớn.

Thần Nông khống chế một lúc, cảm giác không thể tiếp tục, mồ hôi lạnh chảy ra đầm đìa, vội kêu lên:

“ Phục Hi hoàng huynh, Hiên Viên hoàng đệ, tiên lực trong cơ thể hắn bây giờ đang bành trướng rất lợi hại, ta không thể khai thông, xin mau chóng dùng tiên lực giúp hắn áp chế!”

Phục Hi và Hoàng Đế vội vàng ngồi xuống, tạo ra thế tam giác, vây lấy Trương Tử Tinh vào giữa, thi triển tiên quyết. Phục Hi là thanh quang, Hoàng Đế là kim quang, Thần Nông là tử quang, tam sắc quang mang bao phủ lấy hắn, áp chế lực lượng bạo phát kia.

Dưới lực trùng kích cường liệt đó, Trương Tử Tinh chỉ cảm thấy thần trí dần mơ hồ, ngũ cảm đều không còn tác dụng, trong tiên thức chỉ còn cảm giác không ngừng bành trướng khủng bố kia.

Năm đó hắn dùng lực lượng của Thao Thiết thôn phệ hỗn độn cửu hình, chẳng qua lực lượng to lớn của cửu hình đã bị Lão Tử phong ấn, nếu không chịu áp lực đặc biệt sẽ không tự động giải trừ mà phát tác, cho nên lúc ấy hắn mới có thể thu cửu hình vào trong cơ thể.

Tuy là như thế nhưng lực lượng khi cửu hình bùng nổ vẫn rất khủng bố, cũng may là cửu hình tuần tự mà “bạo” chứ nếu không Trương Tử Tinh chỉ có một kết cục là “ Nhân thể bom”

Thập nhị phẩm liên thai là tiên thiên linh bảo, mặc dù hơi kém Càn Khôn Đỉnh tiên thiên chí bảo nhưng Trương Tử Tinh lần này trực tiếp cắn nuốt sáu đài sen, lại bị Tiếp Dẫn đạo nhân âm thầm thi thuật, lực lượng tất nhiên là khủng bố vô cùng, Càn Khôn cửu hình đơn lẻ còn rất xa mới có thể so sánh được. Tu vi trước mắt của Trương Tử Tinh chỉ là Kim Tiên Thượng Giai, cho dù có ma thể cường hãn cũng vô pháp chứa nổi lực lượng bùng nổ của tiên thiên linh bảo, cho nên khó có thể duy trì nổi.

Lực lượng của liên thai càng bành trướng, tam sắc quang mang do Tam Hoàng thi triển đã bắt đầu run rẩy dù đã Tam Hoàng cố gắng hết sức. Dưới tác dụng của lực lượng kia, mặt đất dưới bốn người đã sụp đổ thành một hình tròn có đường kính rất lớn.

Phục Hi cả kinh nói:

"Không thể tưởng được lực lượng của liên thai kia lại cường đại như vậy. Chúng ta hợp lực mà cũng không áp chế nổi. Cứ như thế này thì trừ thánh nhân lực ra không gì có thể hóa giải. Nghe nói Thông Thiên Giáo Chủ hiện đang bế quan, biện pháp duy nhất lúc này là cấp tốc chạy tới ngoài ba mươi tầng trời Oa hoàng cung, mời muội tử của ta ra tay tương trợ, mới có thể cứu hắn một mạng."

Hoàng đế mặt lộ vẻ ưu tư:

"Nơi này cách ngoài ba mươi tầng trời mười phần xa xôi, như thế nào có thể dẫn hắn tới Oa hoàng cung?"

Thần Nông nói:

“Lấy sự huyền diệu của Hà Đồ của Phục Hi hoàng huynh, ba người chúng ta vừa thi lực bảo vệ vừa chạy, tới ngoài ba mươi tầng trời cũng không khó, ta chỉ lo là hắn không thể bình yên mà tới được Oa hoàng cung.”

“ Việc này không thể chậm trễ. Đây là sinh lộ duy nhất, nếu trì hoãn thì hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ, chúng ta mau mau động thân!”

Phục Hi vừa dứt lời, mười phù hào của Hà Đồ xuất hiện quanh thân bốn người, giống như đem bốn người cuộn lại, lập tức biến mất vô tung.

Hà Đồ quả nhiên thần kỳ, bọc lấy bốn người Trương Tử Tinh, một đường đột phá lực cản, xuyên qua không gian thiên giới, bay thẳng tới ngoài ba mươi tầng trời. Bay tới không gian rộng lớn, Hà Đồ lại triển khai, phát ra ánh quang mang như mũi nhọn bảo hộ phía trên, duy trì tư thế bốn người, tựa như một phi thuyền con thoi, theo phương hướng trong ý niệm Phục Hi nhanh chóng bay đi.

Nhưng đi được nửa đường, Trương Tử Tinh trên Hà Đồ bỗng nhiên trở nên run rẩy kịch liệt. Hai mắt trợn trừng, đồng tử chợt biến thành màu trắng, phát ra quang mang mãnh liệt. Ngay sau đó, trên người các màu hào quang hiện lên sáng chói, toàn bộ thân thể đều trở nên vặn vẹo cực độ, thỉnh thoảng xuất hiện tình trạng bành trướng. ( Nổ rùi, nổ rùi! Bùm!)

Tam Hoàng thấy vậy, trong lòng biết không ổn, đều vô cùng sợ hãi, tăng mạnh tiên lực chạy thật nhanh. Nhưng rốt cục thì khống chế không nổi. Sau một trận vặn vẹo khủng bố, cả người Trương Tử Tinh mạnh mẽ bạo liệt, hóa thành lớp lớp tro bụi. Lực nổ khủng bố vô cùng, không gian ven đường Hà Đồ bay qua, rất nhiều vẫn thạch (thiên thể) đều bị chấn nát vỡ vụn ra, ở không trung phập phềnh rơi rụng.

Cùng lúc đó, tại Tây Phương Giáo, lục phẩm liên thai trong tay Tiếp Dẫn đạo nhân xoay tròn càng thêm nhanh chóng, theo chấn động mạnh mẽ, phát ra bạch quang mãnh liệt. Tiếp Dẫn đạo nhân cùng Chuẩn Đề đạo nhân liếc nhau, hơi hơi vuốt cằm, thu đài sen lại.

Trong Hà Đồ, Tam Hoàng cũng phải chịu lực nổ đáng sợ kia, bị đánh bật bay về hai phía, may mà Hà Đồ huyền diệu, có một cỗ lực lượng kỳ dị bảo vệ ba người không thoát khỏi phạm vi Hà Đồ mà rơi vào không gian vũ trụ.

Ba người vừa rồi không hề thi triển lực phòng ngự, quên mình liều mạng đem lực lượng đưa vào trong cơ thể Trương Tử Tinh, giúp hắn áp chế lực lượng của liên thai, đến lúc này tiên thể và nguyên khí đều tổn thương không nhẹ.

Nhưng Tam Hoàng cùng không thèm để ý một chút nào tới thương thế của tiên thể và nguyên khí của mình, kinh ngạc nhìn vụ nổ tan xác, hóa thành tro bụi của Trương Tử Tinh, mặt đều xám như tro tàn: nhân giới thiên tử kỳ tài thế gian, trí dũng song toàn, thân mang đủ loại dị năng thần thông, lại có tâm muốn nghịch thiên, chính là nhân tuyển bọn họ tìm kiếm bấy lâu nay. Vì thế mà ba người không tiếc vì hắn mà mạo hiểm, nghĩ mưu tính kế, bây giờ thiên ý trêu người, tuy rằng lấy được kiện kỳ bảo của Tây Phương Giáo kia nhưng cuối cùng hắn lại nổ tan xác chết, khiến cho hi vọng nhiều năm đột nhiên tan thành bọt nước….

Nhưng chính vào lúc này, chuyện khiến Tam Hoàng vô cùng kinh ngạc xảy ra, tro bụi đang rơi rụng kia bỗng nhiên tự động tụ họp lại một chỗ, dần dần lại trở thành hình dạng Tiêu Dao Tử, giống như là phim được bấm nút “ tua lại” vậy. ( Xin trích dẫn một câu kinh điển của TTT : “Tiểu Cường!!!”)

Chỉ thấy Trương Tử Tinh chậm rãi mở mắt, làm như đã khôi phục bình thường. Nếu không phải trong cơ thể có cảm giác thương thế cùng nguyên khí hao tổn, Tam Hoàng còn nghĩ những điều mới thấy vừa rồi là ảo giác.

Trương Tử Tinh trong lòng hiểu rõ: trong thời khắc nguy cấp, lại là thế thân mộc nhân phát huy tác dụng, nhưng đây cũng là lần cuối cùng.

Thông Thiên Giáo Chủ tặng cho thế thân mộc nhân đích xác là bảo vật huyền diệu, thay hắn đỡ vài lần ách nạn kinh hiểm. Lần đầu tiên là ngăn cản Toái Tinh Trùy của Thân Công Báo; lần thứ hai là phòng ngự tam bảo Ngọc Như Ý của Nguyên Thủy Thiên Tôn; hiện giờ là lần thứ ba.

Tổng cộng ba lượt cơ hội "Thế thân" đã dùng hết toàn bộ. Cái này đại biểu cho từ nay về sau, hắn không còn có gì bảo mệnh "May mắn" .

Thần Nông vội vàng tra xét tình huống trong cơ thể Trương Tử Tinh, phát hiện cổ lực lượng đáng sợ của liên thai kia đã phân tán khắp nơi trong cơ thể, mặc dù vẫn là phiền toái không nhỏ, nhưng lại không lo tới việc bị nổ tan xác như vừa rồi.

"Hoàng huynh, bệ hạ lúc này nguy cơ tạm giải, nhưng vẫn chưa trừ tận gốc, có thể vẫn còn trở ngại, chi bằng nhờ Nữ Oa nương nương trợ giúp. Ta vẫn nên nhanh chóng tới Oa hoàng cung."

Phục Hi gật gật đầu, Hà Đồ tiếp tục hướng phía trước bay đi, mục tiêu vẫn như cũ không thay đổi.

Lúc trước Trương Tử Tinh mơ hồ bên trong tiên thức, còn không biết bốn người chính là hướng Oa hoàng cung mà đi, hiện giờ nghe xong liền hiểu, trong lòng không khỏi giật mình kinh hãi ---- đi Oa hoàng cung? Đi gặp vị Nữ Oa nương nương năm đó bị mình lên án mạnh mẽ sao?

Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần - Chương #367