Chương 332: Khương Tử Nha Thư Bái Triệu Công ...


Trong Thương doanh, Trương Tử Tinh không hiểu vì sao mà mông lung một hồi, lại phục hồi lại, trong lòng thật là khó hiểu. Hôm sau, Hình Thiên từ Triều Ca trở lại. Như hắn an bài, Đạo Hành thiên tôn đã bị Hình Thiên lấy đặc thù cấm chế của Ma thần tộc cầm cố tu vi, trở thành vật thí nghiệm cao cấp mang Ngọc Thanh Tiên Quyết trong căn cứ dưới lòng đất.

Tuy rằng Tây Phương giáo rút đi, Nguyên Thủy thiên tôn bại chạy, nhưng trước mắt trong Chu quân vẫn như trước cường địch đông đảo, lấy Nhiên Đăng đạo nhân cầm đầu các tiên Xiển Giáo đều là người tu vi cao thâm, mặt khác thực lực hùng hậu tứ đại huyền tiên Huyền Cơ, Lục Áp, Thái Vi, Độ Ách. Khương Tử Nha chỉnh thể thực lực một phương, phải trên Thương quân rất nhiều. Nếu không có Đinh Hải thần châu của Triệu Công Minh thật là quá mức bá đạo, không ai có thể tranh phong, chỉ sợ bây giờ bị động phòng thủ là Văn Trọng một phương.

Hiện giờ Chu quân thủ mà không chiến, chi bằng nghĩ một biện pháp đem bọn họ hoàn toàn đánh bại. Trong lúc mọi người ở đây thương nghị, Triệu Công Minh bỗng nhiên nhíu mày, ở trong doanh thong thả cất bước tới, tựa hồ là suy nghĩ cái gì.

Văn Trọng còn tưởng rằng Triệu Công Minh nghĩ tới chỗ then chốt, hỏi: “Triệu đạo huynh, có thể có biện pháp?”

Triệu Công Minh lắc lắc đầu, bước chân gấp rút hơn, vò đầu bứt tai.

Trương Tử Tinh nói: “Triệu đạo hữu không cần nóng vội, việc này vẫn cần suy nghĩ kỹ hơn rồi bàn sau”.

“Ta biết …” Triệu Công Minh miễn cưỡng đáp một câu, gật gật đầu, lập tức hướng phía sau trướng mà đi.

Mọi người thương nghị một hồi, không có kết quả mà giải tán. Khi Văn Trọng đi tìm Triệu Công Minh phát hiện hắn nằm ngủ trên giường, trên mặt đội mặt nạ không thấy rõ biểu tình, chỉ truyền đến từng đợt tiếng ngáy.

Văn Trọng thấy Triệu Công Minh mới vừa rồi hoảng hốt bất an, hiện giờ lại mê man như vậy. Chỉ nói hắn gần đây thi triển pháp thuật, mệt mỏi quá mức. Không muốn quấy nhiễu hắn nghỉ ngơi, nhẹ nhàng lui ra ngoài.

Lại qua hai ngày. Triệu Công Minh vẫn ngủ say như trước, cho đến buổi chiều còn chưa từng tỉnh lại, chỉ là tiếng ngáy kia quá nặng. Văn Trọng biết Triệu Công Minh là huyền tiên chi thể, thấy tiếng ngáy của hắn như sấm, cảm thấy kỳ quái, nhẹ nhàng lấy tay đẩy mà hỏi: “Triệu đạo huynh, ngươi là tiên thể, vì sao lại ngủ say như vậy?

Triệu Công Minh mông lung mà mở mắt, đáp: “Ta cũng chưa từng ngủ”.

Nói xong, lại từ từ hôn mê. Ngủ mà bất tỉnh nhân sự.

Triệu Công Minh nguyên đều không phải mỗi ngày tham nghị quân sự, có khi cũng sẽ ở trong doanh tĩnh dưỡng, cho nên Trương Tử Tinh vốn cũng không lưu ý, chỉ là Văn Trọng thấy gần đây hành động đảo lộn, không an tâm, nói cùng Trương Tử Tinh. Trương Tử Tinh đột nhiên nghĩ tới một chuyện, quát to một tiếng : “ Không tốt ” , vội vàng mang theo Hình Thiên đến xem Triệu Công Minh.

Chỉ thấy Triệu Công Minh quả nhiên mê muội, thần trí tựa hồ thanh tỉnh, mà thân thể không tự chủ được ngủ say. Trong mắt Trương Tử Tinh tinh quang đại thịnh: quả nhiên là Đinh Đầu Thất Tiến Thư!

Đinh Đầu Thất Tiến Thư là bí thuật cực mạnh của Yêu tộc, ngay cả Hình Thiên cũng chỉ nghe danh mà thôi, có lẽ chỉ có Thượng cổ ma thần cùng thời đại Yêu hoàng mới có thể biết được ảo diệu bên trong.

Trong nguyên tác Triệu Công Minh đúng là chết dưới thuật ác độc này của Lục Áp, khi ấy vào lúc cuối mới bị Văn Trọng tính ra, về sau hai đồ đệ của Triệu Công Minh là Trần Cửu Công và Diêu Thiểu Ty đi cướp hình nhân bằng cỏ, lại bị Dương Tiễn biến hóa lừa gạt, thân tử giữa đường. Khiến Triệu Công Minh cuối cùng chết thảm.

Không thể tưởng được. Lục Áp rốt cuộc vẫn dùng thuật này với Triệu Công Minh ! Kỳ thật Trương Tử Tinh cũng không biết, Đinh Đầu Thất Tiến Thư kia đã sớm phát động. Mà mục tiêu chính là hắn , quốc sư kia, nhưng không biết có phải do là người ngoài số mệnh , hoặc là Tiêu Dao Tử căn bản là một cái giả danh , Đinh Đầu Thất Tiến Thư lại có thể như ma xui quỷ khiến mà thất bại, cuối cùng còn làm cho Lục Áp không hiểu vì sao mà phải nếm khổ .

Theo lý thuyết, Đinh Đầu Thất Tiến Thư này phát động, cần thời gian phát động là hai mươi mốt ngày, chỉ cần trong thời gian này đoạt lại hình nhân bằng cỏ có viết tên Triệu Công Minh kia chính là có thể hóa giải.

Trương Tử Tinh triệu mọi người đến, khẩn cấp thương lượng việc này, Văn Trọng nghe nói Triệu Công Minh là trúng ám toán của địch nhân, không khỏi kinh hãi. Mọi người thương nghị một hồi, cuối cùng quyết định, Văn Trọng phái quân chủ động khiêu chiến, hấp dẫn sự chú ý của đám người Nhiên Đăng đạo nhân, Hình Thiên cùng Trương Tử Tinh đi trước Chu doanh cướp đoạt người cỏ.

Văn Thái sư y kế, dẫn Ma Gia tứ tướng, đám người Viên Hồng, đến trước Chu trận khiêu chiến. Bởi vì sử dụng bí pháp rút ngắn thời gian của Đinh Đầu Thất Tiến Thư, cho nên Khương Tử Nha mỗi ngày hao phí phần lớn thời gian bái thư thi pháp, ít ở trong doanh. Huyền Cơ, Thái Vi, Độ Ách ba vị huyền tiên lúc này chính là thi triển Tam tài trận, Lục Áp cũng ở một bên thi thuật hỗ trợ, tăng tốc thời gian thi pháp.

Khương Tử Nha nhận được cấp báo, Thương quân Văn Trọng dẫn đại quân đến, tất nhiên là không dám chậm trễ. Bở vì hắn không thể dứt ra, vội lệnh Hoàng Phi Hổ lĩnh quân nghênh chiến, cũng mời Nhiên Đăng đạo nhân cùng vài vị đồng môn đi trước trợ giúp.

Hình Thiên mang theo Trương Tử Tinh, thi triển pháp thuật ẩn thân, tránh đi Chu quân tiền phương xuất trận, một đường lẻn vào Chu doanh. Hai người tìm một hồi, đúng là tìm không thấy vị trí cụ thể thi triển Đinh Đầu Thất Tiến Thư, khi bắt lấy một quân sĩ đi một mình tra hỏi cũng trả lời không biết. Trương Tử Tinh thử cùng Băng Tuyết liên hệ, nhưng Băng Tuyết trong khoảng thời gian này không biết như thế nào bỗng nhiên mất đi “ Tín hiệu ”, cũng không biết gặp phải việc gì ngoài ý muốn.

Khi Trương Tử Tinh trong lòng cấp bách, liền thấy phía trước đi đến một thiếu niên đạo gia, lưng hai thanh kiếm, theo tướng mạo, hẳn là môn hạ của Phổ Hiền chân nhân Mộc Tra. Nói đến cũng là Mộc Tra xui xẻo, hôm nay đúng lúc hắn tuần doanh, khi mới đi đến chỗ quân doanh yên tĩnh, bỗng nhiên cảm giác hai mắt tối sầm, chung quanh cảnh tượng chợt đại biến.

Mộc Tra trong lòng biết khác thường, Ngô Câu song kiếm đã nắm chắc trong tay, cảnh giác nhìn chung quanh cuồn cuộn khói đen. Mắt thấy khói đen kia lan tràn lại đây, Mộc Tra tâm niệm vừa động, Ngô Câu song kiếm rời tay tế xuất, ở không trung phát ra kiếm khí sắc bén, muốn đem uy hiếp trong khói đem chém giết, khi Ngô Câu sắc bén vô cùng của sư môn đụng tới khói đen kia, lại có thể như trâu đất xuống biển, nhanh chóng bị cắn nuốt, rốt cuộc triệu không quay về.

Ngay sau đó khói đen kia đem Mộc Tra toàn thân bao vây, Mộc Tra chỉ cảm thấy trong thiên địa đều biến thành hắc ám vô tận, cỗ hắc ám đáng sợ này giống như mang theo ma lực quỷ dị, đem lực lượng của hắn toàn bộ hút khô, giống như phàm nhân, mặc cho vận dụng Ngọc Thanh Tiên Quyết như thế nào cũng không cách nào đề tụ được. Mộc Tra hét lớn một tiếng, muốn cho mình thêm can đảm, lại phát hiện đã mất thanh âm rồi. Khói đen kia mặc dù cắn nuốt lực lượng chưa có chấm dứt, Mộc Tra cảm giác chính mình cả người thật giống như lâm vào một vũng bùn sâu không thấy đáy, càng giãy dụa càng lún sâu, đến cuối cùng, lực lượng để động một ngón tay cũng không có.

Mộc Tra lúc này đúng là hết sức sợ hãi, một thanh âm bỗng nhiên ở trong đầu vang lên: “ Nói ra nơi ở của Khương Tử Nha. Có thể tha chết cho ngươi !”

Đây rốt cuộc là yêu ma quỷ quái gì? Mộc Tra sợ hãi không thôi, không thể mở miệng. Đành phải nghi hoặc trong lòng.

Vậy mà thanh âm kia lại có thể nghe được tâm thanh của hắn, nói: “ Ta là người phương nào không cần ngươi lo. Chỉ cần nhanh nhanh nói ra Khương Tử Nha ở nơi nào, nếu không tính mạng khó giữ được !”

Mộc Tra cũng là người kiên cường: “ Ta là môn hạ Ngọc Hư, sư ân sâu nặng, sao có thể sợ chết! Muốn giết cứ giết, ngươi đừng hòng từ miệng ta nhận được tin tức gì!”

Thanh âm kia cười lạnh một tiếng: “Hay cho một cái sư ân sâu nặng! Phụ thân ngươi Lý Tĩnh là trọng thần Đại Thương, mẫu thân cũng ở Trần Đường Quan, ngươi lại có thể có dũng khí trợ giúp phản nghịch Cơ Phát ! Ngươi chỉ nhớ rõ sư ân, chẳng lẽ ngay cả ân dưỡng dục của cha mẹ đều đã quên? Nếu thân phận của ngươi truyền vào Triều Ca, cha mẹ ngươi nhất định vì ngươi mà mang họa sát thân !”

Mộc Tra nghe vậy, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Thanh âm kia lại nói : “ Ta là quốc sư của Đại Thương Tiêu Dao Tử, cùng phụ thân ngươi có vài phần giao tình, ngươi nếu không muốn liên lụy cha mẹ, nhanh nhanh đem hành động của Khương Tử Nha và Lục Áp nói ra, ta sẽ thả ngươi rời đi, cũng không hại cả nhà ngươi. Nhưng ngươi tự giải quyết cho tốt, lại phải giữ huynh trưởng kia của ngươi đừng vội lại giúp phản nghịch, nếu không sẽ có đại họa ”.

Mộc Tra nghe nói ngươi này đúng là Tiêu Dao Tử đánh bại sư môn trưởng bối Ngọc Đỉnh chân nhân và Quảng Thành Tử, biết chính mình cũng không phải đối thủ, mà Tiêu Dao Tử nói lại đánh trúng uy hiếp hắn, lập tức đáp: “Khương sư thúc và Lục Áp đang ở Dương Sơn Thiết Thai, trong vòng bảy ngày muốn lấy tính mạng của Triệu Công Minh. Ta chỉ biết có như vậy mà thôi, ngươi không được nuốt lời!”

Trương Tử Tinh vừa nghe Đinh Đầu Thất Tiến Thư thời gian lại có thể rút ngắn xuống bảy ngày, âm thầm kêu may mắn đã tới sớm. Hỏi rõ chỗ thi pháp kia ngoại trừ Lục Áp, lại còn có Huyền Cơ chân nhân, Độ Ách chân nhân và Thái Vi chân nhân, thì không khỏi hít một ngụm lương khí.

Trừ Khương Tử Nha có thể xem nhẹ không tính toán ra, bốn huyền tiên này thế trận thật là cường đại vô cùng. Hình Thiên mặc dù đã tiến tới cảnh giới huyền tiên thượng giai đỉnh, nhưng phải lấy một địch bốn, chỉ sợ cũng không có phần thắng, trừ phi có Khổng Tuyên ở đây … Chẳng qua hiện giờ, Khổng Tuyên vẫn như trước không có tin tức, chỉ có thể dựa vào chính mình hai người.

Trương Tử Tinh thi triển ra vực lực, đem Mộc Tra đánh ngất, cùng Hình Thiên một đường hướng Thủ Dương sơn tiến đến.

Hai người một đường tiềm hành, đi tới vị trí như lời Mộc Tra nói, quả nhiên chỉ thấy Khương Tử Nha múa trường kiếm, bước cương đạp đấu ( một loại bộ pháp , không thể dịch ) trước vu thai, dùng thư phù niệm chú mà sai khiến, hướng tới người cỏ trên đài lạy xuống. Mỗi một lạy, người cỏ kia liền run nhè nhẹ, mà thư phù phía trước người cỏ dần dần tự động đốt cháy, đến khi trở thành tro tàn. Sau khi bái xong, Khương Tử Nha cũng không có rời đi, mà ở trên đài dựa theo phương vị đặc biệt bước đi, cầu khấn.

Có Tam tài trận của Huyền Cơ chân nhân tam tiên trợ giúp, Khương Tử Nha mỗi ngày có thể bái xong một thư, đợi sau khi bảy thư xong, liền có thể bắn tên, đến lúc đó cho dù Triệu Công Minh có tài cán lớn đến đâu cũng không giữ được tính mạng. Trong nguyên tác, cũng chỉ có Khương Tử Nha ở đó, cho nên Trần Cửu Công và Diêu Thiểu Ty tùy tiện mà dùng độn thuật chiếm được người cỏ. Hiện giờ, Huyền Cơ, Thái Vi, Độ Ách ba người hình thành một hình tam giác, đem Khương Tử Nha trên pháp thai vây ở bên trong, mà Lục Áp ở bên cạnh Khương Tử Nha một tấc cũng không rời, xem ra trận đánh trực diện là không thể tránh khỏi.

Khương Tử Nha vừa mới cúi đầu hết, thì phát hiện đỉnh đầu bầu trời bỗng nhiên đen nghịt một mảnh, chỉ thấy mảng lớn mây đen hướng bên này tụ tập mà đến, còn có mơ hồ lôi điện lóe ra.

Một bên Lục Áp nhíu mày, mà ba vị huyền tiên vốn nhắm mắt thi pháp trong Tam tài trận cũng không hẹn mà cùng mở mắt.

Lúc này cát bay đá chạy, cuồng phong gào thét, trong mây đen kia bỗng nhiên xạ xuống mấy đạo điện quang, hướng năm người phía dưới bổ tới, thanh thế kinh người. Khương Tử Nha hoảng sợ lấy ra Hạnh hoàng kỳ nơm nớp lo sợ bảo vệ thân thể. Trong Tam tài trận tam tiên đồng thời đứng dậy, thi triển thần thông chống đỡ.

Lôi điện kia đánh trên mặt đất, năng lượng đáng sợ và nhiệt độ cao đem nham thạch nấu chảy thành chất lỏng trong nháy mắt, cũng không có ảo giác gì. Độ Ách chân nhân đem Định Phong Châu ra, Định Phong Châu kia quả nhiên thần diệu, cuồng phong im bặt. Huyền Cơ chân nhân nắm bắt đúng cơ hội với đám mây đen kia lấy ra Chấn thiên chùy, Chấn thiên chùy đánh lên phía trên đám mây, rõ ràng phát ra tiếng kim thiết, bắn ngược trở về.

Mà mây đen kia chịu một kích này, lôi điện lực nhất thời giảm mạnh, dường như tán loạn, nhanh chóng hướng trên mặt đất lan tràn mà đến.

Lục Áp đưa tay mở ra, xuất hiện một ngọn lửa nóng rực, hướng mây đen nghênh tiếp. Ngọn lửa này nhiệt độ cực cao, trong không khí đột ngột trở nên khô ráo vô cùng, đại bộ phận mây đen bị bốc hơi lên, chỉ còn lại khói đen nhàn nhạt chung quanh tản mát.

Chỉ thấy chỗ mây đen dày đặc nhất, hiện ra một thân ảnh đại hán cường tráng.

Lục Áp chân nhân và huyền cơ chân nhân vừa thấy tráng hán này, cơ hồ đồng thời kêu lên: “Hình Thiên!”

Độ Ách chân nhân và Thái Vi chân nhân vừa nghe tên Hình Thiên thì kinh hãi. Chỉ thấy Hình Thiên cười ha ha, đầu người đột nhiên biến mất, thành ra một người lấy hai vú làm mắt, rốn làm miệng bộ dáng kỳ lạ, hai tay nắm một đại phủ dài màu đen, toàn thân đột nhiên tản mát ra khí thế kinh người.

Cỗ khí thế này thập phần cường đại, Lục Áp không khỏi sinh ra cảm giác khủng hoảng, lấy khí tức Hình Thiên tỏa ra mà xem trình độ còn hơn xa lần đó đối chiến cùng mình ở Vũ Di Sơn. Loại lực lượng này, chỉ sợ đã không phải là huyền tiên thượng giai lực, chẳng lẽ nói lúc trước khi ở Vũ Di Sơn Hình Thiên còn bảo tồn thực lực?

Độ Ách chân nhân và Thái Vi chân nhân cũng bị khí thế kia chấn nhiếp, âm thầm hoảng sợ. Khương Tử Nha được Lục Áp phân phó, ỷ vào Hạnh hoàng kỳ hộ thân, xuống đài đi tìm một góc núp vào.

Tam tiên dù sao cũng không phải người thường, rất nhanh liền khôi phục bình thường: đã biết có bốn người hơn nữa Huyền Cơ chân nhân tu vi cũng là huyền tiên thượng giai đỉnh, lấy bốn đánh một, nào sợ Hình Thiên?

Huyền Cơ chân nhân trong mắt xoẹt qua vẻ kinh sợ, trong lòng ngờ vực phải chăng Hình Thiên đoán được thân phận của hắn là Thiên Đế phân thân, vì báo thù mà đến. Hắn nhìn ba người Lục Áp cảnh giác cao độ, nhãn châu- xoay động, lại lấy ra Chấn thiên chùy, trong miệng quát to: “Hình Thiên này nhất định là vì chuyện của Triệu Công Minh mà đến, ba vị đạo hữu, nhanh chóng hiệp lực, trừ bỏ tên ma đầu này ! “

Huyền Cơ chân nhân tuy rằng dùng tâm kế, nhưng đã đoán đúng ý đồ của Hình Thiên, lời này của hắn vừa ra, cùng Hình Thiên từng kết thù kết oán Lục Áp là người thứ nhất hưởng ứng kêu gọi, trong tay hiện ra ba cái lông chim gì đó, toát ra chân hỏa rừng rực, nhanh nhẹn hướng Hình Thiên cuốn tới.

Khi Chấn thiên chùy và lông chim trước sau tới gần, Hình Thiên cũng không trốn tránh, hai tay nhanh chóng huy động Kiền thích thần phủ. Dần dần, hai tay đều hóa thành một mảnh mông lung, không thấy rõ, chỉ thấy một mảnh bóng xám, thỉnh thoảng chớp động lưu quang.

Chỉ nghe tiếng vang thanh thúy không ngừng, Chấn thiên chùy bay ngược trở về, Huyền Cơ chân nhân tiếp được chỉ thấy trên chùy truyền đến lực chấn động đáng sợ, đứng không vững lảo đảo lùi lại. Mà tam cái hỏa vũ của Lục Áp là vật cực kỳ mềm mại, mang theo ngọn lửa của bản thể Lục Áp, rất khó đối phó, có thể nói cương không thể phá, nhu không thể ngăn. Nhưng mà, dưới thần vũ của Hình Thiên, lông chim mềm mại vô cùng như thế toàn bộ hóa thành sợi nhỏ, làm như gặp phải nhu lực cường đại hơn.

Đánh lui Chấn thiên chùy, có thể nói là lực chí cương, mà đập tan hỏa vũ lại là lực chí nhu. Nếu nói trước khi đột phá cảnh giới lộ số Hình Thiên đi chính là cương mãnh, hiện giờ cũng đã lĩnh ngộ chí nhu chi đạo, do đó đạt tới cảnh giới đại thành cương nhu kết hợp. Đây đúng là Hình Thiên từ điều “ Chí lý “ mà Trương Tử Tinh cung cấp đã lĩnh ngộ ra : “ Thiên hạ chi chí nhu , trì sính thiên hạ chi chí kiên ( đại ý : thiên hại là chí nhu , nếu tốc độ cực nhanh thì sẽ thành chí cương “ )

Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần - Chương #332