Chương 285: Cầu Thân


Người đầu tiên mà khi tỉnh lại Trương Tử Tinh nhìn thấy không phải Bích Tiêu, cũng không phải Vân Tiêu mà là Thông Thiên giáo chủ thánh nhân.

Trương Tử Tinh còn tưởng mình hoa mắt nữa, hắn nhớ rõ sau khi hỗn độn chi hình bạo liệt thì đã mất đi thần trí, rất có thể đã đại náo một trận kéo đến tận Bích du cung sao ?

Trương Tử Tinh nghĩ tới đó không khỏi rùng mình, nhưng càng khiến hắn khó hiểu vì bất luận tiên lực hay nguyên khí trong cơ thể đều cảm thấy tràn trề vô cùng, không hề có cảm giác suy yếu như trước đây, tựa hồ chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì.

Trương Tử Tinh tuy mơ hồ nhưng không dám thất lễ, hành lễ với Thông Thiên giáo chủ nói :“Tử tân bái kiến giáo chủ, lần này lại phiền nhiễu đã quá thất lễ, mong thứ lỗi.“

Thông Thiên giáo chủ mỉm cười nói :“Bệ hạ không cần đa lễ, huống hồ đây cũng không phải là Bích du cung của bần đạo mà là tam tiên đảo của tiểu đồ.“

Trương Tử Tinh sau khi nghe Thông Thiên giáo chủ tóm tắt lại mọi người liền bừng tỉnh vội vã tạ ơn Thông Thiên giáo chủ giúp đỡ.

Thông Thiên giáo chủ nói :“Bệ hạ vừa phát tác rất kỳ dị, ngay cả Hỗn nguyên kim đấu cũng không thể đấu lại, không biết vì sao lại xảy ra chuyện này?“

Trương Tử Tinh cũng không giấu mà đem chuyện cửu đỉnh cùng thần thiết đều kể lại, Thông Thiên giáo chủ vừa nghe tới Càn khôn đỉnh sắc mặt tuy vẫn bình tĩnh nhưng trong lòng không ngừng rung động, thầm than :“Không ngờ bệ hạ lại có cơ duyên lớn lao, có được tiên thiên chí bảo!“

Trong xếp hạng pháp bảo, uy lực của tiên thiên chí bảo hình thành trước cả thiên địa cường đại nhất, mà tiên thiên chí bảo cũng chỉ mới có vài thứ là : Bản cổ phiên, Thái cực đồ, Hỗn độn chung, Càn khôn đỉnh, Côn lôn kính. Hai thứ đầu là của Lão tử cùng Nguyên Thủy thiên tôn đoạt được, Tru tiên tứ kiếm trong tay Thông Thiên giáo chủ là bốn khí Tru, Lục, Hãm, Tuyệt ngưng tụ từ tiên thiên được Hồng Quân lão tổ tu luyện vạn năm mới thành kiếm hình, tuy có khí tiên thiên chí cường nhưng rốt cục thành hình thời hậu thiên, uy lực thoáng kém hơn một chút nhưng nếu kết hợp cùng Tru tiên trận cũng có thể địch lại tiên thiên chí bảo.

Còn Sơn hà xã tắc đồ của Nữ Oa nương nương, Thất bảo diệu thụ của Chuẩn Đề, mười hai đài sen của Tiếp Dẫn đạo nhân cũng thuộc đẳng cấp tiên thiên chí bảo nhưng còn yếu hơn Tru tiên tứ kiếm. Về phần Hạnh hoàng kỳ, Tố sắc vân giới kỳ, Hà đồ - Lạc thư các loại bảo vật lại càng kém hơn nữa.

Đương nhiên, uy lực mà pháp bảo phát huy còn quyết định bởi chính nó cùng tu vi và điều khiển của người sử dụng, ngoài ra còn có những trường hợp đặc biệt mà pháp bảo không thể phân hạng được đẳng cấp, thí dụ như bảng Phong thần.

Tiên thiên chí bảo đều có tác dụng kỳ diệu khác nhau. Càn khôn đỉnh ẩn càn khôn pháp tắc, không những có thể hút được vạn vật mà còn có khả năng phòng ngự cực mạnh. Nhưng tiên thiên chí bảo chỉ có nhờ cơ duyên mới có thể nhận được, dù là thánh nhân cũng không thể cưỡng cầu. Năm đó khi Hồng Quân đem toàn bộ pháp bảo đặt trên bảo nham thì Thông Thiên giáo chủ cực kỳ thích Bàn cổ phiên nhưng cơ duyên cuối cùng là được sở hữu Tru tiên tứ kiếm.

Hôm nay nhân giới thiên tử có phúc duyên như vậy mới có được Càn khôn đỉnh, dù là thánh nhân như Thông Thiên giáo chủ cũng không kìm lòng ước ao, mà một món tiên thiên chí bảo khác là Hỗn độn chung đang thuộc về huynh đệ của vị thiên tử này, thậm chí mới vừa rồi thiên tử còn phát ra một loại năng lượng kỳ dị khác, chẳng lẽ kiện pháp bảo kia cũng…

Đôi mắt Thông Thiên giáo chủ tỏa kỳ quang, càng thêm chắc chắn vào lựa chọn của mình lúc đầu : nếu có ba kiện tc, lại thêm Tru tiên tứ kiếm cùng vị lực thiên tử và môn hạ đệ tử Triệt giáo thì dù Tây phương giáo cùng Xiển giáo có liên kết, tối thiểu cũng có sức liều mạng.

„Giáo chủ, ta có được chí bảo là phúc hay là họa cũng chưa biết nữa “ Trương Tử Tinh cười khổ nói tiếp : „Năng lượng khi cửu hình bạo liệt quá mức kinh khủng, không những không thể khống chế mà còn khiến thần trí ta biến mất, cứ vậy sẽ nguy hiểm vô cùng, mà cũng không biết ta có thể qua được khảo nghiệm của cửu hình hay không. Nếu thất bại, chỉ e sẽ bạo thể mà chết giống như Hạ Vũ.“

Thông Thiên giáo chủ lên tiếng :“Đây là chí bảo, dù là thánh nhân cũng không thể cưỡng cầu, hôm nay bệ hạ có được là nhờ phúc duyên sâu dày, sao phải lo nghĩ ? Có điều ngươi phải tự tham ngộ bằng cơ duyên chứ đừng cưỡng cầu. Bần đạo thấy trong cơ thể bệ hạ còn có một cỗ dị lực, dường như là… có quan hệ với Côn Lôn kính chí bảo, không biết là vì cớ gì ?“

„Thánh nhân quả nhiên tuệ nhãn vô song!“ Trương Tử Tinh chân thành khen ngợi rồi mang việc đoạt được tinh ngọc ở Nam hải và hấp thu được năng lượng của nó nhất nhất nói ra.

Thông Thiên giáo chủ thấy hắn không có vẻ giả dối, nghĩ lại lúc Nữ Oa vá trời, Côn Lôn kính của Tây vương mẫu thất lạc không khỏi gật đầu chấp nhận lời hắn nói. Tuy còn thiếu dữ liệu về Côn lôn kính nhưng Càn khôn đỉnh cùng Hỗn độn chung xác thực đã nằm trong tay thiên tử, tuyệt không thể bỏ qua. Trong lúc Trương Tử Tinh hôn mê vừa nãy Thông Thiên giáo chủ vốn định giúp hắn đề thăng tu vi nhằm phát triển cho phía mình nhưng đáng tiếc không như mong muốn. Lực lượng của Trương Tử Tinh cực kỳ cổ quái, vừa như âm dương hai phía, nước lửa không dung nhưng lại vừa như hòa hợp thành một, thập phần hiếm thấy. Với kiến thức của Thông Thiên giáo chủ dễ dàng biết rằng nếu thêm Thượng thanh lực của mình chỉ sợ sẽ phá hủy hoàn toàn sự cân đối lẫn hòa hợp giữa các loại năng lượng trong cơ thể Trương Tử Tinh.

„Bần đạo có một đoạn thanh tâm quyết, do chính Hồng Quân sư phụ ta truyền lại. Ngày đó khi bần đạo có được Tru tiên tứ kiếm từng bị tiên thiên sát khí nhiễu loạn tâm thần nên được sư phụ đặc truyền pháp quyết này. Hiện bần đạo truyền cho bệ hạ, mong rằng có thể giải được nguy hiểm thần trí biến mất của bệ hạ.“

Trương Tử Tinh vừa nghe liền đại hỉ, vội bái tạ, hắn sợ nhất chính là khi hỗn độn chi hình bạo liệt mà thần trí không rõ sẽ phạm phải sai lầm lớn, bây giờ có Thanh tâm quyết do chính đạo tổ Hồng Quân truyền lại chắc chắn có thể giải quyết được vấn đề nan giải này. Hắn cũng biết rằng Thông Thiên giáo chủ thi ân như vậy cũng chính vì giá trị và thực lực của hắn chứ nếu hắn mà là gã Trụ vương chính gốc thì tuyệt đối không thể được coi trọng đến vậy.

Kỳ thực Thanh tâm quyết còn có diệu dụng khác nhưng Thông Thiên giáo chủ không nói tiếp mà đã vung tay lên, truyền thụ cho hắn trong tiên thức.

„Đây là cơ duyên của bệ hạ, không cần đa lễ!“ Thông Thiên giáo chủ đưa tay ngăn hắn thi lễ, thở dài nói tiếp :“Bệ hạ uy đức bốn biển, vạn dân tín phục, hơn xa đế vương bình thường, hơn nữa tư chất bất phàm, với tuổi tác này mà đã đạt cảnh giới kim tiên trung giai; lại có mưu trí sâu xa, hiểu thấu thiên đạo, dù là môn nhân tu luyện nghìn vạn năm của ta cũng không có ai sánh bằng. Nếu không phải sát kiếp xảy ra bần đạo quả thực rất muốn thu bệ hạ làm môn hạ, đem hết huyền diệu truyền lại.“

„Được thánh nhân coi trọng như vậy dù chết Tử tân cũng không dám quên!“

Trương Tử Tinh nhận thấy sư thành thật trong âm thanh của Thông Thiên giáo chủ, trong lòng cực kỳ cảm động, có điều nếu thực sự làm đệ tử của Thông Thiên giáo chủ sợ rằng cũng khó tránh khỏi vận số, không khỏi thở dài một tiếng rồi cảm khái nói :“Nếu Tử tân thoái vị nhường huynh trưởng ngay từ đầu, không làm thiên tử, chọn một chỗ bí mật ẩn cư, từ nay về sau không tranh đấu nữa không biết có thể tránh khỏi sát kiếp …“

„Sai rồi!“ Thông Thiên giáo chủ lắc đầu nói :“Ngươi đã được định trước làm thiên tử, dù có ẩn cư tị thế cũng không thể tránh đươc, cuối cùng vẫn phải đối mặt với sát kiếp. Nếu chỉ đơn giản như vậy thì không bằng bần đạo lập một đại trận ở Bích du cùng, canh giữ phía ngoài còn các đệ tử đều phải ở trong trận tu luyện trăm nghìn năm không được ra ngoài thì chẳng phải là có thể dễ dàng vượt qua sát kiếp sao?“

Trương Tử Tinh ngẫm lại không khỏi cười cười tự giễu bản thân, đồng thời còn nói ra lời mời làm „Nguyên đế“ lúc trước của Tây vương mẫu hỏi Thông Thiên giáo chủ cách đó có được hay không. Thông Thiên giáo chủ không ngờ thiên tử cùng Tây vương mẫu còn có quan hệ như vậy không khỏi lộ ra vẻ cổ quái, nhưng đáp án của lão vẫn giữ nguyên : nếu đổi thành một thiên tử bình thường khác, bỏ đi thân phận của mình mà thành Nguyên đế, dựa vào vị lực của Tây côn lôn cũng có thể tránh khỏi sát kiếp nhưng Trương Tử Tinh còn có thân phận mệnh ngoại nhân đặc biệt, kết hợp cùng địa vị nhân giới thiên tử đã là người được định sẵn từ trước trong sát kiếp rồi. Thế nên dù hắn có làm Nguyên đế cũng không thể tránh được.

Trương Tử Tinh nghe vậy thầm thấy may mắn lúc trước không nhận lời với Thiên Dao, lại hỏi thêm một câu khiến Thông Thiên giáo chủ cũng phải động dung :“Xin hỏi giáo chủ, lần Phong thần này có bao gồm cả Thiên đế, Thiên hậu hay không?“

Ánh mắt Thông Thiên giáo chủ chớp động, sau một lúc nhìn kỹ Trương Tử Tinh mới trả lời :“Trong sát kiếp thiên đạo trọng liệt, dù là thánh nhân như ta cũng không thể không liên quan. Thánh nhân có thân thể vạn kiếp không đổi, dù nhiễm việc phàm tục cũng không bị rơi vào kiếp số nên ở ngoài sát kiếp. Còn lại tất cả chúng nhân, cả Thiên đế, Thiên hậu, tam thánh hoàng, Tây vương mẫu những người có vị giai cũng không phải là không có nguy hiểm trong sát kiếp,nhưng tất cả những người kia đều có vị giai lực bảo vệ, nếu chỉ là an phận, chuyên tâm tu luyện thì không cần lo.“

Trương Tử Tinh gật đầu, những lời của Thông Thiên giáo chủ còn chứa một nghĩa khác : nếu những người kia không chịu yên phận thì rất có thể sẽ được lên bảng chăng ?

„Bệ hạ vì sao lại hỏi như vậy ? Chẳng lẽ bệ hạ đối với vị trí Thiên đế có…“

Trương Tử Tinh vội vã giải thích :“Giáo chủ đừng vội hiểu lầm, ta làm nhân giới thiên tử đã sứt đầu mẻ trán, sao còn dám mơ ước thăng chức. Chỉ có điều ta còn có một đoạn nhân quả với Tây vương mẫu, tương lai có lẽ sẽ phải tranh cãi nên mới hỏi về việc này.“

Kỳ thực, không riêng gì Thiên dao, Ứng long, Nữ bạt cùng Tây vương mẫu đều có mối thù với Thiên hậu, nhất là Nữ bạt còn giết Lục anh ca, tương lai rất có thể phải đối diện với Thiên giới.

Thông Thiên giáo chủ nhìn hắn đầy thâm ý rồi không hỏi tiếp nữa. Trương Tử Tinh nghĩ đến một chuyện bèn lấy ra tấm Thái thanh mộc bài mà Lão tử tặng, kể giản lược lại chuyện tới Bát cảnh cung, tất nhiên một vài điều không nên nói đã bị cắt đi.

Vẻ mặt Thông Thiên giáo chủ đầy kinh ngạc nhìn tấm mộc bài trong tay, thâm tâm chấn động đến khó có thể hình dung. Với khả năng cảm ứng của lão dễ dàng nhận ra khí tức quen thuộc mà mộc bài phát ra là từ Lão tử đại sư huynh.

Lão tử là ai thì Thông Thiên giáo chủ biết rõ nhất, yêu thích vô vi chi đạo, không thu nhận đệ tử mà Nguyên Thủy thiên tôn cũng hết sức bài trừ không thu dị loại làm môn hạ có lẽ vì muốn lấy lòng vị đại sư huynh thánh nhân nhân giáo kia, cũng có thể hai người còn có những giao hẹn khác nữa. Không ngờ vị nhân giới thiên tử này lại có bản lĩnh đến thế, khiến ngay cả đại sư huynh cũng phải nhận lời không được can thiệp. Tuy chỉ có hai lần nhưng cũng là đủ rồi.

Nghĩ đến „Thiên thời, địa lợi, nhân hòa“ mà thiên tử phân tích lúc mới gặp lòng tin của Thông Thiên giáo chủ không khỏi tăng mạnh, cảm thấy viễn cảnh đen tối của Triệt giáo rốt cục đang sáng dần lên.

Nếu như lúc Thông Thiên giáo chủ mang Thanh tâm quyết của sư phụ Hồng Quân truyền cho thiên tử còn có chút cảm giác miễn cưỡng thì bây giờ ngẫm lại còn đang không biết thế có ít quá không ?

„Khả năng của bệ hạ, bần đạo bội phục.“ Tuy Thông Thiên giáo chủ chỉ nói một câu ngắn ngủi như vậy nhưng trong lòng vị thánh nhân này đã thực sự xem Trương Tử Tinh như một người hợp tác chân chính chứ không phải là con kiến hôi mà lão có thể khống chế. Chuyển biến này cũng không phải ngẫu nhiên mà là kết quả từ những nổ lực của Trương Tử Tinh.

Trương Tử Tinh cũng nhận ra ý khen ngợi trong âm thanh Thông Thiên giáo chủ, vội thừa dịp cất lời :“Giáo chủ, ta cùng với Bích Tiêu nương nương môn hạ quý giáo hợp ý đã lâu, nay ước hẹn tới đây gặp mặt, mặc dù có hiểu lầm cùng Vân Tiêu nương nương nhưng cuối cùng đều là do duyên số. Tử tân thỉnh giáo chủ có thể gả ba vị nương nương cho ta, tạo thành một cuộc lương duyên. „

„Quả là một thiên tử phong lưu!“ Thông Thiên giáo chủ mỉm cười nói :“Lúc Bích Tiêu tới Bích du cung xin đi tới Tây kỳ lập Hoàng hà trận thì ta đã hiểu tâm tư của nó, không ngờ ngay cả Vân Tiêu cùng Quỳnh Tiêu bệ hạ cũng muốn gom hết! Chỉ có điều bần đạo tuy là sư phụ chúng nhưng việc hôn nhân cũng không thể miễn cưỡng, sự đồng ý của Triệu Công Minh lẫn tự bản thân các nàng mới là quan trọng nhất.“

Thông Thiên giáo chủ nói rồi đứng dậy đi khỏi động, Trương Tử Tinh theo sát phía sau. Ngoài động tam tiêu đang đợi, vừa thấy sư phụ liền hành lễ lập tức. Trương Tử Tinh thấy ba nàng vẫn mang trang phục áo choàng cùng mặt nạ như cũ liền thầm so sánh. Hắn mơ hồ còn nhớ lúc bị Vân Tiêu đuổi theo nhưng vẫn không quên làm phép giấu đi diện mạo, nếu thực sự xấu đến không dám gặp người khác thì với tu vi các nàng muốn thay đổi diện mạo cũng không phải là chuyện khó, trong lòng thầm đoán có lẽ vì một nguyên nhân gì khác chăng.

Thông Thiên giáo chủ chắp tay nói với Trương Tử Tinh :“Bần đạo quay lại Bích du cung trước, mai sau nếu bệ hạ có gì khó giải hãy tới Bích du cung, bần đạo nhất định sẽ tận lực.“

Tam tiêu ở cạnh cũng không biết hai người vừa rồi bàn luận những gì trong động nhưng thấy hành động của sư phụ cũng thầm kinh dị : với khẩu khí của sư phụ vừa rồi đã hết sức coi trọng gã thiên tử này. Nếu chỉ là một vị đế vương bình thường mà muốn gặp mặt hỗn nguyên thánh nhân còn khó chứ đừng nói chuyện được sư phụ tôn trọng như vậy!

Trương Tử Tinh thần sắc tự nhiên đáp lễ, Thông Thiên giáo chủ chỉ nhìn thoáng qua tam tiêu, muốn nói gì đó nhưng chợt không gian như bị gấp khúc, chỉ chớp mắt Thông Thiên giáo chủ đã biến mất.

Trương Tử Tinh thấy Thông Thiên giáo chủ đi rồi liền lập tức thi lễ với tam tiêu và nói :“Ba vị nương nương, chuyện hiểu lầm vừa rồi mong được tha lỗi.“

Kẻ đầu sỏ gây tội Bích Tiêu lại là người gây khó khăn đầu tiên :“Ngươi nói dễ nhỉ! Thân thể băng thanh ngọc khiết của đại tỷ ta đã bị kẻ vô sỉ ngươi nhìn hết rồi, đâu chỉ „Hiểu lầm“ hai chữ mà xong!“

Trương Tử Tinh đảo mắt liên hồi : bà cô ơi, rõ ràng là ngươi hẹn ta tới Tùng thúy nhai nên mới xảy ra hiểu lầm như vậy, giờ còn trách ngược ta…. Lẽ nào muốn ta cũng khỏa thân để cho đại tỷ ngươi nhìn bù?

Đầu hắn nghĩ như vậy nhưng trong miệng lại hết sức thành khẩn nói :“Lần này tuy có hiểu lầm nhưng cũng là duyên phận, nay ta xin được cầu hôn với ba vị nương nương để bảo toàn thanh bạch của Vân Tiêu nương nương.“

Hắn vừa nói xong cả ba nàng liền sửng sốt.

Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần - Chương #285