Chương 16: “Trụ Vương” Đăng Cơ


Đại điển sắc phong Thái tử mới qua có ba ngày, bệnh tình Đế Ất bất ngờ trở nên trầm trọng, trong ngực đau buốt, thường xuyên thổ huyết, có lúc ngay cả lời nói cũng không thốt ra được. Trương Tử Tinh thân làm thái tử tất nhiên phải hàng ngày túc trực bên người phụ hoàng, căn cứ theo phân tích và phán đoán của Siêu Não, bệnh của Đế Ất khả năng là bệnh suy tim.

Siêu Não cũng truyền tới vài phương án trị liệu, nhưng tại cái thế giới khoa kỹ, y học cực kỳ lạc hậu này, đừng nói ghép tim, tái tạo khí quan, ngay cả thuốc áp chế bệnh tình cũng không cách nào bào chế. Dược thảo có thể thu thập cũng rất ít, hiệu quả lại thấp, nên Trương Tử Tinh chỉ đành trơ mắt nhìn Đế Ất càng ngày càng suy yếu.

Năm hôm sau, một đời thiên tử Đế Ất cuối cùng vĩnh biệt thế giới này, khi lâm chung còn phó thác Thái tử cho Thái sư Văn Trọng và Thừa tướng Thương Dung. Trương Tử Tinh nhớ tới vị phụ thân “lâm thời” này lòng cha yêu thương, không khỏi thương cảm.

Quốc tang qua đi, Trương Tử Tinh chính thức kế vị ngai vàng, mấy cái nghi thức lằng nhằng không cần liệt kê. Các lộ chư hầu từ khi hồi kinh, liên tục trải qua Thái tử đăng cơ, Thiên tử băng hà, rồi lại tới tân hoàng lên ngôi, kể cũng bớt một đoạn hành trình và thời gian kha khá.

Đế Ất thọ mệnh 52 năm, tại vị 20 năm, coi như mất sớm. Mà thái tử lúc lên ngôi Thiên tử là 24 tuổi, tựa hồ có chút khác biệt với tiểu thuyết, lịch sử. Nhưng Trương Tử Tinh thấy thế lại hay, khác biệt càng nhiều càng tốt – nghịch thiên cải mệnh chính là điều hắn hi vọng. Tiếp đến, Đại Thương dưới sự trị vì của tân hoàng, phát sinh một tràng cải cách to lớn.

Trương Tử Tinh đăng cơ, xưng làm Thiên Tử Trụ, đổi tên kinh đô Muội Ấp thành Triều Ca – hắn chính là muốn dùng cái tên bị hậu thế chửi rủa “Trụ Vương” nghịch chuyển mệnh vận. Trương Tử Tinh lại nhớ Đế Ất dặn dò trước khi lâm chung, tự biết cải cách không nên quá vội, trước hết củng cố đế vị, nắm chặt quân quyền, thu phục lòng người, thiết lập một nhóm những kẻ trung thành, sau này thực thi cải cách dễ dàng hơn nhiều.

Nguyên phối chánh thê của Thọ Vương, Khương Văn Sắc được phong làm Đông Cung Hoàng Hậu, thống lĩnh hậu cung phi tần (chỉ có 3 người !!!), phong Dương Cửu là Hình Khánh Cung quý phi, Hoàng Phi Yến cũng vào cung, được phong làm Tây Cung quý phi.

Gia phong Thư Hùng Song Tiên trong tay Văn thái sư làm Định Quốc Song Tiên, có thể trên can ngăn vua, dưới diệt gian thần nịnh tặc. Lại ban cho quyền tiền trảm hậu tấu, cái này là Trương Tử Tinh học từ Đường triều, đây tuyệt đối là một đại quyền không tưởng tượng nổi trước đây, khiến Văn Trọng vô cùng cảm tạ, từ đó trong lòng cũng nguyện hiệu trung Trương Tử Tinh.

Vũ Uy đại tướng quân Hoàng Cổn trước đây ủng hộ Vi Tử Khải, mà giờ thấy nữ nhi được phong quý phi , cảm thấy tị hiềm, liền dâng biểu từ quan, trở lại ải Giới Bài. Trương Tử Tinh cho phép, nhưng lại phong con trai hắn Hoàng Phi Hổ thành Trấn Quốc Võ Thành Vương, thống lĩnh ba quân. Hoàng Cổn biết Thiên tử đặc biệt ân điển Hoàng gia, lại nhớ năm xưa khuyên Đế Ất chọn Vi Tử Khải càng thấy xấu hổ, ngầm dặn nhi tử phải trung thành Thiên Tử dù chết không từ để báo đáp ân tình.

Hoàng Phi Hổ đối với Trương Tử Tinh vốn có lòng kính phục, từng được Thiên tử ban cho vũ khí mới Song Nguyệt Trường Thương, còn truyền dạy không ít binh pháp thâm ảo giúp hắn luyện binh thêm tiến bộ, lòng đã sớm mang ơn, nghe phụ thân dặn dò, càng toàn tâm phò tá tân hoàng.

Từ đó, Trương Tử Tinh hoàn toàn nắm giữ quân đội trong tay.

Thừa tướng Thương Dung đã là chức quan cao nhất, không thể gia phong, nên trừ giữ nguyên chức vụ, ban cho một tấm “Miễn Tử Kim Bài”, bất kể phạm tội gì trừ là phản nghịch đều miễn tội chết một lần. Thương Dung cả người kích động, hai tay run run tiếp nhận kim bài, dập đầu tạ ơn liên tục tí nữa chảy máu đầu.

Các lộ chư hầu đều theo đẳng cấp mà nhận phong thưởng. Khiến người ta ngạc nhiên là con trai Đông Bá Hầu, em trai Hoàng Hậu, Khương Văn Hoán được phong làm Phụ Quốc tướng quân, hiệp trợ Hoàng Phi Hổ chỉ huy quân đội Đại Thương. Khương Hoàn Sở có chút cảm giác nhi tử bị lưu lại làm con tin, nhưng thấy con trai được Thiên tử trọng dụng, làm đại tướng quân nắm giữ binh quyền, nói là “con tin” xem chừng không hợp lý.

Đây là ý chỉ của thánh thượng, lệnh vua không thể kháng, cho dù Khương Hoàn Sở quan niệm gia tộc rất mạnh cũng không dám trực tiếp cự tuyệt. Thấy con trai vẻ mặt thích ý, Khương Hoàn Sở đột ngột thấy mình già đi không ít, than dài một hơi, không tiếp tục dị nghị.

Chính sách đầu tiên của Trương Tử Tinh sau khi đăng cơ là tiến hành thay đổi nông cụ, phổ biến những nông cụ đã được cải tiến tốt hơn. Đồng thời xóa bỏ chế độ ruộng hoang, đổi thành đất canh tác, giao cho quan viên địa phương quản lý, khiến cho sản lượng nông nghiệp tăng nhanh trông thấy.

Về công nghiệp, lấy thủ công nghiệp làm chủ, lấy chế tạo đồng, sản xuất gốm làm ngành mũi nhọn. Biết rõ tầm quan trọng của việc bảo mật, Trương Tử Tinh dùng danh nghĩa triều đình, khống chế toàn bộ việc khai thác đồng, lại tuyển dụng đại lượng công tượng nhận vào “Thần Binh Phường”, chuyên môn chế tạo quân giới.

Không như đời trước “trọng nông khinh thương”, Trương Tử Tinh hiểu được tầm quan trọng của thương mại, thành lập “Thương Vụ Ti” phụ trách thương nghiệp, giao cho Tỉ Can lãnh đạo. Tỉ Can là đệ đệ Đế Ất, trí tuệ hơn người, tài năng xuất chúng. Theo luật pháp nhà Thương, huynh đệ của vua cũng có quyền kế vị, cho nên Tỉ Can thường vì bị Đế Ất đề phòng, không trọng dụng mà chán nản không ít. Trương Tử Tinh biết Vương thúc trung thành, lại có tài năng, đặc ý gọi đến Chiêu Tuyên Điện bí mật đàm luận suốt đêm. Ngày hôm sau, Hoàng thúc Tỉ Can bị Thiên Tử bãi nhiễm chức vị đang có, “giáng” làm “Thương Vụ Tổng Tài”. Rất nhiều đại thần vì Tỉ Can bất bình, cầu Thiên tử thu hồi mệnh lệnh, nhưng bị Thiên tử cự tuyệt và trách mắng .

Thường thường lấy lòng Thọ Vương, lại “có công” dâng tặng “Xuân Cung Đồ”, Phí Trọng được đề bạt, lập tức thăng lên Thượng Đại Phu, phụ trách liên lạc các chư hầu. Chức này bề ngoài xem ra như đưa mỡ lên miệng mèo, khó trách Phí Trọng mặt mũi nở hoa, suốt ngày vui vẻ.

Thực ra Phí Trọng trong lòng rõ ràng, đây là phần thưởng cho việc hắn thành công thu thập tình báo quân sự. Nghĩ đến lúc Thiên tử cảnh cáo giữ bí mật cùng ánh mắt đầy sát khí và hăm dọa, hắn trong lòng không lạnh mà run. Phí Trọng thầm hạ quyết tâm nỗ lực, không phụ Thiên Tử ủy thác, làm ra nhiều thành tích, thu được lợi ích cùng bổng lộc càng nhiều hơn.

Có một việc Phí Trọng không biết, tại công tác tình báo hết sức quan trọng này, hắn chỉ là một quân cờ mà thôi. Chân chính hạch tâm là một loại bộ đội đặc chủng “Thiên Ảnh”, phụ trách chính là nô đãi một thời, Tôn Ngao.

Trong tứ đại chư hầu, Sùng Hầu Hổ sớm được Thiên tử hứa hẹn “suốt đời giữ phương bắc”, nên thoải mái tiếp tục tác oai tác quái trong lãnh địa, ba đại chư hầu còn lại đều chăm chú theo dõi động thái của Triều Ca. Tất cả động tác của Trương Tử Tinh: đại phong quần thần, cải cách nông cụ cùng đường hướng phát triển, đều không qua được mắt chư hầu. Thấy Thiên Tử Trụ trọng dụng lộng thần Phí Trọng, biếm chức Vương thúc Tỉ Can, Khương Bá Hầu không khỏi nhíu mày thở dài, mà hai đại chư hầu Tây, Nam ôm bụng cười thầm, còn việc lập Thần Binh Phường, cũng không ai để vào trong lòng – Tại lãnh địa của bọn họ đã sớm có đại lượng công tượng cao cấp, nói về trình độ chế tạo binh khí, tuyệt đối hơn xa Triều Ca (really?)

Đại Thương triển khai nhiều chính sách hợp lý, tiến bộ, khắc phục vô số khó khăn. Chỉ qua 2 năm, nền kinh tế đã tăng trưởng vượt bậc so với thời Đế Ất, công, nông, thương nghiệp phát triển như vũ bão, quốc lực cũng mạnh lên từng ngày. Quần thần đối với năng lực và trí tuệ của Thiên Tử Trụ đều hết sức bội phục, ngay những người ngày xưa phản đối Thọ Vương làm thái tử cũng thầm xấu hổ, thán phục Tiên đế anh minh. Các lộ chư hầu giờ mới biết tài năng tân hoàng, vội vã bắt chước mô hình phát triển, tranh nhau ganh đua kinh tế. Đáng tiếc đã muộn, lại không có được mô thức quản lý và người lãnh đạo hợp lý, rất nhiều chính sách nhìn qua đơn giản, nhưng thực hiện không nổi, mà trong đó lợi ích của các đại quý tộc bị xung đột chính là cản trở lớn nhất. Trong khi các chư hầu đau đầu ứng phó, nền kinh tế Đại Thương đã dần vượt xa bọn họ.

So với tốc độ phát triển kinh tế, lực lượng quân đội Đại Thương tăng lên nhanh hơn nhiều, cũng bí mật hơn nhiều. Trương Tử Tinh dùng phương pháp bảo mật hiện đại cho Thần Binh Phường: thành lập một khu vực cung cấp nơi ở cho công tượng và người nhà, có trọng binh trấn thủ, đem số lượng công tượng và gia quyến ghi thành danh sách, một người lộ mật, cả nhà xử trảm; lại đề cao đãi ngộ đối với công tượng, lương thưởng rất cao khiến bọn họ thoải mái vô cùng, chuyên tâm công tác.

Trương Tử Tinh lại thay cách làm việc trước đây, tổ hợp lại thành những dây chuyền sản xuất, chia về từng công đoạn nhỏ. Công tượng chỉ biết làm phần việc của mình mà không biết người khác chế tạo cái gì. Lắp đặt, trang bị quân giới cũng làm như vậy, một là tăng mạnh hiệu suất công việc, hai là bảo đảm bí mật. Nhân viên Thần Binh Phường vào, ra đều bị kiểm tra, nghiêm cấm mang theo đồ đạc. Kho bãi càng là địa điểm tuyệt mật, không có Thiên Tử ra lệnh, kẻ nào tự tiện xuất nhập lập tức giết chết, không ai biết Thần Binh Phường ngoài chế tạo binh khí phổ thông, còn làm ra bí mật kinh người gì.

Về phương diện bản thân tu hành, Trương Tử Tinh cũng thuận buồm xuôi gió.

Hoàng phi vào cung khiến đối tượng cùng hắn tu luyện Tố Nữ Kinh song tu thuật lại nhiều thêm một vị. Đêm tân hôn, Hoàng Phi Yến xấu hổ cùng chút căng thẳng làm Trương Tử Tinh rạo rực. Tuy hắn không phải loại người quan tâm đến vấn đề trinh tiết, cùng Khương hậu, Dương phi thập phần ân ái, nhưng từ khía cạnh nào đó mà nói, Hoàng Phi Yến mới tính là người con gái “hoản chỉnh” đầu tiên gả cho hắn, cho nên cũng đặc biệt nhẹ nhàng. Trải qua cảm giác vừa đau đớn vừa sung sướng, Hoàng Phi Yến rốt cuộc thành công từ thiếu nữ ngây thơ trở thành thiếu phụ, thấy trượng phu nâng niu hết mực, lại chìm trong những lời yêu đương nồng thắm khiến nàng hết sức thỏa mãn cùng niềm sung sướng chưa từng có trước đây.

Vừa biết mùi ăn trái cấm, Hoàng Phi Yến lập tức suốt ngày quấn quýt không rời, Trương Tử Tinh cũng đồng thời không bỏ mặc hai vị nguyên phối. Vị “hôn quân” tương lai này mượn cớ tu luyện song tu, rèn luyện thân thể hằng đêm xuân sắc, “chinh chiến” tam cung. Thực là khoái hoạt khiến người ta ghen tị muốn chết.

Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần - Chương #16