Khai Huyệt!


Người đăng: anh101101101@

" Bỏ, bỏ, bỏ! "

Trần Phong lắc đầu ngao ngán, nhanh chóng lật sang mấy trang tiếp theo. Nhưng
khổ một nỗi cái thằng này không chịu dừng lại, viết một hơi năm trang để bêu
xấu Linh giả, nào là lũ lòng lang dạ sói, đồ ăn cướp, ăn cắp, .... khiến hắn
có cảm giác muốn đem nó vứt vào sọt rác. Sư phụ à, người để lại cho đệ tử cái
quái quỷ gì đây? Quyển sách này hoàn toàn không thể tin được!

Hắn thở dài ngao ngán, chăm chú vào phần Tu luyện ma pháp lực.

*Muốn tu luyện ma pháp, trước hết phải có Ma pháp tư chất. Nói đến ma pháp tư chất, chính là nói về Tinh thần lực cùng khả năng cảm nhận Ma pháp, và Ma pháp mạch! Ma pháp cần phải có tư chất, không có thì đừng mơ mà học. Lũ Linh giả kia, làm gì có thể tu luyện Ma pháp, ha ha ha.

*Nếu đã có tư chất, thì hãy bắt đầu bước đầu tiên. Đó chính là học cách cảm nhận các nguyên tố năng lượng trong không gian.....

*

Hắn ngồi khoanh chân xuống, hít sâu một hơi, rồi nhắm chặt mắt. Hắn tìm cách
thả lỏng thân thể hết mức, nhưng tinh thần lại không thả lỏng, cố gắng tìm
kiếm trong không gian những "hạt năng lượng".

5 phút

15 phút.

30 phút.

Sau ba mươi phút, hắn vẫn không hề cảm nhận được bất kì một chút xíu nào năng
lượng bên ngoài.

" Vẫn không được."

Trần Phong lắc lắc đầu, thở dài. Lúc trước rèn luyện thân thể thấy không có
chút hiệu quả, bây giờ Ma pháp lực cũng không cảm nhận được.

"Qủa nhiên ta chỉ là Linh thể cấp thấp, tu luyện chậm chạp, vô cùng yếu kém.
Ta cần phải chăm chỉ hơn nữa, rèn luyện nhiều hơn nữa, cường độ rèn luyện phải
cao hơn nữa! Có thế thì mới nhanh chóng tăng cường thực lực"

Thất bại cũng không khiến hắn nản chí, ngược lại còn khiến cho hắn càng thêm
quyết tâm, quyết tu luyện cho bằng được.


8000 m

9000 m

9500 m

9900 m

10000m!

Hộc hộc

Hôm nay đã là ngày thứ tư kể từ lúc hắn quyết định tu luyện, suốt bốn ngày
liền hắn chỉ biết làm theo các bài tập được miêu tả trong cuốn sách đó, ngoài
ra còn tự thêm cho mình một số trở ngại như mang theo các vật nặng trên người,
chọn nơi địa hình khó khăn để chạy bộ,.... Nhưng kết quả vẫn không có chút
tiến triển, hắn vẫn không cảm nhận được chút gì gọi là Cảm giác thoải mái cả.
Đêm về cũng vậy, hắn thử cảm nhận Hạt năng lượng nhưng đáng tiếc chả có thứ gì
như vậy.

Đương nhiên không vì vậy mà hắn từ bỏ, hắn vẫn đang tiếp tục chạy với hai quả
tạ trên người, đột nhiên cảm thấy trên thân thể mình, chỗ lòng bàn chân vốn
phải chịu lực tải nặng nề của cả thân thể cộng thêm hai quả tạ, đột nhiên xuất
hiện cảm giác vô cùng thoải mái, tựa như có thứ gì từ bên ngoài lọt vào lòng
bàn chân, khiến cảm giác đau đớn vơi đi không ít.

" Đây rồi, ta cảm nhận được, ta cảm nhận được nó rồi! Ha ha, cuối cùng thành
công rồi!"

Trần Phong cười lớn, cảm giác sung sướng khó tả lan tràn thân hắn, khiến cảm
giác mệt mỏi dường như bị quét sạch!

" Tiếp tục, cần phải tiếp tục, theo cuốn sách đó viết, như thế này mới mở ra
một huyệt mà thôi, còn rất nhiều huyệt đạo cần đả thông nữa, có như vậy ta mới
trở thành Linh thể chân chính! Nào, đi thôi!"

Hắn tiếp tục cười vang, một đường chạy 20 km, lại có thêm một huyệt khác ở
lòng bàn chân được giải phóng.

Gập bụng 200 cái, có hai huyệt ở đây được giải phóng

Nhảy cóc 200 lần, cảm giác được hai chân tăng thêm bốn cái huyệt đạo

Hít đất 200 lần, lại cảm giác được hai bàn tay tăng thêm bốn cái huyệt đạo

....

" Cái này, cái này, không thể nào!" Trần Phong sau khi hoàn thành bài luyện
tập, liền dừng lại nghỉ một chút, trong ánh mặt lộ ra vẻ hoảng hốt cùng kích
động. Bởi hắn tuy chạy như vậy, nhưng tuyệt nhiên không cảm thấy có chút mệt
mỏi, tựa như mới bắt đầu tập, à không, thậm chí còn hơn xa. Hắn cảm thấy tố
chất thân thể tăng thêm một đoạn, tuy đoạn này rất nhỏ nhưng đáng ngạc nhiên
là hắn vẫn có thể cảm nhận được.

Hắn một đường chạy như bay về nhà, cũng không hỏi thăm Linh Nhi, trực tiếp lấy
quyển Hấp thu Linh khí thiên địa các bước cơ bản, lật sang trang tiếp theo, và
suýt chút nữa hắn đã xé đôi trang sách.

Hề hề, ta đùa chút thôi, phương pháp đó dĩ nhiên tốt, nhưng mà chỉ với những
Linh thể bị tắc nghẽn khiếu huyệt cùng kinh mạch mà thôi, còn Linh thể bình
thường không cần làm vậy, chỉ cần tìm một cái hiệu thuốc, lấy mấy chục loại
dược liệu sau: Huyết khí thảo, Nhân Sâm, Đảng Sâm, Hoài Sơn, Bạch Truật, Cam
Thảo, Xương Bồ, Xạ Hương, An Tức Hương, Băng Phiến,...... Sau đó điều chế bằng
phương pháp sau, đảm bảo hiệu quả thật tốt


" Khốn nạn lão nào viết ra cuốn sách này, hại ta thật thảm quá. Bốn ngày liền
chạy hùng hục như thằng điên, cuối cùng có phương pháp nhàn hơn mà không chịu
nói sớm, ta hận ngươi, ta hận ngươi, lão khốn nạn!"

Hắn tức đến nghiến răng nghiến lợi thuận tay ném cuốn sách vào góc tường, liền
chạy ra khỏi nhà, tìm một hiệu thuốc. Nhưng đáng tiếc, hắn chỉ tìm được một số
vị thuốc đơn giản, còn mấy loại phức tạp hơn thì chủ hiệu thuốc liền bó tay,
không thể tìm nổi, bởi vì nó quá quí giá. Ví dụ điển hình nhất là Nhân Sâm
cùng Huyết khí thảo, hai loại này đều là Luyện khí cảnh cấp dược liệu, căn bản
mấy nơi này không thể nào có nổi, mà có cũng chẳng ai dám mua, bởi vì giá trị
của nó cao đến dọa người

" Khà khà, cháu muốn mua thuốc phải không, ta biết một nơi bán đấy."

Bác chủ cửa tiệm thuốc cười xoa, chỉ tay về một phía, nói:

" Ở xa xa kia có một tòa nhà cao năm tầng, diện tích khá rộng lớn, có rất
nhiều người qua lại. Nơi đó là Thợ săn công hội, sẽ có các loại dược liệu mà
cháu cần. Hãy cầm lấy cái thẻ này, đây là giấy thông hành để vào đó. Nếu có ai
hỏi cháu là tấm thẻ này của ai, thì cứ trả lời là của bác Nam bán thuốc, họ sẽ
cho qua ngay"

Trần Phong nhận lấy tấm thẻ, thầm nghĩ tại sao người này lại tốt bụng với mình
như vậy. Hắn hoàn toàn nghi ngờ ông ấy, việc sinh sống ở bãi rác Khu I đã
khiến hắn cảnh giác trước mọi việc rất nhiều, không dễ dàng mà tin người.
Nhưng hắn cũng không thể nghĩ ra lí do để ông bác này hãm hại mình, hắn không
có gì đáng để lừa gạt cả. Tiền tài, thế lực, tài năng,... còn xa mới đạt đến
mức này.

" Vậy thì phải cảm ơn bác rồi. Lúc nào cháu xong việc sẽ đem nó lại trả ạ."

Hắn đành nhận lấy tấm thẻ, sau đó liền chạy thật nhanh theo hướng mà ông bác
kia vừa chỉ.

" Thêm một cái Linh thể, liệu có phải nó hay không? Cầu mong đừng phải, Minh
Dương thành đã trải qua một lần rồi...."


" Oa, thật kinh khủng!"

Hắn ngước mắt nhìn tòa nhà trước mặt, không nhịn được mà thầm hô một tiếng.
Tòa nhà này tuy chỉ cao năm tầng, nhưng lại tỏa ra khí tức mạnh mẽ vô cùng,
như nó chứa đựng trong mình một quá khứ tang thương, đôi lúc Trần Phong có ảo
giác trước mặt mình là một tòa nhà nhuốm máu đỏ tươi, khắp nơi là xác người...

" Rốt cục là đã có chuyện gì, sao căn nhà này lại khiến ta cảm thấy chết chóc
như vậy nhỉ? Mà thôi, tốt nhất là nên đi vào, dù sao cũng không có liên quan
gì."

Hắn nhanh chóng tiến vào mua các vị thảo dược cần thiết, rồi ba chân bốn cẳng
chạy đi. Căn nhà này quả thật khiến hắn dễ sinh ra ảo giác.

Ở nhà.

Trần Phong ngồi khoanh chân, xung quanh là mấy chục loại thảo dược, đây đã là
ngày thứ năm rồi, mà hắn vẫn chưa tiến triển về thực lực là bao. Vì vậy việc
bào chế thuốc là vô cùng cần thiết.

Đầu tiên, lọc sạch vỏ của các dược liệu kia, rửa sạch, cho vào nước ngâm chút
thời gian.

.......

Hắn ban đầu làm việc có chút luống cuống tay chân, dù sao đây là lần đầu làm
thuốc. nhưng rồi hắn cũng dần quen tay, phương pháp cũng nắm vững, phút chốc
đã chế ra một loại chất dịch mà có chút xám, mùi nồng, có vẻ như không được ổn
lắm.

" Mặc kệ, làm liều phát xem sao."

Hắn dốc ngược bình nước thuốc, uống ực một cái.

Đắng, vô cùng đắng, đắng ngắt!

Trần Phong cảm thấy cả khoang miệng tựa như ăn một trăm viên thuốc vậy, cảm
giác đặt ngắt khiến hắn dường như chết lặng, não bộ đình trệ. nhưng rất nhanh
hắn liền tỉnh lại, bởi cảm giác khô cháy ở cổ họng. Dù chất lỏng kia chỉ trôi
qua yết hầu trong tích tắc, nhưng hắn vẫn cảm giác một luồng bỏng rát, rất khó
chịu.

Oa

Hắn không nhịn được mà nôn thốc nôn tháo ra, nhưng đáng tiếc chỉ có thể nôn
khan. Mà lúc này chất lỏng cũng chảy xuống dạ dày, nằm yên vị ở đó.

" Không có, cảm giác đau nữa, thế là sao?"

Trần Phong thở nhẹ một hơi, xoa xoa cái bụng của mình. Không đau không đắng
nữa là tốt rồi.

Nhưng trong cuộc đời, nhiều khi khoảng lặng chỉ là bước đệm cho giông bão mà
thôi...

Oành

Tiền nhân nói không sai, chỉ sau 5 phút, bụng hắn đột nhiên căng trướng lên,
mà từ khoang bụng hắn cảm nhận được vô số tia nhỏ kì lạ tỏa ra, hướng về bốn
phương tám hướng mà di chuyển.

Ặc

Phút chốc mặt hắn trở nên đỏ rực, hai con mắt tràn đầy tơ máu, miệng khẽ kêu
lên một tiếng. Cảm giác vô cùng tồi tệ, các tia kia đi đến đâu liền càn quét
đến đó, khiến tòa thân hắn giờ đây không có chỗ nào không đau, tựa như một
trăm con giòi đang bò trong người vậy.

" Đúng rồi, chính là cảm giác này, sách đã viết như vậy. Ta sắp thành công
rồi, chỉ chút nữa, chỉ chút nữa thôi!

Hắn cắn chặt răng, trên trán từng giọt mồ hôi chảy ra, nhỏ tong tong lên sàn.
Đau đớn khiến hắn muốn ngất đi, nhưng ý chí của hắn đã cưỡng lại điều này,
không cho phép xảy ra.

" Ta phải thành công. Ta muốn tu luyện, ta muốn có thực lực, ta muốn thay đổi
số phận!" Hắn gào thét trong lòng, đứng thẳng thân dậy. Mà lúc này các tia nhỏ
kia đã dung nhập lại thành chín tia, lần lượt hướng về 9 đại huyệt đạo của cơ
thể.

Phụt

Từ trong thân thể hắn, đột nhiên 9 luồng khí màu đen ngòm bay ra, mang theo
mùi hôi thối mãng liệt, sau đó là chín tia máu cũng bắn ra, khiến thân thể hắn
giống như quả bóng bị xì hơi vậy. Mà ngay sau đó, hắn cũng cảm thấy trước mặt
một mảnh đen kịt, rồi ngã xuống, ngất tại chỗ.

Và hắn lúc đó, cũng không hề biết rằng, dưới công thức điều chế thảo dược, có
một dòng chữ nhỏ, vô cùng nhỏ, ghi rằng:

Tác dụng phụ, có chút đau đớn, chỉ là chút thôi. Người không cần quan tâm đâu, ha ha......

Sáng hôm sau

Hắn thân thể khẽ run lên mấy lần, sau đó là con mắt nặng nề, chậm chạp mở ra.

" Tối hôm qua...." Hắn khẽ khẽ xoa đầu, bắt đầu nhớ lại chuyện đã xảy ra tối
hôm qua. Đến phút cuối cùng khi chín huyệt của hắn được đả thông, thì đau nhức
cũng đã đánh gục ý chí cuối cùng của hắn, khiến hắn không thể không gục ngã,
ngất xỉu!

" Tưởng là xong đời rồi chứ, hóa ra vẫn còn sống. Quả nhiên ta là người tốt,
gặp người người thích, gặp hoa hoa nở, nhân phẩm đệ nhất thiên hạ, không ai bì
kịp, đến cả trời cao vẫn không nỡ bắt ta xuống địa ngục."

Hửm

Hắn thử bước dậy, đột nhiên cảm thấy thân thể mình linh hoạt lạ thường, thân
thể cũng mạnh mẽ lên không ít. Ngoại trừ việc đó ra thì bên ngoài là một lớp
chất bẩn dày tầm một phần ba đốt ngón tay, mùi hôi thối rất ghê người.

Đi tắm!

Hắn nhanh chân chạy xuống lầu, nhảy tùm vào bồn tắm. Sau một lúc kì rửa, thân
thể hắn đã sạch sẽ, không còn giống như một con chuột cống nữa. Mà lúc này, dị
biến cũng diễn ra!

Hết chương 6


Nam Việt Đế Vương - Chương #6