270:


Người đăng: anh101101101@

"Cảm giác này, đúng rồi....là nó!"

Trong Tinh Thần hải, ý thức của Trần Phong đang lơ lửng giữa không trung đột
nhiên vỡ ra làm ba phần. Lập tức một cỗ đau nhức từ sâu trong Hồn truyền ra
khiến hắn không khỏi kêu thảm, nhưng vẫn kiên trì cố gắng chia ý thức của bản
thân ra làm ba.

Nhất Thần Hóa Tam Nguyên môn công pháp này cực kì cổ xưa, bản ý là chia ý
thức, Linh Hồn, Thân thể ra làm ba. Nếu tu đến cảnh giới tối cao thậm chí còn
có thể phân li thành ba cơ thể thực thụ, đồng nghĩa với việc có thêm hai cái
bản thể chứ không phải là phân thân. Phân thân năng lực có hạn, tối đa có thể
sử dụng được bốn năm phần thực lực của chủ thể là rất giỏi rồi, nhưng giờ đây
lại tách ra hai cái bản thể có thiên phú, tư chất đều ngang bằng với chủ thể,
chiến lực cũng phải bằng chín mười phần!

"A.a.a..a"

Hắn kêu lên thảm thiết, ôm đầu ngã khụy xuống nhưng vẫn cố chém ý thức thành
ba phần. Bước đầu tiên của Nhất Thần Hóa Tam Nguyên là chém ra ý thức, sau đó
lại chém đến Linh Hồn, cuối cùng mới chém ra thân thể.

Chém ra ý thức bước này tuy là bước đầu nhưng lại khó nhất, bởi nếu không cẩn
thận sẽ tạo thành ý thức phân liệt, trở nên ngu ngốc!

"ĐI...RA!"

Hắn gào thét dữ tợn, cố gắng chống chịu cơn đau vô cùng vô tận này, tâm ý vừa
mới may mắn ngưng tụ ra được nay liền rung động dữ dội, có dấu hiệu vỡ nát

"Trấn!"

Khoai lúc này đã tiến vào Tinh thần hải của hắn, đốt tre bị tế lên treo lên
cao, theo đó từng tia sáng nhu hòa như dòng sông trôi xuống, rơi vào ý thức
của hắn. Cũng nhờ đó mà hắn đỡ đi không ít cảm giác đau đớn, có thể giữ tỉnh
táo, ý chí vẫn còn.

"Cố lên, ta sẽ làm được!"

Một chút ý chí bất khuất còn sót lại bị hắn kích thích lên cực hạn. Hắn nhớ
lại tất cả những gì đau khổ nhất, những gì buồn bã nhất trong cuộc đời của
mình, khơi dậy ngọn lửa hận thù trong cơ thể. Nó cho Trần Phong một cái động
lực, nhờ đó mà hắn vẫn có thể tiếp tục, tựa như người chết đuổi vớ được cọc.

"Ta còn Linh Nhi, còn Hà My, Ánh Nguyệt, còn rất nhiều bạn bè người thân. Ta
còn có gánh nặng trên vai!!"

Hắn rống lên một tiếng kinh trời, theo đó ý thức cũng bị chém ra làm ba phần,
đau nhức khủng bố khiến hắn ngất ngay lập tức.

Lúc này, biên giới Ma Thành.

Từng nhánh từng nhánh đại quân tề tựu, Linh quang sáng chói chiếu rọi một
vùng. Từng vị Linh Giả thân mặc Linh Giáp, tay nắm Linh Bảo, quanh thân Linh
lực ngưng tụ thành Linh văn rung chuyển không gian.

"Ma Thành có bạo động, các ngươi chuẩn bị theo ta....xuất kích!"

Một vị Tông Linh cảnh Linh Giả gầm lên, sau ót hắn hiện ra một đầu Ly Long,
thân thể khổng lồ, vảy rồng sáng rực lên, tản mát ra một cỗ uy năng đáng sợ.

Mà phía dưới, từng cái Linh Hồn hiện ra, có cái mờ mờ ảo ảo, có cái ngưng thực
không khác gì vật chất bình thường. Có những Linh Hồn là dị thú Ma thú, bộ
dáng hung bạo. Có những Linh Hồn mang hình dáng Linh Bảo, Đao Kiếm Kích Thương
chủng loại phồn hoa. Lại có những Linh Hồn là sông núi mây trời, chủng loại
trăm kỳ bách quái.

Mà lúc này, dưới sự thống lĩnh của vị Tông Linh cảnh cường giả thì cả mấy ngàn
Linh Giả cũng kết nối lại một chỗ, khí thế hóa thành ảo ảnh một đầu Thanh Long
lơ lửng giữa không trung, sau đó Linh lực bọn hắn ngưng kết, Linh văn ngưng
tụ, hóa thành một dòng sông rộng lớn, nước chảy cuồn cuộn mấy trăm mét.

Mà đây chỉ là một nhánh quân tầm một ngàn người, còn Thanh Long Giang Tông lại
có.... Cả chục nhánh quân như thế này.

Ầm ầm ầm.

Bọn hắn dẫm mạnh lên mặt đất một cái khiến xung quanh rung chuyện dữ dội như
có động đất. Theo đó tiếng trống tiếng chiêng nổi lên, từng nhánh quân bay lên
trời cao, tiến vào địa phận Ma thành. Bọn hắn đi đến đâu Ma khí bị dẹp tan đến
đó, thậm chí Ma khí thấm sâu vào lòng đất cũng bị tinh luyện ra, trả lại một
vùng đất trong lành.

"Thật hùng vĩ."

Lê Bá Long ngồi ở trên một tòa nhà cao tầng, nhìn thấy cảnh tượng này thì liên
tục xuýt xoa không ngớt.

"Thế này đã là gì? Trăm năm trước Việt quốc ta nội chiến, số lượng Linh Giả
lấy chục vạn mà tính, vận chuyển trận pháp đủ để san bằng núi cao, lấp hết
sông dài. Yêu Tôn Yêu Vương ở dãy Trường Sơn cả gan làm loạn đều bị luyện
chết, thân thể hóa thành tro bụi."

Nhóm người Ánh Nguyệt, Ngọc Linh bởi có Linh Phù, lại có Trần Phong lấy mình
làm mồi nhử dụ đám Yêu Ma đuổi theo nên tất cả đều an toàn chạy trở về Thanh
Long Thành. Vốn mọi người cũng định trở lại cứu Trần Phong nhưng khi nghe Hà
My nói hắn vẫn ổn thì đành thôi, tất cả quyết định nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, nghe
ngóng thông tin xung quanh.

Nhóm Linh Nhi cũng được vị Phật tử trẻ tuổi nọ đưa về thành, lúc này cũng đã
tập trung tại đây.

"Mọi người biết không, anh ấy giỏi thật đấy, mới hơn hai mươi tuổi đã tu Phật
pháp đến cảnh giới rất cao, nghe bảo là Thập thiên gì gì đó."

Linh Nhi hoa chân múa tay, kể lại chuyện gặp vị Phật Tử trẻ tuổi kia, dáng vẻ
cực kì hưng phấn.

"Là Thập Trọng Thiên."

Ở nơi trung tâm, một vị tăng nhân trẻ tuổi nhẹ nhàng chỉnh lại lời nói của
Linh Nhi.

"Sư huynh ta có tuệ căn, xuất gia chỉ mới mười năm đã tu đến cảnh giới đó.
Phật pháp ta có hệ thống khác với Linh Giả, Linh Giả có Luyện Thể, Luyện Khí,
Luyện Linh tam đại cảnh giới, còn Phật Môn chia ra ba mươi ba cảnh giới, ứng
với Ba mươi ba tầng chư thiên của Cổ Lão Phật giới."

"Minh Tâm, như cậu đã tu đến Trọng Thiên nào?"

"Ngũ trọng thiên."

Thiếu niên nọ không ngờ là Minh Tâm, người đã biến mất từ mấy tháng trước. Sự
ra đi của vị Thiền sư nọ đã ảnh hưởng rất lớn đến tâm tính của hắn, bởi vậy
hắn đã quyết định rời đi để có thể giữ vững bản tâm của mình.

Giờ đây tâm tính của cậu ta đã bình ổn đi rất nhiều, đạo tâm tăng mạnh, so với
những vị Hòa thượng tu hành lâu năm cũng không kém bao nhiêu.

"Ngày đó sư cụ bảo ta đi theo Trần Phong, vốn ta cũng không hiểu, nhưng giờ đã
biết tại sao Người lại nói vậy."

Minh Tâm khẽ cười, chắp hai tay lại với nhau, nói nhỏ:

"A di đà phật."

Ngọc Linh cũng không hiểu cậu ta đang nói về chuyện gì, đành quay ra nhìn cửa
sổ, thấy từng nhánh quân đang tiến sâu vào trong Ma Thành mà không khỏi thở
dài:

"Mong cậu ta vẫn ổn."

Lúc này, Ma Thành khu vực ngoài cùng

Linh Lực từ thân thể những Linh Giả nọ phun ra, hóa thành dị tượng đầy trời,
một đường xẻ thẳng vào vùng đất có ma tính sâu dày nhất, đem từng đám yêu ma
luyện hóa. Thậm chí có mấy cỗ Ma Thi ngang với Dung Linh cảnh cường giả vừa
xông lên đã bị mấy trăm vị Linh Giả vây lại, kết thành trận pháp, chỉ sau mấy
phút đã luyện hóa Ma Thi nọ thành tro bụi, chỉ còn lại một viên Hồn Ngọc lơ
lửng giữa không trung.

"Sao hôm nay Yêu Ma quỷ quái nhiều dữ vậy, Dung Linh cấp cũng có đến hai con,
thật là mệt chết chúng ta."

Một người lính tháo cái mũ xuống, thở dài một hơi.

"Ai biết."

Một người khác lấy ra một bình nước tu ừng ực, lại ném cho người kia, nói:

"Nghe đồn lần này Ma Triều bùng phát sẽ đạt mức độ cao cấp, nói không chừng có
vài cái Ma Hồn Tông Linh cảnh cũng nên."

"Đùa sao? Theo ta nhớ còn năm năm nữa mới đến chu kỳ mà?"

Người kia nhảy cẫng lên, vẻ mặt hoảng sợ, mà người nọ thì đưa tay lên môi suỵt
một cái rồi nói nhỏ:

"Chớ ồn ào, kẻo thủ trưởng phạt vì cái tội làm hoang mang tư tưởng của anh em.
Để tôi nói cho cậu nghe, hôm qua lúc chuyển đồ cho thủ trưởng tôi tình cờ nghe
được cấp trên bàn chuyện..."

Nói đến đây vẻ mặt gã hơi run rẩy, truyền âm:

"Có tin tình báo, Thủy Ma Vực Ngân Ngư tộc, Chương Ngư tộc cùng Sa Tộc có dị
động!"

"Không thể..."

Người kia còn chưa kịp nói lên chữ "nào" đã bị chặn miệng, chỉ có thể truyền
âm:

"Có cả Sa Tộc tham chiến? Lần này phải chết bao nhiêu người nữa?"

Hắn ta nhớ lại ngày đó, cái ngày ở ba mươi chín năm trước, lúc đó hắn mới tu
thành Linh Giả không lâu, được điều động đến biên giới giáp biển của Ma Thành
chống cự lại sự xâm lược của Hải Yêu tộc.

Hải tộc, là cách gọi chung cho các chủng tộc ở Đông Hải. Đông Hải diện tích
rộng lớn, so với Bắc Minh Đế quốc còn lớn hơn không ít, thế lực lại cực kì
phức tạp. Nghe đồn dưới đó thậm chí còn có Hải Yêu Đế tồn tại, tức là tồn tại
ngang với Linh Đế cảnh của nhân loại.

Mà Thủy Ma Vực, chính là khu vực biển tiếp giáp với Bắc Trung Tam Phủ, thế lực
hỗn tạp, Hải Yêu nhiều như kiến cỏ, Hải Yêu Vương cũng có hai vị, Hải Yêu
ngang Tôn cấp cũng có đến cả năm sáu chục cái! Trong đó phải kể đến Sa tộc, có
một vị Hải Yêu Vương cùng mười mấy Tôn cấp Hải Yêu, tính ra còn mạnh hơn cả
Thanh Long Giang tông!

Sa tộc tham chiến, ý nghĩa đây là một cuộc chiến quy mô khổng lồ, Dung Linh
cảnh cường giả cũng có thể ngã xuống.

"Khẩn cấp, tất cả nhánh quân chú ý! Thủy Ma Vực xâm lược, Thủy Ma Vực xâm
lược. Nhắc lại, Thủy Ma Vực xâm lược, đã phát hiện Hải Yêu Dung Linh cảnh!"

Ầm ầm!

Một tin này vừa truyền ra mọi người lập tức nháo nhào cả lên, những tán tu
cùng thiếu niên trẻ tuổi liền bỏ chạy, trốn vào sâu đất liền. Từng cánh đại
quân trong thành xông ra, Phi thuyền bay rợp trời. Từng khẩu Linh Quang pháo
tản ra Linh quang sáng chói, đạn đã lên nòng, sẵn sàng chiến đấu. Tiếng trống,
tiếng tù và vang vọng bốn phương, kích thích sĩ khí chiến đấu, kích thích sát
khí trong lòng quân sĩ.

"Thật là có chiến tranh!"

Hai người nọ thở dài, sau đó cũng đội vào mũ giáp, chuẩn bị tiến ra chiến
trường.

Biên giới giữa Thủy Ma Vực và Ma Thành.

Nơi đây vốn là một cảng biển giàu mạnh nơi mà Linh Giả tấp nập qua lại, săn
giết Hải Yêu Hải quái, buôn bán các loại nguyên liệu. Nhưng nay còn lại chỉ là
đống hoang tàn đổ nát, một số ít Yêu Ma Quỷ quái du đãng trong các căn nhà,
trong các con thuyền bị lật úp, trong các thành trì còn sót lại.

Nhưng giờ đây, Linh Giả ngợp trời, từng lá cờ xí được phất lên, tiếng trống
giòn giã tỉnh lại lòng người. Lâu thuyền đại hạm lơ lửng trên không trung, gắn
kết với nhau bằng từng cột Linh văn khổng lồ.

Mà xa xa, dưới mặt biển, nếu có ai tinh mắt sẽ thấy được chi chít những điểm
đen, số lượng nhiều đến mức khiến người ta giận sôi.

Phải có đến cả vạn điểm đen!

Trong đó còn phải kể đến có một vài điểm đen...hơi lớn một chút. Những điểm
đen này chính là Hải Quái. Hải Quái khác Hải Yêu, chúng thân thể cực kì to
lớn, mỗi con không kém gì một phi thuyền cỡ vừa, tuy nhiên trí tuệ lại cực
thấp, bởi vậy thường được Hải Yêu dùng làm tiên phong, càn quét đội hình địch.

Hết chương 270


Nam Việt Đế Vương - Chương #270