Người đăng: 1LanLanManLungTung
Đêm tối tĩnh lặng bao trùm cảnh vật nhưng trong căn phòng này lại ngập tràn
ánh sáng của những chiếc đèn dầu lại càng nổi bật nên sự rộng lớn tráng lệ ,
rồi đâu đó là mùi gỗ trầm hương thoang thoảng khiến ta mê say. Xung quanh là
những cô gái như kẻ hầu người hạ đứng cung kính . Đây không phải là xa hoa
hưởng lạc mà người ta hay nói hay sao ? Nhưng không phải vậy trên chiếc sập gỗ
thật to lớn giữa gian phòng kia một người thiếu niên nhìn ốm yếu đang run rẩy
viết đi viết lại thứ gì đó . Người này thân mặc hoàng bào đầu đội kim quan
nhìn ra là biết là kẻ quyền quý nhưng hắn khi thì nhíu mày khi thì lại lắc đầu
tỏ vẻ rất chán nản . Bỗng một tiếng nói vọng vào :
-Lã hộ vệ cầu kiến.
-Cho vào . Hắn nhẹ nhàng phất tay.
Rồi một tên nam nhân, thân cao 1 mét 9 hùng hổ đi vào, đến nơi người kia thì
khuôn mặt lo lắng tràn đầy sợ hãi quỳ xuống :
-Thuộc hạ hộ giá chậm chễ tội đáng muôn chết, xin thế tử trách phạt.
Nhìn qua thì hung ác nhưng điệu bộ lại có đôi phần ngốc nghếch . Nói xong hắn
mới nghiêng đầu nhìn trộm người kia.
Người kia tuổi khoảng 15 - 16 thân hình gầy yếu khuôn mặt xanh xao vẫn đang
rất chăm chú viết dường như không thèm quan tâm tới hắn . Nam tử tên Lã Vọng ,
trong con mắt có gì đó vừa thất vọng vừa khó hiểu tại sao một người anh dũng
thiên hạ như Triệu vương lại có một người con vô dụng như vậy . Qùy gối trước
một kẻ thế này hắn có phần không cam tâm . Người hắn thực sự sợ hãi là Triệu
vương chứ không phải kẻ này.
Lã Vọng đâu biết kẻ mà hắn đang được cho là thế tử Triệu Hoàng con của Triệu
Vương này lại là một kẻ xuyên qua từ thế giới khác.
Triệu Hoàng bây giờ trong đầu hắn đang xoắn lại một mớ bòng bong những kí ức
kiếp trước là kiếp này đang giằng xé lẫn nhau . Lúc thì hình ảnh của một người
làm công ăn lương bình thường, quần áo bình thường chạy đôn chạy đáo lo kế
sinh nhai lúc thì lại là hình ảnh của một tên công tử gia ăn no mặc ấm nhưng
thân thể ốm yếu chả làm gì nên hồn . Cuối cùng hắn mặt xanh lại rồi nôn thốc
nôn tháo, thị nữ vội vàng chạy vào để lau dọn rồi mang thuốc mang nước cho
hắn uống.
Lã Vọng trông vậy lo sợ không thôi tưởng thế tử giận mình quá mà thành ra như
vậy . Hắn thì chết cũng hả sao chỉ sợ liên lụy người nhà mất.
Triệu Hoàng uống chút nước xong bỗng nhiên cười nhạt nhẽo rồi lẩm bẩm : “ Cũng
tốt, chết tốt lắm !” . Kiếp trước một kẻ vô công rồi nghề cha mẹ mất sớm ,học
hành bỏ bê, suốt ngày chỉ chơi bời không thì cũng đánh nhau với lũ đầu đường
xó chợ . Rồi họ hàng hắn cũng tìm cách tống hắn đi quân sự mấy năm sau đó xin
cho hắn vào một trường cao đẳng vớ vẩn nào đấy, Khi ra trường được vài năm
thì ăn không ngồi rồi từ khối tài sản kha khá của cha mẹ để lại . Miệng ăn núi
lở cuối cùng thì hắn cũng lết cái thân đi làm nhưng làm không đủ ăn, cuộc
sống thì tạm bợ . Đến gần 40 tuổi mới gọi là có chút thành tựu tuy nhiên vợ
con không có, bạn bè không, họ hàng thì xa lánh hắn . Cuối cùng hắn chết
trong một tai nạn khi đang khảo sát trong một công trường mà không có ai thăm
viếng . Hắn kẻ có một số phận không bình thường nhưng chết thì lại càng cô độc
hơn bất cứ một người bình thường nào khác.
“Đúng là số cứt chó mà !” Triệu Hoàng bỗng nhiên mắng một câu . Hiện hắn đã
sống trên thân thể này được mấy hôm thì cũng đã hiểu đại khái thân thế bây giờ
của mình là gì, ít nhất có cha mẹ người thân, so ra còn hơn chán cái cuộc
đời vô vị kia.
Cũng có chút phải lo lắng đây ! Bây giờ ta là con Triệu Việt Vương ư ? Sao sử
sách không nói đến ? Có lẽ tên Triệu Hoàng này thể hiện quá mờ nhạt rồi trôi
mất dần theo dòng lịch sử đến cùng không ai nhớ đến . Với thân phận hiện nay
thì thời đại chả tốt đẹp gì mà . Tuy học hành không ra gì tuy nhiên hồi trẻ
dại lại thích nhân vật anh hùng lịch sử nên cố gắng thường tìm tư liệu để
nghiền ngẫm cho vui, lịch sử cũng biết sơ qua một chút . Thời kì này nước Nam
được Lý Bí dẫn dắt giành lại giang sơn trong tay nhà Lương, Lí Bí lên ngôi
xưng đế nước Vạn Xuân được thành lập, sau Lý Bí chết là Triệu Quang Phục cầm
quân đánh đuổi quân Lương rồi lên ngôi xưng vương . Đất nước tồn tại gần 60
năm tuy không dành được quyền tự chủ lâu dài nhưng là triều đại tồn tại lâu
nhất trong các cuộc khởi nghĩa, sau độc lập lâu dài năm 938 chấm dứt 1000 năm
Bắc thuộc . Gần ấy năm đó lại không có được sự yên ổn, chiến tranh liên miên
do quân Lương chèn ép, đất nước điêu tàn, thù trong giặc ngoài . Sau Lý Phật
Tử hậu duệ Lý Bí lừa lọc đánh bại quân Triệu Việt Vương khiến đất nước yếu đi
nhân tài cạn kiệt . Quốc gia ai có thể chống đỡ đây ? Cuối cùng đoạn kết cho
Vạn Xuân là rơi vào tay giặc . Hừ ! đất nước khốn khó còn phân giang sơn ,
giặc ngoài không chống tìm cách cắn xé lẫn nhau . Tuy ta tự cho mình là kẻ tài
năng bình thường nhưng trời cho ta đến đây ta quyết phải giữ bằng được cố thổ
của ông cha.
Lã vọng nghe thấy thế tử lẩm bẩm quát mắng gì đó, cho là muốn diết mình thì
lại càng lo sợ cúi sát mặt xuống đất cầu xin :
-“Điện hạ có muốn giết, thì cũng xin khai ân cho gia quyến của thuộc hạ một con đường sống”. Lã Vọng xuất thân nghèo hèn, chữ nghĩa không biết nhiều, đầu óc đơn giản chỉ có một thân man lực . Nên khi theo Triệu Vương nam trinh bắc chiến làm nên sự nghiệp thì cũng chỉ làm quân tiên phong sống hôm nay không biết ngày mai. Khi thấy hắn dũng mãnh lại tốt ở đầu óc đơn giản Triệu Vương mới phong cho hắn làm cận vệ . Thế sự dần ổn định lại chỉ mong sao gia đình bình an không lo đói khổ . Chẳng lẽ giờ đây lại gặp họa liên đới người nhà đúng là không cam lòng.
-Tôi không phải nói anh đâu . Triệu Hoàng vừa nói ra khỏi miệng thì không khỏi có chút gì đó sai sai . Thường ngày nói chuyện với cấp dưới quen miệng khiến hắn mất kiểm soát quên mình hiện là thế tử xưng hô không giống thói thường.
Thấy Lã Vọng trợn tròn con mắt, hàng râu lởm chởm dưới cằm cũng dựng đứng cả
lên trông như một bức tượng . Triệu Hoàng mới vội vàng nói :
-Ta.. ta không phải nói ngươi mà ta tha, tha hết.
Lúc này Lã Vọng mới thở phào nhẹ nhõm xong vẫn cung kính quỳ dưới đất . Mãi
Triệu Hoàng cho đứng dậy hắn mới đứng dậy nhưng vẫn có chút phòng bị như sợ
mình làm sai chuyện gì. Triệu Hoàng nhìn tên ngốc hán tử mà lắc đầu cảm than :
“ Triệu Hoàng à Triệu Hoàng ngày xưa ngươi ăn ở thế nào khiến người bên cạnh
mình không ưa đến vậy, đến kẻ ngốc trời đất không sợ như tên này cũng phải
kiêng dè”.
Cũng phải nói gần đầu gặp Lã Vọng cũng là lần hắn đến thế giới này, tình cảnh
chả tốt đẹp . Lúc đó Triệu Hoàng đang bị truy sát . Xung quanh toàn là cảnh
chém giết, đang mơ màng thì có tên thích khách định bồi một đao . Trong ranh
giới sự sống cái chết Triệu Hoàng trở nên tỉnh táo chánh né . Lã Vọng từ đâu
nhảy đến cho tên thích khách một chùy nổ vỡ đầu tên kia, Triệu Hoàng trông
vậy chết khiếp nhanh tróng ngất đi . Trước kia có bao giờ thấy cảnh dã man như
vậy, ở thời hiện đại chiến tranh vũ khí nóng chết thì cũng chỉ thủng mấy lỗ
trên người chứ cái thời đại vũ khí lạnh này chém giết thì có khi xác thịt chả
còn hình thù đẹp đẽ . Nghĩ đến lại muốn nôn mửa một bãi nữa.
Ấn tượng đầu tiên về Lã Vọng là mạnh mẽ và trung thực, vậy nên khi mới tỉnh
lại Triệu Hoàng muốn gặp người này giúp mình làm việc cũng là cảm ơn hắn.
Lã Vọng đứng dậy một lúc cảm thấy thế tử cũng không có gì xấu tính, bắt bẻ gì
mình . Đâu có hay giận dỗi tính cách qoái gở thích đánh đập người qoanh mình
nhỉ ? Tuy ít ở bên cạnh thế tử nhưng lời đồn về hắn khá nhiều mà đại đa số là
những lời lẽ không đẹp đẽ . Nói đến lời đôn thì kinh khủng nhất là thế tử đã
hạ lệnh giết cả một trang hộ nhỏ ngoài thành.
-Thế Tử ngài cũng không xấu như lời đồn hả ?
Kinh khủng ! Tên này dám ăn nói với mình như vậy . Triệu Hoàng không biết
nhiều về lễ giáo của thời đại này đến may là có chút kí ức của thân thể để lại
.Đúng là kẻ vũ phu nghĩ gì nói vậy, tên Lã Vọng bán mạng Triệu Vương chứ bán
mạng cho người khác thì không kịp bán đã chết vạn lần rồi . Nhưng chính vì
tính cách này mà Triệu Hoàng khá thưởng thức hắn có lẽ Triệu Vương cũng vậy .
Mà cũng oan uổng cho tên Triệu Hoàng trước kia quá đi, hắn thân thể ốm yếu
sức đâu mà đánh đập người, binh tướng đâu theo hắn hạ sát người ta đúng toàn
là bịa đặt . Đa số lời đồn là từ dân chúng mà ra, chắc chắn có kẻ xấu muốn
hãm hại giảm mạnh uy thế của Triệu Vương . Các quan thần, tướng sĩ chả ai
thèm tin cái mái lời đồn nhảm nhí đó cả . Cũng chỉ tên ngốc này mới tin là
thật thôi.
Thấy Triệu Hoàng liếc qua mình rồi lại viết tiếp .“Đúng là vua con vua cha đều
không dễ chiều mà”Lã Vọng thầm nghĩ . Rồi tò mò ngó lại xem thế tử viết gì mà
chăm chú đến vậy, hắn vô cùng ngạc nhiên vì thế tử không viết văn cũng chả
viết thơ mà chỉ viết đi viết lại bốn chữ, rồi bên cạnh trang giấy cũng là
viết nhưng hắn không nhận ra được mặt chữ nhìn cứ như là bùa chú vậy.
-Nguy cơ trùng trùng . Lã Vọng bột miệng nói ra.
-Ồ nhà ngươi biết chữ ? . Triệu Hoàng ngạc nhiên, người biết chữ thời đại này rất hiếm . Quệt nhẹ đầu bút lông vào nghiên mực bên cạnh cho mực khô ráo rồi hạ bút xuống hắn tò mò hỏi.
-Thuộc hạ ngày trước có đọc sách nhưng học không vào nên đành từ bỏ rồi theo nghiệp binh đao . Nhưng nói thật thuộc hạ biết chữ cũng không nhiều.
Hỏi ra mới biết họ Lã của Lã Vọng có chút nguồn gôc sâu xa với Lã Hưng thời
tam quốc từng giết viên quan Giao Chỉ nhà Ngô . Tuy họ Lã ngày đó tận và bây
giờ không được như xưa nhưng căn cơ là có đôi chút, gia tộc ghèo khó cũng vẫn
là thư hương môn đệ, biết chữ cũng là chuyện đương nhiên . Triệu Hoàng lại có
chút không thích nhân vật Lã Hưng này nhưng mà cũng không thể ghét lây Lã Vọng
được . Đúng là thế giới này mọi thứ đều có thể xảy ra mà.
Mà chữ Triệu Hoàng viết là chữ Hán vì chữ nôm còn chưa xuất hiện, dù kế thừa
ký ức trước kia hắn cũng phải rèn luyện một chút vì rốt cục kiến thức chung
quy là của người khác, nên phải biến nó thành thực sự của mình . Cầm tờ giấy
lên hắn thổi thổi chút cho khô mực, lại liếc mắt nhìn một chút chữ quốc ngữ
mình viết kia xong thở dài . Chữ của mình vẫn là nhất mà, đất nước có tiếng
nói riêng chữ viết riêng mới tồn tại lâu dài được xong hiện nay lại lực bất
tòng tâm phổ biến . Thôi dùng tạm chữ Hán đi đã vậy.
-“Rất tốt ta gọi ngươi đến đây vì mong ngươi giúp ta hai việc . Nhưng hiện tại biết ngươi biết chữ ta giao cho ngươi một việc nữa” Triệu Hoàng từ tốn nói chuyện.
-Dạ ! Thuộc hạ phải thường xuyên bên cạnh bảo vệ đại vương, có lẽ là không thể phục mệnh rồi . Lã Vọng thần sắc hơi đổi nhưng vẫn là bộ dáng ngốc nghếch đó . Cũng biết khéo léo kháng lệnh chẳng biết ngươi ngốc thật hay không.
Triệu Hoàng thở dài tên này tuy tốt lại là một trong những tên khó thu phục ,
cực kì trung quân . Hừ ! tìm vài lời sáo rỗng để lừa kẻ này ư ? Không bao giờ
có thể . Muốn hắn hoàn toàn theo mình chừ khi mình lên ngôi Vương hoặc làm
việc cho hắn kính phục tin tưởng mình.
-Ta đã xin phụ vương cho ngươi đến để bảo vệ ta, ngươi không cần suy nghĩ nhiều . Triệu Hoàng có chút quả quyết, làm người bao lăm hắn có đôi chút môn đạo để người ta đi vào khuôn khổ .Nghe vậy trong tâm Lã Vọng lại có đôi chút không bằng lòng từ bỏ vị trí bên cạnh Triệu Việt Vương.
-Hừ thời gian rồi sẽ cho thấy ngươi theo ta là may mắn đến nhường nào, ta sẽ cho ngươi làm nên sự nghiệp, phong hầu thì không giám nói nhưng bái tướng thì sẽ luôn có phần của người . Triệu Hoàng quả quyết.
-Thuộc hạ chờ lĩnh mệnh.
Lã Vọng nghe vậy cũng đành phục mệnh nhưng bảo ngươi làm nên nghiệp thì có ai
tin chứ, ta có hay bị người ta gọi là ngốc,kẻ ngốc này cũng biết ngươi là kẻ
vô dụng . Văn tồi võ kém ngươi có thể là gì . Dù nghĩ vậy nhưng Lã vọng biết
không thể nói ra khỏi miệng . Chỉ mong là lệnh không trái luân thường đạo lý
là được rồi.
-Việc đầu tiên ta đã nói rồi là từ nay ngươi đến bảo vệ ta . Việc thứ hai nhà ngươi tìm một số người tinh nhuệ trong quân thay làm cận vệ cho ta . Thứ ba là tìm cho ta bản đồ của Vạn Xuân, sổ sách về số người, đất đai, hành chính của các vùng.
- Dạ bẩm việc thứ hai thuộc hạ còn làm được chứ việc cuối cùng thì quả thật
khó, bên kia đa số là quân cơ không thể tiết lộ . Lã Vọng tỏ ra khó khăn ,
hắn quan võ có phải quan văn đâu . Nghĩ cũng kì lạ thế tử tìm những thứ này để
làm gì.
-Ta không mong ngươi lấy từ bên phía văn thần mà từ dân chúng, mọi thứ càng nhiều càng tốt thiếu thốn ta có thể hỏi Đinh tiên sinh . Giờ ngươi lui làm việc đi.
Nói xong Lã Vọng cúi đầu lặng lẽ lùi ra khỏi điện . Đến khi Lã Vọng đi hẳn
Triệu Hoàng mới có thể buông lỏng, làm người như này đúng không phải dễ dàng
.
Tình hình hiện nay cũng là nguy cấp, mười mấy năm sau Triệu việt Vương sẽ bại
vong trước Lý Phật Tử nên mình phải chuẩn bị một số việc để có thể hóa giải
được chuyện này . Tìm một số kinh sử hắn phát hiện lịch sử thế giới này có
nhiều sai lệch so với thế giới cũ mình sống, nhiều nhân vật chưa được nhắc
tới hoặc có thì cũng quá qua loa đại khái. Thêm vào mình tạo nhiều ẩn số cho
cục diện càng khó đoán định chẳng biết cuộc chiến có diễn ra càng sớm hơn
không ?