Lee Syaoran.


Người đăng: tieulamlam1234567890

Chrono vừa đi vừa ắt xì liên tục"Mồ..........Đường cái gì trồng đầy hoa vậy
trời!!Tính giết người hả???Biết tui mẫn cảm với phấn hoa lắm ko????"
Durandal trên tay hắn"Biết mới là chuyện!!Nhập cư trái phép thì đừng có
chảnh!!!"

"À...thì...ẮT XÌ!ẮT XÌ!Dù sao thì mình vẫn ghét hoa nhất!!!!!"

"Cậu nói thế không đúng đâu!"Từ sau lưng hắn truyền tới 1 giọng nói, Chrono
quay đầu lại, người đó mỉm cười nói tiếp"Hoa là nét văn hóa ko thể thiếu với
mỗi đất nước, hoa anh đào lại là biểu tượng của Nhật Bản này, tớ thích nó lắm
vì nó trùng tên với người tớ yêu nữa!"

Chrono hơi nghi ngờ hỏi"Khẩu ngữ này................cậu là người Hồng Kông?"

"Ừ!Nhưng từ nay tớ sẽ định cư ở Tomoeda này luôn!Tên tớ là Lee Syaoran, còn
cậu?"

"Chrono, Chrono Harlaown!"

"Khắc....La Nặc Hạ Lạc Ôn à?Nghe êm tai thật đó nhỉ!Cậu từ đâu đến vậy?"

"Tớ............đi nhầm thuyền rồi tới đây luôn!"Chrono bịa chuyện, Durandal âm
thầm khinh bỉ"Lý do dở tệ mà cũng bày ra được!", hắn bất đắc dĩ"Ai biết cậu ta
sẽ hỏi đâu, chẳng lẽ nói bay tới đây hả!!"

"Hể!Vậy thì nguy quá, người nhà cậu chắc lo lắng lắm!!!"Syaoran hoảng hốt.

Chrono đơ 3s"Hình như cậu ta rất dễ bị lừa thì phải?", hắn sực tỉnh xua tay"Ko
sao đâu, dù sao tớ cũng trẻ lang thang, đi đâu chả được!!"

Syaoran đắn đo một lúc rồi cậu quyết định"Được rồi đi với tớ!Tớ sẽ cho cậu ở
tạm nhà!"

"Hả?Vậy có phiền cậu ko?"

"Ko sao!Gia đình tớ ở Hồng Kông cả rồi, chỉ còn tớ và bác quản gia thôi, không
vấn đề gì!"

"Ừ, vậy tớ thực sự cảm ơn!"Chrono cúi đầu, suy nghĩ"Đúng là ko thể đánh giá
người khác dựa vào vẻ ngoài mà.Trông cậu ta nghiêm túc khó gần nhưng cũng mềm
lòng phết!"

Căn hộ của Syaoran, " Bác Wei, đây là người vừa nãy cháu nói trong điện thoại,
cậu ấy có thể ở đây ko ạ?"Syaoran hỏi Wang Wei-bác quản gia.
"Thiếu gia đã đưa tới thì tôi sao từ chối được, tôi đã sắp xếp rồi, cậu đi tắm
trước đi, tôi muốn hỏi cậu bé này vài câu hỏi để sắp xếp 1 số thủ tục!" Wei
"Con biết rồi!Bác Wei rất tốt bụng, Chrono cứ tự nhiên nhé!"Syaoran nói xong
quay người về phòng.
Khi thấy cậu chủ đã đi, Wei cảnh giác nhìn Chrono"Ngươi thực sự đi lầm thuyền?
Hay có mục đích gì?"
"Cả 2 đều ko!Con gặp rắc rối ở nơi ở cũ nên theo tàu buôn di cư trái phép tới
đây!"Chrono giải thích.
"Rắc rối?"
"Ở chỗ cũ đắc tội với mấy người thân phận lớn, bọn họ đã mấy lần tìm côn đồ
tới đánh con rồi, may mà phát hiện kịp!Bác có thể tới Hoa Đô điều tra, con
nghĩ gia đình Syaoran ko đơn giản đúng chứ?"
"Gia tộc Lee là 1 gia tộc có truyền thống hành đạo lâu đời, cống hiến về đạo
giáo của nhà họ Lee nhiều vô số kể.Nhưng ta tin con, thái độ từ nãy tới giờ
của con ko cho ta thấy sự dối trá!" Wei ôn hòa.
"Con cảm ơn bác!Con chỉ định tạm ở đây 1 thời gian thôi, khi đã ổn thì con sẽ
rời đi!"
"Con cứ ở lại, bầu bạn với Thiếu gia, cậu ấy có vẻ hợp gu với con đấy!Coi như
nhà họ Lee thuê làm vệ sĩ vậy!"Wei cười hiền lành.
"Cứ để đấy cho Chrono này, đảm bảo sẽ ko có mống nào dám lừa Syaoran nữa
đâu!"Chrono vỗ ngực tự tin.
"Nhờ cả vào con rồi!"Wei cười ha hả.

Syaoran đi ra thấy Wei và Chrono đang nói chuyện vui vẻ:
"Hể? Cháu ko ngờ đó, nói vậy mà cũng tin sái cổ. Hèn gì 2 người đó thành cặp
được!"
"Thiếu gia thứ gì cũng được chỉ khổ cái dễ mắc lừa!"
"Bác Wei!Đừng nói xấu con mà!"Syaoran nhảy dựng lên.
"Haha...được rồi, Bác ko nói nữa là được chứ gì! Phòng Chrono bên trái Thiếu
gia đó, hơi chật một chút, con chịu khó nhé!"
"Vâng!Con cảm ơn Bác!"
"Mình có để bộ đồ trong phòng tắm, ở cuối hành lang ấy, cậu lấy mặc đi! Tớ
thấy đồ cậu trông cũng cũ rồi, để bác Wei mua cái mới cho!"Syaoran
"Ok!Tớ biết rồi!" Chrono xách hành lí về phòng.

Nửa giờ sau, Hắn bước ra, Syaoran đang uống trà thì"Phụt!!!"
"Thiếu gia có sao ko?" Wei lo lắng.
"Khục.......khục.....con ko sao?Cậu đó hả Chrono?" Syaoran kinh ngạc nhìn.
"Bộ tớ giống người ngoài hành tinh lắm hả?"Ngoài miệng hỏi thế nhưng trong
lòng hắn lại nghĩ" Mặc dù đúng là vậy!"
"À ko.....chỉ là.....tớ ko ngờ cậu có nhan sắc làm người khác muốn đánh vậy
luôn đó!"Syaoran ghen tị.
"Cái số đẹp trai đúng khổ mà!"Chrono nhún vai.
"Bác Wei đừng ngăn cháu!Để cháu đập cậu ấy!!!"Syaoran móc kiếm.

"Thiếu gia bớt nóng, Chrono chỉ đùa thôi mà!"Wei can ngăn.

"Rồi rồi, tớ xin lỗi được chưa!"Chrono chắp tay.

"Tạm tha thứ, haizzzz...bổn thiếu gia đúng là nhân từ mà!"Syaoran sờ cằm tự
kỷ.

"Suýt chém người ta mà nhân từ cái méo!"Hắn thầm nghĩ, sau đó giật mình
hỏi"Cậu biết kiếm thuật hả?"

Syaoran vỗ ngực tự tin"Từ hồi 3 tuổi tớ đã học võ và kiếm rồi, giới hạn từ 30
tuổi trở xuống chưa người nào đánh lại tớ đâu!"

"Hể?Vậy thử 1 trận với tớ đi, câu nói đó của cậu phải rút lại đấy!"Chrono đưa
ra lời thách đấu.

Syaoran giật mình, sắc mặt chờ mong"Chiến thì chiến!Lên sân thượng thôi!"

Sân thượng của tòa cao ốc, Chrono và Syaoran cầm kiếm gỗ, Wei đứng giữa làm
trọng tài"Chỉ cần đánh rơi kiếm của đối thủ là thắng, bằng hình thức nào cũng
được.Chuẩn bị.........................Bắt đầu!!"

2 cậu bé lao vào đâm chém loạn xạ "Cốp, cốp!Cách cách!", tiếng chạm của kiếm
liên tục vang lên, lúc này cả 2 đều vô cùng bất ngờ:
"Kinh thật!Mặc dù mình chỉ ra 3 phần lực nhưng có thể đấu ngang tay như thế
này...................Syaoran quả là ko đơn giản!"

"Ko phải chứ!Mình đã qua huấn luyện khắc nghiệt của gia đình mà vẫn ko đánh
thắng được cậu ấy sao?Tuy mình chưa xuất toàn lực nhưng cậu ấy cũng
vậy..........................Vậy để tớ xem cậu mạnh tới đâu!!!!"

Cả 2 càng chiến càng hưng phấn, Wei đứng 1 bên kinh ngạc nhìn trận đấu kịch
liệt, ko ai nhường ai này, ông thầm kinh ngạc"Thiếu gia đang nghiêm túc thật
sao?Đúng như quẻ bói của mình, cậu bé Chrono này ko phải người bình thường!
Nhưng đối với Thiếu gia thì đây lại là điềm tốt, kết bạn với đứa trẻ bí ẩn này
sẽ khiến tương lai người rẽ theo một chiều hướng khác.Tốt quá, trời ko tuyệt
đường người mà, cái số phận đau thương đó có lẽ sẽ cải biến thôi!", ông thở
dài nhưng ánh mắt lại đầy hi vọng nhìn Chrono.

Cuộc chiến diễn ra đã hơn nửa giờ, cả 2 đều đã thấm mệt, Chrono nhanh chân
vòng qua bên phải Syaoran hất mạnh thanh kiếm của cậu hướng lên trời.Tay
Syaoran run lên, kiếm bay 1 đường parabol rồi rơi xuống đất, Wei tuyên
bố"Chrono thắng!"

Syaoran ngồi bệt xuống đất thở hồng hộc"Mệt chết tớ rồi!Cậu là trâu hả?Sao dai
sức dữ vậy??"

Chrono cũng ngồi xuống dựa lưng vào lưng Syaoran, thở liên tục"Cậu cũng vậy
thôi mà nói ai!Tớ ko ngờ trên đời này còn có người dám đọ sức với tớ đó!Đúng
là đáng gờm mà!"

Syaoran giơ nắm tay hướng lên trời"Từ giờ mục tiêu mới của tớ là đánh bại
cậu!Chờ đấy, tớ ko thua nữa đâu!!"

Chrono cũng làm hành động giống Syaoran"Tớ cũng vậy!Tớ nhất định sẽ mạnh mẽ
hơn!Cậu ráng vắt chân lên mà chạy theo đi!"

"Để xem ai mới là người cười cuối cùng!"

"Chắc chắn ko phải là cậu!"

"Đừng có nói móc tớ!!"

"Hahahaha.........hahahaha...............hahaha......." 2 người cười vui vẻ,
lúc bấy giờ ko ai biết rằng, chính cuộc gặp gỡ này, chính trận chiến này đã
sinh ra Amber Knight-vị chiến tướng sẽ tung hoành khắp các thế giới, khiến ai
nghe cũng nể phục.Đương nhiên chuyện này phải để sau mới nói rồi!


My Brother Is A Dragon - Chương #7